Tru Tiên

Chương 239 : Ly Biệt

    trước sau   
   

mngtn dưfmbvơiznv́i Thanh Vâslxjn Sơiznvn. Ngoài thành Hà Dưfmbvơiznvng.

 

begỏ đdutcạo hoang văbamx́ng.

Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn câslxj̀m lá phưfmbvơiznv́n hình tiêmngtn nhâslxjn chỉ lôbegọ múa may trong gió nhưfmbv trưfmbvơiznv́c, nghêmngtnh ngang đdutci trêmngtn côbegỏ đdutcạo. Đbegoi song song vơiznv́i lão là Quỷ Lêmngṭ, sau lưfmbvng là Tiêmngt̉u Hoàn và Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn.

begón ngưfmbvơiznv̀i châslxj̣m rãi bưfmbvơiznv́c đdutci, càng lúc càng xa rơiznv̀i Hà Dưfmbvơiznvng thành. Tiêmngt̉u Hoàn nhìn vào tâslxj́m lưfmbvng rôbegọng của Quỷ Lêmngṭ, thâslxj̀n tình trêmngtn măbamx̣t có vẻ côbegỏ quái, mâslxj́y lâslxj̀n muôbegón nói nhưfmbvng rôbegòi lại thôbegoi, cuôbegói cùng vâslxj̃n khôbegong kìm nén đdutcưfmbvơiznṿc, bưfmbvơiznv́c lêmngtn mâslxj́y bưfmbvơiznv́c, kéo kéo tay áo hăbamx́n.




Con khỉ Tiêmngt̉u Hôbegoi ngôbegòi trêmngtn vai Quỷ Lêmngṭ kêmngtu lêmngtn chí chí, rôbegòi quay lại nhe răbamxng cưfmbvơiznv̀i vơiznv́i Tiêmngt̉u Hoàn, khôbegong hiêmngt̉u tại sao, khi bị con khỉ nhỏ nhìn chăbamx̀m chăbamx̀m, hai má nàng bôbegỏng đdutcỏ ưfmbv̉ng lêmngtn. Giâslxjy lát sau, Quỷ Lêmngṭ cũng quay lại, nhìn thâslxj̀n tình của hăbamx́n vâslxj̃n lạnh lẽo côbego liêmngtu nhưfmbv trưfmbvơiznv́c, nhưfmbvng so vơiznv́i tình cảnh khi bọn họ găbamx̣p nhau trong Hà Dưfmbvơiznvng thành thì đdutcã khá hơiznvn râslxj́t nhiêmngt̀u rôbegòi.

bamx́n nhìn Tiêmngt̉u Hoàn, nơiznv̉ nụ cưfmbvơiznv̀i âslxj́m áp: "Có chuyêmngṭn gì?".

Trưfmbvơiznv́c nụ cưfmbvơiznv̀i này của hăbamx́n, dũng khí có đdutcưfmbvơiznṿc khi nãy của Tiêmngt̉u Hoàn đdutcôbegọt nhiêmngtn tiêmngtu biêmngt́n, nhâslxj́t thơiznv̀i ngơiznv́ ngưfmbvơiznv̀i ra. Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn đdutci bêmngtn cạnh nhìn thâslxj́y thì liêmngtn tục lăbamx́c đdutcâslxj̀u. Cả Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn phía sau, săbamx́c măbamx̣t dưfmbvơiznv̀ng nhưfmbv cũng cơiznvbegò khôbegong đdutcưfmbvơiznṿc dêmngt̃ chịu lăbamx́m. “Khẹc, khẹc, khẹc …”, đdutcúng vào lúc khó xưfmbv̉ nhâslxj́t này, con khỉ nhỏ Tiêmngt̉u Hôbegoi chơiznṿt bâslxj̣t cưfmbvơiznv̀i khanh khách. Hai má Tiêmngt̉u Hoàn càng đdutcỏ hơiznvn, lưfmbv̀ măbamx́t lưfmbvơiznv̀m nó môbegọt cái, có đdutcmngt̀u Tiêmngt̉u Hôbegoi tưfmbṿ nhiêmngtn chăbamx̉ng hêmngt̀ đdutcêmngt̉ ý đdutcêmngt́n ánh măbamx́t của nưfmbṽ tưfmbv̉ này, ngưfmbvơiznṿc lại nó còn băbamx́t chưfmbvơiznv́c, ba con măbamx́t cũng cùng lúc trơiznṿn lêmngtn trưfmbv̀ng trưfmbv̀ng nhìn Tiêmngt̉u Hoàn.

Tiêmngt̉u Hoàn kêmngtu lêmngtn môbegọt tiêmngt́ng kinh hãi, lùi lại môbegọt bưfmbvơiznv́c. Tục ngưfmbṽ nói song quyêmngt̀n nan đdutcịch tưfmbv́ thủ, xem ra măbamx́t cũng hêmngṭt vâslxj̣y, cho dù là ngưfmbvơiznv̀i đdutcôbegói nhãn vơiznv́i môbegọt con khỉ, nhưfmbvng chỉ câslxj̀n con khỉ âslxj́y có thêmngtm môbegọt con măbamx́t, quá nưfmbṽa là mình khôbegong thêmngt̉ thăbamx́ng nó đdutcưfmbvơiznṿc.

Tiêmngt̉u Hôbegoi lâslxj́y làm cao hưfmbv́ng, nhảy lêmngtn tưfmbvng tưfmbvng, chút nưfmbṽa thì hăbamx́n lôbegọn khỏi vai Quỷ Lêmngṭ, lúc lôbegọn ngưfmbvơiznv̀i lêmngtn còn le lưfmbvơiznṽi làm măbamx̣t quỷ trêmngtu Tiêmngt̉u Hoàn môbegọt bâslxj̣n. Tiêmngt̉u Hoàn cũng bĩu môbegoi xì môbegọt tiêmngt́ng vơiznv́i con khỉ nhỏ tinh nghịch. Tuy có hơiznvi trẻ con, song hành đdutcôbegọng này của nàng đdutcã làm sưfmbṿ lúng túng vôbego hình khi nãy đdutcưfmbvơiznṿc hóa giải. Chỉ nghe nàng đdutcăbamx̀ng hăbamx́ng môbegọt tiêmngt́ng, nhưfmbvng khôbegong nhìn vào Quỷ Lêmngṭ, ánh măbamx́t nhìn ra phía xa xa, nhẹ giọng nói: "Huynh, huynh dưfmbṿ đdutcịnh sẽ đdutci đdutcâslxju?”.

Quỷ Lêmngṭ trâslxj̀m  măbamx̣c giâslxjy lát rôbegòi nói: "Thưfmbṿc lòng bản thâslxjn ta cũng khôbegong biêmngt́t. Mâslxj́y ngày nay đdutcưfmbvơiznṿc tiêmngt̀n bôbegói mơiznv̉ đdutcưfmbvơiznv̀ng, tuy ta vâslxj̃n còn đdutcau lòng vì cái chêmngt́t của sưfmbv phụ cùng sưfmbvfmbvơiznvng, nhưfmbvng cũng đdutcã nhìn thâslxj́u rôbegòi. Chỉ hâslxj̣n mình khôbegong thêmngt̉ tâslxj̣n chút hiêmngt́u tâslxjm vơiznv́i hai vị lão nhâslxjn gia".

Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn thơiznv̉ dài nói: "Ngưfmbvơiznvi nói nhưfmbvslxj̣y có nghĩa lòng vâslxj̃n chưfmbva thưfmbṿc sưfmbṿ thôbegong suôbegót. Có đdutcmngt̀u ngưfmbvơiznv̀i ta chăbamx̉ng phải cỏ câslxjy, có lúc dù biêmngt́t đdutcó là đdutcạo lý, nhưfmbvng con tim cũng khôbegong thêmngt̉ tuâslxjn theo sưfmbṿ mách bảo của lý trí đdutcưfmbvơiznṿc. Chuyêmngṭn này khôbegong thêmngt̉ trách cưfmbv́ ngưfmbvơiznvi, có đdutcmngt̀u ngưfmbvơiznv̀i chêmngt́t cũng đdutcã chêmngt́t rôbegòi, ngưfmbvơiznvi cũng khôbegong câslxj̀n phải quá đdutcau thưfmbvơiznvng, nêmngt́u khôbegong sưfmbv phụ sưfmbvfmbvơiznvng ngưfmbvơiznvi ơiznv̉ trêmngtn trơiznv̀i có linh, cũng sẽ khôbegong đdutcưfmbvơiznṿc an lòng đdutcâslxju. Hãy nghĩ nhiêmngt̀u đdutcêmngt́n tưfmbvơiznvng lai của mình thì tôbegót hơiznvn".

Quỷ Lêmngṭ gâslxj̣t gâslxj̣t đdutcâslxj̀u, trâslxj̀m ngâslxjm  giâslxjy lát, gưfmbvơiznvng măbamx̣t thoáng hiêmngṭn vẽ hoang mang, rôbegòi nơiznv̉ nụ cưfmbvơiznv̀i buôbegòn bã: "Mưfmbvơiznv̀i năbamxm nay, ta bôbegon ba lưfmbvu lạc, cũng chỉ vì cưfmbv́u môbegọt ngưfmbvơiznv̀i mà thôbegoi, nhưfmbvng đdutcã có mâslxj́y cơiznvbegọi mà lâslxj̀n nào cũng thâslxj́t bại thảm hại, trơiznv̀i đdutcâslxj́t rôbegọng bao la nhưfmbvng ta thâslxj̣t sưfmbṿ thúc thủ vôbego sách rôbegòi”.

bamx́c măbamx̣t Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn hơiznvi biêmngt́n đdutcôbegỏi, ánh măbamx́t nhìn qua phía Tiêmngt̉u Hoàn, cơiznvbegò nhưfmbv do dưfmbṿ gì đdutcó, sau đdutcó mơiznv́i châslxj̣m rãi nói: "Tao ngôbegọ của ngưfmbvơiznvi, ta cũng biêmngt́t đdutcưfmbvơiznṿc mâslxj́y phâslxj̀n, còn vêmngt̀ Bích Giao côbegofmbvơiznvng đdutcó…”.

Quỷ Lêmngṭ giâslxj̣t mình châslxj́n đdutcôbegọng, vôbegọi vàng quay ngưfmbvơiznv̀i lại nôbegon nóng nói: "Tiêmngt̀n bôbegói, lẽ nào ngưfmbvơiznv̀i có cách gì…".

Trong lúc kích đdutcôbegọng, cả giọng nói của hăbamx́n cũng trơiznv̉ nêmngtn run run.

Tiêmngt̉u Hoàn có chút ngạc nhiêmngtn, nhìn sang phía Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn, nhưfmbvng chỉ thâslxj́y lão ho nhẹ môbegọt tiêmngt́ng rôbegòi nói: "Lão phu cũng vôbego phưfmbvơiznvng thôbegoi".

Tiêmngt̉u Hoàn khôbegong nén nôbegỏi, quay sang nhìn Quỷ Lêmngṭ hỏi: "Huynh,… vị Bích Giao côbegofmbvơiznvng đdutcó thêmngt́ nào rôbegòi?".




Quỷ Lêmngṭ im lăbamx̣ng, chưfmbva kịp lêmngtn tiêmngt́ng trả lơiznv̀i thì Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn đdutcã lưfmbv̀ măbamx́t lưfmbvơiznv̀m Tiêmngt̉u Hoàn môbegọt cái, xăbamx̃ng giọng măbamx́ng: "Tiêmngt̉u hài tưfmbv̉ thì biêmngt́t cái gì, đdutcưfmbv̀ng lăbamx́m môbegòm!”.

Tiêmngt̉u Hoàn giâslxj̣t mình kinh ngạc, Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn xưfmbva nay nhiêmngt̀u tuôbegỏi nhưfmbvng tính tình râslxj́t trẻ con, tuy thưfmbvơiznv̀ng ngày hay đdutcùa cơiznṿt vơiznv́i nàng,cãi cọ măbamx́ng mỏ là chuyêmngṭn thưfmbvơiznv̀ng xuyêmngtn, song nghiêmngtm túc thêmngt́ này quả thưfmbṿc vôbego cùng hiêmngt́m, nêmngtn nhâslxj́t thơiznv̀i chỉ biêmngt́t ngâslxj̃n ngưfmbvơiznv̀i ra khôbegongphản ưfmbv́ng gì.

Quỷ Lêmngṭ thơiznv̉ dài môbegọt tiêmngt́ng, săbamx́c măbamx̣t buôbegòn râslxj̀u ủ êmngt.

Trong măbamx́t Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn âslxj̉n hiêmngṭn môbegọt thâslxj̀n tình râslxj́t phưfmbv́c tạp, đdutcôbegọt nhiêmngtn vâslxj̃y tay nói vơiznv́i Quỷ Lêmngṭ: "Ngưfmbvơiznvi ra kia, ta có chuyêmngṭn muôbegón nói riêmngtng vơiznv́i ngưfmbvơiznvi".

Nói đdutcoạn, lão tách ra khỏi Tiêmngt̉u Hoàn và Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn đdutcI sang mé đdutcưfmbvơiznv̀ng. Quỷ Lêmngṭ hoang mang nhìn theo, rôbegòi cũng châslxj̣m rãi câslxj́t bưfmbvơiznv́c đdutci sau lưfmbvng lão. Tiêmngt̉u Hoàn lúc này mơiznv́i giâslxj̣t mình hôbegòi tỉnh, quay ra chỉ thâslxj́y hai ngưfmbvơiznv̀i đdutcã đdutcưfmbv́ng cách xa môbegọt đdutcoạn, Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn nhíu mày, thâslxj́p giọng nói gì đdutcó vơiznv́i Quỷ Lêmngṭ, còn Quỷ Lêmngṭ thì cúi đdutcâslxj̀u lăbamx́ng nghe Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn thì thâslxj̀m, thâslxj̀n tình cũng tưfmbv̀ tưfmbv̀ biêmngt́n đdutcôbegỏi, đdutcâslxj̀u tiêmngtn là kinh ngạc, sau đdutcó là hoang mang lâslxj̃n vơiznv́i hy vọng, nhưfmbvng rõ ràng phâslxj̀n hy vọng này khôbegong đdutcưfmbvơiznṿc lơiznv́n lăbamx́m, săbamx́c diêmngṭn của hăbamx́n lại dâslxj̀n dâslxj̀n chìm đdutcăbamx́m. Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn vâslxj̃n nói khôbegong ngưfmbv̀ng, nhìn giáng vẻ nhưfmbv là môbegọt bâslxj̣c tiêmngt̀n bôbegói đdutcang dài dòng giảng giải cho bâslxj̣c hâslxj̣u sinh tiêmngt̉u bôbegói chuyêmngṭn gì đdutcó vâslxj̣y.

Tiêmngt̉u Hoàn bĩu môbegoi, lưfmbv̉a giâslxj̣n dâslxjng lêmngtn trong lòng mà khôbegong hiêmngt̉u vì sao, nàng hâslxj́t châslxjn đdutcá mạnh vào môbegọt hòn đdutcá nhỏ dưfmbvơiznv́i châslxjn, hòn đdutcá bay lêmngtn vẽ thành môbegọt đdutcưfmbvơiznv̀ng vòng cung thâslxj́p rôbegòi rơiznvi trúng châslxjn Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn.

Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn khôbegong hiêmngt̉u sao cũng ngâslxjy ngưfmbvơiznv̀i xuâslxj́t thâslxj̀n, khôbegong chú ý đdutcêmngt́n hòn đdutcá này, nêmngtn lâslxj̣p tưfmbv́c giâslxj̣t mình đdutcánh thót môbegọt cái, hai hàng lôbegong mày khẽ cau lại.

Tiêmngt̉u Hoàn liêmngt́c qua, lưfmbv̉a giâslxj̣n cũng bị cảm giác ngại ngùng thay thêmngt́, nàng bưfmbvơiznv́c lại gâslxj̀n khẽ nói: "Đbegoạo trưfmbvơiznv̉ng khôbegong sao chưfmbv́?”.

Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn lăbamx́c lăbamx́c đdutcâslxj̀u, thâslxj́p giọng nói: “Khôbegong sao, ta khôbegong sao”.

Tiêmngt̉u Hoàn gâslxj̣t gâslxj̣t đdutcâslxj̀u, ánh măbamx́t dưfmbv̀ng lại trêmngtn ngưfmbvơiznv̀i Quỷ Lêmngṭ đdutcang đdutcưfmbv́ng vơiznv́i Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn ơiznv̉ phía xa, nhãn châslxju lưfmbvu chuyêmngt̉n, bao nhiêmngtu thâslxj̀n tình đdutcêmngt̀u lâslxj̀n lưfmbvơiznṿt hiêmngṭn ra cả trêmngtn măbamx̣t.

Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn đdutcưfmbv́ng bêmngtn chăbamxm chú nhìn Tiêmngt̉u Hoàn, trâslxj̀m măbamx̣c cúi đdutcâslxj̀u.

Chơiznṿt nghe tiêmngt́ng Tiêmngt̉u Hoàn vang lêmngtn: "Đbegoúng rôbegòi, Đbegoạo trưfmbvơiznv̉ng, tôbegoi muôbegón hỏi ôbegong môbegọt chuyêmngṭn”.

Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn ngâslxj̉ng đdutcâslxj̀u lêmngtn hỏi: "Chuyêmngṭn gì?".




Tiêmngt̉u Hoàn khẽ chau mày: "Huynh âslxj́y…huynh âslxj́y… vị Bích Giao côbegofmbvơiznvng kia là chuyêmngṭn thêmngt́ nào? Tại sao Quỷ Lêmngṭ đdutcại ca có vẻ khó khăbamxn nhưfmbvslxj̣y?”.

Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn châslxj̀n chưfmbv̀ trong giâslxjy lát, nói thưfmbṿc lòng thì gã cũng chăbamx̉ng phảI là nhâslxjn vâslxj̣t quan trọng gì trong Quỷ Vưfmbvơiznvng Tôbegong, đdutcôbegói vơiznv́i chuyêmngṭn của Bích Giao cũng chỉ bâslxj́t quá là bình thưfmbvơiznv̀ng nghe đdutcưfmbvơiznṿc môbegọt sôbegó tin đdutcôbegòn, có đdutcmngt̀u nguyêmngtn thủy của sưfmbṿ tình thì gã đdutcưfmbvơiznvng nhiêmngtn biêmngt́t, chỉ là chuyêmngṭn này nói ra râslxj́t dài, nhâslxj́t thơiznv̀i gã cũng khôbegong biêmngt́t nêmngtn băbamx́t đdutcâslxj̀u tưfmbv̀ đdutcâslxju. Cuôbegói cùng vưfmbv̀a nghĩ vưfmbv̀a nói: "Chuyêmngṭn này nói ra râslxj́t dài, nghe nói là mưfmbvơiznv̀i năbamxm vêmngt̀ trưfmbvơiznv́c…”.

Đbegoang nói tơiznv́i đdutcâslxjy, gã đdutcôbegọt nhiêmngtn phát giác ra đdutcmngt̀u gì đdutcó, dưfmbv̀ng lại, Tiêmngt̉u Hoàn cũng kinh ngạc quay ngưfmbvơiznv̀i nhìn qua, chỉ thâslxj́y sau lưfmbvng hai ngưfmbvơiznv̀i, đdutcôbegọt nhiêmngtn có môbegọt luôbegòng sáng màu tím nhạt tưfmbv̀ tưfmbv̀ hạ xuôbegóng nhưfmbvbegọt cánh lục bình phiêmngtu giạt giưfmbṽa khôbegong trung, sau mâslxj́y lâslxj̀n chuyêmngt̉n thâslxjn, cuôbegói cùng gưfmbvơiznvng măbamx̣t xinh đdutcẹp yêmngtu kiêmngt̀u của Kim Bình Nhi cũng hiêmngṭn ra trưfmbvơiznv́c măbamx́t hai ngưfmbvơiznv̀i.

Tiêmngt̉u Hoàn đdutcâslxj̀u tiêmngtn là kinh ngạc, sau đdutcó mưfmbv̀ng rơiznṽ kêmngtu lêmngtn: "Bình Nhi tỷ tỷ", rôbegòi chạy tơiznv́i. Kim Bình Nhi thâslxj́y Tiêmngt̉u Hoàn, cũng nhoẻn miêmngṭng nơiznv̉ môbegọt nụ cưfmbvơiznv̀i tưfmbvơiznvi, năbamx́m tay nàng kéo lại gâslxj̀n, chăbamxm chú nhìn môbegọt lưfmbvơiznṿt, rôbegòi cưfmbvơiznv̀i cưfmbvơiznv̀i nói: "Hảo muôbegọi muôbegọi, môbegõi lâslxj̀n găbamx̣p lại muôbegọi lại cảm thâslxj́y muôbegọi càng đdutcẹp hơiznvn mâslxj́y phâslxj̀n, đdutcúng là môbegõi ngày môbegọt khác, khôbegong biêmngt́t đdutcã làm bao nhiêmngtu gã đdutcàn ôbegong phải mêmngt đdutcăbamx́m rôbegòi”.

Tiêmngt̉u Hoàn khôbegong ngơiznv̀ Kim Bình Nhi vưfmbv̀a găbamx̣p đdutcã nói câslxju này, tuy nàng cũng biêmngt́t vị tỷ tỷ này tuyêmngṭt đdutcôbegói khôbegong phải là hạng thục nưfmbṽ đdutcoan trang tam tòng tưfmbv́ đdutcưfmbv́c gì, nhưfmbvng nghe vâslxj̣y cũng khôbegong khỏi ưfmbv̉ng hôbegòng đdutcôbegoi má phâslxj́n, giâslxj̣n dôbegõi nói: “Cái gì mà làm đdutcàn ôbegong mêmngt đdutcăbamx́m chưfmbv́, thâslxj̣t là, chăbamx̉ng dêmngt̃ gì mơiznv́i găbamx̣p đdutcưfmbvơiznṿc nhau, vâslxj̣y mà vưfmbv̀a găbamx̣p đdutcã trêmngtu ngưfmbvơiznv̀i ta rôbegòi".

Kim Bình Nhi nheo nheo măbamx́t, đdutcưfmbva tay véo nhẹ gưfmbvơiznvng măbamx̣t xinh đdutcẹp khả ái của Tiêmngt̉u Hoàn, mỉm cưfmbvơiznv̀i nói: "Tiêmngt̉u muôbegọi tưfmbv̉, ta cũng săbamx́p bị muôbegọi làm cho loạn ý tình mêmngt đdutcâslxjy này, còn khôbegong mau thành thưfmbṿc khai báo đdutci!”.

fmbvơiznvng măbamx̣t Tiêmngt̉u Hoàn càng đdutcỏ hơiznvn, có đdutcmngt̀u tình cảm của nàng vơiznv́i Kim Bình Nhi xưfmbva nay râslxj́t tôbegót, nay đdutcưfmbvơiznṿc găbamx̣p lại, thưfmbṿc tình khôbegong nơiznṽ buôbegog rơiznv̀i, nêmngtn lâslxj̣p tưfmbv́c năbamx́m tay Kim Bình Nhi hỏi nọ hỏi kia, chỉ là trong lúc hỏi, ánh măbamx́t thỉnh thoảng vâslxj̃n len lén nhìn vêmngt̀ phía Quỷ Lêmngṭ ơiznv̉ đdutcăbamx̀ng kia mà thôbegoi.

Quỷ Lêmngṭ và Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn tưfmbṿ nhiêmngtn là sơiznv́m đdutcã thâslxj́y Kim Bình Nhi đdutcêmngt́n, cả hai đdutcêmngt̀u khôbegong ngơiznv̀ trong thơiznv̀i đdutcmngt̉m này, ơiznv̉ nơiznvi này lại có thêmngt̉ tưfmbvơiznvng ngôbegọ vơiznv́i nàng. Vơiznv́i đdutcạo hạnh của Quỷ Lêmngṭ, tưfmbṿ nhiêmngtn đdutcã phát hiêmngṭn ra hành tung của Kim Bình Nhi tưfmbv̀ trưfmbvơiznv́c, thâslxj̣m chí còn biêmngt́t đdutcưfmbvơiznṿc là nàng tưfmbv̀ thành Hà Dưfmbvơiznvng tơiznv́i đdutcâslxjy, ngoài ra, ơiznv̉ phía đdutcó vâslxj̃n còn môbegọt luôbegòng linh lưfmbṿc khác, có đdutcmngt̀u khoảng cách quá xa, nêmngtn hăbamx́n cũng khôbegong thêmngt̉ nhìn rõ.

Có đdutcmngt̀u, đdutcã đdutci cùng Kim Bình Nhi, chăbamx́c hăbamx̉n cũng khôbegong phải là nhâslxjn vâslxj̣t danh ngôbegon đdutcại phái gì, mà có lẽ cũng là nhâslxjn vâslxj̣t trong Ma Giáo, nghĩ tơiznv́i đdutcâslxjy Quỷ Lêmngṭ cũng chăbamx̉ng buôbegòn tra xét thêmngtm. Còn Kim Bình Nhi và Tiêmngt̉u Hoàn thì cưfmbvơiznv̀i cưfmbvơiznv̀i nói nói môbegọt hôbegòi, sau đdutcó kéo tay nàng đdutci vêmngt̀ phía hăbamx́n và Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn.

"Côbegong tưfmbv̉ dạo này vâslxj̃n khỏe chưfmbv́?".

Thanh âslxjm Kim Bình Nhi dịu dàng êmngtm ái, khiêmngt́n ngưfmbvơiznv̀i ta nghe mà xưfmbvơiznvng côbegót cũng mêmngt̀m đdutci mâslxj́y phâslxj̀n, Tiêmngt̉u Hoàn đdutcưfmbv́ng bêmngtn cạnh lêmngt lén liêmngt́c nhìn Quỷ Lêmngṭ, chỉ thâslxj́y săbamx́c măbamx̣t hăbamx́n vâslxj̃n u uâslxj́t nhưfmbvslxj̣y, cơiznvbegò nhưfmbv giọng nói kiêmngt̀u mị kia căbamxn bản khôbegong hêmngt̀ có ảnh hưfmbvơiznv̉ng gì vơiznv́i hăbamx́n. Khôbegong hiêmngt̉u tại sao, khóe miêmngṭng nàng lại thoáng hiêmngṭn môbegọt nụ cưfmbvơiznv̀i.

Kim Bình Nhi đdutcã chủ đdutcôbegọng đdutcêmngt́n chào hỏi, Quỷ Lêmngṭ cũng đdutcành gâslxj̣t đdutcâslxj̀u đdutcáp lại: “Thâslxj̣t khéo quá!”.

Kim Bình Nhi mỉm cưfmbvơiznv̀i: "Sau khi biêmngṭt ly ơiznv̉ Nam Cưfmbvơiznvng, chúng ta đdutcúng là đdutcã lâslxju khôbegong găbamx̣p". Nàng mơiznv́i nói đdutcưfmbvơiznṿc môbegọt nưfmbv̉a, thì chơiznṿt nhâslxj̣n ra con tam nhãn linh hâslxj̀u Tiêmngt̉u Hôbegoi ơiznv̉ trêmngtn vai Quỷ Lêmngṭ đdutcang nhe răbamxng làm măbamx̣t xâslxj́u vơiznv́i nàng. Nhơiznv́ lại ngày âslxj́y ơiznv̉ Nam Cưfmbvơiznvng, nàng cũng tưfmbv̀ng bị con khỉ này trêmngtu chọc môbegọt bâslxj̣n, săbamx́c măbamx̣t lâslxj̣p tưfmbv́c sa sâslxj̀m xuôbegóng. Nhưfmbvng Tiêmngt̉u Hôbegoi cơiznvbegò nhưfmbv hoàn toàn khôbegong cảm thâslxj́y sơiznṿ hãi, nhìn thâslxj̀n tình Kim BìnhNhi biêmngt́n đdutcôbegỏi, nó lại càng cao hưfmbv́ng hơiznvn, nhe răbamxng cưfmbvơiznv̀i khèng khẹc nhưfmbv khiêmngtu khích.




Kim Bình Nhi tâslxjm tưfmbvbegói loạn, nhưfmbvng cũng lâslxj̣p tưfmbv́c giâslxj̣t mình tỉnh ra, thâslxj̀m măbamx́ng bản thâslxjn môbegọt câslxju, trong lòng cũng khôbegong hiêmngt̉u vì sao mình lại mâslxj́t hêmngt́t đdutcịnh lưfmbṿc trưfmbvơiznv́c con khỉ này nhưfmbvslxj̣y. Chỉ thâslxj́y nàng lưfmbv̀ măbamx́t nhìn Tiêmngt̉u Hôbegoi môbegọt cái, sau đdutcó nhìn sang phía khác, khôbegong thèm đdutcêmngt̉ ý đdutcêmngt́n nó nưfmbṽa, nụ cưfmbvơiznv̀i lại hiêmngṭn ra trêmngtn gưfmbvơiznvng măbamx̣t xinh đdutcẹp: “Nói ra thì ngày âslxj́y côbegong tưfmbv̉ bỏ lại môbegọt mình tiêmngt̉u nưfmbṽ đdutci đdutcâslxju khôbegong biêmngt́t, thâslxj̣t là nhâslxj̃n tâslxjm đdutcó nha!”.

Quỷ Lêmngṭ câslxj́t tiêmngt́ng đdutcêmngt̀u đdutcêmngt̀u đdutcáp lại: “Nêmngt́u ta khôbegong bỏ lại côbegofmbvơiznvng, chỉ sơiznṿ bản thâslxjn cũng khó mà ra khỏi Thâslxj̣p Vạn Đbegoại Sơiznvn đdutcưfmbvơiznṿc”.

Kim Bình Nhi "à" lêmngtn môbegọt tiêmngt́ng, che miêmngṭng cưfmbvơiznv̀i khúc khích, rõ ràng là chăbamx̉ng hêmngt̀ đdutcêmngt̉ ý đdutcêmngt́n chuyêmngṭn Quỷ Lêmngṭ đdutcang châslxjm biêmngt́m mình: "Côbegong tưfmbv̉ thâslxj̣t biêmngt́t đdutcùa mà!".

Quỷ Lêmngṭ nhìn nàng nói: "Có đdutcmngt̀u ta cũng khôbegong ngơiznv̀ là côbegofmbvơiznvng có thêmngt̉ thoát khỏi Sâslxjn Ma Côbegỏ Đbegoôbegọng”.

Tinh quang thoáng hiêmngṭn trong măbamx́t Kim Bình Nhi: "Sao vâslxj̣y, lẽ nào côbegong tưfmbv̉ khôbegong muôbegón ta ra ngoài đdutcưfmbvơiznṿc sao?”.

Quỷ Lêmngṭ cưfmbvơiznv̀i nhạt, khôbegong gâslxj̣t đdutcâslxj̀u cũng chăbamx̉ng lăbamx́c đdutcâslxj̀u chỉ quay lại nói vơiznv́i Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn: "Tiêmngt̀n bôbegói, chúng ta xem nhưfmbv là có duyêmngtn, trơiznv̀i đdutcâslxj́t bao la vâslxj̣y mà trong mưfmbvơiznv̀i năbamxm nay chúng ta cũng găbamx̣p nhau đdutcưfmbvơiznṿc mâslxj́y lâslxj̀n. Còn vêmngt̀ chuyêmngṭn ngàI vưfmbv̀a nói, bâslxj́t kêmngt̉ là có đdutcưfmbvơiznṿc hay khôbegong, ta cũng phảI đdutci thưfmbv̉ môbegọt phen, dù sao cũng tôbegót hơiznvn là khôbegong có hy vọng".

Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn gâslxj̣t gâslxj̣t đdutcâslxj̀u: “Ngưfmbvơiznvi nghĩ vâslxj̣y là tôbegót rôbegòi, phưfmbvơiznvng pháp đdutcó khôbegong tuâslxjn theo thưfmbvơiznv̀ng lý, cũng chưfmbva ai thưfmbv̉ qua, chỉ là lão phu ngâslxj̃u nhiêmngtn nghe đdutcưfmbvơiznṿc trong khi vâslxjn du tưfmbv́ hảI mà thôbegoi, ngưfmbvơiznvi hãy tưfmbṿ mình quyêmngt́t đdutcịnh đdutci”.

Quỷ Lêmngṭ hành lêmngt̃ vơiznv́i Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn rôbegòi nói: "Nêmngt́u đdutcã nhưfmbvslxj̣y thì vãn bôbegói cũng cáo biêmngṭt ơiznv̉ đdutcâslxjy, sau này có duyêmngtn sẽ găbamx̣p lại".

Nói đdutcoạn thâslxjn hình khẽ nhích đdutcôbegọng nhưfmbv chuâslxj̉n bị rơiznv̀i khỏi, đdutcôbegọt nhiêmngtn hăbamx́n chơiznṿt nghe bêmngtn cạnh có môbegọt tiêmngt́ng gọi gâslxj́p gáp: "Đbegoơiznṿi đdutcã, huynh đdutcơiznṿi đdutcã!".

Quỷ Lêmngṭ ngâslxj̃n ngưfmbvơiznv̀i, quay lại nhìn Tiêmngt̉u Hoàn, chỉ thâslxj́y nàng đdutcưfmbv́ng bêmngtn cạnh Kim Bình Nhi, châslxj̀n chưfmbv̀ nhưfmbv muôbegón nói gì nhưfmbvng lại nói khôbegong thành lơiznv̀i. Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn nhìn thâslxj́y, lăbamx́c đdutcâslxj̀u thơiznv̉ dài, quay ngưfmbvơiznv̀i bưfmbvơiznv́c đdutci.

"Sao vâslxj̣y Tiêmngt̉u Hoàn?".

Quỷ Lêmngṭ dưfmbvơiznv̀ng nhưfmbv cũng cảm giác đdutcưfmbvơiznṿc đdutcmngt̀u gì đdutcó, dịu dàng hỏi.

Tiêmngt̉u Hoàn khẽ mâslxj́p máy môbegoi, cơiznvbegò nhưfmbv muôbegón nói gì, nhưfmbvng cuôbegói cùng cũng khôbegong thôbegót đdutcưfmbvơiznṿc thành lơiznv̀i.




Kim Bình Nhi đdutcưfmbv́ng bêmngtn cạnh, khẽ chau mày, bàn tay mêmngt̀m mại của Tiêmngt̉u Hoàn khẽ run lêmngtn trong tay nàng. Quay sang nhìn Tiêmngt̉u Hoàn, chỉ thâslxj́y tiêmngt̉u nưfmbṽ tưfmbv̉ này câslxj́t tiêmngt́ng gọi Quỷ Lêmngṭ lại, nhưfmbvng hôbegòi lâslxju mà vâslxj̃n khôbegong nói đdutcưfmbvơiznṿc gì, môbegọt bâslxj̀u khôbegong khí lúng túng bao trùm lâslxj́y cả ba ngưfmbvơiznv̀i, lạ môbegọt đdutcmngt̀u là Kim Bình Nhi cũng khôbegong có phản ưfmbv́ng gì.

Cuôbegói cùng Kim Bình Nhi đdutcành thơiznv̉ dài, kéo Tiêmngt̉u Hoàn ra sau lưfmbvng mình, mỉm cưfmbvơiznv̀i nói vơiznv́i Quỷ Lêmngṭ: "Côbegong tưfmbv̉ đdutcịnh đdutci đdutcâslxju?”.

Quỷ Lêmngṭ lăbamx̣ng yêmngtn khôbegong đdutcáp, ánh măbamx́t lưfmbvơiznv́t qua thâslxjn hình nhỏ nhăbamx́n bị Kim Bình Nhi che khuâslxj́t, nét măbamx̣t cơiznvbegò nhưfmbv có thêmngtm  mâslxj́y phâslxj̀n ôbegon hòa, nhưfmbvng thanh âslxjm hăbamx́n chơiznṿt trơiznv̉ nêmngtn lạnh lùng: "Ta bôbegón biêmngt̉n là nhà, làm  gì còn chôbegõ nào đdutcêmngt̉ dưfmbv̀ng châslxjn”.

Kim Bình Nhi nói: "Hay cho môbegọt câslxju bôbegón biêmngt̉n là nhà, thâslxj̣t có khí khái của nam  nhi! Có đdutcmngt̀u xin hỏi côbegong tưfmbv̉, trong lòng còn gì vưfmbvơiznv́ng măbamx́c hay khôbegong?".

Tiêmngt̉u Hoàn đdutcơiznv̀ ngưfmbvơiznv̀i ra, nhưfmbvng vâslxj̃n khôbegong hêmngt̀ đdutcôbegọng đdutcâslxj̣y, vâslxj̃n núp sau lưfmbvng Kim Bình Nhi, có đdutcmngt̀u Kim Bình Nhi cũng cảm nhâslxj̣n đdutcưfmbvơiznṿc sưfmbṿ khâslxj̉n trưfmbvơiznvng của nàng. Thanh âslxjm của Quỷ Lêmngṭ phía trưfmbvơiznv́c lại lạnh lẽo hơiznvn trưfmbvơiznv́c: "Khôbegong có".

Nói dưfmbv́t lơiznv̀i, hăbamx́n nhìn thăbamx̉ng vào Tiêmngt̉u Hoàn sau lưfmbvng Kim Bình Nhi, khóe môbegoi khẽ đdutcôbegọng đdutcâslxj̣y, nhưfmbvng chỉ trong chơiznv́p măbamx́t thâslxj̀n tình này đdutcã biêmngt́n mâslxj́t, quay ngưfmbvơiznv̀i bưfmbvơiznv́c đdutci mâslxj́y bưfmbvơiznv́c rôbegòi dưfmbv̀ng lại, cơiznvbegò nhưfmbv do dưfmbṿ, nhưfmbvng cuôbegói cùng cũng khôbegong quay đdutcâslxj̀u, chỉ trong chôbegóc lát đdutcã hóa thành môbegọt đdutcạo hào quang màu xám, biêmngt́n mâslxj́t nơiznvi châslxjn trơiznv̀i.

begỏ đdutcạo hoang lưfmbvơiznvng văbamx́ng vẻ.

Khôbegong khí nhâslxj́t thơiznv̀i trâslxj̀m xuôbegóng, Tiêmngt̉u Hoàn khôbegong nói gì cũng khôbegong bưfmbvơiznv́c ra tưfmbv̀ sau lưfmbvng Kim Bình Nhi, nhưfmbvng cánh tay đdutcang năbamx́m  chăbamx̣t tay Kim Bình Nhi cơiznvbegò nhưfmbv đdutcang bóp chăbamx̣t vào thịt nàng.

bamx́c măbamx̣t Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn trơiznv̉ nêmngtn râslxj́t khó coi, bưfmbvơiznv́c lêmngtn đdutcịnh nói gì đdutcó, nhưfmbvng cũng khôbegong thôbegót thành lơiznv̀i. Cuôbegói cùng Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn phải đdutcăbamx̀ng hăbamx́ng môbegọt tiêmngt́ng, bưfmbvơiznv́c lêmngtn cưfmbvơiznv̀i khan nói: "Tiêmngt̉u Hoàn… duyêmngtn phâslxj̣n đdutcó vôbegón do thiêmngtn đdutcịnh, chúng ta nêmngtn nhìn thoáng môbegọt chút".

iznv̀i nói còn chưfmbva dưfmbv́t, Kim Bình Nhi đdutcôbegọt nhiêmngtn nhưfmbvơiznv́ng mày trưfmbv̀ng măbamx́t nhìn Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn và Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn, khiêmngt́n hai ngưfmbvơiznv̀i nhâslxj́t thơiznv̀i đdutcêmngt̀u cảm thâslxj́y măbamx̣t mình nóng bưfmbv̀ng lêmngtn, khôbegong tưfmbṿ kiêmngt̀m chêmngt́ đdutcưfmbvơiznṿc phải lùi vêmngt̀ sau môbegọt bưfmbvơiznv́c. Chỉ thâslxj́y Kim Bình Nhi hưfmbv̀ nhẹ môbegọt tiêmngt́ng, lạnh lùng nói: "Các ngưfmbvơiznvi cũng chăbamx̉ng phải là thưfmbv́ tôbegót đdutcẹp gì, mau tránh ra!".

Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn và Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn chỉ biêmngt́t hoang mang nhìn nhau.

Kim Bình Nhi quay ngưfmbvơiznv̀i lại ôbegom lâslxj́y Tiêmngt̉u Hoàn vào lòng, cuôbegói cùng Tiêmngt̉u Hoàn cũng khôbegong găbamx́ng gưfmbvơiznṿng nôbegõi, bâslxj̣t khóc nưfmbv́c lêmngtn. Kim Bình Nhi nhẹ nhàng vôbegõ vêmngt̀ lêmngtn tâslxj́m lưfmbvng thanh mảnh, dịu dàng nói: "Ngôbegóc à, có gì phải khóc chưfmbv́, ta nói cho muôbegọi biêmngt́t, nam nhâslxjn trong thiêmngtn hạ chăbamx̉ng có ai là tưfmbv̉ têmngt́ cả".

Tiêmngt̉u Hoàn nưfmbv́c nơiznv̉ nói: "Khôbegong… khôbegong… huynh âslxj́y là ngưfmbvơiznv̀i tôbegót".

Kim Bình Nhi vưfmbv̀a tưfmbv́c vưfmbv̀a buôbegòn cưfmbvơiznv̀i, nói liêmngt̀n mâslxj́y tiêmngt́ng: "Phải, phải, phải… hăbamx́n là ngưfmbvơiznv̀i tôbegót, muôbegọi thưfmbv̉ nhìn lại mình xem, mơiznv́i môbegọt chút mà măbamx́t đdutcã đdutcỏ lưfmbṿng cả lêmngtn rôbegòi kìa". Vưfmbv̀a nói nàng vưfmbv̀a giúp Tiêmngt̉u Hoàn lau nưfmbvơiznv́c măbamx́t.

Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn đdutcưfmbv́ng bêmngtn lăbamx́c đdutcâslxj̀u lâslxj̉m bâslxj̉m: “A đdutcâslxj̀u này, lão phu nuôbegoI nó mâslxj́y chục năbamxm, bâslxjy giơiznv̀ có ngưfmbvơiznv̀i nói lão phu là kẻ xâslxj́u nó cũng chăbamx̉ng nói lại lâslxj́y môbegọt câslxju, lại nói giúp cho kẽ khác nưfmbṽa chưfmbv́, thâslxj̣t là…".

iznv̀i còn chưfmbva dưfmbv́t, ánh măbamx́t sát nhâslxjn của Kim Bình Nhi đdutcã liêmngt́c qua, lơiznv̀i Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn đdutcã nói ra đdutcêmngt́n miêmngṭng lâslxj̣p tưfmbv́c phải nuôbegót trơiznv̉ lại.

Trơiznv̀i tôbegói, vì tâslxjm tình Tiêmngt̉u Hoàn khôbegong đdutcưfmbvơiznṿc tôbegót, nêmngtn bọn cũng khôbegong đdutci đdutcưfmbvơiznṿc thêmngtm bao xa. Kim Bình Nhi vôbegón cũng chỉ đdutci qua nơiznvi này, ngâslxj̃u nhiêmngtn găbamx̣p bọn Tiêmngt̉u Hoàn nêmngtn mơiznv́i dưfmbv̀ng lại tưfmbvơiznvng kiêmngt́n, cũng chỉ đdutcịnh găbamx̣p nói mâslxj́y câslxju rôbegòi đdutci, nhưfmbvng lúc này vì lo lăbamx́ng cho Tiêmngt̉u Hoàn nêmngtn cũng nâslxj́n ná khôbegong nơiznṽ bỏ đdutci.

Có đdutcmngt̀u lúc trơiznv̀i chạng vạng, Kim Bình Nhi mâslxj́y lưfmbvơiznṿt chọc cưfmbvơiznv̀i, cuôbegói cùng cũng khiêmngt́n nụ cưfmbvơiznv̀i nơiznv̉ ra trêmngtn đdutcôbegoi môbegoi nhỏ của nàng. Kim Bình Nhi lại ghé miêmngṭng sát tai Tiêmngt̉u Hoàn thì thâslxj̀m gì đdutcó, khôbegong biêmngt́t là nói gì, nhưfmbvng dù sao trong măbamx́t Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn và Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn, Kim Bình Nhi làm cho săbamx́c măbamx̣t Tiêmngt̉u Hoàn lúc đdutcỏ lúc trăbamx́ng, chăbamx́c hăbamx̉n cũng khôbegong phải là chuyêmngṭn gì tôbegót đdutcẹp.

Sau khi thì thâslxj̀m hôbegòi lâslxju, Kim Bình Nhi đdutcưfmbv́ng dâslxj̣y, vưfmbvơiznvn vai nói: “Thôbegoi ta cũng phảI đdutci đdutcâslxjy!”.

fmbvơiznv̀ng nhưfmbv đdutcã sơiznv́m biêmngt́t Kim Bình Nhi phảI đdutcI, Tiêmngt̉u Hoàn khôbegong hêmngt̀ có vẻ kinh ngạc, nhưfmbvng vâslxj̃n lưfmbvu luyêmngt́n khôbegong nơiznṽ rơiznv̀i xa, kéo kéo tay nàng thâslxj́p giọng nói: "Tỷ tỷ, bao giơiznv̀ chúng ta mơiznv́i găbamx̣p lại nhau?".

Kim Bình Nhi mỉm cưfmbvơiznv̀i: "Yêmngtn tâslxjm đdutci, trơiznv̀i đdutcâslxj́t bao la, thêmngt́ nào hai tỉ muôbegọi chúng ta cũng có duyêmngtn tưfmbvơiznvng kiêmngt́n".

Tiêmngt̉u Hoàn "ưfmbv̀m" môbegọt tiêmngt́ng, khẽ gâslxj̣t đdutcâslxj̀u nói: “Đbegoêmngt̉ muôbegọi tiêmngt̃n tỷ môbegọt đdutcoạn”.

Kim Bình Nhi nói "Đbegoưfmbvơiznṿc”.

fmbv̀a nói vưfmbv̀a năbamx́m tay nàng, đdutcI ra bêmngtn ngoài. Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn và Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn chỉ mong nưfmbṽ nhâslxjn này mau mau chóng chóng đdutci khỏi nêmngtn khôbegong cản trơiznv̉ làm gì.

Đbegoi đdutcưfmbvơiznṿc môbegọt đdutcoạn, lại thì thâslxj̀m rủ rỉ thêmngtm môbegọt lúc, Kim Bình Nhi mơiznv́i cưfmbvơiznv̀i cưfmbvơiznv̀i nói: "Đbegoưfmbvơiznṿc rôbegòi, đdutcưfmbva tơiznv́i đdutcâslxjy thôbegoi, nêmngt́u khôbegong gia gia muôbegọi lại làu bàu măbamx́ng ta nưfmbṽa đdutcó!".

Tiêmngt̉u Hoàn gâslxj̣t đdutcâslxj̀u, rôbegòi đdutcôbegọt nhiêmngtn nhưfmbv nhơiznv́ ra viêmngṭc gì đdutcó, châslxj̀n chưfmbv̀ môbegọt chút rôbegòi nói: “Tỷ tỷ, muôbegọi nhơiznv́ hình nhưfmbv tỷ và huynh âslxj́y cùng mon phái đdutcúng khôbegong?”.

Kim Bình Nhi ngâslxj̃n ngưfmbvơiznv̀i: "PhảI, có chuyêmngṭn gì?".

Tiêmngt̉u Hoàn thâslxj́p giọng lí nhí: "Chuyêmngṭn của Bích Giao côbegofmbvơiznvng … có thêmngt̉ nói cho muôbegọi biêmngt́t đdutcưfmbvơiznṿc khôbegong?”.

Kim Bình Nhi thơiznv̉ ra khe khe nói: "Muôbegọi muôbegọi, khôbegong phải ta côbegó ý nói muôbegọi. Nam nhâslxjn âslxj́y tuy có khác vơiznv́i nhưfmbṽng kẻ khác, thâslxj̣m chí tỷ tỷ cũng khôbegong coi hăbamx́n nhưfmbv nhưfmbṽng nam nhâslxjn khác, nhưfmbvng ta vâslxj̃n khuyêmngtn muôbegọi môbegọt câslxju, hãy bỏ đdutci, cả đdutcơiznv̀i hăbamx́n gâslxj̣p ghêmngt̀nh trăbamx́c trơiznv̉, muôbegọi càng đdutcêmngt́n gâslxj̀n, càng làm khôbegỏ bản thâslxjn thôbegoi".

Kim Bình Nhi khẽ lăbamx́c đdutcâslxj̀u, thơiznv̉ dài môbegọt tiêmngt́ng, trâslxj̀m ngâslxjm giâslxjy lát rôbegòi kêmngt̉ lại chuyêmngṭn cũ cho Tiêmngt̉u Hoàn nghe môbegọt lưfmbvơiznṿt. Tiêmngt̉u Hoàn chăbamxm  chú lăbamx́ng nghe, săbamx́c măbamx̣t dâslxj̀n dâslxj̀n trơiznv̉ nêmngtn khó coi, đdutcăbamx̣c biêmngṭt khi nghe đdutcoạn cuôbegói cùng, hôbegòn phách Bích Dao bị câslxj̀m  côbegó trong Hơiznṿp Hoan Linh, Quỷ Lêmngṭ lăbamxng tích thiêmngtn nhai đdutcêmngt̉ tìm cách cưfmbv́u nàng, săbamx́c măbamx̣t nàng cơiznvbegò nhưfmbv đdutcã trơiznv̉ nêmngtn xám  xịt.

Kim Bình Nhi tưfmbṿ nhiêmngtn là chú ý đdutcêmngt́n biêmngt́n hóa trêmngtn gưfmbvơiznvng măbamx̣t của Tiêmngt̉u Hoàn, dịu dàng nói: "Đbegoại khái câslxju chuyêmngṭn là vâslxj̣y đdutcó. Muôbegọi muôbegọi, nghe tỷ môbegọt câslxju, đdutcưfmbv̀ng nhơiznv́ tơiznv́i hăbamx́n làm gì nưfmbṽa, con đdutcưfmbvơiznv̀ng của muôbegọi sau này còn dài lăbamx́m".

Tiêmngt̉u Hoàn dưfmbvơiznv̀ng nhưfmbv khôbegong hêmngt̀ đdutcêmngt̉ tâslxjm đdutcêmngt́n lơiznv̀i khuyêmngtn của Kim Bình Nhi, săbamx́c măbamx̣t vâslxj̃n râslxj́t khó coi, chỉ khẽ gâslxj̣t đdutcâslxj̀u nói: “Muôbegọi biêmngt́t rôbegòi”.

Nói đdutcoạn, nàng quay ngưfmbvơiznv̀i đdutci trơiznv̉ lại phía bọn Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn và Dã Câslxj̉u Đbegoạo Nhâslxjn, Kim Bình Nhi thoáng ngạc nhiêmngtn, chăbamx̉ng bao lâslxju sau thì phía đdutcó đdutcã vang lêmngtn tiêmngt́ng tranh cãi, hình nhưfmbv Tiêmngt̉u Hoàn và Chu Nhâslxj́t Tiêmngtn lại cãi vã nưfmbṽa.

Kim Bình Nhi khôbegong nhịn đdutcưfmbvơiznṿc phảI bâslxj̣t cưfmbvơiznv̀i lêmngtn môbegọt tiêmngt́ng, đdutcã có thêmngt̉ cãi nhau, chăbamx́c tinh thâslxj̀n tiêmngt̉u a đdutcâslxj̀u này cũng đdutcã khá hơiznvn đdutcôbegoi chút, dù sao cũng là tuôbegỏi trẻ mà. Nàng khẽ lăbamx́c đdutcâslxj̀u, cơiznvbegò nhưfmbv cảm thâslxj́y mình đdutcã già rôbegòi vâslxj̣y, có đdutcmngt̀u chăbamx̉ng mâslxj́y chôbegóc ý niêmngṭm này đdutcã bị nàng đdutcá ra khỏi đdutcâslxj̀u.

Hóa thâslxjn thành môbegọt đdutcạo ánh sáng tím, Kim Bình Nhi lao vút lêmngtn khôbegong, cưfmbvơiznṽi gió mà đdutcI, nưfmbv̉a canh giơiznv̀ sau đdutcã hạ thâslxjn xuôbegóng môbegọt đdutcoạn tưfmbvơiznv̀ng thành văbamx́ng lăbamx̣ng ơiznv̉ Hà Dưfmbvơiznvng. Chỉ là ơiznv̉ đdutcó sơiznv́m đdutcã có môbegọt ngưfmbvơiznv̀i đdutcang đdutcưfmbv́ng, thâslxjn hình cao lơiznv́n, chăbamx́p tay sau lưfmbvng, thâslxjn vâslxj̣n đdutcạo bào, ngưfmbvơiznv̀i này chính là Thưfmbvơiznvng Tùng đdutcạo nhâslxjn.

Kim Bình Nhi mỉm cưfmbvơiznv̀i nói: "Đbegoạo trưfmbvơiznv̉ng, phiêmngt̀n ôbegong phải đdutcơiznṿi lâslxju, thâslxj̣t có lôbegõi!”.

Thưfmbvơiznvng Tùng châslxj̀m châslxj̣m  quay ngưfmbvơiznv̀i lại: "Côbegofmbvơiznvng nâslxj́n ná hơiznvi lâslxju đdutcó”.

Kim Bình Nhi măbamx̣t khôbegong đdutcôbegỏi săbamx́c, mỉm  cưfmbvơiznv̀i đdutcáp: “Dù sao Tôbegong chủ cũng dăbamx̣n dò chúng ta câslxj̉n thâslxj̣n hành sưfmbṿ, khôbegong câslxj̀n gâslxj́p gáp mà".

Nụ cưfmbvơiznv̀i của nàng quyêmngt́n rũ yêmngtu mị, bêmngtn trong lại âslxj̉n hàm  thâslxjm ý, nói tiêmngt́p: "Hay là đdutcạo trưfmbvơiznv̉ng đdutcang nôbegon nóng trơiznv̉ vêmngt̀ côbegó đdutcịa?”.

Thưfmbvơiznvng Tùng hưfmbv̀ lạnh môbegọt tiêmngt́ng khôbegong nói gì. Chỉ quay ngưfmbvơiznv̀i nhìn vêmngt̀ phía xa xa, Kim Bình Nhi mỉm cưfmbvơiznv̀i, bưfmbvơiznv́c đdutcêmngt́n bêmngtn cạnh, nhìn theo ánh măbamx́t lão.

iznvi xa, Thanh Vâslxjn Sơiznvn sưfmbv̀ng sưfmbṽng âslxj̉n hiêmngṭn giưfmbṽa làn mâslxjy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.