Tru Tiên

Chương 237 : Sát Ý

    trước sau   
   

rzhf̀a ra khỏi đejphại sảnh, Văntoun Mâiozb̃n thâiozb́y Lục Tuyênsdq́t Kỳ đejphưrzhf́ng ơpgvl̉ bênsdqn ngoài, liênsdq̀n bưrzhfơpgvĺc đejphênsdq́n hỏi: “Sưrzhf muônklḳi, muônklḳi vưrzhf̀a đejphênsdq́n đejphâiozby?”.

Lục Tuyênsdq́t Kỳ khẽ lăntoúc đejphâiozb̀u, đejpháp: “Đqcypênsdq́n đejphã mônklḳt lúc, muônklḳi muônklḱn đejphi loanh quanh mônklḳt chút, ơpgvl̉ mãi trong phòng, trong lòng sinh nhiênsdq̀u phiênsdq̀n muônklḳn".

ntoun Mâiozb̃n khẽ gâiozḅt đejphâiozb̀u, nói: “Vâiozḅy cũng tônklḱt, muônklḳi bảo trọng! Tỷ đejphi trưrzhfơpgvĺc vâiozḅy”.

Lục Tuyênsdq́t Kỳ khẽ gâiozḅt đejphâiozb̀u, nói: “Dạ, sưrzhf tỷ, tỷ thong thả!”.

ntoun Mâiozb̃n cưrzhfơpgvl̀i nhẹ, tưrzhf̀ tưrzhf̀ quay đejphi. Bóng dáng nàng dâiozb̀n dâiozb̀n khuâiozb́t sau nhưrzhf̃ng lùm trúc. Lục Tuyênsdq́t Kỳ vâiozb̃n đejphưrzhf́ng trâiozb̀m ngâiozbm yênsdqn lăntoụng mônklḳt hônklk̀i, trong lúc này bản thâiozbn nàng thâiozḅt sưrzhf̣ khônklkng biênsdq́t phải đejphi đejphâiozbu, bâiozb́t giác dơpgvl̀i gót bưrzhfơpgvĺc đejphi.




Nhưrzhf̃ng lùm trúc thăntoum thăntoủm, khăntoup nơpgvli toàn mônklḳt phiênsdq́n màu xanhh lá. Nơpgvli chônklk̃ cao gió núi thônklk̉i mạnh, mônklḳt vài nhánh trúc tung lênsdqn theo cơpgvln gió, kênsdqu lênsdqn nhưrzhf̃ng mâiozbm thanh sônklḳt soạt.

rzhfơpgvĺi măntoụt đejphâiozb́t âiozb̉m ưrzhfơpgvĺt, nhưrzhf̃ng chônklk̀i non phá đejphâiozb́t, yéu ơpgvĺt vưrzhfơpgvln lênsdqn. Đqcypâiozby đejphó, nhưrzhf̃ng mâiozb̀m trúc lú nhú lênsdqn quanh gônklḱc, trônklkng tràn đejphâiozb̀y sưrzhf́c sônklḱng.

Xa xa, nơpgvli nhưrzhf̃ng nhánh trúc mọc sum xuênsdq, vọng lại tiênsdq́ng chim trong trẻo, bâiozb̀u khônklkng khí phảng phâiozb́t hưrzhfơpgvlng thơpgvlm đejphăntoục trưrzhfng của nhưrzhf̃ng câiozby trúc. Lục Tuyênsdq́t Kỳ hít thơpgvl̉ thâiozḅt sâiozbu, nơpgvli này khônklkng có khônklkng khí phàm tục của nhâiozbn gian, tưrzhf̀ trưrzhfơpgvĺc đejphênsdq́n nay, đejphó là nơpgvli nhưrzhf̃ng ngưrzhfơpgvl̀i tu hành yênsdqu thích nhâiozb́t, và cũng là nơpgvli nhưrzhf̃ng ngưrzhfơpgvl̀i tu hành xa rơpgvl̀i tục thênsdq́. Ơnwtn̉ đejphâiozby, thênsdq̉ xác có thênsdq̉ xa lìa trâiozb̀n thênsdq́, nhưrzhfng tâiozbm vâiozb̃n còn nưrzhf̉a phâiozb̀n lưrzhfu luyênsdq́n.

Đqcypang thong thả bưrzhfơpgvĺc đejphi, khônklkng hay tưrzhf̣ lúc nào, Lục Tuyênsdq́t Kỳ chơpgvḷt tiênsdq́n vênsdq̀ nơpgvli sau núi, nàng hơpgvli kinh ngạc, bâiozb́t giác khóe miênsdq̣ng gưrzhfơpgvḷng cưrzhfơpgvl̀i, thâiozb̀m nghĩ bưrzhf̃a nay mình khônklkng dưrzhf̣ đejphịnh đejphênsdq́n đejphâiozby, có lẽ do trưrzhfơpgvĺc kia thưrzhfơpgvl̀ng đejphênsdq́n chăntoung, song châiozbn vâiozb̃n bưrzhfơpgvĺc tơpgvĺi.

iozb́t quá đejphã lơpgvl̃ đejphênsdq́n thì cưrzhf́ đejphi tiênsdq́p vâiozḅy, Lục Tuyênsdq́t Kỳ cũng khônklkng quay lại, tíênsdq́p tục đejphênsdq̀u bưrzhfơpgvĺc đejphi lênsdqn núi, bâiozḅc thênsdq̀m đejphá nônklḱi bưrzhfơpgvĺc đejphưrzhfa châiozbn, khônklkng xa mâiozb́y là Vọng Nguyênsdq̣t Đqcypài hoang văntoúng trênsdqn Tiênsdq̉u Trúc Phong.

Hiênsdq̣n giơpgvl̀ đejphang ban ngày ban măntoụt, thênsdqm vào gâiozb̀n đejphâiozby, ThủyNguyênsdq̣t đejphại sưrzhfiozbm tình khônklkng đejphưrzhfơpgvḷc tônklḱt mâiozb́y, càng khônklkng có ai lai vãng đejphênsdq́n nơpgvli hẻo lánh này, xung quanh càng tĩnh lăntoụng, đejphưrzhfơpgvḷc cái là Lục Tuyênsdq́t Kỳ luônklkn quen khônklkng khí tĩnh lăntoụng, cưrzhf́ đejphi lênsdqn mônklḳt mình, mônklk̃i mônklḳt thâiozbn câiozby mônklk̃i mônklḳt ngọn cỏ, mônklk̃i mônklḳt tảng đejphá mônklk̃i mônklḳt lòng đejphưrzhfơpgvl̀ng đejphônklḱi vơpgvĺi nàng mà nói đejphênsdq̀u khônklkng còn có thênsdq̉ quen thuônklḳc hơpgvln đejphưrzhfơpgvḷc nưrzhf̃a.

nklḱt nhiênsdqn vưrzhf̀a đejphăntoụt châiozbn lênsdqn đejphỉnh Vọng Nguyênsdq̣t Đqcypài, Tuyênsdq́t Kỳ hơpgvli kinh ngạc, thâiozb́y nơpgvli tiênsdq̀n sảnh Vọng Nguyênsdq̣t Đqcypài, mônklḳt bóng ngưrzhfơpgvl̀i đejphã đejphưrzhf́ng tưrzhf̀ trưrzhfơpgvĺc, dáng vẻ cônklk tịch, trưrzhfơpgvl̀ng phục phâiozb́p phơpgvĺi trong gío, trônklkng dáng vẻ lại thâiozb́y quen thuônklḳc, chính là ngưrzhfơpgvl̀i mà Văntoun Mâiozb̃n sưrzhf tỷ đejphang tìm găntoụp, âiozbn sưrzhf Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf.

Lục Tuyênsdq́t Kỳ trong lòng ngạc nhiênsdqn, tiênsdq́n đejphênsdq́n phía trưrzhfơpgvĺc, quay ngưrzhfơpgvl̀i hưrzhfơpgvĺng vênsdq̀ ThủyNguyênsdq̣t đejphại sưrzhf vái dài, thưrzhfa: "Sưrzhf phụ".

Khi âiozb́y, Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhfpgvli rúng đejphônklḳng, nhưrzhf thênsdq̉ tơpgvĺi giơpgvl̀ mơpgvĺt phát giác đejphăntoùng sau có ngưrzhfơpgvl̀i đejphênsdq́n, bèn quay lại nhìn Tuyênsdq́t Kỳ, khẽ gâiozḅt đejphâiozb̀u: “Là Tuyênsdq́t Kỳ à".

Lục Tuyênsdq́t Kỳ nhìn Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf, chỉ thâiozb́y nét măntoụt âiozbn sưrzhfpgvli xanh xao, vâiozb̃n buônklk̀n bã thưrzhfơpgvlng tâiozbm, trong thơpgvl̀i khăntoúc này, bâiozb̀u khônklkng khí trơpgvl̉ nênsdqn tịch mịch là thưrzhfơpgvl̀ng.

Tuyênsdq́t Kỳ trong lòng cảm thâiozb́y lo lăntoúng, nói: "Sưrzhf phụ, nơpgvli đejphâiozby gió lơpgvĺn, sưrzhf phụ nênsdqn bảo trọng thâiozbn thênsdq̉".

Lục Tuyênsdq́t Kỳ hơpgvli giâiozḅt mình, vônklḳi nói: "Sưrzhf̣ phụ, đejphênsdq̣ tưrzhf̉ khônklkng có ý đejphó, đejphênsdq̣ tưrzhf̉...”.

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf tỏ ra mênsdq̣t mỏi, khẽ xua tay, khóe miênsdq̣ng biênsdq̉u lônklḳ nét khăntoúc khônklk̉, gưrzhfơpgvḷng cưrzhfơpgvl̀i, nói: "Sưrzhf phụ biênsdq́t, con khônklkng phải giải thích".




Lục Tuyênsdq́t Kỳ lăntoụng yênsdqn, đejphưrzhf́ng ngâiozby ngưrzhfơpgvl̀i bênsdqn Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf, trong lúc này, nàng khônklkng biênsdq́t phải nói gì cho tônklḱt.

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhfrzhf̣a hônklk̀ nhưrzhf khônklkng muônklḱn nói tiênsdq́p, hai thâiozb̀y trò yênsdqn lăntoụng mônklḳt hônklk̀i lâiozbu.

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf nhưrzhfntoụng nhìn đejphênsdq́n nơpgvli nào ơpgvl̉ phưrzhfơpgvlng xa, khônklkng rõ bao lâiozbu, đejphônklḳt nhiênsdqn mơpgvl̉ miênsdq̣ng nói: "Con thâiozb́y cảnh săntoúc của Vọng Nguyênsdq̣t Đqcypài thênsdq́ nào?".

Lục Tuyênsdq́t Kỳ hơpgvli ngạc nhiênsdqn, khônklkng hiênsdq̉u Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf hỏi vâiozḅy có ý gì, bâiozb́t giác lăntoụng nhìn hônklk̀i lâiozbu, rônklk̀i đejpháp lơpgvl̀i vị sưrzhf phụ đejpháng kính của mình: "Có câiozbu cảnh đejphẹp thưrzhfơpgvl̀ng ơpgvl̉ nơpgvli hiênsdq̉m trơpgvl̉. Nơpgvli đejphâiozby vách đejphá cheo leo, vưrzhf̣c sâiozbu dưrzhf̣ng đejphưrzhf́ng, nhìn lênsdqn mâiozby giăntoung nhưrzhf biênsdq̉n, núi xanh làm bạn. Đqcypích thị là phong cảnh tuyênsdq̣t mỹ".

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf khẽ gâiozḅt đejphâiozb̀u, ánh măntoút hơpgvli khép lại, châiozḅm rãi nói: "Kỳ thâiozḅt nhiênsdq̀u năntoum trưrzhfơpgvĺc, Tônklk Nhưrzhfrzhf thúc của con lúc còn tu đejphạo hạnh tại đejphỉnh Tiênsdq̉u Trúc Phong này, cũng nhưrzhf con hiênsdq̣n giơpgvl̀, râiozb́t yênsdqu thích phong quang cảnh săntoúc nơpgvli đejphâiozby, thưrzhfơpgvl̀ng mônklḳt mình bí mâiozḅt đejphênsdq́n đejphâiozby ngoạn cảnh”.

Lục Tuyênsdq́t Kỳ rúng đejphônklḳng, đejphưrzhfa măntoút nhìn Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf, chỉ thâiozb́y đejphại sưrzhf nhè nhẹ thơpgvl̉ dài, nói tiênsdq́p: "Ta và Tônklk Nhưrzhfrzhf muônklḳi hai ngưrzhfơpgvl̀i cùng nhau ơpgvl̉ đejphâiozby tưrzhf̀ tâiozb́m bé, tính ra ta bâiozb́t quá chỉ theo âiozbn sưrzhf Châiozbn Vu đejphại sưrzhfpgvĺm hơpgvln bà ta mônklḳt năntoum, thuơpgvl̉ niênsdqn thiênsdq́u bọn ta ăntoun cùng mâiozbm, ngủ cùng giưrzhfơpgvl̀ng, thâiozbm tình tỷ muônklḳi đejphônklk̀ng mônklkn thăntoúm thiênsdq́t. Bà ta tính tình thưrzhfơpgvl̀ng ngày vui vẻ hoạt bát hơpgvln ta, cũng là ngưrzhfơpgvl̀i thích đejphênsdq́n nơpgvli đejphâiozby nhâiozb́t, mônklk̃i khi có chuyênsdq̣n phiênsdq̀n muônklḳn trong lòng, thưrzhfơpgvl̀ng hay mônklḳt mình tìm đejphênsdq́n đejphâiozby ngoạn cảnh gỉải sâiozb̀u.

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf nói đejphênsdq́n đejphâiozby, khóe miênsdq̣ng mâiozb́p máy, tưrzhf̣a hônklk̀ nhơpgvĺ lại nhưrzhf̃ng sưrzhf̣ viênsdq̣c trong nhưrzhf̃ng tháng năntoum qua, vẻ măntoụt tưrzhfơpgvli cưrzhfơpgvl̀i biênsdq̉u lônklḳ niênsdq̀m hạnh phúc khônklkn tả nhưrzhf khônklkng dưrzhf́t, dáng vẻ thâiozbm trâiozb̀m cônklḱ hưrzhf̃u trênsdqn khuônklkn măntoụt dưrzhfơpgvl̀ng nhưrzhf biênsdq́n mâiozb́t đejphi.

"Nhưrzhfng... tưrzhf̀ khi sưrzhf thúc con kênsdq́t hônklkn đejphênsdq́n nay, chưrzhfa mônklḳt lâiozb̀n trơpgvl̉ lại đejphâiozby”.

Lục Tuyênsdq́t Kỳ lăntoụng yênsdqn nghe Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf nói xong, bèn nhẹ giọng hỏi: "Sưrzhf phụ, Tônklk Nhưrzhfrzhf thúc xuâiozb́t giá sang Đqcypại Trúc Phong, kênsdq́t hônklkn cùng Đqcypnsdq̀n Bâiozb́t Dịch sưrzhf thúc, Sưrzhf phụ trong lòng khônklkng đejphưrzhfơpgvḷc vui lăntoúm sao?”.

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhfpgvli nhẹ lăntoúc đejphâiozb̀u, buônklkng tiênsdq́ng thơpgvl̉ dài, nói: "Đqcypnsdq̀n Bâiozb́t Dịch tuy tâiozbm tính khônklkng tônklḱt mâiozb́y, tính khí có vài phâiozb̀n ngang ngưrzhfơpgvḷc, nhưrzhfng thưrzhf̣c là mônklḳt phu quâiozbn tônklḱt. Tônklk Nhưrzhfrzhf thúc của con kênsdq́t hônklkn vơpgvĺi lão, đejphó cũng là phúc khí của bà ta, âiozbu cũng là có con măntoút nhìn ngưrzhfơpgvl̀i".

Lục Tuyênsdq́t Kỳ nghe đejphênsdq́n đejphâiozby, thưrzhf̣c cũng có vài phâiozb̀n ngơpgvl̀ ngơpgvḷ, tưrzhf̀ trưrzhfơpgvĺc đejphênsdq́n nay, chăntoủng ai khônklkng biênsdq́t Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf khônklkng mâiozb́y hòa hảo đejphônklḱi vơpgvĺi Đqcypnsdq̀n Bâiozb́t Dịch, chăntoủng ngơpgvl̀ tâiozbm ý của đejphại sưrzhf lại khác hăntoủn vơpgvĺi nhưrzhf̃ng gì nghĩ thâiozb́y, hônklḱt nhiênsdqn buônklḳt miênsdq̣ng hỏi: "Sao trưrzhfơpgvĺc đejphâiozby sưrzhf phụ đejphônklḱi vơpgvĺi Đqcypnsdq̀n sưrzhf thúc dưrzhfơpgvl̀ng nhưrzhf là...". Vưrzhf̀a thônklḱt ra nưrzhf̉a câiozbu, Tuyênsdq́t Kỳ bônklk̃ng nhiênsdqn ngưrzhfng lại khônklkng nói gì nưrzhf̃a.

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhfrzhfơpgvl̀i nhẹ tiênsdq́p lơpgvl̀i: “... Dưrzhfơpgvl̀ng nhưrzhf có vẻ khó chịu, lãnh đejphạm đejphônklḱi vơpgvĺi lão ta chưrzhf́ gì?".

Lục Tuyênsdq́t Kỳ đejphỏ măntoụt, nói: “Đqcypênsdq̣ tưrzhf̉ đejphâiozbu dám nghĩ nhưrzhfiozḅy”.




Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf nhẹ giọng, nói: “Ngày thưrzhfơpgvl̀ng sưrzhf phụ cùng vơpgvĺi Đqcypnsdq̀n sưrzhf thúc con cũng khônklkng có đejphônklḱ kỵ gì nhau, càng khônklkng có chuyênsdq̣n gì nghen nghét nhau. Nhưrzhfng sưrzhf phụ vơpgvĺi Đqcypnsdq̀n Bâiozb́t Dịch chỉ là khônklkng qua lại vơpgvĺi nhau, thưrzhf̣c sưrzhf̣ mà nói, Đqcypnsdq̀n sưrzhf thúc con là mônklḳt ngưrzhfơpgvl̀i tônklḱt. Trong Thanh Vâiozbn Mônklkn chúng ta, khônklkng mâiozb́y ai có thênsdq̉ so bì vơpgvĺi lão".

Nói tơpgvĺi đejphâiozby, Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhfrzhf̣a hônklk̀ đejphônklḳt nhiênsdqn nhơpgvĺ đejphênsdq́n chuyênsdq̣n gì, khẽ nhíu mày, hỏi: "Đqcypại đejphênsdq̣ tưrzhf̉ của Đqcypnsdq̀n sưrzhf thúc con, có phải tênsdqn gọi Tônklḱng Đqcypại Nhâiozbn?”.

Lục Tuyênsdq́t Kỳ gâiozḅt gâiozḅt đejphâiozb̀u, khônklkng biênsdq́t Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf đejphônklḳt nhiênsdqn hỏi đejphênsdq́n Tônklḱng Đqcypại Nhâiozbn sưrzhf huynh có chuyênsdq̣n gì, liênsdq̀n đejpháp: “Dạ phải, hiênsdq̣n nay Tônklḱng sưrzhf huynh châiozb́p chưrzhfơpgvl̉ng Đqcypại Trúc Phong nhâiozb́t mạch thủ tọa. Sưrzhf phụ, đejphônklḳt nhiênsdqn sưrzhf phụ lại hỏi đejphênsdq́n Tônklḱng sưrzhf huynh?”.

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhfntoụng yênsdqn mônklḳt hônklk̀i, lại nói: "Văntoun Mâiozb̃n sưrzhf tỷ con, chăntoủng phải có tình ý vơpgvĺi Tônklḱng Đqcypại Nhâiozbn đejphó sao?”.

Lục Tuyênsdq́t Kỳ trong lòng hoảng sơpgvḷ, lúc này khônklkng biênsdq́t phải nói gì cả. Viênsdq̣c Văntoun Mâiozb̃n sưrzhf tỷ cùng Tônklḱng Đqcypại Nhâiozbn có tình ý vơpgvĺi nhau, hâiozb̀u nhưrzhf mọi chuyênsdq̣n ai cũng biênsdq́t đejphênsdq́n. Ngày thưrzhfơpgvl̀ng tỷ muônklḳi trênsdqn Tiênsdq̉u Trúc Phong hay đejphem chuyênsdq̣n tình của Văntoun Mâiozb̃n sưrzhf tỷ ra trênsdqu đejphùa. Cho đejphênsdq́n khi Đqcypnsdq̀n Bâiozb́t Dịch sưrzhf thúc sang Tiênsdq̉u Trúc Phong câiozb̀u thâiozbn cho Tônklḱng Đqcypại Nhâiozbn sưrzhf huynh, Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf lại thăntoủng thưrzhf̀ng tưrzhf̀ chônklḱi. Văntoun Mâiozb̃n sưrzhf tỷ thâiozb́t vọng buônklk̀n bã mâiozb́y ngày khônklkng dâiozḅy nônklk̉i. Nhưrzhfng nay, đejphônklḳt nhiênsdqn Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf hỏi đejphênsdq́n, Lục Tuyênsdq́t Kỳ trong lòng châiozb́n đejphônklḳng, thưrzhf̣c sưrzhf̣ khônklkng biênsdq́t có nênsdqn nói thăntoủng ra tônklḱt hơpgvln, hay nênsdqn giâiozb́u đejphi là tônklḱt.

Tuy nhiênsdqn, Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf là ngưrzhfơpgvl̀i lịch duyênsdq̣t, thâiozb́y vẻ do dưrzhf̣ của Lục Tuyênsdq́t Kỳ, thâiozb́u hiênsdq̉u đejphưrzhfơpgvḷc âiozb̉n sưrzhf̣ bênsdqn trong, nhẹ nhẹ lăntoúc đejphâiozb̀u, thơpgvl̉ dài mônklḳt tiênsdq́ng.

Lục Tuyênsdq́t Kỳ nhưrzhf khônklkng dăntoùn đejphưrzhfơpgvḷc lòng, nàng vơpgvĺi Văntoun Mâiozb̃n là đejphônklki tỷ muônklḳi cưrzhf̣c kỳ thâiozbn thiênsdq́t, nay thâiozb́y tình cảm của sưrzhf tỷ khônklkng mâiozb́y xuônklki thuâiozḅn, thưrzhf̣c bụng hy vọng tỉnh cảm vị sưrzhf tỷ đejphã yênsdqu thưrzhfơpgvlng chăntoum sóc mình tưrzhf̀ nhỏ đejphưrzhfơpgvḷc mãn nguyênsdq̣n, bèn thu hênsdq́t dũng khí, nói: "Sưrzhf phụ, kỳ thâiozḅt thì Văntoun Mâiozb̃n sưrzhf tỷ...”.

rzhf̀a thônklḱt đejphưrzhfơpgvḷc vài tưrzhf̀, chỉ nghe Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf ngăntoút lơpgvl̀i, châiozḅm rãi nói: "Thônklki, mâiozb́y ngày sau, đejphem Văntoun Mâiozb̃n sang bênsdqn đejphó là xong".

Lục Tuyênsdq́t Kỳ nhâiozb́t thơpgvl̀i ngạc nhiênsdqn, cơpgvlnklk̀ khônklkng dám tin vào tai mình. Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf liênsdq́c nhìn nàng, cưrzhfơpgvl̀i cưrzhfơpgvl̀i: "Sao vâiozḅy, có phải đejphám đejphênsdq̣ tưrzhf̉ các ngưrzhfơpgvli đejphênsdq̀u luônklkn luônklkn cảm thâiozb́y ta là mônklḳt bà lão ngoan cônklḱ, cônklk̉ lônklk̃ khônklkng chịu thay đejphônklk̉i, khônklkng chịu tác thành hảo sưrzhf̣ cho đejphám đejphênsdq̣ tưrzhf̉?”.

Trong lòng Tuyênsdq́t Kỳ vưrzhf̀a vui mưrzhf̀ng cho sưrzhf tỷ Văntoun Mâiozb̃n, khẽ cưrzhfơpgvl̀i nói: “Sưrzhf phụ thâiozb́y đejphó, nhưrzhf̃ng gì sưrzhf phụ nói vơpgvĺi đejphênsdq̣ tưrzhf̉, thâiozḅt con cũng khônklkng dám nghĩ tơpgvĺi. Trưrzhfơpgvĺc hênsdq́t, thay măntoụt sưrzhf tỷ, đejphênsdq̣ tưrzhf̉ cảm tạ sưrzhf phụ”.

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf đejphưrzhfa măntoút nhìn Lục Tuyênsdq́t Kỳ đejphang mỉm cưrzhfơpgvl̀i, bâiozb́t giác khóe miênsdq̣ng lay đejphônklḳng, khẽ thơpgvl̉ dài mônklḳt tiênsdq́ng, quay mình,câiozb̀m trưrzhfơpgvḷng, hưrzhfơpgvĺng nhìn vênsdq̀ xa xăntoum, trâiozb̀m ngâiozbm yênsdqn lăntoụng.

Lục Tuyênsdq́t Kỳ đejphang cao hưrzhf́ng, thâiozb́y Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf thâiozb̀n tình khác lạ, liênsdq̀n rụt rè, nói: "Sưrzhf phụ, đejphônklḳt nhiênsdqn sưrzhf phụ lại nghĩ đejphênsdq́n viênsdq̣c này, là sao?".

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhfntoụng yênsdqn mônklḳt chônklḱc, khônklkng đejpháp, lại hỏi: “Tuyênsdq́t Kỳ, con tưrzhf̀ng theo ta lênsdqn Đqcypại Trúc Phong, con thâiozb́y cái chênsdq́t của Tônklkrzhf thúc thênsdq́ nào?".




Lục Tuyênsdq́t Kỳ thâiozb̀n tình cung kính, trâiozb̀m ngâiozbm mônklḳt hônklk̀i, nghiênsdqm măntoụt nói: "Đqcypênsdq̣ tưrzhf̉ nghĩ Tônklkrzhf thúc và Đqcypnsdq̀n sưrzhf thúc vơpgvḷ chônklk̀ng tình thâiozbm, theo nhau ra đejphi nhưrzhfiozḅy, khônklkng thâiozb́y đejphau khônklk̉ gì".

"Vâiozḅy sao?". Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf khẽ thơpgvl̉ dài, thâiozb̀n tình rúng đejphônklḳng, mônklḳt hônklk̀i lâiozbu sau bônklk̃ng nói: “Bản ý sưrzhf phụ khônklkng muônklḱn con vì tình cảm mà phiênsdq̀n nhiênsdq̃u, xao lãng đejphạo pháp, nhưrzhfng mônklḳt đejphơpgvl̀i tu hành, cuônklḱi cùng đejphưrzhfơpgvḷc gì nào?".

Lục Tuyênsdq́t Kỳ khônklkng hiênsdq̉u Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf có ý gì, nhâiozb́t thơpgvl̀i khônklkng dám hỏi nưrzhf̃a. Chỉ nghe Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf châiozḅm rãi nói: "Thuyênsdq́t trưrzhfơpgvl̀ng sinh vâiozb̃n là hưrzhfnklk phiênsdqu diênsdqu, khônklk̉ tu cả đejphơpgvl̀i, bâiozb́t quá đejphánh đejphônklk̉i đejphưrzhfơpgvḷc mâiozb́y trăntoum năntoum hưrzhf hão, Tônklkrzhf thúc của ngưrzhfơpgvli xem cuônklḳc sônklḱng và đejphạo hạnh trăntoum năntoum nhưrzhf khônklkng, ánh măntoút quyênsdq́t tâiozbm đejphó thâiozḅt sưrzhf̣ khônklkng biênsdq́t đejphã vưrzhfơpgvḷt hơpgvln ta bao nhiênsdqu rônklk̀i".

Lục Tuyênsdq́t Kỳ trong lòng nhâiozb́t thơpgvl̀i rúng đejphônklḳng, hônklḱt nhiênsdqn kênsdqu lênsdqn: "Sưrzhf phụ...".

"Mônklḳt đejphơpgvl̀i tu hành, tu hành mônklḳt đejphơpgvl̀i, tu đejphưrzhfơpgvḷc đejphăntoúc đejphạo, lại là tu khônklkng còn nhâiozbn tính, đejphó khônklkng phải là khônklk̉ sao?". Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf thơpgvl̉ dài mônklḳt tiênsdq́ng, hơpgvl̀ hưrzhf̃ng thônklḱt: "Thâiozḅt ra đejphạo là gì, cái gì gọi là đejphạo, ta tu cả đejphơpgvl̀i, mãi cho đejphênsdq́n nay lại vâiozb̃n còn hơpgvli mơpgvlnklk̀".

Lục Tuyênsdq́t Kỳ đejphưrzhf́ng bênsdqn, khônklkng dám lênsdqn tiênsdq́ng, Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf cũng đejphưrzhf́ng yênsdqn trâiozb̀m măntoục hônklk̀i lâiozbu, xuâiozb́t thâiozb̀n, bônklk̃ng nhiênsdqn khẽ lăntoúc đejphâiozb̀u, tưrzhf̣a hônklk̀ khônklkng muônklḱn nhơpgvĺ lại chuyênsdq̣n đejphã qua, liênsdq̀n quay ngưrzhfơpgvl̀i đejphi xuônklḱng núi. Lục Tuyênsdq́t Kỳ trônklkng theo, câiozb́t tiênsdq́ng gọi vơpgvĺi theo: “Sưrzhf phụ! Ngưrzhfơpgvl̀i đejphi đejphâiozbu vâiozḅy?”.

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhfrzhf̀ng lại, nói: “Sưrzhf̣ viênsdq̣c của Văntoun Mâiozb̃n sưrzhf tỷ con, ý sưrzhf phụ đejphã quyênsdq́t. Con cưrzhf́ đejphi nói cho nó biênsdq́t. Bâiozb́t quá....”.

Chưrzhfa dưrzhf́t lơpgvl̀i, thâiozbn hình đejphại sưrzhf quay lại, trênsdqn măntoụt biênsdq̉u hiênsdq̣n niênsdq̀m thưrzhfơpgvlng xót, ngưrzhfơpgvĺc nhìn Lục Tuyênsdq́t Kỳ, nói: "Nhìn lại bản thâiozbn con, Tuyênsdq́t Kỳ, có tưrzhf̀ng nghĩ tơpgvĺi mình chưrzhfa?".

Lục Tuyênsdq́t Kỳ thâiozb́t kinh, nói: "Làm sao ạ?", tưrzhf́c thơpgvl̀i vẻ măntoụt trăntoúng bênsdq̣ch đejphi, gưrzhfơpgvḷng cưrzhfơpgvl̀i, nhẹ giọng nói tiênsdq́p: “Sưrzhf phụ, đejphênsdq̣ tưrzhf̉ sônklḱ mênsdq̣nh khônklkng tônklḱt, khônklkng dám vọng tưrzhfơpgvl̉ng nhiênsdq̀u”.

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf nhìn chăntoum chăntoum vào Tuyênsdq́t Kỳ, ngưrzhfơpgvl̀i học trò xinh đejphẹp, mỹ lênsdq̣ của mình, chỉ thâiozb́y xiênsdqm y trăntoúng phâiozb́p phơpgvĺi bay, trônklkng có vẻ bâiozb́t phàm, vẻ măntoụt hiênsdq̣n nét buônklk̀n bã, khônklkng biênsdq́t đejphã chưrzhf́a châiozb́t tưrzhf̣ bao giơpgvl̀.

Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf trong lòng thoáng rúng đejphônklḳng, khônklkng khỏi thưrzhfơpgvlng cảm, câiozb́t tiênsdq́ng gọi: “Tuyênsdq́t Kỳ!”.

Lục Tuyênsdq́t Kỳ tiênsdq́n đejphênsdq́n, ngưrzhfơpgvĺc nhìn Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhf, chỉ nghe đejphại sưrzhf nhẹ nhàng nói: "Tuyênsdq́t Kỳ, tình cảm con thâiozḅt ủy mị, nênsdq́u con khônklkng hônklk̀i tâiozbm chuyênsdq̉n ý, sưrzhf phụ cũng khônklkng có phép gì giảng giải cho con. Con là đejphênsdq̣ tưrzhf̉ đejphăntoúc ý nhâiozb́t của sưrzhf phụ. Sưrzhf phụ khônklkng đejphành lòng thâiozb́y con nhưrzhfiozḅy. Trong tưrzhfơpgvlng lai nênsdq́u con nguyênsdq̣n ý hônklk̀i đejphâiozb̀u, tuy Thanh Vâiozbn Mônklkn có giơpgvĺi đejphnsdq̀u quy củ, ta cũng vì con mà gánh vác hênsdq́t, con khônklkng phải lo lăntoúng bâiozb́t cưrzhf́ gì".

Lục Tuyênsdq́t Kỳ thâiozbn mình rúng đejphônklḳng, run râiozb̉y, trong lòng bâiozb́t nhâiozb̃n, khônklkng yênsdqn, bâiozb́t giác kênsdqu lênsdqn: "Sưrzhf phụ...", rônklk̀i ngưrzhfng băntoụt, khônklkng biênsdq́t phải nói làm sao.




Thủy Nguyênsdq̣t đejphại sưrzhfrzhf̀a nhẹ cưrzhfơpgvl̀i, lại vưrzhf̀a thơpgvl̉ dài mônklḳt tiênsdq́ng, quay mình bưrzhfơpgvĺc đejphi, chăntoủng mâiozb́y chônklḱc bóng dáng đejphã khuâiozb́t xa dưrzhfơpgvĺi vách núi đejphá, chỉ còn thoảng lại mônklḳt làn gió nhẹ văntoung văntoủng truyênsdq̀n tiênsdq́ng than: “Hỏi thênsdq́ gian, tình là gì...?".

Lục Tuyênsdq́t Kỳ vâiozb̃n đejphưrzhf́ng lăntoụng, nhâiozb́t thơpgvl̀i thâiozbn trí mênsdq loạn, sâiozb̀u khônklk̉, tơpgvl lòng trăntoum mônklḱi, nghĩ ngơpgvḷi nhưrzhfng vâiozb̃n khônklkng hiênsdq̉u đejphưrzhfơpgvḷc gì mâiozb́y, chỉ càng thâiozb́y quâiozb̃n trí thênsdqm, trong lòng bâiozb́t giác rúng đejphônklḳng nhơpgvĺ lại, trưrzhfơpgvĺc đejphâiozby khônklkng lâiozbu, tại khu nghĩa đejphịa hoang phênsdq́ bênsdqn ngoài thành Hà Dưrzhfơpgvlng, Đqcypnsdq̀n Bâiozb́t Dịch chăntoủng đejphã nói nhưrzhf̃ng đejphnsdq̀u này sao...

  * * * * * *

nklk̀ Kỳ Sơpgvln, Quỷ Vưrzhfơpgvlng Tônklkng tônklk̉ng đejphưrzhfơpgvl̀ng.

nklḳt thâiozbn ảnh tuyênsdq̣t đejphẹp xuâiozb́t hiênsdq̣n trênsdqn con đejphưrzhfơpgvl̀ng trong lòng núi nơpgvli tônklk̉ng đejphưrzhfơpgvl̀ng của Quỷ Vưrzhfơpgvlng Tônklkng tọa lạc, khônklkng giônklḱng vơpgvĺi mọi vâiozḅt xám xịt năntoụng nênsdq̀ xung quanh, thâiozbn ảnh đejphó băntoún vụt đejphi, phảng phâiozb́t lâiozb́p loáng ánh sáng lóe măntoút, quét mônklḳt luônklk̀ng sáng giưrzhf̃a khônklkng khí ngônklḳt ngạt ơpgvl̉ đejphâiozby.

Trong thônklkng đejphạo thỉnh thoảng có đejphênsdq̣ tưrzhf̉ của Quỷ Vưrzhfơpgvlng Tônklkng đejphi lại, cơpgvlnklk̀ khônklkng có ngưrzhfơpgvl̀i nào là khônklkng bị nàng thu hút, nhưrzhfng sóng măntoút của nưrzhf̃ tưrzhf̉ đejphó quét qua chônklk̃ nào, chônklk̃ đejphó ai ai cũng rônklḱi rít nhanh châiozbn tránh ra, tưrzhf̣a hônklk̀ khônklkng dám tiênsdq́p xúc nhiênsdq̀u vơpgvĺi nàng. Có thênsdq̉ coi nhưrzhf trong Quỷ Vưrzhfơpgvlng Tônklkng này, xem ra nàng cũng chiênsdq́m mônklḳt đejphịa vị đejphăntoục thù.

Con ngưrzhfơpgvl̀i nàng cũng thâiozḅt đejphăntoục biênsdq̣t, nhan săntoúc kiênsdq̀u mỵ vônklk cùng, tuy so vơpgvĺi Cưrzhf̉u Vĩ Thiênsdqn Hônklk̀ Tiênsdq̉u Bạch còn kém vài phâiozb̀n bá mị, lại hơpgvln đejphưrzhfơpgvḷc vài phâiozbn nhu hòa, bâiozb́t quá nàng đejphã tưrzhf̀ng mang thâiozbn phâiozḅn Diênsdq̣u cônklkng tưrzhf̉ của Hoan Hơpgvḷp Phái – Kim Bình Nhi, hônklkm nay ngang nhiênsdqn tiênsdq́n vào đejphịa giơpgvĺi Quỷ Vưrzhfơpgvlng Tônklkng, vâiozb̃n tỏ ra khônklkng chút dè dăntoụt.

Kim Bình Nhi tưrzhf̣a hônklk̀ chăntoủng quan tâiozbm mâiozb́y đejphênsdq́n ánh măntoút mọi ngưrzhfơpgvl̀i, vơpgvĺi nàng mà nói, viênsdq̣c mọi ngưrzhfơpgvl̀i nhìn ngó đejphã thành thói quen tưrzhf̀ lâiozbu. Tại trưrzhfơpgvl̀ng hạo kiênsdq́p tâiozbn sát yênsdqu thú, ơpgvl̉ Nam Cưrzhfơpgvlgn Thâiozḅp Đqcypại Vạn Sơpgvln - Trâiozb́n Ma Cônklk̉ Đqcypônklḳng, nàng khó khăntoun lăntoúm mơpgvĺi thoát cảnh khônklḱng nguy, quay vênsdq̀ Trung Thônklk̉, khúc chiênsdq́t trong chuyênsdq̣n đejphó khônklkng mônklḳt ai khác biênsdq́t, nhưrzhfng chăntoủng hênsdq̀ kênsdq̉ lại vơpgvĺi bâiozb́t kỳ ai.

Giơpgvl̀ phút này, phưrzhfơpgvlng hưrzhfơpgvĺng của nàng chỉ có mônklḳt, Quỷ Vưrzhfơpgvlng muônklḱn triênsdq̣u kiênsdq́n nàng.

Kim Bình Nhi tiênsdq́n gâiozb̀n đejphênsdq́n ngã rẽ thônklkng đejphạo, đejphônklḱi diênsdq̣n là hai ngã thônklkng đejphạo năntoùm mé hưrzhf̃u và tả, dài hun hút, liênsdq̀n dưrzhf̀ng bưrzhfơpgvĺc, quay vênsdq̀ hưrzhfơpgvĺng thônklkng lônklḳ mé tả nhìn qua mônklḳt lưrzhfơpgvḷt, khoảnh khăntoúc, ánh măntoút nàng chơpgvḷt lóe lênsdqn tia sáng kỳ dị, rônklk̀i lại biênsdq́n mâiozb́t, bưrzhfơpgvĺc châiozbn hưrzhfơpgvĺng vênsdq̀ thônklkng đejphạo mé hưrzhf̃u tiênsdq́n vào.

Nhưrzhf̃ng tônklk̉n thâiozb́t do cơpgvln đejphịa châiozb́n cônklk̉ quái xảy ra thình lình cách đejphâiozby khônklkng lâiozbu đejphã vâiozb̃n còn có thênsdq̉ thâiozb́y nơpgvli nơpgvli, trênsdqn vách đejphá sơpgvln nham, hiênsdq̣n ra nhưrzhf̃ng vênsdq́t nưrzhf́t lơpgvĺn có nhỏ có, suônklḱt bônklḱn phưrzhfơpgvlng tám hưrzhfơpgvĺng, trong con đejphưrzhfơpgvl̀ng ngâiozb̀m thônklkg gió mát mẻ, vâiozb̃n còn lơpgvl̉n vơpgvl̉n mùi máu tanh thoang thoảng, khônklkng trưrzhf̀ khưrzhf̉ đejphưrzhfơpgvḷc.

Mùi huyênsdq́t khí này, Kim Bình Nhi dĩ nhiênsdqn cũng cảm thâiozb́y đejphưrzhfơpgvḷc, chỉ là trong lòng nàng thâiozb́y ngạc nhiênsdqn, nhưrzhfng săntoúc măntoụt khônklkng hênsdq̀ biênsdq̉u lônklḳ, khoảnh khăntoúc, đejphịa vị của nàng trong Quỷ Vưrzhfơpgvlng Tônklkng ngày nay khônklkng băntoùng Hơpgvḷp Hoan Phái thuơpgvl̉ trưrzhfơpgvĺc, dĩ nhiênsdqn cũng khônklkng lo nhiênsdq̀u chuyênsdq̣n. Trong lòng nàng bâiozb́t giác lo sơpgvḷ. Vônklḱn là ngưrzhfơpgvl̀i có kiênsdq́n thưrzhf́c lịch duyênsdq̣t, nàng cảm thâiozb́y mùi tinh huyênsdq́t này tâiozb́t có đejphnsdq̀u gì cônklk̉ quái đejphâiozby.

Trong khi mãi mênsdq nghĩ ngơpgvḷi, Kim Bình Nhi đejphã xuyênsdqn qua mônklḳt thônklkng đejphạo tiênsdq́n đejphênsdq́n bênsdqn ngoài căntoun ônklḱc của Quỷ Vưrzhfơpgvlng, tơpgvĺi đejphâiozby dưrzhf̀ng lại, mơpgvĺi mơpgvl̉ miênsdq̣ng đejphịnh kênsdqu ngưrzhfơpgvl̀i đejphi thônklkng báo, đejphônklḳt nhiênsdqn cánh cưrzhf̉a đejphá năntoụng nênsdq̀ mơpgvl̉ ra, truyênsdq̀n ra tiênsdq́ng cưrzhfơpgvl̀i lơpgvĺn Quỷ Vưrzhfơpgvlng: “Là Kim Bình Nhi? Mau vào đejphâiozby!”.

Kim Bình Nhi hơpgvli lo lăntoúng, nhưrzhfng trênsdqn khuônklkn măntoụt vâiozb̃n nơpgvl̉ nụ cưrzhfơpgvl̀i tưrzhf̣ nhiênsdqn, nói: "Dạ!", vưrzhf̀a nói vưrzhf̀a tiênsdq́n vào.

Chỉ thâiozb́y bênsdqn trong thạch thâiozb́t rônklḳng rãi, sáng sủa, xung quanh bày trí tráng lênsdq̣, nhưrzhfng khônklkng quá xa hoa, thênsdqm vào khônklkng khí trang nghiênsdqm, Quỷ Vưrzhfơpgvlng ngônklk̀i cạnh bàn, phía trưrzhfơpgvĺc có mônklḳt tâiozḅp giâiozb́y lơpgvĺn, bênsdqn đejphăntoụt bônklḳ văntoun phòng tưrzhf́ bảo, dưrzhfơpgvl̀ng nhưrzhf đejphang luyênsdq̣n chưrzhf̃.

Kim Bình Nhi nhìn Qủy Vưrzhfơpgvlng, mỉm cưrzhfơpgvl̀i câiozb́t tiênsdq́ng ngọt ngào: "Tônklkng chủ, hônklkm nay cao hưrzhf́ng, phải chăntoung đejphang luyênsdq̣n chưrzhf̃?”.

Quỷ Vưrzhfơpgvlng quay nhìn vênsdq̀ phía Kim Bình Nhi, khóe miênsdq̣ng hơpgvli khẽ cưrzhfơpgvl̀i. Nụ cưrzhfơpgvl̀i trênsdqn khuônklkn măntoụt Kim Bình Nhi đejphônklḳt nhiênsdqn lạnh băntoung, nàng cảm thâiozb́y mục quang Quỷ Vưrzhfơpgvlng nhưrzhf hai đejphạo binh khí săntoúc bén băntoún qua, nhìn vào, đejphônklki măntoút mình cảm thâiozb́y rát rát.

Liênsdq̀n đejphó Quỷ Vưrzhfơpgvlng lâiozḅp tưrzhf́c thu giâiozb́u thâiozb̀n quang, cúi nhìn xuônklḱng tâiozḅp giâiozb́y trăntoúng trênsdqn bàn, vưrzhf̀a đejphưrzhfa tay khẽ vâiozb̃y ra hiênsdq̣u, nói: “Ngưrzhfơpgvli lại xem xem, lão phu viênsdq́t thênsdq́ nào".

Trong lòng Kim Bình Nhi càng lo lăntoúng, trưrzhfơpgvĺc đejphâiozby đejphônklki lâiozb̀n diênsdq̣n kiênsdq́n Quỷ Vưrzhfơpgvlng, nàng khônklkng hênsdq̀ có cảm giác này, bâiozb́t quá trong thơpgvl̀i gian gâiozb̀n đejphâiozby, Quỷ Vưrzhfơpgvlng đejphạo hạnh cônklkng lưrzhf̣c dưrzhfơpgvl̀ng nhưrzhfnklḳt ngày tăntoung tiênsdq́n ngàn dăntoụm.

Tuy nhiênsdqn Kim Bình Nhi khônklkng phải là hạng ngưrzhfơpgvl̀i thônklk thiênsdq̉n, trong tâiozbm nàng tưrzhf̣ có chủ ý riênsdqng, khuônklkn măntoụt rạng rơpgvl̃ tưrzhf̣ nhiênsdqn, tưrzhf̀ tưrzhf̀ bưrzhfơpgvĺc đejphênsdq́n, mang theo mônklḳt làn hưrzhfơpgvlng thơpgvlm thoang thoảng, khẽ mỉm cưrzhfơpgvl̀i nói: "Tônklki là kẻ tục nhâiozbn đejphônklḱi vơpgvĺi viênsdq̣c viênsdq́t chưrzhf̃ khônklkng thônklkng suônklḱt gì, Tônklkng chủ lại muônklḱn tônklki xem, thâiozḅt làm khó cho tônklki lăntoúm chăntoung”.

Quỷ Vưrzhfơpgvlng khẽ cưrzhfơpgvl̀i, khônklkng đejpháp lại, bưrzhfơpgvĺc vênsdq̀ phía Kim Bình Nhi đejphưrzhf́ng ơpgvl̉ cạnh bàn, đejphang nhìn vênsdq̀ tâiozḅp giâiozb́y trăntoúng, trênsdqn măntoụt tâiozḅp giâiozb́y đejphâiozḅp vào măntoút nàng duy mônklḳt chưrzhf̃ lơpgvĺn rành rành: "SÁT!".

Chưrzhf̃ đejphó mônklk̃i mônklḳt nét ngang đejphưrzhfơpgvl̀ng móc đejphênsdq̀u cưrzhf́ng cỏi mạnh bạo, dụng lưrzhf̣c năntoụng nênsdq̀, nhưrzhf muônklḱn xuyênsdqn qua giâiozb́y mà lọt ra, quyênsdq́t khônklkng phải là hình tưrzhfơpgvḷng đejphoan chính của lônklḱi viênsdq́t khải thưrzhf, cũng khônklkng giônklḱng lônklḱi viênsdq́t thảo thưrzhf đejphâiozḅm lơpgvḷt tưrzhf̣ nhiênsdqn, ý quá tưrzhf̣ do, mônklḳt luônklk̀ng khí sát tâiozḅn giênsdq́t tuyênsdq̣t cuônklk̀n cuônklḳn trào ra.

Kim Bình Nhi trong lòng rúng đejphônklḳng, tưrzhf̣a hônklk̀ cảm thâiozb́y bênsdqn mình có ánh mục quang băntoung giá, bênsdqn tai lại nghe thâiozb́y tiênsdq́ng cưrzhfơpgvl̀i hòa ái của Quỷ Vưrzhfơpgvlng truyênsdq̀n lại và nói: "Bình Nhi! Ngưrzhfơpgvli cảm thâiozb́y chưrzhf̃ đejphó viênsdq́t thênsdq́ nào?".

Kim Bình Nhi mỉm cưrzhfơpgvl̀i, nụ cưrzhfơpgvl̀i nhưrzhf làn gió xuâiozbn thoảng qua, khiênsdq́n cả thạch thâiozb́t nhưrzhf tràn ngâiozḅp ý xuâiozbn, nhẹ giọng đejpháp: “Tônklkng chủ, chưrzhf̃ viênsdq́t của Tônklkng chủ quả thâiozḅt đejphẹp quá, tônklki có luyênsdq̣n mưrzhfơpgvl̀i năntoum cũng khônklkng viênsdq́t đejphưrzhfơpgvḷc mônklḳt chưrzhf̃ nhưrzhfiozḅy”.

Quỷ Vưrzhfơpgvlng hơpgvl̀ hưrzhf̃ng nhìn Kim Bình Nhi, Kim Bình Nhi dưrzhfơpgvĺi mục quang của ônklkng ta, trong lòng cảm thâiozb́y dưrzhfơpgvl̀ng nhưrzhf có luônklk̀ng khí lạnh buônklḱt xuyênsdqn qua, nhưrzhfng săntoúc măntoụt tưrzhfơpgvl̀i cưrzhfơpgvl̀i vâiozb̃n nhưrzhf khônklkng, cho đejphênsdq́n khi băntoúp thịt trênsdqn măntoụt nàng vì cưrzhfơpgvl̀i hoài mà gâiozb̀n nhưrzhf đejphơpgvlrzhf́ng, đejphau buônklḱt, bâiozb́t chơpgvḷt Qủy Vưrzhfơpgvlng chơpgvḷt di chuyênsdq̉n mục quang.

Kim Bình Nhi tơpgvĺi giơpgvl̀ mơpgvĺi len lén thơpgvl̉ phào, nhưrzhfng trong lòng nàng ngâiozb̀m ngâiozb̀m kinh hãi, lâiozb̀n này vênsdq̀ đejphâiozby, quả thâiozḅt Quỷ Vưrzhfơpgvlng hiênsdq̣n tại đejphã thay đejphônklk̉i khác xa khí đejphônklḳ ngày trưrzhfơpgvĺc, luônklkn châiozbn khí sát phạt mônklḳt mưrzhf̣c trào dâiozbng nhưrzhf sóng dưrzhf̃, nhưrzhf ngang ngạnh bưrzhf́c bách tơpgvĺi. Hơpgvln nưrzhf̃a xem bônklḳ dạng Quỷ Vưrzhfơpgvlng, ônklkng ta tưrzhf̣a hônklk̀ cũng khônklkng có ý che giâiozb́u.

Bình nhâiozḅt, phong thái ônklkng ta khác bưrzhf̃a nay, lẽ nào nhưrzhf̃ng ngày qua đejphã xảy ra chuyênsdq̣n gì?

Trong lòng Kim Bình Nhi nhưrzhf đejphang hônklk̀i tưrzhfơpgvl̉ng lại, bênsdqn cạnh nàg Qủy Vưrzhfơpgvlng đejphônklḳt nhiênsdqn mơpgvl̉ miênsdq̣ng nói: "Đqcypạo trưrzhfơpgvl̉ng, hay ônklkng cũng đejphênsdq́n nhìn thưrzhf̉ xem chưrzhf̃ này lão phu viênsdq́t ra sao?".

Kim Bình Nhi trong lòng lại rúng đejphônklḳng, ngạc nhiênsdqn xoay ngưrzhfơpgvl̀i lại, thì ra trong góc tônklḱi của thạch thâiozb́t, khônklkng ngơpgvl̀ còn mônklḳt ngưrzhfơpgvl̀i đejphưrzhf́ng đejphó, vâiozḅn y phục đejphạo gia, măntoụt mày nghiênsdqm nghị. Kim Bình Nhi tâiozbm niênsdq̣m máy đejphônklḳng, có hơpgvli kinh nghị, mình lúc tiênsdq́n vào thạch thâiozb́t này, tuy nhâiozb́t thơpgvl̀i bị sát khí của Quỷ Vưrzhfơpgvlng đejphoạt lâiozb́y thâiozb̀n khí, làm giâiozḅt mình kinh hãi, nhưrzhfng con ngưrzhfơpgvl̀i kia thu âiozb̉n hơpgvli thơpgvl̉ đejphưrzhf́ng đejphó mà mình lại khônklkng phát hiênsdq̣n, xem ra cũng khônklkng phải là tâiozb̀m thưrzhfơpgvl̀ng.

Đqcypạo nhâiozbn kia nghe tiênsdq́ng thong thả bưrzhfơpgvĺc tơpgvĺi, hưrzhfơpgvĺng nhìn vênsdq̀ tâiozḅp giâiozb́y trăntoúng trênsdqn bàn, mônklḳt khăntoúc sau lênsdqn tiênsdq́ng nói: "Chưrzhf̃ đejphẹp".

Mục quang của Quỷ Vưrzhfơpgvlng vâiozb̃n lạnh nhưrzhfntoung, nhưrzhfng măntoụt vâiozb̃n tưrzhfơpgvli cưrzhfơpgvl̀i hỏi: “Đqcypẹp chônklk̃ nào?".

Đqcypạo nhâiozbn nói: "Chưrzhf̃ đejphó đejphẹp ơpgvl̉ chônklk̃ nét bút tưrzhf thênsdq́ san sát bù bônklk̉ cho nhau, tưrzhf̣a nhưrzhf có sát ý muônklḱn lọt thâiozb́u ra ngoài, hiênsdq́m thâiozb́y, hiênsdq́m có!".

Quỷ Vưrzhfơpgvlng quét măntoút nhìn chòng chọc đejphạo nhâiozbn, chỉ thâiozb́y đejphạo nhâiozbn thâiozb̀n săntoúc vâiozb̃n thản nhiênsdqn, chỉ châiozb̀m châiozḅm lui lại, đejphưrzhf́ng cạnh Kim Bình Nhi khoảng ba thưrzhfơpgvĺc. Quỷ Vưrzhfơpgvlng thônklḱt nhiênsdqn câiozb́t tiênsdq́ng cưrzhfơpgvl̀i lơpgvĺn, nói: "Nói hay lăntoúm, nói hay lăntoúm! Lơpgvl̀i nói của đejphạo trưrzhfơpgvl̉ng thâiozb́u tâiozḅn lòng ta". Đqcypạo nhâiozbn hơpgvli cúi đejphâiozb̀u, coi nhưrzhf cảm tạ.

Kim Bình Nhi khônklkng nén đejphưrzhfơpgvḷc, liênsdq́c nhìn Đqcypạo nhâiozḅn mônklḳtcái, lại nghe QủyVưrzhfơpgvlng Tônklkng nói: “Bình Nhi, đejphênsdq̉ ta giơpgvĺi thiênsdq̣u vơpgvĺi ngưrzhfơpgvli, vị này là ngưrzhfơpgvl̀i trơpgvḷ lưrzhf̣c cho Tônklkng ta, Thưrzhfơpgvlng Tùng đejphạo trưrzhfơpgvl̉ng”.

Kim Bình Nhi nhưrzhfơpgvĺng mày, ánh măntoút săntoút bén thoáng qua, lâiozḅp tưrzhf́c mỉm cưrzhfơpgvl̀i hưrzhfơpgvĺng vênsdq̀ phía Thưrzhfơpgvlng Tùng đejphạo nhâiozbn: “Cưrzhf̉u ngưrzhfơpgvl̃ng! Cưrzhf̉u ngưrzhfơpgvl̃ng!”.

Thưrzhfơpgvlng Tùng đejphạo nhâiozbn nhìn Kim Bình Nhi gâiozḅt gâiozḅt đejphâiozb̀u. Quỷ Vưrzhfơpgvlng lại nói: “Bình Nhi, lâiozb̀n này triênsdq̣u ngưrzhfơpgvli vênsdq̀, nguyênsdqn do Thánh Giáo bọn ta có mônklḳt đejphại sưrzhf̣ ngàn năntoum khó găntoụp, câiozb̀n ngưrzhfơpgvli tưrzhfơpgvlng trơpgvḷ mônklḳt tay”.

Kim Bình Nhi mỉm cưrzhfơpgvl̀i khẽ nói: "Tônklkng chủ cưrzhf́ chỉ đejphnsdq̉m phâiozbn phó. Bình Nhi quyênsdq́t tâiozḅn lưrzhf̣c thi hành".

Quỷ Vưrzhfơpgvlng cưrzhfơpgvl̀i nó: "Sưrzhf̣ viênsdq̣c này, đejphại đejphênsdq̉ ta đejphã có nói qua vơpgvĺi Thưrzhfơpgvlng Tùng đejphạo trưrzhfơpgvl̉ng, lát nưrzhf̃a cưrzhf́ hỏi ônklkng ta là biênsdq́t, chuyênsdq̣n này tuy khônklkng gâiozb́p liênsdq̀n, nhưrzhfng vâiozb̃n câiozb̀n phải năntoúm băntoút, các ngưrzhfơpgvl̀i trưrzhfơpgvĺc tiênsdqn đejphi thưrzhfơpgvlng lưrzhfơpgvḷng cho rõ đejphi.”.

Kim Bình Nhi gâiozḅt gâiozḅt đejphâiozb̀u, cùng Thưrzhfơpgvlng Tùng đejphạo nhâiozbn hưrzhfơpgvĺng vênsdq̀ phía Qủy Vưrzhfơpgvlng hành lênsdq̃, thoái ra.

iozb́m thạch mônklkn tưrzhf̀ tưrzhf̀ khép lại, hai ngưrzhfơpgvl̀i sóng vai đejphi trong thônklkng đejphạo, nhâiozb́t thơpgvl̀i khônklkng nói gì, chỉ tơpgvĺi khi đejphênsdq́n ngã ba hônklk̀i nãy, Kim Bình Nhi khônklkng câiozb̀m đejphưrzhfơpgvḷc lòng đejphưrzhfa măntoút liênsdq́c vênsdq̀ bênsdqn trái mônklḳt lưrzhfơpgvḷt.

Cũng ngay lúc đejphó, bênsdqn tai chơpgvḷt truyênsdq̀n lại âiozbm thanh của Thưrzhfơpgvlng Tùng đejphạo nhâiozbn: “Qủy Lênsdq̣ phó Tônklkng chủ đejphã rơpgvl̀i khỏi Hônklk̀ Kỳ Sơpgvln nhiênsdq̀u ngày rônklk̀i, còn chưrzhfa quay vênsdq̀".

Kim Bình Nhi cau mày, ánh măntoút lạnh hăntoủn đejphi, quay sang nhìn Thưrzhfơpgvlng Tùng đejphạo nhâiozbn, nhưrzhfng đejphạo nhâiozbn làm nhưrzhf khônklkng thâiozb́y, chỉ nói xong rônklk̀i bỏ đejphi lênsdqn trưrzhfơpgvĺc.

Giâiozby lát sau, Kim Bình Nhi lại tưrzhf̀ tưrzhf̀ đejphênsdq̉ hiênsdq̣n nụ cưrzhfơpgvl̀i hơpgvli thâiozb̀n bí, nơpgvl̉ nụ cưrzhfơpgvl̀i lạnh theo lão đejphi qua.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.