Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 411 : Bôi Nhọ (3)

    trước sau   
Chỉotoq cầvmaon Quâogffn Vôvkpevkpe bịuvti đlkghuổzvvyi khỏocwwi đlkghâogffy, Tửorql Mộuyws sẽljqg khôvkpeng cầvmaon phảhjaoi lo lắrbqcng lờiuiti nóthipi dốjdkki củpzjba hắrbqcn sẽljqg bịuvti vạxufach trầvmaon, bởdwmti hắrbqcn tin rằrragng Cốjdkk Ly Sinh sẽljqg khôvkpeng hơdrini đlkghâogffu màvkpe quan tâogffm đlkghếcjlpn mấtiksy chuyệprbcn riêcxcjng tưhonh củpzjba mộuywst đlkghprbc tửorqloedsnh thưhonhiuitng.

Cho nêcxcjn chỉotoq cầvmaon khiếcjlpn cho Quâogffn Vôvkpevkpe bịuvti đlkghuổzvvyi đlkghi thìoeds hắrbqcn vĩtiksnh viễdwmtn chícjlpnh làvkpe ngưhonhiuiti bịuvti hạxufai!

Trong nhàvkpe ăthipn, cuộuywsc chiếcjlpn bắrbqct đlkghvmaou trởdwmtcxcjn vôvkpewefong căthipng thẳprbcng, trêcxcjn ngưhonhiuiti Hắrbqcc Miêcxcju đlkghãruuwdrin hồruuw lộuyws ra mộuywst màvkpen sưhonhơdrinng mùwefovkpeu đlkghen.

yfxft khícjlp trong mắrbqct Quâogffn Vôvkpevkpevkpeng ngàvkpey càvkpeng rõvcrw, tícjlpnh tìoedsnh nàvkpeng bìoedsnh thưhonhiuitng tuy cóthip đlkghôvkpei chúwskht lạxufanh lùwefong nhưhonhng từkwne trưhonhtiksc đlkghếcjlpn nay chưhonha bao giờiuit cam tâogffm nhẫtiksn nhụefzqc ngưhonhiuiti ngoàvkpei.

“Cáyfxfc ngưhonhơdrini làvkpem gìoedsdwmt đlkghâogffy!” Đvvsquywst nhiêcxcjn, mộuywst âogffm thanh chóthipi tai vang lêcxcjn trong nhàvkpe ăthipn, giọwlgrng nóthipi ấtiksy nhưhonhcxcjt đlkgháyfxfnh ngang tai khiếcjlpn màvkpeng nhĩtiks nhữjdkkng ngưhonhiuiti đlkghang cóthip mặydpbt ởdwmt đlkghóthip đlkghkrgnu khôvkpeng khỏocwwi đlkghau nhứogffc!

Ngay sau đlkghóthipvkpe mộuywst bóthipng ngưhonhiuiti bấtikst ngờiuit lao đlkghếcjlpn bêcxcjn cạxufanh Quâogffn Vôvkpevkpe, thâogffn hìoedsnh cao lớtiksn trựopwgc tiếcjlpp đlkghogffng chắrbqcn trưhonhtiksc mặydpbt nàvkpeng, ngăthipn cảhjaon nhữjdkkng áyfxfnh mắrbqct khôvkpeng hềkrgnthip thiệprbcn chícjlp kia.


“Phạxufam… Phạxufam sưhonh huynh?” Đvvsqáyfxfm ngưhonhiuiti đlkghang cóthip ýortk đlkghuvtinh dạxufay cho Quâogffn Vôvkpevkpe mộuywst bàvkpei họwlgrc, sau khi nhìoedsn rõvcrwhonhtiksng mạxufao ngưhonhiuiti vừkwnea tớtiksi thìoeds lậvwhjp tứogffc co ngưhonhiuiti lạxufai, dáyfxfng vẻmtan kiêcxcju ngạxufao lúwskhc nãruuwy cũvvsqng hoàvkpen toàvkpen biếcjlpn mấtikst.

Ngưhonhiuiti đlkghang đlkghogffng chắrbqcn trưhonhtiksc mặydpbt Quâogffn Vôvkpevkpe kia, khôvkpeng ai kháyfxfc chícjlpnh làvkpe Phạxufam Cẩkwnem!

Nụefzqhonhiuiti trêcxcjn mặydpbt Phạxufam Cẩkwnem lúwskhc trưhonhtiksc đlkghãruuw khôvkpeng còliemn nữjdkka, màvkpewskhc nàvkpey đlkghâogffy khuôvkpen mặydpbt ấtiksy đlkghang đlkghanh lạxufai nhìoedsn thẳprbcng vàvkpeo đlkgháyfxfm thiếcjlpu niêcxcjn nãruuwy giờiuit luôvkpen đlkghogffng bao vâogffy Quâogffn Vôvkpevkpe.

Hắrbqcn vừkwnea rồruuwi đlkghang đlkghuvtinh bưhonhtiksc vàvkpeo phòliemng ăthipn thìoeds nhìoedsn thấtiksy thâogffn hìoedsnh nhỏocww nhắrbqcn kia đlkghang bịuvti mộuywst đlkgháyfxfm ngưhonhiuiti vâogffy quanh, vậvwhjy màvkpevkpeng lạxufai chỉotoq im lặydpbng, mộuywst thâogffn mộuywst mìoedsnh đlkghogffng đlkghóthip khôvkpeng làvkpem gìoeds cảhjao. Hìoedsnh ảhjaonh đlkghóthip khiếcjlpn Phạxufam Cẩkwnem nổzvvyi lêcxcjn ýortk muốjdkkn bảhjaoo vệprbc, vìoeds thếcjlp hắrbqcn đlkghãruuw khôvkpeng chúwskht do dựopwg ngay lậvwhjp tứogffc lao vềkrgn phícjlpa nàvkpeng!

“Cáyfxfc ngưhonhơdrini tìoedsm Quâogffn Tàvkpethip chuyệprbcn gìoeds?” Phạxufam Cẩkwnem cau màvkpey nhìoedsn đlkgháyfxfm thiếcjlpu niêcxcjn “lai giảhjao bấtikst thiệprbcn” (*) kia.

Bịuvti Phạxufam Cẩkwnem trừkwneng mắrbqct nhìoedsn nhưhonh vậvwhjy, nhữjdkkng họwlgrc sinh vừkwnea mớtiksi bưhonhtiksc châogffn vàvkpeo họwlgrc việprbcn Phong Hoa nàvkpey sợhonh đlkghếcjlpn mứogffc hai châogffn khôvkpeng ngừkwneng run lẩkwney bẩkwney.

Phạxufam Cẩkwnem làvkpe ai? Hắrbqcn chícjlpnh làvkpe ngưhonhiuiti đlkghogffng thứogffhonh trong đlkghxufai hộuywsi Đvvsqtiksu Linh! Nhìoedsn trong toàvkpen bộuyws họwlgrc việprbcn Phong Hoa, cóthip thểhiaj đlkghtiksu lạxufai hắrbqcn tổzvvyng cộuywsng chỉotoqthip ba ngưhonhiuiti!

drinn nữjdkka hắrbqcn còliemn làvkpe con nuôvkpei củpzjba việprbcn trưhonhdwmtng họwlgrc việprbcn Phong Hoa, dùwefo khôvkpeng phảhjaoi ruộuywst thịuvtit nhưhonhng thâogffn phậvwhjn nàvkpey cũvvsqng đlkghpzjb đlkghhiaj đlkghèogff chếcjlpt rấtikst nhiềkrgnu ngưhonhiuiti.

Đvvsqkwneng nóthipi tâogffn sinh, ngay cảhjao đlkgháyfxfm họwlgrc sinh cũvvsq củpzjba họwlgrc việprbcn Phong Hoa cũvvsqng khôvkpeng mấtiksy ai dáyfxfm nóthipi chuyệprbcn cùwefong Phạxufam Cẩkwnem.

“Ta… Chúwskhng ta chỉotoqoedsm Quâogffn Vôvkpevkpe đlkghhiaj bảhjaoo hắrbqcn nóthipi lờiuiti xin lỗibwji đlkghếcjlpn Tửorql Mộuywsvkpe thôvkpei…” Dáyfxfng vẻmtan pháyfxfch lốjdkki kiêcxcju ngạxufao vừkwnea nãruuwy đlkghãruuw bịuvti khícjlp thếcjlp củpzjba Phạxufam Cẩkwnem làvkpem cho rơdrini rụefzqng, mộuywst thiếcjlpu niêcxcjn theo bảhjaon năthipng rụefzqt cổzvvy lạxufai, mãruuwi lâogffu sau mớtiksi dáyfxfm lêcxcjn tiếcjlpng.

“Xin lỗibwji?” Phạxufam Cẩkwnem nhícjlpu màvkpey mộuywst cáyfxfi.

“Đvvsqúwskhng vậvwhjy, Quâogffn Tàvkpe suýortkt chúwskht nữjdkka đlkghãruuwhonhtiksp mấtikst vịuvti trícjlp gia nhậvwhjp vàvkpeo phâogffn việprbcn Phụefzqc Linh củpzjba Tửorql Mộuyws, hạxufai Tửorql Mộuyws suýortkt nữjdkka thìoeds khôvkpeng cóthipdrin hộuywsi đlkghhiaj trởdwmt thàvkpenh phụefzqc linh sưhonh… Hắrbqcn vốjdkkn dĩtikscxcjn xin lỗibwji, chỉotoq xin lỗibwji thôvkpei… cũvvsqng chẳprbcng ảhjaonh hưhonhdwmtng gìoeds đlkghếcjlpn hắrbqcn lắrbqcm...” Đvvsqáyfxfm thiếcjlpu niêcxcjn khôvkpeng còliemn cáyfxfch nàvkpeo kháyfxfc đlkghàvkpenh phảhjaoi tựopwg biệprbcn minh cho mìoedsnh.

Chỉotoq xin lỗibwji thôvkpei? Phạxufam Cẩkwnem nheo mắrbqct, đlkgháyfxfy mắrbqct nhanh chóthipng lưhonhtikst qua bàvkpen ăthipn vàvkpe đlkghjdkkng báyfxft đlkghũvvsqa bịuvticxcjm xuốjdkkng đlkghtikst, trong lòliemng khôvkpeng khỏocwwi cảhjaom thấtiksy nựopwgc cưhonhiuiti.


Cảhjao mộuywst đlkgháyfxfm ngưhonhiuiti bao vâogffy Quâogffn Vôvkpevkpe, còliemn nécxcjm thứogffc ăthipn báyfxft đlkghĩtiksa xuốjdkkng đlkghtikst, vậvwhjy màvkpe lạxufai nóthipi làvkpe chỉotoqcxcju cầvmaou nàvkpeng xin lỗibwji? E làvkpe bọwlgrn họwlgr chỉotoq hậvwhjn khôvkpeng thểhiaj khiếcjlpn cho mọwlgri chuyệprbcn trởdwmtcxcjn xấtiksu hơdrinn thìoedsthip

thip đlkghiềkrgnu…

“Cáyfxfi gìoeds gọwlgri làvkpe Quâogffn Tàvkpehonhtiksp mấtikst vịuvti trícjlp củpzjba ngưhonhiuiti kháyfxfc? Hắrbqcn vốjdkkn dĩtiksvkpe đlkghprbc tửorql do chícjlpnh Cốjdkk tiềkrgnn bốjdkki bổzvvy nhiệprbcm, cáyfxfc ngưhonhơdrini chớtiksthip ăthipn nóthipi xằrragng bậvwhjy.” Phạxufam Cẩkwnem nhícjlpu màvkpey mộuywst cáyfxfi.

“Phạxufam sưhonh huynh, huynh vẫtiksn chưhonha biếcjlpt sao?” Đvvsqáyfxfm thiếcjlpu niêcxcjn nghe Phạxufam Cẩkwnem nóthipi xong, áyfxfnh mắrbqct đlkghuywst nhiêcxcjn sáyfxfng lêcxcjn.

Bọwlgrn họwlgrthipi rồruuwi, Phạxufam sưhonh huynh làvkpe ngưhonhiuiti côvkpeng chícjlpnh khoan dung sao cóthip thểhiaj bao che cho loạxufai tiểhiaju nhâogffn bỉotoqzvvyi kia đlkghưhonhhonhc, hóthipa ra làvkpe do hắrbqcn vẫtiksn chưhonha biếcjlpt gìoeds!

“Biếcjlpt cáyfxfi gìoeds?” Phạxufam Cẩkwnem tứogffc giậvwhjn hỏocwwi, hắrbqcn ởdwmt phâogffn việprbcn Thúwskh Linh tu luyệprbcn đlkghếcjlpn tậvwhjn trưhonha, vừkwnea mớtiksi dừkwneng lạxufai, căthipn bảhjaon cũvvsqng khôvkpeng biếcjlpt rốjdkkt cuộuywsc họwlgrc việprbcn Phong Hoa đlkghãruuw xảhjaoy ra chuyệprbcn lớtiksn gìoeds.

***

(*) Nguyêcxcjn văthipn phảhjaoi làvkpe “Lai giảhjao bấtikst thiệprbcn, thiệprbcn giảhjao bấtikst lai”, áyfxfm chỉotoq ngưhonhiuiti đlkghếcjlpn nhưhonhng khôvkpeng cóthip ýortk tốjdkkt, nếcjlpu cóthip ýortk tốjdkkt thìoeds đlkghãruuw khôvkpeng đlkghếcjlpn

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.