Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1413 : Tức mặc nhất chết (2)

    trước sau   
Editor: Tưwhukhdcsng An

Gràcfssooo!

Mộojpbt tiếmomhng rốgcpung khiếmomhn cảtugn di tícnxhch chấhmvfn đwrtvojpbng, mọiroji ngưwhukhdcsi còsgvvn chưwhuka kịsgvvp hồswwoi phụibylc tinh thầiefen, sưwhuk hổmlni đwrtvãtvsv nhanh chóklnyng vọirojt tớrwddi, mộojpbt đwrtvdmkg tửwvkn Trịsgvvnh gia đwrtvecczng cạacjmnh Trịsgvvnh Thiêvrbjn Thiêvrbjn nhánczvy mắwrtvt đwrtvãtvsv bịsgvvklnyng vuốgcput béyennn nhọirojn củkpida nóklny đwrtvánczvnh bay ra xa.

Trong khoảtugnnh khắwrtvc đwrtvóklny, tim nàcfssng bấhmvft giánczvc run lêvrbjn, hoảtugnng sợtugn nhìixzln mộojpbt màcfssn trưwhukrwddc mắwrtvt…

whukhdcsng!

Quánczvwhukhdcsng!


wrtvn nữmomha, tốgcpuc đwrtvojpb quánczv nhanh.

whukrwddi uy lựnvdkc củkpida nóklny, mọiroji ngưwhukhdcsi căvydun bảtugnn khôwhukng cóklnywrtv hộojpbi phảtugnn ứecczng…

Trịsgvvnh Nhiêvrbjn cắwrtvn chặvykyt răvydung, trong lòsgvvng trầiefem xuốgcpung.

“Thựnvdkc lựnvdkc sưwhuk hổmlni vốgcpun dĩehoa rấhmvft cưwhukhdcsng đwrtvacjmi, dùrvxk đwrtvãtvsv qua nhiềcnxhu năvydum màcfss vẫmmlin quánczv mứecczc cưwhukhdcsng đwrtvacjmi! Chỉcxbc dựnvdka vàcfsso chúvsiwng ta, cóklny lẽoifu khôwhukng phảtugni làcfss đwrtvgcpui thủkpid củkpida nóklny…”

Nhưwhukng hiệdmkgn tạacjmi, hắwrtvn lạacjmi khôwhukng thểkkrn khôwhukng chiếmomhn…

“Thiêvrbjn Thiêvrbjn, ngưwhukơwrtvi vàcfss Mộojpbwhukwhukơwrtvng lui ra phícnxha sau, đwrtvkkrn ta ứecczng phóklny ma thúvsiwcfssy trưwhukrwddc!”

Trịsgvvnh Nhiêvrbjn cầiefem chặvykyt chuôwhuki kiếmomhm trong tay, thânvdkn thểkkrn chợtugnt lóklnye nhằujjtm vềcnxh phícnxha sưwhuk hổmlni, nhưwhukng thờhdcsi đwrtviểkkrnm đwrtvếmomhn trưwhukrwddc mặvykyt nóklny, sưwhuk hổmlni khổmlning lồswwo bỗvydung dưwhukng biếmomhn mấhmvft…

Trịsgvvnh Thiêvrbjn Thiêvrbjn trợtugnn to mắwrtvt, têvrbjnvdkm liệdmkgt phếmomh la lớrwddn: “Cha, phícnxha sau ngưwhukơwrtvi!”

“Cánczvi gìixzl?”

Trịsgvvnh Nhiêvrbjn ngẩzuegn ra, vừlmzla quay đwrtviefeu liềcnxhn nhìixzln thấhmvfy móklnyng vuốgcput sắwrtvc béyennn từlmzl trêvrbjn cao chụibylp xuốgcpung…

Thânvdkn thểkkrn Trịsgvvnh Nhiêvrbjn giốgcpung nhưwhuk diềcnxhu đwrtvecczt dânvdky văvydung ra ngoàcfssi, nệdmkgn mạacjmnh vàcfsso thânvdkn cânvdky…

“Cha!!!”

Trịsgvvnh Thiêvrbjn Thiêvrbjn khôwhukng nghĩehoa đwrtvưwhuktugnc gìixzl nhiềcnxhu, thấhmvft tha thấhmvft thểkkrnu chạacjmy vềcnxh phícnxha Trịsgvvnh Nhiêvrbjn, nưwhukrwddc mắwrtvt trong suốgcput tícnxhnczvch rơwrtvi xuốgcpung.


“Cha, ngưwhukơwrtvi thếmomhcfsso? Thânvdkn thểkkrn ngưwhukơwrtvi…”

“Khụibyl khụibyl!” Trịsgvvnh Nhiêvrbjn ho khan hai tiếmomhng, suy yếmomhu nóklnyi: “Ta khôwhukng sao, Thiêvrbjn Thiêvrbjn, ngưwhukơwrtvi chạacjmy mau, dùrvxkcfss chiếmomhn thầiefen cũbbrcng khôwhukng thểkkrn đwrtvánczvnh bạacjmi sưwhuk hổmlni, ngưwhukơwrtvi chạacjmy mau!”

Trịsgvvnh Nhiêvrbjn giơwrtv tay, dùrvxkng sứecczc đwrtvzuegy Trịsgvvnh Thiêvrbjn Thiêvrbjn ra ngoàcfssi…

Trong lúvsiwc hoảtugnng loạacjmn, Trịsgvvnh Thiêvrbjn Thiêvrbjn muốgcpun bắwrtvt lấhmvfy tay Trịsgvvnh Nhiêvrbjn nhưwhukng đwrtviefeu ngóklnyn tay lạacjmi xẹrwddt qua ốgcpung tay ánczvo hắwrtvn, chỉcxbcklny thểkkrn trơwrtv mắwrtvt nhìixzln sưwhuk hổmlni đwrtvánczvnh vềcnxh phícnxha Trịsgvvnh Nhiêvrbjn…

“Khôwhukng!”

Thanh ânvdkm Trịsgvvnh Thiêvrbjn Thiêvrbjn bi thốgcpung tuyệdmkgt vọirojng, đwrtvau khổmlni nhìixzln thânvdkn ảtugnnh quyếmomht tuyệdmkgt củkpida Trịsgvvnh Nhiêvrbjn…

Cha…

Thanh ânvdkm nàcfssng dầiefen suy yếmomhu, nưwhukrwddc mắwrtvt vẫmmlin khôwhukng ngừlmzlng rơwrtvi…

“Sưwhuk hổmlni ta đwrtvưwhukhdcsng đwrtvưwhukhdcsng làcfss thầiefen thúvsiw, sao cóklny thểkkrn cam tânvdkm ởnczv đwrtvânvdky làcfssm ngưwhukhdcsi giữmomh mộojpb?”

Trịsgvvnh Nhiêvrbjn nhanh chóklnyng xoay ngưwhukhdcsi, vung kiếmomhm chĩehoaa vàcfsso sưwhuk hổmlni.

whuk hổmlni phẫmmlin nộojpbcfsso rốgcpung, hai mắwrtvt thịsgvv huyếmomht đwrtvkpid nhưwhuknczvu, thânvdkn thểkkrn khổmlning lồswwo nhưwhuk mộojpbt quảtugnvsiwi nhàcfsso vềcnxh phícnxha Trịsgvvnh Nhiêvrbjn.

Trưwhukrwddc cánczvi mồswwom mánczvu khổmlning lồswwo, đwrtvánczvy lòsgvvng Trịsgvvnh Nhiêvrbjn cũbbrcng dânvdkng lêvrbjn hàcfssn ývydu

Chẳirwqng lẽoifu hắwrtvn cứeccz nhưwhuk vậgorgy bỏkpid mạacjmng ởnczv đwrtvânvdky?

Khôwhukng!

Hắwrtvn khôwhukng cam lòsgvvng!

Íwhukt nhấhmvft, trưwhukrwddc khi chếmomht cũbbrcng phảtugni tranh thủkpid thờhdcsi gian cho nữmomh nhi rờhdcsi đwrtvi…

Oanh!

Trịsgvvnh Nhiêvrbjn đwrtvánczvnh ra mộojpbt đwrtvacjmo kiếmomhm quang vềcnxh phícnxha sưwhuk hổmlni.

Nhưwhukng thânvdkn thểkkrnklny chợtugnt lóklnye, tránczvnh đwrtvưwhuktugnc, sau đwrtvóklny nhanh nhưwhuk chớrwddp xuấhmvft hiệdmkgn trưwhukrwddc mặvykyt Trịsgvvnh Nhiêvrbjn…

“Cha!”

“Gia chủkpid!”

Mọiroji ngưwhukhdcsi nhịsgvvn khôwhukng đwrtvưwhuktugnc thấhmvft thanh hôwhuk to, vẻdosj mặvykyt tuyệdmkgt vọirojng, ngânvdky ngốgcpuc nhìixzln sưwhuk hổmlni phícnxha trưwhukrwddc Trịsgvvnh Nhiêvrbjn, dưwhukrwddi lựnvdkc uy ánczvp cưwhukhdcsng đwrtvacjmi, bọirojn họiroj muốgcpun nhấhmvfc chânvdkn cũbbrcng cựnvdkc kỳfowx khóklny khăvydun…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.