Từ Quả Phụ Đến Quý Phụ

Chương 138 : Chuyện cũ

    trước sau   
Edit: Mạpdiyc Thiêavlhn Y

Tháhtneng ba xuâpmlln vềbzpe hoa nởeccj, Duyêavlhn tỷvypu nhi sinh hạpdiy trưdaiveccjng tửtdaj, hoàkurlng đvypuếbzpe mừjkowng rỡavan, đvypupdiyt têavlhn làkurl Chu Hậankju Hi, chiêavlhu cáhtneo thiêavlhn hạpdiy lậankjp làkurlm Tháhtnei tửtdaj.

Hoàkurlng đvypuếbzpeinkv hậankju, ngồyjqmi trêavlhn long ỷvypukurlng vữankjng vàkurlng hơmmekn, chúirlgng đvypupdiyi thầfgfwn cũmweung ổkbcnn đvypunxecnh tâpmllm tưdaiv phụvlaehtnepmlln quâpmlln, cảeccj triềbzpeu đvypuìxxntnh lạpdiyi bắlggqt đvypufgfwu chuyểiggfn đvypuspiung đvypuâpmllu vàkurlo đvypufdcuy, Đisqrôueajng Tháhtnei hậankju cũmweung vìxxnt mộspiut câpmllu “đvypufdcui sau khi Ngạpdiyc vưdaivơmmekng thàkurlnh thâpmlln hẵisqrng rờmmeki kinh cũmweung khôueajng muộspiun” củyydwa hoàkurlng đvypuếbzpekurl tạpdiym thờmmeki yêavlhn ổkbcnn ®МαcŦЋιεηΨ.

Macthieny.@

Đisqrâpmlly làkurl chuyệzbcsn cáhtnech nhiềbzpeu năewqpm sau, Tôueaj Tuệzbcsdaivơmmekng lạpdiyi mộspiut lầfgfwn nữankja đvypuxlvcng trưdaivmtstc phủyydw “Vĩjpstnh Bìxxntnh hầfgfwu” củyydwa quáhtne khứxlvc, trong lògablng đvypufgfwy cảeccjm kháhtnei buồyjqmn bãnlga, màkurl so vớmtsti nàkurlng, Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln hiểiggfn nhiêavlhn hăewqpng háhtnei hơmmekn, lúirlgc trưdaivmtstc bịnxec buộspiuc rờmmeki đvypui mộspiut cáhtnech khinh thưdaivmmekng, trong lògablng hắlggqn nhấfdcut đvypunxecnh làkurl đvypufgfwy oáhtnen hậankjn, nay thếbzpekurl ngẩnlgang đvypufgfwu ưdaivavann ngựzjvkc quay vềbzpe, nếbzpeu nóinkvi hãnlganh diệzbcsn cũmweung khôueajng hơmmekn gìxxnthtnei nàkurly. Phủyydwjpstnh Bìxxntnh Hầfgfwu từjkowirlgc bịnxec Tháhtnenh thưdaivfdcung hạpdiy bảeccjng hiệzbcsu đvypuãnlga đvypukbcnhtnet rồyjqmi, tôueaji tớmtst trong phủyydwmweung chỉjfrogabln lạpdiyi láhtnec đvypuáhtnec khôueajng đvypuưdaivfdcuc mấfdcuy kẻxepc, tògabla trạpdiych việzbcsn lớmtstn nhưdaiv vậankjy lạpdiyi càkurlng trôueajng làkurlnh lạpdiynh tịnxecch liêavlhu.

Lầfgfwn nàkurly tớmtsti đvypuâpmlly, lạpdiyi khôueajng đvypuơmmekn giảeccjn chỉjfroinkv hai vợfdcu chồyjqmng hắlggqn, đvypui theo phídkyla sau, mỗvrrhi xe ngựzjvka đvypuãnlgainkvmmekmmek hai mưdaivơmmeki mốbjkyt chiếbzpec, chứxlvca bêavlhn trong toàkurln bộspiu đvypubzpeu làkurl gia sảeccjn. “Mẹtmfj ——” chẳbbcnng biếbzpet lúirlgc nàkurlo, Hiêavlhn ca nhi từjkow trêavlhn xe nhảeccjy xuốbjkyng, tògablgabl ngóinkv tráhtnei ngóinkv phảeccji, chỉjfrokurlo tògabla phủyydw đvypuzbcskurly nóinkvi: “Sau nàkurly đvypuâpmlly sẽwnmhkurl nhàkurl mớmtsti củyydwa chúirlgng ta sao?”


“Khôueajng sai!” Khôueajng đvypufdcui Tôueaj Tuệzbcsdaivơmmekng trảeccj lờmmeki, Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln đvypuãnlga giàkurlnh trưdaivmtstc cưdaivmmeki ha ha, mộspiut tay bếbzpe con trai mộspiut tay dắlggqt tay vợfdcu, cảeccj nhàkurl đvypui vàkurlo trong phủyydw: “Từjkowueajm nay trởeccj đvypui nơmmeki nàkurly chídkylnh làkurl phủyydwpefo Tiếbzpen Hầfgfwu!”

Từjkow nay trởeccj đvypui, trêavlhn đvypummeki khôueajng cògabln phủyydwjpstnh Bìxxntnh Hầfgfwu nữankja, chỉjfroinkvpefo Tiếbzpen Hầfgfwu quyềbzpen khuynh triềbzpeu dãnlga.

Dặpdiyn dògabl Phưdaivơmmekng Nhi trôueajng con, Tôueaj Tuệzbcsdaivơmmekng cùankjng Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln cũmweung khôueajng vộspiui thu dọnhmvn đvypuyjqm đvypupdiyc, bởeccji vìxxnt trưdaivmtstc đvypuóinkv, cóinkv mộspiut ngưdaivmmeki bọnhmvn họnhmv phảeccji gặpdiyp. Lúirlgc vébbcnn rèspium phògablng trong, mộspiut mùankji thuốbjkyc đvypuôueajng y gay mũmweui phảeccjkurlo mặpdiyt, ®МαcŦЋιεηΨ Tôueaj Tuệzbcsdaivơmmekng khựzjvkng bưdaivmtstc châpmlln, cóinkv phầfgfwn khôueajng dáhtnem tin ngưdaivmmeki phụvlae nữankj tiềbzpeu tụvlaey nằssimm trêavlhn giưdaivmmekng kia chídkylnh làkurl Thídkylch thịnxec.

“Khụvlae khụvlae khụvlae…” ngưdaivmmeki phụvlae nữankj kia thấfdcuy bọnhmvn họnhmv tớmtsti, áhtnenh mắlggqt lờmmek mờmmek đvypuspiut nhiêavlhn sáhtneng ngờmmeki, ngoàkurli miệzbcsng lạpdiyi đvypufgfwy oáhtnen hậankjn nóinkvi: “Vui lắlggqm chứxlvcxxnt? Nhìxxntn thấfdcuy Hầfgfwu phủyydw bịnxec thu nhàkurl đvypuoạpdiyt tưdaivmtstc, nhìxxntn thấfdcuy ta bệzbcsnh sắlggqp chếbzpet, hai ngưdaivmmeki cáhtnec ngưdaivơmmeki vui lắlggqm nhỉjfro?”

ueaj Tuệzbcsdaivơmmekng nhídkylu màkurly.

“Đisqrúirlgng vậankjy!” Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln cưdaivmmeki rạpdiyng rỡavan, giữankja hai hàkurlng màkurly làkurl vẻxepc khoan khoáhtnei tuấfdcun lãnlgang khôueajng nóinkvi thàkurlnh lờmmeki: “Bàkurl thảeccjm thàkurlnh nhưdaiv vậankjy, ta dĩjpst nhiêavlhn rấfdcut vui rồyjqmi.”

“Nghiệzbcst tửtdaj!” Thấfdcuy đvypubjkyi phưdaivơmmekng thừjkowa nhậankjn chẳbbcnng chúirlgt do dựzjvk, mặpdiyt Thídkylch thịnxec vặpdiyn vẹtmfjo, gưdaivfdcung chốbjkyng ngưdaivmmeki lêavlhn, chỉjfrokurlo Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln mắlggqng: “Ta tựzjvk nhậankjn làkurl đvypubjkyi vớmtsti ngưdaivơmmeki khôueajng tệzbcs, vậankjy màkurl ngưdaivơmmeki lấfdcuy oáhtnen trảeccj ơmmekn, đvypuúirlgng làkurl con sóinkvi mắlggqt trắlggqng lògablng dạpdiy hiểiggfm đvypuspiuc, bâpmlly giờmmek ta thậankjt hốbjkyi hậankjn, vìxxnt sao lúirlgc trưdaivmtstc nghe tin sàkurlm ngôueajn đvypuóinkvn cáhtnei thứxlvc trờmmeki đvypuáhtnenh tháhtnenh vậankjt nhưdaiv ngưdaivơmmeki vềbzpe phủyydw, chẳbbcnng nhữankjng hạpdiyi ta, hạpdiyi Lan tỷvypu nhi, cògabln hạpdiyi cảeccj phủyydwjpstnh Bìxxntnh Hầfgfwu, ôueajng trờmmeki a, nếbzpeu ôueajng cóinkv mắlggqt thìxxnt giáhtneng lôueaji đvypuìxxntnh, đvypuáhtnenh chếbzpet tưdaivơmmeki con sóinkvi mắlggqt trắlggqng nàkurly đvypui!

“Nựzjvkc cưdaivmmeki.” Đisqrbjkyi vớmtsti Thídkylch thịnxec mặpdiyt vặpdiyn vẹtmfjo nhưdaiv áhtnec quỷvypu chỉjfro trídkylch đvypuyydw lờmmeki, Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln tỏvbuw vẻxepc chảeccj chúirlgt quan tâpmllm: “Hạpdiyi cảeccj Phủyydwjpstnh Bìxxntnh Hầfgfwu cũmweung khôueajng phảeccji làkurl ta, màkurlkurl đvypuxlvca con gáhtnei bảeccjo bốbjkyi kia củyydwa bàkurlxxnta, đvypujkowng quêavlhn nóinkvkurl trắlggqc phi củyydwa Phếbzpe hoàkurlng tôueajn ấfdcuy nhébbcn, hơmmekn nữankja ban đvypufgfwu chảeccj phảeccji bàkurl cựzjvkc lựzjvkc xúirlgi bẩnlgay Yếbzpen Hoằssimng Báhtnec đvypufgfwu nhậankjp vàkurlo bêavlhn kia sao, sao bâpmlly giờmmekkurl đvypukbcn ngưdaivfdcuc vàkurlo ta, thậankjt sựzjvkkurl khôueajng cóinkv đvypupdiyo lýspiukurl.”

Thídkylch thịnxec biếbzpet kẻxepc trưdaivmtstc mắlggqt xưdaiva nay miệzbcsng mồyjqmng lanh lợfdcui, nghe vậankjy mặpdiyt càkurlng đvypuen khủyydwng khiếbzpep, ngựzjvkc khôueaj gầfgfwy phởeccj phậankjp phồyjqmng, nom cóinkv thểiggf ngấfdcut bấfdcut cứxlvcirlgc nàkurlo: “Nóinkvi thếbzpekurlo ta cũmweung làkurl mẹtmfj cảeccj củyydwa ngưdaivơmmeki!” Thídkylch thịnxec hung tợfdcun nóinkvi: “Ta phảeccji đvypuếbzpen chỗvrrh Hoàkurlng thưdaivfdcung cáhtneo ngưdaivơmmeki ngỗvrrh nghịnxecch, cũmweung muốbjkyn xem xem ngưdaivơmmeki làkurlm sao cóinkv mặpdiyt mũmweui đvypupdiyt châpmlln trêavlhn triềbzpeu đvypuìxxntnh.”

Lờmmeki nàkurly củyydwa bàkurl ta dĩjpst nhiêavlhn làkurlkurlm khôueajng đvypuưdaivfdcuc rồyjqmi, Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln ngưdaivmmeki ta bâpmlly giờmmek đvypuãnlga sớmtstm kháhtnec xưdaiva, con gáhtnei củyydwa hắlggqn ấfdcuy làkurl hoàkurlng hậankju đvypuóinkv, ngay cảeccj hoàkurlng đvypuếbzpemweung làkurl con rểiggf hắlggqn, Thídkylch thịnxecinkv thểiggf đvypui đvypuâpmllu kiệzbcsn? Chẳbbcnng qua làkurl trong khoảeccjng thờmmeki gian ngắlggqn phun ra lờmmeki hậankjn, hoàkurln toàkurln khôueajng cầfgfwn thiếbzpet phảeccji làkurlm thậankjt, Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln biếbzpet rõpefo trong lògablng. Hắlggqn nhìxxntn Thídkylch thịnxec trưdaivmtstc mắlggqt, quan sáhtnet từjkow trêavlhn xuốbjkyng dưdaivmtsti, sau mộspiut lúirlgc lâpmllu, khi đvypubjkyi phưdaivơmmekng càkurlng thêavlhm phẫwffmn hậankjn mớmtsti áhtnenh mắlggqt âpmllm u nóinkvi: “Bộspiuhtneng bàkurlpmlly giờmmekmweung rấfdcut châpmlln thậankjt màkurl.”

Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln dờmmeki cáhtnei ghếbzpe qua, trựzjvkc tiếbzpep ngồyjqmi xuốbjkyng trưdaivmtstc ngưdaivmmeki Thídkylch thịnxec: “Bàkurl biếbzpet khôueajng? Ta vẫwffmn luôueajn cho rằssimng ta rấfdcut ghébbcnt bàkurl.”

“Vìxxnt ngưdaivmmeki mẹtmfj đvypuãnlga chếbzpet kia củyydwa ngưdaivơmmeki?”

“Khôueajng sai!” Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln khẳbbcnng đvypunxecnh gậankjt gậankjt đvypufgfwu: “Bàkurl ngẫwffmm lạpdiyi xem, toàkurln bộspiu sựzjvkxxntnh đvypubzpeu bấfdcut côueajng vớmtsti mẹtmfj ta hưdaivmmekng nàkurlo, bàkurlfdcuy vìxxnt Yếbzpen Hạpdiyo Nhiêavlhn màkurl ngay cảeccj mạpdiyng cũmweung bỏvbuw ra, thếbzpekurl sau khi bàkurlfdcuy chếbzpet, đvypubjkyi phưdaivơmmekng ngay cảeccjkurli vịnxecmweung khôueajng lậankjp cho mẹtmfj ta, hơmmekn nữankja cògabln từjkow chốbjkyi khôueajng thừjkowa nhậankjn mìxxntnh từjkowng cưdaivmtsti mẹtmfj ta. Nhàkurl cữankju cữankju ta gặpdiyp nạpdiyn đvypuếbzpen nhờmmek vảeccj ôueajng ta, thếbzpekurl ôueajng ta lạpdiyi lạpdiynh lùankjng ngồyjqmi lêavlhn váhtnech tưdaivmmekng xem. Nhưdaivng tráhtnei lạpdiyi ôueajng ta đvypubjkyi vớmtsti bàkurl thậankjt tốbjkyt a, chiềbzpeu chuộspiung, yêavlhu, thưdaivơmmekng đvypuyydw đvypuưdaivmmekng, dựzjvkng vưdaivmmekn tưdaivfdcuc chuẩnlgan bịnxec cho bàkurl sinh, dẫwffmn dắlggqt huynh đvypuzbcs tỷvypu muộspiui bàkurl, khi ấfdcuy ta nghĩjpst, mẹtmfj ta khôueajng bằssimng bàkurl chỗvrrhkurlo? … ®МαcŦЋιεηΨ Sau đvypuóinkv, ta hiểiggfu ra, bàkurlfdcuy vốbjkyn làkurl khôueajng đvypuóinkvng kịnxecch giỏvbuwi bằssimng bàkurl!”


Thídkylch thịnxec nghe thếbzpe lạpdiyi cưdaivmmeki lạpdiynh, trong nụvlaedaivmmeki cóinkv châpmllm chọnhmvc cũmweung cóinkv nhèspiu nhẹtmfj ngọnhmvt ngàkurlo màkurl hồyjqmi tưdaiveccjng: “Ta cùankjng vớmtsti Hạpdiyo Nhiêavlhn tìxxntnh đvypufgfwu ýspiu hợfdcup, lưdaivavanng tìxxntnh tưdaivơmmekng duyệzbcst, tuy mẹtmfj ngưdaivơmmeki đvypuếbzpen trưdaivmtstc thìxxntinkv thểiggfkurlm sao, cuốbjkyi cùankjng, ngưdaivmmeki cóinkv đvypuưdaivfdcuc tráhtnei tim ôueajng ấfdcuy làkurl ta, chỉjfrokurl ta!”

“Nhưdaivng cuốbjkyi cùankjng ngưdaivmmeki trởeccj thàkurlnh vợfdcu ôueajng ấfdcuy, cùankjng ôueajng ấfdcuy hợfdcup táhtneng chung, vĩjpstnh viễcqqsn đvypuưdaivfdcuc con cháhtneu hưdaivơmmekng khóinkvi cũmweung khôueajng phảeccji làkurlkurl a.”

Thídkylch thịnxec nghe nóinkvi nhưdaiv thếbzpe sắlggqc mặpdiyt đvypuspiut nhiêavlhn biếbzpen đvypukbcni, kinh ngạpdiyc trợfdcun trògabln mắlggqt lẩnlgam bẩnlgam: “Ngưdaivơmmeki, ngưdaivơmmeki cóinkv ýspiuxxnt?”

“Ta đvypuãnlgaxxntm đvypuưdaivfdcuc chỗvrrh chôueajn thâpmlln mẹtmfj ta năewqpm đvypuóinkv.” Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln thấfdcuy mặpdiyt Thídkylch thịnxec trắlggqng xanh, tâpmllm tìxxntnh càkurlng vui vẻxepc: “Làkurlm vợfdcu cảeccj hợfdcup táhtneng cùankjng trưdaivfdcung phu củyydwa mìxxntnh chẳbbcnng phảeccji làkurl chuyệzbcsn quáhtne đvypuvrrhi bìxxntnh thưdaivmmekng sao? Ừvlaem, ba ngàkurly sau, chídkylnh làkurl ngàkurly tốbjkyt a, thídkylch hợfdcup mởeccj từjkow đvypuưdaivmmekng, sửtdaja gia phảeccj, dờmmeki mảeccj mớmtsti.” ®МαcŦЋιεηΨ Ngưdaivmmeki củyydwa thờmmeki đvypupdiyi nàkurly tin kiếbzpep sau, mọnhmvi ngưdaivmmeki tin tưdaiveccjng cho hai ngưdaivmmeki nam nữankj hợfdcup táhtneng cùankjng nhau, bọnhmvn họnhmveccj kiếbzpep sau sẽwnmh viếbzpet tiếbzpep duyêavlhn phậankjm làkurlm vợfdcu chồyjqmng màkurl kiếbzpep nàkurly chưdaiva hếbzpet.”

Tậankjn đvypuáhtney lògablng, đvypuiềbzpeu Thídkylch thịnxec cựzjvkc kìxxnt tựzjvkkurlo nhấfdcut chídkylnh làkurl thâpmllm tìxxntnh thắlggqm thiếbzpet màkurl Yếbzpen Hạpdiyo Nhiêavlhn từjkowng đvypubjkyi vớmtsti mìxxntnh, lúirlgc nàkurly nghe thấfdcuy lờmmeki Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln, sắlggqc mặpdiyt khôueajng khỏvbuwi đvypuspiut nhiêavlhn trắlggqng bệzbcsch, toáhtnet ra hậankjn ýspiu thâpmllm trầfgfwm nhấfdcut: “Ngưdaivơmmeki cho rằssimng làkurlm nhưdaiv vậankjy làkurlinkv thểiggf thay đvypukbcni gìxxnt sao?” bàkurl ta hébbcnt nhưdaiv đvypuavlhn: “Ngưdaivmmeki Hạpdiyo Nhiêavlhn yêavlhu làkurl ta, khôueajng phảeccji làkurlkurl mẹtmfj ma quỷvypu kia củyydwa ngưdaivơmmeki.”

“Àmweu?” Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln nhưdaivmtstn màkurly, đvypufgfwy châpmllm chọnhmvc nhìxxntn Thídkylch thịnxeckurl hỏvbuwi ngưdaivfdcuc lạpdiyi: “Bàkurlhtnec đvypunxecnh ôueajng ta yêavlhu bàkurl? Màkurl khôueajng phảeccji ngưdaivmmeki em gáhtnei sinh đvypuôueaji màkurlkurl tựzjvk tay đvypunlgay xuốbjkyng hồyjqmdaivmtstc chếbzpet chìxxntm?”

“Ngưdaivơmmeki, ngưdaivơmmeki…” hai con ngưdaivơmmeki Thídkylch thịnxec bỗvrrhng nhiêavlhn trợfdcun trògabln, nhưdaiv thểiggf gặpdiyp ma, toàkurln thâpmlln khôueajng ngừjkowng run rẩnlgay.

Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln thấfdcuy thếbzpe vẻxepc đvypuùankja cợfdcut trêavlhn mặpdiyt càkurlng đvypuankjm: “Cha ta trôueajng thôueajng minh thậankjt ra cũmweung làkurl quỷvypu hồyjqm đvypuyjqm, ngay cảeccj ngưdaivmmeki con gáhtnei ban đvypufgfwu nhấfdcut kiếbzpen chung tìxxntnh cũmweung cóinkv thểiggf lầfgfwm, cóinkv đvypuiềbzpeu cũmweung làkurlkurl diễcqqsn quáhtne tốbjkyt, đvypuãnlga nhiềbzpeu năewqpm nhưdaiv vậankjy, chắlggqc làkurl mộspiut chúirlgt sơmmekinkvt cũmweung khôueajng lộspiu, nhưdaivng màkurl ta cũmweung muốbjkyn hỏvbuwi bàkurl…” ®МαcŦЋιεηΨ Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln sâpmllu kídkyln nóinkvi: “Lúirlgc trưdaivmtstc bàkurl tựzjvk tay đvypunlgay muộspiui muộspiui mìxxntnh xuốbjkyng hồyjqmdaivmtstc, sau đvypuóinkv thay thếbzpeueaj ta, gảeccjkurlo Hầfgfwu phủyydw, trong lògablng thậankjt sựzjvk an tâpmllm đvypulggqc ýspiu thếbzpe sao? Chẳbbcnng lẽwnmh nửtdaja đvypuêavlhm tỉjfronh mộspiung, bàkurl chưdaiva từjkowng mộspiut lầfgfwn nàkurlo nghe giọnhmvng côueaj ta nóinkvi, tỷvypu tỷvypu muộspiui lạpdiynh quáhtne, mau cứxlvcu muộspiui sao?”

“Khôueajng, khôueajng, khôueajng ————” Thídkylch thịnxeckurlo thébbcnt thêavlhdaivơmmekng, thâpmlln thểiggf co rúirlgc vàkurlo mộspiut chỗvrrh, hébbcnt lớmtstn: “Đisqrjkowng tớmtsti đvypuâpmlly, đvypujkowng tớmtsti đvypuâpmlly, đvypujkowng tớmtsti đvypuâpmlly, Hạpdiyo Nhiêavlhn mau cứxlvcu thiếbzpep, mau cứxlvcu thiếbzpep.”

“Ômoxhng ấfdcuy sẽwnmh khôueajng tớmtsti cứxlvcu bàkurl đvypuâpmllu.” Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln đvypuxlvcng lêavlhn, trong hai mắlggqt tràkurln đvypufgfwy hàkurln băewqpng: “Nếbzpeu ôueajng ta biếbzpet bàkurlkurl ngưdaivmmeki vìxxnt gảeccjkurlo Hầfgfwu phủyydw, màkurl ngay cảeccj em gáhtnei ruộspiut cũmweung cóinkv thểiggf nhẫwffmn tâpmllm hạpdiy đvypuspiuc thủyydw, bàkurlinkvi ôueajng ta vẫwffmn cògabln thídkylch bàkurl, yêavlhu bàkurl, đvypubjkyi xửtdaj vớmtsti bàkurl nhưdaiv tiêavlhn nữankj trêavlhn trờmmeki sao?”

“Đisqrjkowng! Đisqrjkowng!” Bịnxec mộspiut lờmmeki đvypuâpmllm thủyydwng bídkyl mậankjt chôueajn sâpmllu trong lògablng nhiềbzpeu năewqpm, tinh thầfgfwn Thídkylch thịnxec lậankjp tứxlvcc hỏvbuwng mấfdcut, bàkurl ta hoảeccjng sợfdcu nhìxxntn Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln trưdaivmtstc mắlggqt, đvypuspiut nhiêavlhn thảeccjm thiếbzpet khóinkvc ògabla lêavlhn, phúirlgt chốbjkyc bắlggqt lấfdcuy tay áhtneo củyydwa hắlggqn, đvypuau khổkbcn cầfgfwu xin: “Hạpdiyo Nhiêavlhn, chàkurlng hãnlgay nghe thiếbzpep nóinkvi, chàkurlng hãnlgay nghe thiếbzpep nóinkvi, thiếbzpep khôueajng phảeccji cốbjky ýspiu đvypunlgay Mỹisqr Gia xuốbjkyng, thiếbzpep, thiếbzpep cũmweung khôueajng biếbzpet vìxxnt sao muộspiui ấfdcuy tébbcn xuốbjkyng, thậankjt đvypuóinkv, chàkurlng tin thiếbzpep đvypui, chàkurlng tin thiếbzpep đvypui màkurl, hãnlgay tin thiếbzpep… huhu… thiếbzpep yêavlhu chàkurlng, thiếbzpep yêavlhu chàkurlng màkurl!” Thídkylch thịnxec ngửtdaja đvypufgfwu si dạpdiyi nóinkvi: “Năewqpm ấfdcuy chàkurlng đvypuếbzpen nhàkurl thiếbzpep cầfgfwu thâpmlln, thiếbzpep ởeccj sau rèspium nhìxxntn lébbcnn chàkurlng, chỉjfro mộspiut cáhtnei liếbzpec mắlggqt đvypuóinkv, thiếbzpep liềbzpen yêavlhu chàkurlng, lúirlgc ấfdcuy thiếbzpep chỉjfro nghĩjpst, nếbzpeu cóinkv thểiggf gảeccj cho mộspiut nam tửtdaj nhưdaiv vậankjy thìxxnt tốbjkyt biếbzpet bao, thìxxnt tốbjkyt biếbzpet bao a…”

“Cho nêavlhn bàkurl giếbzpet ngưdaivmmeki em gáhtnei sinh đvypuôueaji từjkow nhỏvbuw đvypuãnlga yếbzpeu ớmtstt khôueajng thưdaivmmekng xuấfdcut hiệzbcsn trưdaivmtstc mắlggqt ngưdaivmmeki ngoàkurli, sau đvypuóinkv thay mậankjn đvypukbcni đvypuàkurlo.” ®МαcŦЋιεηΨ Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln mặpdiyt đvypufgfwy cháhtnen ghébbcnt hấfdcut bàkurln tay lôueaji kébbcno mìxxntnh củyydwa bàkurl ta ra, lạpdiynh lùankjng nóinkvi.

ueaj Tuệzbcsdaivơmmekng đvypuxlvcng nơmmeki đvypuóinkv lẳbbcnng lặpdiyng nhìxxntn hếbzpet thảeccjy, chỉjfro cảeccjm thấfdcuy khídkyl lạpdiynh trong lògablng thổkbcni ra ngoàkurli vùankjankj.

Giờmmek Thídkylch thịnxecpefokurlng đvypuãnlga thầfgfwn chídkyl khôueajng rõpefo, tưdaiveccjng Tiểiggfu Thấfdcut làkurl Yếbzpen Hạpdiyo Nhiêavlhn.

“Khôueajng! Hạpdiyo Nhiêavlhn, đvypujkowng ghébbcnt thiếbzpep, đvypujkowng hậankjn thiếbzpep, đvypujkowng màkurl…” Thídkylch thịnxec co ro thâpmlln thểiggf hai tay che lỗvrrh tai đvypuavlhn cuồyjqmng gàkurlo.

Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln dưdaivmmekng nhưdaivmweung mấfdcut kiêavlhn nhẫwffmn, khôueajng muốbjkyn nhìxxntn thêavlhm ảeccj đvypuavlhn phụvlaekurly lấfdcuy mộspiut cáhtnei, hắlggqn xoay ngưdaivmmeki kébbcno tay thêavlh tửtdaj, hai ngưdaivmmeki đvypui ra cửtdaja: “Àmweu, đvypuúirlgng rồyjqmi… ngàkurly mởeccj từjkow đvypuưdaivmmekng, bàkurl nhấfdcut đvypunxecnh phảeccji trìxxntnh diệzbcsn a, dùankj sao làkurlm vợfdcu kếbzpegabln phảeccji dậankjp đvypufgfwu kídkylnh tràkurl vợfdcu cảeccj đvypuâpmlly!”

Sau khi cáhtnenh cửtdaja phògablng sau lưdaivng lầfgfwn nữankja khébbcnp lạpdiyi, giọnhmvng Tôueaj Tuệzbcsdaivơmmekng cóinkv phầfgfwn bấfdcut ổkbcnn hỏvbuwi: “Nhữankjng lờmmeki vừjkowa rồyjqmi chàkurlng nóinkvi đvypubzpeu làkurl thậankjt sao? Thídkylch thịnxeckurl ta thậankjt sựzjvk…?”

“Đisqrãnlga sớmtstm nóinkvi vớmtsti nàkurlng, ảeccj quen thóinkvi lògablng dạpdiy đvypuspiuc áhtnec màkurl.” Yếbzpen Hoằssimng Châpmlln hừjkow mộspiut tiếbzpeng: “Ngầfgfwn ấfdcuy năewqpm, Hầfgfwu phủyydw ngoạpdiyi trừjkow Nghịnxec ca nhi củyydwa đvypupdiyi phògablng vàkurl Xuâpmlln ca nhi củyydwa nhịnxec phògablng ra, vôueaj luậankjn làkurl Yếbzpen Ngụvlaey Nhiêavlhn hay làkurl Yếbzpen Hoằssimng Báhtnec đvypubzpeu khôueajng cóinkv mộspiut ai sinh hạpdiy con nốbjkyi dõpefoi, nàkurlng cho làkurl tạpdiyi sao?”

Chẳbbcnng phảeccji làkurl do bàkurl ta khôueajng sinh đvypuưdaivfdcuc con trai, cho nêavlhn cũmweung khôueajng cho ngưdaivmmeki kháhtnec sinh con trai sao.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.