Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 711 : Cũng biết quỷ y

    trước sau   
Lờfiuoi củevwpa hắfndcn, khiếuapxn trong lòevmzng củevwpa mọhhlii ngưiclhfiuoi đbbebhezxu nặvfmyng nềhezx, nhìlkvrn thấarzby khíeczl tứfyfmc tửevwp vong bao phủevwp trêjksun ngưiclhfiuoi Lôfwhm đbbebqecoo sưiclh, toàkdlln bộleuk bầsdtsu khôfwhmng khíeczl trong giáupcuo đbbebqecoo xửevwpajobng vìlkvr vậjmiay màkdll trởdnyhjksun ngưiclhng trọhhling, mọhhlii ngưiclhfiuoi đbbebhezxu im lặvfmyng khôfwhmng nóvfmyi gìlkvr, cũajobng khôfwhmng biếuapxt nóvfmyi gìlkvr cho phảkdlli.

Mặvfmyc dùkygbfwhm đbbebqecoo sưiclh vẫlovwn chưiclha chếuapxt, nhưiclhng lạqecoi cáupcuch cáupcui chếuapxt khôfwhmng xa, trêjksun ngưiclhfiuoi củevwpa ôfwhmng hiệlkfqn lêjksun khíeczl tứfyfmc tửevwp vong, tấarzbt cảkdll nhữiclhng ngưiclhfiuoi tu tiêjksun đbbebhezxu cóvfmy thểvrok nhìlkvrn thấarzby đbbebưiclhajobc, linh lựsdtsc trêjksun ngưiclhfiuoi củevwpa ôfwhmng đbbebang yếuapxu dầsdtsn, tựsdtsa nhưiclh mộleukt ngọhhlin lửevwpa bịoozt tạqecot trong mưiclha, dầsdtsn dầsdtsn trởdnyhjksun nhỏpryjkygb...

Nhiềhezxu ngưiclhfiuoi tu tiêjksun trong thếuapx đbbebqecoo nàkdlly, vìlkvr vậjmiay cóvfmy Luyệlkfqn đbbeban sưiclh, cũajobng cóvfmyiclhajobc tềhezxiclh, nhưiclhng hếuapxt lầsdtsn nàkdlly tớupcui lầsdtsn kháupcuc lạqecoi thiếuapxu thầsdtsy thuốajzic, đbbeboozta vịoozt củevwpa thầsdtsy thuốajzic trong mắfndct ngưiclhfiuoi tu tiêjksun thấarzbp hơkpnqn Luyệlkfqn đbbeban sưiclhkdlliclhajobc tềhezxiclh, bởdnyhi vìlkvr hầsdtsu hếuapxt nhữiclhng thầsdtsy thuốajzic cũajobng chỉiclhvfmy thểvrok đbbebiềhezxu trịoozt cho ngưiclhfiuoi phàkdllm, bìlkvrnh thưiclhfiuong cơkpnq thểvrok củevwpa ngưiclhfiuoi tu tiêjksun rấarzbt íeczlt khi xảkdlly ra vấarzbn đbbebhezx

ajobng vìlkvr nhưiclh vậjmiay, vớupcui tưiclhupcuch trong y đbbebqecoo, ngưiclhfiuoi tôfwhmn sùkygbng vàkdlleczln nhiệlkfqm y thuậjmiat củevwpa thầsdtsy thuốajzic càkdllng íeczlt hơkpnqn, dùkygb sao cao thủevwp châxjkzn chíeczlnh trong y đbbebqecoo cựsdtsc kỳfndc hiếuapxm thấarzby, íeczlt nhấarzbt ởdnyh quốajzic gia cấarzbp sáupcuu nàkdlly củevwpa bọhhlin hắfndcn là khôfwhmng có khả năevmzng xuấarzbt hiệlkfqn.

"Khôfwhmng biếuapxt mọhhlii ngưiclhfiuoi cóvfmy nghe nóvfmyi qua Quỷkebw Y chưiclha?"

Mộleukt ngưiclhfiuoi thầsdtsy thuốajzic đbbebleukt nhiêjksun nóvfmyi, nhìlkvrn vềhezx phíeczla mọhhlii ngưiclhfiuoi: "Nếuapxu cóvfmy thểvroklkvrm đbbebưiclhajobc Quỷkebw Y, ta nghĩsdtsfwhm đbbebqecoo sưiclhvfmy thểvrok cứfyfmu, chỉiclhkdllkdllnh tung củevwpa Quỷkebw Y rấarzbt bíeczllntnn, muốajzin tìlkvrm đbbebưiclhajobc hắfndcn rấarzbt khóvfmy, hơkpnqn nữiclha chỉiclhvfmy ba canh giờfiuo, cho dùkygblkvrm đbbebưiclhajobc cũajobng khôfwhmng kịooztp nữiclha rồoimwi." 

vfmyi xong lờfiuoi cuốajzii cùkygbng hắfndcn híeczlt mộleukt hơkpnqi, lắfndcc đbbebsdtsu đbbebi ra ngoàkdlli, nóvfmyi cũajobng giốajzing nhưiclh chưiclha nóvfmyi vậjmiay, muốajzin trong ba canh giờfiuolkvrm đbbebưiclhajobc Quỷkebw Y cứfyfmu giúvgump, làkdllm sao cóvfmy thểvrokkdllm đbbebưiclhajobc?

Hắfndcn thấarzby, chỉiclh sợajobfwhm đbbebqecoo sưiclh khôfwhmng thểvrok cứfyfmu đbbebưiclhajobc, nếuapxu nhưiclh tổxjkzn thưiclhơkpnqng, đbbebajzii vớupcui ngưiclhfiuoi tu tiêjksun nhưiclh bọhhlin họhhlikdllvfmyi, trêjksun tay cóvfmy mộleukt íeczlt đbbeban dưiclhajobc vàkdlliclhajobc tềhezxkdllvfmy thểvrok cứfyfmu, chỉiclhkdll bệlkfqnh nàkdlly... Vậjmiay thìlkvr muốajzin lấarzby mạqecong ngưiclhfiuoi rồoimwi.

oimwqecoi danh củevwpa Quỷkebw Y ởdnyh Thanh Đoimwxjkzng hầsdtsu nhưiclhvfmy thểvrokvfmyi làkdll khôfwhmng ai khôfwhmng biếuapxt, chỉiclhkdll ngưiclhfiuoi gặvfmyp hắfndcn rấarzbt íeczlt, cóvfmy đbbebiềhezxu hắfndcn cóvfmy quan hệlkfq kháupcu tốajzit vớupcui ngưiclhfiuoi chợajob đbbeben, trưiclhupcuc đbbebâxjkzy hắfndcn đbbebãoimw từufpung xuấarzbt hiệlkfqn ởdnyh Thanh Đoimwxjkzng quốajzic, e rằxjkzng, ngưiclhfiuoi chợajob đbbeben sẽhuuu biếuapxt đbbebưiclhajobc bâxjkzy giờfiuo hắfndcn đbbebang ởdnyhkpnqi nàkdllo." Việlkfqn trưiclhdnyhng suy nghĩsdts, nóvfmyi vớupcui phóvfmy việlkfqn: "Quan lãoimwo, ngưiclhơkpnqi đbbebi mộleukt chuyếuapxn, cầsdtsm thủevwp lệlkfqnh củevwpa ta nhờfiuo ngưiclhfiuoi chợajob đbbeben giúvgump mộleukt chuyệlkfqn." 

"Chuyệlkfqn nàkdlly... Làkdllm đbbebưiclhajobc khôfwhmng? Thếuapx lựsdtsc củevwpa chợajob đbbeben chúvgumng ta cũajobng phảkdlli nhưiclhajobng bộleuk ba phầsdtsn, ta lo lắfndcng dùkygb bọhhlin họhhlivfmy biếuapxt cũajobng sẽhuuu khôfwhmng tiếuapxt lộleuk ra."

“Đoimwưiclhajobc hay khôfwhmng cũajobng phảkdlli đbbebi mộleukt chuyếuapxn, đbbebi thôfwhmi! Ta cóvfmykdlli phầsdtsn giao tìlkvrnh vớupcui hộleuki trưiclhdnyhng chợajob đbbeben, nếuapxu nhưiclh ôfwhmng ta biếuapxt đbbebưiclhajobc tung tíeczlch củevwpa Quỷkebw Y, chuyệlkfqn nàkdlly cóvfmy lẽhuuu ôfwhmng ấarzby sẽhuuu giúvgump." Việlkfqn trưiclhdnyhng đbbebưiclha ra thủevwp lệlkfqnh rồoimwi phấarzbt tay, ýtuwu bảkdllo ôfwhmng đbbebi nhanh đbbebi.

oimwưiclhajobc, ta đbbebi mộleukt chuyếuapxn." Quan lãoimwo tiếuapxp nhậjmian lệlkfqnh bàkdlli thâxjkzn phậjmian củevwpa việlkfqn trưiclhdnyhng, vộleuki vãoimw chạqecoy tớupcui chợajob đbbeben. 

"Mạqecoch Trầsdtsn, cóvfmy biệlkfqn pháupcup nàkdllo kékygbo dàkdlli táupcunh mạqecong củevwpa ôfwhmng ấarzby khôfwhmng? Cho dùkygbkdll mộleukt ngàkdlly, hoặvfmyc làkdll mấarzby canh giờfiuoajobng đbbebưiclhajobc."

Việlkfqn trưiclhdnyhng nhìlkvrn Lôfwhm đbbebqecoo sưiclh nằxjkzm trêjksun giưiclhfiuong, híeczlt mộleukt hơkpnqi nóvfmyi: “Lãoimwo Lôfwhmkdll do tựsdts tay ta dẫlovwn vàkdllo, ởdnyh Tinh Vâxjkzn dạqecoy dỗkpnq họhhlic sinh cũajobng đbbebãoimwkdlli chụarzbc năevmzm, vẫlovwn luôfwhmn làkdll mộleukt đbbebqecoo sưiclh nghiêjksum cẩlntnn vàkdll nghiêjksum túvgumc, ta thậjmiat khôfwhmng hy vọhhling ôfwhmng ấarzby cứfyfm nhưiclh vậjmiay..."

"Ta cóvfmy thểvrokkygbng linh lựsdtsc phong bếuapx sinh cơkpnq trong cơkpnq thểvrok ôfwhmng ta, toàkdlln bộleuk huyếuapxt mạqecoch vàkdll kinh mạqecoch trong ngưiclhfiuoi dừufpung hoạqecot đbbebleukng, khiếuapxn cho ôfwhmng ta rơkpnqi vàkdllo trạqecong tháupcui chếuapxt giảkdll, nhưiclhng chỉiclhvfmy thểvrok duy trìlkvr đbbebưiclhajobc hai canh giờfiuo, hai canh giờfiuo sau, ốajzing ta vẫlovwn nhưiclh trưiclhupcuc chỉiclhevmzn lạqecoi ba canh giờfiuo." Mạqecoch Trầsdtsn lạqeconh nhạqecot nóvfmyi, áupcunh mắfndct nhìlkvrn vềhezxfwhm đbbebqecoo sưiclh nằxjkzm trêjksun giưiclhfiuong, vớupcui hắfndcn màkdllvfmyi, ôfwhmng ta cũajobng chỉiclhkdll mộleukt ngưiclhfiuoi xa lạqecokdll thôfwhmi, nếuapxu khôfwhmng cóvfmy việlkfqn trưiclhdnyhng nhiềhezxu lầsdtsn thỉiclhnh cầsdtsu, hắfndcn tuyệlkfqt đbbebajzii sẽhuuu khôfwhmng mởdnyh miệlkfqng. 

"Hai canh giờfiuo?" Việlkfqn trưiclhdnyhng run sợajob, khôfwhmng do dựsdtsvfmyi: "Hai canh giờfiuoajobng làkdll thờfiuoi gian, sốajzing hay chếuapxt, vậjmiay thìlkvr phảkdlli xem vậjmian mệlkfqnh củevwpa ôfwhmng ấarzby rồoimwi."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.