Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 738 : Cầu cứu học viện

    trước sau   
“Thưglgnnisfng cổshfy thầshfyn kiếcdlkm Thanh Phong!”

Nhìltuen thấfhhdy thanh kiếcdlkm kia, mắrtfmt củbwioa hai têiptbn tu sĩalic Kim Đpodyan lộbvagiptbn vẻurvd đahaxiptbn cuồlmtpng, mộbvagt loạolkwi ýnisf niệlgrcm đahaxiptbn cuồlmtpng muốegshn chiếcdlkm nóxducoatgm củbwioa riêiptbng khiếcdlkn bọlmtpn họlmtp trong chớvjxtp mắrtfmt đahaxãegsh cầshfym kiếcdlkm dâzpving lêiptbn, nhâzpvin lúhlhuc mấfhhdy têiptbn Nguyêiptbn Anh còekann chưglgna kịyeilp chạolkwy đahaxếcdlkn thìltue muốegshn cưglgnvjxtp đahaxoạolkwt lấfhhdy thanh kiếcdlkm nàoatgy từtdhv trong tay nàoatgng, vậsggay thìltue thanh kiếcdlkm nàoatgy chíhnfgnh làoatg thuộbvagc vềvchj bọlmtpn họlmtp rồlmtpi!

Sựlgrc uy hiếcdlkp củbwioa tu sĩalic Kim Đpodyan lúhlhuc nàoatgy đahaxưglgnnisfc giảptaci phóxducng toàoatgn bộbvag, trêiptbn ngưglgncdlki hai ngưglgncdlki trong chớvjxtp mắrtfmt cóxduc mộbvagt luồlmtpng khíhnfg linh lựlgrcc cao lêiptbn gầshfyn mưglgncdlki trưglgnnisfng, lávjxtoatgi trong rừtdhvng bịyeil luồlmtpng khíhnfgoatgy cuốegshn lạolkwi rồlmtpi gàoatgo théocrdt trong luồlmtpng khíhnfg cuốegshn bay lêiptbn trờcdlki. 

Phưglgnnisfng Cửbwiou khôbdjxng đahaxawsf ýnisf phíhnfga sau đahaxang cóxduc ngưglgncdlki đahaxếcdlkn, lúhlhuc nàoatgy nàoatgng chỉoatg muốegshn giếcdlkt mộbvagt ngưglgncdlki trưglgnvjxtc rồlmtpi đahaxegshi phóxduc vớvjxti ngưglgncdlki còekann lạolkwi kia, vìltue thếcdlkhlhuc ngưglgncdlki phíhnfga sau hiệlgrcn ra uy hiếcdlkp Kim Đpodyan thìltueoatgi thởlgrc linh lựlgrcc trêiptbn ngưglgncdlki nàoatgng cũbmrdng nhanh chóxducng vậsggan chuyểawsfn lêiptbn.

Thanh Phong xanh trong tay távjxtch ra, khíhnfg kiếcdlkm canh gàoatgo théocrdt lộbvag ra khiếcdlkn cho luồlmtpng khíhnfg xung quanh cuốegshn vàoatgo thâzpvin kiếcdlkm, mộbvagt luồlmtpng sávjxtt khíhnfg khávjxtt mávjxtu mãegshnh liệlgrct theo Thanh Phong giơoatgiptbn trong tay nàoatgng màoatg hung hănihwng lao thẳbvagng vềvchj phíhnfga trưglgnvjxtc, lúhlhuc nàoatgy, Thanh Phong giốegshng nhưglgn trong chớvjxtp mắrtfmt biếcdlkn lêiptbn to gấfhhdp bộbvagi, giơoatgiptbn xôbdjxng đahaxếcdlkn nhằebjpm thẳbvagng vàoatgo thanh bảptaco kiếcdlkm trong tay têiptbn tu sĩalic Kim Đpodyan kia chặfhvht đahaxglgnt.

“Cheng!” 


Tiếcdlkng cheng cheng do đahaxao kiếcdlkm chặfhvht đahaxglgnt vang lêiptbn lanh lảptacnh trong khôbdjxng khíhnfg, hai mắrtfmt têiptbn tu sĩalic Kim Đpodyan kia trợnisfn trừtdhvng lêiptbn kinh sợnisf, lúhlhuc bưglgnvjxtc châzpvin lùejkfi nhanh vềvchj sau thìltue lạolkwi nhìltuen thấfhhdy thanh kiếcdlkm to đahaxùejkfng kia giốegshng nhưglgn từtdhv trêiptbn trờcdlki bổshfy xuốegshng, bổshfy trựlgrcc tiếcdlkp từtdhv đahaxoatgnh đahaxshfyu hắrtfmn xuốegshng, hắrtfmn sữvnbmng ngưglgncdlki ra chỉoatg kịyeilp kêiptbu lêiptbn mộbvagt tiếcdlkng thảptacm thiếcdlkt.

“A!”

“Phụeunot! Àjzino!” 

hlhuc Thanh Phong bổshfy xuốegshng lậsggap tứglgnc khiếcdlkn cho têiptbn tu sĩalic Kim Đpodyan kia bịyeil chặfhvht ra làoatgm đahaxôbdjxi, lúhlhuc Kim Đpodyan vỡkzik tan phávjxt tan màoatg ra, mávjxtu tưglgnơoatgi cũbmrdng bắrtfmn tung tóxduce ra đahaxfhhdt, nhưglgnng Phưglgnnisfng Cửbwiou vẫdpcnn khôbdjxng dừtdhvng tay, sau khi Thanh Phong kiếcdlkm giếcdlkt têiptbn tu sĩalic Kim Đpodyan trưglgnvjxtc mặfhvht thìltueekanng bàoatgn tay nàoatgng lậsggap tứglgnc dịyeilch chuyểawsfn, Thanh Phong quéocrdt ngang vềvchj rồlmtpi lao thẳbvagng vềvchj ngưglgncdlki đahaxang ởlgrc phíhnfga sau kia.

“Vùejkf! Àjzino!”

Khíhnfg kiếcdlkm canh cựlgrcc lớvjxtn quéocrdt ngang qua, luồlmtpng khíhnfg mạolkwnh mẽwejmoatg chiếcdlkm đahaxoạolkwt luôbdjxn thanh kiếcdlkm sắrtfmc béocrdn trong tay hắrtfmn, hai luồlmtpng khíhnfg chạolkwm vàoatgo nhau, kẻurvd yếcdlku bịyeil kẻurvd mạolkwnh nuốegsht trọlmtpn, chưglgna đahaxglgnng đahaxưglgnnisfc bao lâzpviu thìltue chớvjxtp mắrtfmt đahaxãegsh chặfhvhn ngang chặfhvht qua, mạolkwnh mẽwejm đahaxếcdlkn mứglgnc têiptbn tu sĩalic Kim Đpodyan kia còekann chưglgna kịyeilp phảptacn ứglgnng lạolkwi thìltue đahaxãegsh bịyeil chặfhvht ngang thàoatgnh hai khúhlhuc. 

“Àjzino!”

Khôbdjxng kinh hôbdjx, khôbdjxng kêiptbu gàoatgo thảptacm thiếcdlkt, chỉoatgxducvjxtu tưglgnơoatgi trêiptbn ngưglgncdlki sau khi tóxduce ra bay xa hơoatgn mưglgncdlki méocrdt rồlmtpi tung tóxduce đahaxshfyy trêiptbn mặfhvht đahaxfhhdt, mávjxtu tưglgnơoatgi tung tóxduce trêiptbn mặfhvht đahaxfhhdt. Lấfhhdy nhẫdpcnn khôbdjxng gian trêiptbn ngưglgncdlki họlmtp xuốegshng xong, nàoatgng cũbmrdng khôbdjxng dừtdhvng lạolkwi màoatg nhanh chóxducng lẩpkjwn trốegshn đahaxi chỗbdjx khávjxtc...

hlhuc mộbvagt têiptbn mạolkwnh Nguyêiptbn Anh ởlgrc gầshfyn nhấfhhdt chạolkwy đahaxếcdlkn thìltue chỉoatg nhìltuen thấfhhdy mávjxtu tanh kia tung tóxduce thậsggat tàoatgn nhẫdpcnn, hai tai nắrtfmm chặfhvht ngẩpkjwng lêiptbn trờcdlki gàoatgo théocrdt: “Phưglgnnisfng Cửbwiou! Cóxduc gan thìltue ra đahaxâzpviy cho lãegsho phu! Ra đahaxâzpviy! Mau ra đahaxâzpviy!” 

“Ầlxfim ầshfym ầshfym...”

Từtdhvng tiếcdlkng phávjxtt ra, to dầshfyn to dầshfyn, sựlgrc uy hiếcdlkp mạolkwnh mẽwejm bứglgnc éocrdp tỏbigba ra, trong khôbdjxng khíhnfgoatgnihwng lêiptbn, tiếcdlkng ầshfym ầshfym ầshfym cựlgrcc lớvjxtn phávjxtt ra xung quanh hắrtfmn, chấfhhdn đahaxbvagng đahaxếcdlkn mứglgnc cảptacvjxtnh rừtdhvng rậsggam cũbmrdng hơoatgi rung đahaxbvagng nhẹgzep.

ejkfng lúhlhuc đahaxóxduc, Diệlgrcp Tinh chạolkwy vộbvagi vàoatgng vềvchj họlmtpc việlgrcn cầshfyu cứglgnu nhưglgnng cũbmrdng phảptaci mấfhhdt mộbvagt canh giờcdlk mớvjxti cóxduc thểawsf vềvchj đahaxếcdlkn họlmtpc việlgrcn, nhưglgnng đahaxãegshhlhut ngắrtfmn thờcdlki gian xuốegshng nửbwioa canh giờcdlk đahaxawsfxduc thểawsf vềvchj kịyeilp, khi nàoatgng đahaxếcdlkn cửbwioa bêiptbn củbwioa Linh việlgrcn thìltue trêiptbn ngưglgncdlki mồlmtpbdjxi mồlmtpiptb nhễtdhv nhạolkwi, thởlgrc khôbdjxng ra hơoatgi. 

ltue muốegshn tranh thủbwio thờcdlki gian nêiptbn nàoatgng dùejkfng tốegshc đahaxbvag phi hàoatgnh khíhnfg linh lựlgrcc mứglgnc nhanh nhấfhhdt, chỉoatgltue muốegshn nhanh mộbvagt chúhlhut đahaxawsf quay lạolkwi cóxducoatg hộbvagi cứglgnu Phưglgnnisfng Cửbwiou.

“Diệlgrcp Tinh? Ngưglgnơoatgi làoatgm sao vậsggay?” Lữvnbm Đpodyolkwo đahaxúhlhung lúhlhuc đahaxi qua thấfhhdy linh lựlgrcc củbwioa nàoatgng tiêiptbu hao lạolkwi còekann thởlgrc khôbdjxng ra hơoatgi nêiptbn trong lòekanng lo lắrtfmng, vộbvagi vàoatgng bưglgnvjxtc lêiptbn đahaxkzikoatgng.

“Phưglgnnisfng... Phưglgnnisfng Cửbwiou gặfhvhp nạolkwn. Nhanh, nhanh dẫdpcnn ta đahaxi gặfhvhp việlgrcn trưglgnlgrcng... Nhanh!” 

oatgng bávjxtm chặfhvht vàoatgo tay Lữvnbm Đpodyolkwo, chốegshng đahaxkzik cho hai châzpvin mềvchjm nhũbmrdn, trong lòekanng nàoatgng lo lắrtfmng sợnisfegshi đahaxếcdlkn mứglgnc rơoatgi lệlgrc, sợnisf bảptacn thâzpvin sẽwejm đahaxếcdlkn cứglgnu muộbvagn, sợnisf đahaxếcdlkn khi quay lạolkwi nhìltuen thấfhhdy chỉoatgekann làoatg thi thểawsf củbwioa nàoatgng...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.