Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 553 : Hắc Thạch Thần Bí (10)

    trước sau   
Thếrebi nhưuyvcng Quâdanan Vôogwtonvf khôogwtng hềhcti cảoeuvm thấhytsy lờwkjqi nóaenni củihtba bảoeuvn thâdanan cóaenn chỗqgwfonvfo mấhytst tríbovu, vôogwtyitdng bìogwtnh tĩjyxonh gậaqsit đhctijyxou.

“Mộigljt chúhstxt.”

Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm đhctiăftvwm chiêteiru mộigljt hồuunzi lâdanau, thậaqsit sựizbwonvf khôogwtng thểrled hiểrledu nổiglji, thiếrebiu niêteirn nàonvfy nhìogwtn bềhcti ngoàonvfi thìogwtaenn vẻwdfl nhỏgtpiawrj yếrebiu ớjjcot làonvf thếrebi vậaqsiy màonvf khíbovu pházxtach lạvcjci vôogwtyitdng gan dạvcjc. Nhìogwtn vàonvfo cázxtanh tay thốswwui rữmqbja kia củihtba hắklfpn ta nàonvfng khôogwtng sợmepj thìogwt thôogwti, lạvcjci vẫemtmn còteirn muốswwun tiếrebip tụbsjlc sao...

onvfng khôogwtng cảoeuvm thấhytsy buồuunzn nôogwtn sao?

“Cho ngưuyvcơwqwii tiềhctin.” Quâdanan Vôogwtonvf lạvcjci thêteirm mộigljt câdanau.

Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm khoázxtat tay lia lịoeuva, nóaenni: “Khôogwtng cầjyxon khôogwtng cầjyxon, ta cũlszpng khôogwtng sốswwung đhctiưuyvcmepjc lâdanau, nếrebiu nhưuyvc ngưuyvcơwqwii... thậaqsit sựizbw muốswwun...” Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm cắklfpn răftvwng, từigljteirn hôogwtng lấhytsy ra mộigljt con dao găftvwm, dùyitd sao hắklfpn cũlszpng sắklfpp chếrebit, vếrebit thưuyvcơwqwing trêteirn ngưuyvcwkjqi nàonvfy đhctiãxphgonvfnh hạvcjc hắklfpn ăftvwn khôogwtng ngon ngủihtb khôogwtng yêteirn, mộigljt nházxtat dao nàonvfy vớjjcoi hắklfpn màonvfaenni đhctiãxphg khôogwtng còteirn cảoeuvm giázxtac đhctiau đhctijjcon gìogwt nữmqbja rồuunzi. Quâdanan Vôogwtonvf mua Hắklfpc Ngọwqwic Thạvcjcch đhctiãxphgonvf âdanan đhctibyyhc quázxta lớjjcon vớjjcoi hắklfpn rồuunzi, sao hắklfpn cóaenn thểrled lạvcjci lấhytsy tiềhctin củihtba nàonvfng nữmqbja chứbyyh.




aenni xong, Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm đhctiưuyvca dao lêteirn chuẩmxuyn bịoeuv đhctiâdanam xuốswwung thìogwt bỗqgwfng nhiêteirn Quâdanan Vôogwtonvf giơwqwi tay ra ngăftvwn hắklfpn lạvcjci.

Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm vẻwdfl mặwooxt khóaenn hiểrledu nhìogwtn Quâdanan Vôogwtonvf.

“Đjtqkrled ta.” Quâdanan Vôogwtonvf khẽjovhaenni.

Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm vôogwtyitdng sửbhlsng sốswwut, toàonvfn thâdanan cứbyyhng nhắklfpc đhctiưuyvca dao găftvwm đhctiang cầjyxom trong tay cho Quâdanan Vôogwtonvf.

Quâdanan Vôogwtonvf thuầjyxon thụbsjlc đhctióaennn lấhytsy dao găftvwm, phảoeuvng phấhytst đhctiâdanau đhctióaenn khung cảoeuvnh củihtba mộigljt ca phẫemtmu thuậaqsit thưuyvcwkjqng thấhytsy ởuyvc kiếrebip trưuyvcjjcoc.

Nhìogwtn tưuyvc thếrebi cầjyxom dao kỳvcjc lạvcjc củihtba Quâdanan Vôogwtonvf, Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm cũlszpng chẳfqifng biếrebit phảoeuvi nóaenni gìogwt.

Quâdanan Vôogwtonvf cẩmxuyn thậaqsin kiểrledm tra mộigljt hồuunzi vếrebit thưuyvcơwqwing củihtba Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm, ngay khi Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm cho rằgicong nàonvfng khôogwtng dázxtam xuốswwung tay thìogwt trong nházxtay mắklfpt, Quâdanan Vôogwtonvf đhctiãxphg nhanh chóaennng giơwqwi tay chéawrjm xuốswwung, từiglj mộigljt bêteirn tay củihtba Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm, mộigljt khốswwui thịoeuvt đhctiãxphg thốswwui rữmqbja to bằgicong ngóaennn tay bịoeuv chéawrjm đhctibyyht rơwqwii xuốswwung.

Mộigljt đhctiao lưuyvcu loázxtat kia, Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm phảoeuvi đhctiếrebin mộigljt lázxtat sau mớjjcoi cảoeuvm nhậaqsin đhctiưuyvcmepjc cơwqwin đhctiau kéawrjo đhctiếrebin.

Mộigljt đhctiao chéawrjm đhctibyyht khốswwui thịoeuvt, Quâdanan Vôogwtonvf thậaqsim chíbovu khôogwtng buồuunzn chớjjcop mắklfpt lấhytsy mộigljt cázxtai, trựizbwc tiếrebip đhctiwooxt con dao nằgicom ngang sau đhctióaenn mộigljt tay chéawrjm đhctibyyht khốswwui thịoeuvt názxtat kia, mộigljt tay lôogwti ra mộigljt cázxtai chai rỗqgwfng rồuunzi bỏgtpi khốswwui thịoeuvt názxtat vàonvfo trong đhctióaenn.

“…” Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm khôogwtng biếrebit phảoeuvi hìogwtnh dung thiếrebiu niêteirn trưuyvcjjcoc mắklfpt nhưuyvc thếrebionvfo nữmqbja.

Chéawrjm khốswwui thịoeuvt thốswwui rữmqbja ấhytsy đhctiãxphg đhctiihtb khiếrebip sợmepj, đhctigicong nàonvfy nàonvfng còteirn thu nóaennonvfo nữmqbja!

Lẽjovhonvfo muốswwun giữmqbjaenn lạvcjci làonvfm kỷaqsi niệrpqdm sao?

Thu xong cázxtai chai đhctiizbwng khốswwui thịoeuvt názxtat, Quâdanan Vôogwtonvf lạvcjci từiglj trong ngựizbwc móaennc ra mộigljt bìogwtnh thuốswwuc kházxtac to bằgicong bàonvfn tay rồuunzi đhctiwooxt nóaennuyvc trưuyvcjjcoc mặwooxt Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm.


“Mỗqgwfi ngàonvfy ba lầjyxon, mỗqgwfi lầjyxon mộigljt viêteirn, dùyitdng nưuyvcjjcoc ấhytsm.” Dặwooxn dòteirlszpng hếrebit sứbyyhc ngắklfpn gọwqwin.

Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm hoàonvfn toàonvfn khôogwtng hiểrledu chuyệrpqdn gìogwt đhctiang xảoeuvy ra, chỉawrjaenn thểrled chăftvwm chúhstx nhìogwtn Quâdanan Vôogwtonvf, rồuunzi lạvcjci nhìogwtn bìogwtnh thuốswwuc kia.

Sớjjcom đhctiãxphg biếrebit rõvcjc Quâdanan Vôogwtonvfonvf ngưuyvcwkjqi vôogwtyitdng kiệrpqdm lờwkjqi, Kiềhctiu Sởuyvc hắklfpng giọwqwing mộigljt cázxtai, cóaenn ýerwh tốswwut màonvf giảoeuvi thíbovuch giúhstxp Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm vẫemtmn đhctiang ngâdanay ngẩmxuyn cảoeuv ngưuyvcwkjqi: “Thuốswwuc nàonvfy rấhytst tốswwut cho vếrebit thưuyvcơwqwing củihtba ngưuyvcơwqwii đhctióaenn, cứbyyhonvfm đhctiúhstxng theo nhữmqbjng gìogwt hắklfpn vừiglja dặwooxn làonvf đhctiưuyvcmepjc.”

Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm lúhstxc nàonvfy mớjjcoi hoàonvfn hồuunzn lạvcjci, vộiglji vàonvfng lắklfpc đhctijyxou: “Khôogwtng cầjyxon đhctiâdanau, thứbyyh thuốswwuc nàonvfy dùyitdng trêteirn ngưuyvcwkjqi ta chỉawrj tổigljxphgng phíbovuonvf thôogwti, ngưuyvcơwqwii cóaenn thểrled mua cho ta Hắklfpc Thạvcjcch kia làonvf ta đhctiãxphg cảoeuvm kíbovuch lắklfpm rồuunzi.”

Dứbyyht lờwkjqi liềhctin đhctiem bìogwtnh thuốswwuc trảoeuv lạvcjci cho Quâdanan Vôogwtonvf.

Nhưuyvcng Quâdanan Vôogwtonvf chỉawrj liếrebic nhìogwtn bìogwtnh thuốswwuc, giơwqwi tay lêteirn lắklfpc lắklfpc chiếrebic chuôogwtng đhctiuunzng đhctiwooxt ngay trong phòteirng, ngưuyvcwkjqi hầjyxou đhctibyyhng sẵonvfn ởuyvcteirn ngoàonvfi lậaqsip tứbyyhc bưuyvcjjcoc vàonvfo.

“Nưuyvcjjcoc ấhytsm.” Quâdanan Vôogwtonvfaenni.

Ngưuyvcwkjqi hầjyxou nghe xong liềhctin hiểrledu ýerwh củihtba Quâdanan Vôogwtonvf, nhanh nhưuyvc chớjjcop chạvcjcy đhctii lấhytsy mộigljt ấhytsm nưuyvcjjcoc nóaennng, sau đhctióaenn liềhctin lui ra khỏgtpii phòteirng.

“Nhịoeuv Kiềhctiu.”

“Cóaenn!”

“Mởuyvc miệrpqdng hắklfpn ra.”

“…”

Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm nhưuyvc bịoeuv dọwqwia cho kinh sợmepj, Kiềhctiu Sởuyvclszpng hơwqwii bấhytst ngờwkjq nhưuyvcng chỉawrj mộigljt lázxtat sau, hắklfpn lậaqsip tứbyyhc lao vềhcti phíbovua Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm mộigljt pházxtat mởuyvc miệrpqdng củihtba hắklfpn ra, Phi Yêteirn đhctibyyhng bêteirn cạvcjcnh nhanh chóaennng lấhytsy ra mộigljt viêteirn thuốswwuc trong bìogwtnh thuốswwuc kia bỏgtpionvfo miệrpqdng củihtba Mộigljc Thiêteirn Phàonvfm, tiếrebip theo,Dung Nhãxphg cầjyxom bìogwtnh nưuyvcjjcoc ấhytsm lêteirn đhctiigljonvfo miệrpqdng hắklfpn!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.