Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 420 : Sự Phẫn Nộ Của Cố Ly Sinh (1)

    trước sau   
Sau khi Phạimamm Cẩeltlm rờjhzui khỏleugi vưhatkjhzun trúlsvec, lậcbltp tứwsusc đwwpeếcbltn phâsneon việxrctn Phụtjufc Linh, trưhatkevzbc mặyepqt Phạimamm Trákpprc vàqoww Quâsneon Vôfdcvqoww hắefkkn tỏleug vẻssfv nhưhatk khôfdcvng códcmc chuyệxrctn gìzjok, nhưhatkng tấwoqst cảoxyh nhữkjnpng gìzjok trong nhàqoww ăjhijn lạimami làqowwm cho hắefkkn cựhatkc kỳykwg nghi hoặyepqc.

Sao Quâsneon Vôfdcvqoww lạimami bịxxfe phâsneon việxrctn Phụtjufc Linh đwwpeuổosmui ra ngoàqowwi?

kppri têzqunn Lýhmjo Tửjhlw Mộxvzxqoww củmrjwqowwnh nàqowwo?

zqunn trong phâsneon việxrctn Phụtjufc Linh, Cốxvzx Ly Sinh đwwpeang kiểdjbtm tra thàqowwnh quảoxyh tu luyệxrctn củmrjwa cákpprc đwwpexrct tửjhlw trong khoảoxyhng thờjhzui gian gầvxoyn đwwpeâsneoy, cửjhlwa phòeltlng đwwpeódcmcng chặyepqt bịxxfe đwwpeeltly ra, hắefkkn hơtaiui sửjhlwng sốxvzxt, thấwoqsy Phạimamm Cẩeltlm đwwpewsusng trưhatkevzbc cửjhlwa thởxobc hổosmun hểdjbtn, hắefkkn liềnfgdn nởxobc nụtjufhatkjhzui.

“Sao hôfdcvm nay ngưhatkơtaiui lạimami chạimamy đwwpeếcbltn chỗjutw ta vậcblty?”

Phạimamm Cẩeltlm tiếcbltn vàqowwo thưhatk phòeltlng, đwwpeódcmcng cửjhlwa lạimami, nódcmci thẳkrling: “Chuyệxrctn củmrjwa Quâsneon Tàqoww rốxvzxt cuộxvzxc sao lạimami nhưhatk vậcblty? Cákppri têzqunn Lýhmjo Tửjhlw Mộxvzxxobctaiui nàqowwo chui ra thếcblt? Cốxvzx thúlsvec thúlsvec, khôfdcvng phảoxyhi thúlsvec nhầvxoym đwwpewoqsy chứwsus?”


Suốxvzxt đwwpeưhatkjhzung đwwpei, trong lòeltlng Phạimamm Cẩeltlm đwwpeãhatk so sákpprnh Lýhmjo Tửjhlw Mộxvzx vớevzbi Quâsneon Vôfdcvqowwtaiun trăjhijm lầvxoyn, nhìzjokn ngang nhìzjokn dọzqunc, tiểdjbtu tửjhlw kia cũjqqzng chỉkvmqqoww mộxvzxt kẻssfvqoww mờjhzuihraqowwo giớevzbi linh códcmc cấwoqsp bậcbltc cao củmrjwa mìzjoknh màqoww chui thẳkrling vàqowwo họzqunc việxrctn Phong Hoa, tríopny lựhatkc củmrjwa bảoxyhn thâsneon hắefkkn quảoxyh thựhatkc vôfdcvkvmqng thêzqun thảoxyhm, mộxvzxt kẻssfv nhưhatk vậcblty làqowwm sao lạimami códcmc thểdjbt gạimamt bỏleug Quâsneon Vôfdcvqoww ra khỏleugi phâsneon việxrctn Phụtjufc Linh?

Cốxvzx Ly Sinh hơtaiui sữkjnpng sờjhzu, căjhijn bảoxyhn khôfdcvng ngờjhzu Phạimamm Cẩeltlm tìzjokm mìzjoknh làqowwzjok việxrctc nàqowwy.

“Làqoww nhầvxoym đwwpewoqsy, khôfdcvng phảoxyhi ta đwwpeãhatkdcmci tấwoqst cảoxyh rồihrai sao?” Cốxvzx Ly Sinh nódcmci.

“Cốxvzx thúlsvec thúlsvec, têzqunn Lýhmjo Tửjhlw Mộxvzx đwwpeódcmcdcmc đwwpeiểdjbtm nàqowwo tốxvzxt? Nếcbltu nhưhatk thúlsvec khôfdcvng códcmc ýhmjo muốxvzxn thu nhậcbltn Quâsneon Tàqowwqowwm đwwpexrct tửjhlw, sao lạimami cho hắefkkn hy vọzqunng, thúlsvec códcmc biếcbltt hiệxrctn tạimami ởxobc trong họzqunc việxrctn mọzquni ngưhatkjhzui mắefkkng chửjhlwi hắefkkn thàqowwnh dạimamng gìzjok khôfdcvng?” Phạimamm Cẩeltlm luôfdcvn luôfdcvn tôfdcvn kíopnynh Cốxvzx Ly Sinh, cũjqqzng thíopnych vịxxfe trưhatkxobcng bốxvzxi chưhatka bao giờjhzu tựhatk cao tựhatk đwwpeimami nàqowwy, nhưhatkng chuyệxrctn Cốxvzx Ly Sinh làqowwm lầvxoyn nàqowwy làqoww mộxvzxt khiếcbltm khuyếcbltt cầvxoyn suy nghĩicxq.

Đaxalxvzxi vớevzbi Cốxvzx Ly Sinh màqowwdcmci, đwwpeâsneoy códcmc thểdjbt chỉkvmqqoww mộxvzxt việxrctc nhỏleug khôfdcvng đwwpeákpprng bậcbltn tâsneom, nhưhatkng đwwpexvzxi vớevzbi mộxvzxt đwwpexrct tửjhlw vừeltla mớevzbi vừeltla nhậcbltp họzqunc màqowwdcmci lạimami làqoww mộxvzxt trậcbltn tai họzquna.

fdcvm nay, nếcbltu hắefkkn khôfdcvng kịxxfep đwwpeếcbltn đwwpeúlsveng lúlsvec, khôfdcvng biếcbltt Quâsneon Vôfdcvqoww đwwpeãhatk bịxxfeqowwm khódcmc dễcblt đwwpeếcbltn mứwsusc nàqowwo?

Bịxxfe Phạimamm Cẩeltlm chỉkvmq tríopnych mộxvzxt phen, Cốxvzx Ly Sinh trợefkkn tròeltln mắefkkt.

“Ngưhatkơtaiui nódcmci cákppri gìzjok? Bịxxfe chửjhlwi? Chuyệxrctn nàqowwy làqoww nhưhatk thếcbltqowwo?” Cốxvzx Ly Sinh nghe nhưhatk vậcblty liềnfgdn cảoxyhm thấwoqsy sựhatkzjoknh códcmc chúlsvet kỳykwg quặyepqc, vộxvzxi vàqowwng hỏleugi.

“Códcmc thểdjbt xảoxyhy ra chuyệxrctn gìzjok đwwpeưhatkefkkc chứwsus? Còeltln khôfdcvng phảoxyhi làqoww đwwpexrct tửjhlw tốxvzxt màqoww thúlsvec vừeltla thu nhậcbltn – Lýhmjo Tửjhlw Mộxvzx, dắefkkt theo mộxvzxt đwwpeákpprm ngưhatkjhzui đwwpeếcbltn gâsneoy khódcmc dễcblt cho Quâsneon Tàqoww, nódcmci cậcbltu ta trăjhijm phưhatkơtaiung ngàqowwn kếcblt muốxvzxn đwwpeoạimamt vịxxfe tríopny củmrjwa hắefkkn, nódcmci thúlsvec căjhijn bảoxyhn khôfdcvng coi trọng Quâsneon Tàqoww, chíopnynh cậcbltu ta tựhatk đwwpei tớevzbi, kếcbltt quảoxyheltln bịxxfe thúlsvec đwwpeuổosmui ra ngoàqowwi?” Phạimamm Cẩeltlm uấwoqst ứwsusc nódcmci.

Sắefkkc mặyepqt Cốxvzx Ly Sinh tákppri nhợefkkt: “Nódcmci bậcblty! Ta nódcmci nhưhatk thếcbltlsvec nàqowwo?”

Khôfdcvng coi trọng Quâsneon Vôfdcvqoww? Sao códcmc thểdjbt nhưhatk thếcblt?

Quảoxyh thựhatkc hắefkkn liếcbltc mắefkkt mộxvzxt cákppri đwwpeãhatk chọzqunn trúlsveng trêzqunn tiểdjbtu tửjhlwqowwy rồihrai, màqoww sựhatk thựhatkc chứwsusng minh rằjutwng con mắefkkt hắefkkn quảoxyh thựhatkc rấwoqst chuẩeltln xákpprc, trong thờjhzui gian mộxvzxt nébfjqn nhang Quâsneon Vôfdcvqoww đwwpeãhatkdcmc thểdjbt nhìzjokn rõkvmq thuậcbltt phụtjufc linh, khôfdcvng nhữkjnpng họzqunc hỏleugi đwwpeưhatkefkkc tinh hoa màqowweltln phákpprt hiệxrctn ra khiếcbltm khuyếcbltt. Nhưhatkng cũjqqzng chíopnynh vìzjok thếcbltqoww Cốxvzx Ly Sinh mớevzbi sợefkk Quâsneon Vôfdcvqowwxobc phâsneon việxrctn Phụtjufc Linh sẽdcmchatkng phíopny thờjhzui gian, códcmceltlng tốxvzxt đwwpedjbtqowwng đwwpeếcbltn phâsneon việxrctn Thúlsve Linh họzqunc mộxvzxt chúlsvet vềnfgd phưhatkơtaiung phákpprp tu luyệxrctn giớevzbi linh củmrjwa hệxrct thúlsve, hơtaiun nữkjnpa tìzjokm chúlsvet thờjhzui gian nghiêzqunn cứwsusu mộxvzxt chúlsvet vềnfgd sựhatk cảoxyhi tiếcbltn củmrjwa thuậcbltt phụtjufc linh.

Đaxaliềnfgdu nàqowwy thứwsus nhấwoqst códcmc thểdjbt đwwpedjbt cho Quâsneon Vôfdcvqoww họzqunc đwwpeưhatkefkkc nhiềnfgdu hơtaiun, thứwsus hai códcmc thểdjbt bảoxyho vệxrct Quâsneon Vôfdcvqoww trưhatkevzbc khi nghĩicxq ra phưhatkơtaiung phákpprp cảoxyhi tiếcbltn thuậcbltt phụtjufc linh.

Tuy nhiêzqunn, tấwoqsm lòeltlng tốxvzxt nàqowwy lạimami gâsneoy ra nhiềnfgdu sódcmcng giódcmc nhưhatk vậcblty, đwwpeiềnfgdu nàqowwy Cốxvzx Ly Sinh quảoxyh thựhatkc hoàqowwn toàqowwn khôfdcvng ngờjhzu tớevzbi.

Phạimamm Cẩeltlm cũjqqzng nghe ra đwwpeưhatkefkkc mộxvzxt sốxvzx đwwpeiểdjbtm bấwoqst thưhatkjhzung, hắefkkn tĩicxqnh tâsneom lạimami, nódcmci cho Cốxvzx Ly Sinh biếcbltt tấwoqst cảoxyh nhữkjnpng gìzjok xảoxyhy ra trong nhàqoww ăjhijn hôfdcvm nay từeltl đwwpevxoyu chíopny cuốxvzxi.

Trong nhákppry mắefkkt, trêzqunm mặyepqt Cốxvzx Ly Sinh nổosmui lêzqunn mộxvzxt chúlsvet tứwsusc giậcbltn.

“Nhữkjnpng lờjhzui nàqowwy làqoww do Lýhmjo Tửjhlw Mộxvzxdcmci ra?” Hắefkkn sầvxoym mặyepqt lạimami, buồihran bựhatkc hỏleugi.

Phạimamm Cẩeltlm gậcbltt đwwpevxoyu.

Khuôfdcvn mặyepqt Cốxvzx Ly Sinh khôfdcvng mang theo nửjhlwa ýhmjohatkjhzui.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.