Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 378 : Học viện phong hoa (2)

    trước sau   
Dung hợqbspp vớepmmi giớepmmi linh làieqm mộtyfat kiểgsiqu mơdmbq hồruzc, chưkhpsa từbmnnng cótpue ngưkhpshlbsi thửdorb nghiệzinhm qua, càieqmng khôriamng biếlktbt phảjrrri làieqmm thếlktbieqmo, cho nêonmxn họtpuec việzinhn Phong Hoa trởdmbq thàieqmnh nơdmbqi bồruzci dưkhpsqjpyng duy nhấpbtwt củdorba phụdaaac linh sưkhps.

Cho dùlcbr mộtyfat nhàieqm chỉgkmgtpue mộtyfat phụdaaac linh sưkhps, cũotawng đqjpydorb đqjpygsiq bọtpuen họtpue ăliysn uốotawng cảjrrr đqjpyhlbsi khôriamng lo âhrvnu.

Nhótpuem thiếlktbu niêonmxn bâhrvny giờhlbs đqjpyếlktbn họtpuec việzinhn Phong Hoa, távsabm chígsgvn phầzspnn mưkhpshlbsi đqjpyviuiu cótpue mụdaaac đqjpyígsgvch làieqmm phụdaaac linh sưkhps rồruzci.

Trong biểgsiqn ngưkhpshlbsi đqjpyôriamng nghịnqgvt trưkhpsepmmc cửdorba chígsgvnh củdorba họtpuec việzinhn Phong Hoa, đqjpya sốotawieqm thiếlktbu niêonmxn.

Họtpue ngẩriamng dàieqmi cổjrrr nhìdvgnn xung quanh, tốotawp năliysm tốotawp ba tụdaaa tậoqokp lạogani mộtyfat chỗxmgr thìdvgn thầzspnm vớepmmi nhau, trêonmxn mặriamt mỗxmgri ngưkhpshlbsi đqjpyviuiu tràieqmn đqjpyzspny dávsabng vẻmmslkhpsơdmbqi cưkhpshlbsi màieqm chờhlbs đqjpyqbspi.

Mộtyfat bótpueng dávsabng đqjpyi lạogani rấpbtwt nhanh trong đqjpyávsabm ngưkhpshlbsi đqjpyótpue, sau khi chen chúecebc qua đqjpyávsabm đqjpyôriamng mớepmmi chạogany tớepmmi chỗxmgr mấpbtwy ngưkhpshlbsi dưkhpsepmmi tàieqmng câhrvny. Dưkhpsepmmi tàieqmng câhrvny, bốotawn bótpueng dávsabng chờhlbs đqjpyãqbsphrvnu rồruzci.


Kiềviuiu Sởdmbq nắcwium mộtyfat tờhlbs giấpbtwy trong tay, vẻmmsl mặriamt buồruzcn bựkhpsc đqjpyi đqjpyếlktbn chỗxmgr đqjpyruzcng bọtpuen: "Rốotawt cuộtyfac đqjpyâhrvny làieqm họtpuec việzinhn hay làieqmnqgv mổjrrr vậoqoky? Giếlktbt ngưkhpshlbsi nhưkhps vậoqoky thậoqokt khôriamng lưkhpsu tìdvgnnh chúecebt nàieqmo."

"Sao vậoqoky?" Phi Yêonmxn chớepmmp mắcwiut nhìdvgnn Kiềviuiu Sởdmbq.

Kiềviuiu Sởdmbq đqjpyưkhpsa tờhlbs giấpbtwy trong tay ra, đqjpyávsabm ngưkhpshlbsi Phi Yêonmxn cầzspnm lêonmxn xem qua.

Trong nhávsaby mắcwiut, sắcwiuc mặriamt đqjpyen lạogani nhưkhps đqjpyávsaby nồruzci.

"Họtpuec phígsgv ba năliysm... Ba mưkhpsơdmbqi vạogann... Cònqgvn chưkhpsa tígsgvnh chỗxmgr ăliysn chỗxmgr ngủdorb? Thếlktbieqmy... Thếlktbieqmy rõgzckieqmng làieqmkhpsepmmp tiềviuin màieqm!" Phi Yêonmxn trừbmnnng mắcwiut nhìdvgnn con sốotaw viếlktbt trêonmxn tờhlbs giấpbtwy kia, trònqgvng mắcwiut thiếlktbu chúecebt nữnzypa rơdmbqi ra ngoàieqmi.

Đbcxsotawi vớepmmi đqjpyávsabm ngưkhpshlbsi nghècwiuo bọtpuen họtpue, mộtyfat hai lưkhpsqbspng bạoganc cũotawng phảjrrri chia thàieqmnh ba phầzspnn đqjpygsiq tiêonmxu, ba mưkhpsơdmbqi vạogann... Đbcxsâhrvny làieqm khávsabi niệzinhm gìdvgn vậoqoky?

vsabn họtpue đqjpyi cũotawng khôriamng đqjpydorb sốotaw tiềviuin đqjpyótpue.

ecebc nàieqmy, tấpbtwt cảjrrr ávsabnh mắcwiut củdorba mọtpuei ngưkhpshlbsi đqjpyviuiu hưkhpsepmmng vềviui phígsgva dávsabng ngưkhpshlbsi nhỏbmnn xinh nhấpbtwt - Quâhrvnn Vôriamieqm, kim chủdorb củdorba bọtpuen họtpue!

"Tiểgsiqu Tàieqm Tửdorb... Sốotaw tiềviuin nàieqmy..." Ápgvknh mắcwiut Kiềviuiu Sởdmbq nhìdvgnn vềviui phígsgva Quâhrvnn Vôriamieqm nhưkhps sắcwiup khótpuec rồruzci.

liysm ngưkhpshlbsi bọtpuen họtpueieqm mộtyfat trăliysm năliysm mưkhpsơdmbqi vạogann, sốotaw tiềviuin nàieqmy chỉgkmgieqm tiềviuin đqjpygsiqieqmo tiểgsiqu khu, vẫlktbn chưkhpsa tígsgvnh đqjpyếlktbn chi phígsgv ngủdorb nghỉgkmgieqm ăliysn uốotawng. Dựkhpsa theo tiêonmxu chuẩriamn thu phígsgvieqmy củdorba họtpuec việzinhn Phong Hoa, năliysm ngưkhpshlbsi bọtpuen họtpue khôriamng cótpue hai trăliysm vạogann lưkhpsqbspng cũotawng đqjpybmnnng mong vàieqmo đqjpyưkhpsqbspc.

Trong ávsabnh mắcwiut chờhlbs đqjpyqbspi củdorba bốotawn ngưkhpshlbsi, Quâhrvnn Vôriamieqm ngẩriamng đqjpyzspnu lêonmxn, vẻmmsl mặriamt bìdvgnnh thảjrrrn nótpuei: "Khôriamng đqjpydorb."

"..."

Sấpbtwm sénqgvt giữnzypa trờhlbsi quang đqjpyávsabnh vàieqmo đqjpygkmgnh đqjpyzspnu củdorba bốotawn ngưkhpshlbsi, quảjrrr nhiêonmxn tiềviuin nhiềviuiu nhưkhps vậoqoky, ngay cảjrrr kim chủdorbotawng khôriamng đqjpydorb tiềviuin.


Khi ra ngoàieqmi, trêonmxn ngưkhpshlbsi Quâhrvnn Vôriamieqm tổjrrrng cộtyfang cótpuedmbqn mộtyfat trăliysm vạogann lưkhpsqbspng. Ngàieqmy đqjpyótpue, đqjpyjrrr vỡqjpydmbq thưkhps việzinhn Phưkhpsqbspng Thêonmx đqjpyãqbsp tiêonmxu phígsgv phầzspnn lớepmmn tiềviuin bạoganc củdorba nàieqmng, hiệzinhn tạogani trêonmxn ngưkhpshlbsi nàieqmng chỉgkmgtpue chưkhpsa đqjpyếlktbn távsabm mưkhpsơdmbqi vạogann lưkhpsqbspng, thếlktbieqmo cũotawng khôriamng đqjpydorb họtpuec phígsgv cho năliysm ngưkhpshlbsi.

"Súecebc sinh! Chi phígsgv cao vậoqoky, sao cònqgvn cótpue nhiềviuiu ngưkhpshlbsi đqjpyếlktbn nhưkhps vậoqoky? Tiềviuin đqjpyviuiu làieqm vớepmmt từbmnnkhpsepmmc ra àieqm?" Kiềviuiu Sởdmbq nhìdvgnn thấpbtwy cảjrrrnh tưkhpsqbspng củdorba biểgsiqn ngưkhpshlbsi kia, tim đqjpyang rỏbmnnvsabu. Chi phígsgv hung tàieqmn nhưkhps vậoqoky, vẫlktbn cótpuedmbqn mộtyfat nghìdvgnn ngưkhpshlbsi đqjpyếlktbn họtpuec việzinhn Phong Hoa, màieqm cuốotawi cùlcbrng cótpue thểgsiqkhpsepmmc vàieqmo tiểgsiqu khu chỉgkmg e cótpue mộtyfat phầzspnn mưkhpshlbsi cũotawng chẳqjpyng sai đqjpyâhrvnu, chígsgvn phầzspnn mưkhpshlbsi khávsabc cơdmbq bảjrrrn làieqm khôriamng cótpue tiềviuin.

Ba mưkhpsơdmbqi vạogann lưkhpsqbspng, cũotawng đqjpydorb cho mộtyfat nhàieqm tiểgsiqu phúeceb tiêonmxu dùlcbrng cảjrrr đqjpyhlbsi, đqjpyávsabnh mộtyfat phen nhưkhps đqjpyávsabnh canh bạoganc vậoqoky, quảjrrr nhiêonmxn làieqm đqjpyoqokp vỡqjpy trávsabi tim mong manh củdorba ngưkhpshlbsi nghècwiuo.

"Nếlktbu chi phígsgv khôriamng cao nhưkhps vậoqoky, cho dùlcbr họtpuec việzinhn Phong Hoa mởdmbq rộtyfang thêonmxm mưkhpshlbsi lầzspnn cũotawng khôriamng đqjpydorb đqjpyâhrvnu." Hoa Dao thảjrrrn nhiêonmxn mởdmbq miệzinhng nótpuei.

vsabi nôriami phụdaaac linh sưkhps duy nhấpbtwt chỉgkmgieqmdmbqi đqjpygsiqieqmm hàieqmi lònqgvng mộtyfat đqjpyávsabm ngưkhpshlbsi chen nhau muốotawn vỡqjpy đqjpyzspnu.

"Nhưkhpsng màieqm... Chúecebng ta khôriamng cótpue nhiềviuiu tiềviuin nhưkhps vậoqoky..." Kiềviuiu Sởdmbq lậoqokp tứecebc sụdaaap hai vai xuốotawng.

Quâhrvnn Vôriamieqmgsgvp mắcwiut lạogani, bỗxmgrng nhiêonmxn nàieqmng mởdmbq miệzinhng nótpuei: "Vùlcbrng lâhrvnn cậoqokn cótpuevsabn đqjpypbtwu giávsab khôriamng?"

Kiềviuiu Sởdmbq sửdorbng sốotawt.

"Tiểgsiqu Tàieqm Tửdorb, ngưkhpsơdmbqi đqjpyi bávsabn đqjpypbtwu giávsabieqmm gìdvgn? Trêonmxn ngưkhpshlbsi chúecebng ta... Khôriamng cótpuedvgntpue thểgsiqvsabn đqjpyâhrvnu!" Trêonmxn ngưkhpshlbsi bọtpuen họtpue, đqjpyávsabng giávsab nhấpbtwt làieqm quầzspnn ávsabo củdorba Chứecebc Nguyệzinht Cávsabc, cho dùlcbrvsabn cũotawng khôriamng gom đqjpydorb tiềviuin.

"Huynh chỉgkmg việzinhc nótpuei làieqm đqjpyưkhpsqbspc." Quâhrvnn Vôriamieqmtpuei.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.