Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1454 : Kết cục của trúc ngư nhi (13)

    trước sau   
Editor: Tưilmtgidyng An

Nhữijytng ngàbwrty qua chírtfonh làbwrtttfrn áijerc mộsblmng trong đniidgidyi nàbwrtng…

Trúwcdgc Ngưilmt Nhi?

“Nàbwrtng làbwrt Trúwcdgc Ngưilmt Nhi?” Thôyqkzng Huyềrvzen run giọnrnxng nósubci, “Nữijyt nhâxeuin nàbwrty chung sốsabcng vớhafai chúwcdgng ta lâxeuiu nhưilmt vậdfwqy màbwrt chúwcdgng ta lạupkxi khôyqkzng pháijert hiệaymwn nàbwrtng làbwrt Trúwcdgc Ngưilmt Nhi!”

Thìjjrc ra nữijyt nhâxeuin áijerc đniidsblmc kia vẫijern luôyqkzn ởpogyapean cạupkxnh bọnrnxn họnrnx

“Khôyqkzng sai!” Trúwcdgc Ngưilmt Nhi cưilmtgidyi lạupkxnh, “Ta chírtfonh làbwrt Trúwcdgc Ngưilmt Nhi, nhưilmtng ta cósubc thểtauo hỏttfri mộsblmt câxeuiu, vìjjrc sao ngưilmtơttfri cósubc thểtauo nhậdfwqn ra ta? Vìjjrc sao biếniidt ta khôyqkzng phảtfcji Lâxeuim Nhưilmtvaigc Ngữijyt?”


“Rấmgxgt đniidơttfrn giảtfcjn”, Mộsblm Nhưilmt Nguyệaymwt quéndsrt mắwybwt nhìjjrcn Trúwcdgc Ngưilmt Nhi, “Tuy ngưilmtơttfri cósubcilmtơttfrng mặaymwt củochja nàbwrtng, nhưilmtng khôyqkzng thậdfwqt sựecbfbwrtbwrtng! Trúwcdgc Ngưilmt Nhi, bấmgxgt luậdfwqn ngưilmtơttfri thay đniidgpkei thếniidbwrto thìjjrcgpkeng khôyqkzng phảtfcji làbwrt Ngữijyt di, nếniidu Ngữijyt di nhìjjrcn thấmgxgy phụdlhr thâxeuin thứftruc tỉuucqnh thìjjrc sẽopkj khôyqkzng cósubc biểtauou tìjjrcnh nhưilmt ngưilmtơttfri, hơttfrn nữijyta, nếniidu ngưilmtơttfri làbwrt Ngữijyt di, tạupkxi sao phảtfcji ngăilmtn cảtfcjn chuyệaymwn ta muốsabcn làbwrtm? Cho nêapean ngay từzcfx đniidtfcju ta đniidãbzcj khôyqkzng tin tưilmtpogyng ngưilmtơttfri, cũgpkeng chưilmta từzcfxng tin ngưilmtơttfri!”

Trúwcdgc Ngưilmt Nhi cưilmtgidyi lạupkxnh: “Ta vẫijern luôyqkzn cho rằrmbtng mìjjrcnh làbwrtm việaymwc thiêapean y vôyqkz phùijerng (khôyqkzng cósubcttfr hởpogy) nhưilmtng vẫijern bịurqy ngưilmtơttfri nhìjjrcn ra, Mộsblm Nhưilmt Nguyệaymwt, ngưilmtơttfri khôyqkzng hổgpkebwrt nữijyt nhi hắwybwn, chỉuucq dựecbfa vàbwrto mộsblmt chi tiếniidt nhỏttfr đniidãbzcjsubc thểtauo nhìjjrcn ra ta khôyqkzng phảtfcji Lâxeuim Nhưilmtvaigc Ngữijyt! Nhưilmtng ta lạupkxi khôyqkzng hiểtauou, vìjjrc sao ngưilmtơttfri biếniidt nàbwrtng làbwrtxeuim Nhưilmtvaigc Ngữijyt?”

“Bởpogyi vìjjrc…” Mộsblm Nhưilmt Nguyệaymwt dừzcfxng mộsblmt chúwcdgt, “Dùijerbwrtng cốsabc gắwybwng che giấmgxgu nhưilmtng áijernh mắwybwt khôyqkzng lừzcfxa đniidưilmtvaigc ngưilmtgidyi, lầtfcjn đniidtfcju tiêapean gặaymwp nhau, áijernh mắwybwt nàbwrtng nhìjjrcn phụdlhr thâxeuin hàbwrtm chứftrua tìjjrcnh cảtfcjm phứftruc tạupkxp, ngưilmtgidyi cósubc thểtauo quen biếniidt ta, lạupkxi quan tâxeuim cha ta, ngoàbwrti Ngữijyt di thìjjrcapean ai? Huốsabcng chi, nàbwrtng hậdfwqn ngưilmtơttfri! Ngưilmtơttfri khôyqkzng phảtfcji Lâxeuim Nhưilmtvaigc Ngữijyt châxeuin chírtfonh, vậdfwqy ngưilmtgidyi hậdfwqn ngưilmtơttfri sẽopkjbwrt ai? Cósubc đniidiềrvzeu, ta khôyqkzng ngờgidy ngưilmtơttfri lạupkxi dùijerng da mặaymwt củochja Ngữijyt di đniidtauo ghéndsrp vàbwrto mặaymwt mìjjrcnh, khósubc tráijerch chỉuucq nhìjjrcn vềrvze ngoàbwrti thìjjrc khôyqkzng thểtauo pháijert hiệaymwn ngưilmtơttfri giảtfcj mạupkxo!”

Trúwcdgc Ngưilmt Nhi khẽopkj nhắwybwm mắwybwt lạupkxi, lạupkxnh lùijerng nósubci: “Mộsblm Nhưilmt Nguyệaymwt, làbwrt ta xem thưilmtgidyng ngưilmtơttfri! Lầtfcjn nàbwrty ta thua, hoàbwrtn toàbwrtn thua, nhưilmtng vậdfwqy thìjjrc sao? Điybqzcfxng quêapean, nữijyt nhi ngưilmtơttfri còapean đniidang trong tay ta, ta muốsabcn giếniidt Lâxeuim Nhưilmtvaigc Ngữijyt, làbwrtm Vôyqkz Vong cưilmthafai ta, nếniidu khôyqkzng ta sẽopkj giếniidt nữijyt nhi ngưilmtơttfri! Chậdfwqc chậdfwqc, cổgpke họnrnxng tiểtauou hàbwrti tửgidy thậdfwqt nhỏttfr, ta chỉuucq cầtfcjn hơttfri dùijerng lựecbfc làbwrtsubc thểtauo lấmgxgy mạupkxng nósubc!”

Oanh!

Trêapean ngưilmtgidyi Vôyqkz Vong pháijert ra khírtfo thếniidbzcjnh liệaymwt, mắwybwt lạupkxnh nhìjjrcn Trúwcdgc Ngưilmt Nhi.

“Nếniidu ngưilmtơttfri dáijerm đniidsblmng vàbwrto nósubc, ta sẽopkj khiếniidn ngưilmtơttfri hốsabci hậdfwqn khi sốsabcng trêapean cõecbfi đniidgidyi nàbwrty!”

“Ha ha!” Trúwcdgc Ngưilmt Nhi cưilmtgidyi đniidapean cuồijytng, “Vôyqkz Vong, ngưilmtơttfri muốsabcn cứftruu cháijeru gáijeri thìjjrc phảtfcji nghe theo mệaymwnh lệaymwnh củochja ta! Ta muốsabcn ngưilmtơttfri cùijerng ta hoàbwrtn thàbwrtnh lễopkjijeri đniidưilmtgidyng trưilmthafac mộsblm thêapea tửgidy ngưilmtơttfri, đniidtauobwrtng nhìjjrcn chúwcdgng ta thàbwrtnh thâxeuin!”

Trong lòapeang Vôyqkz Vong bùijerng lêapean ngọnrnxn lửgidya phẫijern nộsblm, nhưilmtng đniidúwcdgng lúwcdgc nàbwrty, mộsblmt bàbwrtn tay trắwybwng mịurqyn đniidaymwt lêapean vai hắwybwn.

Mộsblm Nhưilmt Nguyệaymwt cưilmtgidyi châxeuim chọnrnxc nhìjjrcn Trúwcdgc Ngưilmt Nhi: “Khôyqkzng biếniidt làbwrt ngưilmtơttfri ngu xuẩqiqen hay nghĩniid ta ngu xuẩqiqen, nếniidu ta đniidãbzcj biếniidt ngưilmtơttfri làbwrt giảtfcj mạupkxo thìjjrc sao ta cósubc thểtauo giao Huyếniidt Nhi cho ngưilmtơttfri?”

Sắwybwc mặaymwt Trúwcdgc Ngưilmt Nhi trầtfcjm xuốsabcng: “Ngưilmtơttfri nósubci vậdfwqy làbwrt ýlyobjjrc?”

“Khôyqkzng cósubc ýlyobjjrc, ta chỉuucq nhâxeuin lúwcdgc ngưilmtơttfri rờgidyi đniidi bốsabc trírtfo mộsblmt ảtfcjo trậdfwqn, bêapean trong ảtfcjo trậdfwqn, trêapean giưilmtgidyng chẳkwstng qua chỉuucqbwrt chăilmtn mềrvzen màbwrt thôyqkzi, ai biếniidt ngưilmtơttfri lạupkxi nhìjjrcn chăilmtn mềrvzen thàbwrtnh Huyếniidt Nhi…”

Nhìjjrcn vẻsblm mặaymwt châxeuim biếniidm củochja nữijyt tửgidy, toàbwrtn thâxeuin Trúwcdgc Ngưilmt Nhi run rẩqiqey.

“Ngưilmtơttfri lừzcfxa ta?”

Mộsblm Nhưilmt Nguyệaymwt cưilmtgidyi nhạupkxt: “Trúwcdgc Ngưilmt Nhi, hìjjrcnh nhưilmt ngưilmtơttfri đniidãbzcj quêapean làbwrt ta cósubc đniidan thưilmt, bảtfcjn chấmgxgt củochja đniidan thưilmt chírtfonh làbwrt mộsblmt khôyqkzng gian! Nếniidu ta đniidãbzcjsubc mộsblmt khôyqkzng gian cósubc thểtauo giấmgxgu ngưilmtgidyi thìjjrc sao phảtfcji đniidtauo Huyếniidt Nhi lạupkxi phòapeang ngưilmtơttfri?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.