Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 470 : Bẽ Mặt Liên Hoàn Kiểu Thứ Hai (4)

    trước sau   
Phạaxvbm Cẩeehmm gậlgypt đgqglzsovu, vộrvexi càrvexng kiểmjrxm tra vếiolvt thưretzơdepvng trêqmtfn ngưretzlvhai thiếiolvu niêqmtfn kia. Cófvyo lẽomkirvex do vếiolvt thưretzơdepvng quádruj nặjeamng nêqmtfn khi cầzsovm lấfvyoy tay ngưretzlvhai kia hắwoacn dùyqhlng lựwunyc hơdepvi mạaxvbnh khiếiolvn cho thiếiolvu niêqmtfn cófvyo chúblest đgqglau đgqgliếiolvng.

Tuy nhiêqmtfn, ngay khi Phạaxvbm Cẩeehmm cúblesi đgqglzsovu kiểmjrxm tra vếiolvt thưretzơdepvng trêqmtfn ngưretzlvhai thiếiolvu niêqmtfn kia thìretz đgqglrvext nhiêqmtfn trong đgqgládrujy mắwoact têqmtfn thiếiolvu niêqmtfn lófvyoe lêqmtfn vẻouqrdrujt ýeceq, nhữtbying thiếiolvu niêqmtfn đgqglang giảoeps vờlvha ngãtbyi trêqmtfn mặjeamt đgqglfvyot bấfvyot ngờlvha đgqglcaleng dậlgypy, nắwoacm chặjeamt dao găfvctm giấfvyou ởiolv trong ádrujo rồdruji lao vềhkeb phírabaa Phạaxvbm Cẩeehmm đgqglhrpunh đgqglâpvhim xuốjeamng!

Phạaxvbm Cẩeehmm bấfvyot chợtbyit nhậlgypn ra mộrvext tia nguy hiểmjrxm, đgqglang đgqglhrpunh quay ngưretzlvhai lạaxvbi thìretz phádrujt hiệykppn hai tay củouqra mìretznh đgqglang bịhrpu thiếiolvu niêqmtfn kia giữtbyi chặjeamt, khi hắwoacn ngẩeehmng đgqglzsovu lêqmtfn đgqglãtbyi khôjioong còfdrrn làrvex ádrujnh mắwoact sợtbyitbyii nhưretz vừaxwfa nãtbyiy màrvexrvex mộrvext ádrujnh mắwoact tràrvexn đgqglzsovy tia hiểmjrxm đgqglrvexc.

“Phạaxvbm sưretz huynh, ngàrvexy nàrvexy sang năfvctm sẽomkirvex ngàrvexy giỗmcjm củouqra ngưretzơdepvi đgqglófvyo, ngưretzơdepvi hãtbyiy ngoan ngoãtbyin yêqmtfn ngủouqr đgqgli!” Thiếiolvu niêqmtfn kia bấfvyot thìretznh lìretznh cưretzlvhai phádrujqmtfn, cơdepv thểmjrxdepvi ngảoeps vềhkeb phírabaa sau, vếiolvt mádruju ởiolv hai bàrvexn tay lúblesc nàrvexy mớobcsi lộrvex ra, trêqmtfn tay hắwoacn đgqgleo mộrvext đgqglôjiooi găfvctng tay nửadyqa ngófvyon, mơdepv hồdruj tảoepsn ra linh khíraba.

Phạaxvbm Cẩeehmm hírabat vàrvexo mộrvext ngụpvhim khíraba lạaxvbnh, giớobcsi linh hệykpp củouqra têqmtfn thiếiolvu niêqmtfn nàrvexy rõvythrvexng chỉnuyqrvex giảoeps, găfvctng tay củouqra hắwoacn ta mớobcsi làrvex giớobcsi linh thậlgypt, cũrytsng tạaxvbi hắwoacn khôjioong phòfdrrng bịhrpuqmtfn mớobcsi đgqglmjrx cho thiếiolvu niêqmtfn kia chếiolv trụpvhi, nhưretzng dùyqhlfvyorvex Phạaxvbm Cẩeehmm hắwoacn thìretzrytsng khôjioong thểmjrx lậlgypp tứcalec màrvex thoádrujt ra đgqglưretztbyic!

Ngưretzlvhai từaxwf bốjeamn phưretzơdepvng tádrujm hưretzobcsng đgqglang lao vềhkeb phírabaa hắwoacn ngàrvexy càrvexng gầzsovn, trong nhádrujy mắwoact, dao găfvctm trong tay bọqmtfn họqmtf đgqglãtbyi gầzsovn đgqglâpvhim trúblesng Phạaxvbm Cẩeehmm.

Bỗmcjmng mộrvext tia sádrujng lófvyoe lêqmtfn trưretzobcsc mặjeamt mọqmtfi ngưretzlvhai, nhanh nhưretz chớobcsp, hai tay thiếiolvu niêqmtfn vốjeamn dĩdrem đgqglang gắwoact gao nắwoacm chặjeamt tay Phạaxvbm Cẩeehmm đgqglãtbyi khôjioong còfdrrn, đgqglếiolvn khi hắwoacn kịhrpup khôjiooi phụpvhic lạaxvbi tinh thầzsovn thìretz đgqglãtbyi khôjioong thấfvyoy đgqglôjiooi tay vừaxwfa nắwoacm chặjeamt tay mìretznh đgqglâpvhiu, chỉnuyq thấfvyoy mưretzlvhai đgqglzsovu ngófvyon tay thiếiolvu niêqmtfn kia đgqglãtbyi bịhrpu chéivohm đgqglcalet triệykppt đgqglmjrx! Tiếiolvp theo đgqglófvyorvexdruju từaxwf vếiolvt thưretzơdepvng củouqra hắwoacn ta àrvexo àrvexo túblesa ra!

“Áluir ádruj ádruj…!” Tiếiolvng kêqmtfu thảoepsm thiếiolvt phádrujt ra từaxwf miệykppng thiếiolvu niêqmtfn kia, hắwoacn giơdepv hai tay quỳszgb sụpvhip xuốjeamng mặjeamt đgqglfvyot.

Tia sádrujng kia ngay sau đgqglófvyo lao tớobcsi bêqmtfn cạaxvbnh Quâpvhin Vôjioorvex, trong nhádrujy mắwoact hiệykppn ra Phi Yêqmtfn khuôjioon mặjeamt tưretzơdepvi cưretzlvhai, trêqmtfn tay hắwoacn làrvex Phạaxvbm Cẩeehmm vẻouqr mặjeamt vẫykppn chưretza hếiolvt bàrvexng hoàrvexng.

“Ta bảoepso nàrvexy, cófvyo tinh thầzsovn trọqmtfng nghĩdrema khôjioong phảoepsi làrvex chuyệykppn xấfvyou, nhưretzng trưretzobcsc khi làrvexm việykppc gìretz, lãtbyio huynh ngưretzơdepvi cófvyo phảoepsi nêqmtfn đgqglrvexng nãtbyio chúblest khôjioong?” Phi Yêqmtfn buôjioong hắwoacn ra, bấfvyot lựwunyc liếiolvc nhìretzn Phạaxvbm Cẩeehmm trưretzobcsc mặjeamt.

Đloyládrujy mắwoact Phạaxvbm Cẩeehmm vẫykppn chưretza hếiolvt khiếiolvp sợtbyi, đgqglếiolvn bâpvhiy giờlvha hắwoacn vẫykppn khôjioong hiểmjrxu chuyệykppn gìretz vừaxwfa xảoepsy ra.

Thiếiolvu niêqmtfn kia bịhrpu chặjeamt đgqglcalet mưretzlvhai ngófvyon tay vẫykppn đgqglang gàrvexo khófvyoc, nhữtbying ngưretzlvhai còfdrrn lạaxvbi vừaxwfa nãtbyiy đgqglhrpunh côjioong kírabach Phạaxvbm Cẩeehmm giờlvha đgqglcaleng đgqglơdepv mộrvext chỗmcjm khôjioong nhúblesc nhírabach nổpndgi. Hơdepvn hai mưretzơdepvi thanh niêqmtfn nàrvexy ban đgqglzsovu còfdrrn tỏfdrr ra đgqglau khổpndg giãtbyiy giụpvhia trêqmtfn mặjeamt đgqglfvyot, lúblesc nàrvexy tấfvyot cảoeps đgqglhkebu đgqglãtbyi đgqglcaleng lêqmtfn, vẻouqr mặjeamt kinh hãtbyii nhìretzn vềhkeb phírabaa Quâpvhin Vôjioorvex đgqglcaleng sau lưretzng Phạaxvbm Cẩeehmm.

“Rốjeamt cuộrvexc… Đloylãtbyi xảoepsy xa chuyệykppn gìretz vậlgypy?” Phạaxvbm Cẩeehmm đgqglưretza mắwoact nhìretzn đgqgládrujm thiếiolvu niêqmtfn đgqglang khỏfdrre mạaxvbnh bìretznh thưretzlvhang, dùyqhl hắwoacn cófvyo ngu ngốjeamc cũrytsng nhìretzn ra đgqglưretztbyic bọqmtfn họqmtffvctn bảoepsn khôjioong bịhrpu thưretzơdepvng, mádruju trêqmtfn ngưretzlvhai cũrytsng chỉnuyqrvexrvex do bọqmtfn họqmtf cốjeam ýeceqjiooi lêqmtfn màrvex thôjiooi.

“Rõvythrvexng, đgqglâpvhiy chỉnuyqrvex mộrvext cádruji bẫykppy!” Kiềhkebu Sởiolv thong thảoeps đgqgli tớobcsi bêqmtfn cạaxvbnh Phạaxvbm Cẩeehmm, vỗmcjm vỗmcjmrvexo bảoeps vai hắwoacn: “Ta còfdrrn tưretziolvng ngưretzơdepvi đgqglãtbyi phádrujt hiệykppn ra, làrvex đgqglang cốjeam ýeceq phốjeami hợtbyip, hófvyoa ra ngưretzơdepvi thựwunyc sựwuny khôjioong biếiolvt gìretz sao?”

“Ta… Biếiolvt cádruji gìretz?” Đloylzsovu ófvyoc Phạaxvbm Cẩeehmm hiệykppn giờlvha đgqglang rốjeami tung cảoepsqmtfn, căfvctn bảoepsn khôjioong thểmjrx nghĩdrem ra đgqglưretztbyic gìretz.

“Nhữtbying ngưretzlvhai nàrvexy căfvctn bảoepsn khôjioong cầzsovn ngưretzơdepvi phảoepsi cứcaleu, sởiolvdrem bọqmtfn họqmtf xuấfvyot hiệykppn ởiolvdepvi nàrvexy chírabanh làrvex đgqglmjrx lấfvyoy mạaxvbng ngưretzơdepvi đgqglófvyo!” Kiềhkebu Sởiolvfvyo ýeceq tốjeamt màrvex mởiolv miệykppng.

“Cádruji gìretz?” Sắwoacc mặjeamt Phạaxvbm Cẩeehmm trởiolvqmtfn trắwoacng bệykppch, trong nhádrujy mắwoact hắwoacn đgqglãtbyi phádrujt hiệykppn ra, hơdepvn hai mưretzơdepvi ngưretzlvhai kia đgqglang tụpvhi tậlgypp vềhkeb phírabaa bọqmtfn họqmtf, cádrujc con giớobcsi linh hệykpp thúbles vừaxwfa bịhrpu bọqmtfn chúblesng triệykppu hồdruji ra, đgqglmjrx lộrvexrvexm răfvctng nanh sắwoacc béivohn hưretzobcsng vềhkeb phírabaa họqmtf.

“Phạaxvbm Cẩeehmm, hôjioom nay ngưretzơdepvi đgqglaxwfng nghĩdrem đgqglếiolvn việykppc sốjeamng sófvyot màrvex rờlvhai khỏfdrri khu rừaxwfng nàrvexy. Nếiolvu ngưretzơdepvi khôjioong muốjeamn liêqmtfn lụpvhiy đgqglếiolvn nhữtbying ngưretzlvhai khádrujc, tốjeamt nhấfvyot thắwoact dâpvhiy chịhrpuu trófvyoi đgqgli!” Ngưretzlvhai dẫykppn đgqglzsovu đgqgládrujm thiếiolvu niêqmtfn kia ádrujnh mắwoact ádrujc đgqglrvexc nhìretzn vềhkeb phírabaa Phạaxvbm Cẩeehmm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.