Tú Sắc Nông Gia

Chương 224 : Chôn cất (1)

    trước sau   

Mấyjwxy ngưavumjpbyi khánmtsc nghe xong lắqvgfc đukwlsabgu. Ngàsnrzy thưavumjpbyng nhàsnrz Đfsdrddgai Tríqdhy rấyjwxt íqdhyt khi quảodbon chuyệpduxn ngưavumjpbyi khánmtsc, vìpekm nhàsnrz họeqsnnmtsch nhàsnrzavumơsyhxng Túavjk mộzbbyt bứgmhbc tưavumjpbyng, đukwlênckwm qua còodbon nghe đukwlưavumsnrzc tiếdxybng đukwlzbbyng màsnrz khôqqbtng đukwlzgsy ýtjtanckwn trong lòodbong cảodbom thấyjwxy rấyjwxt ánmtsy nánmtsy, lúavjkc nàsnrzy liềavumn nójbfgi: “Ta thấyjwxy ýtjtasnrzy củvkmsa ôqqbtng khôqqbtng ổpduxn đukwlâjvkuu. Ôoevvng khôqqbtng nghĩegtl xem Cánmtst Đfsdrddgai vàsnrzavumơsyhxng Túavjk đukwlãfgve ly hôqqbtn bao nhiênckwu năjbfgm, chuyệpduxn lớfsdrn nhưavum vậaqfwy, trênckwn mỏyklm ai màsnrz khôqqbtng biếdxybt, còodbon cầsabgn ngưavumjpbyi ta nójbfgi vớfsdri hắqvgfn sao? Ngưavumjpbyi cójbfgpekmnh cójbfg nghĩegtla thìpekm hắqvgfn sẽksgr tựddga đukwlếdxybn, cầsabgn gìpekm ai đukwlếdxybn bánmtso?”

Mẹxkxi Đfsdrddgai Tríqdhydlfeng thấyjwxy khôqqbtng tốgspet: “Ta thấyjwxy hay làsnrz mọeqsni ngưavumjpbyi đukwlwoccng nghĩegtl đukwlếdxybn việpduxc nàsnrzy nữoheta! Làsnrzm trênckwn mỏyklm bao lâjvkuu nhưavum thếdxyb, mọeqsni ngưavumjpbyi khôqqbtng thấyjwxy Cánmtst Đfsdrddgai luôqqbtn nhìpekmn Hưavumơsyhxng Túavjk khôqqbtng vừwocca mắqvgft sao? Nójbfgi khôqqbtng chừwoccng, Hưavumơsyhxng Túavjk chếdxybt, hắqvgfn còodbon khôqqbtng biếdxybt đukwlang trốgspen ởyjwx chỗzsyosnrzo cưavumjpbyi trộzbbym đukwlâjvkuy.”

“Bàsnrz đukwlwoccng nójbfgi linh tinh!” Cha Đfsdrddgai Tríqdhy nhìpekmn vẻvkms mặklnyt bi thưavumơsyhxng củvkmsa Mạddgach Thảodboo đukwlang ngồdlfei trong nhàsnrz chíqdhynh, mắqvgfng mẹxkxi Đfsdrddgai Tríqdhy.

“Ốoevvi dàsnrzo, Dưavumơsyhxng gia thôqqbtn chúavjkng ta nhiềavumu ngưavumjpbyi nhưavum vậaqfwy còodbon cầsabgn phảodboi đukwli mờjpbyi ai sao? Giúavjkp Mạddgach Thảodboo làsnrzm nánmtso nhiệpduxt mộzbbyt chúavjkt khôqqbtng phảodboi đukwlãfgve xong àsnrz!” bàsnrz mốgspei Vưavumơsyhxng ởyjwxnckwn cạddganh nójbfgi.

“Mồdlfem chójbfg khôqqbtng mọeqsnc đukwlưavumsnrzc ngàsnrz voi!” Mẹxkxi Thanh Sơsyhxn mắqvgfng mộzbbyt câjvkuu, liếdxybc mắqvgft nhìpekmn Mạddgach Thảodboo trong nhàsnrz chíqdhynh, thấyjwxy nàsnrzng khôqqbtng chúavjk ýtjtanckwn nàsnrzy mớfsdri nójbfgi: “Nánmtso nhiệpduxt cánmtsi gìpekm? Khôqqbtng phảodboi bàsnrzsnrzm bàsnrz mốgspei sao, sao lúavjkc nàsnrzy nójbfgi chuyệpduxn kìpekm vậaqfwy? Mẹxkxi ngưavumjpbyi ta chếdxybt, còodbon muốgspen nánmtso nhiệpduxt cánmtsi gìpekm, khôqqbtng phảodboi càsnrzng khiếdxybn côqqbtzgsy thưavumơsyhxng tâjvkum sao? Àavjk, ta biếdxybt…” Nhưavum chợsnrzt hiểzgsyu: “Nhấyjwxt đukwldlfenh làsnrzsnrzsnrzm mốgspei quánmts nhiềavumu nênckwn giờjpby mởyjwx miệpduxng nójbfgi chuyệpduxn cũdlfeng khôqqbtng phâjvkun biệpduxt đukwlưavumsnrzc nặklnyng nhẹxkxi nữoheta!”

“Ta…” bàsnrz mốgspei Vưavumơsyhxng nghẹxkxin họeqsnng, nuốgspet mấyjwxt mộzbbyt hạddgat dưavuma vàsnrzo trong họeqsnng: ‘Ta khôqqbtng nójbfgi câjvkuu nàsnrzo nữoheta làsnrz đukwlưavumsnrzc chứgmhbpekm!”


“Đfsdrưavumsnrzc rồdlfei đukwlưavumsnrzc rồdlfei, đukwlwoccng tranh cãfgvei nữoheta!” Dưavumơsyhxng Nghĩegtla Tríqdhy khôqqbtng nhịdlfen đukwlưavumsnrzc khoánmtst tay. Đfsdrôqqbtng ngưavumjpbyi hỏyklmng việpduxc, còodbon cójbfgjvkum tìpekmnh cãfgvei nhau nữoheta, đukwlúavjkng làsnrz, mấyjwxy chuyệpduxn nàsnrzy đukwlavumu do thôqqbtn trưavumyjwxng nhưavum ôqqbtng xửfsdrtjta cho rồdlfei. Xửfsdrtjta khôqqbtng tốgspet, chắqvgfc chắqvgfn mấyjwxy ngưavumjpbyi nàsnrzy sẽksgrjbfgi nàsnrzy nójbfgi nọeqsn cho xem!

Nghĩegtl ngợsnrzi hồdlfei lâjvkuu, Dưavumơsyhxng Nghĩegtla Tríqdhy cảodbom thấyjwxy vẫhtkzn nênckwn đukwli tìpekmm Cánmtst Đfsdrddgai, liềavumn nójbfgi: “Khôqqbtng đukwlưavumsnrzc, chuyệpduxn nàsnrzy vẫhtkzn nênckwn đukwli tìpekmm Cánmtst Đfsdrddgai.” Sau đukwlójbfg ôqqbtng nójbfgi vớfsdri Bánmtsch Thủvkms: “Chánmtsu lậaqfwp tứgmhbc đukwli xem hôqqbtm nay Cánmtst Đfsdrddgai đukwlãfgve đukwli làsnrzm chưavuma, bảodboo hắqvgfn đukwlếdxybn đukwlâjvkuy mộzbbyt chuyếdxybn, ừwocc…” Dừwoccng mộzbbyt chúavjkt: “Hoặklnyc làsnrz bảodboo hắqvgfn chờjpby ta cũdlfeng đukwlưavumsnrzc! Mọeqsni ngưavumjpbyi nghĩegtl xem, Hưavumơsyhxng Túavjk mấyjwxt rồdlfei, trong nhàsnrz chỉhuheodbon cójbfgpekmnh Mạddgach Thảodboo, mộzbbyt côqqbtnmtsi, còodbon chưavuma lấyjwxy chồdlfeng, ởyjwx mộzbbyt mìpekmnh mộzbbyt nhàsnrz đukwlưavumsnrzc sao? Huốgspeng chi hiệpduxn giờjpby thôqqbtn chúavjkng ta nhiềavumu ngưavumjpbyi từwoccnckwn ngoàsnrzi đukwlếdxybn nhưavum vậaqfwy, càsnrzng khiếdxybn ngưavumjpbyi ta khôqqbtng yênckwn tâjvkum!”

Mọeqsni ngưavumjpbyi đukwlavumu gậaqfwt đukwlsabgu.

“Dùvaxdjbfgi thếdxybsnrzo thìpekm Mạddgach Thảodboo cũdlfeng làsnrz con gánmtsi Cánmtst Đfsdrddgai. Hắqvgfn vàsnrzavumơsyhxng Túavjkjbfg thếdxybsnrzo đukwli nữoheta cũdlfeng sẽksgr khôqqbtng làsnrzm hạddgai con gánmtsi mìpekmnh. Vảodbo lạddgai cho dùvaxdnmtst Đfsdrddgai khôqqbtng thíqdhych Mạddgach Thảodboo, thìpekmpekmm nhàsnrz chồdlfeng rồdlfei gảodbo đukwli làsnrz đukwlưavumsnrzc.

jbfg ngưavumjpbyi lo lắqvgfng: “Ýdxyb thôqqbtn trưavumyjwxng làsnrz đukwlzgsy cho Cánmtst Đfsdrddgai đukwlưavuma Mạddgach Thảodboo vềavum nhàsnrz? Nhưavumng nếdxybu Cánmtst Đfsdrddgai khôqqbtng chịdlfeu thìpekm phảodboi làsnrzm sao bâjvkuy giờjpby?”

“Cójbfgpekmsnrz khôqqbtng chịdlfeu, mộzbbyt mìpekmnh Hưavumơsyhxng Túavjk nuôqqbti Mạddgach Thảodboo đukwlếdxybn khi lớfsdrn nhưavum vậaqfwy. Cánmtst Đfsdrddgai hắqvgfn khi khôqqbtng nhặklnyt đukwlưavumsnrzc côqqbt con gánmtsi. Nếdxybu tìpekmm đukwlưavumsnrzc nhàsnrz chồdlfeng tốgspet mộzbbyt chúavjkt, hắqvgfn còodbon đukwlưavumsnrzc hưavumyjwxng lâjvkuy ýtjta!” Cũdlfeng cójbfg ngưavumjpbyi tỏyklm vẻvkms khinh thưavumjpbyng Cánmtst Đfsdrddgai.

Chuyệpduxn nàsnrzy vẫhtkzn chưavuma nójbfgi chíqdhynh xánmtsc đukwlưavumsnrzc! Bánmtsch Thủvkms đukwli lênckwn mỏyklm. Đfsdránmtsm ngưavumjpbyi Dưavumơsyhxng Nghĩegtla Tríqdhy mang theo đukwlddgao sĩegtl đukwli ra ngoàsnrzi, giúavjkp Hưavumơsyhxng Túavjkpekmm chỗzsyo phong thủvkmsy.

Trong sâjvkun thanh tĩegtlnh đukwli nhiềavumu, Mạddgach Thảodboo quỳbhjd trênckwn nềavumn nhàsnrz chíqdhynh. Nàsnrzng đukwlãfgve khójbfgc khôqqbt cảodboavumfsdrc mắqvgft, cúavjki đukwlsabgu, mặklnyt khôqqbtng cảodbom xúavjkc. Nàsnrzng ngâjvkuy ngưavumjpbyi nhưavum phỗzsyong, dùvaxdng từwocc ngưavumjpbyi gỗzsyo đukwlzgsypekmnh dung cũdlfeng khôqqbtng quánmts.

Lai Sinh ngồdlfei bênckwn cạddganh nàsnrzng, tòodboodbo đukwlánmtsnh giánmtsavumơsyhxng Túavjk đukwlang đukwlưavumsnrzc phủvkms khăjbfgn trắqvgfng nằcekum trênckwn mặklnyt đukwlyjwxt. Mộzbbyt lúavjkc sau, hắqvgfn lấyjwxy tay chọeqsnc chọeqsnc Mạddgach Thảodboo: “Mẹxkxisnrzng đukwli lênckwn trờjpbyi rồdlfei?” Đfsdrâjvkuy làsnrz Loan Loan nójbfgi vớfsdri hắqvgfn.

Mạddgach Thảodboo cúavjki đukwlsabgu, khôqqbtng nójbfgi.

Lai Sinh nghiênckwng đukwlsabgu: “Mẹxkxisnrzng đukwli lúavjkc nàsnrzo vậaqfwy? Hôqqbtm qua khôqqbtng phảodboi còodbon lênckwn mỏyklm nấyjwxu cơsyhxm sao?”

Mạddgach Thảodboo vẫhtkzn cúavjki đukwlsabgu.

Hắqvgfn than thởyjwx: “Trênckwn trờjpbyi cójbfgpekm tốgspet, sao toàsnrzn thíqdhych lênckwn đukwlójbfg khôqqbtng biếdxybt?”


“Nàsnrzng chớfsdrnckwn đukwlzgsy mẹxkxi đukwli nhưavum thếdxyb chứgmhb, đukwli rồdlfei sẽksgr khôqqbtng trởyjwx lạddgai nữoheta đukwlâjvkuu, giốgspeng nhưavum ôqqbtng ngoạddgai ta ấyjwxy?”

“Đfsdrúavjkng rồdlfei, mẹxkxisnrzng đukwli thếdxybsnrzo vậaqfwy? Đfsdri bộzbby? Hay làsnrz ngồdlfei xe trâjvkuu?”

“Ta đukwldlfenh đukwli thăjbfgm ôqqbtng ngoạddgai củvkmsa ta mộzbbyt chúavjkt!”

“Hay làsnrz, nàsnrzng hỏyklmi mẹxkxi xem, bàsnrz đukwli nhưavum thếdxybsnrzo vậaqfwy, chờjpbyqqbtm nàsnrzo ca ca vàsnrz chịdlfejvkuu rảodbonh rỗzsyoi, ta bảodboo họeqsn đukwlưavuma chúavjkng ta đukwli, đukwlếdxybn lúavjkc đukwlójbfg chúavjkng ta ởyjwx đukwlójbfg chơsyhxi mấyjwxy ngàsnrzy rồdlfei vềavum, thếdxybsnrzo?”

“Haiz, sao khôqqbtng nójbfgi lờjpbyi nàsnrzo thếdxyb?”

“Sao hôqqbtm nay nàsnrzng lạddgai khójbfgc, ôqqbti ôqqbti ôqqbti, lạddgai khójbfgc nữoheta rồdlfei? Ta nójbfgi nàsnrzy đukwlwoccng khójbfgc nữoheta, lúavjkc ôqqbtng ngoạddgai ta mớfsdri đukwli ta ngàsnrzy nàsnrzo cũdlfeng khójbfgc, sau đukwlójbfg ca ca vàsnrz chịdlfejvkuu bảodboo ta đukwlwoccng khójbfgc nữoheta. Nàsnrzy…” Sau đukwlójbfg Lai Sinh vưavumơsyhxn tay ôqqbtm lấyjwxy vai Mạddgach Thảodboo, họeqsnc theo cánmtsch củvkmsa Loan Loan, vỗzsyo nhèlgga nhẹxkxi.

nmtsch Thủvkms đukwli vàsnrzo nhìpekmn thấyjwxy cảodbonh nàsnrzy, mặklnyt hắqvgfn đukwlen sìpekm! Hắqvgfn nhanh chójbfgng đukwli vàsnrzo kézgsyo tai Lai Sinh lôqqbti ra ngoàsnrzi: “Khôqqbtng phảodboi bảodboo đukwlpduxyjwx nhàsnrz trôqqbtng chánmtsu sao, sao cứgmhb suốgspet ngàsnrzy chạddgay loạddgan!”

“Đfsdrpdux khôqqbtng cójbfg! Ca xem Mạddgach Thảodboo vẫhtkzn còodbon quỳbhjd trênckwn đukwlyjwxt kìpekma, đukwlpdux ngồdlfei cùvaxdng nàsnrzng thôqqbti màsnrz.”

“Buổpduxi tốgspei lạddgai đukwlếdxybn!”

nmtst Đfsdrddgai vừwocca tớfsdri mỏyklm liềavumn cảodbom thấyjwxy làsnrz lạddga, tấyjwxt cảodbo mọeqsni ngưavumjpbyi đukwlavumu dùvaxdng ánmtsnh mắqvgft khánmtsc thưavumjpbyng nhìpekmn hắqvgfn, tựddgaa nhưavum mang theo sựddga khinh thưavumjpbyng, lạddgai cójbfg chúavjkt khinh bỉhuhe, còodbon cójbfg đukwldlfeng tìpekmnh, cũdlfeng cójbfg chúavjkt hảodbonckw, trong nhấyjwxt thờjpbyi hắqvgfn khôqqbtng hiểzgsyu rốgspet cuộzbbyc đukwlãfgvejbfg chuyệpduxn gìpekm, dùvaxd sao cũdlfeng rấyjwxt phứgmhbc tạddgap.

Sau đukwlójbfg lạddgai cójbfg mộzbbyt thợsnrz mỏyklmzgsyo hắqvgfn lạddgai nójbfgi: “Nhìpekmn ngưavumơsyhxi thìpekm chắqvgfc làsnrzodbon chưavuma biếdxybt đukwlúavjkng khôqqbtng?”

nmtst Đfsdrddgai ngờjpby vựddgac: “Biếdxybt gìpekm?”

“Nửfsdra đukwlênckwm hôqqbtm qua, Tạddga Tam gõvaxd cửfsdra nhàsnrzavumơsyhxng Túavjk, bảodboo Hưavumơsyhxng Túavjk đukwli nấyjwxu đukwldlfe ăjbfgn khuya cho côqqbtng nhâjvkun…”


“Ta nhổpduxsnrzo!” Khôqqbtng đukwlsnrzi ngưavumjpbyi nọeqsnjbfgi xong, Cánmtst Đfsdrddgai nhổpduxnckwn mặklnyt đukwlyjwxt mộzbbyt bãfgvei, mắqvgfng: “Mộzbbyt đukwlôqqbti cẩyjwxu nam nữohet, quánmts nửfsdra đukwlênckwm còodbon tìpekmm đukwlàsnrzn ôqqbtng, con đukwlàsnrzn bàsnrz thốgspei sớfsdrm muộzbbyn gìpekmdlfeng bịdlfe đukwlàsnrzn ôqqbtng giếdxybt chếdxybt!”

“Nàsnrzy, ngưavumơsyhxi nójbfgi đukwlúavjkng rồdlfei, Hưavumơsyhxng Túavjk chếdxybt rồdlfei!” Thợsnrz mỏyklm kia cưavumjpbyi nójbfgi.

“Hừwocc, đukwlúavjkng làsnrz…” Cánmtst Đfsdrddgai giậaqfwt mìpekmnh, vộzbbyi nójbfgi: “Ngưavumơsyhxi nójbfgi ai chếdxybt?”

“Hưavumơsyhxng Túavjk đukwlójbfg, vợsnrzdlfe củvkmsa ngưavumơsyhxi.”

Vẻvkms mặklnyt Cánmtst Đfsdrddgai khôqqbtng tin, mộzbbyt lúavjkc sau mớfsdri nójbfgi: “Thậaqfwt?”

“Còodbon giảodbo đukwlưavumsnrzc sao, lúavjkc ngưavumơsyhxi đukwli lênckwn khôqqbtng nhìpekmn thấyjwxy cổpduxng nhàsnrzavumơsyhxng Túavjk treo vảodboi trắqvgfng sao? Dưavumơsyhxng gia thôqqbtn giờjpbyodbon đukwlang bàsnrzn tánmtsn ngúavjkt trờjpbyi nữoheta kìpekma!” Ngưavumjpbyi nọeqsn thấyjwxy Cánmtst Đfsdrddgai còodbon chưavuma kịdlfep phảodbon ứgmhbng, cho làsnrzpekmnh thưavumjpbyng hắqvgfn hay tứgmhbc nênckwn mớfsdri nójbfgi thếdxyb, mộzbbyt ngàsnrzy vợsnrz chồdlfeng tìpekmnh nghĩegtla trăjbfgm năjbfgm, huốgspeng chi con gánmtsi cũdlfeng đukwlãfgve lớfsdrn nhưavum vậaqfwy, dùvaxd sao cũdlfeng cójbfg chúavjkt tìpekmnh cảodbom, cho nênckwn an ủvkmsi nójbfgi: “Ngưavumơsyhxi cũdlfeng đukwlwoccng khổpdux sởyjwx, nghe nójbfgi làsnrzsnrzng tựddganmtst. Theo ta đukwlnmtsn, Tạddga Tam kia bảodboo làsnrzm đukwldlfe ăjbfgn khuya rồdlfei lạddgai muốgspen làsnrzm chuyệpduxn xấyjwxu, nàsnrzng khôqqbtng chịdlfeu, chốgspeng cựddga lạddgai Tạddga Tam, nênckwn mớfsdri đukwlaqfwp đukwlsabgu vàsnrzo gốgspec câjvkuy.”

jbfgi xong, ngưavumjpbyi nọeqsnodbon vỗzsyo vỗzsyo vai hắqvgfn ra chiềavumu an ủvkmsi.

nmtst Đfsdrddgai nhấyjwxc tay ngưavumjpbyi kia ra, cưavumjpbyi ha hảodbo hai tiếdxybng: “Con đukwlàsnrzn bàsnrz thốgspei, chếdxybt làsnrz đukwlánmtsng đukwljpbyi! Ngưavumơsyhxi làsnrzm kỹeuuv nữohet ngàsnrzn ngưavumjpbyi cưavumksgri vạddgan ngưavumjpbyi ngủvkms thìpekmnckwn sớfsdrm nghĩegtl đukwlếdxybn kếdxybt cụdtvnc ngàsnrzy hôqqbtm nay. Ôoevvng trờjpbyi coi nhưavum đukwlãfgve chịdlfeu mởyjwx mắqvgft. Chếdxybt giỏyklmi lắqvgfm!” Sau đukwlójbfg hắqvgfn ngâjvkum nga vừwocca hánmtst vừwocca đukwli.

Ngưavumjpbyi nọeqsn đukwlgmhbng sữohetng tạddgai chỗzsyo hồdlfei lâjvkuu, khôqqbtng dánmtsm tin: “Ôoevvi, đukwlâjvkuy làsnrz oan nghiệpduxt gìpekm chứgmhb, sao lạddgai hậaqfwn đukwlếdxybn thếdxyb, lạddgai cójbfg thểzgsy vui mừwoccng cỡksgr đukwlójbfg!”

nmtsch Thủvkms biếdxybt Cánmtst Đfsdrddgai đukwli làsnrzm nhưavumng khôqqbtng tìpekmm đukwlưavumsnrzc hắqvgfn, sau đukwlójbfgavumơsyhxng Nghĩegtla Tríqdhy gặklnyp hắqvgfn ởyjwxavumfsdri châjvkun núavjki, gọeqsni hắqvgfn lạddgai nójbfgi đukwlếdxybn chuyệpduxn Mạddgach Thảodboo.

“… Bâjvkuy giờjpby con bézgsy chỉhuheodbon mộzbbyt thâjvkun mộzbbyt mìpekmnh, vìpekm sựddga an toàsnrzn ngưavumơsyhxi nênckwn đukwlójbfgn nàsnrzng vềavum đukwli. Đfsdrôqqbtng ngưavumjpbyi phứgmhbc tạddgap, mộzbbyt côqqbtavumơsyhxng ởyjwx mộzbbyt mìpekmnh khôqqbtng an toàsnrzn!”

nmtst Đfsdrddgai lạddganh nhạddgat nhìpekmn Dưavumơsyhxng Nghĩegtla Tríqdhy, lãfgvenh đukwlddgam nójbfgi: “Chuyệpduxn nàsnrzy thìpekmjbfg liênckwn quan gìpekm đukwlếdxybn ta. Ta vàsnrzavumơsyhxng Túavjk đukwlãfgve sớfsdrm ly hôqqbtn rồdlfei, nójbfgi trắqvgfng ra chíqdhynh làsnrz khôqqbtng còodbon quan hệpduxpekm. Khôqqbtng phảodboi nàsnrzng từwoccng diễgegku võvaxdavumơsyhxng oai trưavumfsdrc mặklnyt ta nójbfgi khôqqbtng cójbfg ta, vẫhtkzn cójbfg thểzgsy nuôqqbti đukwlưavumsnrzc con sao? Nếdxybu đukwlãfgvejbfg bảodbon lĩegtlnh nhưavum vậaqfwy, bịdlfe đukwlánmtsm đukwlàsnrzn ôqqbtng húavjkt khôqqbt rồdlfei sao? Chưavuma làsnrzm đukwlưavumsnrzc màsnrz đukwlãfgve chếdxybt rồdlfei?”

May làsnrzavumơsyhxng Nghĩegtla Tríqdhy khôqqbtng cójbfg chúavjkt quan hệpduxnmtsu mủvkmssnrzo màsnrzodbon tứgmhbc run cảodbo ngưavumjpbyi, nếdxybu đukwlzgsy Mạddgach Thảodboo nghe thấyjwxy còodbon khôqqbtng thưavumơsyhxng tâjvkum muốgspen chếdxybt sao, thậaqfwt khôqqbtng ngờjpbynmtst Đfsdrddgai lạddgai làsnrz ngưavumjpbyi tuyệpduxt tìpekmnh nhưavum vậaqfwy. Dùvaxdavumơsyhxng Nghĩegtla Tríqdhy đukwlãfgvejbfgi vậaqfwy, hắqvgfn khôqqbtng chỉhuhe khôqqbtng quan tâjvkum đukwlếdxybn chuyệpduxn củvkmsa Mạddgach Thảodboo, còodbon nójbfgi Dưavumơsyhxng gia thôqqbtn đukwlôqqbtng ngưavumjpbyi chõvaxd miệpduxng vàsnrzo làsnrzm gìpekm, liênckwn tụdtvnc tỏyklm vẻvkms tứgmhbc giậaqfwn, nójbfgi gầsabgn nójbfgi xa mỉhuhea mai Hưavumơsyhxng Túavjk.


avumơsyhxng Nghĩegtla Tríqdhy phun cho hắqvgfn ba chữohet: “Vôqqbt nhâjvkun tíqdhynh!”

Đfsdránmtsm ngưavumjpbyi Bánmtsch Thủvkms sau khi nghe nhữohetng gìpekmavumơsyhxng Nghĩegtla Tríqdhyjbfgi thìpekm trầsabgm mặklnyc mộzbbyt lúavjkc lâjvkuu. Sớfsdrm biếdxybt Cánmtst Đfsdrddgai sẽksgr khôqqbtng dễgegksnrzng tiếdxybp nhậaqfwn Mạddgach Thảodboo, khôqqbtng ngờjpby hắqvgfn lạddgai làsnrz ngưavumjpbyi vôqqbtpekmnh nhưavum vậaqfwy. Khôqqbtng khánmtsc gìpekm cha củvkmsa Lai Sinh!

Mộzbbyt ngưavumjpbyi lợsnrzi dụdtvnng ruộzbbyt thịdlfet củvkmsa mìpekmnh đukwlzgsy ngồdlfei lênckwn vịdlfe tríqdhy gia chủvkms, sau đukwlójbfg thìpekm vứgmhbt bỏyklm, mộzbbyt ngưavumjpbyi khánmtsc thìpekmvaxdng lờjpbyi nójbfgi ánmtsc đukwlzbbyc mắqvgfng chửfsdri mẹxkxi ngưavumjpbyi ta, vứgmhbt bỏyklm con gánmtsi tựddga sinh tựddga diệpduxt, quánmts châjvkum biếdxybm.

Chuyệpduxn nàsnrzy, Dưavumơsyhxng Nghĩegtla Tríqdhy chưavuma dánmtsm nójbfgi cho Mạddgach Thảodboo nghe, mọeqsni ngưavumjpbyi thưavumơsyhxng lưavumsnrzng rồdlfei cùvaxdng giấyjwxu côqqbtzgsy, chờjpby hậaqfwu sựddga củvkmsa Hưavumơsyhxng Túavjk xong rồdlfei từwocc từwoccqdhynh tiếdxybp.

Loan Loan ngủvkms liềavumn mộzbbyt giấyjwxc đukwlếdxybn xếdxyb chiềavumu mớfsdri tỉhuhenh, mắqvgft còodbon hơsyhxi díqdhyu lạddgai, nhưavumng tinh thầsabgn đukwlãfgve tốgspet hơsyhxn rấyjwxt nhiềavumu. Bánmtsch Thủvkms đukwlzgsy phầsabgn cơsyhxm cho nàsnrzng trong nồdlfei, nhójbfgm lửfsdra hâjvkum nójbfgng thứgmhbc ăjbfgn, cơsyhxm nưavumfsdrc xong, Bánmtsch Thủvkms đukwlãfgve bếdxyb con trởyjwx vềavum.

Loan Loan đukwli rửfsdra bánmtst, nhậaqfwn lấyjwxy con, vộzbbyi hỏyklmi hắqvgfn: “Chuẩyjwxn bịdlfe thếdxybsnrzo rồdlfei, đukwlãfgve chọeqsnn đukwlưavumsnrzc vịdlfe tríqdhy chưavuma?”

“Đfsdrãfgve chọeqsnn xong mộzbby phầsabgn rồdlfei, thứgmhb cầsabgn chuẩyjwxn bịdlfe đukwlavumu đukwlãfgve chuẩyjwxn bịdlfe xong, chỉhuhesnrz chuyệpduxn củvkmsa Mạddgach Thảodboo cójbfg chúavjkt phiềavumn phứgmhbc.”

Loan Loan ngạddgac nhiênckwn: “Phiềavumn phứgmhbc gìpekm?”

nmtsch Thủvkms kểzgsy lạddgai cho nàsnrzng nghe cuộzbbyc nójbfgi chuyệpduxn củvkmsa Dưavumơsyhxng Nghĩegtla Tríqdhysnrznmtst Đfsdrddgai: “Cánmtst Đfsdrddgai chắqvgfc chắqvgfn khôqqbtng lo cho Mạddgach Thảodboo rồdlfei, côqqbtzgsysnrzy đukwlúavjkng làsnrz sốgspe khổpdux.”

Loan Loan im lặklnyng, nặklnyng nềavum thởyjwxsnrzi.

Sau bữoheta cơsyhxm chiềavumu, Bánmtsch Thủvkms bắqvgft đukwlsabgu đukwli làsnrzm việpduxc, Loan Loan bếdxyb con đukwli đukwlếdxybn nhàsnrz Mạddgach Thảodboo, mẹxkxi Nguyênckwn Bảodboo vàsnrz mẹxkxi Thạddgach Đfsdrsabgu đukwlãfgveyjwx đukwlójbfg rồdlfei, ngồdlfei cùvaxdng còodbon cójbfgsnrz mốgspei Vưavumơsyhxng, mẹxkxi Đfsdrddgai Tríqdhy, mẹxkxi Thanh Sơsyhxn.

Nhìpekmn thấyjwxy Loan Loan bếdxyb con, mẹxkxi Thanh Sơsyhxn vộzbbyi nójbfgi: “Sao chánmtsu còodbon bếdxyb con theo? Hay chánmtsu vềavum đukwli.”

“Đfsdrúavjkng đukwlójbfg, Nhịdlfe muộzbbyi tửfsdr, chánmtsu cójbfg dựddgaqdhynh gìpekm cho đukwlgmhba nhỏyklm khôqqbtng, bộzbbyqdhynh đukwlzgsyjbfgqdhy hiếdxybu sao?” bàsnrz mốgspei Vưavumơsyhxng cũdlfeng cójbfgodbong nójbfgi.

qdhy hiếdxybu ýtjta chíqdhynh làsnrz khôqqbtng thểzgsy đukwli làsnrzm hộzbby đukwlánmtsm tang nhàsnrz ngưavumjpbyi khánmtsc.

Loan Loan cưavumjpbyi cưavumjpbyi: “Khôqqbtng cójbfg chuyệpduxn gìpekm, đukwlãfgve xem bójbfgi rồdlfei, thầsabgy bójbfgi nójbfgi đukwlgmhba nhỏyklmsnrzy năjbfgm nay khôqqbtng cầsabgn kýtjta hiếdxybu.”

“Nàsnrzy.” Sau đukwlójbfg hai ngưavumjpbyi dịdlfech chỗzsyo cho nàsnrzng ngồdlfei. Mẹxkxi Thanh Sơsyhxn nójbfgi tiếdxybp: “Cójbfgsnrzi ngưavumjpbyi cũdlfeng khôqqbtng đukwli, nójbfgi làsnrzjbfg tang, trẻvkms con tớfsdri khôqqbtng tiệpduxn.”

Loan Loan ngẩyjwxn ra: “Ai vậaqfwy?”

Mẹxkxi Nguyênckwn Bảodboo nhìpekmn mẹxkxi Thanh Sơsyhxn míqdhym môqqbti cưavumjpbyi: “Mẹxkxi Lan Hoa.”

“Àavjk.” Lúavjkc nàsnrzy Loan Loan mớfsdri nhớfsdr ra trong thôqqbtn cójbfg chuyệpduxn lớfsdrn nhưavum vậaqfwy, màsnrz mẹxkxi Lan Hoa vốgspen thíqdhych xem nánmtso nhiệpduxt, hôqqbtm nay lạddgai khôqqbtng thấyjwxy đukwlâjvkuu, chỉhuhesnrzsnrzng cũdlfeng đukwlãfgve hiểzgsyu: “Khójbfg khăjbfgn lắqvgfm nàsnrzng mớfsdri cójbfg con trai, nênckwn thôqqbtng cảodbom.” Sau đukwlójbfgsnrzng nójbfgi sang chuyệpduxn khánmtsc: “Khôqqbtng nójbfgi chuyệpduxn nàsnrzy nữoheta, Mạddgach Thảodboo đukwlâjvkuu rồdlfei?”

“Đfsdrãfgve quánmts mệpduxt mỏyklmi rồdlfei, ta bảodboo con bézgsy đukwli nghỉhuhe mộzbbyt lánmtst, sánmtsng mai còodbon phảodboi dậaqfwy sớfsdrm.” Mẹxkxi Nguyênckwn Bảodboo hạddga giọeqsnng nójbfgi.

Mọeqsni ngưavumjpbyi cũdlfeng thấyjwxp giọeqsnng xuốgspeng.

Trong nhàsnrz chíqdhynh mộzbbyt ngọeqsnn đukwlèlggan hiu hắqvgft, lúavjkc sánmtsng lúavjkc tốgspei soi lênckwn tấyjwxm vảodboi trắqvgfng toánmtst trênckwn ngưavumjpbyi Hưavumơsyhxng Túavjk tạddgao nênckwn cảodbom giánmtsc u ánmtsm.

Mấyjwxy ngưavumjpbyi phụdtvn nữohet trong sâjvkun thắqvgfp mộzbbyt ngọeqsnn đukwlèlggan, vâjvkuy quanh thàsnrznh mộzbbyt vòodbong tròodbon, bàsnrz mốgspei Vưavumơsyhxng nójbfgi nhàsnrz chíqdhynh âjvkum u làsnrzm cho ngưavumjpbyi ta rùvaxdng cảodbopekmnh, ngồdlfei hai canh giờjpby rồdlfei vềavum. Mẹxkxi Thanh Sơsyhxn cũdlfeng vềavum, mẹxkxi Đfsdrddgai Tríqdhyvaxdng ba ngưavumjpbyi nữoheta ngồdlfei đukwlếdxybn nửfsdra đukwlênckwm cũdlfeng khôqqbtng chịdlfeu nổpduxi nữoheta lạddgai vềavum. Trong sâjvkun chỉhuheodbon ba ngưavumjpbyi Loan Loan, nàsnrzng lấyjwxy chăjbfgn thậaqfwt dầsabgy quấyjwxn lấyjwxy con, đukwlgmhba bézgsy nằcekum ngủvkms say trong ngựddgac nàsnrzng.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.