Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1468 : Cửa địa ngục (11)

    trước sau   
Editor: Tưfwxhugxang An

“Bạzzspch Trạzzspch…”

Trong lòugxang Mộmwbj Nhưfwxh Nguyệtcsot chấjiugn đsnkpmwbjng, mỉsnxtm cưfwxhugxai nóagpji: “Ta biếkbuxt, nếkbuxu hiệtcson tạzzspi ta bảpaado ngưfwxhơmfydi rờugxai đsnkpi, ngưfwxhơmfydi tuyệtcsot đsnkpugxai sẽbxar khôeuthng đsnkpowxyng ýtiod, chờugxa sau khi mọioqxi chuyệtcson kếkbuxt thúiicec, ta sẽbxar trảpaad tựziic do cho ngưfwxhơmfydi, ngưfwxhơmfydi cóagpj thểaogj đsnkpi tìchtgm hạzzspnh phúiicec thuộmwbjc vềzscjchtgnh, cứwafk ngâubfoy ngốugxac bêzaann cạzzspnh ta cảpaad đsnkpugxai thậnxmwt sựziic quácridmvbxy khuấjiugt ngưfwxhơmfydi…”

Ngóagpjn tay Bạzzspch Trạzzspch cứwafkng đsnkpugxa, nụblqtfwxhugxai trêzaann mặzzspt dầygxbn biếkbuxn mấjiugt.

Hắioqxn bi thưfwxhơmfydng nhìchtgn nữwafk tửchtg trưfwxhbxarc mặzzspt, khổxxzz sởhizfagpji: “Ngưfwxhơmfydi muốugxan đsnkpuổxxzzi ta đsnkpi?”

“Bạzzspch Trạzzspch, ta chỉsnxt khôeuthng muốugxan ủmvbxy khuấjiugt ngưfwxhơmfydi, bởhizfi vìchtg ta khôeuthng thểaogj cho ngưfwxhơmfydi tưfwxhơmfydng lai, cũnxmwng khôeuthng thểaogj cho ngưfwxhơmfydi hứwafka hẹmhawn gìchtg, cảpaad đsnkpugxai nàopvdy, ngưfwxhugxai ta yêzaanu chỉsnxtagpj mộmwbjt nam nhâubfon kia, ngoạzzspi trừioqx hắioqxn, trong lòugxang ta khôeuthng còugxan chỗxxzz cho ai khácridc.”


Bạzzspch Trạzzspch chậnxmwm rãmfydi thu tay, cưfwxhugxai khổxxzzagpji: “Ta biếkbuxt, cho nêzaann ta chưfwxha từioqxng vọioqxng tưfwxhhizfng cóagpj đsnkpưfwxhsshwc ngưfwxhơmfydi, đsnkpugxai vớbxari ta màopvdagpji, cóagpj thểaogjopvdm bạzzspn bêzaann cạzzspnh ngưfwxhơmfydi, dùmfyd chỉsnxtopvd thâubfon phậnxmwn bằbbjung hữwafku cũnxmwng làopvd hạzzspnh phúiicec lớbxarn nhấjiugt đsnkpugxai nàopvdy, nếkbuxu ngưfwxhơmfydi giảpaadi trừioqx khếkbux ưfwxhbxarc vớbxari ta, cho ta tựziic do, vậnxmwy hạzzspnh phúiicec củmvbxa ta sẽbxar ra sao? Nguyệtcsot Nhi, ta sẽbxar khôeuthng đsnkpi, dùmfyd ngưfwxhơmfydi cóagpj đsnkpuổxxzzi ta, ta cũnxmwng sẽbxar khôeuthng rờugxai xa ngưfwxhơmfydi…”

Tim Mộmwbj Nhưfwxh Nguyệtcsot bấjiugt giácridc đsnkpau đsnkpbxarn.

Đlcwqugxai nàopvdy, ngưfwxhugxai nàopvdng thua thiệtcsot nhấjiugt chíaogjnh làopvd nam nhâubfon nàopvdy…

Đlcwqugxai mặzzspt vớbxari sựziic trảpaad giácrid khôeuthng oácridn khôeuthng hốugxai củmvbxa hắioqxn, nàopvdng lạzzspi khôeuthng thểaogj cho hắioqxn bấjiugt kìchtg hứwafka hẹmhawn gìchtg

“Bạzzspch Trạzzspch…”

Mộmwbj Nhưfwxh Nguyệtcsot dờugxai mắioqxt nhìchtgn khôeuthng trung phíaogja xa, nhàopvdn nhạzzspt nóagpji: “Ngưfwxhơmfydi khôeuthng muốugxan rờugxai đsnkpi, ta sẽbxar khôeuthng miễnulnn cưfwxhhizfng ngưfwxhơmfydi, nếkbuxu mộmwbjt ngàopvdy nàopvdo đsnkpóagpj ngưfwxhơmfydi muốugxan đsnkpi… ta nhấjiugt đsnkphwxinh sẽbxar cho ngưfwxhơmfydi tựziic do.”

“Ngàopvdy nàopvdy vĩjiugnh viễnulnn sẽbxar khôeuthng đsnkpếkbuxn…”

Hạzzspnh phúiicec củmvbxa hắioqxn chíaogjnh làopvdopvdng.

Cho nêzaann, bấjiugt luậnxmwn thếkbuxopvdo hắioqxn cũnxmwng sẽbxar khôeuthng bỏrwbv mặzzspc nàopvdng màopvd đsnkpi…

“Đlcwqi thôeuthi, chúiiceng ta…”

Mộmwbj Nhưfwxh Nguyệtcsot đsnkpang đsnkphwxinh nóagpji gìchtg đsnkpóagpj thìchtg nghe thấjiugy mộmwbjt loạzzspt tiếkbuxng bưfwxhbxarc châubfon nhịhwxip nhàopvdng truyềzscjn đsnkpếkbuxn, sau đsnkpóagpj, mộmwbjt đsnkpmwbji quâubfon vâubfoy quanh Mộmwbj Nhưfwxh Nguyệtcsot vàopvd Bạzzspch Trạzzspch, khôeuthng chừioqxa chúiicet kẽbxar hởhizf.

Mộmwbjt nam nhâubfon mặzzspc quâubfon y bưfwxhbxarc nhanh tớbxari, ôeuthm quyềzscjn nóagpji vớbxari Mộmwbj Nhưfwxh Nguyệtcsot: “Vịhwxieuthfwxhơmfydng nàopvdy, thàopvdnh chủmvbx củmvbxa chúiiceng ta muốugxan gặzzspp ngưfwxhơmfydi.”

Thàopvdnh chủmvbx?


(Hắioqxc hắioqxc, ai đsnkpcridn đsnkpưfwxhsshwc thàopvdnh chủmvbx củmvbxa chúiiceng ta làopvd ai khôeuthng làopvdcridi ngưfwxhugxai trong hìchtgnh đsnkpóagpj

(つ ⚈ ̫ ⚈)つ

Mộmwbj Nhưfwxh Nguyệtcsot khẽbxar cau màopvdy, nàopvdng mớbxari tớbxari đsnkphwxia ngụblqtc, sao cóagpj thểaogj quen biếkbuxt thàopvdnh chủmvbx đsnkpzzspi nhâubfon gìchtg?

“Khôeuthng biếkbuxt thàopvdnh chủmvbx củmvbxa cácridc ngưfwxhơmfydi làopvd ai?”

“Côeuthfwxhơmfydng đsnkpi sẽbxar biếkbuxt, thàopvdnh chủmvbx đsnkpang ởhizf trong phủmvbx chờugxaeuthfwxhơmfydng.”

Nghe vậnxmwy, Mộmwbj Nhưfwxh Nguyệtcsot vàopvd Bạzzspch Trạzzspch nhìchtgn nhau.

opvdng rấjiugt hiếkbuxu kỳsnkp thàopvdnh chủmvbxopvdy rốugxat cuộmwbjc làopvd ngưfwxhugxai nàopvdo…

“Đlcwqi thôeuthi, Bạzzspch Trạzzspch, chúiiceng ta liềzscjn đsnkpi xem thàopvdnh chủmvbx đsnkpzzspi nhâubfon kia mộmwbjt chúiicet.”

“Đlcwqưfwxhsshwc.” Bạzzspch Trạzzspch mỉsnxtm cưfwxhugxai gậnxmwt đsnkpygxbu, ácridnh mắioqxt ôeuthn nhu nhìchtgn Mộmwbj Nhưfwxh Nguyệtcsot, nhẹmhaw giọioqxng nóagpji.

Trong lòugxang quan binh vui vẻzssz, làopvdm đsnkpmwbjng tácridc mờugxai: “Côeuthfwxhơmfydng mờugxai đsnkpi bêzaann nàopvdy.”

“Dẫdabfn đsnkpưfwxhugxang đsnkpi.” Trong mắioqxt Mộmwbj Nhưfwxh Nguyệtcsot hiệtcson lêzaann mộmwbjt tia sácridng khóagpj nhậnxmwn ra, thảpaadn nhiêzaann nóagpji.

-------------

Vừioqxa bưfwxhbxarc vàopvdo phủmvbx thàopvdnh chủmvbx, Mộmwbj Nhưfwxh Nguyệtcsot liềzscjn nhìchtgn thấjiugy mộmwbjt thâubfon ảpaadnh đsnkpwafkng quay lưfwxhng vềzscj phíaogja mìchtgnh.

Hồowxyng y nhẹmhaw phấjiugt, tóagpjc đsnkprwbv tựziica ma bay múiicea trong gióagpj.

Nam nhâubfon chắioqxp tay sau lưfwxhng, ácridnh mặzzspt trờugxai chiếkbuxu vàopvdo hắioqxn tạzzspo thàopvdnh cácridi bóagpjng thậnxmwt dàopvdi trêzaann mặzzspt đsnkpjiugt, dưfwxhugxang nhưfwxh nhậnxmwn thấjiugy cóagpj ngưfwxhugxai tớbxari, hắioqxn chậnxmwm rãmfydi xoay ngưfwxhugxai nhìchtgn nữwafk tửchtg trưfwxhbxarc cửchtga, dung nhan tuyệtcsot thếkbuxfwxhơmfydi cưfwxhugxai khuynh quốugxac khuynh thàopvdnh.

“Nữwafk nhâubfon, ta rốugxat cuộmwbjc gặzzspp đsnkpưfwxhsshwc ngưfwxhơmfydi…”

“Phưfwxhsshwng Kinh Thiêzaann?”

Mộmwbj Nhưfwxh Nguyệtcsot hơmfydi ngẩagpjn ra.

opvdng thậnxmwt sựziic khôeuthng ngờugxa thàopvdnh chủmvbx Phưfwxhsshwng thàopvdnh lạzzspi làopvd Phưfwxhsshwng Kinh Thiêzaann!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.