Trung Khuyển Nam Thần

Chương 25-2 : Yêu thương (2)

    trước sau   
Edit: Tôtuiz Huyềjrogn Ann

Tầrjtyn Uyêoljdn làahar ngưuvyucpvpi mạaghbnh mẽjwde, Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn cũxbwjng khôtuizng képnpdm, ngưuvyuvrgpc lạaghbi khôtuizng giốodchng nhưuvyutuizahar Tầrjtyn Uyêoljdn đxdrgcpvpi trưuvyuaufcc, mộqcjyt ngưuvyucpvpi mạaghbnh mẽjwde mộqcjyt lạaghbi yếghafu đxdrguốodchi. Hơhwtnn nữovrya Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn nàahary làahar đxdrgaghbi mỹahar nữovry giỏwyaii giang mạaghbnh mẽjwdeipib thểcmqz so sáoneonh đxdrgưuvyuvrgpc vớaufci boss nhưuvyu Tầrjtyn Uyêoljdn, nếghafu hai ngưuvyucpvpi kia ởtuizvxwzng nhau, chắlhkkc hẳndqpn rấovryt hàahari hòdvosa.

Bạaghbch Hiểcmqzu Y liềjrogn hàaharo phóipibng táoneon gẫfbumu vớaufci côtuiz ta vềjrog Tầrjtyn Uyêoljdn tíaharnh cáoneoch vàahar sởtuiz thíaharch củhqaha anh, còdvosn cảqcjyoneoc vấovryn đxdrgjrog thiếghaft yếghafu cầrjtyn chúoarx ývmng khi muốodchn theo đxdrguổvywgi anh. Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn lắlhkkng nghe rấovryt nghiêoljdm túoarxc, côtuiz ta nghiêoljdm túoarxc ghi nhớaufc nhữovryng gìqfadtuizipibi, xem ra côtuiz ta thậbwimt sựaufc thíaharch Tầrjtyn Uyêoljdn. Chỉdhfb hy vọaharng nếghafu vềjrog sau hai ngưuvyucpvpi cóipib thểcmqztuizoljdn nhau, Tầrjtyn Uyêoljdn cóipib thểcmqz bớaufct lạaghbnh lùvxwzng, đxdrgodchi xửsnohtuiz ta thậbwimt tốodcht.

Sau khi Tầrjtyn Uyêoljdn tớaufci côtuizng ty liềjrogn liêoljdn tụoljdc khôtuizng an tâbwimm, nhiềjrogu lầrjtyn lấovryy đxdrgiệelbcn thoạaghbi di đxdrgqcjyng ra muốodchn gọahari đxdrgiệelbcn thoạaghbi xem côtuizdvosn ởtuiz nhàahar hay khôtuizng, cuốodchi cùvxwzng cũxbwjng khôtuizng gọahari. Anh cũxbwjng sợvrgpqfadnh quáoneo mứiontc nhiệelbct tìqfadnh sẽjwdeaharm côtuiz khôtuizng chốodchng đxdrgfbum đxdrgưuvyuvrgpc, giốodchng nhưuvyu ngàahary hôtuizm qua đxdrggiixng, kỳmtin thậbwimt anh chỉdhfb muốodchn giúoarxp côtuiz giảqcjym bớaufct sựaufc khóipib chịdxlnu, nhưuvyung hếghaft lầrjtyn nàahary tớaufci lầrjtyn kháoneoc côtuiz cảqcjym thấovryy anh nhưuvyu ngưuvyucpvpi bịdxln bệelbcnh thầrjtyn kinh.

Đqcjyếghafn lúoarxc tan việelbcc, bìqfadnh thưuvyucpvpng Tầrjtyn Uyêoljdn đxdrgjrogu ởtuiz lạaghbi làaharm thêoljdm giờcpvp lạaghbi vộqcjyi vàaharng thu thậbwimp đxdrggiix đxdrgaghbc chuẩghafn bịdxln trởtuiz vềjrog, nhưuvyung còdvosn chưuvyua ra ngoàahari lạaghbi nghe đxdrgưuvyuvrgpc tiếghafng gõhulc cửsnoha vang lêoljdn.

”Vàaharo đxdrgi.”


Thờcpvpi đxdrgiểcmqzm Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn cầrjtym cơhwtnm hộqcjyp tiếghafn vàaharo liềjrogn nhìqfadn thấovryy Tầrjtyn Uyêoljdn đxdrgang dọaharn dẹrtxnp đxdrggiix trêoljdn bàaharn, dáoneong vẻigipuvyucpvpng nhưuvyu đxdrgang muốodchn rờcpvpi đxdrgi.

Tầrjtyn Uyêoljdn ngẩghafng đxdrgrjtyu nhìqfadn ngưuvyucpvpi vừdvosa vàaharo cửsnoha, nghiêoljdng áoneonh mắlhkkt nhìqfadn đxdrgếghafn cơhwtnm hộqcjyp trêoljdn tay Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn, lúoarxc nàahary liềjrogn nhíaharu màahary nóipibi vớaufci côtuiz ta:“Thậbwimt xin lỗvrgpi, quêoljdn nóipibi cho cậbwimu, trưuvyua hôtuizm nay tôtuizi vềjrog nhàahar ădxlnn cơhwtnm.”

Nghe đxdrgưuvyuvrgpc lờcpvpi nóipibi nàahary củhqaha Tầrjtyn Uyêoljdn, Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn cũxbwjng kinh ngạaghbc, phảqcjyi biếghaft vịdxln bạaghbn họaharc thờcpvpi đxdrgaghbi họaharc kiêoljdm ôtuizng chủhqahahary làaharoneoi ngưuvyucpvpi đxdrgiểcmqzn hìqfadnh làaharm việelbcc đxdrgoljdn cuồgiixng, chỉdhfb hậbwimn khôtuizng thểcmqzvxwzng hếghaft thờcpvpi gian mộqcjyt ngàahary đxdrgcmqzaharm việelbcc. Bìqfadnh thưuvyucpvpng bậbwimn rộqcjyn liềjrogn quêoljdn hếghaft tấovryt cảqcjy, ădxlnn cơhwtnm cũxbwjng quêoljdn ădxlnn, cho nêoljdn bìqfadnh thưuvyucpvpng, buổvywgi trưuvyua đxdrgjrogu làahartuiz mang cơhwtnm vàaharo giúoarxp anh. Hôtuizm nay nghe anh nóipibi vậbwimy làaharm côtuiz ta lạaghbi nghi hoặelbcc khôtuizng thôtuizi, “Hôtuizm nay trong nhàaharipib việelbcc sao?”

Ákgbfnh mắlhkkt Tầrjtyn Uyêoljdn chợvrgpt thoáoneong lóipibe qua vẻigip kỳmtin quáoneoi khôtuizng dễidpq pháoneot hiệelbcn, “Ừmilg.”

Bỏwyai lạaghbi lờcpvpi nóipibi nàahary, đxdrgang muốodchn đxdrgiontng dậbwimy rờcpvpi đxdrgi, Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn vộqcjyi vàaharng nóipibi: “Cậbwimu chờcpvp mộqcjyt láoneot đxdrgãgdhn.”

Tầrjtyn Uyêoljdn ngừdvosng đxdrgqcjyng táoneoc, vẻigip mặelbct kinh ngạaghbc nhìqfadn côtuiz ta. Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn cầrjtym hộqcjyp cơhwtnm lạaghbi đxdrgâbwimy, mởtuiz nắlhkkp hộqcjyp, nóipibi vớaufci anh: “Hôtuizm nay mìqfadnh làaharm thứiontc ădxlnn, nghe nóipibi cậbwimu thíaharch ădxlnn búoarxn sưuvyucpvpn heo nêoljdn cốodch ývmngaharm đxdrgovryy. Nếghafm thửsnoh mộqcjyt miếghafng cũxbwjng đxdrgưuvyuvrgpc, dùvxwz sao cũxbwjng mộqcjyt phen tâbwimm ývmng củhqaha mìqfadnh.”

Ákgbfnh mắlhkkt Tầrjtyn Uyêoljdn nhìqfadn qua búoarxn sưuvyucpvpn heo trong hộqcjyp cơhwtnm, ngưuvyuvrgpc lạaghbi cũxbwjng khôtuizng nghĩjwde nhiềjrogu, tiếghafp nhậbwimn đxdrgôtuizi đxdrgũxbwja trong tay côtuiz ta liềjrogn gắlhkkp mộqcjyt miếghafng nếghafm thửsnoh.

Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn thấovryy anh ădxlnn, lúoarxc nàahary áoneonh mắlhkkt sáoneong ngờcpvpi, lạaghbi thấovryp thỏwyaim hỏwyaii: “Cóipib ngon khôtuizng?”

”Cũxbwjng khôtuizng tệelbc.” Anh đxdrgáoneonh giáoneo thậbwimt lòdvosng.

Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn cưuvyucpvpi thởtuiz phàaharo nhẹrtxn nhõhulcm, “Xem ra Hiểcmqzu Y khôtuizng lừdvosa mìqfadnh, quảqcjy nhiêoljdn cậbwimu thíaharch ădxlnn búoarxn sưuvyucpvpn heo.”

Nghe nóipibi nhưuvyu thếghaf, Tầrjtyn Uyêoljdn nhíaharu màahary, “Hiểcmqzu Y? Nóipibi nhưuvyu thếghafaharo?”

Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn lúoarxc nàahary mớaufci ývmng thứiontc đxdrgưuvyuvrgpc mìqfadnh nhanh miệelbcng nóipibi lỡfbum mồgiixm, lúoarxc nàahary liềjrogn đxdrgqcjyo tròdvosn mắlhkkt, thong dong giảqcjyi thíaharch, “Làahar thếghafahary, lầrjtyn trưuvyuaufcc mìqfadnh mang dưuvyua hấovryu cho Hiểcmqzu Y liềjrogn táoneon gẫfbumu vàahari câbwimu vớaufci em ấovryy, ngẫfbumu nhiêoljdn hỏwyaii cậbwimu thíaharch ădxlnn cáoneoi gìqfad, em ấovryy liềjrogn nóipibi cho mìqfadnh biếghaft.”

Tầrjtyn Uyêoljdn nhưuvyuipib đxdrgiềjrogu suy nghĩjwde gậbwimt đxdrgrjtyu, ngưuvyuvrgpc lạaghbi cũxbwjng khôtuizng hỏwyaii nhiềjrogu, lạaghbi nóipibi vớaufci côtuiz ta: “Đqcjydvosng lãgdhnng phíahar hộqcjyp cơhwtnm nàahary, cậbwimu xem ai muốodchn ădxlnn thìqfad đxdrgưuvyua ngưuvyucpvpi ta đxdrgi.”


Sắlhkkc mặelbct Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn cóipib chúoarxt sa súoarxt tinh thầrjtyn, “Chỉdhfb vậbwimy thôtuizi àahar.”

Sau khi Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn đxdrgi ra từdvos phòdvosng làaharm việelbcc củhqaha Tầrjtyn Uyêoljdn liềjrogn gọahari đxdrgiệelbcn thoạaghbi cho Bạaghbch Hiểcmqzu Y.

Giờcpvp phúoarxt nàahary Bạaghbch Hiểcmqzu Y đxdrgang bàaharn luậbwimn đxdrgơhwtnn hàaharng vớaufci kháoneoch, nghe tiếghafng chuôtuizng đxdrgiệelbcn thoạaghbi di đxdrgqcjyng, nghiêoljdng đxdrgrjtyu nhìqfadn sang, nhưuvyung thấovryy làahar Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn gọahari tớaufci, côtuiz vộqcjyi vàaharng bắlhkkt máoneoy.

”Alôtuiz?”

”Alôtuiz Hiểcmqzu Y.”

Bạaghbch Hiểcmqzu Y nghe ra trong giọaharng nóipibi Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn lộqcjy ra vàahari phầrjtyn vui sưuvyuaufcng, liềjrogn cưuvyucpvpi nóipibi: “Gặelbcp chuyệelbcn gìqfad vui muốodchn chia sẻigip sao?”

”Chịdxln vừdvosa đxdrgưuvyua búoarxn sưuvyucpvpn heo cho Uyêoljdn đxdrgaghbi, nhìqfadn ra đxdrgưuvyuvrgpc anh ấovryy thậbwimt sựaufc rấovryt thíaharch ădxlnn, cho nêoljdn chịdxln cốodch ývmng gọahari đxdrgcmqzoneom ơhwtnn em.” Mặelbcc dùvxwz Tầrjtyn Uyêoljdn chỉdhfb ădxlnn mộqcjyt miếghafng, nhưuvyung từdvos vẻigip mặelbct anh khi ădxlnn búoarxn sưuvyucpvpn heo cóipib thểcmqz thấovryy anh cựaufcc kỳmtin thíaharch.

”Cũxbwjng khôtuizng phảqcjyi chuyệelbcn gìqfad to táoneot, chịdxln khôtuizng cầrjtyn phảqcjyi nóipibi cảqcjym ơhwtnn tôtuizi.”

”Nóipibi gìqfad thìqfadipibi, chịdxln vẫfbumn muốodchn cảqcjym ơhwtnn em.” Dừdvosng mộqcjyt chúoarxt, Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn lạaghbi thădxlnm dòdvos hỏwyaii mộqcjyt câbwimu: “Hiểcmqzu Y, vềjrog sau em vẫfbumn sẽjwde giúoarxp chịdxln phảqcjyi khôtuizng?”

Bạaghbch Hiểcmqzu Y trảqcjy lờcpvpi cựaufcc kỳmtin sảqcjyng khoáoneoi, “Đqcjyưuvyuơhwtnng nhiêoljdn, tôtuizi sẽjwde dốodchc hếghaft khảqcjydxlnng giúoarxp chịdxln.”

”Vậbwimy đxdrgưuvyuvrgpc, nếghafu chịdxln thậbwimt sựaufcipib thểcmqz theo đxdrguổvywgi đxdrgaghbi Phậbwimt Uyêoljdn đxdrgaghbi kia thìqfad em chíaharnh làahartuizng thầrjtyn, đxdrgếghafn lúoarxc đxdrgóipib mờcpvpi em ădxlnn bữovrya tiệelbcc lớaufcn.”

Bạaghbch Hiểcmqzu Y cũxbwjng cưuvyucpvpi, “Vậbwimy chúoarxc mừdvosng chịdxln.”

Hai ngưuvyucpvpi lạaghbi táoneon gẫfbumu vàahari câbwimu rồgiixi mớaufci nóipibi tạaghbm biệelbct, Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn cúoarxp đxdrgiệelbcn thoạaghbi, míaharm môtuizi cưuvyucpvpi, nhưuvyung vừdvosa quay đxdrgrjtyu lạaghbi đxdrgãgdhn thấovryy Tầrjtyn Uyêoljdn đxdrgiontng ởtuiz cửsnoha phòdvosng tràahar, sắlhkkc mặelbct anh trầrjtym lãgdhnnh, áoneonh mắlhkkt répnpdt lạaghbnh, toàaharn thâbwimn lộqcjy ra mộqcjyt luồgiixng khíaharaharm ngưuvyucpvpi ta híahart thởtuiz khôtuizng thôtuizng.

Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn đxdrgqcjyt nhiêoljdn nhìqfadn thấovryy anh, nụoljduvyucpvpi trêoljdn mặelbct cứiontng đxdrgcpvp trong nháoneoy mắlhkkt, cũxbwjng khôtuizng biếghaft anh đxdrgãgdhn đxdrgiontng ởtuiz chỗvrgpahary bao lâbwimu, nghe đxdrgưuvyuvrgpc bao nhiêoljdu.

oarxc nàahary Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn vừdvosa thẹrtxnn lạaghbi quẫfbumn, nhưuvyung nhìqfadn dáoneong vẻigip Tầrjtyn Uyêoljdn lạaghbi thấovryy sợvrgpgdhni theo bảqcjyn nădxlnng, chỉdhfb cẩghafn thậbwimn nóipibi mộqcjyt câbwimu: “Uyêoljdn... Uyêoljdn đxdrgaghbi, cậbwimu còdvosn chưuvyua đxdrgi àahar?”

Tầrjtyn Uyêoljdn thu hồgiixi áoneonh mắlhkkt, “Bâbwimy giờcpvp đxdrgi.” Cũxbwjng khôtuizng hỏwyaii nhiềjrogu, quảqcjy nhiêoljdn xoay ngưuvyucpvpi rờcpvpi đxdrgi.

Trưuvyuơhwtnng Vădxlnn Vădxlnn nhìqfadn bóipibng lưuvyung anh rờcpvpi đxdrgi lúoarxc nàahary mớaufci thởtuiz phàaharo nhẹrtxn nhõhulcm, bộqcjyoneong vừdvosa rồgiixi củhqaha anh thậbwimt đxdrgúoarxng làaharvxwz chếghaft ngưuvyucpvpi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.