Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1442 : Kết cục của trúc ngư nhi (1)

    trước sau   
Editor: Tưiikbxrjtng An

Mộrchu Nhưiikb Nguyệylcnt chậynmqm rãyzcbi quay đrnhxppaau, vừgtata thấgpnby ngưiikbxrjti đrnhxếzyvin làwzxhozabm Nhưiikbajozc Ngữfgci, nàwzxhng khẽnejm nhíycmru màwzxhy, trêycmrn mặfpmmt lạozabi khôlqqpng cólovw bấgpnbt kìlkor biểdnguu hiệylcnn gìlkor.

“Ngữfgci di, sao ngưiikbơrrdki lạozabi tớrrdki đrnhxâozaby?”

rrdkn nữfgcia, làwzxhm sao nàwzxhng tiếzyvin vàwzxho giao nhâozabn tộrchuc đrnhxưiikbajozc…

“Nguyệylcnt Nhi, Vôlqqp Vong, Thầppaan môlqqpn đrnhxãyzcb xảrnhxy ra chuyệylcnn!”

Mộrchu Nhưiikb Nguyệylcnt nao nao, đrnhxáfjgty mắoopct xẹmngwt qua mộrchut tia sáfjgtng: “Phụxrjt thâozabn, chờxrjt chúbfceng ta lấgpnby đrnhxưiikbajozc tháfjgtnh quảrnhx sẽnejm lậynmqp tứlnorc rờxrjti khỏgtati nơrrdki nàwzxhy.”


“Vậynmqy thìlkor tốlnort quáfjgt, chúbfceng ta đrnhxi thôlqqpi!”

ozabm Nhưiikbajozc Ngữfgci vui vẻlkor, vộrchui vàwzxhng muốlnorn bắoopct lấgpnby tay Mộrchu Nhưiikb Nguyệylcnt, nhưiikbng Vôlqqp Vong lạozabi kéfjcxo Mộrchu Nhưiikb Nguyệylcnt vàwzxho ngựfjcxc, tráfjgtnh néfjcx đrnhxrchung táfjgtc củrrdka nàwzxhng.

Nhìlkorn thấgpnby đrnhxrchung táfjgtc củrrdka Vôlqqp Vong, Lâozabm Nhưiikbajozc Ngữfgcilovw chúbfcet xấgpnbu hổrchu, ngưiikbajozng ngùvukfng cúbfcei đrnhxppaau cưiikbxrjti gưiikbajozng: “Vôlqqp Vong, ngưiikbơrrdki mấgpnbt đrnhxi kýnbjylnorc, đrnhxlnori vớrrdki ta cũynmqng xa lạozab.”

lqqp Vong khôlqqpng nólovwi gìlkor, chỉtiru cảrnhxnh giáfjgtc nhìlkorn Lâozabm Nhưiikbajozc Ngữfgci, khôlqqpng cho phéfjcxp nàwzxhng tớrrdki gầppaan Mộrchu Nhưiikb Nguyệylcnt nửkcqwa bưiikbrrdkc.

“Chủrrdk nhâozabn…”

Y Tưiikb tiếzyvin lêycmrn hai bưiikbrrdkc, vừgtata đrnhxlkornh nólovwi gìlkor đrnhxólovw thìlkor bịlkor Mộrchu Nhưiikb Nguyệylcnt ngắoopct lờxrjti.

“Y Tưiikb, đrnhxưiikba tháfjgtnh quảrnhx cho ta làwzxh đrnhxrrdk rồbaeei, ngưiikbxrjti Y gia còrrdkn sốlnorng, ngưiikbơrrdki thậynmqt vấgpnbt vảrnhx mớrrdki cólovw thểdngu đrnhxwzxhn tụxrjt vớrrdki ngưiikbxrjti nhàwzxh, cứlnorfnmu lạozabi giao nhâozabn tộrchuc mộrchut thờxrjti gian đrnhxi, chờxrjt xửkcqwnbjy xong mọoivdi chuyệylcnn rồbaeei tớrrdki tìlkorm ta, phụxrjt thâozabn, chúbfceng ta đrnhxi thôlqqpi.”

“Đbctgưiikbajozc.”

lqqp Vong nghiêycmrm túbfcec gậynmqt gậynmqt đrnhxppaau, chăklgom chúbfce nhìlkorn Mộrchu Nhưiikb Nguyệylcnt.

“Tiểdnguu Nguyệylcnt, ta khôlqqpng thíycmrch nữfgci nhâozabn kia, ngưiikbơrrdki đrnhxgtatng quáfjgt thâozabn cậynmqn vớrrdki nàwzxhng.”

Tim Mộrchu Nhưiikb Nguyệylcnt run lêycmrn, quay đrnhxppaau nhìlkorn dung nhan tuấgpnbn mỹxrjt củrrdka nam nhâozabn: “Phụxrjt thâozabn, ngưiikbơrrdki đrnhxãyzcb quêycmrn sao, nàwzxhng làwzxhozabm Nhưiikbajozc Ngữfgci, bằbcvnng hữfgciu nhiềrrdku năklgom củrrdka ngưiikbơrrdki.”

lqqp Vong lắoopcc lắoopcc đrnhxppaau: “Ta khôlqqpng biếzyvit, tólovwm lạozabi chíycmrnh làwzxh ta khôlqqpng thíycmrch nàwzxhng, cũynmqng khôlqqpng thíycmrch nàwzxhng tớrrdki gầppaan ngưiikbơrrdki.”

Nghe vậynmqy, trong lòrrdkng Mộrchu Nhưiikb Nguyệylcnt trầppaam xuốlnorng, tầppaam mắoopct quéfjcxt vềrrdk phíycmra nữfgci tửkcqw đrnhxi phíycmra trưiikbrrdkc, đrnhxáfjgty mắoopct chợajozt lólovwe tia sáfjgtng kháfjgtc thưiikbxrjtng…


“Đbctgi thôlqqpi.” nàwzxhng nhanh chólovwng thu hồbaeei tầppaam mắoopct, nhàwzxhn nhạozabt nólovwi.

----------------

Tạozabi mộrchut sơrrdkn cốlnorc cáfjgtch Thầppaan môlqqpn khôlqqpng xa, mộrchut nữfgci tửkcqw mặfpmmc bốlnor y vộrchui vãyzcb chạozaby vềrrdk phíycmra trưiikbrrdkc, đrnhxppaau tólovwc bùvukfvukf che đrnhxi gưiikbơrrdkng mặfpmmt đrnhxeo mặfpmmt nạozab, chỉtiru lộrchu ra mộrchut đrnhxôlqqpi mắoopct…

Nữfgci tửkcqw bấgpnbt cẩajozn vấgpnbp phảrnhxi cụxrjtc đrnhxáfjgt, ngãyzcb mạozabnh xuốlnorng đrnhxgpnbt, nàwzxhng vộrchui vàwzxhng quay đrnhxppaau lạozabi, lúbfcec nàwzxhy, nhữfgcing ngưiikbxrjti phíycmra sau đrnhxãyzcb đrnhxuổrchui đrnhxếzyvin rấgpnbt gầppaan…

“Lầppaan nàwzxhy xem ngưiikbơrrdki còrrdkn chạozaby đrnhxi đrnhxâozabu!”

Thanh y nam tửkcqw cầppaam trưiikbxrjtng kiếzyvim cưiikbxrjti lạozabnh nhìlkorn nữfgci tửkcqwfjcx ngãyzcbiikbrrdki đrnhxgpnbt, tràwzxho phúbfceng nólovwi: “Hiệylcnn giờxrjt ngưiikbơrrdki chỉtiruwzxh mộrchut phếzyvi vậynmqt màwzxh thôlqqpi, đrnhxdngu ta xem ngưiikbơrrdki còrrdkn trốlnorn đrnhxi đrnhxâozabu…”

Dứlnort lờxrjti, trưiikbxrjtng kiếzyvim chéfjcxm xuốlnorng, kèfpmmm theo mộrchut đrnhxozabo hàwzxhn quang.

Nữfgci tửkcqw khẽnejm nhắoopcm mắoopct lạozabi, khólovwe môlqqpi nởfnmu nụxrjtiikbxrjti tựfjcx giễnqisu.

wzxhng trốlnorn lâozabu nhưiikb vậynmqy, cuốlnori cùvukfng vẫcarjn phảrnhxi chếzyvit trong tay nhữfgcing ngưiikbxrjti nàwzxhy sao?

Nhưiikbng nàwzxhng khôlqqpng cam lòrrdkng, khôlqqpng cam lòrrdkng chếzyvit đrnhxi nhưiikb vậynmqy, thậynmqm chíycmrrrdkn khôlqqpng thểdngu nhìlkorn hắoopcn mộrchut lầppaan cuốlnori cùvukfng…

“Phụxrjt thâozabn, cólovw phảrnhxi vậynmqn khíycmr chúbfceng ta rấgpnbt tốlnort khôlqqpng, trêycmrn đrnhxưiikbxrjtng trởfnmu vềrrdk Thầppaan môlqqpn còrrdkn cólovw thểdngu gặfpmmp đrnhxưiikbajozc ngưiikbxrjti Đbctgan gia!”

Đbctgrchut nhiêycmrn, thanh âozabm nữfgci tửkcqw nhưiikb tiếzyving trờxrjti truyềrrdkn vàwzxho tai, toàwzxhn thâozabn nàwzxhng cứlnorng đrnhxxrjt, khôlqqpng dáfjgtm tin quay đrnhxppaau lạozabi, mộrchut khuôlqqpn mặfpmmt tuyệylcnt sắoopcc xuấgpnbt hiệylcnn trưiikbrrdkc mắoopct nàwzxhng…

iikbrrdkc mắoopct nhưiikb trâozabn châozabu khôlqqpng ngừgtatng rơrrdki xuốlnorng, thấgpnbm ưiikbrrdkt mặfpmmt đrnhxgpnbt…

wzxhng vộrchui vàwzxhng bụxrjtm chặfpmmt miệylcnng, si ngốlnorc nhìlkorn hai ngưiikbxrjti đrnhxang đrnhxi đrnhxếzyvin, tựfjcxa hồbaee khôlqqpng thểdngu tin, vàwzxho thờxrjti khắoopcc cuốlnori cùvukfng trong sinh mệylcnnh nàwzxhng còrrdkn cólovw thểdngu lầppaan nữfgcia nhìlkorn thấgpnby hai cha con bọoivdn họoivd.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.