Tru Tiên

Chương 215 : Ôm Ấp

    trước sau   
   

P hâxunf̀n Hưgiqtơyasvng Côirnb́c.

Trêdfofn Sơyasvn Hà Đyfpydfof̣n hùng vĩ, lúc này môirnḅt màn tĩnh lăyasṿng. Ngoại trưgiqt̀ bọn tinh anh đfprjêdfof̣ tưgiqt̉ Lý Tuâxunfn tiêdfof́n nhâxunf̣p vào Thâxunf̣p Vạn Đyfpyại Sơyasvn thâxunf̀n bí ra, lúc này đfprjại đfprja sôirnb́ đfprjêdfof̣ tưgiqt̉ Phâxunf̀n Hưgiqtơyasvng Côirnb́c kẻ thì đfprjang đfprji tuâxunf̀n trong côirnb́c, kẻ thì đfprjang tu hành trong phòng mình, râxunf́t ít khi đfprjêdfof́n đfprjdfof̣n đfprjưgiqtơyasv̀ng của Phâxunf̀n Hưgiqtơyasvng Côirnb́c Chủ. Ngoại trưgiqt̀ đfprjêdfofm khuya ra, hiêdfof̣n giơyasv̀ cũng là lúc lạnh lẽo nhâxunf́t trong Sơyasvn Hà Đyfpydfof̣n trong ngày.

           

Chì là giơyasv̀ phút này, lại có hai thâxunfn ảnh đfprjang đfprjưgiqt́ng trưgiqtơyasv́c cưgiqt̉a Sơyasvn Hà Đyfpydfof̣n, măyasṿc nhiêdfofn sưgiqt̀ng sưgiqt̃ng nhìn vêdfof̀ trơyasv̀i nam phưgiqtơyasvng xa vơyasv̀i.

           

Khung trơyasv̀i xa xăyasvm, nơyasvi sâxunfu kín trong Thâxunf̣p Vạn Đyfpyại Sơyasvn sơyasvn mạch, đfprjang có môirnḅt côirnḅt lưgiqt̉a khôirnb̉ng lôirnb̀ xôirnbng thăyasv̉ng lêdfofn trơyasv̀i, kéo theo hôirnb̀ng nham đfprjỏ phưgiqt̀ng gâxunf̀m gưgiqt̀ lâxunf̃n tâxunf̀ng tâxunf̀ng mâxunfy xám đfprjen bôirnb́c cao, sau đfprjó nhưgiqtyasṽ bung ra, băyasv́n tóe vêdfof̀ bôirnb́n phưgiqtơyasvng tám hưgiqtơyasv́ng.

           

Tuy cách xa quá xa, nhưgiqtng phảng phâxunf́t vâxunf̃n có thêdfof̉ cảm thâxunf́y đfprjưgiqtơyasṿc tiêdfof́ng nôirnḅ hôirnb́ng kinh khiêdfof́p xé rọc trơyasv̀i đfprjâxunf́t đfprjó, thâxunf̣m chí dưgiqtơyasv́i châxunfn họ cũng thâxunf́p thoáng cảm thâxunf́y đfprjưgiqtơyasṿc măyasṿt đfprjâxunf́t đfprjang run râxunf̉y. Ngoài ngàn dăyasṿm đfprjã nhưgiqtxunf̣y, nơyasvi bạo phát trong Thâxunf̣p Vạn Đyfpyại Sơyasvn, cục trưgiqtơyasv̀ng khó có thêdfof̉ tưgiqtơyasv̉ng tưgiqtơyasṿng đfprjưgiqtơyasṿc ra sao.

           

Khôirnbng ai biêdfof́t, ít ra, hai ngưgiqtơyasv̀i lúc này đfprjang đfprjưgiqt́ng trưgiqtơyasv́c Sơyasvn Hà Đyfpydfof̣n đfprjêdfof̀u khôirnbng biêdfof́t.

           

xunfn Dịch Lam săyasv́c măyasṿt lãnh đfprjạm, môirnḅt hôirnb̀i lau sau, y khôirnbng nói tiêdfof́ng nào, chỉ trâxunf̀m măyasṿc chú thị nhìn côirnḅt lưgiqt̉a khôirnb̉ng lôirnb̀ phún phát đfprjã lâxunfu mà vâxunf̃n khôirnbng giảm đfprji xu thêdfof́. Ngưgiqtơyasv̀i đfprjưgiqt́ng sau lưgiqtng y là sưgiqt đfprjêdfof̣ Thưgiqtơyasṿng Quan Sách của y, lúc này cũng đfprjang nhìn côirnḅt lưgiqt̉a khôirnb̉ng lôirnb̀ đfprjó, nhưgiqtng săyasv́c măyasṿt lại cưgiqṭc kỳ phưgiqt́c tạp, thâxunf̀n tình trêdfofn măyasṿt cũng tưgiqṭa hôirnb̀ âxunfm trâxunf̀m bâxunf́t đfprjịnh.

           

irnḅt hôirnb̀i râxunf́t lâxunfu.

           

Trong im lăyasṿng, bóng tôirnb́i lăyasṿng lẽ kéo tơyasv́i, săyasv́c trơyasv̀i dâxunf̀n dâxunf̀n ảm đfprjạm, có mâxunf́y đfprjêdfof̣ tưgiqt̉ đfprji ngang qua, nhưgiqtng râxunf́t mau chóng phát hiêdfof̣n khôirnbng khí ơyasv̉ đfprjâxunfy khôirnbng thêdfof̉ quâxunf́y nhiêdfof̃u, vôirnḅi vàng thoái lui ra liêdfof̀n. Sau đfprjó, tia sáng cuôirnb́i cùng của hoàng hôirnbn cũng dâxunf̀n dâxunf̀n tan biêdfof́n, cho dù có nheo măyasv́t nhìn xa, dị tưgiqtơyasṿng nơyasvi châxunfn trơyasv̀i xa xăyasvm đfprjó cũng tưgiqt̀ tưgiqt̀ mơyasvirnb̀ khôirnbng rõ nưgiqt̃a.

           

xunfn Dịch Lam thâxunfn ngưgiqtơyasv̀i chìm trong bóng tôirnb́i, chơyasṿt cục cưgiqṭa, sau đfprjó châxunf̀m châxunf̣m quay lại.




           

Thưgiqtơyasṿng Quan Sách lăyasv̉ng lăyasṿng nhìn y, mục quang của Vâxunfn Dịch Lam tiêdfof́p xúc vơyasv́i ánh măyasv́t của lão giưgiqt̃a khoảng khôirnbng, liêdfof̀n khôirnbng biêdfof́t tại sao, lại quay đfprji, châxunf̀m châxunf̣m xoay ngưgiqtơyasv̀i, đfprji vào trong Sơyasvn Hà Đyfpydfof̣n. Thưgiqtơyasṿng Quan Sách trong lòng ngâxunf̀m thơyasv̉ dài môirnḅt hơyasvi, cuôirnb́i cùng nhìn vêdfof̀ phía châxunfn trơyasv̀i nam phưgiqtơyasvng môirnḅt lâxunf̀n nưgiqt̃a, cũng quay mình đfprji vào.

           

Tiêdfof́ng bưgiqtơyasv́c châxunfn âxunfm thâxunf̀m, hôirnb̀i vọng trong Sơyasvn Hà Đyfpydfof̣n tịch mịch, lại biêdfof́n thành vang rêdfof̀n!

           

Tiêdfof́ng bưgiqtơyasv́c châxunfn trâxunf̀m trâxunf̀m, khôirnbng biêdfof́t đfprjang đfprjạp lêdfofn lòng ai?

           

xunfn Dịch Lam lêdfofn ghêdfof́ thưgiqtơyasṿng tọa giưgiqt̃a đfprjại đfprjdfof̣n, tưgiqt̀ tưgiqt̀ ngôirnb̀i xuôirnb́ng, trơyasv̀i đfprjã tôirnb́i, nhưgiqtng ơyasv̉ đfprjâxunfy lại khôirnbng thăyasv́p đfprjèn, tịnh khôirnbng phải đfprjêdfof̣ tưgiqt̉ Phâxunf̀n Hưgiqtơyasvng Côirnb́c lưgiqtơyasv̀i biêdfof́ng, chỉ là môirnḅt đfprjêdfofm nhưgiqt đfprjêdfofm nay, phảng phâxunf́t khôirnbng giôirnb́ng nhưgiqt bình thưgiqtơyasv̀ng, bọn họ đfprjêdfof̀u biêdfof́t khôirnbng nêdfofn tiêdfof́n vào.

           

xunfn Dịch Lam ngôirnb̀i trong bóng tôirnb́i, diêdfof̣n dung cũng có vẻ mơyasvirnb̀, môirnḅt hôirnb̀i sau, y chơyasṿt thôirnb́t: “Khôirnbng tưgiqtơyasv̉ng đfprjưgiqtơyasṿc trêdfofn thêdfof́ gian này khôirnbng ngơyasv̀ thâxunf̣t có ngưgiqtơyasv̀i có thêdfof̉ hủy đfprji Sâxunfn Ma Côirnb̉ Đyfpyôirnḅng, có thêdfof̉ giêdfof́t chêdfof́t yêdfofu nghiêdfof̣t đfprjó!”

           

Thưgiqtơyasṿng Quan Sách sau cái phâxunf́t tay của Vâxunfn Dịch Lam đfprjã ngôirnb̀i xuôirnb́ng, tuy lão là sưgiqt đfprjêdfof̣ của Vâxunfn Dịch Lam, nhưgiqtng nhìn măyasṿt mày của lão lại khôirnbng biêdfof́t là già hơyasvn Vâxunfn Dịch Lam bao nhiêdfofu, chỉ là giơyasv̀ phút này thanh âxunfm của lão tưgiqṭa hôirnb̀ bình thưgiqtơyasv̀ng hơyasvn so vơyasv́i Vâxunfn Dịch Lam, đfprjdfof̀m đfprjạm đfprjáp: “Hôirnbm đfprjó Thanh Vâxunfn Môirnbn Đyfpyạo Huyêdfof̀n đfprjã đfprjánh trọng thưgiqtơyasvng Thú Thâxunf̀n, nay có ngưgiqtơyasv̀i có thêdfof̉ nghĩ ra cách giêdfof́t chêdfof́t y, cũng khôirnbng phải là chuyêdfof̣n quá kỳ lạ gì.”

           

xunfn Dịch Lam trâxunf̀m măyasṿc khôirnbng nói gì, môirnḅt hôirnb̀i lâxunfu sau, y chơyasṿt cưgiqtơyasv̀i khôirnb̉ môirnḅt tiêdfof́ng, lăyasv́c lăyasv́c đfprjâxunf̀u: “Ngưgiqtơyasv̀i tính cuôirnb́i cùng cũng khôirnbng băyasv̀ng trơyasv̀i tính, trăyasvm năyasvm tâxunfm huyêdfof́t, nhưgiqtxunf̀y là hủy hoại hêdfof́t mọi côirnbng sưgiqt́ trưgiqtơyasv́c đfprjâxunfy rôirnb̀i.”

           

Thưgiqtơyasṿng Quan Sách trâxunf̀m ngâxunfm môirnḅt hôirnb̀i, tưgiqṭa hôirnb̀ đfprjang có gì muôirnb́n nói, tưgiqt̀ tưgiqt̀ thôirnb́t: “Hay là trêdfofn ‘Phâxunf̀n Hưgiqtơyasvng Ngọc Sách’ còn có phưgiqtơyasvng pháp gì khác…”

           

xunfn Dịch Lam hưgiqt̀ môirnḅt tiêdfof́ng, Thưgiqtơyasṿng Quan Sách lâxunf̣p tưgiqt́c ngâxunf̣m miêdfof̣ng lại, khôirnbng khí hơyasvi căyasvng thăyasv̉ng, nhưgiqtng Vâxunfn Dịch Lam hiêdfof̉n nhiêdfofn đfprjã khôirnbi phục lại tâxunfm tình, măyasṿt mày hòa hoãn tưgiqṭa nhưgiqt khôirnbng nghĩ ngơyasṿi gì nưgiqt̃a, chỉ măyasṿc nhiêdfofn ngôirnb̀i đfprjó, khôirnbng nói tơyasv́i môirnḅt tiêdfof́ng.

           

Trêdfofn khuôirnbn măyasṿt già nua của Thưgiqtơyasṿng Quan Sách, nhưgiqt̃ng nêdfof́p nhăyasvn tưgiqṭa hôirnb̀ càng sâxunfu đfprjâxunf̣m hơyasvn trong bóng tôirnb́i, măyasv́t lại loang loáng hàn quang phưgiqt́c tạp, khôirnbng biêdfof́t lão thâxunf̣t ra đfprjang nghĩ gì. Môirnḅt hôirnb̀i sau, Vâxunfn Dịch Lam chơyasṿt lêdfofn tiêdfof́ng: “Thưgiqtơyasṿng Quan sưgiqt đfprjêdfof̣…”

           

Thưgiqtơyasṿng Quan Sách ngâxunf̉n ngưgiqtơyasv̀i: “Có tôirnbi.”

           

xunfn Dịch Lam đfprjdfof̀m đfprjạm thôirnb́t: “Ngưgiqtơyasv̀i khác khôirnbng rõ, bí mâxunf̣t trong Phâxunf̀n Hưgiqtơyasvng Côirnb́c ta lại chỉ có ta và ngưgiqtơyasvi hai ngưgiqtơyasv̀i là rõ nhâxunf́t. Năyasvm xưgiqta tôirnb̉ sưgiqt vì sao lại khai tôirnbng lâxunf̣p phái ơyasv̉ nơyasvi hoang văyasv́ng Phâxunf̀n Hưgiqtơyasvng Côirnb́c tại Nam Cưgiqtơyasvng này, ngưgiqtơyasvi chăyasv́c cũng biêdfof́t chưgiqt́?”

           

Thưgiqtơyasṿng Quan Sách thơyasv̉ dài, giọng nói mang theo chút tang thưgiqtơyasvng: “Vì tôirnb̉ sưgiqt ơyasv̉ đfprjâxunfy phát hiêdfof̣n ra dị tích ‘Huyêdfof̀n Hỏa Đyfpyàm’ của Vu tôirnḅc Nam Cưgiqtơyasvng thưgiqtơyasṿng côirnb̉, trong đfprjó phát hiêdfof̣n ra vu pháp thâxunf̀n bí kỷ quỷ.”




           

xunfn Dịch Lam châxunf̀m châxunf̣m gâxunf̣t đfprjâxunf̀u: “Khôirnbng sai, chính là vì vâxunf̣y, Phâxunf̀n Hưgiqtơyasvng Côirnb́c ta mọc răyasvng mọc tóc ơyasv̉ vùng hoang tích Nam Cưgiqtơyasvng này, khai môirnbn lâxunf̣p phái, mãi cho tơyasv́i ngày nay. Mâxunf́y thưgiqt́ vu pháp thâxunf̀n bí của Vu tôirnḅc thơyasv̀i côirnb̉, thêdfofm vào châxunfn pháp đfprjạo thuâxunf̣t của tôirnb̉ sưgiqtxunf́y đfprjơyasv̀i truyêdfof̀n lại, mơyasv́i đfprjạt đfprjưgiqtơyasṿc danh vọng vang rêdfof̀n cho Phâxunf̀n Hưgiqtơyasvng Côirnb́c ta ngày nay.”

           

Nói đfprjêdfof́n đfprjó, thanh âxunfm của Vâxunfn Dịch Lam chơyasṿt có chút thêdfofgiqtơyasvng: “Mâxunf́y trăyasvm năyasvm nay, cho dù tôirnb̉ sưgiqt đfprjã tâxunf̣n hêdfof́t tâxunfm huyêdfof́t, nhưgiqtng trong vu pháp của Vu tôirnḅc Nam Cưgiqtơyasvng côirnb̉, lưgiqṭc lưgiqtơyasṿng mạnh nhâxunf́t là ‘Thiêdfofn Hỏa’, bọn ta lại vâxunf̃n bâxunf́t quá chỉ năyasv́m đfprjưgiqtơyasṿc phâxunf̀n da lôirnbng bêdfofn ngoài. Thâxunf̀n tình của y dâxunf̀n dâxunf̀n biêdfof́n thành phâxunf̃n nôirnḅ, lạnh lùng thôirnb́t: “Ngày ta kêdfof́ thưgiqt̀a ngôirnbi vị Côirnb́c chủ, đfprjã lâxunf̣p trọng thêdfof̣ trưgiqtơyasv́c măyasṿt tôirnb̉ sưgiqt đfprjơyasv̀i trưgiqtơyasv́c nhâxunf́t đfprjịnh sẽ phát hiêdfof̣n ra bí mâxunf̣t ‘Thiêdfofn Hỏa’ của Vu tôirnḅc, đfprjêdfof̉ cho nhâxunf́t mạch Phâxunf̀n Hưgiqtơyasvng Côirnb́c ta xưgiqtng bá thiêdfofn hạ, lãnh tụ quâxunf̀n hùng. Nhưgiqtng đfprjâxunfu có tưgiqtơyasv̉ng đfprjưgiqtơyasṿc khôirnbng nhưgiqt̃ng chưgiqta làm đfprjưgiqtơyasṿc vâxunf̣y, trái lại cả viêdfof̣c tham khảo chìa khóa duy nhâxunf́t của lưgiqṭc ‘Thiêdfofn Hỏa’, trâxunf̣n đfprjôirnb̀ Bát Hung Huyêdfof̀n Hỏa Pháp Trâxunf̣n trong truyêdfof̀n thuyêdfof́t của Vu tôirnḅc cũng bị hủy đfprji, khôirnbng ngơyasv̀ thâxunf̣m chí cả Huyêdfof̀n Hỏa Giám quan trọng cưgiqṭc kỳ cũng mâxunf́t.”

           

Trong bóng tôirnb́i, Thưgiqtơyasṿng Quan Sách chơyasṿt giâxunf̣t nảy mình.

           

“Bụp” môirnḅt tiêdfof́ng khôirnb khan, truyêdfof̀n vọng tưgiqt̀ bêdfofn tay Vâxunfn Dịch Lam, dưgiqtơyasv́i cơyasvn tưgiqt́c giâxunf̣n của y, tay y dụng lưgiqṭc quâxunf̣t thụng tay ghêdfof́, nhâxunf́t thơyasv̀i tĩnh măyasṿc khôirnbng nói gì.

           

Lại môirnḅt hôirnb̀i sau, Vâxunfn Dịch Lam chơyasṿt thơyasv̉ dài môirnḅt tiêdfof́ng, tưgiqt̀ tưgiqt̀ đfprjưgiqt́ng dâxunf̣y, giọng vâxunf̃n còn thêdfofgiqtơyasvng: “Hôirnbm xưgiqta trong khôirnb́ cục, ngâxunf̃u nhiêdfofn tưgiqt̀ trong sách côirnb̉ Nam Cưgiqtơyasvng biêdfof́t đfprjưgiqtơyasṿc trêdfofn thêdfof́ gian ngoại trưgiqt̀ Huyêdfof̀n Hỏa Đyfpyàm còn có môirnḅt trâxunf̣n đfprjôirnb̀ tôirnb̀n tại trêdfofn Sâxunfn Ma Côirnb̉ Đyfpyôirnḅng, cho nêdfofn mơyasv́i đfprjịnh lôirnḅt da hôirnb̉, chuyêdfof̣n hôirnbm nay, thâxunf̣t đfprjáng tiêdfof́c…”

           

Y phát ra môirnḅt tiêdfof́ng thơyasv̉ dài, trêdfofn măyasṿt có môirnḅt vẻ chán nản mêdfof̣t mỏi khôirnbn cùng.

           

Ngoài Sơyasvn Hà Đyfpydfof̣n lạnh lẽo, trưgiqt̀ tiêdfof́ng côirnbn trùng rả rích ra, khôirnbng còn âxunfm thanh gì khác, đfprjêdfof̣ tưgiqt̉ Phâxunf̀n Hưgiqtơyasvng Côirnb́c đfprjêdfof̀u đfprjã ngủ say, có ai biêdfof́t đfprjưgiqtơyasṿc, trong bóng đfprjêdfofm, có hai lão nhâxunfn măyasṿc nhiêdfofn ngôirnb̀i trong Sơyasvn Hà Đyfpydfof̣n?

           

xunfn Dịch Lam tưgiqṭa hôirnb̀ tâxunfm tình hôirnbm nay cưgiqṭc kỳ bâxunf́t bình tĩnh, nét thong dong ngày xưgiqta khôirnbng còn nưgiqt̃a, tâxunfm ý lôirnḅ ra ngoài, tâxunfm phiêdfof̀n ý loạn, cưgiqt́ đfprji tơyasv́i đfprji lui, cuôirnb́i cùng ngưgiqt̉a măyasṿt nhìn trơyasv̀i thơyasv̉ dài, cưgiqtơyasv̀i khôirnb̉ lăyasv́c lăyasv́c đfprjâxunf̀u, cũng khôirnbng nói gì, lại lăyasv̉ng lăyasṿng đfprji vêdfof̀ phía hâxunf̣u đfprjưgiqtơyasv̀ng.

           

Thưgiqtơyasṿng Quan Sách bâxunf́t đfprjôirnḅng môirnḅt chôirnb̃, măyasv́t dõi theo thâxunfn ảnh Vâxunfn Dịch Lam săyasv́p biêdfof́n mâxunf́t trong hâxunf̣u đfprjưgiqtơyasv̀ng âxunfm ám của Sơyasvn Hà Đyfpydfof̣n, trong măyasv́t Thưgiqtơyasṿng Quan Sách lại đfprjôirnḅt nhiêdfofn thâxunf́p thoáng hàn quang, tưgiqṭa hôirnb̀ trong do dưgiqṭ đfprjăyasv́n đfprjo cuôirnb́i cùng đfprjã có quyêdfof́t đfprjịnh, đfprjưgiqt́ng dâxunf̣y liêdfof̀n.

           

“Sưgiqt huynh!”

           

Thâxunfn ngưgiqtơyasv̀i Vâxunfn Dịch Lam khưgiqṭng lại, quay ngưgiqtơyasv̀i lại hơyasv̀ hưgiqt̃ng hỏi: “Chuyêdfof̣n gì?”

Thưgiqtơyasṿng Quan Sách châxunf̀m châxunf̣m đfprjáp, tưgiqṭa hôirnb̀ môirnb̃i môirnḅt chưgiqt̃ đfprjêdfof̀u đfprjã suy nghĩ câxunf̉n thâxunf̣n: “Tôirnbi đfprjã nghĩ kỹ rôirnb̀i, chuyêdfof̣n này có lẽ còn có hy vọng.”

           

xunfn Dịch Lam nhíu mày: “Ngưgiqtơyasvi nói gì?”

           

Thưgiqtơyasṿng Quan Sách tưgiqṭa hôirnb̀ khôirnb cả miêdfof̣ng, côirnb̉ họng giâxunf̣t giâxunf̣t, tưgiqt̀ tưgiqt̀ đfprjáp: “Hai chôirnb̃ trong thêdfof́ gian ngày nay biêdfof́t có trâxunf̣n đfprjôirnb̀ Bát Hung Huyêdfof̀n Hỏa Pháp Trâxunf̣n tôirnb̀n tại, Huyêdfof̀n Hỏa Đyfpyàm và Trâxunf́n Ma Côirnb̉ Đyfpyôirnḅng, đfprjêdfof̀u đfprjã bị hủy đfprji, đfprjưgiqt̀ng mong xem trêdfofn trâxunf̣n đfprjôirnb̀ mà nghiêdfofn cưgiqt́u câxunfu hỏi ‘Thiêdfofn Hỏa’ nưgiqt̃a, sơyasṿ răyasv̀ng tiêdfof̀n đfprjôirnb̀ vôirnb đfprjịnh.”

           

xunfn Dịch Lam hưgiqt̀ môirnḅt tiêdfof́ng: “Khôirnbng sai, ngưgiqtơyasvi nói làm gì?”

           

Thưgiqtơyasṿng Quan Sách trâxunf̀m măyasṿc môirnḅt lúc: “Tôirnbi đfprjang nghĩ, trâxunf̣n đfprjôirnb̀ là vâxunf̣t chêdfof́t, con đfprjưgiqtơyasv̀ng đfprjó khôirnbng thôirnbng rôirnb̀i, hay là, có thêdfof̉ băyasv́t đfprjâxunf̀u tưgiqt̀ ngưgiqtơyasv̀i ơyasv̉ đfprjó.”

           

xunfn Dịch Lam khôirnbng còn nhâxunf̃n nại đfprjưgiqtơyasṿc nưgiqt̃a: “Ngưgiqtơyasv̀i nào lại biêdfof́t đfprjưgiqtơyasṿc?”. Đyfpyôirnḅt nhiêdfofn song nhãn của y chơyasṿt sáng lêdfofn, thâxunf̀n săyasv́c ngưgiqtng trọng, trâxunf̀m ngâxunfm môirnḅt hôirnb̀i, châxunf̀m châxunf̣m hỏi: “Ngưgiqtơyasvi nói sau khi Sâxunfn Ma Côirnb̉ Đyfpyôirnḅng sụp đfprjôirnb̉, Vu tôirnḅc Nam Cưgiqtơyasvng còn có ai còn sôirnb́ng?”

           

Thưgiqtơyasṿng Quan Sách hít môirnḅt hơyasvi sâxunfu, tưgiqṭa hôirnb̀ có vâxunf̣t năyasṿng gì đfprjang đfprjè ép trêdfofn tim lão, nhưgiqtng môirnḅt lúc sau, lão vâxunf̃n nói ra: “Tôirnbi hiêdfof̣n tại khôirnbng năyasv́m chăyasv́c mưgiqtơyasv̀i phâxunf̀n, nhưgiqtng theo tôirnbi đfprjoán, sau khi mọi vâxunf̣t trong Sâxunfn Ma Côirnb̉ Đyfpyôirnḅng đfprjã tan thành tro bụi, có mâxunf́y Vu tôirnḅc dị dâxunfn khôirnbng phải ngưgiqtơyasv̀i khôirnbng phải yêdfofu, trong đfprjó có môirnḅt ngưgiqtơyasv̀i, e răyasv̀ng vị tâxunf́t đfprjã cam tâxunfm đfprjôirnb̀ng quy vu tâxunf̣n.”

 

Lão tưgiqt̀ tưgiqt̀ ngâxunf̉ng đfprjâxunf̀u lêdfofn, thanh âxunfm khôirnbng biêdfof́t sao lại khôirnbgiqt́ng: “Nêdfof́u sơyasv̉ liêdfof̣u của tôirnbi khôirnbng sai, ngưgiqtơyasv̀i này có lẽ may măyasv́n còn tôirnb̀n tại, nêdfof́u là vâxunf̣y, ngưgiqtơyasv̀i này trêdfofn thêdfof́ gian ngày nay là ngưgiqtơyasv̀i hiêdfof̉u biêdfof́t nhiêdfof̀u nhâxunf́t vêdfof̀ vu pháp Vu tôirnḅc côirnb̉ xưgiqta, bọn ta tưgiqt̀ hăyasv́n có lẽ sẽ biêdfof́t đfprjưgiqtơyasṿc nhiêdfof̀u.”

           

xunfn Dịch Lam lăyasv̉ng lăyasṿng trâxunf̀m ngâxunfm, nhưgiqtng thâxunf̀n tình trêdfofn măyasṿt lại tưgiqt̀ tưgiqt̀ biêdfof́n thành tưgiqtơyasvi tỉnh, môirnḅt hôirnb̀i sau, y chơyasṿt gâxunf̣t đfprjâxunf̀u: “Khôirnbng sai, sưgiqt đfprjêdfof̣ quả nhiêdfofn có kiêdfof́n thưgiqt́c, tuy chuyêdfof̣n này hy vọng khôirnbng lơyasv́n, nhưgiqtng khôirnbng phải là tuyêdfof̣t vọng. Đyfpyã là nhưgiqtxunf̣y, phiêdfof̀n ngưgiqtơyasvi đfprji Thâxunf̣p Vạn Đyfpyại Sơyasvn môirnḅt chuyêdfof́n, chủ ý là thăyasvm dò chuyêdfof̣n này, thuâxunf̣n tiêdfof̣n cũng xem xem bọn Lý Tuâxunfn ra sao, gã lâxunf̀n này đfprji trưgiqtơyasv́c, tao ngôirnḅ đfprjại biêdfof́n khôirnbng dưgiqṭ liêdfof̣u đfprjưgiqtơyasṿc, cũng khó trách gã.”

Thưgiqtơyasṿng Quan Sách trong lòng lăyasv̉ng lăyasṿng thơyasv̉ dài, đfprjưgiqt́ng dâxunf̣y gâxunf̣t đfprjâxunf̀u: “Đyfpyưgiqtơyasṿc.”

           

xunfn Dịch Lam liêdfof́c nhìn lão, chơyasṿt trêdfofn măyasṿt đfprjêdfof̉ lôirnḅ nụ cưgiqtơyasv̀i mỉm: “Sưgiqt đfprjêdfof̣, hôirnb̀i nãy vì huynh tâxunfm tình khôirnbng đfprjưgiqtơyasṿc tôirnb́t, có lẽ khâxunf̉u khí lơyasv̀i nói khôirnbng đfprjúng, ngưgiqtơyasvi bỏ qua cho.”

           

Thưgiqtơyasṿng Quan Sách lăyasv́c lăyasv́c đfprjâxunf̀u: “Sưgiqt huynh đfprjâxunfu câxunf̀n nói vâxunf̣y, khôirnbng có gì đfprjâxunfu.”

           

xunfn Dịch Lam mỉm cưgiqtơyasv̀i gâxunf̣t đfprjâxunf̀u, sau đfprjó quay ngưgiqtơyasv̀i đfprji vào hâxunf̣u đfprjưgiqtơyasv̀ng của Sơyasvn Hà Đyfpydfof̣n, biêdfof́n mâxunf́t trong bóng tôirnb́i. Trêdfofn Sơyasvn Hà Đyfpydfof̣n rôirnḅng lơyasv́n chỉ còn lại môirnḅt cái bóng côirnb đfprjơyasvn, lăyasv̉ng lăyasṿng đfprjưgiqt́ng nhìn.

           

Bóng tôirnb́i len lén tràn qua, nuôirnb́t lâxunf́y thâxunfn ảnh của lão.

 

* * * * * *

 

Nam Cưgiqtơyasvng, Thâxunf̣p Vạn Đyfpyại Sơyasvn.

           

Tiêdfof́ng nôirnb̉ vang vọng đfprjâxunf́t trơyasv̀i, núi lưgiqt̉a gâxunf̀m gưgiqt̀ khiêdfof́n măyasṿt đfprjâxunf́t rung chuyêdfof̉n, chung quy sau ba ngày ba đfprjêdfofm đfprjdfofn cuôirnb̀ng bạo phát, tưgiqt̀ tưgiqt̀ đfprjã giảm yêdfof́u đfprji nhiêdfof̀u. Mưgiqta lưgiqt̉a mù trơyasv̀i, cảnh tưgiqtơyasṿng nhưgiqt ngày tâxunf̣n thêdfof́, cũng khôirnbng biêdfof́t đfprjã ngưgiqt̀ng lại tưgiqt̀ lúc nào. Núi đfprjôirnb̀i sôirnbng suôirnb́i đfprjâxunf́t đfprjai, ơyasv̉ đfprjâxunfu cũng có dâxunf́u tích cháy rụi, đfprjưgiqta măyasv́t nhìn xa, phảng phâxunf́t vâxunf̃n còn vôirnbirnb́ ngọn lưgiqt̉a đfprjang thiêdfofu đfprjôirnb́t mảnh đfprjâxunf́t khôirnb́n cùng này.

           

xunfy đfprjen trêdfofn trơyasv̀i lại chung quy đfprjã dâxunf̀n dâxunf̀n tản ra, ánh sáng âxunf́m áp chiêdfof́u rọi khăyasv́p măyasṿt đfprjâxunf́t.

           

Đyfpyưgiqt́ng tuôirnb́t đfprjăyasv̀ng xa, trong khôirnbng khí cũng ít nhiêdfof̀u còn lan man mùi vị lưgiqtu huỳnh nôirnb̀ng năyasṿc, nhưgiqtng lúc này, trong gió nhẹ tưgiqt̀ phưgiqtơyasvng xa thôirnb̉i lại, khôirnbng ngơyasv̀ lại có mùi vị tưgiqtơyasvi mơyasv́i.

           

xunf́t cả cuôirnb́i cùng đfprjã săyasv́p kêdfof́t thúc.

           

xunf́t cả phảng phâxunf́t cũng săyasv́p băyasv́t đfprjâxunf̀u lại.

           

Nhâxunf̣t nguyêdfof̣t xoay vâxunf̀n, đfprji đfprji lại lại, vâxunf̣t đfprjôirnb̉i sao dơyasv̀i, ai có thêdfof̉ thâxunf́y hêdfof́t nhâxunfn thêdfof́ tang thưgiqtơyasvng?

           

Sao nhâxunf́p nháy đfprjâxunf̀y trơyasv̀i, minh nguyêdfof̣t mơyasv́i dâxunfng lêdfofn.

Gió đfprjêdfofm xào xạc, câxunfy cỏ dơyasv̀n dơyasṿn.

           

Đyfpyêdfofm tĩnh mịch lăyasṿng lẽ giáng lâxunfm.

           

irnḅt tiêdfof́ng rù rì nho nhỏ, nàng nhưgiqt đfprjưgiqt́a bé say vùi trong môirnḅng, vôirnb ý thưgiqt́c thò tay ra, tìm băyasv́t gì đfprjó.

           

Đyfpyó là da thịt êdfofm âxunf́m, chôirnb̃ dưgiqṭa yêdfofn ôirnb̉n, đfprjang bêdfofn cạnh nàng, kiêdfofn cưgiqtơyasv̀ng chưgiqta hêdfof̀ rơyasv̀i xa. Bêdfofn khóe miêdfof̣ng nàng, phảng phâxunf́t hâxunfn hoan vui mưgiqt̀ng trong môirnḅng, đfprjdfof̉m môirnḅt nụ cưgiqtơyasv̀i lơyasṿt lạt.

           

Trong bóng đfprjêdfofm, dưgiqtơyasv́i ánh sao, gió nhẹ len lén thôirnb̉i qua.

           

Tóc mêdfof̀m hơyasvi rôirnb́i, vài tơyasv tóc đfprjen tuyêdfof̀n đfprjong đfprjưgiqta nhè nhẹ trong gió đfprjêdfofm, ưgiqtơyasv́m lêdfofn bơyasv̀ má nhưgiqt ngọc của nàng. Hăyasv́n nhíu mày nhè nhẹ, biêdfof̉u tình ngâxunfy thơyasv bé bỏng đfprjó, nét mỹ lêdfof̣ giưgiqt̃a loạn lạc đfprjó, phảng phâxunf́t trong yêdfofn tĩnh, châxunf̀m châxunf̣m tiêdfof́n vào nơyasvi sâxunfu thăyasv̉m trong hôirnb̀n phách.

           

Quỷ Lêdfof̣ lăyasṿng lẽ ngưgiqtng thị nhìn gưgiqtơyasvng măyasṿt say ngủ đfprjó, nàng ơyasv̉ bêdfofn cạnh hăyasv́n, phảng phâxunf́t tưgiqt̀ đfprjó tơyasv́i giơyasv̀ hăyasv́n chưgiqta tưgiqt̀ng tiêdfof́p câxunf̣n qua. Nàng ngủ say sưgiqta, hít thơyasv̉ khôirnbng khí tưgiqtơyasvi mơyasv́i trong đfprjêdfofm khuya Nam Cưgiqtơyasvng, gió lùa qua, lôirnb̀ng ngưgiqṭc nàng nhâxunf́p nhôirnb theo hơyasvi thơyasv̉, khóe miêdfof̣ng hăyasv́n chơyasṿt hé nụ cưgiqtơyasv̀i mỉm.

           

yasv́n chơyasṿt ngâxunf̉ng đfprjâxunf̀u, vâxunf̀ng minh nguyêdfof̣t đfprjang treo giưgiqt̃a trơyasv̀i, phát ra ánh sáng nhu hòa âxunf́m áp, chiêdfof́u diêdfof̣u thêdfof́ gian.

           

Nguyêdfof̣t quang nhưgiqtyasṿt nưgiqtơyasv́c, lăyasv́c răyasv́c trêdfofn ngưgiqtơyasv̀i bọn họ.

           

Áo nhưgiqt tuyêdfof́t, ngưgiqtơyasv̀i nhưgiqt ngọc!

           

Đyfpyâxunfy là môirnḅt đfprjoạn nhai trêdfofn môirnḅt ngọn núi cao trong Thâxunf̣p Vạn Đyfpyại Sơyasvn, giăyasv́t mình cách ngọn núi khoảng môirnḅt trưgiqtơyasṿng, vì cách xa Hăyasv́c Sơyasvn Phong của Sâxunfn Ma Côirnb̉ Đyfpyôirnḅng, cho nêdfofn sau khi Sâxunfn Ma Côirnb̉ Đyfpyôirnḅng sụp đfprjôirnb̉ núi lưgiqt̉a khôirnb̉ng lôirnb̀ phun trào, khôirnbng bị ảnh hưgiqtơyasv̉ng gì nhiêdfof̀u, chỉ có lúc mưgiqta lưgiqt̉a mù trơyasv̀i đfprjôirnb̉ nhưgiqt̃ng đfprjdfof̉m lưgiqt̉a và đfprjá vụn lâxunf̃n lôirnḅn vơyasv́i dung nham xuôirnb́ng, có vài đfprjdfof̉m lưgiqt̉a lạc tơyasv́i đfprjâxunfy, nhưgiqtng râxunf́t mau chóng tăyasv́t ngóm đfprji.

           

Trêdfofn đfprjoạn nhai cao chót vót này, vâxunf̃n còn có thêdfof̉ thâxunf́y tâxunf́t cả sau trâxunf̣n phong cuôirnb̀ng chỉ còn lại tro bụi tàn dưgiqt.

Hai ngưgiqtơyasv̀i trong tuyêdfof̣t cảnh hôirnbm đfprjó, sau khi đfprjưgiqtơyasṿc thôirnbng linh thâxunf̀n vâxunf̣t Huyêdfof̀n Hỏa Giám dùng Huyêdfof̀n Hỏa bao phủ cưgiqt́u ra, vì quá mêdfof̣t mỏi kiêdfof̣t lưgiqṭc, hai ngưgiqtơyasv̀i mau chóng hôirnbn mêdfof thiêdfof́p đfprji, đfprjêdfof́n lúc Quỷ Lêdfof̣ tỉnh dâxunf̣y, phát hiêdfof̣n mình và Lục Tuyêdfof́t Kỳ đfprjã dâxunf́n thâxunfn lêdfofn đfprjoạn nhai này.

           

Đyfpyã qua cảnh huyêdfofn náo, đfprjã là đfprjêdfofm khuya thanh tĩnh lạnh lẽo.

           

xunf́t chơyasṿt, bêdfofn ngưgiqtơyasv̀i truyêdfof̀n lại môirnḅt tiêdfof́ng kêdfofu nhỏ, hăyasv́n quay đfprjâxunf̀u lại nhìn, nưgiqt̃ tưgiqt̉ mỹ lêdfof̣ say vùi trong môirnḅng, sau môirnḅt nụ cưgiqtơyasv̀i mỉm lơyasṿt lạt, tưgiqt̀ tưgiqt̀ mơyasv̉ măyasv́t ra.

           

Đyfpyôirnbi măyasv́t trong ngâxunf̀n ôirnbn nhu xoay sang nhìn thâxunfn ảnh của hăyasv́n.

           

Đyfpyôirnḅt nhiêdfofn, phảng phâxunf́t nhưgiqt đfprjâxunf́t trơyasv̀i đfprjưgiqt́ng sưgiqṭng lại, sâxunfu kín trong hôirnb̀n phách hăyasv́n có nhưgiqt̃ng nơyasvi lăyasṿng lẽ rạn vơyasṽ.

           

Sau đfprjó, sau khi ngưgiqtng thâxunf̀n giưgiqtơyasvng tròn đfprjôirnbi măyasv́t nhìn chăyasv̀m chăyasv̀m, môirnbi nàng he hé, phảng phâxunf́t lâxunfng lâxunfng thâxunf́p thoáng nét thẹn thùng, mỉm cưgiqtơyasv̀i.

           

Nụ cưgiqtơyasv̀i đfprjó, trong bóng tôirnb́i của đfprjêdfofm đfprjen, nhưgiqt bách hơyasṿp hoa trong ngâxunf̀n diêdfof̃m lêdfof̣.

           

xunf́t lâxunfu, lại phảng phâxunf́t nhưgiqtirnḅt chơyasv́p măyasv́t ngăyasv́n ngủi, thơyasv̀i gian đfprjã mâxunf́t đfprji ý nghĩa, còn ai đfprjêdfof̉ ý tơyasv́i nưgiqt̃a?

           

Quỷ Lêdfof̣ cũng cưgiqtơyasv̀i, cưgiqtơyasv̀i ôirnbn hòa, nụ cưgiqtơyasv̀i đfprjó phảng phâxunf́t là thiêdfof́u niêdfofn của năyasvm xưgiqta.

           

Nàng giơyasv tay ra, muôirnb́n năyasv́m chăyasṿt tay hăyasv́n khôirnbng buôirnbng rơyasv̀i nưgiqt̃a, lại phát hiêdfof̣n tay của hai ngưgiqtơyasv̀i vôirnb́n đfprjã nôirnb́i liêdfof̀n tưgiqt̀ sơyasv́m, chưgiqta tưgiqt̀ng buôirnbng rơyasvi. Trêdfofn măyasṿt nàng thoáng môirnḅt ánh hôirnb̀ng phơyasvn phơyasv́t, đfprjưgiqt́ng dâxunf̣y.

           

Tà áo lơyasv thơyasvyasvi xuôirnb́ng, là áo choàng của Quỷ Lêdfof̣ khoác trêdfofn mình nàng, nàng ngưgiqtơyasv́c lêdfofn nhìn Quỷ Lêdfof̣, lại khôirnbng nói gì, chỉ là bêdfofn khóe miêdfof̣ng, nụ cưgiqtơyasv̀i e âxunf́p lại càng nôirnb̀ng đfprjưgiqtơyasṿm.

           

Gió đfprjêdfofm ơyasvyasv̀ lùa nhẹ, phảng phâxunf́t bàn tay ôirnbn nhu vuôirnb́t ve trêdfofn ngưgiqtơyasv̀i, xa xa, rưgiqt̀ng xanh trêdfofn đfprjỉnh núi rì rào dơyasṿn sóng, phóng đfprjãng cơyasṿt đfprjùa trong bóng đfprjêdfofm.

           

Lục Tuyêdfof́t Kỳ dõi măyasv́t nhìn bôirnb́n bêdfof̀, cách bọn họ khôirnbng xa, trêdfofn bơyasv̀ đfprjoạn nhai, Thiêdfofn Gia thâxunf̀n kiêdfof́m của Lục Tuyêdfof́t Kỳ đfprjang căyasv́m sâxunfu vào nham thạch, lưgiqtơyasṽi kiêdfof́m trong ngơyasv̀i nhưgiqtgiqtơyasv́c mùa thu, ưgiqtơyasṽn mình trong gió đfprjêdfofm. Bêdfofn cạnh Thiêdfofn Gia, Phêdfof̣ Hôirnb̀n của Quỷ Lêdfof̣ cũng tĩnh lăyasṿng văyasv́t ngang trêdfofn đfprjâxunf́t.

           

Hai pháp bảo, giơyasv̀ này phút này phảng phâxunf́t đfprjêdfof̀u toát vẻ an tĩnh, nào ai biêdfof́t đfprjưgiqtơyasṿc chúng đfprjã ra sao trong quá khưgiqt́? Thanh quang thâxunf́p thoáng trêdfofn Phêdfof̣ Hôirnb̀n, hòa vơyasv́i lam quang của Thiêdfofn Gia bêdfofn cạnh, giao tưgiqtơyasvng huy ánh. Đyfpyôirnbi pháp bảo tưgiqt̀ng trải qua ngàn năyasvm âxunfn oán triêdfof̀n miêdfofn đfprjó, lúc này, khôirnbng ngơyasv̀ phảng phâxunf́t cũng có bôirnḅ dạng dung hơyasṿp săyasv́c ánh phâxunf̀n nào.

           

Sau lưgiqtng chơyasṿt có tiêdfof́ng gâxunf̀m gưgiqt̀ nho nhỏ, hai ngưgiqtơyasv̀i quay đfprjâxunf̀u lại nhìn, đfprjôirnḅt nhiêdfofn môirnḅt thâxunfn ảnh khôirnb̉ng lôirnb̀ tưgiqt̀ rưgiqt̀ng sâxunfu nhoáng lêdfofn, khôirnbng ngơyasv̀ chính là Thao Thiêdfof́t năyasvm xưgiqta theo sát bêdfofn Thâxunf̀n Thú. Nghe nó tưgiqṭa hôirnb̀ có vẻ phiêdfof̀n toái bâxunf́t an, nhưgiqtng râxunf́t mau chóng ngay sau đfprjó, môirnḅt tràng thanh âxunfm “chẹp chẹp” quen thuôirnḅc vang lêdfofn, tưgiqṭa hôirnb̀ đfprjang an ủi nó. Môirnḅt hôirnb̀i sau, Thao Thiêdfof́t yêdfofn tĩnh trơyasv̉ lại, khôirnbng gưgiqt̀ nưgiqt̃a.

           

Hai ngưgiqtơyasv̀i quay lại, vọng nhìn nhau, Quỷ Lêdfof̣ hơyasvi do dưgiqṭ: “Đyfpyó là Thao Thiêdfof́t, ta đfprjêdfof́n là vì nó. Ngày mai, ta chăyasv́c phải…”

           

Đyfpyôirnḅt nhiêdfofn, hăyasv́n khôirnbng nói nưgiqt̃a, bơyasv̉i vì lúc đfprjó, môirnḅt bàn tay mêdfof̀m mại trăyasv́ng muôirnb́t đfprjã dịu dàng che chăyasv́n lâxunf́y miêdfof̣ng hăyasv́n.

           

yasv́n câxunfm lăyasṿng trong nháy măyasv́t, thâxunfn ngưgiqtơyasv̀i phảng phâxunf́t cũng hơyasvi run run.

           

Gió đfprjêdfofm rù rì thôirnb̉i, phơyasv́t tung tơyasv tóc của nàng. Ánh măyasv́t hăyasv́n, trong bóng tôirnb́i đfprjêdfofm nay, phảng phâxunf́t mịt mơyasv̀.

           

Nhưgiqtng, nụ cưgiqtơyasv̀i giăyasvng nơyasvi khóe miêdfof̣ng lại thủy chung chưgiqta tưgiqt̀ng biêdfof́n mâxunf́t trong măyasv́t hăyasv́n.

           

Lục Tuyêdfof́t Kỳ chỉ mỉm cưgiqtơyasv̀i, ngưgiqtng thị chăyasvm chăyasvm nhìn hăyasv́n, nhìn nam tưgiqt̉ đfprjã biêdfof́t bao nhiêdfofu lâxunf̀n lâxunfy lâxunf́t trong môirnḅng của nàng, môirnḅt hôirnb̀i lâxunfu sau, dịu dàng, thỏ thẻ thôirnb́t: “Đyfpyưgiqt̀ng lo tơyasv́i ngày mai, có đfprjưgiqtơyasṿc khôirnbng?”

           

Ánh trăyasvng nhưgiqtyasvng tuyêdfof́t, lạc vào nhâxunfn gian.

Quỷ Lêdfof̣ ngâxunfy ngôirnb vọng nhìn nàng, vọng nhìn dung nhan tuyêdfof̣t thêdfof́ và nụ cưgiqtơyasv̀i ôirnbn nhu của nàng, vọng nhìn nét ai thưgiqtơyasvng lơyasv̀n lơyasṿt và vẻ cưgiqt́ng răyasv́n đfprjăyasv̀ng sau nụ cưgiqtơyasv̀i đfprjó. Gió đfprjêdfofm vâxunf̃n lưgiqtơyasṿn lơyasv̀, suôirnb́i tóc nàng vâxunfn vêdfof trêdfofn bơyasv̀ vai, dịu dàng xao xuyêdfof́n, còn có u hưgiqtơyasvng thoang thoảng, phiêdfofu lãng trong làn gió.

           

Thâxunfn ảnh của nàng, giơyasv̀ phút này khôirnbng ngơyasv̀ lại mong manh nhưgiqtxunf̣y, nhưgiqtng, đfprjưgiqtơyasv̀ng nét mỹ lêdfof̣ đfprjó lại phảng phâxunf́t chưgiqta tưgiqt̀ng nhòa xóa giưgiqt̃a vôirnbirnb́ tang thưgiqtơyasvng trong nhâxunfn thêdfof́.

           

Đyfpyưgiqt̀ng lo tơyasv́i ngày mai, có đfprjưgiqtơyasṿc khôirnbng?

           

Trăyasvng sáng, sao đfprjan.

           

Bóng đfprjêdfofm thâxunf̣t bao la.

           

yasv́n bóp nhẹ tay nàng, nâxunfng niu trong lòng bàn tay.

 

giqtơyasv́i khung trơyasv̀i vôirnbxunf̣n, giưgiqt̃a thêdfof́ gian vôirnb biêdfofn, ai thèm đfprjêdfof̉ ý tơyasv́i hạnh phúc nhỏ nhoi này?

           

Thâxunfn ngưgiqtơyasv̀i mỏnh manh đfprjó, phảng phâxunf́t run lêdfofn nhè nhẹ trong gió đfprjêdfofm, ngâxunf́m ngâxunf̀m ôirnbm âxunf́p gơyasṿn tình trong hơyasvi thơyasv̉, phảng phâxunf́t bôirnb̀i hôirnb̀i trong dòng suôirnb́i năyasvm tháng suôirnb́t ngàn vạn năyasvm.

           

Trêdfofn vòm trơyasv̀i, có phải có ai đfprjang mỉm cưgiqtơyasv̀i dõi trôirnbng?

           

Là hoan lạc? Hay là thôirnb́ng khôirnb̉?

           

Đyfpyưgiqt̀ng lo cũng đfprjưgiqtơyasṿc, ngày mai là gì, ngày mai sẽ ra sao, hà tâxunf́t đfprjêdfof̉ ý tơyasv́i?

           

Ôedkqm âxunf́p vào lòng!

           

Nàng…! Dịu dàng ôirnbm âxunf́p, trong lòng ta…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.