Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1479 : Hồn phi phách tán (1)

    trước sau   
Editor: Tưmhplwygcng An

Bỗybkvng nhiêrvxdn, lòorsgng bàdzqqn tay Mộxuhn Nhưmhpl Nguyệiwsst bùdbwdng lêrvxdn mộxuhnt ngọdhkdn lửiggea đeaiikdqm bao quanh thájgjlnh quảgwty

Sau đeaiióuobu, nàdzqqng khôkvying hềghry do dựdzqq, nuốhanxt thájgjlnh quảgwtydzqqo bụeixmng.

Oanh!

blabi thởjycsgxqxnh liệiwsst đeaiixuhnt nhiêrvxdn truyềghryn tớnzazi làdzqqm Mộxuhn Nhưmhpl Nguyệiwsst phun mộxuhnt ngụeixmm májgjlu tưmhplơblabi, sắjynqc mặqtnkt trắjynqng bệiwssch…

“Ngu ngốhanxc!”


Hắjynqc y nhâevpwn hồjilwi phụeixmc tinh thầdplin, cưmhplwygci lạdhkdnh.

Nữdbwd nhâevpwn nàdzqqy đeaiiúyhpong làdzqq quájgjl ngu ngốhanxc!

Cứnzaz nhưmhpl vậqyeny nuốhanxt thájgjlnh quảgwty

Rốhanxt cuộxuhnc nàdzqqng cóuobu biếggjmt đeaiióuobudzqq thứnzazmhpl hay khôkvying?

Oanh!

kvyim ầdplim ầdplim!

Lựdzqqc lưmhplwwgong cưmhplwygcng đeaiidhkdi đeaiihwazu đeaiiájgjl tứnzaz tung trong cơblab thểkpvu Mộxuhn Nhưmhpl Nguyệiwsst, kinh mạdhkdch toàdzqqn thâevpwn đeaiighryu căuobung ra, gâevpwn xanh trêrvxdn mu bàdzqqn tay nhưmhpl muốhanxn nổjavf tung…

Con ngưmhplơblabi hắjynqc y nhâevpwn co rụeixmt lạdhkdi.

Nhìmhpln biểkpvuu tìmhplnh hiệiwssn tạdhkdi liềghryn cóuobu thểkpvu biếggjmt đeaiiưmhplwwgoc nàdzqqng đeaiiang chịnfppu đeaiidzqqng thốhanxng khổjavf cỡdhkddzqqo, loạdhkdi thốhanxng khổjavfdzqqy, dùdbwddzqq hắjynqn cũghryng khôkvying cájgjlch nàdzqqo chịnfppu đeaiiưmhplwwgoc…

Vậqyeny màdzqq, nàdzqqng lạdhkdi dựdzqqa vàdzqqo nghịnfpp lựdzqqc củhovda bảgwtyn thâevpwn, cốhanx gắjynqng chịnfppu đeaiidzqqng!

Nếggjmu đeaiikpvudzqqng sốhanxng sóuobut rờwygci đeaiii, kếggjm hoạdhkdch củhovda bọdhkdn họdhkd sẽggjm bịnfppgwtynh hưmhpljycsng rấhwazt lớnzazn…

“Khôkvying đeaiiưmhplwwgoc, tuyệiwsst đeaiihanxi khôkvying thểkpvu đeaiikpvudzqqng tiếggjmp tụeixmc mạdhkdnh lêrvxdn, nữdbwd nhâevpwn nàdzqqy quájgjl khủhovdng bốhanx, mìmhplnh cầdplin phảgwtyi lậqyenp tứnzazc giảgwtyi quyếggjmt nàdzqqng!”

Ázdbmnh mắjynqt hắjynqc y nhâevpwn lóuobue lêrvxdn, nhằhovdm vềghry phíjgjla Mộxuhn Nhưmhpl Nguyệiwsst.


Trưmhplwygcng kiếggjmm trong tay hắjynqn hung hăuobung chédplim xuốhanxng, mộxuhnt đeaiidhkdo kiếggjmm quanh xanh biếggjmc bổjavf vềghry phíjgjla Mộxuhn Nhưmhpl Nguyệiwsst, nhưmhplng còorsgn chưmhpla đeaiiếggjmn gầdplin thìmhpl đeaiiãgxqx bịnfpp khíjgjl thếggjm tảgwtyn ra từigge trêrvxdn ngưmhplwygci nàdzqqng mạdhkdnh mẽggjm đeaiiájgjlnh tan…

“Đybkvâevpwy chíjgjlnh làdzqq lựdzqqc lưmhplwwgong thájgjlnh quảgwty!”

Trong lòorsgng hắjynqc y nhâevpwn cựdzqqc kỳtxel chấhwazn đeaiixuhnng, hắjynqn quảgwty thậqyent khôkvying thểkpvumhpljycsng tưmhplwwgong nổjavfi, vìmhpl sao nữdbwd nhâevpwn nàdzqqy nuốhanxt toàdzqqn bộxuhn thájgjlnh quảgwtydzqqo bụeixmng màdzqq vẫdzqqn cóuobu thểkpvu sốhanxng sóuobut…

Phảgwtyi biếggjmt rằhovdng, dùdbwddzqqmhplwygcng giảgwtykvyin thưmhplwwgong khi dùdbwdng thájgjlnh quảgwtyghryng phảgwtyi ăuobun từiggeng chúyhpot mộxuhnt rồjilwi chậqyenm rãgxqxi hấhwazp thu, chứnzaz sẽggjm khôkvying đeaiirvxdn cuồjilwng mộxuhnt ngụeixmm nuốhanxt hếggjmt nhưmhpldzqqng…

Lựdzqqc lưmhplwwgong trêrvxdn ngưmhplwygci Mộxuhn Nhưmhpl Nguyệiwsst dầdplin dầdplin tiêrvxdu tájgjln, sau đeaiióuobu, mộxuhnt đeaiidhkdo hơblabi thởjycs khájgjlc bộxuhnc phájgjlt, xua tan khôkvying trung u ájgjlm…

“Tôkvyin thưmhplwwgong!”

Hắjynqc y nhâevpwn híjgjlt mộxuhnt ngụeixmm lãgxqxnh khíjgjl, khôkvying dájgjlm tin nhìmhpln Mộxuhn Nhưmhpl Nguyệiwsst.

dzqqng thếggjm nhưmhplng đeaiixuhnt phájgjl đeaiiếggjmn tôkvyin thưmhplwwgong…

“Bâevpwy giờwygc, nêrvxdn đeaiiếggjmn lưmhplwwgot ta rồjilwi chứnzaz?” Mộxuhn Nhưmhpl Nguyệiwsst cưmhplwygci nhạdhkdt, nhìmhpln vẻpmia mặqtnkt kinh ngạdhkdc củhovda hắjynqc y nhâevpwn, trong mắjynqt hàdzqqm chứnzaza ýjycsmhplwygci: “Vừiggea rồjilwi cóuobu vẻpmia ngưmhplơblabi đeaiiájgjlnh rấhwazt thốhanxng khoájgjli, vậqyeny tiếggjmp theo cũghryng nêrvxdn đeaiiếggjmn lưmhplwwgot ta…”

dzqqng chậqyenm rãgxqxi nâevpwng tay lêrvxdn, mộxuhnt thanh kiếggjmm rựdzqqc lửiggea xuấhwazt hiệiwssn…

Ázdbmnh lửiggea đeaiikdqm rựdzqqc rỡdhkdmhplơblabi đeaiigwtyp phảgwtyn chiếggjmu trong mắjynqt nàdzqqng, tóuobuc đeaiien bay múyhpoa theo ngọdhkdn lửiggea trong bóuobung đeaiiêrvxdm, từigge xa nhìmhpln lạdhkdi kinh diễhovdm khôkvying nóuobui nêrvxdn lờwygci…

“Ngưmhplơblabi rốhanxt cuộxuhnc đeaiiãgxqxdzqqm thếggjmdzqqo?” hắjynqc y nhâevpwn siếggjmt chặqtnkt nắjynqm đeaiihwazm, xanh mặqtnkt hỏkdqmi.

“Rấhwazt đeaiiơblabn giảgwtyn, ta cóuobu cửiggeu trọdhkdng hỏkdqma, cóuobu thểkpvu đeaiigwtym bảgwtyo thâevpwn thểkpvudzqq linh hồjilwn bấhwazt diệiwsst! Nếggjmu khôkvying cóuobu cửiggeu trọdhkdng hỏkdqma hỗybkv trợwwgo, cóuobu lẽggjm ta thậqyent sựdzqq sẽggjm nổjavf tan xájgjlc màdzqq chếggjmt!”

Sau khi nàdzqqng đeaiiếggjmn đeaiinfppa ngụeixmc, cửiggeu trọdhkdng hỏkdqma làdzqq ájgjlt chủhovddzqqi lớnzazn nhấhwazt củhovda nàdzqqng...

“Bâevpwy giờwygcuobu thểkpvuuobui cho ta biếggjmt bíjgjl mậqyent củhovda cájgjlc ngưmhplơblabi chưmhpla?”

Hắjynqc y nhâevpwn ngưmhplwygci đeaiirvxdn cuồjilwng: “Bíjgjl mậqyent? Ngưmhplơblabi cho rằhovdng ta sẽggjmuobui sao? Dùdbwd hồjilwn phi phájgjlch tájgjln ta cũghryng sẽggjm khôkvying nóuobui cho ngưmhplơblabi biếggjmt mụeixmc đeaiiíjgjlch củhovda chúyhpong ta!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.