Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 472 : Bẽ Mặt Liên Hoàn Kiểu Thứ Hai (6)

    trước sau   
Đguiqútwjsng làvadd chuyệwvqbn nựnsdic cưwvqbdbvhi!

Phạyvjsm Cẩemzrm ưwvqb?

So vớzysei bốvsrjn ngưwvqbdbvhi cuồmmzjng sáefxbt nàvaddy thìlicf thựnsdic lựnsdic củwepxa Phạyvjsm Cẩemzrm căefxbn bảinrrn khôvxhlng đvaddáefxbng nhắpvbyc đvaddếummxn!

Thiếummxu niêsjlxn vừkdefa ngãehwi xuốvsrjng chỉgzodummx thểuzdu trơyznk mắpvbyt nhìlicfn từkdefng têsjlxn đvaddmmzjng bọwepxn củwepxa mìlicfnh cũhyldng lầaehtn lưwvqbkyrpt ngãehwi xuốvsrjng theo, máefxbu củwepxa bọwepxn họwepx bắpvbyn khắpvbyp ngưwvqbdbvhi hắpvbyn. Lútwjsc nàvaddy, đvaddóummx khôvxhlng còuzdun làvadd thứlicfefxbu nhưwvqb bọwepxn chútwjsng vừkdefa ngụummxy trang ban nãehwiy nữwepxa, màvaddvadd thứlicfefxbu châighfn thậsjwkt, ấefxbm nóummxng vàvaddwvqbơyznki mớzysei…

Cảinrrm giáefxbc sợkyrpehwii đvaddãehwi bắpvbyt đvaddaehtu lan ra khắpvbyp cơyznk thểuzdu hắpvbyn, giờdbvh khắpvbyc nàvaddy, khi đvaddãehwi cậsjwkn kềjhynefxbi chếummxt, hắpvbyn mớzysei ýfjuu thứlicfc rõpvbyvaddng mộtndrt đvaddiềjhynu, rằrqmsng ngay từkdef đvaddaehtu bọwepxn chútwjsng đvaddãehwi suy tívrtpnh sai vềjhyn sứlicfc chiếummxn đvaddefxbu củwepxa đvaddáefxbm ngưwvqbdbvhi nàvaddy.

Bọwepxn chútwjsng cho rằrqmsng, chỉgzodummx Phạyvjsm Cẩemzrm mớzysei làvadd sứlicfc chiếummxn đvaddefxbu duy nhấefxbt củwepxa toàvaddn đvaddtndri, chỉgzod cầaehtn cóummx thểuzdu loạyvjsi bỏykja đvaddưwvqbkyrpc Phạyvjsm Cẩemzrm thìlicf việwvqbc tiêsjlxu diệwvqbt nhữwepxng ngưwvqbdbvhi còuzdun lạyvjsi sẽaeht trởkyrpsjlxn vôvxhlmmzjng đvaddơyznkn giảinrrn.


Nhưwvqbng lútwjsc nàvaddy đvaddâighfy, ngưwvqbdbvhi bịjeoa tiêsjlxu diệwvqbt lạyvjsi chívrtpnh làvadd bọwepxn họwepx

Sau khi thiếummxu niêsjlxn cuốvsrji cùmmzjng ngãehwi xuốvsrjng trong vũhyldng máefxbu, nỗighfi khiếummxp sợkyrp trong lòuzdung têsjlxn thiếummxu niêsjlxn cầaehtm đvaddaehtu đvaddãehwisjlxn đvaddếummxn cựnsdic đvaddiểuzdum.

Đguiqtndrt nhiêsjlxn, tầaehtm mắpvbyt củwepxa hắpvbyn bịjeoa mộtndrt bóummxng đvadden che phủwepx, hắpvbyn ngẩemzrng đvaddaehtu lêsjlxn, đvaddáefxby mắpvbyt trong phútwjst chốvsrjc phảinrrn chiếummxu mộtndrt khuôvxhln mặqltft bìlicfnh thảinrrn đvaddếummxn lạyvjsnh lùmmzjng.

“Ăguiqn hạyvjsi!” Quâighfn Vôvxhlvadd lạyvjsnh tanh nhìlicfn thiếummxu niêsjlxn đvaddang nằrqmsm co rútwjsm trêsjlxn mặqltft đvaddefxbt.

Thiếummxu niêsjlxn kia khóummx khăefxbn ngẩemzrng đvaddaehtu, nhìlicfn áefxbnh mắpvbyt lạyvjsnh nhưwvqbefxbng củwepxa Quâighfn Vôvxhlvadd, nỗighfi sợkyrpehwii trong lòuzdung hắpvbyn càvaddng dâighfng lêsjlxn khôvxhlng thểuzdu kiềjhynm chếummx.

Đguiqâighfy làvadd kẻaehtsjlxn nháefxbt màvadd ngưwvqbdbvhi ta vẫhxyun luôvxhln đvaddmmzjn đvaddyvjsi đvaddóummx sao? Làvadd Quâighfn Vôvxhlvadd cảinrr ngàvaddy chỉgzod biếummxt dựnsdia dẫhxyum ôvxhlm đvaddùmmzji huynh đvaddwvqb Phạyvjsm gia chiếummxm tiệwvqbn nghi đvaddóummx sao?

ummx đvaddáefxbnh chếummxt hắpvbyn cũhyldng khôvxhlng thểuzdu tin mộtndrt Quâighfn Vôvxhlvadd nháefxbt gan vớzysei mộtndrt Quâighfn Vôvxhlvadd khiếummxn ngưwvqbdbvhi kháefxbc phảinrri khiếummxp sợkyrp đvaddang đvaddlicfng trưwvqbzysec mặqltft hắpvbyn nàvaddy làvaddmmzjng mộtndrt ngưwvqbdbvhi.

Sau khi tàvaddn sáefxbt đvaddhxyum máefxbu xong, Kiềjhynu Sởkyrp phủwepxi tay đvaddi tớzysei, xáefxbch thiếummxu niêsjlxn đvaddang co quắpvbyp trêsjlxn mặqltft đvaddefxbt lêsjlxn.

Đguiqtndrng táefxbc thôvxhl bạyvjso khiếummxn cho phầaehtn xưwvqbơyznkng đvaddãehwi nứlicft gãehwiy củwepxa têsjlxn thiếummxu niêsjlxn đvaddâighfm vàvaddo da thịjeoat, hắpvbyn đvaddau đvaddzysen kêsjlxu lêsjlxn mộtndrt tiếummxng, sắpvbyc mặqltft táefxbi nhợkyrpt.

Cổvrtp hắpvbyn bịjeoaefxbch lêsjlxn, đvaddvsrji diệwvqbn trựnsdic tiếummxp vớzysei khuôvxhln mặqltft lạyvjsnh nhưwvqbefxbng củwepxa Quâighfn Vôvxhlvadd, nỗighfi sợkyrpefxby cơyznk hồmmzj khiếummxn ngưwvqbdbvhi ta hívrtpt thởkyrp khôvxhlng thôvxhlng.

pvbyvaddng chỉgzodvadd mộtndrt thiếummxu niêsjlxn thâighfn hìlicfnh béeijt nhỏykja, nhưwvqbng áefxbnh mắpvbyt lạyvjsi khiếummxn cho ngưwvqbdbvhi ta cóummx cảinrrm giáefxbc nhưwvqb đvaddang đvaddlicfng ởkyrpyznki trờdbvhi băefxbng đvaddefxbt tuyếummxt, ngay cảinrrefxbc khớzysep xưwvqbơyznkng cũhyldng nhưwvqb đvaddang bịjeoa đvaddóummxng băefxbng đvaddau đvaddếummxn têsjlxefxbi.

Quâighfn Vôvxhlvadd nhìlicfn vềjhyn phívrtpa Phạyvjsm Cẩemzrm, nóummxi: “Ngưwvqbơyznki hỏykjai đvaddi?” Mụummxc tiêsjlxu củwepxa trậsjwkn liệwvqbt sáefxbt lầaehtn nàvaddy rõpvbyvaddng chívrtpnh làvadd Phạyvjsm Cẩemzrm.

Phạyvjsm Cẩemzrm cắpvbyn chặqltft môvxhli, nhìlicfn mặqltft têsjlxn thiếummxu niêsjlxn giờdbvh phútwjst nàvaddy đvaddãehwi trắpvbyng bệwvqbch khôvxhlng còuzdun chútwjst máefxbu, khóummx nhọwepxc mởkyrp miệwvqbng: “Tạyvjsi sao?”


Phívrtpa dưwvqbzysei đvaddau nhứlicfc khiếummxn cho khắpvbyp ngưwvqbdbvhi thiếummxu niêsjlxn kia đvaddjhynu làvadd mồmmzjvxhli lạyvjsnh, hắpvbyn khôvxhlng hềjhyn nghĩeysm tớzysei bọwepxn hắpvbyn sẽaeht thấefxbt bạyvjsi, sau đvaddóummx lạyvjsi tậsjwkn mắpvbyt chứlicfng kiếummxn đvaddmmzjng bọwepxn củwepxa mìlicfnh lầaehtn lưwvqbkyrpt từkdefng ngưwvqbdbvhi bịjeoa chéeijtm giếummxt hếummxt cảinrr, sựnsdi tựnsdi tin vốvsrjn cóummx trong nháefxby mắpvbyt đvaddjhynu đvaddãehwi tan biếummxn, giờdbvh hắpvbyn chỉgzod muốvsrjn đvaddưwvqbkyrpc tiếummxp tụummxc sốvsrjng, khôvxhlng dáefxbm nóummxi dốvsrji nửnsdia lờdbvhi.

“Làvadd Doãehwin Ngôvxhln… Doãehwin Ngôvxhln bảinrro chútwjsng ta làvaddm vậsjwky… Cầaehtu xin cáefxbc ngưwvqbơyznki hãehwiy tha cho ta… Cáefxbc ngưwvqbơyznki muốvsrjn biếummxt cáefxbi gìlicf, ta sẽaehtummxi hếummxt…” Thiếummxu niêsjlxn kia vừkdefa nãehwiy còuzdun kiêsjlxu ngạyvjso đvaddpvbyc ýfjuu, lútwjsc nàvaddy chỉgzoduzdun lạyvjsi sựnsdi đvaddau đvaddzysen, sợkyrpehwii vàvadd cảinrr thốvsrjng khổvrtp đvaddang khôvxhlng ngừkdefng khóummxc lóummxc van xin.

“Doãehwin Ngôvxhln? Hắpvbyn muốvsrjn giếummxt ta?” Phạyvjsm Cẩemzrm hếummxt sứlicfc kinh ngạyvjsc, hắpvbyn thựnsdic sựnsdi khôvxhlng thểuzdu tin nổvrtpi đvaddâighfy lạyvjsi làvadd đvaddáefxbp áefxbn màvadd hắpvbyn muốvsrjn biếummxt, bởkyrpi lẽaeht hắpvbyn vàvadd Doãehwin Ngôvxhln rấefxbt ívrtpt khi tiếummxp xútwjsc vớzysei nhau, khôvxhlng hiểuzduu vìlicffjuu do gìlicfvadd Doãehwin Ngôvxhln lạyvjsi tràvaddn đvaddaehty đvaddjeoach ýfjuu đvaddvsrji vớzysei hắpvbyn nhưwvqb vậsjwky.

Trưwvqbzysec đvaddâighfy khi ởkyrp phòuzdung ăefxbn cũhyldng đvaddãehwi từkdefng nhưwvqb thếummxvaddy, trưwvqbzysec mặqltft mọwepxi ngưwvqbdbvhi Doãehwin Ngôvxhln vôvxhl duyêsjlxn vôvxhl cớzyseighfy khóummx dễgzod cho hắpvbyn, nhưwvqbng Phạyvjsm Cẩemzrm nghĩeysmehwii cũhyldng khôvxhlng hiểuzduu nổvrtpi rốvsrjt cuộtndrc vìlicf sao hắpvbyn ta lạyvjsi làvaddm nhưwvqb vậsjwky.

“Đguiqútwjsng vậsjwky, làvadd hắpvbyn, chívrtpnh hắpvbyn đvaddãehwi bảinrro ta dẫhxyun ngưwvqbơyznki đvaddếummxn chỗighfvaddy, còuzdun bảinrro ta ngụummxy trang giảinrr vờdbvh bịjeoa thưwvqbơyznkng đvadduzdu dụummxefxbc ngưwvqbơyznki đvaddếummxn đvaddâighfy, sau đvaddóummx bao vâighfy trừkdef khửnsdi ngưwvqbơyznki.” Thiếummxu niêsjlxn kia vừkdefa nóummxi vừkdefa nhìlicfn vềjhyn phívrtpa đvaddáefxbm ngưwvqbdbvhi Quâighfn Vôvxhlvadd.

Kếummx hoạyvjsch nàvaddy ban đvaddaehtu vôvxhlmmzjng hoàvaddn mỹospv, trưwvqbzysec tiêsjlxn mộtndrt thiếummxu niêsjlxn đvaddi ra ngoàvaddi khu rừkdefng diễgzodn mộtndrt màvaddn khổvrtp nhụummxc kếummx, thàvaddnh côvxhlng lừkdefa đvaddưwvqbkyrpc tinh thầaehtn trọwepxng nghĩeysma củwepxa Phạyvjsm Cẩemzrm. Màvadd thựnsdic ra mọwepxi việwvqbc vốvsrjn dĩeysm đvaddãehwi diễgzodn ra theo đvaddútwjsng kếummx hoạyvjsch, việwvqbc duy nhấefxbt ngoàvaddi ýfjuu muốvsrjn chívrtpnh làvadd sai lầaehtm củwepxa bọwepxn họwepx khi đvaddãehwi đvaddáefxbnh giáefxb quáefxb thấefxbp cáefxbc đvaddwvqb tửnsdi củwepxa phâighfn bộtndrsjlxn cạyvjsnh Phạyvjsm Cẩemzrm.

“Hắpvbyn cũhyldng nóummxi, chỉgzod cầaehtn cóummx thểuzdu giếummxt đvaddưwvqbkyrpc ngưwvqbơyznki, sau nàvaddy sẽaeht cho chútwjsng ta nhiềjhynu cơyznk hộtndri tốvsrjt, hơyznkn nữwepxa bấefxbt kểuzdutwjsc nàvaddo giớzysei linh củwepxa chútwjsng ta bịjeoa thưwvqbơyznkng, hắpvbyn đvaddjhynu sẽaeht chữwepxa trịjeoa cho chútwjsng ta vôvxhl đvaddiềjhynu kiệwvqbn!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.