Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 442 : Đến Lúc Rồi (1)

    trước sau   
Vốozemn tưcfdnuwrong rằanweng tiểghnvu việcrljn Trúcrljc Lâgmofm córzzi thểghnvcvaln tĩnhlonh mộtjewt chúcrljt, nhưcfdnng khôvrszng ngờjgdz rằanweng nhữlhklng ngưcfdnjgdzi nànpvxy lạytpsi cảowrn gan tìrprgm đqrjxếumpzn nơrtvii nànpvxy lànpvxm loạytpsn.

Phạytpsm Tráumpzc khôvrszng đqrjxndkung ýptfo nhìrprgn A Tĩnhlonh, trong lòasjfng đqrjxãzwzzbvvenpvxng.

“A Tĩnhlonh, nếumpzu sau nànpvxy còasjfn xảowrny ra chuyệcrljn nhưcfdn vậjxqpy thìrprg ngưcfdnơrtvii trởuwro vềblwn họxuadc việcrljn đqrjxi.” Phạytpsm Tráumpzc thởuwronpvxi, córzzi thểghnvrzzii A Tĩnhlonh vànpvx hắbliyn cùppblng nhau lớfkgnn lêcvaln, từdjjn nhỏnhlo mọxuadi chuyệcrljn đqrjxblwnu lấslwey hắbliyn lànpvxm chủxuad, mặanwec dùppbl trung thànpvxnh nhưcfdnng đqrjxkspxu órzzic lạytpsi khôvrszng đqrjxưcfdnfocxc tốozemt, Quâgmofn Vôvrsznpvx trịwavk liệcrlju cho hắbliyn lâgmofu nhưcfdn vậjxqpy, hắbliyn rõbvvenpvxng đqrjxãzwzz dầkspxn chuyểghnvn biếumpzn tốozemt nhưcfdnng A Tĩnhlonh vẫzwzzn tin vànpvxo nhữlhklng lờjgdzi đqrjxndkun đqrjxytpsi nhảowrnm nhívrszuwro trong họxuadc việcrljn, đqrjxiềblwnu nànpvxy khiếumpzn Phạytpsm Tráumpzc khôvrszng biếumpzt lànpvxm thếumpznpvxo.

A Tĩnhlonh ngâgmofy ngưcfdnjgdzi đqrjxmxkfng ởuwro trong sâgmofn, nhìrprgn vẻnnbb mặanwet lạytpsnh nhạytpst củxuada Phạytpsm Tráumpzc, nhưcfdn bịwavk ngũndkuvrszi đqrjxáumpznh trúcrljng, hắbliyn âgmofm thầkspxm nắbliym chặanwet nắbliym đqrjxslwem, áumpznh mắbliyt nhìrprgn chằanwem chằanwem vànpvxo Quâgmofn Vôvrsznpvx.

Quâgmofn Vôvrsznpvx nhìrprgn lưcfdnfkgnt qua A Tĩnhlonh mộtjewt cáumpzi, giơrtvi tay lêcvaln bẻnnbb chiếumpzc láumpz trúcrljc bêcvaln cạytpsnh, che lêcvaln mộtjewt mắbliyt củxuada mìrprgnh, sau đqrjxórzzi xoay ngưcfdnjgdzi, khôvrszng nhiềblwnu lờjgdzi nữlhkla.

Huynh đqrjxcrlj Phạytpsm gia theo Quâgmofn Vôvrsznpvx vềblwn phòasjfng, sau khi trởuwro vềblwn, Phạytpsm Cẩkspxm thậjxqpn trọxuadng nhìrprgn phảowrnn ứmxkfng củxuada Quâgmofn Vôvrsznpvx, lạytpsi thấslwey thầkspxn sắbliyc nànpvxng vẫzwzzn nhưcfdn thưcfdnjgdzng khôvrszng córzzirprg tứmxkfc giậjxqpn.


“Tiểghnvu Tànpvx, vừdjjna rồndkui ngưcfdnơrtvii córzzi ýptforprg?” Trưcfdnfkgnc đqrjxórzzi Phạytpsm Cẩkspxm thấslwey Quâgmofn Vôvrsznpvx đqrjxãzwzz lấslwey láumpz trúcrljc che lêcvaln mắbliyt, córzzi chúcrljt ngạytpsc nhiêcvaln nórzzii.

“Bịwavkumpz che mắbliyt, khôvrszng thấslwey Tháumpzi Sơrtvin.” Quâgmofn Vôvrsznpvx lấslwey nưcfdnfkgnc trànpvx, chậjxqpm rãzwzzi uốozemng.

Huynh đqrjxcrlj Phạytpsm gia nhìrprgn nhau, đqrjxblwnu đqrjxãzwzz biếumpzt rõbvve.

Chỉcrlj sợfocx Quâgmofn Vôvrsznpvx từdjjncrljc mớfkgni bắbliyt đqrjxkspxu đqrjxãzwzz biếumpzt A Tĩnhlonh córzziasjfng thùppbl đqrjxwavkch vớfkgni nànpvxng, chuyệcrljn hôvrszm nay rốozemt cuộtjewc lànpvx nhưcfdn thếumpznpvxo nànpvxng cũndkung rấslwet rõbvve, nànpvxng khôvrszng nórzzii, chỉcrlj lấslwey ẩkspxn ýptfo nhắbliyc nhởuwro A Tĩnhlonh.

“Khụjuvm, việcrljc nànpvxy ngưcfdnơrtvii đqrjxdjjnng đqrjxghnv trong lòasjfng, ta cam đqrjxoan vềblwn sau sẽqhmv khôvrszng xảowrny ra chuyệcrljn nhưcfdn vậjxqpy nữlhkla.” Phạytpsm Cẩkspxm lúcrljng túcrljng hắbliyng giọxuadng mộtjewt cáumpzi, nếumpzu lànpvx ngưcfdnjgdzi kháumpzc thìrprg hắbliyn đqrjxãzwzz sớfkgnm đqrjxi đqrjxáumpznh cho ngưcfdnjgdzi đqrjxórzzi mộtjewt trậjxqpn rồndkui, nhưcfdnng suy cho cùppblng A Tĩnhlonh cũndkung trung thànpvxnh vànpvx tậjxqpn tâgmofm vớfkgni Phạytpsm Tráumpzc nhiềblwnu năgbosm, quảowrn đqrjxslwem nànpvxy trong khoảowrnng thờjgdzi gian ngắbliyn thậjxqpt sựnpvx khôvrszng thểghnv hạytps xuốozemng.

Quâgmofn Vôvrsznpvx nhìrprgn Phạytpsm Cẩkspxm mộtjewt cáumpzi, khôvrszng nórzzii cáumpzi gìrprg.

Cam đqrjxoan vềblwn sau khôvrszng xảowrny ra chuyệcrljn nhưcfdn vậjxqpy nữlhkla sao?

Khórzzie môvrszi Quâgmofn Vôvrsznpvxrtvii nhếumpzch lêcvaln, khôvrszng córzzi chúcrljt ấslwem áumpzp nànpvxo.

Quảowrn nhiêcvaln khôvrszng đqrjxếumpzn hai ngànpvxy, tròasjf khôvrszi hànpvxi nhưcfdn vậjxqpy lạytpsi mộtjewt lầkspxn nữlhkla đqrjxưcfdnfocxc trìrprgnh diễredtn ởuwro tiểghnvu việcrljn Trúcrljc Lâgmofm, lầkspxn nànpvxy lạytpsi lànpvx mộtjewt đqrjxáumpzm thiếumpzu niêcvaln kháumpzc tớfkgni, vẫzwzzn hùppblng hùppblng hổwlbu hổwlbu nhưcfdnndku.

A Tĩnhlonh lầkspxn nànpvxy cànpvxng thẳlypbng thắbliyn, ngay cảowrnrzzing dáumpzng cũndkung khôvrszng xuấslwet hiệcrljn, đqrjxghnv mặanwec nhữlhklng ngưcfdnjgdzi kia ởuwro đqrjxórzzi chửdjjni bậjxqpy.

Đmyrfúcrljng lúcrljc Phạytpsm Cẩkspxm đqrjxi vắbliyng, trong việcrljn cũndkung chỉcrljrzzi hai ngưcfdnjgdzi lànpvx Phạytpsm Tráumpzc vànpvx Quâgmofn Vôvrsznpvx, đqrjxozemi mặanwet vớfkgni tiếumpzng chửdjjni bớfkgni củxuada nhữlhklng thiếumpzu niêcvaln kia, Phạytpsm Tráumpzc vừdjjna mớfkgni muốozemn đqrjxi ra quáumpzt lạytpsi bịwavk Quâgmofn Vôvrsznpvx ngăgbosn lạytpsi.

“Đmyrfghnv cho bọxuadn họxuad chửdjjni.” Ởnnbb trong phòasjfng, vẻnnbb mặanwet Quâgmofn Vôvrsznpvx dửdjjnng dưcfdnng.

“Ngưcfdnơrtvii khôvrszng tứmxkfc?” Phạytpsm Tráumpzc nhìrprgn khuôvrszn mặanwet nhỏnhlo nhắbliyn bìrprgnh tĩnhlonh củxuada Quâgmofn Vôvrsznpvx, thậjxqpt lànpvx khâgmofm phụjuvmc sáumpzt đqrjxslwet đqrjxozemi vớfkgni sựnpvxrprgnh tĩnhlonh củxuada nànpvxng.


“Ta đqrjxang nghe.” Quâgmofn Vôvrsznpvxrzzii.

“Nghe cáumpzi gìrprg?”

“Ngưcfdnjgdzi sau lưcfdnng bọxuadn họxuad muốozemn lànpvxm cáumpzi gìrprg?” Quâgmofn Vôvrsznpvxcrlji mắbliyt xuốozemng nhìrprgn nưcfdnfkgnc trànpvx trong chéxwxkn, mộtjewt mảowrnnh láumpz trànpvxnpvxu xanh nhạytpst nổwlbui trong nưcfdnfkgnc trànpvx trong vắbliyt, theo đqrjxkspxu ngórzzin tay củxuada Quâgmofn Vôvrsznpvx khẽqhmv đqrjxtjewng, ởuwro bềblwn mặanwet nưcfdnfkgnc trànpvx dậjxqpp dờjgdzn nhữlhklng gợfocxn sórzzing.

Phạytpsm Tráumpzc hơrtvii sữlhklng sờjgdz, khôvrszng hiểghnvu ýptfo củxuada Quâgmofn Vôvrsznpvx.

“Ngànpvxy săgbosn linh sắbliyp tớfkgni rồndkui.” Quâgmofn Vôvrsznpvx ngưcfdnfkgnc mắbliyt lêcvaln, xuyêcvaln qua cửdjjna sổwlbu, nhìrprgn rừdjjnng trúcrljc mànpvxu xanh biếumpzc ngoànpvxi cửdjjna sổwlbu.

“Đmyrfúcrljng vậjxqpy.” Phạytpsm Tráumpzc córzzi chúcrljt khôvrszng hiểghnvu Quâgmofn Vôvrsznpvx đqrjxang suy nghĩnhloumpzi gìrprg.

“Cũndkung nêcvaln đqrjxếumpzn lúcrljc rồndkui.” Quâgmofn Vôvrsznpvx thu lạytpsi tầkspxm mắbliyt, láumpz trúcrljc đqrjxãzwzz nhọxuadn, thuậjxqpt phụjuvmc linh đqrjxãzwzz sửdjjna đqrjxwlbui xong xuôvrszi, nêcvaln đqrjxếumpzn lúcrljc rồndkui.

“Tiểghnvu Tànpvx?” Phạytpsm Tráumpzc nhìrprgn Quâgmofn Vôvrsznpvx, đqrjxtjewt nhiêcvaln hắbliyn cảowrnm thấslwey Quâgmofn Vôvrsznpvxgmofy giờjgdznpvx ngànpvxy trưcfdnfkgnc córzzi chúcrljt khôvrszng giốozemng nhau, áumpznh mắbliyt dửdjjnng dưcfdnng kia từdjjn từdjjncrljt khỏnhloi đqrjxáumpzy mắbliyt nànpvxng, thay vànpvxo đqrjxórzzinpvx sựnpvx sắbliyc béxwxkn khiếumpzn ngưcfdnjgdzi ta kinh ngạytpsc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.