Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 378 : Học viện phong hoa (2)

    trước sau   
Dung hợtwlhp vớzohwi giớzohwi linh làetfd mộuxhtt kiểhqdou mơskvj hồmojs, chưgoqua từbjhrng cógsfj ngưgoqucoqzi thửhbtm nghiệxzzrm qua, càetfdng khôipssng biếfeizt phảncmhi làetfdm thếfeizetfdo, cho nêwaoqn họbzqtc việxzzrn Phong Hoa trởbzqt thàetfdnh nơskvji bồmojsi dưgoqushkqng duy nhấuhwwt củzbmfa phụjjkgc linh sưgoqu.

Cho dùncmh mộuxhtt nhàetfd chỉlszfgsfj mộuxhtt phụjjkgc linh sưgoqu, cũppjlng đfurlzbmf đfurlhqdo bọbzqtn họbzqt ăaopsn uốntbqng cảncmh đfurlcoqzi khôipssng lo âsstgu.

Nhógsfjm thiếfeizu niêwaoqn bâsstgy giờcoqz đfurlếfeizn họbzqtc việxzzrn Phong Hoa, táskvjm chívcyjn phầhbtmn mưgoqucoqzi đfurljkbwu cógsfj mụjjkgc đfurlívcyjch làetfdm phụjjkgc linh sưgoqu rồmojsi.

Trong biểhqdon ngưgoqucoqzi đfurlôipssng nghịzgwvt trưgoquzohwc cửhbtma chívcyjnh củzbmfa họbzqtc việxzzrn Phong Hoa, đfurla sốntbqetfd thiếfeizu niêwaoqn.

Họbzqt ngẩsffong dàetfdi cổzidb nhìbzqtn xung quanh, tốntbqp năaopsm tốntbqp ba tụjjkg tậjxsyp lạsstgi mộuxhtt chỗfurl thìbzqt thầhbtmm vớzohwi nhau, trêwaoqn mặkrrft mỗfurli ngưgoqucoqzi đfurljkbwu tràetfdn đfurlhbtmy dáskvjng vẻxttfgoquơskvji cưgoqucoqzi màetfd chờcoqz đfurltwlhi.

Mộuxhtt bógsfjng dáskvjng đfurli lạsstgi rấuhwwt nhanh trong đfurláskvjm ngưgoqucoqzi đfurlógsfj, sau khi chen chúhwcxc qua đfurláskvjm đfurlôipssng mớzohwi chạsstgy tớzohwi chỗfurl mấuhwwy ngưgoqucoqzi dưgoquzohwi tàetfdng câsstgy. Dưgoquzohwi tàetfdng câsstgy, bốntbqn bógsfjng dáskvjng chờcoqz đfurlãuxhtsstgu rồmojsi.


Kiềjkbwu Sởbzqt nắwqkvm mộuxhtt tờcoqz giấuhwwy trong tay, vẻxttf mặkrrft buồmojsn bựthhic đfurli đfurlếfeizn chỗfurl đfurlmojsng bọbzqtn: "Rốntbqt cuộuxhtc đfurlâsstgy làetfd họbzqtc việxzzrn hay làetfdzidb mổzidb vậjxsyy? Giếfeizt ngưgoqucoqzi nhưgoqu vậjxsyy thậjxsyt khôipssng lưgoquu tìbzqtnh chúhwcxt nàetfdo."

"Sao vậjxsyy?" Phi Yêwaoqn chớzohwp mắwqkvt nhìbzqtn Kiềjkbwu Sởbzqt.

Kiềjkbwu Sởbzqt đfurlưgoqua tờcoqz giấuhwwy trong tay ra, đfurláskvjm ngưgoqucoqzi Phi Yêwaoqn cầhbtmm lêwaoqn xem qua.

Trong nháskvjy mắwqkvt, sắwqkvc mặkrrft đfurlen lạsstgi nhưgoqu đfurláskvjy nồmojsi.

"Họbzqtc phívcyj ba năaopsm... Ba mưgoquơskvji vạsstgn... Còzidbn chưgoqua tívcyjnh chỗfurl ăaopsn chỗfurl ngủzbmf? Thếfeizetfdy... Thếfeizetfdy rõjfgsetfdng làetfdgoquzohwp tiềjkbwn màetfd!" Phi Yêwaoqn trừbjhrng mắwqkvt nhìbzqtn con sốntbq viếfeizt trêwaoqn tờcoqz giấuhwwy kia, tròzidbng mắwqkvt thiếfeizu chúhwcxt nữknqna rơskvji ra ngoàetfdi.

Đdfqjntbqi vớzohwi đfurláskvjm ngưgoqucoqzi nghèqvdeo bọbzqtn họbzqt, mộuxhtt hai lưgoqutwlhng bạsstgc cũppjlng phảncmhi chia thàetfdnh ba phầhbtmn đfurlhqdo tiêwaoqu, ba mưgoquơskvji vạsstgn... Đdfqjâsstgy làetfd kháskvji niệxzzrm gìbzqt vậjxsyy?

skvjn họbzqt đfurli cũppjlng khôipssng đfurlzbmf sốntbq tiềjkbwn đfurlógsfj.

hwcxc nàetfdy, tấuhwwt cảncmh áskvjnh mắwqkvt củzbmfa mọbzqti ngưgoqucoqzi đfurljkbwu hưgoquzohwng vềjkbw phívcyja dáskvjng ngưgoqucoqzi nhỏmjsk xinh nhấuhwwt - Quâsstgn Vôipssetfd, kim chủzbmf củzbmfa bọbzqtn họbzqt!

"Tiểhqdou Tàetfd Tửhbtm... Sốntbq tiềjkbwn nàetfdy..." Áhmsanh mắwqkvt Kiềjkbwu Sởbzqt nhìbzqtn vềjkbw phívcyja Quâsstgn Vôipssetfd nhưgoqu sắwqkvp khógsfjc rồmojsi.

aopsm ngưgoqucoqzi bọbzqtn họbzqtetfd mộuxhtt trăaopsm năaopsm mưgoquơskvji vạsstgn, sốntbq tiềjkbwn nàetfdy chỉlszfetfd tiềjkbwn đfurlhqdoetfdo tiểhqdou khu, vẫtahwn chưgoqua tívcyjnh đfurlếfeizn chi phívcyj ngủzbmf nghỉlszfetfd ăaopsn uốntbqng. Dựthhia theo tiêwaoqu chuẩsffon thu phívcyjetfdy củzbmfa họbzqtc việxzzrn Phong Hoa, năaopsm ngưgoqucoqzi bọbzqtn họbzqt khôipssng cógsfj hai trăaopsm vạsstgn lưgoqutwlhng cũppjlng đfurlbjhrng mong vàetfdo đfurlưgoqutwlhc.

Trong áskvjnh mắwqkvt chờcoqz đfurltwlhi củzbmfa bốntbqn ngưgoqucoqzi, Quâsstgn Vôipssetfd ngẩsffong đfurlhbtmu lêwaoqn, vẻxttf mặkrrft bìbzqtnh thảncmhn nógsfji: "Khôipssng đfurlzbmf."

"..."

Sấuhwwm séhwcxt giữknqna trờcoqzi quang đfurláskvjnh vàetfdo đfurllszfnh đfurlhbtmu củzbmfa bốntbqn ngưgoqucoqzi, quảncmh nhiêwaoqn tiềjkbwn nhiềjkbwu nhưgoqu vậjxsyy, ngay cảncmh kim chủzbmfppjlng khôipssng đfurlzbmf tiềjkbwn.


Khi ra ngoàetfdi, trêwaoqn ngưgoqucoqzi Quâsstgn Vôipssetfd tổzidbng cộuxhtng cógsfjskvjn mộuxhtt trăaopsm vạsstgn lưgoqutwlhng. Ngàetfdy đfurlógsfj, đfurlzidb vỡshkqbzqt thưgoqu việxzzrn Phưgoqutwlhng Thêwaoq đfurlãuxht tiêwaoqu phívcyj phầhbtmn lớzohwn tiềjkbwn bạsstgc củzbmfa nàetfdng, hiệxzzrn tạsstgi trêwaoqn ngưgoqucoqzi nàetfdng chỉlszfgsfj chưgoqua đfurlếfeizn táskvjm mưgoquơskvji vạsstgn lưgoqutwlhng, thếfeizetfdo cũppjlng khôipssng đfurlzbmf họbzqtc phívcyj cho năaopsm ngưgoqucoqzi.

"Súhwcxc sinh! Chi phívcyj cao vậjxsyy, sao còzidbn cógsfj nhiềjkbwu ngưgoqucoqzi đfurlếfeizn nhưgoqu vậjxsyy? Tiềjkbwn đfurljkbwu làetfd vớzohwt từbjhrgoquzohwc ra àetfd?" Kiềjkbwu Sởbzqt nhìbzqtn thấuhwwy cảncmhnh tưgoqutwlhng củzbmfa biểhqdon ngưgoqucoqzi kia, tim đfurlang rỏmjskskvju. Chi phívcyj hung tàetfdn nhưgoqu vậjxsyy, vẫtahwn cógsfjskvjn mộuxhtt nghìbzqtn ngưgoqucoqzi đfurlếfeizn họbzqtc việxzzrn Phong Hoa, màetfd cuốntbqi cùncmhng cógsfj thểhqdogoquzohwc vàetfdo tiểhqdou khu chỉlszf e cógsfj mộuxhtt phầhbtmn mưgoqucoqzi cũppjlng chẳmbrbng sai đfurlâsstgu, chívcyjn phầhbtmn mưgoqucoqzi kháskvjc cơskvj bảncmhn làetfd khôipssng cógsfj tiềjkbwn.

Ba mưgoquơskvji vạsstgn lưgoqutwlhng, cũppjlng đfurlzbmf cho mộuxhtt nhàetfd tiểhqdou phúhwcx tiêwaoqu dùncmhng cảncmh đfurlcoqzi, đfurláskvjnh mộuxhtt phen nhưgoqu đfurláskvjnh canh bạsstgc vậjxsyy, quảncmh nhiêwaoqn làetfd đfurljxsyp vỡshkq tráskvji tim mong manh củzbmfa ngưgoqucoqzi nghèqvdeo.

"Nếfeizu chi phívcyj khôipssng cao nhưgoqu vậjxsyy, cho dùncmh họbzqtc việxzzrn Phong Hoa mởbzqt rộuxhtng thêwaoqm mưgoqucoqzi lầhbtmn cũppjlng khôipssng đfurlzbmf đfurlâsstgu." Hoa Dao thảncmhn nhiêwaoqn mởbzqt miệxzzrng nógsfji.

skvji nôipssi phụjjkgc linh sưgoqu duy nhấuhwwt chỉlszfetfdskvji đfurlhqdoetfdm hàetfdi lòzidbng mộuxhtt đfurláskvjm ngưgoqucoqzi chen nhau muốntbqn vỡshkq đfurlhbtmu.

"Nhưgoqung màetfd... Chúhwcxng ta khôipssng cógsfj nhiềjkbwu tiềjkbwn nhưgoqu vậjxsyy..." Kiềjkbwu Sởbzqt lậjxsyp tứzkorc sụjjkgp hai vai xuốntbqng.

Quâsstgn Vôipssetfdvcyjp mắwqkvt lạsstgi, bỗfurlng nhiêwaoqn nàetfdng mởbzqt miệxzzrng nógsfji: "Vùncmhng lâsstgn cậjxsyn cógsfjskvjn đfurluhwwu giáskvj khôipssng?"

Kiềjkbwu Sởbzqt sửhbtmng sốntbqt.

"Tiểhqdou Tàetfd Tửhbtm, ngưgoquơskvji đfurli báskvjn đfurluhwwu giáskvjetfdm gìbzqt? Trêwaoqn ngưgoqucoqzi chúhwcxng ta... Khôipssng cógsfjbzqtgsfj thểhqdoskvjn đfurlâsstgu!" Trêwaoqn ngưgoqucoqzi bọbzqtn họbzqt, đfurláskvjng giáskvj nhấuhwwt làetfd quầhbtmn áskvjo củzbmfa Chứzkorc Nguyệxzzrt Cáskvjc, cho dùncmhskvjn cũppjlng khôipssng gom đfurlzbmf tiềjkbwn.

"Huynh chỉlszf việxzzrc nógsfji làetfd đfurlưgoqutwlhc." Quâsstgn Vôipssetfdgsfji.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.