Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)
Chương 749 : Không thể không giết
Thấjuaq y vậujev y, mộlnjp t vịshfq lãxnmn o Nguyêdbtt n Anh củwbts a chợzoor đbfhn en phi thâopyf n ra, ngưtjxf ng tụzixo linh lựmlbv c trêdbtt n tay đbfhn áogfj nh vềzrrx phítwzb a têdbtt n Nguyêdbtt n Anh cưtjxf ờmlbv ng giảlyay kia, hai ngưtjxf ờmlbv i đbfhn ềzrrx u làekoa Nguyêdbtt n Anh tu sĩqxoc , nhưtjxf ng kháogfj c biệrerk t làekoa , mộlnjp t ngưtjxf ờmlbv i làekoa đbfhn ỉshfq nh cao, mộlnjp t ngưtjxf ờmlbv i chỉshfq làekoa mộlnjp t lãxnmn o Nguyêdbtt n Anh trung kỳwzli đbfhn ãxnmn lâopyf u chưtjxf a đbfhn ưtjxf ợzoor c thăalje ng cấjuaq p.
Hai bàekoa n tay chạghqx m nhau, hai luồpdjl ng khítwzb tứlnjp c từarsm bàekoa n tay tỏjcnm a ra, pháogfj t ra mộlnjp t tiếibtz ng phịshfq ch cựmlbv c to, hai luồpdjl ng khítwzb lưtjxf u nổhfqe tung, bay vàekoa o khômzbn ng trung, rung chuyểwsjf n làekoa m cho khítwzb lưtjxf u khômzbn ng gian đbfhn ang ổhfqe n đbfhn ịshfq nh bổhfqe ng chuyểwsjf n đbfhn ộlnjp ng.
Vừarsm a đbfhn ấjuaq u đbfhn ãxnmn biếibtz t ngay mạghqx nh yếibtz u, chỉshfq thấjuaq y vịshfq lãxnmn o Nguyêdbtt n Anh củwbts a chợzoor đbfhn en sau khi bịshfq mộlnjp t chưtjxf ởmbwx ng đbfhn áogfj nh trúhfqe ng, thâopyf n thểwsjf bịshfq lựmlbv c táogfj c đbfhn ộlnjp ng bay vềzrrx sau, muốnzuv n cảlyay n cũiztq ng cảlyay n khômzbn ng nổhfqe i màekoa bay ra, đbfhn ụzixo ng nặitjc ng vàekoa o mộlnjp t câopyf y đbfhn ạghqx i thụzixo .
“Phịshfq ch!”
“Phụzixo t!”
Mộlnjp t đbfhn òrzth n cựmlbv c mạghqx nh, làekoa m lãxnmn o ngãxnmn xuốnzuv ng đbfhn ấjuaq t, trong miệrerk ng phun ra máogfj u tưtjxf ơmbwx i, vừarsm a đbfhn ứlnjp ng dậujev y, lảlyay o đbfhn ảlyay o đbfhn i vềzrrx phítwzb a trưtjxf ớwbts c, cảlyay ngưtjxf ờmlbv i nhãxnmn nhàekoa o vềzrrx phítwzb a trưtjxf ớwbts c.
Têdbtt n Nguyêdbtt n Anh cưtjxf ờmlbv ng giảlyay kia khômzbn ng thèfyrr m đbfhn ểwsjf ýmpoc đbfhn ếibtz n ngưtjxf ờmlbv i kháogfj c, trong mắwzhb t hắwzhb n, ngưtjxf ờmlbv i kháogfj c cóbtar thểwsjf cóbtar cũiztq ng cóbtar thểwsjf khômzbn ng, cũiztq ng chỉshfq cóbtar Phưtjxf ợzoor ng Cửzczk u, chắwzhb c chắwzhb n phảlyay i giếibtz t! Hắwzhb n khômzbn ng thểwsjf đbfhn ểwsjf nàekoa ng thăalje ng cấjuaq p mộlnjp t cáogfj ch thuậujev n lợzoor i, nếibtz u nàekoa ng thậujev t sựmlbv thăalje ng cấjuaq p, sau nàekoa y sẽmhyv làekoa hậujev u hoạghqx n khômzbn n lưtjxf ờmlbv ng.
“Thúhfqe c!”
Cung hộlnjp i trưtjxf ởmbwx ng thấjuaq y vậujev y kinh hômzbn mộlnjp t tiếibtz ng, thấjuaq y têdbtt n Nguyêdbtt n Anh tu sĩqxoc kia mộlnjp t chưtjxf ởmbwx ng đbfhn áogfj nh xuốnzuv ng, mộlnjp t tiếibtz ng Phịshfq ch cựmlbv c to, trong lúhfqe c mọzrrx i ngưtjxf ờmlbv i khômzbn ng kịshfq p ngăalje n cảlyay n đbfhn ãxnmn pháogfj vỡpdjl đbfhn ưtjxf ợzoor c tầkzuq ng kéwsbx t giớwbts i thứlnjp nhấjuaq t, hắwzhb n nghiếibtz n răalje ng, cầkzuq m thanh kiếibtz m sắwzhb c trong tay vung lêdbtt n, ai ngờmlbv , chưtjxf a kịshfq p đbfhn ếibtz n gầkzuq n hắwzhb n, đbfhn ãxnmn bịshfq mộlnjp t ốnzuv ng tay áogfj o phấjuaq t văalje ng ra ngoàekoa i hơmbwx n mưtjxf ờmlbv i thưtjxf ớwbts c.
“Phịshfq ch!”
Thâopyf n thểwsjf nặitjc ng nềzrrx rơmbwx i xuốnzuv ng đbfhn ấjuaq t, mộlnjp t tia máogfj u tưtjxf ơmbwx i cũiztq ng từarsm trong miệrerk ng hắwzhb n tràekoa o ra, tuy làekoa hắwzhb n cóbtar thựmlbv c lựmlbv c Kim Đvrll an đbfhn ỉshfq nh cao, nhưtjxf ng đbfhn ốnzuv i vớwbts i Nguyêdbtt n Anh Cưtjxf ờmlbv ng giảlyay cũiztq ng khômzbn ng cóbtar chúhfqe t uy hiếibtz p nàekoa o.
“Chếibtz t tiệrerk t!”
Hắwzhb n lậujev p tứlnjp c ngãxnmn xuốnzuv ng đbfhn ấjuaq t, lau vếibtz t máogfj u ởmbwx khóbtar e miệrerk ng lầkzuq n nữlziu a đbfhn ứlnjp ng lêdbtt n, đbfhn ang muốnzuv n xômzbn ng lêdbtt n phítwzb a trưtjxf ớwbts c, liềzrrx n thấjuaq y mấjuaq y vịshfq trưtjxf ởmbwx ng lãxnmn o Nguyêdbtt n Anh tu sĩqxoc việrerk n trưtjxf ởmbwx ng vàekoa phóbtar việrerk n trưtjxf ởmbwx ng củwbts a họzrrx c việrerk n đbfhn ãxnmn chia thàekoa nh hai nhóbtar m bao vâopyf y têdbtt n Nguyêdbtt n Anh tu sĩqxoc kia.
Lạghqx i thấjuaq y cáogfj ch mưtjxf ờmlbv i mấjuaq y thưtjxf ớwbts c, sưtjxf thúhfqe c củwbts a hắwzhb n ngãxnmn dưtjxf ớwbts i đbfhn ấjuaq t khômzbn ng thểwsjf đbfhn ứlnjp ng dậujev y, lúhfqe c nàekoa y nhanh chóbtar ng lao đbfhn i, đbfhn ỡpdjl hắwzhb n dậujev y.
“Thúhfqe c, thếibtz nàekoa o rồpdjl i? Vẫwbts n ổhfqe n chứlnjp ?” hắwzhb n đbfhn ỡpdjl ngưtjxf ờmlbv i dậujev y, liềzrrx n hỏjcnm i.
“Khụzixo khụzixo khụzixo ...”
Lãxnmn o ho mạghqx nh vàekoa i tiếibtz ng, máogfj u tưtjxf ơmbwx i trong miệrerk ng tràekoa o ra, nóbtar i: “Nguyêdbtt n Anh đbfhn ỉshfq nh cao, qua nhiêdbtt n làekoa khômzbn ng tầkzuq m thưtjxf ờmlbv ng, ngay cảlyay ta cũiztq ng làekoa Nguyêdbtt n Anh cũiztq ng khômzbn ng đbfhn ỡpdjl nổhfqe i mộlnjp t chiêdbtt u củwbts a hắwzhb n.”
Đvrll ang nóbtar i, áogfj nh mắwzhb t vừarsm a chuyểwsjf n, nhìuwdy n thấjuaq y trong tầkzuq ng kếibtz t giớwbts i còrzth n lạghqx i khítwzb tứlnjp c linh khítwzb trêdbtt n bàekoa n tay Phưtjxf ợzoor ng Cửzczk u chuyểwsjf n đbfhn ộlnjp ng, hai mắwzhb t kinh hãxnmn i mởmbwx to.
“Nàekoa ng, khítwzb tứlnjp c trêdbtt n ngưtjxf ờmlbv i nàekoa ng...”
Linh lựmlbv c vàekoa huyềzrrx n lựmlbv c hòrzth a tan vàekoa o nhau, pháogfj t ra mộlnjp t luồpdjl ng chỉshfq chỉshfq thuộlnjp c vềzrrx mộlnjp t mìuwdy nh nàekoa ng, xem ra khoảlyay ng cáogfj ch rấjuaq t gầkzuq n, cũiztq ng chítwzb nh vìuwdy vậujev y, mọzrrx i ngưtjxf ờmlbv i trong kỳwzli Kim Đvrll an khômzbn ng thểwsjf nhìuwdy n thấjuaq y, cũiztq ng chỉshfq cóbtar sốnzuv ítwzb t Nguyêdbtt n Anh cưtjxf ờmlbv ng giảlyay , mớwbts i biếibtz t làekoa chuyệrerk n gìuwdy đbfhn ang xảlyay y ra?
Cung hộlnjp i trưtjxf ởmbwx ng thấjuaq y thầkzuq n sắwzhb c hắwzhb n kháogfj c thưtjxf ờmlbv ng, bèfyrr n hỏjcnm i: “Khítwzb tứlnjp c trêdbtt n ngưtjxf ờmlbv i nàekoa ng ta làekoa sao vậujev y?
Tuy làekoa đbfhn ãxnmn mạghqx nh lêdbtt n, nhưtjxf ng cũiztq ng khômzbn ng nêdbtt n kinh hãxnmn i chứlnjp ? Dùjcnm sao, mỗstsb i chuyệrerk n màekoa têdbtt n Phưtjxf ợzoor ng Cửzczk u làekoa m ra, đbfhn ềzrrx u khiếibtz n ngưtjxf ờmlbv i kháogfj c phảlyay i kinh hãxnmn i, giốnzuv ng nhưtjxf chuyệrerk n ngàekoa y hômzbn m nay, nếibtz u khômzbn ng phảlyay i tậujev n mắwzhb t chứlnjp ng kiếibtz n, bọzrrx n họzrrx thậujev t khômzbn ng thểwsjf tin nổhfqe i, nàekoa ng ta chỉshfq làekoa mộlnjp t tu sĩqxoc đbfhn ạghqx i linh sưtjxf , lạghqx i cóbtar thểwsjf giếibtz t chếibtz t Nguyêdbtt n Anh cưtjxf ờmlbv ng giảlyay , chuyệrerk n nàekoa y, nhưtjxf thếibtz nàekoa o cũiztq ng cảlyay m thấjuaq y khóbtar tin.
Cáogfj ch đbfhn óbtar khômzbn ng xa, mộlnjp t thâopyf n y phụzixo c trắwzhb ng Mạghqx ch Trầkzuq n đbfhn ứlnjp ng trêdbtt n càekoa nh câopyf y, chắwzhb p tay nhìuwdy n ngưtjxf ờmlbv i thiếibtz u niêdbtt n đbfhn ang khoanh châopyf n ngồpdjl i dưtjxf ớwbts i đbfhn ấjuaq t đbfhn ang chuẩqrpf n bịshfq thăalje ng cấjuaq p, nhìuwdy n thấjuaq y y phụzixo c màekoa u đbfhn ỏjcnm nhuộlnjp m đbfhn ỏjcnm thẫwbts m vếibtz t máogfj u, nhìuwdy n thầkzuq n sắwzhb c nàekoa ng đbfhn ang nhắwzhb m mắwzhb t, hắwzhb n nhưtjxf cóbtar đbfhn iềzrrx u gìuwdy suy nghĩqxoc .
Nhưtjxf ng màekoa , lúhfqe c hắwzhb n đbfhn ang suy tưtjxf , khi mọzrrx i ngưtjxf ờmlbv i đbfhn ang hộlnjp pháogfj p cho nàekoa ng, trong khômzbn ng gian bay tớwbts i mộlnjp t đbfhn áogfj m mâopyf y đbfhn en khổhfqe ng lồpdjl , mơmbwx hồpdjl , cóbtar tiếibtz ng ầkzuq m ầkzuq m trong tầkzuq ng mâopyf y truyềzrrx n ra...
Hai bà
Vừ
“Phị
“Phụ
Mộ
Tê
“Thú
Cung hộ
“Phị
Thâ
“Chế
Hắ
Lạ
“Thú
“Khụ
Lã
Đ
“Nà
Linh lự
Cung hộ
Tuy là
Cá
Như
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.