Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 448 : Đội Yếu Nhất Hay Đội Mạnh Nhất (1)

    trước sau   
Quâowsrn Vôzsvktdeb nhìlxljn vẻwcig mặainmt tưiwnsơefwii cưiwnsowsri đowsrang gắkfbmng gưiwnsgetong chốjjuung đowsrctye củsknea Phạlwiym Cẩdckum, đowsrwiuot nhiêbknmn quay đowsrvdaau đowsri vềzowc mộwiuot hưiwnslxljng.

Phạlwiym Cẩdckum đowsrâowsru dálwiym đowsryntdtdebng đowsri mộwiuot mìlxljnh ởjjuuefwii nguy hiểyntdm nhưiwns thếyntdtdeby liềzowcn vộwiuoi vãrvuy đowsruổdckui theo.

Ninh Hinh vàtdeb Doãrvuyn Ngôzsvkn đowsrvgfsng trong đowsrtdebn ngưiwnsowsri, nãrvuyy giờowsr vẫnxocn âowsrm thầvdaam theo dõqzpfi Quâowsrn Vôzsvktdebtdeb Phạlwiym Cẩdckum, sau khi chứvgfsng kiếyntdn cảowsrnh tưiwnsgetong hai ngưiwnsowsri họainm bịxjcwzsvk lậyfxxp, lúainmc nàtdeby mớlxlji hàtdebi lòxjcwng nởjjuu nụzsvkiwnsowsri.

“Bọainmn chúainmng đowsrxjcwnh đowsri đowsrâowsru vậyfxxy?” Ninh Hinh bỗdslfng nhiêbknmn nhìlxljn thấhevey Quâowsrn Vôzsvktdeb đowsri sang hưiwnslxljng khálwiyc, chỗdslf đowsróhkzm đowsrang cóhkzm mộwiuot đowsrálwiym thiếyntdu niêbknmn tụzsvk tậyfxxp lạlwiyi vớlxlji nhau.

“Mộwiuot lũsrnalwiyc rưiwnsjjuui ởjjuu phâowsrn bộwiuo ýlmgttdeb.” Doãrvuyn Ngôzsvkn cay đowsrwiuoc nóhkzmi.

Phâowsrn bộwiuotdeb bảowsrn bộwiuo giốjjuung nhau, đowsrzowcu muốjjuun tham gia ngàtdeby săemmcn linh, nhưiwnsng trálwiyi ngưiwnsgetoc hoàtdebn toàtdebn vớlxlji phảowsrn ứvgfsng củsknea bảowsrn bộwiuo, phâowsrn bộwiuo đowsrvgfsng bêbknmn nàtdeby dưiwnsowsrng nhưiwns đowsrang ởjjuu trong tìlxljnh cảowsrnh hếyntdt sứvgfsc bi thảowsrm, bởjjuui lẽwwao giớlxlji linh vàtdeb linh lựzmzic củsknea bọainmn họainm vốjjuun dĩxjuy khôzsvkng thểyntd so sálwiynh đowsrưiwnsgetoc vớlxlji đowsrbqlh tửemmc củsknea bảowsrn bộwiuo. Vậyfxxy màtdeb lạlwiyi phảowsri đowsrếyntdn rừgetong rậyfxxm Linh Vũsrna bảowsry ngàtdeby đowsryntdzsvki luyệbqlhn, bọainmn họainm chỉpesahkzm thểyntd khóhkzmc khôzsvkng thàtdebnh tiếyntdng.


Đdnhzálwiym thiếyntdu niêbknmn phâowsrn bộwiuo đowsrang tỏkfbm ra hếyntdt sứvgfsc bi thảowsrm, bỗdslfng nhiêbknmn nhìlxljn thấhevey hai bóhkzmng ngưiwnsowsri từgeto bảowsrn bộwiuo đowsri vềzowc phíxjcwa họainm, ai nấhevey đowsrzowcu trợgeton mắkfbmt hálwiy hốjjuuc mồpesam, álwiynh mắkfbmt tràtdebn đowsrvdaay kinh ngạlwiyc, khôzsvkng hiểyntdu nổdckui chuyệbqlhn gìlxlj đowsrang xảowsry ra.

Ngưiwnsowsri trong bảowsrn bộwiuo vẫnxocn luôzsvkn khinh thưiwnsowsrng đowsrbqlh tửemmc củsknea phâowsrn bộwiuo, đowsrgetong nóhkzmi đowsrếyntdn tiếyntdp xúainmc màtdeb ngay cảowsr liếyntdc mắkfbmt nhìlxljn thôzsvki bọainmn họainmsrnang cảowsrm thấhevey lãrvuyng phíxjcw thờowsri gian.

owsry giờowsr lạlwiyi cóhkzm hai đowsrbqlh tửemmc từgeto phâowsrn bộwiuo đowsri tớlxlji, đowsriềzowcu nàtdeby quảowsr thậyfxxt khiếyntdn tấhevet cảowsr mọainmi ngưiwnsowsri ởjjuu đowsrâowsry phảowsri chúainm ýlmgt.

lwiyc thiếyntdu niêbknmn ởjjuu phâowsrn bộwiuo đowsrzowcu chăemmcm chúainm nhìlxljn theo bóhkzmng dálwiyng Phạlwiym Cẩdckum vàtdeb Quâowsrn Vôzsvktdeb từgeto xa bưiwnslxljc tớlxlji, suy đowsrlwiyn xem rốjjuut cuộwiuoc hai ngưiwnsowsri đowsróhkzm đowsrếyntdn đowsrâowsry đowsryntdtdebm gìlxlj.

“Meo!” Hắkfbmc Miêbknmu ngồpesai trêbknmn đowsrôzsvki vai nhỏkfbmwjar củsknea Quâowsrn Vôzsvktdeb, cálwiyi đowsrzsvki lôzsvkng vờowsrn sau cổdckutdebng, đowsrwiuot nhiêbknmn chỉpesa vềzowc mộwiuot phíxjcwa, ngay lậyfxxp tứvgfsc Quâowsrn Vôzsvktdebiwnslxljc nhanh vềzowc phíxjcwa đowsróhkzm.

lxlj đowsróhkzm, dưiwnslxlji gốjjuuc câowsry đowsrlwiyi thụzsvk, bốjjuun thiếyntdu niêbknmn đowsrang ngồpesai tụzsvk tậyfxxp mộwiuot chỗdslf tròxjcw chuyệbqlhn vớlxlji nhau.

Đdnhzwiuot nhiêbknmn mộwiuot vóhkzmc dálwiyng nhỏkfbmwjar xinh xắkfbmn đowsri tớlxlji trưiwnslxljc mặainmt bọainmn họainm, bốjjuun thiếyntdu niêbknmn đowsrang tròxjcw chuyệbqlhn hăemmcng say bỗdslfng giậyfxxt mìlxljnh ngẩdckung đowsrvdaau lêbknmn, sau khi nhìlxljn rõqzpf dung mạlwiyo ngưiwnsowsri vừgetoa tớlxlji thìlxlj ngâowsry ngẩdckun cảowsr ngưiwnsowsri.

“Tiểyntdu Tàtdeb Tửemmc?” Kiềzowcu Sởjjuu vẫnxocn đowsrang ngậyfxxm mộwiuot nhálwiynh cỏkfbm xanh trong miệbqlhng, vừgetoa nhìlxljn thấhevey Quâowsrn Vôzsvktdeb lậyfxxp tứvgfsc héwjart lêbknmn mộwiuot tiếyntdng rồpesai nhảowsry dựzmzing lêbknmn, nhưiwns mộwiuot con hổdcku đowsróhkzmi lao vềzowc phíxjcwa Quâowsrn Vôzsvktdeb, chuẩdckun bịxjcw ôzsvkm lấhevey.

Chỉpesatdeb chưiwnsa kịxjcwp ôzsvkm thìlxlj đowsrãrvuy bịxjcw mộwiuot ngưiwnsowsri đowsrưiwnsa tay ra cảowsrn lạlwiyi.

Phạlwiym Cẩdckum cau màtdeby, giơefwi tay ra ngăemmcn cảowsrn thiếyntdu niêbknmn tưiwnslxljng mạlwiyo tuấheven túainm đowsrang cóhkzm ýlmgt đowsrxjcwnh ra tay vớlxlji Quâowsrn Vôzsvktdeb kia.

“Ngưiwnsơefwii làtdeb ai? Ngưiwnsơefwii đowsrxjcwnh làtdebm gìlxlj Quâowsrn Tàtdeb?”

“Thếyntd ngưiwnsơefwii làtdeb ai?” Kiềzowcu Sởjjuu chau màtdeby nhìlxljn Phạlwiym Cẩdckum đowsrwiuot nhiêbknmn xôzsvkng ra, khóhkzm khăemmcn lắkfbmm mớlxlji đowsrưiwnsgetoc gặainmp lạlwiyi Tiểyntdu Tàtdeb Tửemmc, khôzsvkng biếyntdt têbknmn nàtdeby ởjjuu đowsrâowsru chui ra nữxizia.

“Ta làtdeb Phạlwiym Cẩdckum, đowsrbqlh tửemmc củsknea phâowsrn việbqlhn Thúainm Linh ởjjuu bảowsrn bộwiuo.” Phạlwiym Cẩdckum khẽwwao nhưiwnslxljng màtdeby nóhkzmi.


Kiềzowcu Sởjjuu nhíxjcwu màtdeby, càtdebefwi phấhevet phơefwi phun nhálwiynh cỏkfbm xanh ởjjuu trong miệbqlhng ra, nóhkzmi: “Kiềzowcu Sởjjuu.”

Hai thiếyntdu niêbknmn thẳnmqlng tíxjcwnh vừgetoa gặainmp nhau đowsrãrvuy khiếyntdn khôzsvkng khíxjcw tràtdebn ngậyfxxp mộwiuot mùtftzi thuốjjuuc súainmng, nhưiwns thểyntd sắkfbmp đowsrálwiynh nhau đowsrếyntdn nơefwii.

Phi Yêbknmn lúainmc nàtdeby mớlxlji đowsrvgfsng lêbknmn, bưiwnslxljc đowsrếyntdn bêbknmn cạlwiynh Quâowsrn Vôzsvktdeb, cưiwnsowsri nóhkzmi: “Hóhkzma ra ngưiwnsơefwii vẫnxocn còxjcwn nhớlxlj đowsrếyntdn tìlxljm bọainmn ta, ta cứvgfsiwnsjjuung ngưiwnsơefwii đowsrãrvuy quêbknmn bọainmn ta rồpesai chứvgfs.”

Phạlwiym Cẩdckum vốjjuun dĩxjuy muốjjuun hỏkfbmi rõqzpf lai lịxjcwch củsknea đowsrálwiym ngưiwnsowsri nàtdeby, khôzsvkng muốjjuun đowsryntd cho bọainmn họainm tiếyntdp xúainmc vớlxlji Quâowsrn Vôzsvktdeb, vìlxljtftz sao trong khoảowsrng thờowsri gian nàtdeby thựzmzic sựzmzi rấhevet nhiềzowcu ngưiwnsowsri cóhkzm álwiyc ýlmgt vớlxlji nàtdebng. Nhưiwnsng sau khi nhìlxljn thấhevey nụzsvkiwnsowsri ngọainmt ngàtdebo củsknea Phi Yêbknmn chàtdebo hỏkfbmi Quâowsrn Vôzsvktdeb vừgetoa rồpesai, lầvdaan nàtdeby hắkfbmn quyếyntdt đowsrxjcwnh khôzsvkng đowsrưiwnsa tay ra ngăemmcn cảowsrn họainm nữxizia.

tftz sao đowsrjjuui vớlxlji “phụzsvk nữxizi”…

srnang khôzsvkng nêbknmn quálwiy thôzsvk lỗdslf nhưiwns vậyfxxy.

“Cálwiyc ngưiwnsơefwii quen biếyntdt nhau sao?” Phạlwiym Cẩdckum nghe Phi Yêbknmn nóhkzmi xong liềzowcn hỏkfbmi ngay.

“Chúainmng ta từgetong cùtftzng nhau đowsri bálwiyo danh.” Dung Nhãrvuysrnang đowsrvgfsng lêbknmn, tưiwnsơefwii cưiwnsowsri nóhkzmi.

Phạlwiym Cẩdckum nhìlxljn vềzowc phíxjcwa Quâowsrn Vôzsvktdeb, thấhevey nàtdebng khẽwwao gậyfxxt đowsrvdaau mộwiuot cálwiyi mớlxlji tin lờowsri bọainmn họainm, thu lạlwiyi tưiwns thếyntd phòxjcwng bịxjcw ban nãrvuyy.

“Xin lỗdslfi vìlxlj đowsrãrvuy thấhevet lễnvwr.” Biếyntdt đowsrjjuui phưiwnsơefwing khôzsvkng phảowsri làtdeb kẻwcig đowsrxjcwch, gưiwnsơefwing mặainmt Phạlwiym Cẩdckum lậyfxxp tứvgfsc trởjjuubknmn ôzsvkn hòxjcwa, khóhkzme miệbqlhng tưiwnsơefwii cưiwnsowsri nóhkzmi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.