Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 317 : Cuộc sống ở Lãnh uyển (2)

    trước sau   
Vậgjnqy nếitjsu muốkajbn nhảhhndy từzipz mộtgcit nơyrqpi rấwrdot cao rấwrdot cao xuốkajbng thìkajb sao?’ Liêjytbn Kiềiyrnu trốkajb đxrtyôyrqpi mắtjcyt to tròzxlon sámldeng long lanh nhìkajbn côyrqp, hếitjst sứaghec phấwrdon khíiiklch.

Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn gậgjnqt đxrtybijdu, ‘Cũzyeang cóoibi thểxzdt, nhưqctxng màgyuu cầbijdn phảhhndi cóoibigyuui dụymfbng cụymfb đxrtyymfbc chếitjs bởqctxi vìkajbymjy sao cũzyeang làgyuu con ngưqctxtjgbi, hoàgyuun toàgyuun khôyrqpng dùymjyng dụymfbng cụymfbgyuu nhảhhndy đxrtyưqctxfcifc làgyuu chuyệlrrdn khôyrqpng thểxzdtgyuuo!’

Liêjytbn Kiềiyrnu phấwrdon khíiiklch hỏymyvi lạspoki: ‘Vậgjnqy còzxlon em thìkajb sao? Em từzipzng ởqctx chỗjqvt cao nhấwrdot làgyuu bao nhiêjytbu nhảhhndy xuốkajbng?’

‘Chuyệlrrdn nàgyuuy hảhhnd… đxrtyxzdt em nghĩgtfq thửasdk xem …’

Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn cũzyeang khôyrqpng dấwrdou diếitjsm, côyrqp trầbijdm tưqctx mộtgcit chúoibit nhưqctx nhớcrmf lạspoki rồjqvti cưqctxtjgbi nóoibii: ‘Chắtjcyc làgyuu khoảhhndng từzipz lầbijdu mưqctxtjgbi bảhhndy nhảhhndy xuốkajbng, khoảhhndng đxrtyóoibi!’

‘Trờtjgbi ạspok …’


Khôyrqpng chỉiikl Liêjytbn Kiềiyrnu màgyuu ngay cảhhnd Hoàgyuung Phủzfnd Anh cũzyeang kinh ngạspokc đxrtyếitjsn trợfcifn mắtjcyt líiiklu lưqctxyrqpi, hai ngưqctxtjgbi bốkajbn mắtjcyt nhìkajbn nhau, trêjytbn mặymfbt đxrtybijdy vẻiiklymjyng bámldei.

‘Mưqctxtjgbi … mưqctxtjgbi bảhhndy tầbijdng???’

Liêjytbn Kiềiyrnu hámlde hốkajbc miệlrrdng, vẻiikl mặymfbt hâfydam mộtgci nhìkajbn Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn: ‘Tầbijdng mưqctxtjgbi bảhhndy đxrtyóoibi nha, em … em chứaghe nhưqctx vậgjnqy màgyuu nhảhhndy xuốkajbng sao?’

Vậgjnqy thìkajb quámlde cool rồjqvti!!!

Trong đxrtybijdu Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn thấwrdop thoámldeng hiệlrrdn ra hìkajbnh ảhhndnh lúoibic đxrtyóoibi, côyrqpqctxtjgbi nóoibii: ‘Bởqctxi vìkajboibi dụymfbng cụymfb hỗjqvt trợfcif, hơyrqpn nữcrmfa lúoibic đxrtyóoibi đxrtyang trong lúoibic nguy hiểxzdtm, em cũzyeang khôyrqpng thểxzdt suy nghĩgtfq nhiềiyrnu!’

‘Trờtjgbi ạspok, tìkajbnh huốkajbng lúoibic đxrtyóoibi chắtjcyc rấwrdot khẩyordn cấwrdop đxrtyúoibing khôyrqpng? Ởnwjm đxrtyâfydau lạspoki xuấwrdot hiệlrrdn têjytbn vôyrqpqctxơyrqpng tâfydam nàgyuuo lạspoki éxzdtp ngưqctxtjgbi ta nhảhhndy từzipz tầbijdng mưqctxtjgbi bảhhndy xuốkajbng đxrtywrdot chứaghe, thậgjnqt làgyuu quámlde đxrtyámldeng ghéxzdtt rồjqvti!’

Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn thấwrdoy vẻiikl mặymfbt bấwrdot bìkajbnh lẫctiin phẫctiin nộtgci củzfnda côyrqp ngưqctxfcifc lạspoki còzxlon bịfyda chọizmxc cưqctxtjgbi đxrtyếitjsn gậgjnqp cảhhndqctxng, nhấwrdot thờtjgbi khôyrqpng ngổymfbi thẳitgrng nổymfbi.

‘Cưqctxtjgbi cámldei gìkajb chứaghe? Bộtgci chịfydaoibii sai sao?’ Liêjytbn Kiềiyrnu nhìkajbn côyrqp vớcrmfi ámldenh mắtjcyt khóoibi hiểxzdtu.

Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn thậgjnqt khóoibi khăvbvin mớcrmfi néxzdtn nổymfbi tiếitjsng cưqctxtjgbi, côyrqp hắtjcyng giọizmxng nóoibii: ‘Cámldei têjytbn trờtjgbi đxrtyámldenh màgyuuyrqp vừzipza nóoibii đxrtyếitjsn đxrtyóoibi chíiiklnh làgyuu … Lãwrdonh Thiêjytbn Dụymfbc!’

Hảhhnd????

Liêjytbn Kiềiyrnu nhấwrdot thờtjgbi chếitjst sữcrmfng.

‘Lãwrdonh Thiêjytbn Dụymfbc? Trờtjgbi ạspok, têjytbn nàgyuuy cũzyeang quámlde đxrtyámldeng ghéxzdtt đxrtyi. Anh ta lạspoki còzxlon éxzdtp em phảhhndi nhảhhndy lầbijdu sao?’

‘Khôyrqpng phảhhndi đxrtyâfydau, tìkajbnh huốkajbng lúoibic đxrtyóoibi hoàgyuun toàgyuun khôyrqpng giốkajbng nhưqctx chịfydaqctxqctxng tưqctxfcifng đxrtyâfydau, lúoibic đxrtyóoibikajbnh hìkajbnh rấwrdot đxrtyymfbc biệlrrdt.’


Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn chợfcift nhớcrmf lạspoki mộtgcit đxrtyoạspokn quámlde khứaghe “oanh liệlrrdt” đxrtyóoibi, trêjytbn gưqctxơyrqpng mặymfbt xinh đxrtypislp chợfcift nổymfbi lêjytbn mộtgcit vầbijdng hồjqvtng.

‘Vậgjnqy rốkajbt cuộtgcic làgyuu xảhhndy ra chuyệlrrdn gìkajboibic đxrtyóoibi?’

Liêjytbn Kiềiyrnu nhìkajbn côyrqp vớcrmfi ámldenh mắtjcyt tòzxlozxlo, dùymjy sao cũzyeang đxrtyãwrdo hỏymyvi, chẳitgrng bằdtitng hỏymyvi đxrtyếitjsn cùymjyng.

Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn mỉiiklm cưqctxtjgbi bắtjcyt đxrtybijdu kểxzdt lạspoki chuyệlrrdn cũzyea cho hai côyrqpmldei nghe.

Gióoibi thổymfbi lámlde lay, mùymjyi hưqctxơyrqpng hoa dìkajbu dịfydau thoang thoảhhndng đxrtyưqctxa trong khôyrqpng khíiikl, dưqctxcrmfi támlden câfyday, ba côyrqpmldei xinh đxrtypislp ngồjqvti nóoibii chuyệlrrdn say sưqctxa, thậgjnqt làgyuu mộtgcit bứaghec tranh xinh đxrtypislp vàgyuuwrdom ámldep.

‘Oa, thìkajb ra em vàgyuuwrdonh Thiêjytbn Dụymfbc thâfydan thủzfnd đxrtyiyrnu lợfcifi hạspoki đxrtyếitjsn thếitjs sao? Sớcrmfm biếitjst nhưqctx vậgjnqy chịfyda sẽughg theo em họizmxc vàgyuui chiêjytbu phòzxlong thâfydan chứaghe khôyrqpng cầbijdn theo ngưqctxtjgbi mặymfbt lạspoknh kia họizmxc bắtjcyn súoibing rồjqvti.’

Liêjytbn Kiềiyrnu vẫctiin dùymjyng ámldenh mắtjcyt hâfydam mộtgci nhìkajbn Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn, sau cùymjyng côyrqp gậgjnqt đxrtybijdu nhưqctx đxrtyãwrdo hạspok quyếitjst tâfydam, ‘Ừhhndm, chịfyda quyếitjst đxrtyfydanh rồjqvti, chịfyda phảhhndi theo em họizmxc.’

‘Theo em họizmxc? Họizmxc cámldei gìkajb?’

Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn chỉiikl tay vàgyuuo mũzyeai mìkajbnh hỏymyvi lạspoki: ‘Liêjytbn Kiềiyrnu, tấwrdot cảhhnd nhữcrmfng gìkajb em đxrtyưqctxfcifc họizmxc trưqctxcrmfc đxrtyâfyday chỉiiklgyuu bảhhndn lĩgtfqnh giếitjst ngưqctxtjgbi màgyuu thôyrqpi. Chịfyda vừzipza đxrtyơyrqpn thuầbijdn vừzipza đxrtyámldeng yêjytbu nhưqctx vậgjnqy, em hoàgyuun toàgyuun khôyrqpng muốkajbn chịfyda bịfyda tiêjytbm nhiễgyijm nhữcrmfng thứaghe đxrtyámldeng sợfcif kia!’

‘Khôyrqpng đxrtyâfydau, làgyuum sao cóoibi thểxzdt chứaghe. Em dạspoky chịfyda nhữcrmfng chiêjytbu phòzxlong thâfydan đxrtyơyrqpn giảhhndn làgyuu đxrtyưqctxfcifc rồjqvti. Tóoibim lạspoki làgyuu chịfyda thíiiklch em, chịfyda khôyrqpng thíiiklch Lãwrdonh Thiêjytbn Dụymfbc, anh ta lúoibic nàgyuuo cũzyeang lạspoknh nhưqctxqctxcrmfc đxrtyámlde hếitjst.’ Liêjytbn Kiềiyrnu bĩgtfqu môyrqpi nóoibii.

‘Khôyrqpng phảhhndi trưqctxcrmfc giờtjgb chịfyda rấwrdot muốkajbn họizmxc bắtjcyn súoibing sao? Thựskroc ra em cũzyeang cóoibi thểxzdt dạspoky chịfyda. Chỉiiklgyuu … bảhhndn lĩgtfqnh bắtjcyn súoibing củzfnda em so vớcrmfi Dụymfbc còzxlon kéxzdtm xa lắtjcym.’ Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn cứagheoibii theo sựskro thậgjnqt.

‘Khôyrqpng đxrtyâfydau khôyrqpng đxrtyâfydau. Chịfyda muốkajbn theo em họizmxc.’

Liêjytbn Kiềiyrnu vộtgcii vàgyuung xua tay, nóoibii mộtgcit tràgyuung: ‘Em làgyuumldet thủzfnd kia màgyuu, đxrtyưqctxơyrqpng nhiêjytbn làgyuu mạspoknh hơyrqpn nhiềiyrnu so vớcrmfi cámldei têjytbn Lãwrdonh Thiêjytbn Dụymfbc kia. Em cóoibi biếitjst khôyrqpng, trêjytbn đxrtytjgbi nàgyuuy chịfydaymjyng bámldei nhấwrdot chỉiikloibi hai ngưqctxtjgbi thôyrqpi đxrtyóoibi.’


‘Làgyuu ai vậgjnqy?’ Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn tòzxlozxlo hỏymyvi.

Liêjytbn Kiềiyrnu hắtjcyng giọizmxng nóoibii: ‘Mộtgcit ngưqctxtjgbi làgyuu chịfydamldei chịfyda, còzxlon mộtgcit ngưqctxtjgbi chíiiklnh làgyuu em đxrtyóoibi.’

Hoàgyuung Phủzfnd Anh ngồjqvti bêjytbn cạspoknh nhịfydan khôyrqpng đxrtyưqctxfcifc, khịfydat mũzyeai mộtgcit cámldei, Liêjytbn Kiềiyrnu côyrqpmldei nàgyuuy miệlrrdng lưqctxyrqpi thậgjnqt ngọizmxt.

Quảhhnd nhiêjytbn, Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn nghe côyrqpoibii vậgjnqy cựskroc kỳzyea vui vẻiikl, gưqctxơyrqpng mặymfbt nhỏymyv nhắtjcyn chợfcift hồjqvtng lêjytbn, vộtgcii nóoibii: ‘Em nàgyuuo cóoibikajb đxrtyámldeng đxrtyxzdt chịfydaymjyng bámldei chứaghe, nhưqctxng chịfyda củzfnda chịfyda thìkajb khámldec nha, lầbijdn trưqctxcrmfc gặymfbp chi ấwrdoy quảhhnd thậgjnqt làgyuu kinh thiêjytbn đxrtytgcing đxrtyfydaa. Chịfydawrdoy đxrtyúoibing làgyuu rấwrdot giỏymyvi Giámldeng Đfnkbbijdu Thuậgjnqt!’

‘Chuyệlrrdn nàgyuuy cũzyeang bìkajbnh thưqctxơyrqpng thôyrqpi màgyuu. Chịfydamldei chịfydagyuu Giámldeng Đfnkbbijdu Sưqctx quyềiyrnn uy nhấwrdot củzfnda hoàgyuung thấwrdot, chịfydawrdoy thựskroc sựskro rấwrdot lợfcifi hạspoki.’

Liêjytbn Kiềiyrnu vừzipza nhắtjcyc đxrtyếitjsn Mặymfbc Di Nhiễgyijm Dung lậgjnqp tứaghec cảhhnd ngưqctxtjgbi toámldet ra vẻiikl kiêjytbu ngạspoko vàgyuu tựskrogyuuo.

‘Thậgjnqt vậgjnqy sao? Chịfydawrdoy rấwrdot thầbijdn bíiikloibi phảhhndi khôyrqpng? Em còzxlon nghe nóoibii ngưqctxtjgbi trong gia tộtgcic củzfnda chịfyda trựskroc giámldec đxrtyiyrnu mạspoknh hơyrqpn ngưqctxtjgbi thưqctxtjgbng, hơyrqpn nữcrmfa đxrtyiyrnu tinh thôyrqpng Giámldeng Đfnkbbijdu Thuậgjnqt cóoibi phảhhndi khôyrqpng?’ Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn tuy làgyuumldet thủzfnd nhưqctxng tuổymfbi vẫctiin còzxlon nhỏymyv, đxrtykajbi vớcrmfi nhữcrmfng chuyệlrrdn cóoibiiiklnh thầbijdn bíiikl nhưqctx vậgjnqy đxrtyưqctxơyrqpng nhiêjytbn làgyuu khôyrqpng kìkajbm đxrtyưqctxfcifc sựskrozxlozxlo rồjqvti. Côyrqpxzdto tay Liêjytbn Kiềiyrnu, vừzipza kéxzdto vừzipza hỏymyvi.

‘Cámldei nàgyuuy …’ Liêjytbn Kiềiyrnu cắtjcyn môyrqpi, vừzipza đxrtyfydanh trảhhnd lờtjgbi thìkajboibic nàgyuuy Hoàgyuung Phủzfnd Anh chợfcift lêjytbn tiếitjsng …

‘Trựskroc giámldec củzfnda Liêjytbn Kiềiyrnu đxrtyúoibing làgyuu rấwrdot mạspoknh nhưqctxng chịfydawrdoy khôyrqpng biếitjst Giámldeng Đfnkbbijdu Thuậgjnqt.’

‘Nàgyuuy …’ Liêjytbn Kiềiyrnu vộtgcii vàgyuung đxrtyưqctxa tay bịfydat miệlrrdng Hoàgyuung Phủzfnd Anh, cưqctxtjgbi ngưqctxfcifng ngùymjyng nóoibii: ‘Ai nóoibii chịfyda khôyrqpng biếitjst Giámldeng Đfnkbbijdu Thuậgjnqt chứaghe? Chịfyda vẫctiin thưqctxtjgbng nhìkajbn chịfydamldei thi thuậgjnqt, đxrtyưqctxơyrqpng nhiêjytbn làgyuu họizmxc lỏymyvm đxrtyưqctxfcifc khôyrqpng íiiklt chiêjytbu.’

Đfnkbùymjya sao, nếitjsu đxrtyxzdt Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn biếitjst mìkajbnh khôyrqpng biếitjst Giámldeng Đfnkbbijdu Thuậgjnqt, nóoibii khôyrqpng chừzipzng em ấwrdoy khôyrqpng chịfydau dạspoky mìkajbnh gìkajb hếitjst, vậgjnqy thậgjnqt chámlden. Chi bằdtitng cứaghe tạspokm nóoibii mấwrdoy câfydau qua loa cho xong chuyệlrrdn vậgjnqy.

Hoàgyuung Phủzfnd Anh suýxtjkt nữcrmfa thìkajbyrqpgyuum cho tứaghec chếitjst, côyrqp liếitjsc nhìkajbn Liêjytbn Kiềiyrnu, ‘Trờtjgbi ạspok, bảhhndn lĩgtfqnh mởqctx to mắtjcyt nóoibii dốkajbi nàgyuuy củzfnda Liêjytbn Kiềiyrnu đxrtyúoibing làgyuu khiếitjsn côyrqp mởqctx rộtgcing tầbijdm mắtjcyt.’

Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn ngưqctxfcifc lạspoki hếitjst sứaghec tin tưqctxqctxng lờtjgbi nóoibii củzfnda Liêjytbn Kiềiyrnu, côyrqp nhìkajbn Liêjytbn Kiềiyrnu vớcrmfi ámldenh mắtjcyt sámldeng rỡyrqp: ‘Chịfyda biếitjst Giámldeng Đfnkbbijdu Thuậgjnqt thậgjnqt sao? Thậgjnqt giỏymyvi quámlde. Cóoibi thểxzdt dạspoky cho em khôyrqpng?’

‘Em khôyrqpng sợfcif sao?’ Liêjytbn Kiềiyrnu thấwrdoy đxrtyiyrn nghịfydagyuuy củzfnda Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn quámlde đxrtytgcit ngộtgcit.

Mộtgcit côyrqpmldei bìkajbnh thưqctxtjgbng chỉiikl cầbijdn nghe nóoibii đxrtyếitjsn Giámldeng Đfnkbbijdu Thuậgjnqt đxrtyãwrdo sợfcif phámldet khiếitjsp, làgyuum gìkajboibi can đxrtyhhndm xin họizmxc nữcrmfa chứaghe.

Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn vộtgcii vàgyuung lắtjcyc đxrtybijdu, ‘Liêjytbn Kiềiyrnu, chi khôyrqpng biếitjst đxrtyóoibi thôyrqpi, khi em nhìkajbn thấwrdoy chịfyda củzfnda chịfyda thi triểxzdtn Giámldeng Đfnkbbijdu Thuậgjnqt, quảhhnd thựskroc làgyuu hếitjst sứaghec hâfydam mộtgci bảhhndn lĩgtfqnh củzfnda chịfydawrdoy, nếitjsu nhưqctx em cóoibi thểxzdt họizmxc đxrtyưqctxfcifc mộtgcit hai chiêjytbu thìkajb tốkajbt quámlde.’

Liêjytbn Kiềiyrnu suy nghĩgtfq mộtgcit chúoibit rồjqvti nóoibii: ‘Nhưqctx vậgjnqy đxrtyi, em dạspoky chịfyda họizmxc bắtjcyn súoibing, chịfyda dạspoky em Giámldeng Đfnkbbijdu Thuậgjnqt.’

‘Đfnkbưqctxfcifc đxrtyóoibi đxrtyưqctxfcifc đxrtyóoibi!’

Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn cựskroc kỳzyea cao hứagheng, mộtgcit tay nắtjcym lấwrdoy tay Liêjytbn Kiềiyrnu, tay kia nắtjcym lấwrdoy tay Hoàgyuung Phủzfnd Anh, vui vẻiikloibii: ‘Nghe qua đxrtyãwrdo thấwrdoy rấwrdot thúoibi vịfyda rồjqvti, hai ngưqctxtjgbi khôyrqpng biếitjst đxrtyóoibiyrqpi, nếitjsu nhưqctx hai ngưqctxtjgbi khôyrqpng đxrtyếitjsn, em thậgjnqt sựskrogyuu buồjqvtn chếitjst đxrtyóoibi!’

Liêjytbn Kiềiyrnu cũzyeang rấwrdot vui vẻiikl, ‘Tiểxzdtu Tuyềiyrnn, chịfyda thấwrdoy bấwrdot mãwrdon thay cho em đxrtyóoibi, tuổymfbi củzfnda em nhỏymyvyrqpn củzfnda chịfyda nhưqctxng mộtgcit chúoibit tựskro do cũzyeang khôyrqpng cóoibi, chẳitgrng bằdtitng em gia nhậgjnqp vàgyuuo đxrtytgcii củzfnda chịfyda vớcrmfi Anh Anh, cùymjyng nhau đxrtyi ngắtjcym cảhhndnh đxrtyi.’

‘Đfnkbi ngắtjcym cảhhndnh?’

Thưqctxfcifng Quan Tuyềiyrnn suy nghĩgtfq mộtgcit chúoibit sau đxrtyóoibi nhẹpisl lắtjcyc đxrtybijdu khôyrqpng támlden thàgyuunh: ‘Dụymfbc sẽughg khôyrqpng đxrtyjqvtng ýxtjk đxrtyâfydau, anh ấwrdoy sợfcif em găvbvip nguy hiểxzdtm.’

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.