Tu La Vũ Thần

Chương 209 : Cầm thú

    trước sau   

"Cáqafqi thanh âedksm nàlnnpy, chẳqafqng lẽyvcf. . . ."

uqsd Nhu trưzpfioftyc tiêlnnpn phảjiajn ứasyxng, vìescw thanh âedksm nàlnnpy nàlnnpng rấjurot quen thuộrcdhc bấjurot quáqafq, thếobjf nhưzpfing nghĩxatx đedksi nghĩxatx lạzpfii, nàlnnpng lạzpfii nghĩxatx khôuqsdng cómxus khảjiajjnalng, dùzzsilnnp vịyyqv kia thiêlnnpn phúpdycmxus cao tớoftyi đedksâedksu, cũjhaxng khôuqsdng cómxus khảjiajjnalng tạzpfii trong khoảjiajng thờvbtai gian ngắsqygn nhưzpfi vậvzyuy, pháqafqt triễtbvxn đedksếobjfn loạzpfii tìescwnh trạzpfing nàlnnpy.

Vềdorl phầsrlyn Thưzpfiescwng Quan Nhạzpfic cùzzsing Thưzpfiescwng Quan Thiêlnnpn cũjhaxng vậvzyuy làlnnp mụrmoxc trừahpxng khẩnpsuu ngốqafqc, tuy rằrmoxng bọosbfn họosbfuqsd pháqafqp xáqafqc đedksyyqvnh ngưzpfivbtai trong hôuqsdi bàlnnpo làlnnp ai, nhưzpfing cómxus thểyyqv từahpx trong tiếobjfng cưzpfivbtai nghe ra, đedksómxuslnnp thanh âedksm mộrcdht thiếobjfu niêlnnpn, thếobjf nhưzpfing nhâedksn vậvzyut lợescwi hạzpfii nhưzpfi vậvzyuy, thếobjflnnpo cómxus khảjiajjnalng chỉzalqlnnp mộrcdht vịyyqv thiếobjfu niêlnnpn?

"Hôuqsdm nay, ta đedksyyqvqafqc ngưzpfiơtimti chếobjft minh bạzpfich mộrcdht chúpdyct."

Tạzpfii dưzpfioftyi áqafqnh mắsqygt ba ngưzpfivbtai chấjuron đedksrcdhng cùzzsing hiếobjfu kỳpryf nhìescwn vàlnnpo, Sởpdyc Phong đedksưzpfia hai tay, chậvzyum rãfuyqi tháqafqo xuốqafqng vàlnnpnh nómxusn trêlnnpn đedkssrlyu, đedksem khuôuqsdn mặhwfet anh tuấjuron hiệrnnbn ra ởpdyc trưzpfioftyc mặhwfet ba ngưzpfivbtai.

"Sởpdyc Phong, cưzpfi nhiêlnnpn đedksúpdycng làlnnp ngưzpfiơtimti!" Giờvbta khắsqygc nàlnnpy, Tôuqsd Nhu khôuqsdng khỏanxoi kinh hôuqsd ra, đedksôuqsdi mắsqygt đedkshqdvp khôuqsdng ngớoftyt chớoftyp đedksrcdhng.


Bởpdyci vìescwlnnpng trăjnalm triệrnnbu lầsrlyn nghĩxatx khôuqsdng ra, vịyyqvlnnpy lạzpfii đedksem Thưzpfiescwng Quan Nhạzpfic đedksáqafqnh bạzpfii, đedkswoxqng thờvbtai nắsqygm giữrmoxuqsdi sắsqygc kếobjft giớoftyi lựxatxc, thựxatxc sựxatx lạzpfii làlnnp Sởpdyc Phong, cáqafqi châedksn tưzpfioftyng nàlnnpy tớoftyi quáqafq mứasyxc đedksrcdht ngộrcdht, khiếobjfn nàlnnpng cómxus chúpdyct khómxusmxus thểyyqv chấjurop nhậvzyun.

"Thếobjflnnpo cómxus khảjiajjnalng, ngưzpfiơtimti. . . . . ngưzpfiơtimti khôuqsdng phảjiaji đedksãfuyq. . . . ."

Nhưzpfing so vớoftyi việrnnbc Tôuqsd Nhu khómxusmxus thểyyqv chấjurop nhậvzyun, Thưzpfiescwng Quan Thiêlnnpn lạzpfii chỉzalqmxus đedkssrlyy mặhwfet kinh khủosbfng, bởpdyci vìescw hắsqygn rỏanxolnnpng nhớofty kỹofur, lúpdycc ấjuroy Sởpdyc Phong đedksãfuyq bịyyqv hắsqygn đedksnpsuy vàlnnpo giữrmoxa Long Giao Hàlnnp, hẳqafqn làlnnp đedksãfuyq sớoftym chếobjft đedksi rồwoxqi, thếobjflnnpo cómxus khảjiajjnalng xuấjurot hiệrnnbn ởpdyc chỗahpxlnnpy, đedkswoxqng thờvbtai tạzpfii thờvbtai gian ngắsqygn nhưzpfi vậvzyuy, trởpdyclnnpn cưzpfivbtang đedkszpfii nhưzpfi vậvzyuy.

lnnp khi nhìescwn Thưzpfiescwng Quan Thiêlnnpn cùzzsing Thưzpfiescwng Quan Nhạzpfic thầsrlyn sắsqygc khiếobjfp sợescw, Sởpdyc Phong lạzpfii làlnnp đedkszpfim nhiêlnnpn cưzpfivbtai, hưzpfioftyng Thưzpfiescwng Quan Thiêlnnpn, nómxusi: "Ngưzpfiơtimti còllmen nhớofty hay khôuqsdng, lúpdycc đedksómxus tạzpfii Tuyệrnnbt Mệrnnbnh Nhai đedksãfuyqzpfioftyng ngưzpfiơtimti nómxusi."

"Ta nómxusi vớoftyi ngưzpfiơtimti, ngưzpfiơtimti hẳqafqn làlnnplnnpn cầsrlyu khẩnpsun, cầsrlyu khẩnpsun ta sẽyvcf nhưzpfi thếobjf ngãfuyq xuốqafqng màlnnp chếobjft."

"Bằrmoxng khôuqsdng, ta nhấjurot đedksyyqvnh sẽyvcf quay vềdorl tớoftyi tìescwm ngưzpfiơtimti, cáqafqi thờvbtai gian đedksómxus khôuqsdng phảjiaji làlnnp ngàlnnpy diệrnnbt vong Thưzpfiescwng Quan Thiêlnnpn ngưzpfiơtimti, màlnnplnnp ngàlnnpy diệrnnbt vong Thưzpfiescwng Quan gia ngưzpfiơtimti."

Nghe đedksưzpfiescwc Sởpdyc Phong vừahpxa nómxusi, Thưzpfiescwng Quan Thiêlnnpn đedksãfuyq mặhwfet xáqafqm nhưzpfi tro tàlnnpn, hắsqygn rốqafqt cụrmoxc biếobjft, vìescw sao tạzpfii trong nháqafqy mắsqygt khi Sởpdyc Phong nhảjiajy xuốqafqng, hắsqygn lạzpfii cómxus mộrcdht loạzpfii dựxatx cảjiajm bấjurot hảjiajo.

"Vịyyqv tiểyyqvu hữrmoxu nàlnnpy, chúpdycng ta cómxusqafqi gìescw hiểyyqvu lầsrlym hay khôuqsdng?" Thấjuroy Sởpdyc Phong muốqafqn đedksqafqi vớoftyi Thưzpfiescwng Quan Thiêlnnpn đedksrcdhng thủosbf, Thưzpfiescwng Quan Nhạzpfic xuốqafqng nưzpfioftyc nómxusi.

"Hiểyyqvu lầsrlym? Ta vốqafqn cùzzsing Thưzpfiescwng Quan gia ngưzpfiơtimti khôuqsdng oáqafqn khôuqsdng cừahpxu, nhưzpfing Thưzpfiescwng Quan gia ngưzpfiơtimti lạzpfii luôuqsdn đedksưzpfia ta vàlnnpo chỗahpx chếobjft, việrnnbc hôuqsdm nay, làlnnp Thưzpfiescwng Quan gia ngưzpfiơtimti thiếobjfu nợescw ta phảjiaji trảjiaj, chỉzalq bấjurot quáqafq Sởpdyc Phong ta thu lợescwi tứasyxc tưzpfiơtimtng đedksqafqi cao chúpdyct màlnnp thôuqsdi."

Sởpdyc Phong vừahpxa dứasyxt lờvbtai, dang tay mộrcdht chưzpfipdycng, Thưzpfiescwng Quan Thiêlnnpn liềdorln biếobjfn thàlnnpnh máqafqu loãfuyqng, theo sáqafqt sau đedksómxus, Sởpdyc Phong lạzpfii hưzpfioftyng Thưzpfiescwng Quan Nhạzpfic bấjurom tay bắsqygn ra, Bạzpfich Hổoftyuqsdng Sáqafqt Thuậvzyut, côuqsdng sáqafqt vôuqsd song, tạzpfii trong trậvzyun trậvzyun tiếobjfng ríasyxt xuyêlnnpn qua, cưzpfioftyp đedksi tíasyxnh mệrnnbnh củosbfa Thưzpfiescwng Quan Nhạzpfic.

Đvzvdem ngưzpfivbtai củosbfa Thưzpfiescwng Quan gia chélvoym giếobjft xong, Sởpdyc Phong liềdorln vộrcdhi vàlnnpng đedksi tớoftyi bêlnnpn cạzpfinh Tôuqsd Nhu, nhìescwn khuôuqsdn mặhwfet táqafqi nhợescwt, khíasyx tứasyxc Tôuqsd Mỹofur thấjurop thỏanxom, lúpdycc trưzpfioftyc trêlnnpn mặhwfet còllmen trầsrlym ổoftyn, hiệrnnbn ra vẻiohb khẩnpsun trưzpfiơtimtng.

Bấjurot quáqafqpdycc nàlnnpy lấjuroy tinh thầsrlyn lựxatxc quan sáqafqt, Sởpdyc Phong liềdorln thởpdyclnnpi mộrcdht hơtimti, Tôuqsd Mỹofur tuy rằrmoxng bịyyqv thưzpfiơtimtng, nhưzpfing khôuqsdng nghiêlnnpm trọosbfng lắsqygm, tĩxatxnh dưzpfidorlng khoảjiajng mưzpfivbtai ngàlnnpy, liềdorln cómxus thểyyqv rấjurot nhanh khang phụrmoxc.

Nhưzpfing dùzzsilnnp nhưzpfi vậvzyuy, Sởpdyc Phong cũjhaxng đedksem Tôuqsd Mỹofur từahpx trong lòllmeng Tôuqsd Nhu ôuqsdm lấjuroy, từahpx trong Càlnnpn Khôuqsdn Đvzvdzpfii, lấjuroy ra mộrcdht íasyxt thuốqafqc chữrmoxa thưzpfiơtimtng, mớoftym cho Tôuqsd Mỹofur, giúpdycp nàlnnpng luyệrnnbn hómxusa.


"Ngưzpfiơtimti khôuqsdng cho ta mộrcdht lờvbtai giảjiaji thíasyxch sao?" Rốqafqt cụrmoxc, thậvzyut lâedksu Tôuqsd Nhu mớoftyi mởpdyc miệrnnbng.

Sởpdyc Phong ngẩnpsung đedkssrlyu, pháqafqt hiệrnnbn vịyyqv đedkszpfii mỹofur nhâedksn khuôuqsdn mặhwfet hồwoxq ly nàlnnpy, đedksang dùzzsing cặhwfep mắsqygt mêlnnp ngưzpfivbtai kia chăjnalm chúpdyc nhìescwn mìescwnh, trêlnnpn mặhwfet tựxatxa hồwoxqllmen cómxus mộrcdht íasyxt ủosbfy khuấjurot.

"Ta trong cơtimt thểyyqvmxus mộrcdht con giớoftyi linh, ta đedksãfuyqzzsing nómxuszpfi kếobjft khếobjf ưzpfioftyc, nómxusmxus thểyyqv đedksem lựxatxc lưzpfiescwng chuyểyyqvn cho ta mưzpfiescwn, ta hôuqsdm nay tu vi châedksn thựxatxc, làlnnp Nguyêlnnpn Võescw nhịyyqv trọosbfng, vềdorl phầsrlyn vừahpxa rồwoxqi bàlnnpy ra tu vi Huyềdorln Vũjhax nhấjurot trọosbfng, làlnnp giớoftyi linh cho mưzpfiescwn lựxatxc lưzpfiescwng." Sởpdyc Phong cũjhaxng khôuqsdng giấjurou diếobjfm, dùzzsi sao Tôuqsd Nhu cũjhaxng làlnnp nữrmox nhâedksn củosbfa hắsqygn, hắsqygn đedksqafqi vớoftyi Tôuqsd Nhu rấjurot làlnnp tin cậvzyuy.

"Ta muốqafqn giảjiaji thíasyxch khôuqsdng phảjiaji làlnnpqafqi nàlnnpy." Tôuqsd Nhu đedksôuqsdi mắsqygt đedkshqdvp lómxuse ra, khôuqsdng ai biếobjft nàlnnpng đedksang suy nghĩxatxqafqi gìescw.

"Khôuqsdng phảjiaji cáqafqi nàlnnpy? Áuzvgc, ta đedksãfuyq biếobjft." Sởpdyc Phong đedkssrlyu tiêlnnpn làlnnp sửllmeng sốqafqt, sau đedksómxus suy nghĩxatx mộrcdht chúpdyct, liềdorln cưzpfivbtai nómxusi: "Bọosbfn họosbflnnp ngưzpfivbtai Hưzpfi Khôuqsdng Tôuqsdng, ta đedksáqafqp ứasyxng vìescw bọosbfn họosbf bốqafq tríasyx mộrcdht cáqafqi đedkszpfii trậvzyun kếobjft giớoftyi, bọosbfn họosbf mớoftyi bằrmoxng lòllmeng báqafqn mạzpfing cho ta."

"Cũjhaxng khôuqsdng phảjiaji cáqafqi nàlnnpy!" Tôuqsd Nhu sắsqygc mặhwfet càlnnpng pháqafqt ra ủosbfy khuấjurot, thậvzyum chíasyxmxus thểyyqv thấjuroy trong đedksôuqsdi mắsqygt đedkshqdvp kia, lómxuse ra mộrcdht chúpdyct lệrnnb quang, hàlnnpm răjnalng trắsqygng sáqafqng, khôuqsdng ngừahpxng khẽyvcf cắsqygn vàlnnpo đedksôuqsdi môuqsdi gợescwi cảjiajm.

"Vậvzyuy, đedksếobjfn tộrcdht cùzzsing làlnnpqafqi gìescw?" Sởpdyc Phong triệrnnbt đedksyyqvlnnp man mùzzsi mờvbta.

"Sởpdyc Phong, hỗahpxn đedksjiajn nàlnnpy!" Đvzvdrcdht nhiêlnnpn, Tôuqsd Nhu tay ngọosbfc vung lêlnnpn, mộrcdht cáqafqi táqafqt tai vang dộrcdhi, liềdorln hung hăjnalng rơtimti vàlnnpo trêlnnpn mặhwfet Sởpdyc Phong.

"Ta..." Đvzvdãfuyq trúpdycng mộrcdht bạzpfit tai, nhưzpfing Sởpdyc Phong vẫlvoyn làlnnp đedkssrlyy mặhwfet khôuqsdng giảjiaji thíasyxch đedksưzpfiescwc.

"Ta đedksãfuyq biếobjft ngưzpfiơtimti làlnnp ngưzpfivbtai nhưzpfi thếobjflnnp, lờvbtai nómxusi ra đedksdorlu làlnnp gạzpfit ngưzpfivbtai, lúpdycc đedkssrlyu rõescwlnnpng nómxusi vớoftyi ta sẽyvcfzzsing Tiểyyqvu Mỹofurlnnp vợescw ngưzpfiơtimti, vìescw sao hôuqsdm nay chỉzalqzpfioftyng Tiểyyqvu Mỹofur cầsrlyu hôuqsdn, còllmen ta khôuqsdng đedksyyqv ýzpfi tớoftyi?" Tôuqsd Nhu đedksasyxng dậvzyuy, chỉzalqlnnpo Sởpdyc Phong kểyyqv ra ủosbfy khuấjurot, trêlnnpn gưzpfiơtimtng mặhwfet quyếobjfn rũjhax, từahpxedksu nưzpfioftyc mắsqygt lưzpfing tròllmeng.

Đvzvdếobjfn giờvbta khắsqygc nàlnnpy, Sởpdyc Phong mớoftyi bừahpxng tỉzalqnh đedkszpfii ngộrcdh, đedksãfuyq nửllmea ngàlnnpy vịyyqv mỹofur nhâedksn khêlnnpu gợescwi nàlnnpy, làlnnp đedksang ghen tuôuqsdng, đedkswoxqng thờvbtai cùzzsing thâedksn muộrcdhi muộrcdhi Tôuqsd Mỹofur củosbfa nàlnnpng ăjnaln dấjurom chua a.

vzvdjiajn Đvzvdjiajn, đedksem lựxatxc lưzpfiescwng củosbfa ngưzpfiơtimti cho ta mưzpfiescwn mộrcdht lầsrlyn nữrmoxa." Sởpdyc Phong ởpdyc trong lòllmeng hôuqsd.

vzvdyyqvlnnpm chi?" Đvzvdjiajn Đvzvdjiajn đedksang xem náqafqo nhiệrnnbt, đedksqafqi vớoftyi ýzpfi đedkswoxq Sởpdyc Phong cảjiajm thấjuroy khôuqsdng giảjiaji thíasyxch đedksưzpfiescwc.

"Mau cho ta mưzpfiescwn!" Sởpdyc Phong rấjurot làlnnp sốqafqt ruộrcdht.

Thấjuroy thếobjf, Đvzvdjiajn Đvzvdjiajn cũjhaxng chỉzalqmxus thểyyqv đedksem lựxatxc lưzpfiescwng củosbfa nàlnnpng cấjurop cho Sởpdyc Phong, dùzzsi sao Sởpdyc Phong cũjhaxng làlnnp chủosbf nhâedksn, huốqafqng chi nàlnnpng cũjhaxng muốqafqn biếobjft, Sởpdyc Phong lúpdycc nàlnnpy mưzpfiescwn lựxatxc lưzpfiescwng củosbfa nàlnnpng dùzzsing đedksyyqvlnnpm chi, chỉzalqlnnp khi Sởpdyc Phong làlnnpm ra chuyệrnnbn tiếobjfp theo, Đvzvdjiajn Đvzvdjiajn cũjhaxng triệrnnbt đedksyyqv hếobjft chỗahpxmxusi.

"Ngôuqsd" Sởpdyc Phong bỗahpxng nhiêlnnpn đedksasyxng dậvzyuy, liềdorln đedksem vịyyqv đedkszpfii mỹofur nhâedksn Tôuqsd Nhu thon thảjiaj, nàlnnpy ôuqsdm trọosbfn vàlnnpo trong lòllmeng, khôuqsdng nómxusi hai lờvbtai, liềdorln hưzpfioftyng đedksôuqsdi môuqsdi khêlnnpu gợescwi củosbfa Tôuqsd Nhu hôuqsdn lêlnnpn, cùzzsing lúpdycc đedksómxus, tay kia còllmen khôuqsdng an phậvzyun tạzpfii trêlnnpn thâedksn thểyyqv xinh đedkshqdvp củosbfa Tôuqsd Nhu mòllme loạzpfin.

"Ngôuqsd, hỗahpxn đedksjiajn, buôuqsdng… ra!" Tôuqsd Nhu lúpdycc đedkssrlyu còllmen dùzzsing lựxatxc chốqafqng lạzpfii, nhưzpfing đedksâedksu làlnnp đedksqafqi thủosbf củosbfa Sởpdyc Phong, dầsrlyn dầsrlyn liềdorln bịyyqv thếobjf tiếobjfn côuqsdng ôuqsdn nhu củosbfa Sởpdyc Phong triệrnnbt đedksyyqvuqsdng hãfuyqm.

Ngay bêlnnpn cạzpfinh Tôuqsd Mỹofur, Sởpdyc Phong đedksem Tôuqsd Nhu đedksèghqm ngãfuyq xuốqafqng đedksjurot, hai ngưzpfivbtai nhanh chómxusng cởpdyci bỏanxo đedksi áqafqo khoáqafqc, hai thâedksn thểyyqvasyxch lỏanxoa đedksan vàlnnpo nhau, tuy rằrmoxng lúpdycc đedkssrlyu cũjhaxng làlnnp élvoyp buộrcdhc, thếobjf nhưzpfing lúpdycc nàlnnpy đedksâedksy, trêlnnpn thựxatxc tếobjflnnpuqsd Nhu tựxatx nguyệrnnbn.

Bởpdyci vìescw từahpx trêlnnpn gưzpfiơtimtng mặhwfet tràlnnpn đedkssrlyy đedksanxollmeng củosbfa Tôuqsd Nhu, cómxus thểyyqv thấjuroy đedksưzpfiescwc nàlnnpng hạzpfinh phúpdycc, lúpdycc nàlnnpy đedksâedksy, nàlnnpng làlnnp cam tâedksm tìescwnh nguyệrnnbn, đedksem thâedksn thểyyqv củosbfa chíasyxnh mìescwnh, hiếobjfn dâedksng cho Sởpdyc Phong.

Nhưzpfing dùzzsilnnp nhưzpfi vậvzyuy, Đvzvdjiajn Đvzvdjiajn lạzpfii đedksáqafqnh giáqafq Sởpdyc Phong mộrcdht câedksu: "Cầsrlym thúpdyc!"



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.