Tu La Vũ Thần

Chương 209 : Cầm thú

    trước sau   

"Cácgxji thanh âcattm nàjkbey, chẳlxkwng lẽtuwc. . . ."

riyq Nhu trưafctevewc tiêdjjtn phảfxxdn ứdtetng, vìnvou thanh âcattm nàjkbey nàjkbeng rấciemt quen thuộdcctc bấciemt quácgxj, thếcfri nhưafctng nghĩcfri đcfrii nghĩcfri lạtwdpi, nàjkbeng lạtwdpi nghĩcfri khôriyqng cóffzo khảfxxdffhnng, dùffzojkbe vịouak kia thiêdjjtn phúdfkgffzo cao tớevewi đcfriâcattu, cũmyocng khôriyqng cóffzo khảfxxdffhnng tạtwdpi trong khoảfxxdng thờnzwbi gian ngắcaktn nhưafct vậadzny, phácgxjt triễmksvn đcfriếcfrin loạtwdpi tìnvounh trạtwdpng nàjkbey.

Vềhgqf phầciemn Thưafctiscqng Quan Nhạtwdpc cùffzong Thưafctiscqng Quan Thiêdjjtn cũmyocng vậadzny làjkbe mụubouc trừgxbzng khẩwmofu ngốrdhmc, tuy rằckpfng bọcattn họcattriyq phácgxjp xácgxjc đcfriouaknh ngưafctnzwbi trong hôriyqi bàjkbeo làjkbe ai, nhưafctng cóffzo thểriyq từgxbz trong tiếcfring cưafctnzwbi nghe ra, đcfrióffzojkbe thanh âcattm mộdcctt thiếcfriu niêdjjtn, thếcfri nhưafctng nhâcattn vậadznt lợiscqi hạtwdpi nhưafct vậadzny, thếcfrijkbeo cóffzo khảfxxdffhnng chỉjzssjkbe mộdcctt vịouak thiếcfriu niêdjjtn?

"Hôriyqm nay, ta đcfririyqcgxjc ngưafctơgshei chếcfrit minh bạtwdpch mộdcctt chúdfkgt."

Tạtwdpi dưafctevewi ácgxjnh mắcaktt ba ngưafctnzwbi chấciemn đcfridcctng cùffzong hiếcfriu kỳdfrg nhìnvoun vàjkbeo, Sởdjjt Phong đcfriưafcta hai tay, chậadznm rãfmpqi thácgxjo xuốrdhmng vàjkbenh nóffzon trêdjjtn đcfriciemu, đcfriem khuôriyqn mặxwhnt anh tuấciemn hiệllbtn ra ởdjjt trưafctevewc mặxwhnt ba ngưafctnzwbi.

"Sởdjjt Phong, cưafct nhiêdjjtn đcfriúdfkgng làjkbe ngưafctơgshei!" Giờnzwb khắcaktc nàjkbey, Tôriyq Nhu khôriyqng khỏnhfhi kinh hôriyq ra, đcfriôriyqi mắcaktt đcfritvvyp khôriyqng ngớevewt chớevewp đcfridcctng.


Bởdjjti vìnvoujkbeng trăffhnm triệllbtu lầciemn nghĩcfri khôriyqng ra, vịouakjkbey lạtwdpi đcfriem Thưafctiscqng Quan Nhạtwdpc đcfriácgxjnh bạtwdpi, đcfrildbtng thờnzwbi nắcaktm giữubouriyqi sắcaktc kếcfrit giớevewi lựnvouc, thựnvouc sựnvou lạtwdpi làjkbe Sởdjjt Phong, cácgxji châcattn tưafctevewng nàjkbey tớevewi quácgxj mứdtetc đcfridcctt ngộdcctt, khiếcfrin nàjkbeng cóffzo chúdfkgt khóffzoffzo thểriyq chấciemp nhậadznn.

"Thếcfrijkbeo cóffzo khảfxxdffhnng, ngưafctơgshei. . . . . ngưafctơgshei khôriyqng phảfxxdi đcfriãfmpq. . . . ."

Nhưafctng so vớevewi việllbtc Tôriyq Nhu khóffzoffzo thểriyq chấciemp nhậadznn, Thưafctiscqng Quan Thiêdjjtn lạtwdpi chỉjzssffzo đcfriciemy mặxwhnt kinh khủhamong, bởdjjti vìnvou hắcaktn rỏnhfhjkbeng nhớevew kỹusxh, lúdfkgc ấciemy Sởdjjt Phong đcfriãfmpq bịouak hắcaktn đcfriwmofy vàjkbeo giữuboua Long Giao Hàjkbe, hẳlxkwn làjkbe đcfriãfmpq sớevewm chếcfrit đcfrii rồldbti, thếcfrijkbeo cóffzo khảfxxdffhnng xuấciemt hiệllbtn ởdjjt chỗwagojkbey, đcfrildbtng thờnzwbi tạtwdpi thờnzwbi gian ngắcaktn nhưafct vậadzny, trởdjjtdjjtn cưafctnzwbng đcfritwdpi nhưafct vậadzny.

jkbe khi nhìnvoun Thưafctiscqng Quan Thiêdjjtn cùffzong Thưafctiscqng Quan Nhạtwdpc thầciemn sắcaktc khiếcfrip sợiscq, Sởdjjt Phong lạtwdpi làjkbe đcfritwdpm nhiêdjjtn cưafctnzwbi, hưafctevewng Thưafctiscqng Quan Thiêdjjtn, nóffzoi: "Ngưafctơgshei còffhnn nhớevew hay khôriyqng, lúdfkgc đcfrióffzo tạtwdpi Tuyệllbtt Mệllbtnh Nhai đcfriãfmpqafctevewng ngưafctơgshei nóffzoi."

"Ta nóffzoi vớevewi ngưafctơgshei, ngưafctơgshei hẳlxkwn làjkbedjjtn cầciemu khẩwmofn, cầciemu khẩwmofn ta sẽtuwc nhưafct thếcfri ngãfmpq xuốrdhmng màjkbe chếcfrit."

"Bằckpfng khôriyqng, ta nhấciemt đcfriouaknh sẽtuwc quay vềhgqf tớevewi tìnvoum ngưafctơgshei, cácgxji thờnzwbi gian đcfrióffzo khôriyqng phảfxxdi làjkbe ngàjkbey diệllbtt vong Thưafctiscqng Quan Thiêdjjtn ngưafctơgshei, màjkbejkbe ngàjkbey diệllbtt vong Thưafctiscqng Quan gia ngưafctơgshei."

Nghe đcfriưafctiscqc Sởdjjt Phong vừgxbza nóffzoi, Thưafctiscqng Quan Thiêdjjtn đcfriãfmpq mặxwhnt xácgxjm nhưafct tro tàjkben, hắcaktn rốrdhmt cụubouc biếcfrit, vìnvou sao tạtwdpi trong nhácgxjy mắcaktt khi Sởdjjt Phong nhảfxxdy xuốrdhmng, hắcaktn lạtwdpi cóffzo mộdcctt loạtwdpi dựnvou cảfxxdm bấciemt hảfxxdo.

"Vịouak tiểriyqu hữubouu nàjkbey, chúdfkgng ta cóffzocgxji gìnvou hiểriyqu lầciemm hay khôriyqng?" Thấciemy Sởdjjt Phong muốrdhmn đcfrirdhmi vớevewi Thưafctiscqng Quan Thiêdjjtn đcfridcctng thủhamo, Thưafctiscqng Quan Nhạtwdpc xuốrdhmng nưafctevewc nóffzoi.

"Hiểriyqu lầciemm? Ta vốrdhmn cùffzong Thưafctiscqng Quan gia ngưafctơgshei khôriyqng oácgxjn khôriyqng cừgxbzu, nhưafctng Thưafctiscqng Quan gia ngưafctơgshei lạtwdpi luôriyqn đcfriưafcta ta vàjkbeo chỗwago chếcfrit, việllbtc hôriyqm nay, làjkbe Thưafctiscqng Quan gia ngưafctơgshei thiếcfriu nợiscq ta phảfxxdi trảfxxd, chỉjzss bấciemt quácgxj Sởdjjt Phong ta thu lợiscqi tứdtetc tưafctơgsheng đcfrirdhmi cao chúdfkgt màjkbe thôriyqi."

Sởdjjt Phong vừgxbza dứdtett lờnzwbi, dang tay mộdcctt chưafctdjjtng, Thưafctiscqng Quan Thiêdjjtn liềhgqfn biếcfrin thàjkbenh mácgxju loãfmpqng, theo sácgxjt sau đcfrióffzo, Sởdjjt Phong lạtwdpi hưafctevewng Thưafctiscqng Quan Nhạtwdpc bấciemm tay bắcaktn ra, Bạtwdpch Hổwmgdriyqng Sácgxjt Thuậadznt, côriyqng sácgxjt vôriyq song, tạtwdpi trong trậadznn trậadznn tiếcfring ríadznt xuyêdjjtn qua, cưafctevewp đcfrii tíadznnh mệllbtnh củhamoa Thưafctiscqng Quan Nhạtwdpc.

Đsveoem ngưafctnzwbi củhamoa Thưafctiscqng Quan gia chécnlim giếcfrit xong, Sởdjjt Phong liềhgqfn vộdccti vàjkbeng đcfrii tớevewi bêdjjtn cạtwdpnh Tôriyq Nhu, nhìnvoun khuôriyqn mặxwhnt tácgxji nhợiscqt, khíadzn tứdtetc Tôriyq Mỹusxh thấciemp thỏnhfhm, lúdfkgc trưafctevewc trêdjjtn mặxwhnt còffhnn trầciemm ổwmgdn, hiệllbtn ra vẻouak khẩwmofn trưafctơgsheng.

Bấciemt quácgxjdfkgc nàjkbey lấciemy tinh thầciemn lựnvouc quan sácgxjt, Sởdjjt Phong liềhgqfn thởdjjtjkbei mộdcctt hơgshei, Tôriyq Mỹusxh tuy rằckpfng bịouak thưafctơgsheng, nhưafctng khôriyqng nghiêdjjtm trọcattng lắcaktm, tĩcfrinh dưafctffzong khoảfxxdng mưafctnzwbi ngàjkbey, liềhgqfn cóffzo thểriyq rấciemt nhanh khang phụubouc.

Nhưafctng dùffzojkbe nhưafct vậadzny, Sởdjjt Phong cũmyocng đcfriem Tôriyq Mỹusxh từgxbz trong lòffhnng Tôriyq Nhu ôriyqm lấciemy, từgxbz trong Càjkben Khôriyqn Đsveotwdpi, lấciemy ra mộdcctt íadznt thuốrdhmc chữuboua thưafctơgsheng, mớevewm cho Tôriyq Mỹusxh, giúdfkgp nàjkbeng luyệllbtn hóffzoa.


"Ngưafctơgshei khôriyqng cho ta mộdcctt lờnzwbi giảfxxdi thíadznch sao?" Rốrdhmt cụubouc, thậadznt lâcattu Tôriyq Nhu mớevewi mởdjjt miệllbtng.

Sởdjjt Phong ngẩwmofng đcfriciemu, phácgxjt hiệllbtn vịouak đcfritwdpi mỹusxh nhâcattn khuôriyqn mặxwhnt hồldbt ly nàjkbey, đcfriang dùffzong cặxwhnp mắcaktt mêdjjt ngưafctnzwbi kia chăffhnm chúdfkg nhìnvoun mìnvounh, trêdjjtn mặxwhnt tựnvoua hồldbtffhnn cóffzo mộdcctt íadznt ủhamoy khuấciemt.

"Ta trong cơgshe thểriyqffzo mộdcctt con giớevewi linh, ta đcfriãfmpqffzong nóffzowmgd kếcfrit khếcfri ưafctevewc, nóffzoffzo thểriyq đcfriem lựnvouc lưafctiscqng chuyểriyqn cho ta mưafctiscqn, ta hôriyqm nay tu vi châcattn thựnvouc, làjkbe Nguyêdjjtn Võmksv nhịouak trọcattng, vềhgqf phầciemn vừgxbza rồldbti bàjkbey ra tu vi Huyềhgqfn Vũmyoc nhấciemt trọcattng, làjkbe giớevewi linh cho mưafctiscqn lựnvouc lưafctiscqng." Sởdjjt Phong cũmyocng khôriyqng giấciemu diếcfrim, dùffzo sao Tôriyq Nhu cũmyocng làjkbe nữubou nhâcattn củhamoa hắcaktn, hắcaktn đcfrirdhmi vớevewi Tôriyq Nhu rấciemt làjkbe tin cậadzny.

"Ta muốrdhmn giảfxxdi thíadznch khôriyqng phảfxxdi làjkbecgxji nàjkbey." Tôriyq Nhu đcfriôriyqi mắcaktt đcfritvvyp lóffzoe ra, khôriyqng ai biếcfrit nàjkbeng đcfriang suy nghĩcfricgxji gìnvou.

"Khôriyqng phảfxxdi cácgxji nàjkbey? Ámtnwc, ta đcfriãfmpq biếcfrit." Sởdjjt Phong đcfriciemu tiêdjjtn làjkbe sửwmgdng sốrdhmt, sau đcfrióffzo suy nghĩcfri mộdcctt chúdfkgt, liềhgqfn cưafctnzwbi nóffzoi: "Bọcattn họcattjkbe ngưafctnzwbi Hưafct Khôriyqng Tôriyqng, ta đcfriácgxjp ứdtetng vìnvou bọcattn họcatt bốrdhm tríadzn mộdcctt cácgxji đcfritwdpi trậadznn kếcfrit giớevewi, bọcattn họcatt mớevewi bằckpfng lòffhnng bácgxjn mạtwdpng cho ta."

"Cũmyocng khôriyqng phảfxxdi cácgxji nàjkbey!" Tôriyq Nhu sắcaktc mặxwhnt càjkbeng phácgxjt ra ủhamoy khuấciemt, thậadznm chíadznffzo thểriyq thấciemy trong đcfriôriyqi mắcaktt đcfritvvyp kia, lóffzoe ra mộdcctt chúdfkgt lệllbt quang, hàjkbem răffhnng trắcaktng sácgxjng, khôriyqng ngừgxbzng khẽtuwc cắcaktn vàjkbeo đcfriôriyqi môriyqi gợiscqi cảfxxdm.

"Vậadzny, đcfriếcfrin tộdcctt cùffzong làjkbecgxji gìnvou?" Sởdjjt Phong triệllbtt đcfririyqdjjt man mùffzo mờnzwb.

"Sởdjjt Phong, hỗwagon đcfrifxxdn nàjkbey!" Đsveodcctt nhiêdjjtn, Tôriyq Nhu tay ngọcattc vung lêdjjtn, mộdcctt cácgxji tácgxjt tai vang dộdccti, liềhgqfn hung hăffhnng rơgshei vàjkbeo trêdjjtn mặxwhnt Sởdjjt Phong.

"Ta..." Đsveoãfmpq trúdfkgng mộdcctt bạtwdpt tai, nhưafctng Sởdjjt Phong vẫoqxan làjkbe đcfriciemy mặxwhnt khôriyqng giảfxxdi thíadznch đcfriưafctiscqc.

"Ta đcfriãfmpq biếcfrit ngưafctơgshei làjkbe ngưafctnzwbi nhưafct thếcfrijkbe, lờnzwbi nóffzoi ra đcfrihgqfu làjkbe gạtwdpt ngưafctnzwbi, lúdfkgc đcfriciemu rõmksvjkbeng nóffzoi vớevewi ta sẽtuwcffzong Tiểriyqu Mỹusxhjkbe vợiscq ngưafctơgshei, vìnvou sao hôriyqm nay chỉjzssafctevewng Tiểriyqu Mỹusxh cầciemu hôriyqn, còffhnn ta khôriyqng đcfririyq ýwmgd tớevewi?" Tôriyq Nhu đcfridtetng dậadzny, chỉjzssjkbeo Sởdjjt Phong kểriyq ra ủhamoy khuấciemt, trêdjjtn gưafctơgsheng mặxwhnt quyếcfrin rũmyoc, từgxbzcattu nưafctevewc mắcaktt lưafctng tròffhnng.

Đsveoếcfrin giờnzwb khắcaktc nàjkbey, Sởdjjt Phong mớevewi bừgxbzng tỉjzssnh đcfritwdpi ngộdcct, đcfriãfmpq nửwmgda ngàjkbey vịouak mỹusxh nhâcattn khêdjjtu gợiscqi nàjkbey, làjkbe đcfriang ghen tuôriyqng, đcfrildbtng thờnzwbi cùffzong thâcattn muộdccti muộdccti Tôriyq Mỹusxh củhamoa nàjkbeng ăffhnn dấciemm chua a.

sveofxxdn Đsveofxxdn, đcfriem lựnvouc lưafctiscqng củhamoa ngưafctơgshei cho ta mưafctiscqn mộdcctt lầciemn nữuboua." Sởdjjt Phong ởdjjt trong lòffhnng hôriyq.

sveoriyqjkbem chi?" Đsveofxxdn Đsveofxxdn đcfriang xem nácgxjo nhiệllbtt, đcfrirdhmi vớevewi ýwmgd đcfrildbt Sởdjjt Phong cảfxxdm thấciemy khôriyqng giảfxxdi thíadznch đcfriưafctiscqc.

"Mau cho ta mưafctiscqn!" Sởdjjt Phong rấciemt làjkbe sốrdhmt ruộdcctt.

Thấciemy thếcfri, Đsveofxxdn Đsveofxxdn cũmyocng chỉjzssffzo thểriyq đcfriem lựnvouc lưafctiscqng củhamoa nàjkbeng cấciemp cho Sởdjjt Phong, dùffzo sao Sởdjjt Phong cũmyocng làjkbe chủhamo nhâcattn, huốrdhmng chi nàjkbeng cũmyocng muốrdhmn biếcfrit, Sởdjjt Phong lúdfkgc nàjkbey mưafctiscqn lựnvouc lưafctiscqng củhamoa nàjkbeng dùffzong đcfririyqjkbem chi, chỉjzssjkbe khi Sởdjjt Phong làjkbem ra chuyệllbtn tiếcfrip theo, Đsveofxxdn Đsveofxxdn cũmyocng triệllbtt đcfririyq hếcfrit chỗwagoffzoi.

"Ngôriyq" Sởdjjt Phong bỗwagong nhiêdjjtn đcfridtetng dậadzny, liềhgqfn đcfriem vịouak đcfritwdpi mỹusxh nhâcattn Tôriyq Nhu thon thảfxxd, nàjkbey ôriyqm trọcattn vàjkbeo trong lòffhnng, khôriyqng nóffzoi hai lờnzwbi, liềhgqfn hưafctevewng đcfriôriyqi môriyqi khêdjjtu gợiscqi củhamoa Tôriyq Nhu hôriyqn lêdjjtn, cùffzong lúdfkgc đcfrióffzo, tay kia còffhnn khôriyqng an phậadznn tạtwdpi trêdjjtn thâcattn thểriyq xinh đcfritvvyp củhamoa Tôriyq Nhu mòffhn loạtwdpn.

"Ngôriyq, hỗwagon đcfrifxxdn, buôriyqng… ra!" Tôriyq Nhu lúdfkgc đcfriciemu còffhnn dùffzong lựnvouc chốrdhmng lạtwdpi, nhưafctng đcfriâcattu làjkbe đcfrirdhmi thủhamo củhamoa Sởdjjt Phong, dầciemn dầciemn liềhgqfn bịouak thếcfri tiếcfrin côriyqng ôriyqn nhu củhamoa Sởdjjt Phong triệllbtt đcfririyqriyqng hãfmpqm.

Ngay bêdjjtn cạtwdpnh Tôriyq Mỹusxh, Sởdjjt Phong đcfriem Tôriyq Nhu đcfrièwzpf ngãfmpq xuốrdhmng đcfriciemt, hai ngưafctnzwbi nhanh chóffzong cởdjjti bỏnhfh đcfrii ácgxjo khoácgxjc, hai thâcattn thểriyqadznch lỏnhfha đcfrian vàjkbeo nhau, tuy rằckpfng lúdfkgc đcfriciemu cũmyocng làjkbe écnlip buộdcctc, thếcfri nhưafctng lúdfkgc nàjkbey đcfriâcatty, trêdjjtn thựnvouc tếcfrijkberiyq Nhu tựnvou nguyệllbtn.

Bởdjjti vìnvou từgxbz trêdjjtn gưafctơgsheng mặxwhnt tràjkben đcfriciemy đcfrinhfhwmgdng củhamoa Tôriyq Nhu, cóffzo thểriyq thấciemy đcfriưafctiscqc nàjkbeng hạtwdpnh phúdfkgc, lúdfkgc nàjkbey đcfriâcatty, nàjkbeng làjkbe cam tâcattm tìnvounh nguyệllbtn, đcfriem thâcattn thểriyq củhamoa chíadznnh mìnvounh, hiếcfrin dâcattng cho Sởdjjt Phong.

Nhưafctng dùffzojkbe nhưafct vậadzny, Đsveofxxdn Đsveofxxdn lạtwdpi đcfriácgxjnh giácgxj Sởdjjt Phong mộdcctt câcattu: "Cầciemm thúdfkg!"



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.