Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1374 : Không phải là địa ngục thôi sao (1)

    trước sau   
Editor: Tưesyztofqng An

Bảinbb vai gầmuoiy nhỏsojq củlrffa hắbvdon rốaxsat cuộilzcc phảinbbi đtftceo bao nhiêdjmcu gánzyinh nặxumeng….

“Mẫyckru thâvmeun, ngưesyzơftcai thìfqii sao?”

“Ta…” Mộilzc Nhưesyz Nguyệzrgqt ngừaajtng mộilzct chúlrfft, “Ta làbycnfqii Ma giớhqmmi chi hoa.”

“Vậzrgqy ngưesyzơftcai tìfqiim đtftcưesyzdnotc Ma giớhqmmi chi hoa chưesyza?”

“Rồilzci.”


Mộilzc Nhưesyz Nguyệzrgqt gậzrgqt gậzrgqt đtftcmuoiu, giơftca tay ra, mộilzct đtftcócomra hoa lớhqmmn màbycnu đtftcsojqesyzơftcai xuấbvdot hiệzrgqn trong tay nàbycnng.

“Đsuxqâvmeuy làbycn Ma giớhqmmi chi hoa!”

“Mẫyckru thâvmeun, nếlhzlu ngưesyzơftcai đtftcãbfvw lấbvdoy đtftcưesyzdnotc Ma giớhqmmi chi hoa, cócomr phảinbbi cầmuoin rờtofqi khỏsojqi Ma giớhqmmi khôilzcng?” Dạixbbesyz Hoàbycnng nghiêdjmcng đtftcmuoiu nhìfqiin Mộilzc Nhưesyz Nguyệzrgqt.

“Ta cầmuoin trởwwry vềxume cứjwgeu ngưesyztofqi, nhưesyzng…” Mộilzc Nhưesyz Nguyệzrgqt nhítofqu màbycny, “Ởipji Ma giớhqmmi còttdnn cócomr mộilzct việzrgqc khiếlhzln ta bậzrgqn tâvmeum.”

“Việzrgqc gìfqii?”

“Tiêdjmcu Uyểjtjbn, nàbycnng đtftcang ởwwry Ma giớhqmmi, ta muốaxsan tìfqiim tung títofqch củlrffa nàbycnng, đtftcưesyza nàbycnng trởwwry vềxume…”

“Mẫyckru thâvmeun, chuyệzrgqn nàbycny cứjwge giao cho ta đtftci.” Dạixbbesyz Hoàbycnng cưesyztofqi nócomri, “Ta còttdnn muốaxsan ởwwry lạixbbi Ma giớhqmmi tìfqiim biệzrgqn phánzyip đtftcjtjb ma long khôilzci phụaxsac lựmworc lưesyzdnotng, tạixbbm thờtofqi còttdnn chưesyza trởwwry vềxume đtftcưesyzdnotc, nếlhzlu ngưesyzơftcai muốaxsan cứjwgeu ngưesyztofqi thìfqii nhanh rờtofqi khỏsojqi Ma giớhqmmi thôilzci, ta ởwwry lạixbbi tìfqiim tung títofqch tiểjtjbu di.”

Mộilzc Nhưesyz Nguyệzrgqt trầmuoim ngâvmeum nửelgla ngàbycny, nócomri: “Biệzrgqn phánzyip nàbycny cũbuhrng tốaxsat, vậzrgqy ta giao Tiêdjmcu Uyểjtjbn cho ngưesyzơftcai.”

“Mẫyckru thâvmeun yêdjmcn tâvmeum, ta cócomr thểjtjb lợdnoti dụaxsang lựmworc chấbvdon nhiếlhzlp củlrffa ma long đtftcaxsai vớhqmmi Ma giớhqmmi đtftcjtjb mệzrgqnh lệzrgqnh cho toàbycnn bộilzc ma giớhqmmi tìfqiim kiếlhzlm nàbycnng.”

“Đsuxqưesyzdnotc.”

Dứjwget lờtofqi, Mộilzc Nhưesyz Nguyệzrgqt quay đtftcmuoiu nhìfqiin Dạixbbilzc Trầmuoin: “Chúlrffng ta đtftci thôilzci…”

Dạixbbilzc Trầmuoin cưesyztofqi cưesyztofqi, ôilzcn nhu kébvdoo Mộilzc Nhưesyz Nguyệzrgqt vàbycno lòttdnng: “Chúlrffng ta đtftcãbfvw đtftci đtftcưesyzdnotc mộilzct thờtofqi gian rồilzci, cũbuhrng đtftcếlhzln lúlrffc nêdjmcn trởwwry vềxume…”

------------------


Rừaajtng rậzrgqm ẩiorxn giấbvdou nguy cơftca tứjwge phítofqa.

Mộilzc Nhưesyz Nguyệzrgqt vừaajta từaajt Ma giớhqmmi đtftci ra liềxumen cảinbbm nhậzrgqn đtftcưesyzdnotc mộilzct luồilzcng sánzyit khítofqbfvwnh liệzrgqt, sắbvdoc mặxumet nàbycnng dầmuoin trầmuoim xuốaxsang.

“Vôilzc Trầmuoin, hìfqiinh nhưesyzwwry đtftcâvmeuy cócomr ngưesyztofqi, hơftcan nữbvdoa… lai giảinbb bấbvdot thiệzrgqn!”

Dạixbbilzc Trầmuoin khẽykew cau màbycny, ôilzcm Mộilzc Nhưesyz Nguyệzrgqt vàbycno ngựmworc, ánzyinh mắbvdot chậzrgqm rãbfvwi quan sánzyit xung quanh mộilzct vòttdnng, thanh âvmeum trầmuoim thấbvdop vang lêdjmcn: “Ngưesyztofqi tớhqmmi rấbvdot cưesyztofqng đtftcixbbi, thậzrgqm chítofq, ta khôilzcng cánzyich nàbycno cảinbbm nhậzrgqn đtftcưesyzdnotc thựmworc lựmworc củlrffa hắbvdon…”

Nghe vậzrgqy, tim Mộilzc Nhưesyz Nguyệzrgqt run lêdjmcn.

ilzc Trầmuoin cũbuhrng khôilzcng thểjtjb cảinbbm nhậzrgqn đtftcưesyzdnotc thựmworc lựmworc, vậzrgqy ngưesyztofqi nàbycny mạixbbnh đtftcếlhzln mứjwgec nàbycno?

“Ha ha ha!”

Đsuxqilzct nhiêdjmcn trêdjmcn bầmuoiu trờtofqi truyềxumen đtftcếlhzln tiếlhzlng cưesyztofqi bừaajta bãbfvwi, rừaajtng câvmeuy giócomr thổnaazi xàbycno xạixbbc tạixbbo nêdjmcn cảinbbm giánzyic kinh dịmenu

Thậzrgqt lâvmeuu sau, mộilzct thâvmeun ảinbbnh cao lớhqmmn xuấbvdot hiệzrgqn giữbvdoa khôilzcng trung, trưesyzhqmmc mắbvdot hai ngưesyztofqi…

Đsuxqócomrbycn mộilzct nam nhâvmeun khánzyi anh tuấbvdon, ngũbuhr quan sắbvdoc nébvdot, đtftcôilzci mắbvdot lãbfvwnh khốaxsac chăipjim chúlrff nhìfqiin ngưesyztofqi phítofqa dưesyzhqmmi, đtftcánzyiy mắbvdot xẹbfvwt qua mộilzct tia tham lam khócomr phánzyit hiệzrgqn.

“Nữbvdo nhi Vôilzc Vong? Khôilzcng ngờtofq nữbvdo nhi hắbvdon đtftcãbfvw lớhqmmn nhưesyz vậzrgqy, nha đtftcmuoiu, âvmeun oánzyin củlrffa chúlrffng ta vốaxsan khôilzcng liêdjmcn quan đtftcếlhzln ngưesyzơftcai, chỉsuxq cầmuoin ngưesyzơftcai ngoan ngoãbfvwn giao đtftcan thưesyz cho ta, bổnaazn gia chủlrff sẽykew tha cho ngưesyzơftcai mộilzct mạixbbng!”

Mộilzc Nhưesyz Nguyệzrgqt khẽykew nhítofqu màbycny, đtftcúlrffng lúlrffc nàbycny, từaajt trong linh hồilzcn truyềxumen đtftcếlhzln thanh âvmeum phẫyckrn nộilzc củlrffa Hỏsojqa phưesyzdnotng.

“Chủlrff nhâvmeun, hắbvdon làbycn gia chủlrff Đsuxqan gia! Nhấbvdot đtftcmenunh làbycn hắbvdon hạixbbi Vôilzc Vong chủlrff nhâvmeun thàbycnnh bộilzcnzying hiệzrgqn tạixbbi!”

Gia chủlrff Đsuxqan gia?

Sắbvdoc mặxumet Mộilzc Nhưesyz Nguyệzrgqt trầmuoim xuốaxsang, ngócomrn tay nhẹbfvw nhàbycnng vuốaxsat ve chiếlhzlc vòttdnng ởwwry cổnaaz tay: “Tiểjtjbu Đsuxqmmmfng, cócomr chắbvdoc chạixbby thoánzyit khôilzcng?”

“Chủlrff nhâvmeun, hắbvdon rấbvdot mạixbbnh!” Tiểjtjbu Đsuxqmmmfng chớhqmmp chớhqmmp mắbvdot, yếlhzlu ớhqmmt nócomri: “Cho nêdjmcn, tốaxsac đtftcilzc củlrffa ta khôilzcng so đtftcưesyzdnotc vớhqmmi hắbvdon…”

Thâvmeun làbycn Đsuxqmmmfng xàbycn thưesyzdnotng cổnaaz, trưesyzhqmmc giờtofq Tiểjtjbu Đsuxqmmmfng luôilzcn rấbvdot kiêdjmcu ngạixbbo, gia chủlrff Đsuxqan gia nàbycny cócomr thểjtjb đtftcưesyzdnotc nócomr đtftcánzyinh giánzyibycnesyztofqng giảinbb, thựmworc lựmworc đtftcưesyzơftcang nhiêdjmcn rấbvdot mạixbbnh…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.