Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 289 : Mỹ nhân diện (1)

    trước sau   
"Thíycozch sao?" Quâxresn Vônoxhjulj đeshlaxert nhiêqppqn mởrikm miệrikmng, giọzxkdng nótqssi lạqppqnh lẽglhxo vang vọzxkdng trong tầhmtdng hầhmtdm ngầhmtdm, cótqss vẻccqpnoxhngacng hưtdxdyyjho.

Kha Tàjuljng Cúlseoc cưtdxddqhai toénoxht miệrikmng, thầhmtdn sắqktpc đeshlqppqn cuồqktpng, căatefn bảyyjhn khônoxhng nghe đeshlưtdxdudbuc nhữtyaqng lờdqhai Quâxresn Vônoxhjulj đeshlang nótqssi. Hắqktpn nhìsyuvn chằqktpm chằqktpm ảyyjhnh ngưtdxdudbuc củsydta mìsyuvnh, run rẩnoxhy duỗrlbki tay thậdqhat cẩnoxhn thậdqhan lau chàjulj vếktkvt máeshlu trêqppqn khuônoxhn mặyqxct mìsyuvnh.

Mỹatef mạqppqo nhưtdxd vậdqhay, khônoxhng thểtyaqtqss mộaxert chúlseot tìsyuv vếktkvt.

Nhẹtyaq nhàjuljng lau vếktkvt máeshlu trêqppqn mặyqxct, Kha Tàjuljng Cúlseoc trầhmtdm mêqppqrikmqppqn trong ảyyjhnh ngưtdxdudbuc.

Đsyuvaxert nhiêqppqn, trêqppqn dung nhan tuấdvapn túlseo củsydta ảyyjhnh ngưtdxdudbuc trêqppqn mặyqxct nưtdxdoapnc xuấdvapt hiệrikmn mộaxert vếktkvt nứgfezt. Làjuljm da mỏtyaqng nhưtdxd giấdvapy nứgfezt toạqppqc, miệrikmng vếktkvt ráeshlch ởrikm trêqppqn máeshl phun ra mộaxert tảyyjhng lớoapnn máeshlu tưtdxdơgfezi!

"A! A! Khônoxhng cầhmtdn! Khônoxhng cầhmtdn!" Kha Tàjuljng Cúlseoc nhìsyuvn khuônoxhn mặyqxct mìsyuvnh vừboqja mớoapni hoàjuljn mỹatef, đeshlang từboqjng chúlseot mộaxert vỡwnsw ra ởrikm trưtdxdoapnc mắqktpt, trong áeshlnh mắqktpt hắqktpn tràjuljn ngậdqhap hoảyyjhng sợudbu, khônoxhng ngừboqjng kêqppqu thảyyjhm dùngacng hai tay che lạqppqi miệrikmng vếktkvt thưtdxdơgfezng, muốlmzxn làjuljm vếktkvt nứgfezt kia khénoxhp kíycozn mộaxert lầhmtdn nữtyaqa.


Nhưtdxdng màjulj, hếktkvt thảyyjhy nàjuljy đeshlãlafx khônoxhng cótqss khảyyjhatefng, da mặyqxct Kha Tàjuljng Cúlseoc giốlmzxng nhưtdxd bịfbgcnoxho dàjulji trêqppqn mộaxert mặyqxct trốlmzxng, khônoxhng thểtyaq thừboqja nhậdqhan đeshlưtdxdudbuc sựjuljnoxho dãlafxn nhưtdxd vậdqhay, làjuljn da cảyyjh khuônoxhn mặyqxct đeshldbuzu bắqktpt đeshlhmtdu nứgfezt toạqppqc.

Từboqjng vếktkvt nứgfezt tung hoàjuljnh ởrikm trêqppqn mặyqxct Kha Tàjuljng Cúlseoc, giốlmzxng nhưtdxd bịfbgc ngưtdxddqhai cắqktpt hơgfezn mưtdxddqhai đeshlao, dữtyaq tợudbun dịfbgc thưtdxddqhang.

Kha Tàjuljng Cúlseoc đeshlqppqn lêqppqn, hắqktpn liềdbuzu mạqppqng che mặyqxct mìsyuvnh lạqppqi, nộaxeri tâxresm chưtdxda từboqjng bao giờdqha sợudbulafxi nhưtdxd vậdqhay!

tdxdơgfezng mặyqxct đeshltyaqp nhưtdxd vậdqhay, sao cótqss thểtyaq bịfbgc hủsydty hoạqppqi!

Khônoxhng thểtyaq!

Khônoxhng thểtyaq!

"Ngưtdxdơgfezi rốlmzxt cuộaxerc đeshlãlafx cho ta ăatefn cáeshli gìsyuv!" Kha Tàjuljng Cúlseoc quay đeshlhmtdu trừboqjng mắqktpt vềdbuz phíycoza Quâxresn Vônoxhjulj, hếktkvt thảyyjhy biếktkvn hótqssa đeshldbuzu bắqktpt đeshlhmtdu từboqj khi hắqktpn nuốlmzxt vàjuljo hủsydt cốlmzxt hoàjuljn!

Hai tay Quâxresn Vônoxhjulj đeshltyaqrikm trưtdxdoapnc ngựjuljc, cưtdxddqhai nhưtdxd khônoxhng cưtdxddqhai nhìsyuvn Kha Tàjuljng Cúlseoc.

"Ngưtdxdơgfezi nótqssi đeshlótqssjulj hủsydt cốlmzxt hoàjuljn, khônoxhng phảyyjhi sao?"

Kha Tàjuljng Cúlseoc ngâxresy ngẩnoxhn cảyyjh ngưtdxddqhai, lúlseoc trưtdxdoapnc hắqktpn xáeshlc thậdqhat cho rằqktpng Quâxresn Vônoxhjulj đeshlãlafx cho hắqktpn ăatefn hủsydt cốlmzxt hoàjuljn, bởrikmi vìsyuv bấdvapt luậdqhan làjulj bộaxereshlng hay làjulj khíycoz vịfbgc đeshldbuzu giốlmzxng nhau nhưtdxd đeshlúlseoc vớoapni hủsydt cốlmzxt hoàjuljn.

Nhưtdxdng hiệrikmn giờdqha, hắqktpn lạqppqi khônoxhng cótqss ýqxuh niệrikmm ngâxresy thơgfez nhưtdxd vậdqhay.

Đsyuvan dưtdxdudbuc kia rõyqxcjuljng đeshlãlafx nổabyai lêqppqn hiệrikmu quảyyjhrikm trong thâxresn thểtyaq hắqktpn, đeshliềdbuzu nàjuljy hủsydt cốlmzxt hoàjuljn căatefn bảyyjhn khônoxhng thểtyaq tạqppqo thàjuljnh.

"Rốlmzxt cuộaxerc làjuljeshli gìsyuv! Ngưtdxdơgfezi rốlmzxt cuộaxerc cho ta ăatefn cáeshli gìsyuv!! Khuônoxhn mặyqxct ta! Trảyyjh lạqppqi khuônoxhn mặyqxct cho ta!!" Kha Tàjuljng Cúlseoc bụunssm mặyqxct trừboqjng mắqktpt nhìsyuvn Quâxresn Vônoxhjulj, máeshlu tưtdxdơgfezi khônoxhng ngừboqjng chảyyjhy ra từboqj khe hởrikm ngótqssn tay hắqktpn, mơgfez hồqktpjzvrn mang theo mộaxert chúlseot thịfbgct náeshlt hơgfezi mỏtyaqng.

Quâxresn Vônoxhjuljxresu khótqsse mônoxhi lêqppqn, khônoxhng chúlseot đeshltyaq ýqxuhtqssi:

"Mỹatef Nhâxresn Diệrikmn."

"Cáeshli gìsyuv?" Kha Tàjuljng Cúlseoc ngâxresy ngẩnoxhn cảyyjh ngưtdxddqhai, hắqktpn chưtdxda bao giờdqha nghe qua têqppqn loạqppqi dưtdxdudbuc nàjuljy.

"Ta đeshlyqxct têqppqn cho loạqppqi dưtdxdudbuc nàjuljy làjulj mỹatef nhâxresn diệrikmn, bấdvapt luậdqhan ngưtdxddqhai xấdvapu xíycoz nhưtdxd thếktkvjuljo, chỉccqp cầhmtdn nuốlmzxt nótqssjuljo, lậdqhap tứgfezc cótqss thểtyaqtqss đeshlưtdxdudbuc dung mạqppqo mỹatef lệrikm." Quâxresn Vônoxhjulj nửwhcsa híycozp mắqktpt, tưtdxdơgfezi cưtdxddqhai sáeshlng lạqppqn nhưtdxd mặyqxct trờdqhai rựjuljc rỡwnsw ba tháeshlng, "Chẳcrxsng qua, loạqppqi mỹatef lệrikmjuljy thờdqhai gian tồqktpn tạqppqi rấdvapt ngắqktpn."

Phi thưtdxddqhang ngắqktpn, chỉccqp mộaxert cáeshli búlseong tay màjulj thônoxhi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.