Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư
Chương 468 : Bẽ Mặt Liên Hoàn Kiểu Thứ Hai (2)
Thiếaehj u niêylyq n kia toàrogd n thâfumx n rárnpv ch tưrnpv ơoyzz m, ởrwpb lưrnpv ng hắgorh n cóajle mộzntr t vếaehj t thưrnpv ơoyzz ng sâfumx u hoắgorh m đjenh ếaehj n mứkbsa c nhìqoyx n thấksrq y cảyzxc xưrnpv ơoyzz ng khiếaehj n ngưrnpv ờtcuf i khárnpv c nhìqoyx n thôajle i cũmuwc ng phảyzxc i giậxani t mìqoyx nh. Khắgorh p ngưrnpv ờtcuf i hắgorh n làrogd nhữjddx ng vếaehj t thưrnpv ơoyzz ng chằsipx ng chịrxfn t khôajle ng đjenh ếaehj m xuểwraf , gưrnpv ơoyzz ng mặgorh t thìqoyx nhợskhy t nhạeltb t khiếaehj n ngưrnpv ờtcuf i ta nhìqoyx n vàrogd o thôajle i cũmuwc ng đjenh ủkobo sợskhy khiếaehj p víuthq a.
Hưrnpv ớknur ng màrogd thiếaehj u niêylyq n kia chạeltb y ra cũmuwc ng khôajle ng nằsipx m trong phạeltb m vi bảyzxc n đjenh ồskhy củkobo a họjddx c việyxui n Phong Hoa, vềczdb lýbwey màrogd nóajle i, chắgorh c hẳmuwc n sẽqqby khôajle ng cóajle nhóajle m họjddx c sinh nàrogd o đjenh ếaehj n đjenh óajle .
“Tạeltb i sao lạeltb i thếaehj nàrogd y?” Phạeltb m Cẩsipx m nhấksrq c mộzntr t tay hắgorh n lêylyq n, thiếaehj u niêylyq n kia sợskhy mấksrq t mậxani t, toàrogd n thâfumx n khôajle ng ngừylyq ng run lẩsipx y bẩsipx y, lắgorh p bắgorh p nóajle i: “Linh thúwnfp … làrogd linh thúwnfp … Chỗzntr đjenh óajle cóajle linh thúwnfp ! To lắgorh m! To lắgorh m!” Thiếaehj u niêylyq n kia nãmnox y giờtcuf vẫyljb n khóajle c lóajle c thảyzxc m thiếaehj t, bâfumx y giờtcuf mớknur i kịrxfn p nhậxani n ra ngưrnpv ờtcuf i đjenh ang ởrwpb trưrnpv ớknur c mắgorh t hắgorh n chíuthq nh làrogd Phạeltb m Cẩsipx m, trong phúwnfp t chốwtjq c hắgorh n bìqoyx nh tĩdpsk nh lạeltb i, tỏjtnh vẻkbsa cầlxem u khẩsipx n nóajle i: “Phạeltb m sưrnpv huynh, cứkbsa u ta, mau cứkbsa u ta vớknur i!”
“Còmnox n cóajle ai khárnpv c ởrwpb trong đjenh óajle khôajle ng?” Phạeltb m Cẩsipx m chau màrogd y, vùrscj ng đjenh ấksrq t trong rừylyq ng rậxani m nàrogd y luôajle n làrogd nơoyzz i màrogd ngưrnpv ờtcuf i ngoàrogd i khôajle ng dárnpv m đjenh ặgorh t châfumx n tớknur i, thiếaehj u niêylyq n nàrogd y rốwtjq t cuộzntr c làrogd vìqoyx cárnpv i gìqoyx màrogd dárnpv m xôajle ng vàrogd o?
“Cóajle … Còmnox n cóajle … còmnox n cóajle rấksrq t nhiềczdb u ngưrnpv ờtcuf i… Phạeltb m sưrnpv huynh ngưrnpv ờtcuf i phảyzxc i mau đjenh i cứkbsa u bọjddx n họjddx .” Thiếaehj u niêylyq n kia vừylyq a khóajle c vừylyq a nóajle i.
Quâfumx n Vôajle Tàrogd lẳmuwc ng lặgorh ng nhìqoyx n thiểwraf u niêylyq n đjenh ang quỳczdb sụuthq p xuốwtjq ng đjenh ấksrq t, vẻkbsa mặgorh t khôajle ng chúwnfp t dao đjenh ộzntr ng.
Phạeltb m Cẩsipx m quay đjenh ầlxem u nhìqoyx n vềczdb phíuthq a Quâfumx n Vôajle Tàrogd , lúwnfp c nàrogd y hắgorh n mớknur i theo bảyzxc n năjrlq ng bắgorh t đjenh ầlxem u hỏjtnh i ýbwey kiếaehj n củkobo a nàrogd ng, bởrwpb i lẽqqby rốwtjq t cuộzntr c nhữjddx ng thiếaehj u niêylyq n kia đjenh ãmnox gặgorh p phảyzxc i loạeltb i linh thúwnfp gìqoyx bọjddx n họjddx khôajle ng thểwraf biếaehj t đjenh ưrnpv ợskhy c, màrogd bêylyq n trong khu vựrxfn c kia lạeltb i cóajle thểwraf ẩsipx n chứkbsa a cảyzxc linh thúwnfp cấksrq p lĩdpsk nh chủkobo cựrxfn c kỳczdb mạeltb nh, ngay cảyzxc bọjddx n họjddx cóajle thểwraf chốwtjq ng lạeltb i đjenh ưrnpv ợskhy c hay khôajle ng còmnox n chưrnpv a dárnpv m chắgorh c chứkbsa đjenh ừylyq ng nóajle i đjenh ếaehj n cóajle thểwraf cứkbsa u đjenh ưrnpv ợskhy c ngưrnpv ờtcuf i ra khỏjtnh i đjenh óajle hay khôajle ng.
Cóajle nêylyq n cứkbsa u hay khôajle ng đjenh âfumx y?
“Phạeltb m sưrnpv huynh muốwtjq n cứkbsa u bọjddx n họjddx ?” Quâfumx n Vôajle Tàrogd đjenh ộzntr t nhiêylyq n mởrwpb miệyxui ng hỏjtnh i.
Phạeltb m Cẩsipx m do dựrxfn mộzntr t lúwnfp c rồskhy i khẽqqby gậxani t đjenh ầlxem u: “Dùrscj sao họjddx cũmuwc ng làrogd ngưrnpv ờtcuf i củkobo a họjddx c việyxui n.” Bàrogd n tay nhuốwtjq m đjenh ầlxem y márnpv u củkobo a thiếaehj n niêylyq n kia vẫyljb n còmnox n gắgorh t gao bárnpv m chặgorh t trêylyq n ngưrnpv ờtcuf i hắgorh n, vếaehj t márnpv u nóajle ng hổqoyx i đjenh óajle xuyêylyq n qua quầlxem n árnpv o, truyềczdb n đjenh ếaehj n cảyzxc m giárnpv c vôajle cùrscj ng rõjrlq néjenh t.
Quâfumx n Vôajle Tàrogd khôajle ng lậxani p tứkbsa c mởrwpb miệyxui ng, chỉqsuy làrogd từylyq trêylyq n cao nhìqoyx n xuốwtjq ng thiếaehj u niêylyq n đjenh ang cầlxem u cứkbsa u kia, mộzntr t lárnpv t sau mớknur i chậxani m rãmnox i nóajle i: “Nếaehj u gặgorh p phảyzxc i nguy hiểwraf m, vìqoyx sao khôajle ng phárnpv t tíuthq n hiệyxui u?”
Trưrnpv ớknur c khi đjenh i vàrogd o rừylyq ng rậxani m Linh Vũmuwc , trêylyq n ngưrnpv ờtcuf i mỗzntr i đjenh ệyxui tửcnui đjenh ềczdb u đjenh ãmnox đjenh ưrnpv ợskhy c trang bịrxfn hai quảyzxc tíuthq n hiệyxui u cầlxem u cứkbsa u, chíuthq nh làrogd đjenh ểwraf phòmnox ng khi bấksrq t trắgorh c.
Thiếaehj u niêylyq n kia lúwnfp c nàrogd y mớknur i dárnpv m ngẩsipx ng đjenh ầlxem u lêylyq n, nhìqoyx n gấksrq u Âcrmh m Dưrnpv ơoyzz ng to lớknur n trưrnpv ớknur c mắgorh t, cảyzxc ngưrnpv ờtcuf i hắgorh n ngẩsipx n ra, đjenh árnpv y mắgorh t hiệyxui n lêylyq n vẻkbsa khiếaehj p sợskhy , thếaehj nhưrnpv ng rấksrq t nhanh liềczdb n khôajle i phụuthq c lạeltb i sựrxfn bìqoyx nh tĩdpsk nh, nóajle i: “Bởrwpb i vìqoyx trong đjenh óajle câfumx y cốwtjq i quárnpv rậxani m rạeltb p, chúwnfp ng ta căjrlq n bảyzxc n khôajle ng thểwraf phárnpv t ra tíuthq n hiệyxui u cầlxem u cứkbsa u.” Dứkbsa t lờtcuf i thiếaehj u niêylyq n kia lấksrq y từylyq trong ngựrxfn c ra hai quảyzxc đjenh ạeltb n tíuthq n hiệyxui u đjenh ãmnox đjenh ưrnpv ợskhy c sửcnui dụuthq ng.”.
Ởhdap nhữjddx ng khu vựrxfn c câfumx y cốwtjq i cao lớknur n vàrogd dàrogd y đjenh ặgorh c nhưrnpv vậxani y, đjenh ạeltb n tíuthq n hiệyxui u đjenh ềczdb u bịrxfn che lấksrq p, bởrwpb i đjenh ạeltb n tíuthq n hiệyxui u màrogd họjddx c việyxui n Phong Hoa chuẩsipx n bịrxfn cho cárnpv c đjenh ệyxui tửcnui đjenh ềczdb u làrogd đjenh ểwraf dùrscj ng ởrwpb cárnpv c khu vựrxfn c cóajle trêylyq n bảyzxc n đjenh ồskhy , nhữjddx ng nơoyzz i đjenh óajle câfumx y tuy rậxani m rạeltb p nhưrnpv ng lạeltb i thấksrq p, sẽqqby khôajle ng xảyzxc y ra tìqoyx nh huốwtjq ng bịrxfn vậxani t chắgorh n. Nhưrnpv ng nếaehj u đjenh ếaehj n gầlxem n trung tâfumx m củkobo a khu rừylyq ng thìqoyx tìqoyx nh huốwtjq ng nhưrnpv vậxani y xuấksrq t hiệyxui n cũmuwc ng khôajle ng cóajle gìqoyx bấksrq t ngờtcuf .
Quâfumx n Vôajle Tàrogd do dựrxfn nhìqoyx n vàrogd o árnpv nh mắgorh t yếaehj u ớknur t củkobo a thiếaehj u niêylyq n kia, đjenh ôajle i mắgorh t lạeltb nh lùrscj ng nhìqoyx n vàrogd o nhữjddx ng vếaehj t márnpv u trêylyq n ngưrnpv ờtcuf i hắgorh n, sau đjenh óajle thu lạeltb i tầlxem m mắgorh t, thảyzxc n nhiêylyq n mởrwpb miệyxui ng nóajle i: “Vậxani y thìqoyx đjenh i thôajle i.”.
Nhữjddx ng lờtcuf i vừylyq a rồskhy i củkobo a Quâfumx n Vôajle Tàrogd khiếaehj n cho Phạeltb m Cẩsipx m thởrwpb phàrogd o nhẹwtjq nhõjrlq m, nhưrnpv ng thựrxfn c ra đjenh árnpv m ngưrnpv ờtcuf i Kiềczdb u Sởrwpb đjenh ang ngồskhy i mộzntr t bêylyq n nhìqoyx n nhau, tựrxfn a nhưrnpv đjenh ang muốwtjq n nóajle i đjenh iềczdb u gìqoyx đjenh óajle nhưrnpv ng tuyệyxui t nhiêylyq n khôajle ng thấksrq y bọjddx n họjddx héjenh răjrlq ng nửcnui a lờtcuf i.
“Đsipx âfumx y làrogd đjenh ạeltb n tíuthq n hiệyxui u củkobo a ta, bâfumx y giờtcuf bọjddx n ta sẽqqby vàrogd o trong cứkbsa u ngưrnpv ờtcuf i, đjenh ợskhy i khi nàrogd o cầlxem n ngưrnpv ơoyzz i chỉqsuy cầlxem n kéjenh o nóajle ra, cárnpv c đjenh ạeltb o sưrnpv nghe thấksrq y sẽqqby chạeltb y đjenh ếaehj n đjenh âfumx y rấksrq t nhanh thôajle i.” Phạeltb m Cẩsipx m giao lạeltb i dưrnpv ợskhy c phẩsipx m vàrogd đjenh ạeltb n tíuthq n hiệyxui u trêylyq n ngưrnpv ờtcuf i cho thiếaehj u niêylyq n kia, cẩsipx n thậxani n dặgorh n dòmnox .
Thiếaehj u niêylyq n kia lậxani p tứkbsa c cảyzxc m kíuthq ch gậxani t đjenh ầlxem u.
Hư
“Tạ
“Cò
“Có
Quâ
Phạ
Có
“Phạ
Phạ
Quâ
Trư
Thiế
Ở
Quâ
Nhữ
“Đ
Thiế
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.