Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 671 : Ta sẽ đánh người

    trước sau   
Nhưktdang nàng vưktdàa lùi vêojyh̀ sau thì đwconã có học sinh chăhdhạn lại.

“Muôaxfín đwconi sao? Ngưktdaơxcxwi đwconã đwconêojyh́n đwconâmwggy rôaxfìi, nêojyh́u khôaxfing giải thích rõ ràng thì đwconưktdàng hòng đwconi!” Môaxfịt học sinh hưktdà lạnh, hai tay ôaxfim ngưktdạc nhìn chăhdhàm chăhdhàm Phưktdaơxcxẉng Cưktdảu.

“Đmbawúng vâmwgg̣y, khôaxfing nói cho rõ ràng thì đwconưktdàng hòng đwconi!” Môaxfịt học sinh khác cũng nói, đwconôaxfìng thơxcxẁi chăhdhạn đwconưktdaơxcxẁng lui của Phưktdaơxcxẉng Cưktdảu. 

Thâmwgǵy vâmwgg̣y, Phưktdaơxcxẉng Cưktdảu ngạc nhiêojyhn nhìn bọn họ chăhdhàm chăhdhàm: “Các ngưktdaơxcxwi muôaxfín làm gì vâmwgg̣y? Đmbawịnh băhdhát nạt ta sao? Ơulxl̉ học viêojyḥn câmwgǵm làm loạn đwconó!”

“Ha ha! Ngưktdaơxcxwi dám đwconeo lôaxfing vũ thâmwgǵt thải lưktdau ly đwconi rêojyhu rao khăhdháp nơxcxwi đwconã coi nhưktda làm loạn rôaxfìi…”

axfịt học sinh nhìn chăhdhàm chăhdhàm Phưktdaơxcxẉng Cưktdảu: “Lôaxfing vũ thâmwgǵt thải lưktdau ly là môaxfịt trong ba bảo vâmwgg̣t của Thiêojyhn lâmwggu, tin tưktdác lôaxfing vũ thâmwgǵt thải lưktdau ly bị đwconôaxfỉi đwconã truyêojyh̀n ra khăhdháp nơxcxwi rôaxfìi, khôaxfing chỉ chúng ta mà cả học viêojyḥn đwconêojyh̀u đwconang tìm ngưktdaơxcxwi đwconó! Hơxcxwn nưktdãa, mưktdaơxcxẁi đwconại thiêojyhn kiêojyhu có lẽ cũng muôaxfín nhìn xem môaxfịt học sinh mơxcxẃi vào nhưktda ngưktdaơxcxwi có bản lĩnh gì mà lại đwconôaxfỉi đwconưktdaơxcxẉc lôaxfing vũ thâmwgǵt thải lưktdau ly.” 


Nghe vâmwgg̣y, Phưktdaơxcxẉng Cưktdảu trưktdàng to măhdhát nhìn chăhdhàm chăhdhàm bọn họ, phâmwgg̃n nôaxfị quát lơxcxẃn: “Các ngưktdaơxcxwi băhdhát nạt ngưktdaơxcxẁi quá đwconáng! Rõ ràng đwconâmwggy là pháp khí ta tưktdạ mình kiêojyh́m đwconưktdaơxcxẉc, hơxcxwn nưktdãa ta cũng đwconâmwggu có khoe khoang cho ai biêojyh́t! Đmbawạo sưktda ơxcxw̉ đwconó nói lôaxfing vũ thâmwgǵt thải lưktdau ly này có thêojyh̉ làm vâmwgg̣t trang trí nêojyhn ta mơxcxẃi đwconeo bêojyhn hôaxfing thôaxfii!”

“Ha ha! Tưktdạ mình kiêojyh́m đwconưktdaơxcxẉc, ngưktdaơxcxwi nghĩ có ngưktdaơxcxẁi tin lơxcxẁi này sao?” Môaxfịt học sinh câmwgǵt giọng cưktdaơxcxẁi, hỏi lơxcxẃn tiêojyh́ng.

“Khôaxfing tin!” Đmbawám học sinh xung quanh cũng cưktdaơxcxẁi phụ họa. 

“Băhdhát nạt ngưktdaơxcxẁi quá đwconáng!”

Phưktdaơxcxẉng Cưktdảu tưktdác giâmwgg̣n cảnh cáo bọn họ: “Các ngưktdaơxcxwi… các ngưktdaơxcxwi đwconưktdàng quá đwconáng, nêojyh́u làm ta tưktdác giâmwgg̣n thì…”

“Thì ngưktdaơxcxwi sẽ làm gì?” Có học sinh cưktdaơxcxẁi ha ha hỏi. 

Ánh măhdhát nàng lóe lêojyhn môaxfịt tia sát khí, sau đwconó cưktdaơxcxẁi lơxcxẃn: “Ta sẽ đwconánh ngưktdaơxcxẁi!”

“Ha ha! Đmbawánh ngưktdaơxcxẁi? Chỉ dưktdạa vào ngưktdaơxcxwi sao?”

“Ưchpì, ta biêojyh́t đwconánh ngưktdaơxcxẁi thâmwgg̣t đwconó!” Phưktdaơxcxẉng Cưktdảu thành thâmwgg̣t nói. 

“Ngưktdaơxcxẁi Dưktdaơxcxẉc viêojyḥn dám nói sẽ đwconánh ngưktdaơxcxẁi Huyêojyh̀n viêojyḥn chúng ta? Ha ha! Các ngưktdaơxcxwi có cảm thâmwgǵy buôaxfìn cưktdaơxcxẁi khôaxfing? Ngưktdaơxcxwi sẽ đwconánh ngưktdaơxcxẁi sao? Ngưktdaơxcxwi thưktdả nhìn lại mình môaxfịt chút đwconi, ta cũng muôaxfín lĩnh giáo xem ngưktdaơxcxwi sẽ đwconánh ngưktdaơxcxẁi thêojyh́ nào đwconó! Ha ha!”

Nhưktdang Phưktdaơxcxẉng Cưktdảu lại lăhdhác đwconâmwgg̀u, thơxcxw̉ dài: “Nhưktdang mà khôaxfing đwconưktdaơxcxẉc đwconâmwggu, học viêojyḥn câmwgǵm đwconánh nhau đwconó. Sao ta có thêojyh̉ đwconánh các ngưktdaơxcxwi đwconưktdaơxcxẉc? Lát nưktdãa đwconánh xong đwconạo sưktda hỏi tôaxfịi ta thì phải làm sao bâmwggy giơxcxẁ? Tôaxfít nhâmwgǵt các ngưktdaơxcxwi vâmwgg̃n nêojyhn đwconêojyh̉ ta đwconi thôaxfii, nêojyh́u nhưktda thâmwgg̣t sưktdạ chọc giâmwgg̣n ta thì ta sẽ đwconánh ngưktdaơxcxẁi đwconó…”

“Ha ha! Tiêojyh̉u tưktdả, ngưktdaơxcxwi khôaxfing biêojyh́t đwconâmwggy là đwconâmwggu dúng khôaxfing? Đmbawâmwggy chính là Huyêojyh̀n viêojyḥn, dám nói muôaxfín đwconánh nhau vơxcxẃi ngưktdaơxcxẁi Huyêojyh̀n viêojyḥn chúng ta, lá gan của ngưktdaơxcxwi cũng thâmwgg̣t lơxcxẃn!” 

“Đmbawúng vâmwgg̣y! Huyêojyh̀n viêojyḥn chúng ta tôaxfìn tại nhiêojyh̀u năhdham nhưktdamwgg̣y còn chưktdaa găhdhạp đwconưktdaơxcxẉc chuyêojyḥn nào thú vị nhưktda thêojyh́ này đwconâmwggu, học sinh Dưktdaơxcxẉc viêojyḥn dám ơxcxw̉ Huyêojyh̀n viêojyḥn chúng ta nói muôaxfín đwconánh ngưktdaơxcxẁi? Ha ha! Ta cũng muôaxfín xem rôaxfít cuôaxfịc tiêojyh̉u tưktdả này có bản lĩnh gì?”

“Tiêojyh̉u tưktdả, lại đwconâmwggy, đwconánh môaxfịt quyêojyh̀n cho chúng ta xem nào? Ngưktdaơxcxwi biêojyh́t đwconánh quyêojyh̀n khôaxfing? Có câmwgg̀n ta dạy khôaxfing…”

Phưktdaơxcxẉng Cưktdảu đwconưktdáng trưktdaơxcxẃc măhdhạt têojyhn học sinh đwconang trêojyhu tưktdác nàng, hăhdhán còn chưktdaa nói xong đwconã thâmwgǵy môaxfịt quyêojyh̀n đwconôaxfịt nhiêojyhn đwconánh tơxcxẃi, học sinh kia khôaxfing kịp phòng bị chỉ nghe thâmwgǵy môaxfịt tiêojyh́ng đwconôaxfịng lơxcxẃn, ánh măhdhát tôaxfíi sâmwgg̀m lại, ngã thăhdhảng xuôaxfíng đwconâmwgǵt. 

“Hả?”

“Ngưktdaơxcxwi… ngưktdaơxcxwi thưktdạc sưktdạ dám đwconánh sao?”

“Mẹ kiêojyh́p! Tiêojyh̉u tưktdả này, ngưktdaơxcxwi khôaxfing muôaxfín sôaxfíng nưktdãa hả?” 

Phưktdaơxcxẉng Cưktdảu phủi tay, nhìn vêojyh̀ đwconám ngưktdaơxcxẁi đwconang kinh ngạc xung quanh, vẻ măhdhạt vôaxfiaxfịi: “Chuyêojyḥn này khôaxfing trách ta đwconưktdaơxcxẉc, ta nói ta sẽ đwconánh ngưktdaơxcxẁi, nhưktdang các ngưktdaơxcxwi lại khôaxfing tin.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.