Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1451 : Kết cục của trúc ngư nhi (10)

    trước sau   
Editor: Tưgsgngsgnng An

“Khụmyhn khụmyhn!”

Đdpfvan Phi phun hai ngụmyhnm máosigu tưgsgnơlquei, hoảvojhng sợgzws nhìkuqzn nam nhâevetn trưgsgntcyic mắosigt, hắosign nhanh chócybbng lui vềevet phíxvgka sau, khuôjhkbn mặjpqqt giàqzld nua táosigi nhợgzwst sợgzwsrohhi…

Nhìkuqzn nam nhâevetn từanrtng bưgsgntcyic từanrtng bưgsgntcyic đhggzếqzldn gầosign mìkuqznh, tim Đdpfvan Phi run rẩstomy, tựyblva nhưgsgn thấjgjry tửnvbo thầosign đhggzang đhggzếqzldn lấjgjry mạdyinng mìkuqznh…

“Vôjhkb Vong, vìkuqz sao? Vìkuqz sao ngưgsgnơlquei ngủvojh say ngàqzldn năosigm màqzldorimn cócybb thểosig tiếqzldn bộnvbo lớtcyin nhưgsgn vậchrzy?”

jhkb Vong nởruvn nụmyhngsgngsgni cao ngạdyino: “Ngàqzldn năosigm qua ta cũpthjng khôjhkbng cócybb tiếqzldn bộnvbokuqz, làqzld nhờgsgn nữqggz nhi cho ta dùwhfrng tháosignh quảvojh, giújdnap ta từanrtjhkbn thưgsgngzwsng trung cấjgjrp đhggznvbot pháosigjhkbn tôjhkbn thưgsgngzwsng cao cấjgjrp! Ngưgsgnơlquei cho rằjrslng hiệcybbn tạdyini mìkuqznh cócybb thểosig đhggzwjcei đhggzxvgkch vớtcyii ta sao? Ngưgsgnơlquei nhầosigm rồeqqli, cho dùwhfr ngưgsgnơlquei đhggzãrohh đhggznvbot pháosigjhkbn thưgsgngzwsng trung cấjgjrp thìkuqz vẫxxoun khôjhkbng phảvojhi làqzld đhggzwjcei thủvojh củvojha ta…”


“Ha ha ha!”

Bỗgsdhng nhiêjhkbn, Đdpfvan Phi cưgsgngsgni pháosigjhkbn, vẻgsgn mặjpqqt vặjpqqn vẹtzyto.

“Vôjhkb Vong, rồeqqli sẽgsdhcybb mộnvbot ngàqzldy ra vưgsgngzwst qua ngưgsgnơlquei! Sau đhggzócybb, hung hăosigng đhggzem ngưgsgnơlquei giẫxxoum náosigt dưgsgntcyii châevetn!”

Phanh!

Vừanrta dứrohht lờgsgni, thâevetn thểosig Đdpfvan Phi hócybba thàqzldnh mộnvbot làqzldn khócybbi màqzldu đhggzxxou, biếqzldn mấjgjrt trưgsgntcyic mắosigt Vôjhkb Vong…

“Chạdyiny trốwjcen?” Vôjhkb Vong khẽgsdh cau màqzldy, lạdyinnh lùwhfrng nócybbi: “Khôjhkbng ngờgsgn hắosign lạdyini dùwhfrng phưgsgnơlqueng pháosigp nàqzldy đhggzosig trốwjcen thoáosigt, mộnvbot khi dùwhfrng phưgsgnơlqueng pháosigp nàqzldy, thựyblvc lựyblvc sẽgsdh bịxvgk giảvojhm hai cấjgjrp, hắosign vìkuqz chạdyiny trốwjcen màqzld khôjhkbng tiếqzldc làqzldm thựyblvc lựyblvc suy yếqzldu…”

cybb khôjhkbng íxvgkt ngưgsgngsgni biếqzldt phưgsgnơlqueng pháosigp nàqzldy, nhưgsgnng lạdyini rấjgjrt íxvgkt ngưgsgngsgni sửnvbo dụmyhnng.

Nguyêjhkbn nhâevetn làqzldkuqz sau khi dùwhfrng, thựyblvc lựyblvc sẽgsdh giảvojhm đhggzi hai cấjgjrp.

cybbi cáosigch kháosigc, thựyblvc lựyblvc củvojha Đdpfvan Phi sẽgsdh giảvojhm xuốwjceng đhggzếqzldn đhggzhqsinh thầosign tôjhkbn…

Phảvojhi biếqzldt rằjrslng, hắosign đhggzãrohh tốwjcen thờgsgni gian ngàqzldn năosigm đhggzosig đhggzdyint đhggzếqzldn tôjhkbn thưgsgngzwsng trung cấjgjrp, nếqzldu nhưgsgn giảvojhm hai cấjgjrp, hậchrzu quảvojh sẽgsdh ra sao?

Phỏxxoung chừanrtng hắosign sẽgsdhqzldng thêjhkbm hậchrzn chếqzldt Vôjhkb Vong…

----------------

“Gia chủvojh đhggzãrohh chạdyiny thoáosigt, chújdnang ta cũpthjng nhanh trốwjcen thôjhkbi!”


“Chạdyiny mau!”

Thấjgjry Đdpfvan Phi bỏxxou bọbuyqn họbuyqqzld chạdyiny, mọbuyqi ngưgsgngsgni cũpthjng khôjhkbng nghĩvojh đhggzưgsgngzwsc gìkuqz nhiềevetu, vộnvboi vàqzldng xoay ngưgsgngsgni chạdyiny trốwjcei chếqzldt vềevet phíxvgka châevetn nújdnai.

cybb đhggziềevetu, ngưgsgngsgni Thầosign Môjhkbn sao cócybb thểosig cho bọbuyqn họbuyqlque hộnvboi nàqzldy?

Thôjhkbng Huyềevetn ra lệcybbnh mộnvbot tiếqzldng, chújdnang đhggzcybb tửnvbo Thầosign Môjhkbn liềevetn cầosigm vũpthj khíxvgk liềevetu chếqzldt xôjhkbng lêjhkbn, gặjpqqp mộnvbot cáosigi giếqzldt mộnvbot cáosigi.

Hiệcybbn tạdyini, ngưgsgngsgni Đdpfvan gia chỉhqsi lo chạdyiny trốwjcen màqzld khôjhkbng phảvojhn kháosigng, cho nêjhkbn chẳevetng bao lâevetu đhggzãrohh bịxvgk giếqzldt sạdyinch…

Từanrt đhggzosigu đhggzếqzldn cuốwjcei, Vôjhkb Vong vẫxxoun chăosigm chújdna nhìkuqzn Mộnvbo Nhưgsgn Nguyệcybbt, khôjhkbng hềevet liếqzldc mắosigt nhữqggzng ngưgsgngsgni kháosigc.

Hắosign giốwjceng nhưgsgn nhìkuqzn thếqzldqzldo cũpthjng khôjhkbng đhggzvojh

“Hoan nghêjhkbnh Vôjhkb Vong đhggzdyini nhâevetn trởruvn vềevet!”

Sau khi giảvojhi quyếqzldt xong ngưgsgngsgni Đdpfvan gia, tấjgjrt cảvojh đhggzeqqlng loạdyint quỳrndm xuốwjceng, cung kíxvgknh nhìkuqzn nam tửnvbo lạdyinnh lùwhfrng cưgsgngsgnng đhggzdyini nhưgsgn thầosign tiêjhkbn kia.

Nghe lờgsgni nàqzldy, Vôjhkb Vong rốwjcet cuộnvboc thu hồeqqli tầosigm mắosigt, nhìkuqzn vềevet phíxvgka mọbuyqi ngưgsgngsgni, nhàqzldn nhạdyint hỏxxoui: “Trújdnac Ngưgsgn Nhi đhggzâevetu? Bảvojho nàqzldng lăosign ra đhggzâevety cho ta!”

Mọbuyqi ngưgsgngsgni hai mặjpqqt nhìkuqzn nhau, cuốwjcei cùwhfrng, Thôjhkbng Huyềevetn đhggzrohhng ra trảvojh lờgsgni: “Bẩstomm Vôjhkb Vong đhggzdyini nhâevetn, Trújdnac Ngưgsgn Nhi đhggzãrohh mấjgjrt tíxvgkch.”

“Mấjgjrt tíxvgkch?”

“Đdpfvújdnang vậchrzy, hẳevetn làqzld đhggzưgsgngzwsc Đdpfvan gia cứrohhu đhggzi!”

Áqltunh mắosigt Vôjhkb Vong trầosigm xuốwjceng, quanh thâevetn tảvojhn ra sáosigt khíxvgk ngậchrzp trờgsgni.

“Năosigm đhggzócybb, sau khi Trújdnac Ngưgsgn Nhi áosigm toáosign ta, mớtcyii nócybbi cho ta biếqzldt thìkuqz ra thêjhkb tửnvbo củvojha ta làqzldqzldng hạdyini chếqzldt! Nếqzldu khôjhkbng phảvojhi nàqzldng ngăosign cảvojhn ngưgsgngsgni đhggzếqzldn mậchrzt báosigo, cócybb lẽgsdh ta sẽgsdh khôjhkbng đhggzếqzldn chậchrzm mộnvbot bưgsgntcyic, chỉhqsicybb thểosig trơlque mắosigt nhìkuqzn thêjhkb tửnvboosigng thâevetn dưgsgntcyii đhggzao ngưgsgngsgni kháosigc! Nếqzldu khôjhkbng đhggzem nữqggz nhâevetn kia bầosigm thâevety vạdyinn đhggzoạdyinn, ta tuyệcybbt đhggzwjcei khôjhkbng thểosig tha thứrohh cho bảvojhn thâevetn!”

Tấjgjrt cảvojh đhggzevetu bởruvni vìkuqzkuqznh tin tưgsgnruvnng nhầosigm ngưgsgngsgni, đhggzosig nữqggz nhâevetn kia tiếqzldn vàqzldo Thầosign Môjhkbn.

Nhưgsgnng nữqggz nhâevetn kia che giấjgjru quáosigevetu, hắosign căosign bảvojhn khôjhkbng biếqzldt bộnvbo mặjpqqt thậchrzt củvojha nàqzldng…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.