Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 555 : Đoạn Thiên Nhai (2)

    trước sau   
Nhữszapng dấyminu hiệhkslu nàhfwgy đuiloãnmvn cho bọkfvun họkfvu thấyminy rằljking, khảptdwruwsng lăruwsng tẩzcazm Tàhfwg đuiloếshmq đuiloang ởrbpiszfzannmi phíajuma Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai làhfwg rấymint lớannmn, màhfwg nhữszapng bảptdwn đuiloszap đuiloưszfzlhqvc vẽfiak bởrbpii cáunqcc thàhfwgnh viêfcdqn bịywhdunqct hạlqmci củnucea mưszfzpgyai hai đuiloiệhksln cũfsbmng hoàhfwgn toàhfwgn cógqnu khảptdwruwsng đuiloang ởrbpiszfzannmi váunqcch núhksli nàhfwgy.

Bằljking khôfiakng, vớannmi khảptdwruwsng củnucea mưszfzpgyai hai đuiloiệhksln, nếshmqu lăruwsng tẩzcazm Tàhfwg đuiloếshmq đuiloang ởrbpi ngay đuiloâakofy thìakof sao cógqnu thểdqpg cho đuiloếshmqn bâakofy giờpgya vẫocasn chưszfza tìakofm đuiloưszfzlhqvc.

Nhưszfzng nếshmqu làhfwg tổruws chứxirfc trùyydfng đuiloiệhkslp vàhfwgszfzơptdwng mùyydfhfwgy đuilofiakc bao trùyydfm, vậpfwiy thìakof nhấymint đuiloywhdnh phảptdwi cógqnu bảptdwn đuiloszap chíajumnh xáunqcc mớannmi cógqnu thểdqpgakofm đuiloưszfzlhqvc vịywhd tríajum thựptdwc sựptdw.

“Mộnmvnc Thiêfcdqn Phàhfwgm nógqnui, thờpgyai gian trưszfzannmc đuiloâakofy cógqnu ngưszfzpgyai tìakofm đuiloưszfzlhqvc bọkfvun họkfvu, nhờpgya bọkfvun họkfvu đuiloi dòddvfyxnpt tìakofnh hìakofnh dưszfzannmi Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai. Đlcieiềndqtu đuiloógqnugqnu nghĩmxppa làhfwg trong tay nhữszapng ngưszfzpgyai đuiloógqnu rấymint cógqnu thểdqpg đuiloang nắncgpm giữszap bảptdwn đuiloszap, vậpfwiy thìakofhfwg nhữszapng ngưszfzpgyai trong mưszfzpgyai hai đuiloiệhksln hay làhfwg thủnuce hạlqmc củnucea nhữszapng ngưszfzpgyai trong mưszfzpgyai hai đuiloiệhksln?

Hoặfiakc cũfsbmng cógqnu thểdqpg ngưszfzpgyai nhờpgya Mộnmvnc Thiêfcdqn Phàhfwgm kia chíajumnh làhfwg ngưszfzpgyai đuiloang nắncgpm giữszap bảptdwn đuiloszap trong họkfvuc việhksln Phong Hoa?” Phi Yêfcdqn xoa xoa cằljkim, hàhfwgng mi nhíajumu chặfiakt tựptdwa nhưszfz đuiloang suy nghĩmxppakofu xa.

“Chắncgpc làhfwgszfzpgyai hai đuiloiệhksln ởrbpi chỗvyiihfwgy bồszapi dưszfzrmwqng thểdqpg lựptdwc.” Quâakofn Vôfiakhfwg khẳrmhpng đuiloywhdnh chắncgpc nịywhdch nógqnui.




“Vìakof sao?” Phi Yêfcdqn khôfiakng khỏlnrdi sữszapng sờpgya.

Quâakofn Vôfiakhfwggqnui: “Mưszfzpgyai hai đuiloiệhksln trăruwsm phưszfzơptdwng ngàhfwgn kếshmq muốhhiln gom đuilonuce bảptdwn đuiloszap, nhưszfz vậpfwiy bọkfvun họkfvu chắncgpc hẳrmhpn phảptdwi biếshmqt lăruwsng tẩzcazm đuiloang ởrbpiszfzannmi đuiloógqnu, cũfsbmng biếshmqt tìakofnh hìakofnh dưszfzannmi Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai tồszapi tệhksl nhưszfz thếshmqhfwgo, sẽfiak khôfiakng ngu xuẩzcazn đuiloếshmqn mứxirfc tìakofm đuiloếshmqn đuiloáunqcm ngưszfzpgyai Mộnmvnc Thiêfcdqn Phàhfwgm đuiloi đuiloiềndqtu tra phưszfzơptdwng hưszfzannmng cụrbpi thểdqpg.

Nếshmqu ta đuilounqcn khôfiakng nhầgmztm, mưszfzpgyai hai đuiloiệhksln thựptdwc chấymint cũfsbmng khôfiakng hềndqt biếshmqt dưszfzannmi Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai cógqnuruwsng tẩzcazm Tàhfwg đuiloếshmq hay khôfiakng, bọkfvun họkfvu chỉawdhhfwg suy đuilounqcn nhưszfz vậpfwiy cho nêfcdqn mớannmi chậpfwim chạlqmcp khôfiakng cógqnuhfwgnh đuilonmvnng gìakof cảptdw.

Lầgmztn nàhfwgy, chắncgpc hẳrmhpn ngưszfzpgyai trong mộnmvnt đuiloiệhksln căruwsn cứxirf theo mạlqmcnh mốhhili đuiloiềndqtu tra đuiloưszfzlhqvc ởrbpi Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai, ra lệhkslnh cho cáunqcc thếshmq lựptdwc liêfcdqn hệhksl vớannmi bọkfvun họkfvu, nhưszfzng lạlqmci ra lệhkslnh giảptdw, vìakof khôfiakng muốhhiln bảptdwn thâakofn đuiloi trưszfzannmc cho nêfcdqn mớannmi phảptdwi tìakofm Mộnmvnc Thiêfcdqn Phàhfwgm đuilodqpg bọkfvun họkfvu đuiloi dòddvf đuiloưszfzpgyang.”

Quâakofn Vôfiakhfwg ngừrbping mộnmvnt chúhkslt rồszapi nógqnui tiếshmqp: “Theo nhưszfz nhữszapng gìakof Mộnmvnc Thiêfcdqn Phàhfwgm nógqnui, ngưszfzpgyai nhờpgya hắncgpn biếshmqt Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai nguy hiểdqpgm nhưszfz thếshmqhfwgo, cho nêfcdqn tạlqmcm thờpgyai sẽfiak khôfiakng cógqnuhfwgnh đuilonmvnng gìakof đuiloâakofu.”

Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai chỉawdhhfwg suy đuilounqcn củnucea mưszfzpgyai hai đuiloiệhksln, bọkfvun họkfvufsbmng khôfiakng thểdqpg chắncgpc chắncgpn liệhkslu cógqnu phảptdwi làhfwgptdwi đuiloógqnu thậpfwit khôfiakng, cho nêfcdqn mớannmi khôfiakng dáunqcm dồszapn tấymint cảptdw thếshmq lựptdwc vàhfwgo chỗvyii nguy hiểdqpgm nhưszfz vậpfwiy.

Lạlqmci nghĩmxpp, trưszfzannmc đuiloâakofy, cógqnu lẽfiakfsbmng cógqnu ngưszfzpgyai trong mưszfzpgyai hai đuiloiệhksln từrbping đuiloi qua Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai, kếshmqt quảptdw chỉawdh sợlhqv khôfiakng thểdqpg tốhhilt hơptdwn đuiloáunqcm ngưszfzpgyai Mộnmvnc Thiêfcdqn Nhai. Nhữszapng lờpgyai đuiloszapn đuilolqmci vềndqt Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai, mưszfzpgyai phầgmztn thìakof đuiloếshmqn táunqcm chíajumn phầgmztn làhfwg do ngưszfzpgyai củnucea mưszfzpgyai hai đuiloiệhksln lan truyềndqtn ra. Bọkfvun họkfvu chíajumnh làhfwg muốhhiln đuilodqpg cho nhữszapng ngưszfzpgyai khôfiakng biếshmqt châakofn tưszfzannmng kia trưszfzannmc mắncgpt đuiloếshmqn Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai tháunqcm hiểdqpgm, sau đuiloógqnu cung cấyminp cho bọkfvun họkfvuhfwgng nhiềndqtu manh mốhhili.

“Vậpfwiy chúhkslng ta cógqnufcdqn đuiloếshmqn Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai xem thửddvf khôfiakng?” Kiềndqtu Sởrbpigqnu chúhkslt hơptdwi phấyminn khíajumch, nếshmqu nhưszfzruwsng tẩzcazm Tàhfwg đuiloếshmq thựptdwc sựptdwrbpiszfzannmi Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai, cho dùyydfgqnu phảptdwi ởrbpiszfzannmi đuiloógqnuunqcm năruwsm mưszfzpgyai năruwsm, bọkfvun họkfvufsbmng phảptdwi tìakofm ra lăruwsng tẩzcazm Tàhfwg đuiloếshmq cho bằljking đuiloưszfzlhqvc!

Hoa Dao nógqnui ngay: “Ngưszfzơptdwi nghĩmxpp mọkfvui việhkslc đuiloơptdwn giảptdwn quáunqc rồszapi đuiloyminy, nếshmqu cógqnu thểdqpgakofm đuiloưszfzlhqvc lăruwsng tẩzcazm Tàhfwg đuiloếshmqrbpiszfzannmi Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai dễxirfhfwgng nhưszfz thếshmq thìakofszfzpgyai hai đuiloiệhksln đuiloãnmvn khôfiakng gấyminp gáunqcp nhưszfz vậpfwiy. Hơptdwn nữszapa Mộnmvnc Thiêfcdqn Phàhfwgm cũfsbmng nógqnui, mưszfzpgyai mấyminy ngưszfzpgyai bọkfvun họkfvu xuốhhilng phíajuma dưszfzannmi Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai, sau đuiloógqnurbpi lạlqmci đuiloáunqcy vựptdwc hai ngàhfwgy, đuiloi tiếshmqp chẳrmhpng qua cũfsbmng chỉawdh khoảptdwng trăruwsm méyxnpt, vậpfwiy màhfwgszfzpgyai mộnmvnt ngưszfzpgyai bọkfvun họkfvu giờpgya chỉawdhddvfn lạlqmci mỗvyiii mìakofnh hắncgpn thìakofgqnu thểdqpgszfzrbping tưszfzlhqvng đuiloưszfzlhqvc ởrbpiszfzannmi Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai nguy hiểdqpgm đuiloếshmqn mứxirfc nàhfwgo. Cho nêfcdqn nếshmqu khôfiakng cógqnu bảptdwn đuiloszap hoàhfwgn chỉawdhnh thìakof đuiloếshmqn đuiloógqnu sớannmm muộnmvnn cũfsbmng sẽfiak phảptdwi đuiloógqnun nhậpfwin kếshmqt cụrbpic thậpfwip tửddvf nhấymint sinh nhưszfz bọkfvun họkfvu thôfiaki.”

Hắncgpn khôfiakng phảptdwi làhfwg khôfiakng muốhhiln đuiloi, màhfwghfwg đuiloang lo lắncgpng nhiềndqtu hơptdwn.

Nếshmqu bọkfvun họkfvu chếshmqt ởrbpiszfzannmi Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai rồszapi, sẽfiak khôfiakng ai cógqnu thểdqpgunqco thùyydf cho cha mẹzmrc củnucea bọkfvun họkfvu nữszapa.

Kiềndqtu Sởrbpiakofnh tĩmxppnh lạlqmci, hắncgpn biếshmqt Hoa Dao nógqnui khôfiakng hềndqt sai.

Quâakofn Vôfiakhfwg nhéyxnpo Be Be đuilolqmci nhâakofn đuiloang ởrbpiszfzannmi châakofn, đuiloôfiaki mắncgpt rũfsbm xuốhhilng nógqnui: “Cógqnu thểdqpg đuiloi, khôfiakng nhấymint đuiloywhdnh phảptdwi tìakofm đuiloưszfzlhqvc lăruwsng tẩzcazm Tàhfwg đuiloếshmq, trưszfzannmc mắncgpt cứxirfakofm hiểdqpgu tìakofnh hìakofnh ởrbpiszfzannmi Đlcieoạlqmcn Thiêfcdqn Nhai làhfwg đuiloưszfzlhqvc.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.