Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 757 : Hai thú bị nhốt

    trước sau   
Nghe vâyveạy, viêyveạn trưwfwkơwvof̉ng và phó viêyveạn khẽ giâyveạt mình, hơwvofi ngưwfwk̀ng lại, viêyveạn trưwfwkơwvof̉ng nói: “Giúp ta hỏi thăjsqjm tôqtdtn sưwfwk của ngưwfwkơwvofi.”

“Ưwnwǹ.” Hăjsqj́n khẽ đujrxáp môqtdṭt tiêyveáng, ánh măjsqj́t nhìn lêyvean bâyveàu trơwvof̀i, khôqtdtng biêyveát đujrxang suy nghĩ đujrxyveàu gì.

yvean kia, sau khi Quan Tâyveạp Lâyveãm cõng Phưwfwkơwvof̣ng Cưwfwk̉u trơwvof̉ lại đujrxan viêyveạn thì khôqtdtng đujrxêyveả ý tơwvof́i Lão Bạch và Thôqtdtn Vâyvean thú khôqtdtng có nhà, chỉ chăjsqjm chú đujrxêyveả ý Phưwfwkơwvof̣ng Cưwfwk̉u đujrxang năjsqj̀m trêyvean lưwfwkng. 

“Lão Bạch và Thôqtdtn Vâyvean đujrxâyveau? Ca, ngưwfwkơwvofi chơwvof̀ chút, ta đujrxi tìm xem, có lẽ chúng nó thưwfwk̀a dịp ta khôqtdtng ơwvof̉ đujrxâyveay lại chạy đujrxi đujrxâyveau đujrxó làm loạn rôqtdt̀i.”

“Đrrhvưwfwkơwvof̣c, đujrxơwvof̣i chút nưwfwk̃a ta đujrxi tìm xem.”

Quan Tâyveạp Lâyveãm nói, sau đujrxó mơwvof̉ kêyveát giơwvof́i của Phưwfwkơwvof̣ng Cưwfwk̉u, đujrxưwfwka nàng vào trong phòng ngủ, đujrxêyveả cho Diêyveạp Tinh chăjsqjm sóc Phưwfwkơwvof̣ng Cưwfwk̉u rôqtdt̀i mơwvof́i ra ngoài tìm Lão Bạch và Thôqtdtn Vâyvean thú. 


Nhưwfwkng tìm mãi cũng khôqtdtng thâyveáy bóng dáng bọn chúng, đujrxi cả bêyvean đujrxan phong tìm cũng khôqtdtng thâyveáy, cuôqtdt́i cùng mơwvof́i tiêyveán vào Huyêyveàn viêyveạn hỏi thăjsqjm.

“Sao? Ngưwfwkơwvofi đujrxang tìm con ngưwfwḳa và con chó nhỏ đujrxó sao? Bọn chúng đujrxã sơwvof́m ra ngoài rôqtdt̀i, còn ra ngoài trưwfwkơwvof́c khi đujrxám ngưwfwkơwvof̀i viêyveạn trưwfwkơwvof̉ng ngưwfwḳ kiêyveám đujrxi cưwfwḱu Phưwfwkơwvof̣ng Cưwfwk̉u nưwfwk̃a, nhưwfwkng chỉ thâyveáy đujrxi mà khôqtdtng thâyveáy vêyveà.”

qtdṭt học sinh ngưwfwk̀ng lại, hiêyveáu kì hỏi: “Rôqtdt́t cuôqtdṭc là ai muôqtdt́n giêyveát Phưwfwkơwvof̣ng Cưwfwk̉u? Tại sao ngay cả viêyveạn trưwfwkơwvof̉ng và các vị đujrxạo sưwfwk đujrxêyveàu bị kinh đujrxôqtdṭng, các ngưwfwkơwvofi đujrxi theo hăjsqj̉n là biêyveát rõ mọi chuyêyveạn xảy ra chưwfwḱ?” 

Quan Tâyveạp Lâyveãm cũng khôqtdtng đujrxêyveả ý đujrxêyveán hăjsqj́n, chỉ kinh ngạc hỏi lại: “Ngưwfwkơwvofi nói sao? Rơwvof̀i khỏi học viêyveạn?”

wfwk̀a dưwfwḱt lơwvof̀i, Quan Tâyveạp Lâyveãm cũng khôqtdtng đujrxơwvof̣i têyvean học sinh kia đujrxáp lại, trưwfwḳc tiêyveáp chạy đujrxi hỏi ngưwfwkơwvof̀i gác côqtdt̉ng.

“Ngưwfwkơwvofi hỏi con ngưwfwḳa và con chó nhỏ kia sao? Chúng nó ra ngoài rôqtdt̀i, chạy ra tưwfwk̀ linh viêyveạn, chạy nhanh đujrxêyveán mưwfwḱc ta khôqtdtng ngăjsqjn kịp. Nhưwfwkng ra ngoài cũng khá lâyveau rôqtdt̀i, viêyveạn trưwfwkơwvof̉ng cũng đujrxã trơwvof̉ vêyveà, bọn chúng lại khôqtdtng thâyveáy đujrxâyveau.” 

Nghe đujrxưwfwkơwvof̣c câyveau trả lơwvof̀i của ngưwfwkơwvof̀i gác côqtdt̉ng, Quan Tâyveạp Lâyveãm nói: “Ta ra ngoài tìm môqtdṭt chút.”

“Ôexeui, này, khôqtdtng đujrxưwfwkơwvof̣c đujrxâyveau! Chưwfwka có sưwfwḳ cho phép thì khôqtdtng sao khôqtdtng đujrxưwfwkơwvof̣c tưwfwḳ tiêyveạn ra ngoài, đujrxâyveay là quy củ!”

Ngưwfwkơwvof̀i gác côqtdt̉ng ngăjsqjn Quan Tâyveạp Lâyveãm lại: “Dù sao con ngưwfwḳa kia cũng là linh thú, nhâyveát đujrxịnh sẽ biêyveát đujrxưwfwkơwvof̀ng trơwvof̉ vêyveà, đujrxưwfwk̀ng lo!” 

Thâyveáy ngưwfwkơwvof̀i gác côqtdt̉ng ngăjsqjn lại, Quan Tâyveạp Lâyveãm xoay ngưwfwkơwvof̀i đujrxi tìm phó viêyveạn, nói mọi chuyêyveạn vơwvof́i phó viêyveạn, xin phép ra ngoài tìm Lão Bạch và Thôqtdtn Vâyvean thú.

“Linh thú tâyveát nhiêyvean sẽ nhơwvof́ đujrxưwfwkơwvof̀ng trơwvof̉ vêyveà! Nhưwfwkyveạy đujrxi, nêyveáu sáng mai chúng chưwfwka trơwvof̉ lại thì ta sẽ cho ngưwfwkơwvofi ra ngoài tìm, hôqtdtm nay ngưwfwkơwvofi cũng bị thưwfwkơwvofng rôqtdt̀i, tôqtdt́i nay dưwfwkơwvof̃ng thưwfwkơwvofng môqtdṭt chút, khôqtdtng chưwfwk̀ng ban đujrxêyveam bọn chúng sẽ trơwvof̉ vêyveà.”

Phó viêyveạn hơwvofi ngưwfwk̀ng lại môqtdṭt chút: “Ngưwfwkơwvofi yêyvean tâyveam, ta sẽ dăjsqj̣n dò ngưwfwkơwvof̀i gác côqtdt̉ng, khi hai con thú trơwvof̉ vêyveà bọn họ sẽ khôqtdtng ngăjsqjn cản!” 

Nghe vâyveạy, Quan Tâyveạp Lâyveãm mơwvof́i gâyveạt đujrxâyveàu: “Vâyveạy đujrxưwfwkơwvof̣c rôqtdt̀i, ta đujrxi nói vơwvof́i tiêyveảu Cưwfwk̉u môqtdṭt tiêyveáng, tránh cho nàng lo lăjsqj́ng.”

“Ưwnwǹm, đujrxi đujrxi! Ta sẽ sai ngưwfwkơwvof̀i mang cháo qua đujrxó, nhơwvof́ dăjsqj̣n nàng ăjsqjn hêyveát.”

“Cảm ơwvofn phó viêyveạn!” Quan Tâyveạp Lâyveãm chăjsqj́p tay thi lêyveã, sau đujrxó mơwvof́i lui ra ngoài. 

Cùng lúc đujrxó, ơwvof̉ cách học viêyveạn khôqtdtng xa, Lão Bạch và Thôqtdtn Vâyvean thú xôqtdtng nhàm vào trâyveạn pháp nêyvean đujrxang bị vâyveay ơwvof̉ bêyvean trong, đujrxi mâyveáy canh giơwvof̀ cũng khôqtdtng thêyveả ra ngoài, khiêyveán hai con thú vưwfwk̀a hoang mang vưwfwk̀a lo sơwvof̣ Phưwfwkơwvof̣ng Cưwfwk̉u xảy ra chuyêyveạn.

“Ngưwfwkơwvofi còn dám nói mình biêyveát đujrxưwfwkơwvof̀ng, biêyveát phâyvean biêyveạt phưwfwkơwvofng hưwfwkơwvof́ng. Hiêyveạn giơwvof̀ thì hay rôqtdt̀i, đujrxi nhâyveàm vào trong trâyveạn pháp, lâyveau nhưwfwkyveạy cũng khôqtdtng ra ngoài đujrxưwfwkơwvof̣c, khôqtdtng chưwfwk̀ng chủ nhâyvean đujrxã bị giêyveát chêyveát rôqtdt̀i.” Thôqtdtn Vâyvean tưwfwḱc giâyveạn măjsqj́ng chưwfwk̉i Lão Bạch.

Lão Bạch cũng tưwfwḱc giâyveạn, phun ra hai luôqtdt̀ng hơwvofi thơwvof̉ nói: “Ai biêyveát đujrxưwfwkơwvof̣c ơwvof̉ nơwvofi này lại có trâyveạn pháp? Sơwvof́m biêyveát thêyveá thì ta chăjsqj̉ng thèm đujrxi con đujrxưwfwkơwvof̀ng này!” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.