Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 749 : Không thể không giết

    trước sau   
Thấjuaqy vậujevy, mộlnjpt vịshfqxnmno Nguyêdbttn Anh củwbtsa chợzoor đbfhnen phi thâopyfn ra, ngưtjxfng tụzixo linh lựmlbvc trêdbttn tay đbfhnáogfjnh vềzrrx phítwzba têdbttn Nguyêdbttn Anh cưtjxfmlbvng giảlyay kia, hai ngưtjxfmlbvi đbfhnzrrxu làekoa Nguyêdbttn Anh tu sĩqxoc, nhưtjxfng kháogfjc biệrerkt làekoa, mộlnjpt ngưtjxfmlbvi làekoa đbfhnshfqnh cao, mộlnjpt ngưtjxfmlbvi chỉshfqekoa mộlnjpt lãxnmno Nguyêdbttn Anh trung kỳwzli đbfhnãxnmnopyfu chưtjxfa đbfhnưtjxfzoorc thăaljeng cấjuaqp.

Hai bàekoan tay chạghqxm nhau, hai luồpdjlng khítwzb tứlnjpc từarsmekoan tay tỏjcnma ra, pháogfjt ra mộlnjpt tiếibtzng phịshfqch cựmlbvc to, hai luồpdjlng khítwzbtjxfu nổhfqe tung, bay vàekoao khômzbnng trung, rung chuyểwsjfn làekoam cho khítwzbtjxfu khômzbnng gian đbfhnang ổhfqen đbfhnshfqnh bổhfqeng chuyểwsjfn đbfhnlnjpng.

Vừarsma đbfhnjuaqu đbfhnãxnmn biếibtzt ngay mạghqxnh yếibtzu, chỉshfq thấjuaqy vịshfqxnmno Nguyêdbttn Anh củwbtsa chợzoor đbfhnen sau khi bịshfq mộlnjpt chưtjxfmbwxng đbfhnáogfjnh trúhfqeng, thâopyfn thểwsjf bịshfq lựmlbvc táogfjc đbfhnlnjpng bay vềzrrx sau, muốnzuvn cảlyayn cũiztqng cảlyayn khômzbnng nổhfqei màekoa bay ra, đbfhnzixong nặitjcng vàekoao mộlnjpt câopyfy đbfhnghqxi thụzixo

“Phịshfqch!”

“Phụzixot!”

Mộlnjpt đbfhnòrzthn cựmlbvc mạghqxnh, làekoam lãxnmno ngãxnmn xuốnzuvng đbfhnjuaqt, trong miệrerkng phun ra máogfju tưtjxfơmbwxi, vừarsma đbfhnlnjpng dậujevy, lảlyayo đbfhnlyayo đbfhni vềzrrx phítwzba trưtjxfwbtsc, cảlyay ngưtjxfmlbvi nhãxnmn nhàekoao vềzrrx phítwzba trưtjxfwbtsc. 


dbttn Nguyêdbttn Anh cưtjxfmlbvng giảlyay kia khômzbnng thèfyrrm đbfhnwsjf ýmpoc đbfhnếibtzn ngưtjxfmlbvi kháogfjc, trong mắwzhbt hắwzhbn, ngưtjxfmlbvi kháogfjc cóbtar thểwsjfbtariztqng cóbtar thểwsjf khômzbnng, cũiztqng chỉshfqbtar Phưtjxfzoorng Cửzczku, chắwzhbc chắwzhbn phảlyayi giếibtzt! Hắwzhbn khômzbnng thểwsjf đbfhnwsjfekoang thăaljeng cấjuaqp mộlnjpt cáogfjch thuậujevn lợzoori, nếibtzu nàekoang thậujevt sựmlbv thăaljeng cấjuaqp, sau nàekoay sẽmhyvekoa hậujevu hoạghqxn khômzbnn lưtjxfmlbvng.

“Thúhfqec!”

Cung hộlnjpi trưtjxfmbwxng thấjuaqy vậujevy kinh hômzbn mộlnjpt tiếibtzng, thấjuaqy têdbttn Nguyêdbttn Anh tu sĩqxoc kia mộlnjpt chưtjxfmbwxng đbfhnáogfjnh xuốnzuvng, mộlnjpt tiếibtzng Phịshfqch cựmlbvc to, trong lúhfqec mọzrrxi ngưtjxfmlbvi khômzbnng kịshfqp ngăaljen cảlyayn đbfhnãxnmn pháogfj vỡpdjl đbfhnưtjxfzoorc tầkzuqng kéwsbxt giớwbtsi thứlnjp nhấjuaqt, hắwzhbn nghiếibtzn răaljeng, cầkzuqm thanh kiếibtzm sắwzhbc trong tay vung lêdbttn, ai ngờmlbv, chưtjxfa kịshfqp đbfhnếibtzn gầkzuqn hắwzhbn, đbfhnãxnmn bịshfq mộlnjpt ốnzuvng tay áogfjo phấjuaqt văaljeng ra ngoàekoai hơmbwxn mưtjxfmlbvi thưtjxfwbtsc. 

“Phịshfqch!”

Thâopyfn thểwsjf nặitjcng nềzrrxmbwxi xuốnzuvng đbfhnjuaqt, mộlnjpt tia máogfju tưtjxfơmbwxi cũiztqng từarsm trong miệrerkng hắwzhbn tràekoao ra, tuy làekoa hắwzhbn cóbtar thựmlbvc lựmlbvc Kim Đvrllan đbfhnshfqnh cao, nhưtjxfng đbfhnnzuvi vớwbtsi Nguyêdbttn Anh Cưtjxfmlbvng giảlyayiztqng khômzbnng cóbtar chúhfqet uy hiếibtzp nàekoao.

“Chếibtzt tiệrerkt!” 

Hắwzhbn lậujevp tứlnjpc ngãxnmn xuốnzuvng đbfhnjuaqt, lau vếibtzt máogfju ởmbwx khóbtare miệrerkng lầkzuqn nữlziua đbfhnlnjpng lêdbttn, đbfhnang muốnzuvn xômzbnng lêdbttn phítwzba trưtjxfwbtsc, liềzrrxn thấjuaqy mấjuaqy vịshfq trưtjxfmbwxng lãxnmno Nguyêdbttn Anh tu sĩqxoc việrerkn trưtjxfmbwxng vàekoa phóbtar việrerkn trưtjxfmbwxng củwbtsa họzrrxc việrerkn đbfhnãxnmn chia thàekoanh hai nhóbtarm bao vâopyfy têdbttn Nguyêdbttn Anh tu sĩqxoc kia.

Lạghqxi thấjuaqy cáogfjch mưtjxfmlbvi mấjuaqy thưtjxfwbtsc, sưtjxf thúhfqec củwbtsa hắwzhbn ngãxnmntjxfwbtsi đbfhnjuaqt khômzbnng thểwsjf đbfhnlnjpng dậujevy, lúhfqec nàekoay nhanh chóbtarng lao đbfhni, đbfhnpdjl hắwzhbn dậujevy.

“Thúhfqec, thếibtzekoao rồpdjli? Vẫwbtsn ổhfqen chứlnjp?” hắwzhbn đbfhnpdjl ngưtjxfmlbvi dậujevy, liềzrrxn hỏjcnmi. 

“Khụzixo khụzixo khụzixo...”

xnmno ho mạghqxnh vàekoai tiếibtzng, máogfju tưtjxfơmbwxi trong miệrerkng tràekoao ra, nóbtari: “Nguyêdbttn Anh đbfhnshfqnh cao, qua nhiêdbttn làekoa khômzbnng tầkzuqm thưtjxfmlbvng, ngay cảlyay ta cũiztqng làekoa Nguyêdbttn Anh cũiztqng khômzbnng đbfhnpdjl nổhfqei mộlnjpt chiêdbttu củwbtsa hắwzhbn.”

Đvrllang nóbtari, áogfjnh mắwzhbt vừarsma chuyểwsjfn, nhìuwdyn thấjuaqy trong tầkzuqng kếibtzt giớwbtsi còrzthn lạghqxi khítwzb tứlnjpc linh khítwzb trêdbttn bàekoan tay Phưtjxfzoorng Cửzczku chuyểwsjfn đbfhnlnjpng, hai mắwzhbt kinh hãxnmni mởmbwx to. 

“Nàekoang, khítwzb tứlnjpc trêdbttn ngưtjxfmlbvi nàekoang...”

Linh lựmlbvc vàekoa huyềzrrxn lựmlbvc hòrztha tan vàekoao nhau, pháogfjt ra mộlnjpt luồpdjlng chỉshfq chỉshfq thuộlnjpc vềzrrx mộlnjpt mìuwdynh nàekoang, xem ra khoảlyayng cáogfjch rấjuaqt gầkzuqn, cũiztqng chítwzbnh vìuwdy vậujevy, mọzrrxi ngưtjxfmlbvi trong kỳwzli Kim Đvrllan khômzbnng thểwsjf nhìuwdyn thấjuaqy, cũiztqng chỉshfqbtar sốnzuv ítwzbt Nguyêdbttn Anh cưtjxfmlbvng giảlyay, mớwbtsi biếibtzt làekoa chuyệrerkn gìuwdy đbfhnang xảlyayy ra?

Cung hộlnjpi trưtjxfmbwxng thấjuaqy thầkzuqn sắwzhbc hắwzhbn kháogfjc thưtjxfmlbvng, bèfyrrn hỏjcnmi: “Khítwzb tứlnjpc trêdbttn ngưtjxfmlbvi nàekoang ta làekoa sao vậujevy? 

Tuy làekoa đbfhnãxnmn mạghqxnh lêdbttn, nhưtjxfng cũiztqng khômzbnng nêdbttn kinh hãxnmni chứlnjp? Dùjcnm sao, mỗstsbi chuyệrerkn màekoadbttn Phưtjxfzoorng Cửzczku làekoam ra, đbfhnzrrxu khiếibtzn ngưtjxfmlbvi kháogfjc phảlyayi kinh hãxnmni, giốnzuvng nhưtjxf chuyệrerkn ngàekoay hômzbnm nay, nếibtzu khômzbnng phảlyayi tậujevn mắwzhbt chứlnjpng kiếibtzn, bọzrrxn họzrrx thậujevt khômzbnng thểwsjf tin nổhfqei, nàekoang ta chỉshfqekoa mộlnjpt tu sĩqxoc đbfhnghqxi linh sưtjxf, lạghqxi cóbtar thểwsjf giếibtzt chếibtzt Nguyêdbttn Anh cưtjxfmlbvng giảlyay, chuyệrerkn nàekoay, nhưtjxf thếibtzekoao cũiztqng cảlyaym thấjuaqy khóbtar tin.

ogfjch đbfhnóbtar khômzbnng xa, mộlnjpt thâopyfn y phụzixoc trắwzhbng Mạghqxch Trầkzuqn đbfhnlnjpng trêdbttn càekoanh câopyfy, chắwzhbp tay nhìuwdyn ngưtjxfmlbvi thiếibtzu niêdbttn đbfhnang khoanh châopyfn ngồpdjli dưtjxfwbtsi đbfhnjuaqt đbfhnang chuẩqrpfn bịshfq thăaljeng cấjuaqp, nhìuwdyn thấjuaqy y phụzixoc màekoau đbfhnjcnm nhuộlnjpm đbfhnjcnm thẫwbtsm vếibtzt máogfju, nhìuwdyn thầkzuqn sắwzhbc nàekoang đbfhnang nhắwzhbm mắwzhbt, hắwzhbn nhưtjxfbtar đbfhniềzrrxu gìuwdy suy nghĩqxoc.

Nhưtjxfng màekoa, lúhfqec hắwzhbn đbfhnang suy tưtjxf, khi mọzrrxi ngưtjxfmlbvi đbfhnang hộlnjp pháogfjp cho nàekoang, trong khômzbnng gian bay tớwbtsi mộlnjpt đbfhnáogfjm mâopyfy đbfhnen khổhfqeng lồpdjl, mơmbwx hồpdjl, cóbtar tiếibtzng ầkzuqm ầkzuqm trong tầkzuqng mâopyfy truyềzrrxn ra... 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.