Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 394 : Bạn cùng phòng không hòa hợp (2)

    trước sau   
Doãaifmn Ngôxkiln đfoqvkgplt nhiêitqbn nhídoiiu màqnlcy, họfoqvc việkmyyn Phong Hoa cówctr quy đfoqvwgvdnh đfoqvkmyy tửtyyw khôxkilng đfoqvưumzssedoc tùjrigy ýkmyy triệkmyyu hồxmrki giớgguai linh, nhưumzsng trong quy đfoqvwgvdnh nàqnlcy vẫdwpmn còejban mộkgplt đfoqviềbjicu kiệkmyyn đfoqvówctrqnlc giớgguai linh ba thưumzsgguac trởibwritqbn khôxkilng đfoqvưumzssedoc tùjrigy ýkmyy triệkmyyu hồxmrki, ba thưumzsgguac trởibwr xuốmzeung khôxkilng bịwgvd cấogtvm.

Quârgsun Vôxkilqnlc chẳtuagng qua mớgguai nhậthcfp họfoqvc hôxkilm nay, quyểzercn nộkgpli quy dàqnlcy củmuvaa họfoqvc việkmyyn mớgguai lậthcft qua vàqnlci lầumzsn, Doãaifmn Ngôxkiln cho rằgmupng nàqnlcng khôxkilng biếlvrft đfoqvếlvrfn đfoqviềbjicu kiệkmyyn nàqnlcy. Khôxkilng ngờrrggqnlcng khôxkilng nhữfzofng biếlvrft màqnlcejban khôxkilng hềbjic do dựjmuljrigng chídoiinh đfoqviềbjicu nàqnlcy chặhhltn họfoqvng hắvnkkn, hơjrwfn nữfzofa thárdnfi đfoqvkgpl rấogtvt xấogtvc xưumzssedoc!

Quârgsun Vôxkilqnlc mớgguai chỉvnkk xem qua vàqnlci trang củmuvaa quyểzercn nộkgpli quy, cówctr đfoqviềbjicu Doãaifmn Ngôxkiln khôxkilng biếlvrft trờrrggi sinh nàqnlcng cówctr bảdwpmn lĩfaqgnh nhìfqfpn thoárdnfng qua đfoqvãaifm nhớggua ngay, sau khi vàqnlco trong phòejbang nàqnlcng đfoqvãaifm lậthcft qua lậthcft lạrixgi quyểzercn nộkgpli quy ba lầumzsn, mọfoqvi quy đfoqvwgvdnh bêitqbn trong nàqnlcng đfoqvãaifm thuộkgplc nằgmupm lòejbang.

Doãaifmn Ngôxkiln muốmzeun dựjmula vàqnlco quy đfoqvwgvdnh nàqnlcng khôxkilng biếlvrft đfoqvzercrgsuy sựjmul, e làqnlcdoiinh nhầumzsm rồxmrki.

“Ngưumzsơjrwfi còejban dárdnfm cãaifmi?” Đpronôxkili mắvnkkt u árdnfm củmuvaa Doãaifmn Ngôxkiln ngârgsun ngấogtvn nưumzsgguac, nhưumzsng phàqnlcm làqnlc họfoqvc viêitqbn mớgguai vàqnlco họfoqvc việkmyyn Phong Hoa nhìfqfpn thấogtvy bềbjic trêitqbn cówctr ngưumzsrrggi nàqnlco làqnlc khôxkilng nơjrwfm nớgguap lo sợsedo. Khôxkilng muốmzeun nówctri làqnlc Doãaifmn Ngôxkiln mưumzssedon cớggua dạrixgy dỗnxje Quârgsun Vôxkilqnlc, cho dùjrigqnlc khôxkilng mưumzssedon cớggua, Doãaifmn Ngôxkiln nhấogtvt nhấogtvt muốmzeun răpronn dạrixgy Quârgsun Vôxkilqnlc thìfqfpqnlcng chỉvnkkwctr thểzerc thàqnlcnh khẩdczjn chấogtvp nhậthcfn, đfoqvârgsuu cówctr chỗnxje cho nàqnlcng cãaifmi lạrixgi!

Doãaifmn Ngôxkiln đfoqvújmulng làqnlc lầumzsn đfoqvumzsu tiêitqbn gặhhltp kiểzercu họfoqvc viêitqbn mớgguai nàqnlcy.


“Ngưumzsơjrwfi thậthcft ồxmrkn.” Quârgsun Vôxkilqnlc liếlvrfc nhìfqfpn Doãaifmn Ngôxkiln.

Mặhhltt Doãaifmn Ngôxkiln biếlvrfn sắvnkkc trắvnkkng bệkmyych.

Thiếlvrfu niêitqbn bêitqbn cạrixgnh thấogtvy tìfqfpnh hìfqfpnh bấogtvt thưumzsrrggng, lậthcfp tứjxrhc đfoqvi lêitqbn trưumzsgguac kéttjeo cổrixg tay Doãaifmn Ngôxkiln nówctri: “Ninh sưumzs tỷoidefqfpm huynh cówctr việkmyyc, đfoqvylbnng chấogtvp nhặhhltt vớgguai loạrixgi lídoiinh mớgguai.”

Nghe đfoqvếlvrfn ba chữfzof “Ninh sưumzs tỷoide”, vẻitqb mặhhltt u árdnfm củmuvaa Doãaifmn Ngôxkiln liềbjicn biếlvrfn mấogtvt, hắvnkkn trợsedon mắvnkkt nhìfqfpn Quârgsun Vôxkilqnlc rấogtvt hung dữfzof, rờrrggi đfoqvi cùjrigng thiếlvrfu niêitqbn kia.

pronn phòejbang yêitqbn tĩfaqgnh trởibwr lạrixgi.

Hắvnkkc Miêitqbu chàqnlc chàqnlc mu bàqnlcn tay Quârgsun Vôxkilqnlc: “Têitqbn đfoqvumzsn kia hìfqfpnh nhưumzs cốmzeu ýkmyyrgsuy sựjmul vớgguai chủmuva nhârgsun, cówctr phảdwpmi ngưumzsrrggi nhârgsun lújmulc ta ngủmuva lạrixgi chọfoqvc giậthcfn ai rồxmrki khôxkilng?” Hắvnkkc Miêitqbu hiểzercu rõgufo mồxmrkn mộkgplt tídoiinh cárdnfch củmuvaa chủmuva nhârgsun, nàqnlcng trưumzsgguac nay khôxkilng phảdwpmi ngưumzsrrggi nhiềbjicu chuyệkmyyn, cũcetrng khôxkilng ưumzsa gârgsuy chuyệkmyyn thịwgvd phi, nhưumzsng hàqnlcnh đfoqvkgplng lặhhltng lẽzercxkil đfoqvkgplc kia lạrixgi thưumzsrrggng khiếlvrfn mộkgplt sốmzeu ngưumzsrrggi khôxkilng vừylbna ýkmyy.

Giốmzeung nhưumzs khi nãaifmy, cárdnfi ngưumzsrrggi têitqbn Doãaifmn Ngôxkiln kia tuy trong lòejbang cówctr ýkmyy nghĩfaqg xấogtvu vớgguai Quârgsun Vôxkilqnlc, nhưumzsng cówctr thểzercttjet mộkgplt cârgsuu “Ngưumzsơjrwfi thậthcft ồxmrkn” vàqnlco mặhhltt sưumzs huynh, e làqnlc chỉvnkkwctr chủmuva nhârgsun củmuvaa hắvnkkn màqnlc thôxkili.

Khảdwpmpronng xửtyywkmyy khéttjeo léttjeo sựjmul việkmyyc, cảdwpm đfoqvrrggi nàqnlcy Quârgsun Vôxkilqnlccetrng khôxkilng thểzercwctr.

“Chưumzsa từylbnng thấogtvy.” Quârgsun Vôxkilqnlc thuậthcfn miệkmyyng trảdwpm lờrrggi.

Hắvnkkc Miêitqbu thởibwrqnlci, quảdwpm nhiêitqbn tídoiinh cárdnfch củmuvaa chủmuva nhârgsun hắvnkkn khôxkilng đfoqvưumzssedoc ngưumzsrrggi khárdnfc hoan nghêitqbnh đfoqvếlvrfn vậthcfy, rõgufoqnlcng làqnlc lầumzsn đfoqvumzsu gặhhltp mặhhltt, đfoqvmzeui phưumzsơjrwfng lạrixgi nảdwpmy sinh lòejbang thùjrig hậthcfn vớgguai nàqnlcng.

Hắvnkkc Miêitqbu đfoqvang cảdwpmm thárdnfn vềbjic bộkgpl dạrixgng chârgsum biếlvrfm củmuvaa chủmuva nhârgsun thìfqfp ngưumzsrrggi vừylbna bưumzsgguac vàqnlco phòejbang cùjrigng Doãaifmn Ngôxkiln khôxkilng kìfqfpm đfoqvưumzssedoc mớgguai hỏawxbi.

“Hôxkilm nay huynh làqnlcm sao vậthcfy? Lạrixgi tídoiich cựjmulc vớgguai mộkgplt têitqbn lídoiinh mớgguai mớgguai nhậthcfp họfoqvc đfoqvếlvrfn vậthcfy, nếlvrfu nhưumzs đfoqvújmulng làqnlc khôxkilng thuậthcfn mắvnkkt, xửtyywkmyy riêitqbng làqnlc đfoqvưumzssedoc rồxmrki, hàqnlc tấogtvt phảdwpmi hạrixgfqfpnh.” Ngưumzsrrggi đfoqvówctr cứjxrh nghĩfaqgibwr họfoqvc việkmyyn Phong Hoa thưumzsrrggng khôxkilng cówctr chuyệkmyyn mởibwr lờrrggi dạrixgy dỗnxjedoiinh mớgguai.

Doãaifmn Ngôxkiln nhídoiiu màqnlcy nówctri: “Hắvnkkn do Phạrixgm Cẩdczjm dẫdwpmn đfoqvếlvrfn.”

Thiếlvrfu niêitqbn kia hơjrwfi sữfzofng ngưumzsrrggi, lậthcfp tứjxrhc hiểzercu ra mọfoqvi chuyệkmyyn.

“Nếlvrfu đfoqvãaifm nhưumzs vậthcfy huynh tựjmulfqfpnh xửtyywkmyyqnlc phảdwpmi rồxmrki, mộkgplt têitqbn lídoiinh mớgguai cho dùjrigwctr Phạrixgm Cẩdczjm chốmzeung lưumzsng, huynh muốmzeun đfoqvùjriga giỡvwcrn vớgguai hắvnkkn chẳtuagng phảdwpmi chuyệkmyyn dễtyyw nhưumzs trởibwrqnlcn tay hay sao. Đpronylbnng quêitqbn huynh làqnlc đfoqvkmyy tửtyyw củmuvaa phârgsun việkmyyn Phụghokc Linh, dùjrigwctrrgsuy ra chújmult chuyệkmyyn cũcetrng chẳtuagng ai dárdnfm làqnlcm gìfqfp.”

xkilng màqnlcy Doãaifmn Ngôxkiln cuốmzeui cùjrigng cũcetrng dãaifmn ra, khówctre miệkmyyng khẽzercumzsrrggi mỉvnkka mai: “Dẫdwpmu khôxkilng cówctr Phạrixgm Cẩdczjm, chỉvnkk dựjmula vàqnlco cárdnfi khẩdczju khídoii ban nãaifmy tiểzercu tửtyyw đfoqvówctrwctri vớgguai ta, ta cũcetrng khôxkilng đfoqvwgvdnh bỏawxb qua cho hắvnkkn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.