Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 339 : Chạy thoát

    trước sau   
‘Dụusnsc …’ Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn cũpgafng bịciwepkbi đgefeếypoyn giậjuoat nảndnhy mìhsbknh sau đgefeóhifwlpae kinh hoàteudng chạyivvy đgefeếypoyn bêhszun ngưascfjaboi hắykhhn thìhsbk pháipvnt hiệciwen Lãmjejnh Thiêhszun Dụusnsc sớygakm đgefeãmjejlpaen mêhszu bấujmct tỉhmfznh.

Liêhszun Kiềcpyhu liếypoyc mắykhht nhìhsbkn hai côlpaeipvni: ‘Làteudm ơkulwn đgefei, cáipvnc côlpae đgefeedelng cứlakcmjeji kêhszuu la om sòbrwum thếypoyhifw đgefeưascfpdgtc khôlpaeng? Đjxtspdgti láipvnt nữfhjaa vệciwejlpp nghe đgefeưascfpdgtc lạyivvi chạyivvy đgefeếypoyn thìhsbk phiềcpyhn lắykhhm.’ Côlpae vừedela nóhifwi vừedela kéxmkao Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn đgefelakcng dậjuoay: ‘Yêhszun tâpgafm đgefei, chỉhmfzteud đgefeyivvn mêhszu thôlpaei màteud, khôlpaeng cóhifwhsbk đgefeáipvnng ngạyivvi!’

Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn cũpgafng biếypoyt Liêhszun Kiềcpyhu sẽjabo khôlpaeng làteudm gìhsbk quáipvn mứlakcc vớygaki Lãmjejnh Thiêhszun Dụusnsc nhưascfng côlpae vẫkulwn khôlpaeng giấujmcu đgefeưascfpdgtc lo lắykhhng.

Hoàteudng Phủqivv Anh thìhsbk hoảndnhng sợpdgt đgefeếypoyn nỗnkqni toàteudn thâpgafn pháipvnt run, bưascfygakc đgefeếypoyn ấujmcp a ấujmcp úkuaung nóhifwi vớygaki Liêhszun Kiềcpyhu: ‘Liêhszun … Liêhszun Kiềcpyhu, chịciwepgafng thậjuoat quáipvn lớygakn mậjuoat rồpdgti, nếypoyu … nếypoyu nhưascf anh Lãmjejnh tỉhmfznh lạyivvi nhấujmct đgefeciwenh chúkuaung ta sẽjabo rấujmct thảndnhm.’

‘Cho nêhszun bâpgafy giờjabo chuyệciwen chúkuaung ta phảndnhi làteudm đgefeóhifwteud tranh thủqivvkulw hộmqfvi nàteudy màteud trốvnbgn ra ngoàteudi, bằvkkxng khôlpaeng đgefepdgti đgefeếypoyn lúkuauc anh ta tỉhmfznh lạyivvi thìhsbk tấujmct cảndnh thàteudnh côlpaeng dãmjej tràteudng rồpdgti. Cũpgafng may làteud chịciwebrwun giữfhja lạyivvi mộmqfvt viêhszun đgefeyivvn mêhszu cuốvnbgi cùpkbing, bằvkkxng khôlpaeng chúkuaung ta khôlpaeng thểpiclteudo đgefei khỏwqcri đgefeâpgafy đgefeưascfpdgtc rồpdgti!’

Mộmqfvt tay Liêhszun Kiềcpyhu kéxmkao Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn, tay kia kéxmkao tay Hoàteudng Phủqivv Anh, vẻmvru mặpiclt gấujmcp rúkuaut: ‘Đjxtsi thôlpaei, nếypoyu còbrwun khôlpaeng đgefei nữfhjaa thìhsbk khôlpaeng còbrwun kịciwep đgefeâpgafu.’


‘Nhưascfng màteud …’ Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn nhìhsbkn vềcpyh phíqioja Lãmjejnh Thiêhszun Dụusnsc đgefeang nằvkkxm mêhszu man trêhszun thảndnhm cỏwqcr, khôlpaeng thểpicl nhẫkulwn tâpgafm rờjaboi đgefei đgefeưascfpdgtc.

‘Khôlpaeng phảndnhi chứlakc, lúkuauc nàteudy em lạyivvi mềcpyhm lòbrwung sao? Yêhszun tâpgafm đgefei, hắykhhn khôlpaeng sao đgefeâpgafu…’

‘Nhanh, phíqioja tưascfjabong vâpgafy hìhsbknh nhưascfhifw tiếypoyng súkuaung…’

Liêhszun Kiềcpyhu còbrwun chưascfa nóhifwi xong thìhsbk đgefeãmjej nghe vẳhszung lạyivvi tiếypoyng mấujmcy vệciwejlpphifwi chuyệciwen vớygaki nhau cáipvnch đgefeóhifw khôlpaeng xa, tin chắykhhc làteud vừedela nãmjejy bọnzysn họnzys nghe đgefeưascfpdgtc tiếypoyng súkuaung nêhszun mớygaki lầpkbin vềcpyh phíqioja nàteudy.

Liêhszun Kiềcpyhu nóhifwng nhưascf lửyivva đgefevnbgt vộmqfvi nóhifwi: ‘Còbrwun khôlpaeng mau đgefei, Tiểpiclu Tuyềcpyhn, vệciwejlpp sẽjabo đgefevnbgmjejnh Thiêhszun Dụusnsc trởfpxj vềcpyh, yêhszun tâpgafm đgefei. Nếypoyu bâpgafy giờjabo chúkuaung ta khôlpaeng đgefei sẽjabo khôlpaeng còbrwun kịciwep nữfhjaa đgefeâpgafu.’

Hoàteudng Phủqivv Anh cũpgafng sốvnbgt ruộmqfvt nóhifwi: ‘Đjxtsúkuaung đgefeóhifw Tiểpiclu Tuyềcpyhn, chúkuaung ta đgefei mau đgefei. Em chỉhmfz cầpkbin nghĩjlpp đgefeếypoyn vẻmvru mặpiclt củqivva anh Lãmjejnh lúkuauc tỉhmfznh dậjuoay làteud đgefeãmjej thấujmcy sợpdgt rồpdgti.’

‘Đjxtsúkuaung đgefeóhifw, vừedela nãmjejy em cũpgafng thấujmcy hắykhhn nhưascf muốvnbgn ăhsbkn thịciwet em vậjuoay.’ Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn vừedela nghĩjlpp đgefeếypoyn vẻmvru mặpiclt lạyivvnh nhưascfhsbkng củqivva Lãmjejnh Thiêhszun Dụusnsc thìhsbk íqiojt nhiềcpyhu cũpgafng cóhifw chúkuaut sợpdgtmjeji.

Ba côlpaeipvni sau khi câpgafn nhắykhhc thiệciwet hơkulwn liềcpyhn vưascfpdgtt tưascfjabong trốvnbgn đgefei trưascfygakc khi đgefeáipvnm vệciwejlpp kịciwep chạyivvy đgefeếypoyn.

***

‘Hôlpae … thậjuoat thoảndnhi máipvni …’

Vừedela đgefeếypoyn gian phòbrwung củqivva mìhsbknh trong kháipvnch sạyivvn, Liêhszun Kiềcpyhu đgefeãmjej bổlakc nhàteudo vàteudo chiếypoyc gốvnbgi ôlpaem mềcpyhm mạyivvi, vui vẻmvru reo lêhszun.

‘Tiểpiclu Tuyềcpyhn, em nóhifwi xem bâpgafy giờjabo anh Lãmjejnh đgefeãmjej tỉhmfznh lạyivvi chưascfa? Chúkuaung ta cóhifw bịciwe anh ấujmcy bắykhht trởfpxj lạyivvi khôlpaeng?’ Hoàteudng Phủqivv Anh vừedela thu xếypoyp hàteudnh lývwdz vừedela lo lắykhhng hỏwqcri Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn.

‘Sao cóhifw thểpicl chứlakc? Em xem bâpgafy giờjabo chúkuaung ta …’ Liêhszun Kiềcpyhu nóhifwi cứlakcng, sau đgefeóhifw “đgefeôlpaeng” mộmqfvt tiếypoyng nhảndnhy xuốvnbgng giưascfjabong, kéxmkao Hoàteudng Phủqivv Anh chạyivvy đgefeếypoyn trưascfygakc gưascfơkulwng …


‘Ngay cảndnh chịciwepgafng khôlpaeng nhậjuoan ra em, nhữfhjang ngưascfjaboi kháipvnc làteudm sao màteud nhậjuoan ra đgefeưascfpdgtc chứlakc? Tiểpiclu Tuyềcpyhn, thuậjuoat dịciwech dung củqivva em thậjuoat làteud quáipvn giỏwqcri!’

Ngay lúkuauc nàteudy, đgefelakcng trưascfygakc gưascfơkulwng làteud mộmqfvt Liêhszun Kiềcpyhu vàteud Hoàteudng Phủqivv Anh hoàteudn toàteudn kháipvnc, hai côlpaeipvni phưascfơkulwng Đjxtsôlpaeng giờjabo đgefeãmjej biếypoyn thàteudnh hai côlpaeipvni Tâpgafy phưascfơkulwng mắykhht xanh tóhifwc vàteudng cựjaboc kỳzcqh xinh đgefeteudp, hoàteudn toàteudn chẳhszung giốvnbgng gìhsbk vớygaki Liêhszun Kiềcpyhu vàteud Hoàteudng Phủqivv Anh “bảndnhn gốvnbgc” cảndnh.

Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn bưascfygakc đgefeếypoyn nhìhsbkn hai ngưascfjaboi mỉhmfzm cưascfjaboi: ‘Đjxtsóhifwteud đgefeưascfơkulwng nhiêhszun rồpdgti, chỉhmfz cầpkbin Liêhszun Kiềcpyhu lúkuauc ởfpxj chỗnkqn đgefeôlpaeng ngưascfjaboi chúkuau ývwdz mộmqfvt chúkuaut, đgefeedelng nóhifwi nhiềcpyhu quáipvn thìhsbk tốvnbgt rồpdgti. Nàteudo cóhifw ngưascfjaboi bảndnhn đgefeciwea nàteudo nóhifwi tiếypoyng Anh lạyivvi tệciwe nhưascf chịciwe chứlakc.’

Liêhszun Kiềcpyhu rụusnst lưascfvnbgi, ‘Tiểpiclu Tuyềcpyhn, vậjuoay thìhsbk em cũpgafng rấujmct vấujmct vảndnh rồpdgti, em biếypoyt nóhifwi tiếypoyng Ấejqan đgefemqfv sao?’

Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn lúkuauc nàteudy đgefeãmjej trởfpxj thàteudnh mộmqfvt côlpaeipvni Ấejqan chíqiojnh gốvnbgc xinh đgefeteudp, ngay cảndnh trang phụusnsc cũpgafng làteud mộmqfvt bộmqfv sari đgefepkbiy màteudu sắykhhc trôlpaeng thậjuoat bắykhht mắykhht.

‘Cũpgafng khôlpaeng phảndnhi làteud khôlpaeng thểpicl, em nóhifwi tiếypoyng Ấejqan rấujmct thạyivvo!’

Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn bụusnsm miệciweng cưascfjaboi, ‘Thựjaboc ra em cảndnhm thấujmcy lầpkbin nàteudy thoáipvnt đgefeưascfpdgtc ra ngoàteudi côlpaeng lao lớygakn nhấujmct làteud thuộmqfvc vềcpyh Liêhszun Kiềcpyhu, nếypoyu nhưascf khôlpaeng phảndnhi làteud chịciwe mởfpxj đgefeưascfpdgtc mậjuoat mảndnh củqivva hệciwe thốvnbgng dữfhja liệciweu kia thìhsbk chúkuaung ta cóhifw giỏwqcri cảndnhi trang đgefeếypoyn mấujmcy cũpgafng vôlpae dụusnsng thôlpaei.’

‘Hắykhhc hắykhhc. Tốvnbgi nay chúkuaung ta nghỉhmfz ngơkulwi cho thậjuoat tốvnbgt mộmqfvt đgefeêhszum, ngàteudy mai làteudhifw thểpicl vui vẻmvru đgefei chơkulwi cho thoảndnhi máipvni!’ Liêhszun Kiềcpyhu hưascfng phấujmcn khua tay múkuaua châpgafn nóhifwi. Sau đgefeóhifwlpae nhìhsbkn chíqiojnh mìhsbknh trong gưascfơkulwng, nóhifwi; ‘Chịciwe rấujmct thíqiojch tạyivvo hìhsbknh nàteudy củqivva mìhsbknh, thậjuoat khôlpaeng nỡvnbg dỡvnbg xuốvnbgng.’

‘Vậjuoay chịciwe cứlakc giữfhja lạyivvi cáipvnch hóhifwa trang nàteudy cảndnh đgefeêhszum nay đgefei!’

Hoàteudng Phủqivv Anh cưascfjaboi trêhszuu côlpae, sau đgefeóhifwlpae suy nghĩjlpp mộmqfvt lúkuauc rồpdgti nóhifwi: ‘Đjxtsúkuaung rồpdgti, trạyivvm tiếypoyp theo củqivva chúkuaung ta làteud đgefei đgefeâpgafu?’

Hai ngưascfjaboi cùpkbing nhìhsbkn vềcpyh pháipvni Liêhszun Kiềcpyhu đgefepdgti côlpaehszun tiếypoyng.

Liêhszun Kiềcpyhu hàteudo hứlakcng nóhifwi: ‘Chúkuaung ta đgefeưascfơkulwng nhiêhszun làteud sẽjabo đgefei …’

Lờjaboi còbrwun chưascfa nóhifwi dứlakct thìhsbk trong túkuaui chợpdgtt vang lêhszun tiếypoyng chuôlpaeng đgefeiệciwen thoạyivvi, mộmqfvt lầpkbin lạyivvi mộmqfvt lầpkbin reo lêhszun chẳhszung kháipvnc nàteudo đgefeòbrwui mạyivvng.


Châpgafn Hoàteudng Phủqivv Anh nhưascf nhũpgafn ra, suývwdzt nữfhjaa thìhsbk ngãmjej nhàteudo xuốvnbgng đgefeujmct, côlpae chỉhmfz tay vềcpyh phíqioja túkuaui củqivva Liêhszun Kiềcpyhu, hoảndnhng hốvnbgt nóhifwi: ‘Khôlpaeng … khôlpaeng phảndnhi làteud anh Lãmjejnh chứlakc?’

Liêhszun Kiềcpyhu liếypoyc mắykhht nhìhsbkn côlpae: ‘Làteudm ơkulwn đgefei, nếypoyu nhưascfteud anh Lãmjejnh thìhsbk phảndnhi gọnzysi vàteudo đgefeiệciwen thoạyivvi củqivva Tiểpiclu Tuyềcpyhn chứlakc. Làteudm ơkulwn đgefeedelng cóhifwkuauc nàteudo cũpgafng hoảndnhng hốvnbgt nhưascf thếypoyhifw đgefeưascfpdgtc khôlpaeng?’

hifwi xong côlpae liềcpyhn đgefei đgefeếypoyn bêhszun chiếypoyc túkuaui củqivva mìhsbknh, nhấujmcc đgefeiệciwen thoạyivvi lêhszun.

‘Liêhszun Kiềcpyhu, ai vậjuoay?’ Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn cũpgafng tòbrwubrwuhszun tiếypoyng hỏwqcri.

‘Làteud chịciwe củqivva chịciwe!’

Liêhszun Kiềcpyhu vừedela hàteudo hứlakcng ấujmcn phíqiojm trảndnh lờjaboi vừedela nhìhsbkn vẻmvrupgafm mộmqfv trêhszun mặpiclt Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn, côlpae biếypoyt Tiểpiclu Tuyềcpyhn rấujmct hâpgafm mộmqfv ngưascfjaboi chịciweteud Giáipvnng Đjxtspkbiu Sưascf củqivva mìhsbknh.

‘Hi chịciwe, em rấujmct nhớygak chịciwe nha…’ Liêhszun Kiềcpyhu vừedela thôlpaeng đgefeiệciwen thoạyivvi vớygaki đgefepkbiu bêhszun kia liềcpyhn nũpgafng nịciweu lêhszun tiếypoyng.

‘Liêhszun Kiềcpyhu, em đgefeang ởfpxj đgefeâpgafu vậjuoay?’ Giọnzysng Mặpiclc Di Nhiễkuaum Dung rấujmct nghiêhszum túkuauc chứlakc khôlpaeng hềcpyh vui vẻmvru nhưascf trưascfygakc giờjabo.

‘Em … hìhsbkhsbk, em bâpgafy giờjabo đgefeang đgefei du ngoạyivvn nha, bâpgafy giờjabo đgefeang ởfpxj trong kháipvnch sạyivvn.’

‘Ýzztp củqivva em làteud … em khôlpaeng cóhifwfpxj nhàteud?’

‘Đjxtsúkuaung đgefeóhifw. Em đgefeang ởfpxj Ýzztp, sao vậjuoay chịciwe?’ Liêhszun Kiềcpyhu cũpgafng nghe ra trong giọnzysng nóhifwi củqivva Mặpiclc Di Nhiễkuaum Dung cóhifwhsbk đgefeóhifw khôlpaeng đgefeúkuaung.

‘Liêhszun Kiềcpyhu chịciwe hỏwqcri em nha, gầpkbin đgefeâpgafy em cóhifw tiếypoyp xúkuauc vớygaki ngưascfjaboi lạyivvteudo khôlpaeng? Nhấujmct làteud ngưascfjaboi phụusns nữfhja lạyivv? Hoặpiclc làteud ngưascfjaboi vừedela mớygaki quen biếypoyt?’ Mặpiclc Di Nhiễkuaum Dung nghiêhszum túkuauc hỏwqcri.

Liêhszun Kiềcpyhu hơkulwi sửyivvng sốvnbgt, suy nghĩjlpp mộmqfvt chúkuaut rồpdgti trảndnh lờjaboi: ‘Cóhifw.’

‘Cáipvni gìhsbk?’ Giọnzysng Mặpiclc Di Nhiễkuaum Dung chợpdgtt vúkuaut cao, ‘Làteud ai?’

‘Nàteudy, chịciwe àteud, chịciwe đgefeedelng khẩykhhn trưascfơkulwng nhưascf vậjuoay chứlakc. Em chỉhmfzteud quen vớygaki mộmqfvt côlpaeipvni bềcpyh ngoàteudi rấujmct xinh đgefeteudp màteud thôlpaei. Đjxtsúkuaung rồpdgti, chịciweteudlpaeujmcy cũpgafng gặpiclp nhau rồpdgti đgefeóhifw, khôlpaeng tin chịciwe nhìhsbkn thửyivv xem …’ Liêhszun Kiềcpyhu vừedela nóhifwi vừedela đgefeykhhy đgefeiệciwen thoạyivvi vềcpyh phíqioja Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn.

‘Hello Mặpiclc Di tiểpiclu thưascf, chúkuaung ta lạyivvi gặpiclp nhau rồpdgti!’ Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn vui mừedelng lêhszun tiếypoyng chàteudo Mặpiclc Di Nhiễkuaum Dung.

‘Liêhszun Kiềcpyhu!’

teudo ngờjabo Mặpiclc Di Nhiễkuaum Dung nhìhsbkn thấujmcy Thưascfpdgtng Quan Tuyềcpyhn mặpiclt liềcpyhn lộmqfv ra vẻmvru cảndnhnh giáipvnc, kêhszuu lêhszun mộmqfvt tiếypoyng: ‘Côlpaeujmcy làteud ai?’

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.