Từ Quả Phụ Đến Quý Phụ

Chương 131 : Phong vân (1)

    trước sau   
Edit: Mạzgylc Thiêecysn Y

eobn Tuệncsgwefrơflbfng nghe đtejgếqsgkn đtejgówpmmhhxum tưwefr khôeobnng khỏpcgli chợzmyit đtejgtzydng.

osnc kiếqsgkp trưwefrosncc, nàdbddng cũtzydng từtgbang âhhxum thầglgem nghe ngówpmmng chuyệncsgn biểtpmtu tiểtpmtu thưwefr kia, chuyệncsgn liêecysn quan tớosnci đtejgiikyi phưwefrơflbfng tạzgyli sao lạzgyli mấgjxct ởohhznggrc trẻcvhf tuổwwoti, tràdbddn đtejgglgey nghi vấgjxcn. Mặzgylc dùdckb, trong phủqyhp đtejgjwoku nówpmmi vịkcgd tiểtpmtu thưwefr kia qua đtejgrybhi do bệncsgnh, nhưwefrng Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng cùdckbng Đzdskàdbddm Duy dùdckb sao cũtzydng làdbddm vợzmyi chồbwcbng hai mưwefrơflbfi mấgjxcy năxncwm, cũtzydng bịkcgddbddng biếqsgkt chúnggrt ípwfdt châhhxun tưwefrosncng. Màdbdd “châhhxun tưwefrosncng” ly kỳnwjw, cũtzydng đtejgqyhpdbddm cho ngưwefrrybhi ta trợzmyin mắlfzzt hốiikyc mồbwcbm.

Thìcucd ra làdbdd, khi nhỏpcgl Đzdskàdbddm Duy từtgbang mắlfzzc mộtzydt căxncwn bệncsgnh kỳnwjw quáuhmvi, trịkcgdhhxuu khôeobnng dứrsmkt, bèiuzdn mờrybhi đtejgzgylo nhâhhxun xem thửnxnf, hệncsgt nhưwefrnggrc nàdbddy đtejgzgyli Thẩecoxm thịkcgdwpmmi vậwjhmy, tra đtejgếqsgkn trêecysn ngưwefrrybhi vịkcgd biểtpmtu tiểtpmtu thưwefrdbddy, sau đtejgówpmmtzydng khôeobnng cầglgen nhiềjwoku lờrybhi, Đzdskàdbddm gia vìcucd con trai, bèiuzdn đtejgưwefra vịkcgd biểtpmtu tiểtpmtu thưwefrdbddy đtejgi, dĩiiky nhiêecysn, khôeobnng phảnggri đtejguổwwoti đtejgi, màdbdddbdd đtejgưwefra đtejgếqsgkn mộtzydt vùdckbng nôeobnng thôeobnn, lúnggrc ấgjxcy ýbjoe đtejgkcgdnh cũtzydng chỉaqkpdbddzmyi tráuhmvnh mộtzydt chúnggrt, nếqsgku Đzdskàdbddm Duy hếqsgkt bệncsgnh rồbwcbi, sẽivyz đtejgówpmmn ngưwefrrybhi vềjwoktzydng đtejgưwefrzmyic. ®Мαc.ŦЋιεη.Ψ  Nhưwefrng oáuhmvi ăxncwm thay, vịkcgd biểtpmtu tiểtpmtu thưwefrdbddy lạzgyli làdbdd mộtzydt ngưwefrrybhi “đtejga sầglgeu đtejga cảnggrm”, từtgbanggrc biếqsgkt đtejgglgeu đtejgeobni sựwwot việncsgc bèiuzdn bỏpcgl ăxncwn bỏpcgl uốiikyng chừtgbang mấgjxcy ngàdbddy, cuốiikyi cùdckbng viếqsgkt mộtzydt phong tuyệncsgt thưwefr, thắlfzzt cổwwot tựwwotuhmvt.

uhmv thưwefr kia chẳhhxung biếqsgkt tạzgyli sao truyềjwokn đtejgếqsgkn tay Đzdskàdbddm Duy, trong thưwefr khôeobnng hềjwok đtejgjwok cậwjhmp tớosnci bấgjxct kỳnwjw mộtzydt lờrybhi oáuhmvn giậwjhmn, chỉaqkp đtejgglgey tựwwot tráuhmvch, nówpmmi Đzdskàdbddm gia nuôeobni mìcucdnh mộtzydt hồbwcbi côeobnng cốiikyc, khôeobnng ngờrybh bởohhzi vìcucdcucdnh khắlfzzc mệncsgnh Đzdskàdbddm Duy, nàdbddng đtejgãgqop khôeobnng mặzgylt mũtzydi nàdbddo sốiikyng tiếqsgkp vâhhxun vâhhxun, hơflbfn nữrsmka trong từtgbang câhhxuu chữrsmk đtejgjwoku làdbdd lờrybhi tìcucdnh ýbjoe đtejgiikyi vớosnci Đzdskàdbddm Duy, nówpmmi gìcucd chỉaqkp cầglgen ngưwefrrybhi thưwefrơflbfng cówpmm thểtpmt sốiikyng tốiikyt, nàdbddng dẫaqkpu chếqsgkt cũtzydng cam tâhhxum tìcucdnh nguyệncsgn, chỉaqkp mong ôeobnng trờrybhi rủqyhpwefrng thưwefrơflbfng, cho mìcucdnh kiếqsgkp sau sẽivyzdckbng Đzdskàdbddm Duy táuhmvi tụrphjc tìcucdnh duyêecysn vâhhxun vâhhxun. Típwfdnh tìcucdnh Đzdskàdbddm Duy vốiikyn ôeobnn nhu đtejga tìcucdnh, mốiikyi tìcucdnh đtejgglgeu củqyhpa mìcucdnh hìcucdnh nhưwefrcucdcucdnh màdbdd chếqsgkt, loạzgyli rung đtejgtzydng nàdbddy vẫaqkpn luôeobnn mộtzydt mựwwotc lưwefru trong lòwefrng hắlfzzn, theo thờrybhi gian càdbddng lâhhxuu, giọmulxng nówpmmi, dáuhmvng đtejgiệncsgu vàdbdd dung mạzgylo đtejgiikyi phưwefrơflbfng cũtzydng đtejgãgqop khôeobnng nhớosncienf, nhưwefrng loạzgyli cảnggrm giáuhmvc đtejgau khổwwot, rung đtejgtzydng, chua xówpmmt màdbdd ngọmulxt ngàdbddo nàdbddy lạzgyli luôeobnn len lỏpcgli trong tim hắlfzzn, khiếqsgkn hắlfzzn cảnggr đtejgrybhi khówpmm quêecysn.

“Mấgjxcy lờrybhi bówpmmi mệncsgnh sốiiky, dùdckb sao cũtzydng khôeobnng thểtpmt tin hoàdbddn toàdbddn.” Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng mặzgylt khôeobnng đtejgwwoti sắlfzzc, lạzgylnh nhạzgylt nówpmmi: “Huốiikyng chi chỉaqkpdbdd ngưwefrrybhi lạzgyl khôeobnng biếqsgkt từtgba đtejgâhhxuu tớosnci.” Quâhhxun Ngọmulxc kia khôeobnng cha khôeobnng mẹaqkp, trong mắlfzzt ngưwefrrybhi bìcucdnh thưwefrrybhng dĩiiky nhiêecysn làdbdd ngưwefrrybhi “mệncsgnh cáuhmvch” khôeobnng tốiikyt, dãgqop đtejgzgylo nhâhhxun kia chỉaqkp đtejgzgyli côeobn ta cũtzydng phảnggri thôeobni.


“Nhưwefr vậwjhmy đtejgi, mấgjxcy ngàdbddy nay Duyêecysn tỷgqop nhi thưwefrrybhng đtejgòwefri tớosnci sơflbfn trang ôeobnn tuyềjwokn chơflbfi, muộtzydi bảnggro con bézmyi đtejgưwefra thiếqsgkp mờrybhi cho Nhàdbddn tỷgqop nhi nhàdbdd tẩecoxu vàdbdd cảnggr vịkcgdeobnwefrơflbfng Quâhhxun Ngọmulxc kia, muốiikyn mờrybhi họmulxdckbng đtejgếqsgkn sơflbfn trang, côeobnwefrơflbfng kia vừtgbaa táuhmvch khỏpcgli, hẳhhxun làdbdd sẽivyz khôeobnng tiếqsgkp xúnggrc vớosnci Đzdskàdbddm Duy rôeobǹi, đtejgếqsgkn chừtgbang đtejgówpmm nhìcucdn thửnxnf liệncsgu cówpmm thuyêecysn chuyểtpmtn hay khôeobnng!”

Đzdskzgyli Thẩecoxm thịkcgd nghe vậwjhmy, cảnggrm thấgjxcy cáuhmvch nàdbddy khảnggr thi, rốiikyi rípwfdt cảnggrm ơflbfn Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng.

Duyêecysn tỷgqop nhi nghe nówpmmi mẫaqkpu thâhhxun chịkcgdu cho mìcucdnh đtejgếqsgkn sơflbfn trang, khỏpcgli nówpmmi mừtgbang phảnggri biếqsgkt.

“Mẹaqkp, con cówpmm thểtpmt dẫaqkpn Thựwwotc ca nhi vàdbddcucdnh tỷgqop nhi đtejgi cùdckbng khôeobnng?”

“Đzdskưwefrơflbfng nhiêecysn cówpmm thểtpmt.” Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng cưwefrrybhi vẻcvhf mặzgylt ôeobnn nhu: “Khôeobnng chỉaqkpwpmmuhmvc đtejgncsg đtejgncsg muộtzydi muộtzydi muốiikyn đtejgi, ngay cảnggr mợzmyi con cũtzydng muốiikyn đtejgi theo đtejgâhhxuy!”

“Ơxntd??” Duyêecysn tỷgqop nhi chớosncp mắlfzzt.

“Ngốiikyc ạzgyl, mẹaqkphhxuy giờrybh thâhhxun thểtpmt khôeobnng tiệncsgn dĩiiky nhiêecysn làdbdd khôeobnng thểtpmt đtejgi, chỉaqkpwpmm mấgjxcy đtejgrsmka cáuhmvc con mẹaqkp lạzgyli lo lắlfzzng, mợzmyi con lạzgyli làdbdd ngưwefrrybhi cẩecoxn thậwjhmn, cówpmm mợzmyigjxcy đtejgi theo mẹaqkp mớosnci yêecysn tâhhxum!”

Duyêecysn tỷgqop nhi nghe vậwjhmy mípwfd mắlfzzt cówpmmflbfi nhípwfdu lạzgyli, thoạzgylt nhìcucdn cówpmm phầglgen thấgjxct vọmulxng. Vềjwok phầglgen côeobnzmyi thấgjxct vọmulxng làdbdd mẫaqkpu thâhhxun khôeobnng thểtpmt đtejgi cùdckbng. Hay làdbdd thấgjxct vọmulxng mẫaqkpu thâhhxun tìcucdm “ngưwefrrybhi trôeobnng coi” côeobnzmyi, thìcucd khôeobnng biếqsgkt đtejgưwefrzmyic.

Thu thậwjhmp ípwfdt đtejgbwcb đtejgzgylc, ba ngàdbddy sau, bọmulxn Duyêecysn tỷgqop nhi thẳhhxung tiếqsgkn sơflbfn trang ôeobnn tuyềjwokn trêecysn Phốiikyflbfn, tiểtpmtu côeobnwefrơflbfng Quâhhxun Ngọmulxc kia dưwefrrybhng nhưwefrwefrn chưwefra biếqsgkt “ngôeobnn luậwjhmn” củqyhpa dãgqop đtejgzgylo sĩiiky, nhìcucdn qua cũtzydng khôeobnng cówpmmcucd kháuhmvc vớosnci ngàdbddy thưwefrrybhng. Mìcucdnh đtejgãgqopdbddm hếqsgkt mọmulxi khảnggrxncwng cho phézmyip, Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng nhàdbddn nhạzgylt nghĩiiky, đtejgrybhi nàdbddy hai ngưwefrrybhi cáuhmvc ngưwefrơflbfi rốiikyt cuộtzydc cówpmm thểtpmt tiếqsgkp tụrphjc đtejgi tớosnci đtejgípwfdch hay khôeobnng, đtejgàdbddnh xem vậwjhmn mệncsgnh vậwjhmy!

“Sao vậwjhmy? Mấgjxct hứrsmkng?”

eobn Tuệncsgwefrơflbfng hãgqopy còwefrn thấgjxct thầglgen, chẳhhxung biếqsgkt lúnggrc nàdbddo Yếqsgkn Hoằqsgkng Châhhxun đtejgi đtejgếqsgkn: “Thâhhxun thểtpmt khôeobnng thoảnggri máuhmvi àdbdd?”

Thấgjxcy hắlfzzn nhípwfdu màdbddy, Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng đtejgkcgdnh thầglgen lạzgyli, mípwfdm môeobni cưwefrrybhi, vẫaqkpy vẫaqkpy tay bảnggro hắlfzzn ngồbwcbi cạzgylnh mìcucdnh.

“Hôeobnm nay sao tan làdbddm sớosncm thếqsgk?”


“Trong nha môeobnn dùdckb sao cũtzydng ởohhz khôeobnng.” Yếqsgkn hoằqsgkng Châhhxun vézmyin vạzgylt áuhmvo ngồbwcbi cạzgylnh thêecys tửnxnf, quay đtejgglgeu, lộtzyd ra thầglgen sắlfzzc quan tâhhxum, ôeobnn nhu nówpmmi: “Nhớosnc Duyêecysn tỷgqop nhi àdbdd, vậwjhmy ta sai ngưwefrrybhi gọmulxi con bézmyi vềjwok ngay nhézmyi.”

“Khôeobnng phảnggri đtejgâhhxuu!” Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng vộtzydi kézmyio hắlfzzn: “Chàdbddng đtejgtgbang cówpmm nhiềjwoku chuyệncsgn a.”

Yếqsgkn Hoằqsgkng Châhhxun ởohhzecysn cạzgylnh thoáuhmvng bĩiikyu môeobni. Hắlfzzn nhìcucdn phầglgen bụrphjng đtejgãgqop nhôeobnecysn củqyhpa thêecys tửnxnf, bỗrybhng nhiêecysn nặzgylng nềjwok thởohhzdbddi: “Aizz! Cówpmm mộtzydt Duyêecysn tỷgqop nhi giàdbddnh nàdbddng vớosnci ta đtejgãgqop đtejgqyhp phiềjwokn lòwefrng rồbwcbi, bâhhxuy giờrybhienf tốiikyt, lạzgyli thêecysm mộtzydt đtejgrsmka.”

“Nówpmmi cáuhmvi gìcucd đtejgówpmm!” Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng buồbwcbn cưwefrrybhi nhìcucdn hắlfzzn: “Ta ởohhz đtejgâhhxuy ai màdbddwefrosncp đtejgi nổwwoti, vảnggr lạzgyli… chàdbddng đtejgâhhxuu cówpmm giốiikyng nhưwefr bọmulxn nhỏpcgl.”

Yếqsgkn Hoằqsgkng Châhhxun hai mắlfzzt sáuhmvng lêecysn, cówpmmdbddi tia nówpmmng rựwwotc: “Tuệncsg tỷgqop tỷgqop, ởohhz trong lòwefrng nàdbddng ta làdbdd ngưwefrrybhi đtejgzgylc biệncsgt nhấgjxct cówpmm đtejgúnggrng khôeobnng?”

“Chàdbddng nówpmmi xem?” Nhìcucdn Yếqsgkn Hoằqsgkng Châhhxun nhưwefr vậwjhmy, Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng khôeobnng còwefrn rầglgeu rĩiiky nhưwefr vừtgbaa rồbwcbi, ngậwjhmp lòwefrng đtejgglgey mắlfzzt đtejgjwoku làdbdd ngọmulxt ngàdbddo hạzgylnh phúnggrc, đtejgúnggrng vậwjhmy a, đtejgrybhi nàdbddy nàdbddng đtejgãgqopwpmm đtejgưwefrzmyic đtejgiềjwoku tốiikyt nhấgjxct rôeobǹi, nhữrsmkng thứrsmk trưwefrosncc kia cówpmmcucddbdd đtejgáuhmvng rốiikyi rắlfzzm chứrsmk?

Yếqsgkn Hoằqsgkng Châhhxun thípwfdch nhấgjxct nhìcucdn bộtzyd dạzgylng đtejgpcgl mặzgylt ngưwefrzmying ngùdckbng kèiuzdm chúnggrt vui vẻcvhf nhưwefr vậwjhmy củqyhpa Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng, xinh đtejgaqkpp dưwefrrybhng nàdbddo a! Hắlfzzn nghiêecysng ngưwefrrybhi dùdckbng sứrsmkc hôeobnn lêecysn làdbddn môeobni mỹwpmm lệncsg kia, Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng cựwwot nựwwot mộtzydt tiếqsgkng, nhưwefrng khôeobnng đtejgecoxy ra, hai ngưwefrrybhi hôeobnn hồbwcbi lâhhxuu, mắlfzzt thấgjxcy củqyhpi khôeobn sắlfzzp dẫaqkpn lửnxnfa, Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng mớosnci thởohhz dốiikyc lẩecoxm bẩecoxm nówpmmi: “Đzdskưwefr̀ng, con…”

Mộtzydt giâhhxuy trưwefrosncc còwefrn tràdbddn đtejgglgey nhu tìcucdnh mậwjhmt ýbjoe, nam nhâhhxun lậwjhmp tứrsmkc trởohhz mặzgylt đtejgòwefri nợzmyi: “Lấgjxcy cớosnc! Lúnggrc mang thai Duyêecysn tỷgqop nhi cũtzydng khôeobnng phảnggri chưwefra làdbddm qua…”

“Chàdbddng…”

“Tỷgqop tỷgqop tốiikyt, ta sẽivyz nhẹaqkp chúnggrt thôeobni… Ừajzi, nhớosnc muốiikyn chếqsgkt rồbwcbi…”

Vẫaqkpn luôeobnn thủqyhp tạzgyli cửnxnfa, Phưwefrơflbfng Nhi sắlfzzc mặzgylt loáuhmvng cáuhmvi đtejgpcgl bừtgbang, lézmyin lúnggrt dịkcgdch ra vàdbddi chụrphjc bưwefrosncc, côeobn ngưwefrosncc mắlfzzt nhìcucdn sắlfzzc trờrybhi vẫaqkpn sáuhmvng ngoàdbddi cửnxnfa sổwwot, thếqsgkdbdd sắlfzzc mặzgylt càdbddng thêecysm đtejgpcgl.

®Мαc.ŦЋιεη.Ψ

Nhoáuhmvng mộtzydt cáuhmvi lạzgyli làdbddflbfn nửnxnfa tháuhmvng trôeobni qua, Duyêecysn tỷgqop nhi ởohhz ôeobnn tuyềjwokn sơflbfn trang rấgjxct vui, trêecysn cơflbf bảnggrn mỗrybhi ngàdbddy côeobnzmyi đtejgjwoku nhắlfzzn tin vềjwok nhàdbdd, kểtpmt cho mẫaqkpu thâhhxun mộtzydt chúnggrt việncsgc sinh hoạzgylt, cówpmmdbddi ngưwefrrybhi bạzgyln nhỏpcgl tuổwwoti xấgjxcp xỉaqkp bầglgeu bạzgyln, hiểtpmtn nhiêecysn khiếqsgkn côeobnzmyi vui quêecysn cảnggr trờrybhi đtejggjxct.


Khôeobnng biếqsgkt gãgqop đtejgzgylo sĩiiky kia cówpmm bảnggrn lĩiikynh thậwjhmt, hay làdbddiuzdo mùdckb vớosncuhmvuhmvn. Kểtpmt từtgba khi tiểtpmtu côeobnwefrơflbfng Quâhhxun Ngọmulxc rờrybhi đtejgi, bệncsgnh tìcucdnh củqyhpa Đzdskàdbddm Duy quảnggr nhiêecysn bắlfzzt đtejgglgeu chầglgem chậwjhmm thuyêecysn chuyểtpmtn, đtejgzgyli phu đtejgếqsgkn kháuhmvm cũtzydng tấgjxcm tắlfzzc lấgjxcy làdbddm kỳ lạ. Đzdskâhhxuy đtejgiikyi vớosnci Đzdskàdbddm gia màdbddwpmmi khôeobnng thểtpmt nghi ngờrybhdbdd chuyệncsgn vui tàdbddy trờrybhi, nhưwefrng từtgba phưwefrơflbfng diệncsgn kháuhmvc màdbddwpmmi, đtejgiikyi vớosnci tiểtpmtu côeobnwefrơflbfng Quâhhxun Ngọmulxc lạzgyli làdbdd mộtzydt việncsgc chuyệncsgn khôeobnng tốiikyt nổwwoti, bởohhzi vìcucd đtejgiềjwoku chẳhhxung phảnggri chứrsmkng thựwwotc mệncsgnh côeobn ta “khôeobnng tốiikyt” chứrsmk sao. Cáuhmvi loạzgyli mệncsgnh sốiikydbddy, làdbdd khôeobnng nówpmmi rõienf đtejgưwefrzmyic cũtzydng khôeobnng tảnggrienf đtejgưwefrzmyic nhấgjxct, nếqsgku trong lòwefrng ngưwefrrybhi nhàdbdd họmulx Đzdskàdbddm đtejgãgqopwpmmwefrosncng mắlfzzc nàdbddy, thìcucd cho dầglgeu Quâhhxun Ngọmulxc khôeobnng cówpmm “tựwwot vậwjhmn vìcucdecysu” giốiikyng kiếqsgkp trưwefrosncc, e làdbddtzydng sẽivyz khôeobnng đtejgưwefrzmyic Đzdskàdbddm gia tiếqsgkp nhậwjhmn.

iiky nhiêecysn, nhữrsmkng đtejgiềjwoku trêecysn đtejgjwoku khôeobnng liêecysn quan đtejgếqsgkn Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng, theo tháuhmvng lớosncn dầglgen, bệncsgnh “buồbwcbn ngủqyhp” củqyhpa nàdbddng càdbddng thêecysm nghiêecysm trọmulxng, bâhhxuy giờrybh mỗrybhi ngàdbddy hơflbfn phâhhxun nửnxnfa thờrybhi gian đtejgjwoku mơflbfflbfdbddng màdbddng vưwefrzmyit qua trêecysn giưwefrrybhng.

“Trờrybhi mưwefra àdbdd?” mộtzydt chiềjwoku tốiikyi muộtzydn, ®Мαc.ŦЋιεη.Ψ Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng mởohhz mắlfzzt, khówpmm khăxncwn chốiikyng ngưwefrrybhi dậwjhmy, đtejgáuhmvm ngưwefrrybhi Phưwefrơflbfng Nhi nghe thấgjxcy đtejgtzydng tĩiikynh lậwjhmp tứrsmkc đtejgi đtejgếqsgkn.

“Phu nhâhhxun đtejgãgqop tỉaqkpnh! Đzdsktgbang dậwjhmy vộtzydi, mưwefra thu khiếqsgkn ngưwefrrybhi lạzgylnh, ngàdbddi vẫaqkpn nêecysn nằqsgkm trêecysn giưwefrrybhng đtejgi ạzgyl.”

eobn Tuệncsgwefrơflbfng ừtgba mộtzydt tiếqsgkng, tựwwota lêecysn gốiikyi mềjwokm.

“Lãgqopo gia đtejgâhhxuu? Vẫaqkpn chưwefra vềjwok sao?” Nàdbddng khẽivyz ngáuhmvp mộtzydt cáuhmvi.

“Vẫaqkpn chưwefra ạzgyl!”

“Vậwjhmy àdbdd, cho ngưwefrrybhi chuẩecoxn bịkcgd sẵmulxn xe ngựwwota đtejgếqsgkn Ngũtzyd Thàdbddnh sởohhz binh mãgqop xem sao, đtejgtgbang đtejgtpmtpwfdnh mưwefra.”

Tuy nhiêecysn, ngoàdbddi ýbjoe liệncsgu, đtejgzmyii Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng mộtzydt mìcucdnh dùdckbng xong bữrsmka tốiikyi, mộtzydt mìcucdnh lạzgyli bắlfzzt đtejgglgeu mệncsgt rãgqop rờrybhi, Yếqsgkn Hoằqsgkng Châhhxun vẫaqkpn chưwefra vềjwok. Hơflbfn nửnxnfa đtejgêecysm, bêecysn ngoàdbddi đtejgtzydt nhiêecysn truyềjwokn đtejgếqsgkn tiếqsgkng đtejgwjhmp cửnxnfa rầglgem rầglgem. Tôeobn Tuệncsgwefrơflbfng choàdbddng tỉaqkpnh, chốiikyc láuhmvt sau, Phưwefrơflbfng Nhi lậwjhmp cậwjhmp chạzgyly vàdbddo, sắlfzzc mặzgylt trắlfzzng bệncsgch, gầglgen nhưwefrdbdd run rẩecoxy nhỏpcgl giọmulxng nówpmmi: “Phu nhâhhxun, lãgqopo gia vừtgbaa sai ngưwefrrybhi truyềjwokn tin vềjwok, nówpmmi, nówpmmi…”

“Nówpmmi cáuhmvi gìcucd?”

“Nówpmmi đtejgưwefrơflbfng kim tháuhmvnh thưwefrzmying bấgjxct tỉaqkpnh, e làdbdd… e làdbdd… sắlfzzp khôeobnng qua khỏpcgli rồbwcbi…”

eobn Tuệncsgwefrơflbfng thoáuhmvng chốiikyc giậwjhmt mìcucdnh, nàdbddng cau màdbddy nhanh chówpmmng nhẩecoxm típwfdnh, ởohhz kiếqsgkp trưwefrosncc, Chu Trọmulxng Quốiikyc sốiikyng đtejgếqsgkn đtejgqyhpuhmvm mưwefrơflbfi mớosnci thăxncwng thiêecysn, típwfdnh đtejgếqsgkn đtejgâhhxuy, y hẳhhxun nêecysn còwefrn ba bốiikyn năxncwm tuổwwoti thọmulx.

“Lãgqopo gia còwefrn nówpmmi gìcucd khôeobnng?”


“Lãgqopo gia còwefrn chuyểtpmtn lờrybhi cho phu nhâhhxun, bảnggro ngàdbddi khôeobnng cầglgen lo lắlfzzng đtejgzgyli tiểtpmtu thưwefr, lãgqopo gia đtejgãgqop nhờrybh cữrsmku gia Hoắlfzzc gia đtejgếqsgkn Phốiikyflbfn rồbwcbi.”

eobn Tuệncsgwefrơflbfng nghe đtejgếqsgkn đtejgówpmm trong lòwefrng mớosnci khẽivyz thảnggr lỏpcglng. Nàdbddng nhìcucdn song cửnxnfa sổwwot bịkcgddbddn mưwefra đtejgáuhmvnh, chẳhhxung biếqsgkt tạzgyli sao, trong lòwefrng lạzgyli dâhhxung lêecysn mộtzydt nỗrybhi dựwwot cảnggrm khôeobnng làdbddnh. Rấgjxct rõienfdbddng tin tứrsmkc hoàdbddng thưwefrzmying hôeobnn mêecys bịkcgd phong tỏpcgla nghiêecysm mậwjhmt, ípwfdt nhấgjxct ngàdbddy hôeobnm sau trong kinh thàdbddnh khôeobnng cówpmmcucd kháuhmvc thưwefrrybhng. Song giốiikyng nhưwefrdbdd sựwwotecysn tĩiikynh trưwefrosncc cơflbfn bãgqopo táuhmvp, sựwwotecysn bìcucdnh lúnggrc nàdbddy cũtzydng chỉaqkpdbdd khởohhzi đtejgglgeu củqyhpa cơflbfn bãgqopo lớosncn hơflbfn.

®Мαc.ŦЋιεη.Ψ…

Tửnxnf Cấgjxcm thàdbddnh, trong hoàdbddng cung.

Hoàdbddng tháuhmvi tôeobnn Chu Hậwjhmu Văxncwn đtejgrsmkng ởohhzecysn giưwefrrybhng, trêecysn mặzgylt tuy cówpmm vẻcvhf buồbwcbn rầglgeu, song trong áuhmvnh mắlfzzt lạzgyli lówpmme tinh quang.

“Hoàdbddng gia gia thếqsgkdbddo rồbwcbi?” y quay sang mộtzydt đtejgáuhmvm ngựwwot y bêecysn cạzgylnh, cau màdbddy hỏpcgli.

Đzdskáuhmvm ngựwwot y ôeobnng nhìcucdn tôeobni, tôeobni nhìcucdn ôeobnng, cuốiikyi cùdckbng cówpmm mộtzydt ngưwefrrybhi đtejgi ra, run rẩecoxy màdbdd bẩecoxm: “Hồbwcbi bẩecoxm tháuhmvi tôeobnn đtejgiệncsgn hạzgyl, hoàdbddng thưwefrzmying bổwwotn nguyêecysn cówpmm thấgjxct, ừtgba, cówpmmtgba… tìcucdnh huốiikyng thoáuhmvt dưwefrơflbfng… Cho nêecysn…”

Cho nêecysn cówpmm thểtpmt khôeobnng đtejgưwefrzmyic tốiikyt rôeobǹi.

Tháuhmvi y nówpmmi ấgjxcp a ấgjxcp únggrng, song, ýbjoe tứrsmk trong lờrybhi nówpmmi mọmulxi ngưwefrrybhi cũtzydng cówpmm thểtpmt nghe hiểtpmtu.

“Mộtzydt đtejgáuhmvm phếqsgk vậwjhmt, hoàdbddng gia gia đtejgãgqopeobnn mêecys suốiikyt hai ngàdbddy rôeobǹi.” Chu Hậwjhmu Văxncwn ra chiềjwoku vôeobndckbng đtejgau đtejgosncn, mắlfzzng to: “Nhanh kháuhmvm kêecys đtejgơflbfn, nếqsgku lãgqopo nhâhhxun gia ôeobnng… Bổwwotn đtejgiệncsgn hạzgyl tru di cửnxnfu tộtzydc cáuhmvc ngưwefrơflbfi!”

“Đzdskiệncsgn hạzgyl bớosnct giậwjhmn, đtejgiệncsgn hạzgyl bớosnct giậwjhmn.” Chúnggrng tháuhmvi y quỳnwjw trêecysn mặzgylt đtejggjxct rốiikyi rípwfdt dậwjhmp đtejgglgeu.

Khôeobnng khípwfd đtejgang ngưwefrng đtejgmulxng, mộtzydt tháuhmvi giáuhmvm hốiikyi hảnggr chạzgyly tớosnci rỉaqkp tai Chu Hậwjhmu Văxncwn mấgjxcy câhhxuu.

Chu Hậwjhmu Văxncwn nghe xong, sắlfzzc mặzgylt lậwjhmp tứrsmkc âhhxum trầglgem ba phầglgen.

“Nhịkcgd hoàdbddng thúnggrc đtejgãgqop bịkcgd lộtzydt tưwefrosncc vịkcgd, màdbdd hoàdbddng gia gia từtgbang cówpmm tháuhmvnh mệncsgnh khôeobnng cho phézmyip y rờrybhi phủqyhp.” Chu Hậwjhmu Văxncwn nghiêecysm mặzgylt lạzgylnh nhạzgylt nówpmmi: “Màdbddwpmmi cho y biếqsgkt, hoàdbddng gia gia chẳhhxung qua làdbdd bệncsgnh nhẹaqkp, bảnggro y an tâhhxum làdbdd đtejgưwefrzmyic.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.