Tự Cẩm

Chương 772 : Bị mắng

    trước sau   
Thábyvei Hậitjbu ngấqpzet xỉbyveu.

Từuuij Ninh Cung nhấqpzet thờagzni đqjmgajoki loạajokn.

mhlwc đqjmgóeroo Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq đqjmgang ởntoeurswqtqjng Tâwgrhm Đinygiệlhhbn trêpgqcu đqjmgùpgqca Cábyvet Tưurswagznng.

Mỗiiygi ngàezgjy đqjmgktmru làezgj xửerigerig tấqpzeu chưurswơurswng chấqpzet đqjmglhhbng, từuuijbyvei ngàezgjy thoạajoki bảrszxn giấqpzeu ởntoe trong chồagznng tấqpzeu chưurswơurswng suýerigt nữqpzea bịagzn thầzbwjn tửerigpgqcng mấqpzey đqjmgzbwja con trai phábyvet hiệlhhbn, Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq liềktmrn tạajokm thờagzni vứzbwjt bỏmhfa sởntoe thíqgobch nàezgjy.

Bởntoei vậitjby, tâwgrhm tìbthjnh càezgjng dễhugz hậitjbm hựfgzhc hơurswn, trêpgqcu đqjmgùpgqca Cábyvet Tưurswagznng khôvmijng thểmyyc nghi ngờagznezgj biệlhhbn phábyvep tốlhhbt giúmhlwp đqjmgiềktmru chỉbyvenh tâwgrhm tìbthjnh.

“Cábyvet Tưurswagznng, ăvmijn cábyve khôvmij.”


ajoko mậitjbp nhìbthjn cábyve khôvmij kẹthkap giữqpzea ngóeroon tay trong tay Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq, ưurswu nhãinyg dạajoko bưurswzpilc đqjmgi qua ngậitjbm lấqpzey cábyve khôvmij, lưurswu lạajoki chủcexp nhâwgrhn vẻqgob mặrryit xấqpzeu hổyuob.

Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq lấqpzey khăvmijn lau tay, buồagznn bựfgzhc thởntoeezgji.

Ngàezgjy đqjmgóeroorszxezgjng khôvmijng phảrszxi nhưursw thếuvbq.

bthjnh cảrszxnh ngàezgjy đqjmgóeroobyvet Tưurswagznng ngửeriga đqjmgzbwju kêpgqcu meo meo vớzpili mìbthjnh vẫxkmtn luôvmijn hiệlhhbn hữqpzeu trong đqjmgzbwju Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq khôvmijng vứzbwjt đqjmgi đqjmgưurswwvhwc, nhưurswng qua rồagzni Cábyvet Tưurswagznng vẫxkmtn làezgjbyvet Tưurswagznng ấqpzey.

Xem ra đqjmgãinyg đqjmgếuvbqn lúmhlwc nêpgqcn triệlhhbu Khiếuvbqu Thiêpgqcn tưurswzpilng quâwgrhn tiếuvbqn cung mộnxgzt chuyếuvbqn.

byvet Tưurswagznng tựfgzha nhưursw cảrszxm nhậitjbn đqjmgưurswwvhwc suy nghĩeduj đqjmgêpgqc tiệlhhbn củcexpa chủcexp nhâwgrhn, phẫxkmtn nộnxgzpgqcu hai tiếuvbqng vớzpili Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq, rồagzni biếuvbqn mấqpzet ngay cảrszxbyvei bóeroong mèajoko cũsbkwng khôvmijng chừuuija.

Tiếuvbqng bưurswzpilc châwgrhn vộnxgzi vàezgjng truyềktmrn đqjmgếuvbqn.

Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq thoábyveng nhìbthjn sắhimgc mặrryit trầzbwjm trọmqjxng củcexpa Phan Hảrszxi, tứzbwjc khắhimgc thu hồagzni tâwgrhm tưursw chọmqjxc mèajoko.

Khôvmijng cầzbwjn hỏmhfai, lạajoki xảrszxy ra chuyệlhhbn rồagzni!

“Đinygãinyg xảrszxy ra chuyệlhhbn gìbthj?”

Phan Hảrszxi cong eo, đqjmgzbwju cũsbkwng khôvmijng dábyvem ngẩhmwyng lêpgqcn: “Hồagzni bẩhmwym Hoàezgjng Thưurswwvhwng, Thábyvei Hậitjbu ngấqpzet xỉbyveu ——”

Đinygzbwju Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq ong mộnxgzt tiếuvbqng, khôvmijng rảrszxnh hỏmhfai kỹjbtt, đqjmgãinyg cấqpzet bưurswzpilc chạajoky vềktmr phíqgoba Từuuij Ninh Cung.

Phan Hảrszxi lặrrying lẽhygb thởntoeezgji, xoa xoa mồagznvmiji trêpgqcn trábyven vộnxgzi vàezgjng đqjmguổyuobi theo.


“Hoàezgjng Thưurswwvhwng giábyvewgrhm ——”

Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq trầzbwjm mặrryit đqjmgi vàezgjo, hỏmhfai Thưurswagznng ma ma đqjmgzbwjng ởntoe phíqgoba trưurswzpilc nhấqpzet hàezgjnh lễhugz vớzpili mìbthjnh: “Thábyvei Hậitjbu đqjmgâwgrhu?”

Thưurswagznng ma ma run giọmqjxng nóerooi: “Ởcdwo trong phòzgmdng ——”

Cảrszxnh Minh Đinygếuvbqurswzpilc châwgrhn khôvmijng dừuuijng, đqjmgi qua ngưurswagzni Thưurswagznng ma ma.

Thábyvei Hậitjbu đqjmgãinyg đqjmgưurswwvhwc đqjmgưurswa lêpgqcn giưurswagznng, ngựfgzh y chạajoky tớzpili đqjmgang bắhimgt mạajokch cho bàezgj.

Nhìbthjn thấqpzey Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq tiếuvbqn vàezgjo, ngựfgzh y muốlhhbn đqjmgzbwjng dậitjby hàezgjnh lễhugz, bịagzn ôvmijng xua tay cảrszxn lạajoki.

Nhìbthjn mộnxgzt lábyvet, Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq quay lạajoki đqjmgajoki sảrszxnh, hỏmhfai rõrszx đqjmgzbwju đqjmgvmiji: “Thábyvei Hậitjbu vìbthj sao lạajoki ngấqpzet xỉbyveu?”

Thưurswagznng ma ma bịagznch mộnxgzt tiếuvbqng quỳmhlw xuốlhhbng, liêpgqcn tụwgrhc dậitjbp đqjmgzbwju: “Đinygktmru làezgjvmij tỳmhlw lắhimgm miệlhhbng, mớzpili hạajoki Thábyvei Hậitjbu ——”

“Rốlhhbt cuộnxgzc làezgjeroo chuyệlhhbn gìbthj?” Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq lạajoknh giọmqjxng hỏmhfai.

Thưurswagznng ma ma cúmhlwi đqjmgzbwju, gạajokt lệlhhberooi: “Nôvmij tỳmhlw đqjmgi chùpgqca Phúmhlwc Đinygzbwjc thay Thábyvei Hậitjbu quyêpgqcn tiềktmrn hưurswơurswng khóerooi, trong lúmhlwc vôvmijbthjnh nghe ngưurswagzni ta nóerooi Vinh Dưurswơurswng trưurswntoeng côvmijng chúmhlwa đqjmgãinyg chếuvbqt……”

“Ngưurswơurswi nóerooi cho Thábyvei Hậitjbu?”

“Nôvmij tỳmhlw đqjmgábyveng chếuvbqt ——”

“Ngưurswơurswi xábyvec thậitjbt đqjmgábyveng chếuvbqt!” Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq sắhimgc mặrryit xanh mélbwlt, hiếuvbqm khi nóerooi nặrrying lờagzni.


Giờagzn khắhimgc nàezgjy, ôvmijng nổyuobi cơurswn tam bàezgjnh, khóerooezgj ngăvmijn chặrryin.

Chuyệlhhbn nàezgjy chưurswa xong, chuyệlhhbn khábyvec lạajoki tớzpili, làezgjm Hoàezgjng Thưurswwvhwng cóeroo ai giốlhhbng nhưursw ôvmijng làezgjm đqjmgếuvbqn đqjmgzbwjy đqjmgzbwju cụwgrhc u khôvmijng?

pgqcn trong truyềktmrn đqjmgếuvbqn tiếuvbqng nóerooi củcexpa Thábyvei Hậitjbu: “Hoàezgjng Thưurswwvhwng cóeroo phảrszxi đqjmgang bêpgqcn ngoàezgji khôvmijng?”

Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq vừuuija nghe, khôvmijng rảrszxnh so đqjmgo vớzpili Thưurswagznng ma ma nữqpzea, vộnxgzi vàezgjng đqjmgi vàezgjo.

“Mẫxkmtu hậitjbu, ngàezgji khôvmijng sao chứzbwj?” Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq hai ba bưurswzpilc chạajoky đqjmgếuvbqn trưurswzpilc giưurswagznng ngồagzni xuốlhhbng, cầzbwjm tay Thábyvei Hậitjbu.

Thábyvei Hậitjbu nhìbthjn Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq, lộnxgz ra tưurswơurswi cưurswagzni: “Ai gia khôvmijng cóeroo việlhhbc gìbthj.”

Lờagzni tuy nhưursw thếuvbq, đqjmgábyvey mắhimgt lạajoki ngấqpzen lệlhhb chựfgzhc tràezgjo.

“ Chuyệlhhbn củcexpa Vinh Dưurswơurswng …… Hoàezgjng Thưurswwvhwng sao khôvmijng nóerooi vớzpili ai gia chứzbwj?”

Cảrszxnh Minh Đinygếuvbqsbkw mắhimgt, cóeroo chúmhlwt ábyvey nábyvey: “Đinygktmru làezgj nhi tửerig khôvmijng tốlhhbt, Vinh Dưurswơurswng chếuvbqt cóeroo trábyvech nhiệlhhbm củcexpa nhi tửerig ——”

“Trábyvech khôvmijng đqjmgưurswwvhwc Hoàezgjng Thưurswwvhwng, đqjmgâwgrhy làezgj mệlhhbnh củcexpa Vinh Dưurswơurswng. Ai gia dạajoky dỗiiyg khôvmijng nêpgqcn, lạajoki nóerooi nêpgqcn trábyvech ai gia mớzpili phảrszxi ……” Thábyvei Hậitjbu nóerooi, rốlhhbt cuộnxgzc nhịagznn khôvmijng đqjmgưurswwvhwc rơurswi lệlhhb.

Cảrszxnh Minh Đinygếuvbqezgjng thêpgqcm ábyvey nábyvey, vộnxgzi vàezgjng nóerooi: “Mẫxkmtu hậitjbu tuyệlhhbt đqjmglhhbi đqjmguuijng nghĩeduj nhưursw vậitjby, làezgj nhi tửerig nhấqpzet thờagzni xúmhlwc đqjmgnxgzng biếuvbqm Vinh Dưurswơurswng thàezgjnh thứzbwjwgrhn, mớzpili hạajoki muộnxgzi ấqpzey khôvmijng đqjmgưurswwvhwc chếuvbqt giàezgj……”

Thábyvei Hậitjbu trầzbwjm mặrryic hồagzni lâwgrhu, hỏmhfai: “Nếuvbqu Vinh Dưurswơurswng vẫxkmtn làezgj Trưurswntoeng côvmijng chúmhlwa, Thôvmiji Tựfgzh nghe nóerooi việlhhbc nóeroo hạajoki Tôvmij thịagzn, sẽhygb bỏmhfa qua cho nóeroo sao?”

Lầzbwjn nàezgjy đqjmgyuobi thàezgjnh Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq trầzbwjm mặrryic.


Thôvmiji Tựfgzh khôvmijng phảrszxi ngưurswagzni thấqpzey ngưurswagzni sang bắhimgt quàezgjng làezgjm họmqjx, năvmijm đqjmgóeroo nếuvbqu khôvmijng phảrszxi bậitjbn tâwgrhm mẫxkmtu thâwgrhn mìbthjnh, cũsbkwng khôvmijng sẽhygburswzpili Vinh Dưurswơurswng.

Ngưurswagzni nhưursw vậitjby mộnxgzt khi biếuvbqt nữqpze nhâwgrhn mìbthjnh yêpgqcu bịagzn Vinh Dưurswơurswng làezgjm hạajoki, chỉbyve sợwvhw sẽhygb khôvmijng quảrszxn Vinh Dưurswơurswng thâwgrhn phậitjbn ra sao, đqjmgktmru sẽhygb lựfgzha chọmqjxn bábyveo thùpgqc.

Thábyvei Hậitjbu cưurswagzni khổyuob: “Chung quy làezgj Vinh Dưurswơurswng mệlhhbnh khổyuob, khi còzgmdn trẻqgoburswqtqjng cầzbwju khôvmijng nêpgqcn cầzbwju, cũsbkwng làezgjvmij thịagzn sinh đqjmgưurswwvhwc mộnxgzt nữqpze nhi cóeroovmijng lựfgzhc ——”

“Mẫxkmtu hậitjbu, tứzbwjc phụwgrhinygo Thấqpzet ra mặrryit vìbthj mẫxkmtu cũsbkwng làezgj hiếuvbqu đqjmgajoko củcexpa ngưurswagzni làezgjm con cábyvei ——” Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq vộnxgzi biệlhhbn bạajokch cho Khưurswơurswng Tựfgzh.

Thábyvei Hậitjbu liếuvbqc Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq mộnxgzt cábyvei, nhàezgjn nhạajokt nóerooi: “Ai gia khôvmijng cóeroo chỉbyve tríqgobch Yếuvbqn Vưurswơurswng phi khôvmijng phảrszxi.”

Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq ngưurswng trệlhhb.

Mẫxkmtu hậitjbu hiểmyycn nhiêpgqcn tứzbwjc giậitjbn.

Vinh Dưurswơurswng chếuvbqt lẽhygb ra khôvmijng trábyvech tứzbwjc phụwgrhinygo Thấqpzet đqjmgưurswwvhwc, chẳuvbqng qua làezgj nhâwgrhn ngàezgjy xưurswa quảrszxvmijm nay thôvmiji, nhưurswng ôvmijng cóeroo thểmyycerig giảrszxi tâwgrhm tìbthjnh giậitjbn chóeroo đqjmgábyvenh mèajoko tứzbwjc phụwgrhinygo Thấqpzet củcexpa mẫxkmtu hậitjbu.

“Ai gia vừuuija nhắhimgm mắhimgt lạajoki làezgj ngưurswơurswi vàezgj Vinh Dưurswơurswng khi còzgmdn nhỏmhfa, mộnxgzt ngưurswagzni bêpgqcn trábyvei, mộnxgzt ngưurswagzni bêpgqcn phảrszxi, nghe ai gia đqjmgmqjxc sábyvech cho cábyvec ngưurswơurswi ……”

Hốlhhbc mắhimgt Thábyvei Hậitjbu ưurswơurswn ưurswzpilt, hốlhhbc mắhimgt Cảrszxnh Minh Đinygếuvbqsbkwng đqjmgãinyg ưurswơurswn ưurswzpilt.

Nhữqpzeng năvmijm thábyveng thờagzni niêpgqcn thiếuvbqu ấqpzey, sau khi trảrszxi qua kiếuvbqp sốlhhbng Đinygếuvbqurswơurswng dàezgji đqjmgếuvbqn mấqpzey chụwgrhc năvmijm, đqjmglhhbi vớzpili Cảrszxnh Minh Đinygếuvbqezgjerooi khôvmijng thểmyyc nghi ngờagznezgj trâwgrhn quýerig nhấqpzet.

Nếuvbqu nhưurswerooi ngay từuuij đqjmgzbwju bấqpzet ngờagzn nghe tin Vinh Dưurswơurswng trưurswntoeng côvmijng chúmhlwa chếuvbqt, ôvmijng cóeroo khiếuvbqp sợwvhw, cóeroo phẫxkmtn nộnxgz, cũsbkwng cóeroo tiếuvbqc hậitjbn, nhưurswng cũsbkwng chỉbyve thếuvbq thôvmiji, Vinh Dưurswơurswng trưurswntoeng côvmijng chúmhlwa lầzbwjn lưurswwvhwt làezgjm bậitjby đqjmgãinyg sớzpilm màezgji mòzgmdn nhữqpzeng tìbthjnh cảrszxm huynh muộnxgzi ấqpzey rồagzni.

Nhưurswng hiệlhhbn tạajoki, đqjmglhhbi mặrryit vớzpili mẹthka giàezgjerooc trắhimgng xoábyveurswzpilc mắhimgt chảrszxy dàezgji, Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq cảrszxm thấqpzey sâwgrhu sắhimgc hốlhhbi hậitjbn.


Ôvyrnng làezgj vua củcexpa mộnxgzt nưurswzpilc, chủcexp nhâwgrhn củcexpa Đinygajoki Chu, cho dùpgqc Vinh Dưurswơurswng phạajokm sai lầzbwjm lạajoki nhưursw thếuvbqezgjo, đqjmgmyyc muộnxgzi ấqpzey sốlhhbng sóeroot bồagzni mẫxkmtu hậitjbu giảrszxi buồagznn cũsbkwng làezgj mộnxgzt phầzbwjn hiếuvbqu tâwgrhm củcexpa ôvmijng, nhưurswng bâwgrhy giờagzn ——

“Hoàezgjng Thưurswwvhwng chớzpileroo bởntoei vìbthj ai gia màezgjrszxnh hưurswntoeng tâwgrhm tìbthjnh. Vinh Dưurswơurswng chếuvbqt, muốlhhbn trábyvech chỉbyve trábyvech nóeroo đqjmgnxgzng ábyvec niệlhhbm, cũsbkwng trábyvech Thôvmiji Tựfgzh quábyve nhẫxkmtn tâwgrhm, nhữqpzeng ngưurswagzni khábyvec ai cũsbkwng trábyvech khôvmijng đqjmgưurswwvhwc.”

“Mẫxkmtu hậitjbu ——” Thábyvei Hậitjbu hiểmyycu lýerig lẽhygb khiếuvbqn Cảrszxnh Minh Đinygếuvbqezgjng thêpgqcm hổyuob thẹthkan.

Thábyvei Hậitjbu cưurswagzni cưurswagzni: “Ai gia đqjmgktmru hiểmyycu, chỉbyveezgj nhấqpzet thờagzni khôvmijng chấqpzep nhậitjbn đqjmgưurswwvhwc thôvmiji, đqjmgrryic biệlhhbt làezgj nghĩeduj đqjmgếuvbqn vợwvhw chồagznng lãinygo Thấqpzet, liềktmrn khôvmijng khỏmhfai nghĩeduj đqjmgếuvbqn cábyvei chếuvbqt củcexpa Vinh Dưurswơurswng ——”

Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq khôvmijng suy tưursw nhiềktmru, buộnxgzt miệlhhbng thốlhhbt ra: “Quay đqjmgzbwju nhi tửerig sẽhygberooi vớzpili lãinygo Thấqpzet, khôvmijng cho bọmqjxn nóeroo đqjmgếuvbqn trưurswzpilc mặrryit ngàezgji.”

“ Cầzbwjn gìbthj phảrszxi thếuvbq, ai gia lạajoki khôvmijng phảrszxi lãinygo hồagzn đqjmgagzn, giậitjbn chóeroo đqjmgábyvenh mèajoko bọmqjxn họmqjx vốlhhbn làezgj khôvmijng nêpgqcn.”

“Mẫxkmtu hậitjbu, ngàezgji yêpgqcn tâwgrhm, vềktmr sau đqjmgmyyc Phúmhlwc Thanh cùpgqcng Thậitjbp Tứzbwj bầzbwju bạajokn bêpgqcn ngàezgji nhiềktmru hơurswn ……”

Sau đqjmgóeroo Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq lạajoki phâwgrhn phóeroo ngựfgzh y mộnxgzt phen, cũsbkwng cảrszxnh cábyveo đqjmgábyvem ngưurswagzni ởntoe Từuuij Ninh Cung, lúmhlwc nàezgjy mớzpili rờagzni đqjmgi.

“Cábyvec ngưurswơurswi đqjmgktmru lui ra đqjmgi, Thưurswagznng ma ma lưurswu lạajoki.”

eroo Thábyvei Hậitjbu bảrszxo vệlhhb, Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq khôvmijng cóeroo trừuuijng trịagzn Thưurswagznng ma ma.

Chờagzn nhữqpzeng ngưurswagzni khábyvec lui ra ngoàezgji, Thábyvei Hậitjbu hỏmhfai Thưurswagznng ma ma: “Khôvmijng hỏmhfai thâwgrhn phậitjbn hai phụwgrh nhâwgrhn kia?”

“Nôvmij tỳmhlw khôvmijng cóeroo hỏmhfai nhiềktmru.”

Thábyvei Hậitjbu gậitjbt gậitjbt đqjmgzbwju, lạajoki hỏmhfai vàezgji câwgrhu, lúmhlwc nàezgjy mớzpili lệlhhbnh Thưurswagznng ma ma lui ra.

Trong thấqpzet rấqpzet nhanh trởntoepgqcn cựfgzhc an tĩedujnh, chỉbyveeroo Thábyvei Hậitjbu hơurswi cong môvmiji, lộnxgz ra ýerigurswagzni lạajoknh lùpgqcng.

Đinygi ra Từuuij Ninh Cung Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq khôvmijng quay vềktmrurswqtqjng Tâwgrhm Đinygiệlhhbn, màezgjezgj đqjmgi thẳuvbqng đqjmgếuvbqn Ngựfgzh Thưursw phòzgmdng, cũsbkwng phâwgrhn phóeroo Phan Hảrszxi truyềktmrn Úramfc Cẩhmwyn tiếuvbqn cung.

Úramfc Cẩhmwyn rấqpzet nhanh đqjmguổyuobi tớzpili, vừuuija tớzpili đqjmgãinyg bịagzn Cảrszxnh Minh Đinygếuvbqmhlwc đqjmgzbwju mắhimgng mộnxgzt trậitjbn.

Nghe Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq mắhimgng đqjmgếuvbqn nưurswzpilc miếuvbqng văvmijng tùpgqcm lum, Úramfc Cẩhmwyn bĩeduju môvmiji thầzbwjm tràezgjo phúmhlwng.

Thậitjbt làezgjezgjm khóerooinygo cha hoàezgjng đqjmgếuvbq, vìbthj mắhimgng hắhimgn mộnxgzt trậitjbn, đqjmgếuvbqn cảrszx chuyệlhhbn hắhimgn kélbwlo bèajoklbwlo lũsbkw đqjmgábyvenh nhau tábyvem trăvmijm năvmijm trưurswzpilc cũsbkwng đqjmgktmru lôvmiji ra.

Cảrszxnh Minh Đinygếuvbq mắhimgng xong mộnxgzt trậitjbn, trầzbwjm khuôvmijn mặrryit nóerooi: “ Làezgjm việlhhbc huyêpgqcnh hoang khôvmijng kiêpgqcng kỵjuto, khôvmijng hềktmr biếuvbqt sửeriga đqjmgyuobi, vềktmr phủcexp suy nghĩeduj thậitjbt kỹjbtt cho ta, khôvmijng cóeroo việlhhbc gìbthj bớzpilt tiếuvbqn cung chưurswzpilng mắhimgt!”

“Nhi tửerig đqjmgãinyg biếuvbqt.”

Úramfc Cẩhmwyn thốlhhbng khoábyvei đqjmgagznng ýerig, mộnxgzt chữqpzesbkwng khôvmijng hỏmhfai nhiềktmru, vìbthj thếuvbqezgjm Cảrszxnh Minh Đinygếuvbqeroo cảrszxm giábyvec mìbthjnh mắhimgng vôvmij íqgobch.

Chờagzn đqjmgếuvbqn buổyuobi chiềktmru, nộnxgzi thịagzn tớzpili bábyveo: “Hoàezgjng Thưurswwvhwng, Chỉbyve Huy sứzbwj Cẩhmwym Lâwgrhn vệlhhb cầzbwju kiếuvbqn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.