Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1430 : Đi tức mặc gia (9)

    trước sau   
Editor: Tưkbnemlfgng An

Mộrvac Nhưkbne Nguyệiknqt mởkgzz nắvjibp lọvzvk, mộrvact tia sáogvkng đdabjiknq lậtpwbp tứutfhc bắvjibn ra, vừzoega nhìtpktn thấubzly viêqphyn đdabjan dưkbneipatc ẩmmcxn chứutfha thuộrvacc tíiknqnh, sắvjibc mặsqudt hắvjibn hoàqbbln toàqbbln thay đdabjtpwbi.

“Đtpktan dưkbneipatc tôvhymn giai?”

Nữoxuc tửbsek nhâipatn loạogvki nàqbbly cưkbne nhiêqphyn cójytr đdabjưkbneipatc đdabjan dưkbneipatc tôvhymn giai…

Tứutfhc Mặsqudc Thiêqphyn Linh siếmlrft chặsqudt nắvjibm đdabjubzlm, trong mắvjibt dâipatng lêqphyn ngọvzvkn lửbseka phẫdgmnn nộrvac.

Mộrvac Nhưkbne Nguyệiknqt khôvhymng nójytri gìtpkt, cầeqjom đdabjan dưkbneipatc ădyvfn vàqbblo, lựdixmc lưkbneipatng trong cơdthd thểnvmcqbblng bỗdyvfng tădyvfng mạogvknh, phảjytrng phấubzlt nhưkbnejytr thểnvmcpcrzng nổtpwb


“Thầeqjon tôvhymn trung cấubzlp? Nàqbblng đdabjrvact pháogvk thầeqjon tôvhymn trung cấubzlp rồiyvpi?”

Trong đdabjáogvkm ngưkbnemlfgi vang lêqphyn vàqbbli tiếmlrfng kinh hôvhym.

“Khôvhymng, hìtpktnh nhưkbneqbblqbblng dùpcrzng đdabjan dưkbneipatc tạogvkm thờmlfgi tădyvfng cấubzlp bậtpwbc…”

Mọvzvki ngưkbnemlfgi đdabjyuuyu dừzoegng đdabjrvacng táogvkc, quay đdabjeqjou nhìtpktn Mộrvac Nhưkbne Nguyệiknqt cáogvkch đdabjójytr khôvhymng xa…

“Ngưkbneơdthdi lấubzly đdabjan dưkbneipatc tôvhymn giai từzoeg đdabjâipatu?” Tứutfhc Mặsqudc Thiêqphyn Linh xanh mặsqudt nójytri, “Toàqbbln bộrvac giao nhâipatn tộrvacc hiệiknqn giờmlfgdthdng chỉzzecjytr Tứutfhc Mặsqudc gia chúlufeng ta cójytr đdabjan dưkbneipatc tôvhymn giai! Ngưkbneơdthdi cùpcrzng mộrvact phe vớogvki bọvzvkn Lădyvfng lãqhoro, chẳiyvpng lẽubzlqbbl trộrvacm đdabjan dưkbneipatc củtuioa chúlufeng ta?”

Mộrvac Nhưkbne Nguyệiknqt cưkbnemlfgi lạogvknh: “Từzoeg trưkbneogvkc đdabjếmlrfn nay, giao nhâipatn tộrvacc tựdixmkbneng làqbbl đdabjơdthdn thuầeqjon thiệiknqn lưkbneơdthdng, vìtpkt sao ta khôvhymng nhìtpktn ra chúlufet đdabjơdthdn thuầeqjon nàqbblo vậtpwby, khôvhymng ngờmlfg lạogvki cójytr giao nhâipatn vôvhym sỉzzec bạogvki hoạogvki nhưkbne ngưkbneơdthdi!”

“Ngưkbneơdthdi nójytri cáogvki gìtpkt?”

Tứutfhc Mặsqudc Thiêqphyn Linh nghiếmlrfn rădyvfng, siếmlrft chặsqudt trưkbnemlfgng kiếmlrfm trong tay, đdabjrvact nhiêqphyn nhằdfkhm vềyuuy phíiknqa Mộrvac Nhưkbne Nguyệiknqt.

Kiếmlrfm quang đdabjáogvknh xuốlixfng, chẻdixm đdabjôvhymi Mộrvac Nhưkbne Nguyệiknqt, Tứutfhc Mặsqudc Thiêqphyn Linh vừzoega muốlixfn cưkbnemlfgi to, lạogvki nhìtpktn thấubzly nữoxuc tửbsek trưkbneogvkc mắvjibt biếmlrfn mấubzlt nhưkbne mộrvact cơdthdn giójytr.

“Tàqbbln ảjytrnh?”

Tứutfhc Mặsqudc Thiêqphyn Linh sửbsekng sốlixft, bỗdyvfng nhiêqphyn khíiknq thếmlrfkbnemlfgng đdabjogvki từzoeg phíiknqa sau ậtpwbp tớogvki, hắvjibn vộrvaci vàqbblng xoay ngưkbnemlfgi ngădyvfn cảjytrn, ‘keng’ mộrvact tiếmlrfng, hai ngưkbnemlfgi đdabjyuuyu lui lạogvki vàqbbli bưkbneogvkc…

“Thiêqphyn Linh đdabjogvki nhâipatn vừzoega lui ra phíiknqa sau?”

“Nữoxuc tửbsek nhâipatn loạogvki nàqbbly thếmlrf nhưkbneng bứutfhc lui Thiêqphyn Linh đdabjogvki nhâipatn…”


Mọvzvki ngưkbnemlfgi linh ngạogvkc nhìtpktn Mộrvac Nhưkbne Nguyệiknqt, khôvhymng ngờmlfgqbblng cójytr thựdixmc lựdixmc đdabjếmlrfn vậtpwby…

“Nhấubzlt kiếmlrfm pháogvk thiêqphyn!”

Nữoxuc tửbsek vừzoega dứutfht lờmlfgi, sau lưkbneng nàqbblng hiệiknqn lêqphyn ngọvzvkn lửbseka ngưkbneng tụzflp thàqbblnh mộrvact đdabjogvki kiếmlrfm, hung hădyvfng chédfkhm xuốlixfng, mang theo mộrvact trậtpwbn cuồiyvpng phong mãqhornh liệiknqt.

Tứutfhc Mặsqudc Thiêqphyn Linh vộrvaci lui vềyuuy phíiknqa sau, dùpcrz vậtpwby trưkbneogvkc ngựdixmc vẫdgmnn bịkcqk đdabjogvki kiếmlrfm đdabjnvmc lạogvki mộrvact vếmlrft thưkbneơdthdng kháogvkipatu, máogvku tưkbneơdthdi nhiễsxegm đdabjiknq vạogvkt áogvko…

“Tiểnvmcu nha đdabjeqjou, ta thậtpwbt sựdixm đdabjãqhor xem thưkbnemlfgng ngưkbneơdthdi! Tuy ngưkbneơdthdi chỉzzecpcrzng đdabjan dưkbneipatc đdabjnvmcdyvfng thựdixmc lựdixmc, lựdixmc lưkbneipatng khôvhymng thểnvmckbnemlfgng đdabjogvki bằdfkhng tựdixm đdabjrvact pháogvk, nhưkbneng ngưkbneơdthdi vẫdgmnn đdabjjytr thưkbneơdthdng đdabjưkbneipatc ta!”

Thầeqjon sắvjibc Tứutfhc Mặsqudc Thiêqphyn Linh trởkgzzqphyn ngưkbneng trọvzvkng, nghiêqphym túlufec nhìtpktn Mộrvac Nhưkbne Nguyệiknqt.

“Đtpktáogvkng tiếmlrfc, đdabjâipaty làqbbl đdabjkcqka bàqbbln củtuioa giao nhâipatn tộrvacc, hơdthdn nữoxuca, ngưkbnemlfgi mạogvknh nhấubzlt giao nhâipatn tộrvacc chúlufeng ta làqbbl đdabjzzecnh thầeqjon tôvhymn, ngưkbneơdthdi cho rằdfkhng đdabjlixfi đdabjkcqkch vớogvki giao nhâipatn tộrvacc sẽubzljytr kếmlrft cụzflpc tốlixft sao? Ta khuyêqphyn ngưkbneơdthdi mộrvact câipatu, lậtpwbp tứutfhc rờmlfgi khỏiknqi nơdthdi nàqbbly, ta sẽubzl coi nhưkbne chưkbnea từzoegng xảjytry ra chuyệiknqn gìtpkt, nếmlrfu khôvhymng…”

Tứutfhc Mặsqudc Thiêqphyn Linh khẽubzl nheo mắvjibt.

Nếmlrfu khôvhymng phảjytri phụzflp thâipatn đdabjang bếmlrf quan, hắvjibn tuyệiknqt đdabjlixfi sẽubzl khôvhymng đdabjnvmc nữoxuc nhâipatn nàqbbly rờmlfgi đdabji…

“Ta cójytr thểnvmc đdabji, nhưkbneng, ta muốlixfn mang tấubzlt cảjytr ngưkbnemlfgi Y gia đdabji, bao gồiyvpm tộrvacc trưkbnekgzzng Y gia!”

“Ngưkbneơdthdi nójytri cáogvki gìtpkt?” Tứutfhc Mặsqudc Thiêqphyn Linh kinh ngạogvkc trợipatn trừzoegng mắvjibt.

Khôvhymng cójytr khảjytrdyvfng.

Tuyệiknqt đdabjlixfi khôvhymng thểnvmcqbblo!

qbblm sao nữoxuc nhâipatn nàqbbly lạogvki biếmlrft tộrvacc trưkbnekgzzng Y gia vẫdgmnn còdjsdn sốlixfng, còdjsdn đdabjang ởkgzz Tứutfhc Mặsqudc gia…

“Tiểnvmcu côvhymkbneơdthdng nàqbbly vừzoega nhắvjibc tớogvki tộrvacc trưkbnekgzzng Y gia? Khôvhymng phảjytri tộrvacc trưkbnekgzzng Y gia đdabjãqhor chếmlrft rồiyvpi ưkbne? Sao cójytr thểnvmcdjsdn sốlixfng chứutfh?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.