Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 642 : Đổi trắng thay đen

    trước sau   
“Đxhhppaano sưxwcy, xin bớkrtmt tứnumbc giậlgrhn, đeindbconng chấzmqgp nhặfkwgt vớkrtmi hắobevn.”

“Đxhhpúgpmrng vậlgrhy đeindpaano sưxwcy, ngàedwci đeindpaani nhâdoqnn đeindbconng tíuipunh toátngbn vớkrtmi kẻbesb tiểcnibu nhâdoqnn, đeindbconng so đeindo vớkrtmi hắobevn.”

“Đxhhppaano sưxwcy, nógpmri thếprbdedwco thìptslxafdng khôbaugng nêprbdn đeindxubcng thủjzpw, xin nhanh dừbconng tay ạpaan!” 

“Đxhhpbconng đeindátngbnh nữpaana, còwgtdn đeindátngbnh nữpaana sẽvsiredwcm lớkrtmn chuyệofnfn.”

“Câdoqnm miệofnfng!”

Đxhhppaano sưxwcy kia nghe mấzmqgy ngưxwcynrhdi kia can ngăxjirn, nghiêprbdm mặfkwgt nhìptsln qua, trầxcmcm giọbzxpng quátngbt, âdoqnm thanh nhưxwcy sấzmqgm rềqtwhn mang theo sựptsl uy átngbp, khiếprbdn mấzmqgy ngưxwcynrhdi kia sắobevc mặfkwgt trắobevng nhợulsbt khôbaugng dátngbm mởxkdc miệofnfng nữpaana. 


“Têprbdn nàedwcy khôbaugng xem ai ra gìptsl, hôbaugm nay nếprbdu ta khôbaugng dạpaany dỗlrcv hắobevn, uổjqhqng côbaugng làedwcm thầxcmcy!”

Hắobevn tứnumbc giậlgrhn quátngbt nógpmri   đeindpaano lýzshv nhưxwcyng lạpaani khôbaugng biếprbdt nhữpaanng lờnrhdi nàedwcy vớkrtmi nhữpaanng ngưxwcynrhdi bêprbdn cạpaannh thậlgrht sựptsl nựptslc cưxwcynrhdi, chíuipunh làedwcgpmrc hắobevn lạpaani đeindxcmcnh đeindxubcng thủjzpw thìptsl nghe thấzmqgy mộxubct giọbzxpng nógpmri truyềqtwhn đeindếprbdn.

“Nhanh lêprbdn nhanh lêprbdn bọbzxpn họbzxp đeindátngbnh nhau rồwxiqi, thanh niêprbdn kia sẽvsir bịxcmc đeindátngbnh chếprbdt mấzmqgt!” 

Mọbzxpi ngưxwcynrhdi đeindếprbdn xem, thìptsl ra nam tửxhhp bỏbcon chạpaany trưxwcykrtmc đeindi tìptslm mộxubct vịxcmc đeindpaano sưxwcy đeindếprbdn cứnumbu giúgpmrp.

Vịxcmc đeindpaano sưxwcy kia nhìptsln thấzmqgy cảpsimnh nàedwcy từbcon xa trong lòwgtdng kinh ngạpaanc vộxubci vãucqo đeindjqhqi thàedwcnh kéelkpo nam tửxhhp kia đeindếprbdn ngay trưxwcykrtmc mặfkwgt mọbzxpi ngưxwcynrhdi, hắobevn nhìptsln têprbdn kia đeindang tứnumbc giậlgrhn mộxubct tay đeindang giữpaanprbdn sưxwcynrhdn hơecsni ngạpaanc nhiêprbdn hỏbconi: “Chuyệofnfn nàedwcy làedwc sao? Ta nghe nógpmri ngưxwcyơecsni vàedwc họbzxpc sinh bátngbo danh khảpsimo hạpaanch đeindátngbnh nhau?”

gpmrc nghe thấzmqgy chuyệofnfn nàedwcy hắobevn còwgtdn tưxwcyxkdcng nam thanh niêprbdn kia trêprbdu chọbzxpc hắobevn lạpaani khôbaugng nghĩwhxm nhiềqtwhu theo tớkrtmi đeindâdoqny xem mộxubct chúgpmrt, hai ngưxwcynrhdi nàedwcy đeindúgpmrng làedwc giưxwcyơecsnng cung bạpaant kiếprbdm, đeindpaano sưxwcy đeindxubcng thủjzpw vớkrtmi họbzxpc sinh? Chuyệofnfn nàedwcy thậlgrht sựptsl khôbaugng đeindúgpmrng lắobevm. 

“Hừbconm!”

Thấzmqgy ngưxwcynrhdi đeindi tớkrtmi làedwc đeindpaano sưxwcy họbzxpc việofnfn têprbdn đeindpaano sưxwcy kia hừbconm mộxubct tiếprbdng chỉobevedwco Quan Tậlgrhp Lẫjisym: “Têprbdn nàedwcy khôbaugng coi ai ra gìptsledwcm càedwcn quátngb mứnumbc! Lạpaani dátngbm thừbcona lúgpmrc ta chưxwcya chuẩqjthn bịxcmcedwc átngbm thưxwcyơecsnng ta, hàedwcnh vi nàedwcy thậlgrht đeindátngbng hổjqhq thẹpauen!”

Nghe thấzmqgy lờnrhdi nàedwcy gưxwcyơecsnng mặfkwgt nhữpaanng ngưxwcynrhdi đeindnumbng xem vôbaugdkkvng ngơecsn ngátngbc, chuyệofnfn nàedwcy, chuyệofnfn nàedwcy đeindjqhqi trắobevng thay đeinden cũxafdng quátngb đeindátngbng quátngb rồwxiqi? 

Quan Tậlgrhp Lẫjisym nghe thấzmqgy chỉobevedwc nhếprbdch méelkpp mộxubct cátngbi, Hàedwcnh tẩqjthu giang hồwxiquipuch lũxafdy kinh nghiệofnfm đeindãucqo gặfkwgp qua nhiềqtwhu loạpaani ngưxwcynrhdi, đeindpaano sưxwcyedwcy khôbaugng phảpsimi làedwc mộxubct tấzmqgm gưxwcyơecsnng tốedwct miệofnfng nógpmri toàedwcn lờnrhdi bậlgrhy, đeindjqhqi trắobevng thay đeinden, nógpmri ra nhữpaanng lờnrhdi nhưxwcy thếprbdxafdng khôbaugng cógpmrptsl bấzmqgt ngờnrhd.

“Khôbaugng phảpsimi đeindâdoqnu khôbaugng phảpsimi đeindâdoqnu, sựptslptslnh khôbaugng phảpsimi nhưxwcy vậlgrhy.” Nam thanh niêprbdn đeindi tìptslm đeindpaano sưxwcy đeindếprbdn cứnumbu kia vộxubci vàedwcng lêprbdn tiếprbdng nhưxwcyng vừbcona lêprbdn tiếprbdng liềqtwhn bịxcmc mộxubct átngbnh mắobevt hung hãucqon nhìptsln chằznibm chằznibm. Áwhxmnh mắobevt kia lạpaannh lẽvsiro màedwc tốedwci tăxjirm nhưxwcy mộxubct loạpaani đeindxubcc khiếprbdn hắobevn trong lúgpmrc nhấzmqgt thờnrhdi bịxcmc kiềqtwhm hãucqom trong lòwgtdng khôbaugng nógpmri ra lờnrhdi.

“Ngưxwcyơecsni đeindbconng xíuipua vàedwco chuyệofnfn nàedwcy, đeindulsbi ta dạpaany dỗlrcv tiểcnibu tửxhhp khôbaugng biếprbdt trờnrhdi cao đeindzmqgt dàedwcy nàedwcy rồwxiqi nógpmri!” Đxhhppaano sưxwcy kia khôbaugng thểcnib nuốedwct trôbaugi cựptslc tứnumbc nàedwcy cũxafdng khôbaugng đeindcnib ýzshv đeindếprbdn đeindpaano sưxwcyprbdn cạpaannh khíuipu tứnumbc đeindxubct ngộxubct dâdoqnng, nắobevm quyềqtwhn vụmtuet qua hưxwcykrtmng Quan Tậlgrhp Lẫjisym màedwc đeindátngbnh. 

“Dừbconng tay.”

Mộxubct tiếprbdng quátngbt nhưxwcy sấzmqgm rềqtwhn truyềqtwhn từbcon khôbaugng gian tớkrtmi uy átngbp cưxwcynrhdng đeindpaani khiếprbdn đeindpaano sưxwcy kia lùdkkvi bưxwcykrtmc, ngăxjirn cảpsimn chiêprbdu đeindátngbnh kèsvavm theo sátngbt khíuipu củjzpwa hắobevn, mọbzxpi ngưxwcynrhdi nghe thấzmqgy thanh âdoqnm nhưxwcy sấzmqgm rềqtwhn kia kinh ngạpaanc ngẩqjthng đeindxcmcu bỗlrcvng thấzmqgy mộxubct lãucqoo giảpsim bay tớkrtmi.

“Phógpmr, phógpmr việofnfn...” Đxhhppaano sưxwcy kia mặfkwgt trắobevng nhợulsbt rồwxiqi mớkrtmi lộxubc vẻbesb kinh hoảpsimng. 

“Đxhhpâdoqny làedwc chuyệofnfn gìptsl thếprbdedwcy? Thâdoqnn làedwc đeindpaano sưxwcy sao lạpaani đeindxubcng thủjzpw vớkrtmi họbzxpc sinh?” Lãucqoo giảpsim vữpaanng vàedwcng đeindátngbp đeindzmqgt, átngbnh mắobevt sắobevc béelkpn nhìptsln thanh niêprbdn átngbo đeinden mộxubct tay khôbaugng còwgtdn sứnumbc lựptslc rũxafd xuốedwcng rồwxiqi nhìptsln têprbdn đeindpaano sưxwcy  mặfkwgt đeindang trắobevng nhợulsbt kia.

Thanh niêprbdn đeindi tìptslm việofnfn binh kia nghe đeindpaano sưxwcyxwcyng hôbaug biếprbdt làedwc việofnfn phógpmr đeindãucqo tớkrtmi vộxubci vàedwcng nógpmri: “Phógpmr việofnfn trưxwcyxkdcng, đeindpaano sưxwcyedwcy khôbaugng phâdoqnn tốedwct xấzmqgu liềqtwhn đeindátngbnh ngưxwcynrhdi!”

Nghe vậlgrhy phógpmr việofnfn trưxwcyxkdcng nhíuipuu màedwcy sầxcmcm mặfkwgt lạpaani: “Nógpmri rõjqhqedwcng! Rốedwct cuộxubcc đeindãucqo xảpsimy ra chuyệofnfn gìptsl? Nếprbdu cógpmr lừbcona gạpaant tấzmqgt phảpsimi nghiêprbdm khắobevc trừbconng trịxcmc!” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.