Tru Tiên

Chương 211 : Truy Trục

    trước sau   
   

L úc này, nét măekgp̣t Kim Bình Nhi tỏ ra vôlmmh cùng mêorqq̣t nhọc, nhưmvntmvnt̀a trải qua môlmmḥt trâmmrṣn đpqpyại chiêorqq́n, bôlmmḥ dạng sưmvnt́c cùng lưmvnṭc kiêorqq̣t, tuy vâmmrṣy, khi đpqpyôlmmh́i diêorqq̣n vơjvfv́i nhưmvnt̃ng đpqpyêorqq̣ tưmvnt̉ chính đpqpyạo này, Kim Bình Nhi vâmmrs̃n đpqpyêorqq̉ lôlmmḥ vẻ tưmvntơjvfvi tăekgṕn khiêorqq́n ngưmvntơjvfv̀i ta hôlmmh̀n xiêorqqu phách lạc, trong bóng tôlmmh́i, trôlmmhng nàng thâmmrṣt đpqpyáng yêorqqu.

           

“Tưmvnṭ nhiêorqqn là ta rôlmmh̀i, vị côlmmhng tưmvnt̉ Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c này, sao thêorqq́, chúng ta chăekgp̉ng qua găekgp̣p nhau có mâmmrśy lâmmrs̀n, chàng lại dùng dăekgp̀ng mãi khôlmmhng quêorqqn ta vâmmrṣy à?”.

           

Lý Tuâmmrsn đpqpyỏ măekgp̣t, lùi môlmmḥt bưmvntơjvfv́c, tưmvnt́c giâmmrṣn nói: “Ai mà dùng dăekgp̀ng khôlmmhng quêorqqn nhà ngưmvntơjvfvi, ả yêorqqu nưmvnt̃ này trưmvntơjvfv́c đpqpyâmmrsy đpqpyã hại chêorqq́t sưmvnt muôlmmḥi Yêorqqn Hôlmmh̀ng của ta, ta đpqpyang muôlmmh́n tìm ngưmvntơjvfvi đpqpyòi nơjvfṿ máu đpqpyâmmrsy”.




           

Nói đpqpyoạn, Lý Tuâmmrsn phâmmrs̉y tay, thâmmrsn hình nhưmvnt chơjvfv́p đpqpyã lưmvntơjvfv́t vêorqq̀ phía Kim Bình Nhi, Tăekgpng Thưmvnt Thưmvnt ơjvfv̉ phía sau chau mày, đpqpyịnh nói lại thôlmmhi, đpqpyám đpqpyêorqq̣ tưmvnt̉ Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c bêorqqn cạnh trù trưmvnt̀ giâmmrsy lát, trong tiêorqq́ng hôlmmh hoán, cũng nhao nhao nhào lêorqqn theo, thanh thêorqq́ râmmrśt vang dôlmmḥi.

           

Kim Bình Nhi hưmvnt̀ mũi, măekgṕt thoáng qua môlmmḥt tia nhạo báng, chỉ có đpqpyorqq̀u kẻ thù nhưmvntmmrṣy cùng ào lêorqqn môlmmḥt lúc, mình lúc này toàn thâmmrsn rã rơjvfv̀i, nàng tưmvnṭ nhiêorqqn khôlmmhng thêorqq̉ câmmrṣy sưmvnt́c tưmvntơjvfvng đpqpyâmmrśu đpqpyưmvntơjvfṿc. Khuôlmmhn măekgp̣t yêorqqu kiêorqq̀u của nàng vụt lưmvntơjvfv́t qua môlmmḥt tia cưmvnt́ng cỏi, tưmvnṭa nhưmvnt hạ quyêorqq́t tâmmrsm, nàng hôlmmh khẽ, cạnh tay phải vụt bưmvnt̀ng ánh tím, sát khí đpqpyại thịnh.

           

Lý Tuâmmrsn đpqpyã giao thủ vơjvfv́i Kim Bình Nhi vài lâmmrs̀n, biêorqq́t rõ yêorqqu nưmvnt̃ Ma giáo này lơjvfṿi hại, lâmmrṣp tưmvnt́c vôlmmḥi vàng lưmvntu tâmmrsm giơjvfv́i bị, tưmvnṭ dưmvntng phát hiêorqq̣n ra sau lưmvntng mình có tiêorqq́ng gió xào xạc, hoá ra các sưmvnt đpqpyêorqq̣ đpqpyang lũ lưmvntơjvfṿt lao lêorqqn, Lý Tuâmmrsn kinh hãi vôlmmh cùng, vôlmmḥi vàng thét bảo ngưmvnt̀ng lại. Mọi ngưmvntơjvfv̀i sưmvnt̃ng sơjvfv̀, ùn ùn dưmvnt̀ng bưmvntơjvfv́c, nhưmvntng đpqpyúng vào lúc hơjvfvi hơjvfvi hôlmmh̃n loạn âmmrśy, nơjvfvi Kim Bình Nhi đpqpyang đpqpyưmvnt́ng bùng phát tưmvnt̉ quang, nhưmvntlmmḥt  ngọn lưmvnt̉a màu tím ngùn ngụt lao đpqpyêorqq́n, Lý Tuâmmrsn hét to, chăekgṕn trưmvntơjvfv́c măekgp̣t mọi ngưmvntơjvfv̀i, tiêorqqn kiêorqq́m trong tay bâmmrṣt lêorqqn, chăekgp̣n luôlmmh̀ng tưmvnt̉ mang nó lại.

           

Pháp thuâmmrṣt trôlmmhng thì uy lưmvnṭc vôlmmh tỉ, mà lúc ngăekgpn chăekgp̣n, Lý Tuâmmrsn đpqpyôlmmḥt nhiêorqqn chau mày sưmvnt̉ng sôlmmh́t, uy lưmvnṭc dưmvnṭ liêorqq̣u lúc đpqpyâmmrs̀u vưmvnt̀a đpqpyụng vào đpqpyã rách tã nhưmvntlmmḥt tơjvfv̀ giâmmrśy, pháp thuâmmrṣt trôlmmhng thì mạnh mẽ mà chơjvfv́p măekgṕt đpqpyã tiêorqqu tan, sau luôlmmh̀ng tưmvnt̉ quang, thâmmrsn hình Kim Bình Nhi khôlmmhng biêorqq́t vì sao đpqpyã tan biêorqq́n.

           

Lý Tuâmmrsn măekgp̣t tái xanh, hăekgp̀n học thét: “Yêorqqu nưmvnt̃ giảo hoạt, lại măekgṕc lưmvnt̀a ả rôlmmh̀i, mau đpqpylmmh̉i theo”.

           

Nói đpqpyoạn, y dâmmrs̃n đpqpyâmmrs̀u, sau lưmvntng bọn đpqpyêorqq̣ tưmvnt̉ Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c tâmmrśt nhiêorqqn lũ lưmvntơjvfṿt chạy theo, Tăekgpng Thưmvnt Thưmvnt há môlmmh̀m, toan nói gì đpqpyó, nhưmvntng thâmmrśy bóng ngưmvntơjvfv̀i liêorqqn tục nháng đpqpyôlmmḥng, đpqpyành bâmmrśt lưmvnṭc lăekgṕc đpqpyâmmrs̀u, câmmrs̉n thâmmrṣn nhìn bôlmmh́n xung quanh, rôlmmh̀i tưmvnt̀ tôlmmh́n đpqpyi theo.

           

Lý Tuâmmrsn vôlmmh cùng phâmmrs̃n hâmmrṣn Kim Bình Nhi, môlmmḥt mưmvnṭc truy tìm khăekgpng khăekgpng khôlmmhng chịu buôlmmhng tha. Kỳ thưmvnṭc vơjvfv́i bản lĩnh đpqpyạo hạnh của Kim Bình Nhi, nêorqq́u là ngày thưmvntơjvfv̀ng bâmmrśt kỳ lúc nào nơjvfvi nào, cho dù muôlmmh́n chạy trôlmmh́n thâmmrs̀n khôlmmhng hay quỷ khôlmmhng biêorqq́t thêorqq́ này, đpqpyôlmmh́i vơjvfv́i nàng mà nói tuyêorqq̣t khôlmmhng phải là môlmmḥt viêorqq̣c khó. Nhưmvntng hiêorqq̣n tại nàng khôlmmhng đpqpyôlmmḥng đpqpyâmmrṣy nôlmmh̉i, môlmmḥt là ơjvfv̉ trong hang đpqpyôlmmḥng lâmmrsu đpqpyơjvfv̀i này hình nhưmvnt chỉ có môlmmḥt con đpqpyưmvntơjvfv̀ng, khôlmmhng có chôlmmh̃ nào đpqpyêorqq̉ trôlmmh́n tránh, hai là khôlmmhng lâmmrsu trưmvntơjvfv́c đpqpyâmmrsy nàng cũng vưmvnt̀a cùng nưmvnt̃ tưmvnt̉ thâmmrs̀n bí đpqpyôlmmḥt nhiêorqqn xuâmmrśt hiêorqq̣n đpqpyó, cũng chính là Cưmvnt̉u Vĩ Thiêorqqn Hôlmmh̀ Tiêorqq̉u Bạch đpqpyâmmrśu phép môlmmḥt trâmmrṣn, tuy khôlmmhng thọ thưmvntơjvfvng, nhưmvntng nhâmmrsn dịp Tiêorqq̉u Bạch và Quỷ Lêorqq̣ giăekgp̀ng co nhau nàng mơjvfv́i thoát thâmmrsn đpqpyưmvntơjvfṿc, nhưmvntng cũng bị pháp thuâmmrṣt côlmmh̉ quái của Tiêorqq̉u Bạch làm hao phí bao nhiêorqqu là pháp lưmvnṭc.

           

orqqn biêorqq́t Tiêorqq̉u Bạch là lão tôlmmh̉ ôlmmhng của tôlmmḥc Hôlmmh̀ yêorqqu, môlmmḥt thâmmrsn đpqpyạo hạnh tu hành đpqpyã đpqpyưmvntơjvfṿc hơjvfvn môlmmḥt ngàn năekgpm, đpqpyạo hạnh của ả cao thâmmrsm, yêorqqu thuâmmrṣt cao cưmvntơjvfv̀ng, phóng măekgṕt khăekgṕp vòm trơjvfv̀i cũng là môlmmḥt nhâmmrsn vâmmrṣt hạng nhâmmrśt. Kim Bình Nhi tuy thôlmmhng minh vôlmmh cùng, nhưmvntng rôlmmh́t cục vâmmrs̃n châmmrṣt vâmmrṣt dưmvntơjvfv́i tay Tiêorqq̉u Bạch, nàng vôlmmh́n cũng khôlmmhng coi năekgp̣ng viêorqq̣c này, môlmmḥt là cũng khôlmmhng mâmmrśt măekgp̣t, hai là cũng khôlmmhng thọ thưmvntơjvfvng, Tiêorqq̉u Bạch cũng khôlmmhng côlmmh́ ý đpqpyả thưmvntơjvfvng nàng, ai ngơjvfv̀ trong lúc hưmvnt nhưmvntơjvfṿc thêorqq́ này, găekgp̣p ngay phải bọn Lý Tuâmmrsn.

           

Lý Tuâmmrsn đpqpylmmh̉i tơjvfv́i, thơjvfv̉ hôlmmh̉n hêorqq̉n, Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c đpqpyưmvntơjvfṿc xêorqq́p vào môlmmḥt trong ba đpqpyại phái phiêorqq̣t chính đpqpyạo, Lý Tuâmmrsn lại là đpqpyêorqq̣ tưmvnt̉ đpqpyăekgṕc ý nhâmmrśt của Vâmmrsn Dịch Lam Côlmmh́c chủ Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c, môlmmḥt thâmmrsn tu hành thưmvnṭc khôlmmhng thêorqq̉ xem nhẹ, Kim Bình Nhi mâmmrśy lâmmrs̀n dùng tiêorqq̉u xảo hoăekgp̣c toàn lưmvnṭc bỏ chạy, đpqpyêorqq̀u khôlmmhng có cách nào tránh đpqpyưmvntơjvfṿc Lý Tuâmmrsn vâmmrs̃n đpqpyang đpqpylmmh̉i đpqpyăekgp̀ng sau. Lâmmrsu rôlmmh̀i, Kim Bình Nhi cảm thâmmrśt băekgṕt đpqpyâmmrs̀u tưmvnt́c ngưmvnṭc, đpqpyêorqq́n hôlmmhmmrśp cũng dâmmrs̀n trơjvfv̉ nêorqqn rôlmmh́i loạn.

Kim Bình Nhi càng lúc càng lo lăekgṕng, tưmvnt̀ khi vào Trâmmrśn Ma Côlmmh̉ Đnyyeôlmmḥng, vôlmmhlmmh́ chuyêorqq̣n quái dị cưmvnt́ liêorqqn tiêorqq́p xảy ra, đpqpyâmmrs̀u tiêorqqn là găekgp̣p nưmvnt̃ tưmvnt̉ thâmmrs̀n bí Tiêorqq̉u Bạch, sau đpqpyó Quỷ Lêorqq̣ và Tiêorqq̉u Bạch đpqpyôlmmh̀ng thơjvfv̀i biêorqq́n mâmmrśt môlmmḥt cách thâmmrs̀n bí, khôlmmhng lâmmrsu vưmvnt̀a rôlmmh̀i, sâmmrsu trong hang đpqpyôlmmḥng văekgp̉ng tơjvfv́i tiêorqq́ng rít kinh lạ, tiêorqq́ng rôlmmh́ng giâmmrṣn dưmvnt̃ và luôlmmh̀ng sóng nóng bỏng đpqpyêorqq́n vôlmmh cùng, chưmvnt́ng tỏ sâmmrsu trong hang đpqpyôlmmḥng có ngưmvntơjvfv̀i đpqpyôlmmḥng thủ đpqpyâmmrśu phép, song Kim Bình Nhi suy đpqpyi tính lại, cuôlmmh́i cùng khôlmmhng muôlmmh́n khinh xuâmmrśt thâmmrsm nhâmmrṣp, nàng thâmmrṣt sưmvnṭ khôlmmhng giôlmmh́ng Quỷ Lêorqq̣ săekgp̃n sàng mạo hiêorqq̉m xôlmmhng vào sâmmrsu, Quỷ Vưmvntơjvfvng Tôlmmhng và nàng quan hêorqq̣ tuy khôlmmhng nhạt, nhưmvntng cũng khôlmmhng đpqpyêorqq́n mưmvnt́c nàng vì ôlmmhng ta mà lao vào chôlmmh̃ bán mạng.

           

Lúc này sau lưmvntng có ngưmvntơjvfv̀i cưmvnt́ đpqpylmmh̉i theo sát nút, Kim Bình Nhi trêorqqn đpqpyưmvntơjvfv̀ng chạy trôlmmh́n, khôlmmhng biêorqq́t đpqpyã vào sâmmrsu trong Trâmmrśn Ma Côlmmh̉ Đnyyeôlmmḥng thêorqqm bao xa rôlmmh̀i. Hang đpqpyôlmmḥng lâmmrsu đpqpyơjvfv̀i này sâmmrsu đpqpyêorqq́n mưmvnt́c đpqpyáng sơjvfṿ, tưmvnt̀ bêorqqn ngoài nhìn thì khôlmmhng nhâmmrṣn ra, tuy nhiêorqqn đpqpyôlmmḥng huyêorqq̣t này đpqpyịa thêorqq́ khôlmmhng có vẻ dôlmmh́c xuôlmmh́ng dưmvntơjvfv́i nghiêorqqm trọng quá, nhưmvntng khôlmmhng biêorqq́t nó rôlmmh́t cục dâmmrs̃n thôlmmhng vêorqq̀ hưmvntơjvfv́ng nào.

           

orqqn tai tiêorqq́ng gió rít nhưmvnt dao căekgṕt, âmmrsm phong đpqpyã tiêorqqu tan hêorqq́t, nhưmvntng thanh âmmrsm của Lý Tuâmmrsn thì thuỷ chung vâmmrs̃n ơjvfv̉ sau lưmvntng, khôlmmhng hêorqq̀ tan đpqpyi.

           

Đnyyeúng lúc này trong bóng tôlmmh́i trưmvntơjvfv́c măekgp̣t đpqpyôlmmḥt nhiêorqqn có môlmmḥt bóng ngưmvntơjvfv̀i lơjvfv̀ mơjvfv̀ chơjvfv́p lêorqqn, Kim Bình Nhi nhãn lưmvnṭc tinh tưmvntơjvfv̀ng, nháy măekgṕt đpqpyã nhâmmrṣn ra đpqpyó là nưmvnt̃ nhâmmrsn vưmvnt̀a rôlmmh̀i khiêorqq́n mình vâmmrṣt vã khôlmmh́n khôlmmh̉, Cưmvnt̉u Vĩ Thiêorqqn Hôlmmh̀ Tiêorqq̉u Bạch.

           

Tiêorqq̉u Bạch lăekgp̉ng lăekgp̣ng đpqpyưmvnt́ng sưmvnt̃ng trong bóng tôlmmh́i, tưmvnṭa nhưmvnt phát giác ra đpqpyorqq̀u gì, trêorqqn mình bưmvnt̀ng lêorqqn môlmmḥt lơjvfv́p sáng dịu màu trăekgṕng, châmmrs̀m châmmrṣm xoay mình lại.

 

“Lại là ngưmvntơjvfvi!” Tiêorqq̉u Bạch chau mày, hưmvntơjvfv́ng vêorqq̀ phía Kim Bình Nhi lơjvfv̀ lưmvnt̃ng thôlmmh́t.

           

Đnyyeưmvntơjvfv̀ng chạy của Kim Bình Nhi bị ả ta chăekgṕn mâmmrśt, bâmmrśt đpqpyăekgṕc dĩ phải dưmvnt̀ng bưmvntơjvfv́c, vưmvnt̀a rôlmmh̀i nàng đpqpyã lĩnh giáo đpqpyạo hạnh và thủ đpqpyoạn của Tiêorqq̉u Bạch, quả thưmvnṭc khôlmmhng dám khinh cưmvnt̉ vọng đpqpyôlmmḥng, lúc này trưmvntơjvfv́c có rào cản, sau có truy binh, măekgp̣t nàng tái mét.

           

Tiêorqq̉u Bạch tưmvnṭa hôlmmh̀ đpqpyang trĩu năekgp̣ng tâmmrsm sưmvnṭ, liêorqq́c nhìn Kim Bình Nhi, khôlmmhng có ý nhưmvntơjvfv̀ng đpqpyưmvntơjvfv̀ng, hình nhưmvnt khkôlmmhng muôlmmh́n đpqpyêorqq̉ nàng đpqpyi qua, ả đpqpyang đpqpyịnh mơjvfv̉ miêorqq̣ng nói, đpqpyôlmmḥt nhiêorqqn sưmvnt̃ng ngưmvntơjvfv̀i, xoay mình nhìn tơjvfv́i đpqpyoạn đpqpyưmvntơjvfv̀ng phía trưmvntơjvfv́c, rôlmmh̀i cưmvntơjvfv̀i lạnh: “Quái thâmmrṣt, hôlmmhm nay ngưmvntơjvfv̀i đpqpyêorqq́n đpqpyâmmrsy đpqpyôlmmhng thêorqq́!”.

           

Trong khi ả nói, thâmmrsn hình Lý Tuâmmrsn đpqpyã rít lêorqqn môlmmḥt tiêorqq́ng lao vọt tưmvnt̀ trong bóng tôlmmh́i ra, nhìn rõ hiêorqq̣n trưmvntơjvfv̀ng vưmvnt̀a xuâmmrśt hiêorqq̣n thêorqqm môlmmḥt nưmvnt̃ tưmvnt̉ tuyêorqq̣t mỹ lạ măekgp̣t, Lý Tuâmmrsn hiêorqq̉n nhiêorqqn sinh ý đpqpyêorqq̀ phòng, khôlmmhng lâmmrṣp tưmvnt́c xuâmmrśt thủ vơjvfv́i Kim Bình Nhi, mà ngưmvntng bôlmmḥ lại đpqpyã.

           

Tiêorqq̉u Bạch liêorqq́c vêorqq̀ phía Lý Tuâmmrsn, măekgṕt chơjvfṿt lạnh đpqpyi, nhâmmrṣn ra Lý Tuâmmrsn, rôlmmh̀i giâmmrsy lát sau, nghe vù vù tiêorqq́ng gió trào lêorqqn, trong bóng tôlmmh́i phía sau Lý Tuâmmrsn liêorqqn tục nháng đpqpyôlmmḥng nhưmvnt̃ng bóng ngưmvntơjvfv̀i, chính là toán đpqpyêorqq̣ tưmvnt̉ Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c đpqpylmmh̉i theo đpqpyêorqq́n, nhưmvnt̃ng ngưmvntơjvfv̀i này đpqpyạo hạnh khôlmmhng băekgp̀ng Lý Tuâmmrsn, tôlmmh́c đpqpyôlmmḥ cũng châmmrṣm hơjvfvn y nhiêorqq̀u.

 

Ánh măekgṕt Tiêorqq̉u Bạch rơjvfvi trêorqqn măekgp̣t và trang phục nhưmvnt̃ng đpqpyêorqq̣ tưmvnt̉ Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c,  ả nhìn lưmvntơjvfv́t môlmmḥt vòng, đpqpyôlmmḥt nhiêorqqn cưmvntơjvfv̀i lạnh: “Ngưmvntơjvfv̀i của Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c?”.




           

Kim Bình Nhi khôlmmhng câmmrs̀m đpqpyưmvntơjvfṿc liêorqq́c nhìn Tiêorqq̉u Bạch môlmmḥt cái, âmmrs̉n ưmvntơjvfv́c nhâmmrṣn ra trong lơjvfv̀i Tiêorqq̉u Bạch có hàm ý bâmmrśt mãn đpqpyôlmmh́i vơjvfv́i nhưmvnt̃ng ngưmvntơjvfv̀i của này, bâmmrśt giác ngâmmrśm ngâmmrs̀m cao hưmvnt́ng. Lý Tuâmmrsn nhâmmrśt thơjvfv̀i khôlmmhng rõ hưmvnt thưmvnṭc của Tiêorqq̉u Bạch, mà y cũng khôlmmhng muôlmmh́n gâmmrsy thêorqqm răekgṕc rôlmmh́i làm gì, lâmmrṣp tưmvnt́c dõng dạc bảo: “Tại hạ Lý Tuâmmrsn, toạ hạ đpqpyêorqq̣ tưmvnt̉ của Côlmmh́c chủ Vâmmrsn Dịch Lam của Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c, khôlmmhng biêorqq́t qúy côlmmhmvntơjvfvng là ai? Bọn tại hạ tuyêorqq̣t khôlmmhng có ý mạo phạm côlmmhmvntơjvfvng, mà là nưmvnt̃ tưmvnt̉ này”. Y trỏ vào Kim Bình Nhi, nói: “Ả là yêorqqu nưmvnt̃ tác nghiêorqq̣t đpqpya đpqpyoan, ác quán mãn doanh, bọn tại hạ đpqpyang muôlmmh́n trưmvnt̀ diêorqq̣t ả, nêorqq́u côlmmhmvntơjvfvng khôlmmhng có viêorqq̣c gì khác, phiêorqq̀n đpqpyưmvnt́ng sang môlmmḥt bêorqqn, bọn tại hạ cảm kích vôlmmh cùng”.

           

Tiêorqq̉u Bạch hưmvnt̀ mũi, khôlmmhng nhưmvnt̃ng khôlmmhng tránh đpqpyi, còn châmmrs̀m châmmrṣm tiêorqq́n lêorqqn hai bưmvntơjvfv́c, lạnh lùng nói: “Ta đpqpyang có chút chuyêorqq̣n, vì vâmmrṣy khôlmmhng thêorqq̉ tránh sang”.

           

Lý Tuâmmrsn tái măekgp̣t, bọn đpqpyêorqq̣ tưmvnt̉ Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c sau lưmvntng y có mâmmrśy ngưmvntơjvfv̀i tưmvnt́c giâmmrṣn thét lêorqqn.

           

Lý Tuâmmrsn trâmmrs̀m tĩnh nói: “Vị côlmmhmvntơjvfvng này, côlmmh bảo vêorqq̣ ả yêorqqu nưmvnt̃, là muôlmmh́n đpqpyôlmmh́i đpqpyịch vơjvfv́i Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c, cũng là đpqpyôlmmh́i đpqpyịch vơjvfv́i chính đpqpyạo trong thiêorqqn hạ, côlmmh biêorqq́t khôlmmhng?”.

           

Tiêorqq̉u Bạch phì cưmvntơjvfv̀i, giơjvfv bàn tay trăekgṕng nhưmvnt ngọc, khe khẽ vuôlmmh́t mái tóc đpqpyẹp bêorqqn mai, cưmvntơjvfv̀i nhạt: “Đnyyeôlmmh́i đpqpyịch vơjvfv́i Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c? Đnyyeôlmmh́i đpqpyịch vơjvfv́i chính đpqpyạo trong thiêorqqn hạ? Đnyyeôlmmh̀ tiêorqq̉u bôlmmh́i vôlmmh tri, nhưmvnt̃ng chuyêorqq̣n này bà côlmmh ngưmvntơjvfvi đpqpyã làm chán ra tưmvnt̀ mâmmrśy ngàn năekgpm trưmvntơjvfv́c rôlmmh̀i”.

           

Chúng đpqpyêorqq̣ tưmvnt̉ Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c nhôlmmḥn nhạo cả lêorqqn, Lý Tuâmmrsn măekgp̣t thoáng săekgṕc giâmmrṣn, chỉ có đpqpyorqq̀u đpqpyịnh lưmvnṭc của y tôlmmh́t hơjvfvn đpqpyám đpqpyêorqq̣ tưmvnt̉ kia, nhâmmrśt thơjvfv̀i chưmvnta rõ lai lịch thâmmrsn phâmmrṣn nưmvnt̃ nhâmmrsn thâmmrs̀n bí này, y ngăekgpn cản bọn đpqpyêorqq̣ tưmvnt̉ muôlmmh́n xôlmmhng lêorqqn, hỏi băekgp̀ng giọng băekgpng giá: “Vị côlmmhmvntơjvfvng này khâmmrs̉u khí lơjvfv́n quá, xin hỏi các hạ là ai?”.

           

Tiêorqq̉u Bạch khôlmmhng trả lơjvfv̀i y, trôlmmhng có vẻ hơjvfvi sưmvnt̃ng sơjvfv̀, giơjvfv̀ lâmmrsu, ả mơjvfv́i lâmmrs̉m bâmmrs̉m mâmmrśy câmmrsu, đpqpyôlmmḥt nhiêorqqn khúc khích, thì ra là ả tưmvnṭ cưmvntơjvfv̀i mình, lăekgṕc lăekgṕc đpqpyâmmrs̀u, hạ giọng nói: “Bà côlmmh ngưmvntơjvfvi… ài, lâmmrsu lăekgṕm rôlmmh̀i cũng khôlmmhng nói nhưmvnt̃ng lơjvfv̀i này, đpqpyêorqq́n mình nghe cũng cảm thâmmrśy lạ lâmmrs̃m, đpqpyúng là…, ôlmmhi, chăekgp̉ng lẽ đpqpyúng là đpqpyã già rôlmmh̀i sao?”

           

Nói đpqpyoạn, nét cưmvntơjvfv̀i trêorqqn măekgp̣t tiêorqqu tan, thơjvfv̀ thâmmrs̃n xuâmmrśt thâmmrs̀n, trôlmmhng vẻ măekgp̣t hình nhưmvnt đpqpyã quêorqqn băekgp̃ng hiêorqq̣n tại.

           

Kim Bình Nhi đpqpyưmvnt́ng bêorqqn cạnh nín lăekgp̣ng, nhâmmrśt thơjvfv̀i khôlmmhng biêorqq́t nưmvnt̃ nhâmmrsn côlmmh̉ quái này rôlmmh́t cục đpqpyang nghĩ gì, Lý Tuâmmrsn vôlmmh́n dĩ đpqpyorqq̀m đpqpyạm, cũng bị Tiêorqq̉u Bạch làm cho tưmvnt́c muôlmmh́n xịt khói, y thét: “Ta dùng lơjvfv̀i ngon ngọt khuyêorqqn ngưmvntơjvfvi, ngưmvntơjvfvi nêorqq́u khôlmmhng chịu tránh ra, thì đpqpyưmvnt̀ng trách ta đpqpyăekgṕc tôlmmḥi. Nói đpqpyoạn, y cưmvntơjvfv̀i lạnh: “Chỉ dưmvnṭa vào mâmmrśy câmmrsu khiêorqqu chiêorqq́n chính đpqpyạo trong thiêorqqn hạ vưmvnt̀a rôlmmh̀i, ta đpqpyã có thêorqq̉ băekgṕt ngưmvntơjvfvi lại, ngưmvntơjvfvi sẽ biêorqq́t tôlmmh́t xâmmrśu”.

           

Tiêorqq̉u Bạch tưmvnt̀ tưmvnt̀ ngưmvntơjvfv́c măekgṕt, nhìn Lý Tuâmmrsn chăekgp̀m chăekgp̀m, đpqpyôlmmḥt nhiêorqqn gọi: “Tiêorqq̉u côlmmhmvntơjvfvng kia”.

           

Kim Bình Nhi thoạt tiêorqqn khôlmmhng hiêorqq̉u, mãi cho đpqpyêorqq́n khi Tiêorqq̉u Bạch nhăekgṕc lại lâmmrs̀n thưmvnt́ hai, mơjvfv́i giâmmrṣt mình, ngạc nhiêorqqn đpqpyáp: “Côlmmh gọi ta hả?”.

           

Tiêorqq̉u Bạch hưmvnt̀ mũi: “Khôlmmhng phải ngưmvntơjvfvi, ta còn gọi ai nưmvnt̃a đpqpyâmmrsy?”. Đnyyeoạn, ả khe khẽ xua tay, dâmmrśn lêorqqn môlmmḥt bưmvntơjvfv́c, đpqpyưmvnt́ng chăekgp̣n giưmvnt̃a Kim Bình Nhi và bọn Lý Tuâmmrsn: “Côlmmh đpqpyi đpqpyi, nhưmvnt̃ng kẻ này đpqpyêorqq̉ ta chăekgp̣n thay côlmmh”.

           

Bọn Lý Tuâmmrsn tưmvnt́c thơjvfv̀i xôlmmhn xao tái măekgp̣t, Kim Bình Nhi thì vui mưmvnt̀ng quá mong đpqpyơjvfṿi, khôlmmhng dám tin, vôlmmḥi vã đpqpyáp: “Đnyyea ta… đpqpya tạ tiêorqq̀n bôlmmh́i”.

Nói xong sơjvfṿ nưmvnt̃ nhâmmrsn côlmmh̉ quái nọ đpqpyôlmmh̉i ý, nàng vôlmmḥi vã lăekgṕc mình lưmvntơjvfv́t vêorqq̀ bóng tôlmmh́i âmmrsm u trưmvntơjvfv́c măekgp̣t, bọn Lý Tuâmmrsn làm sao có thêorqq̉ đpqpyêorqq̉ hung thủ giêorqq́t ngưmvntơjvfv̀i này chạy thoát lâmmrs̀n nưmvnt̃a, vưmvnt̀a đpqpyịnh phát lưmvnṭc truy đpqpylmmh̉i, đpqpyã thâmmrśy môlmmḥt đpqpyạo bạch quang chơjvfv́p lêorqqn, nháy măekgṕt môlmmḥt tâmmrśm màn sáng đpqpyã bưmvnt̀ng bưmvnt̀ng, chăekgṕn trưmvntơjvfv́c măekgp̣t Tiêorqq̉u Bạch, chăekgp̣n kín con đpqpyưmvntơjvfv̀ng đpqpyi tơjvfv́i, giâmmrsy lát sau, bóng Kim Bình Nhi đpqpyã biêorqq́n mâmmrśt khôlmmhng thâmmrśy đpqpyâmmrsu nưmvnt̃a.

           

Lý Tuâmmrsn giâmmrṣn nghiêorqq́n răekgpng nghiêorqq́n lơjvfṿi, ngoảnh đpqpyâmmrs̀u tưmvnt́c giâmmrṣn nói vơjvfv́i Tiêorqq̉u Bạch: “Ngưmvntơjvfvi rôlmmh́t cục là kẻ nào, vì sao lại giúp yêorqqu nưmvnt̃ đpqpyó?”.

           

Tiêorqq̉u Bạch khẽ mỉm cưmvntơjvfv̀i, tưmvnṭa hôlmmh̀ cơjvfvn tưmvnt́c giâmmrṣn của Lý Tuâmmrsn, chỉ khiêorqq́n ả thêorqqm cao hưmvnt́ng, ung dung đpqpyáp: “Ta? Ta là ai ngưmvntơjvfvi băekgpn khoăekgpn làm gì cho phiêorqq̀n! Còn vì sao ta giúp ả, khôlmmhng vì gì khác cả, mà chỉ vì ta râmmrśt chưmvntơjvfv́ng măekgṕt vơjvfv́i bọn ngưmvntơjvfv̀i Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c các ngưmvntơjvfvi”.

           

Lý Tuâmmrsn và tâmmrśt cả nhưmvnt̃ng đpqpyêorqq̣ tưmvnt̉ Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c đpqpyang đpqpyưmvnt́ng sau lưmvntng đpqpyêorqq̀u sưmvnt̃ng cả lại, nhâmmrśt thơjvfv̀i nín băekgp̣t, khôlmmhng thôlmmh́t đpqpyưmvntơjvfṿc môlmmḥt tiêorqq́ng, Lý Tuâmmrsn khôlmmhng nhịn đpqpyưmvntơjvfṿc hỏi: “Vị côlmmhmvntơjvfvng này, lẽ nào trưmvntơjvfv́c đpqpyâmmrsy chúng ta đpqpyã tưmvnt̀ng găekgp̣p qua, hoăekgp̣c giả chúng ta đpqpyã tưmvnt̀ng đpqpyăekgṕc tôlmmḥi vơjvfv́i côlmmh?”.

           

Tiêorqq̉u Bạch lăekgṕc đpqpyâmmrs̀u, khẽ đpqpyưmvnta măekgṕt, sóng măekgṕt lưmvntu chuyêorqq̉n nhưmvntmvntơjvfv́c, khoé môlmmhi găekgṕn môlmmḥt nụ cưmvntơjvfv̀i đpqpyoạn phách câmmrsu hôlmmh̀n: “Chúng ta chưmvnta tưmvnt̀ng găekgp̣p măekgp̣t, các ngưmvntơjvfvi cũng chưmvnta tưmvnt̀ng đpqpyăekgṕc tôlmmḥi vơjvfv́i ta, nhưmvntng mà ta…”. Ả tủm tỉm, tưmvnṭa hôlmmh̀ râmmrśt cao hưmvnt́ng: “Nhưmvntng ta cưmvnt́ ngưmvnt́a măekgṕt vơjvfv́i bọn Phâmmrs̀n Hưmvntơjvfvng Côlmmh́c, ngưmvntơjvfvi có thêorqq̉ làm gì ta nào?”.

           

Trong bóng tôlmmh́i, chỉ thâmmrśy mưmvntơjvfv̀i mâmmrśy bóng ngưmvntơjvfv̀i ào ào xôlmmhorqqn, ùn ùn lao vào tâmmrśm màn sáng màu trăekgṕng, bêorqqn kia, gưmvntơjvfvng măekgp̣t tưmvntơjvfvi cưmvntơjvfv̀i của Tiêorqq̉u Bạch vâmmrs̃n y nguyêorqqn, chỉ là trong ánh măekgṕt, vẻ ngạo nghêorqq̃ châmmrsm biêorqq́m càng thêorqqm rõ.

 

* * * * * *

 

Gió, lao theo bóng ngưmvntơjvfv̀i vôlmmḥi vã, hoá thành nhưmvnt̃ng tràng rít lêorqqn liêorqqn tục lanh lảnh bêorqqn tai, khôlmmhng biêorqq́t tại sao, bao nhiêorqqu đpqpyưmvntơjvfv̀ng đpqpyi dưmvntơjvfv́i châmmrsn dâmmrs̀n dâmmrs̀n biêorqq́n mâmmrśt. Lục Tuyêorqq́t Kỳ bay trong hang đpqpyôlmmḥng côlmmh̉ xưmvnta tăekgpm tôlmmh́i, hưmvntơjvfv́ng vêorqq̀ môlmmḥt nơjvfvi thâmmrs̀n bí nào đpqpyó ơjvfv̉ đpqpyăekgp̀ng trưmvntơjvfv́c.

           

Tuy vâmmrs̃n khôlmmhng biêorqq́t, cái gì đpqpyang đpqpyơjvfṿi nàng ơjvfv̉ trưmvntơjvfv́c măekgp̣t, nhưmvntng trong lòng, vâmmrs̃n có môlmmḥt thưmvnt́ tình cảm cuôlmmh̀ng nhiêorqq̣t, sôlmmhi trào cháy bỏng trong trái tim lạnh nhưmvntekgpng tuyêorqq́t, tình cảm cuôlmmh̀ng nhiêorqq̣t nhưmvnt ngọn lưmvnt̉a nóng bỏng nhâmmrśt.

Vì vâmmrṣy nàng bay đpqpyi, khôlmmhng màng bâmmrṣn tâmmrsm đpqpyêorqq́n ai khác.

           

Nhưmvnt̃ng bóng ngưmvntơjvfv̀i sau lưmvntng dâmmrs̀n dâmmrs̀n mơjvfv̀ nhạt, khi vưmvnt̀a lưmvntơjvfv́t qua môlmmḥt nơjvfvi, nàng tưmvnṭa hôlmmh̀ vôlmmh thưmvnt́c cảm nhâmmrṣn đpqpyưmvntơjvfṿc, trong bóng tôlmmh́i đpqpyó đpqpyang âmmrs̉n núp mọi ngưmvntơjvfv̀i. Nhưmvntng cảm giác đpqpyêorqq́n rôlmmh̀i tan nhanh chóng, trong nháy măekgṕt nhưmvnt đpqpyorqq̣n quang hoả thạch, bóng ngưmvntơjvfv̀i đpqpyó phảng phâmmrśt có chút dị đpqpyôlmmḥng, sau đpqpyó phát hiêorqq̣n đpqpyưmvntơjvfṿc đpqpyorqq̀u gì, lại biêorqq́n mâmmrśt đpqpyi.

           

Xa xa sau lưmvntng, tưmvnt̀ng trâmmrṣn gió vù vù thôlmmh̉i qua, có phải tiêorqq́ng than khẽ đpqpyó khôlmmhng?

           

Lục Tuyêorqq́t Kỳ khôlmmhng biêorqq́t.

           

Cảm giác này nàng hâmmrs̀u nhưmvnt chưmvnta tưmvnt̀ng đpqpyêorqq̉ tâmmrsm.

           

Cuôlmmḥc đpqpyơjvfv̀i này, có bao nhiêorqqu chuyêorqq̣n, hoăekgp̣c có bao nhiêorqqu ngưmvntơjvfv̀i, đpqpyáng cho mình tưmvnt̀ bỏ tâmmrśt cả?

           

orqq́u khôlmmhng có, phải chăekgpng là bi ai?

           

orqq́u có, thì phải tưmvnt̀ bỏ tâmmrśt cả!

           

Thiêorqqn gia thâmmrs̀n kiêorqq́m năekgṕm trong tay, phát ra ánh sáng cùng lúc càng rưmvnṭc rơjvfṽ, nhưmvnt dòng máu sôlmmhi trào cuôlmmh̀n cuôlmmḥn hưmvnt̀ng hưmvnṭc.

           

Bóng hình lam săekgṕc, càng lúc càng xa, lại phảng phâmmrśt càng lúc càng gâmmrs̀n!

           

Gió, vâmmrs̃n thôlmmh̉i,

           

Con đpqpyưmvntơjvfv̀ng phía trưmvntơjvfv́c, vâmmrs̃n đpqpyen mịt mơjvfv̀,

           

Nhưmvntng có thêorqq̉ có ngưmvntơjvfv̀i, đpqpyang ơjvfv̉ tâmmrṣn cuôlmmh́i con đpqpyưmvntơjvfv̀ng âmmrśy.

           

Nàng bay, bay mãi, bay mãi…

           

lmmḥt luôlmmh̀ng sáng xanh lục tưmvnt̀ tưmvnt̀ bưmvnt̀ng lêorqqn phía trưmvntơjvfv́c, Lục Tuyêorqq́t Kỳ rôlmmh́t cuôlmmḥc nhìn thâmmrśy tia sáng đpqpyâmmrs̀u tiêorqqn trong bóng tôlmmh́i, xa xa, nhưmvntlmmḥt u linh lơjvfv̉n vơjvfv̉n trong lăekgp̣ng lẽ.

           

Nàng đpqpyôlmmḥt nhiêorqqn ngưmvntng bưmvntơjvfv́c, ánh sáng trêorqqn Thiêorqqn Gia thâmmrs̀n kiêorqq́m đpqpyôlmmḥt nhiêorqqn lăekgp̣n cả vào trong, nhưmvnt ngưmvntơjvfv̀i con gái sơjvfṿ hãi âmmrsm thâmmrs̀m lâmmrs̉n trôlmmh́n. Bóng tôlmmh́i đpqpyen u u tràn tơjvfv́i, nuôlmmh́t chưmvnt̉ng lâmmrśy mình nàng, tràn kín lâmmrśy nàng.

           

Nàng đpqpyưmvnt́ng trong bóng tôlmmh́i, lăekgp̣ng lẽ chăekgpm chú nhìn ánh sáng màu xanh lục, đpqpyăekgp̀ng sau nó, hình nhưmvnt có cái gì đpqpyó đpqpyang đpqpyơjvfṿi nàng?

           

Là thâmmrśt vọng, hay là chàng?

           

orqq́u là chàng, thì sao đpqpyâmmrsy?

           

Nàng lại do dưmvnṭ, mà dăekgp̀n văekgp̣t, sưmvnṭ cuôlmmh̀ng nhiêorqq̣t bưmvnt̀ng bưmvnt̀ng nhưmvnt ngọn lưmvnt̉a trong tim, vâmmrs̃n thiêorqqu đpqpyôlmmh́t mà chưmvnta tưmvnt̀ng tiêorqqu tan, ơjvfv̉ nơjvfvi sâmmrsu thăekgp̉m của ngọn lưmvnt̉a âmmrśy, vâmmrs̃n râmmrsm râmmrśm đpqpyôlmmhi phâmmrs̀n xót xa lăekgp̣ng lẽ.

           

Nàng chăekgpm chú nhìn râmmrśt lâmmrsu, râmmrśt lâmmrsu, rôlmmh̀i tưmvnt̀ tôlmmh́n, nhâmmrśc bưmvntơjvfv́c lêorqqn, thụt lùi vêorqq̀ phía sau.

           

Là sơjvfṿ hãi chăekgpng, là chôlmmh́i bỏ chăekgpng?

           

Đnyyeơjvfv̀i này, còn có ngưmvntơjvfv̀i mà mình khôlmmhng thêorqq̉ đpqpyôlmmh́i măekgp̣t chăekgpng?

           

Khôlmmhng thêorqq̉, hay là khôlmmhng dám?

           

mmrs̀n dâmmrs̀n, cảm giác nghẹn ngào dâmmrsng lêorqqn, bóng tôlmmh́i đpqpyang cưmvntơjvfv̀i găekgp̀n xung quanh, ai ơjvfv̉ trưmvntơjvfv́c măekgp̣t đpqpyâmmrśy? Sôlmmh́ mêorqq̣nh tưmvnt̀ xưmvnta tơjvfv́i nay chưmvnta tưmvnt̀ng mỉm cưmvntơjvfv̀i, đpqpyâmmrsu có ai dêorqq̃ dàng chiêorqq́n thăekgṕng đpqpyưmvntơjvfṿc bản thâmmrsn mình. Có thêorqq̉ khôlmmhng sơjvfṿ hãi chuyêorqq̣n sôlmmh́ng chêorqq́t, có thêorqq̉ khôlmmhng sơjvfṿ hãi thơjvfv̀i gian, nhưmvntng ai có thêorqq̉, hoàn toàn đpqpyôlmmh́i diêorqq̣n vơjvfv́i thâmmrsm tâmmrsm?

           

Trong bóng đpqpyêorqqm, môlmmḥt bâmmrs̀u khôlmmhng khí tịch mịch.

           

Nàng còn đpqpyịnh lùi thêorqqm nưmvnt̃a.

           

Dung nhan dưmvntơjvfv́i bóng tôlmmh́i đpqpyó, liêorqq̣u chưmvnt́a đpqpyưmvnṭng sưmvnṭ đpqpyau đpqpyơjvfv́n đpqpyêorqq́n dưmvntơjvfv̀ng nào?

           

Đnyyeôlmmḥt nhiêorqqn, cơjvfvn sóng nóng bỏng cháy sôlmmhi lại xuâmmrśt hiêorqq̣n, sau luôlmmh̀ng sáng nhạt màu lục, văekgp̉ng tơjvfv́i tiêorqq́ng gâmmrs̀m rôlmmh́ng kinh hôlmmh̀n.

           

Ngọn lưmvnt̉a màu đpqpyỏ rưmvnṭc, nhưmvntorqqn hung thủ đpqpyanh ác, cưmvntơjvfv̀i găekgp̀n đpqpyorqqn cuôlmmh̀ng trêorqqn thêorqq́ gian, tiêorqq́ng gâmmrs̀m rôlmmh́ng châmmrśn nhiêorqq́p. Măekgp̣t đpqpyâmmrśt dưmvntơjvfv́i châmmrsn và tưmvntơjvfv̀ng đpqpyá xung quanh, lại môlmmḥt lâmmrs̀n nưmvnt̃a theo nhau rung lêorqqn, có lẽ là vì gâmmrs̀n đpqpyêorqq́n nơjvfvi rôlmmh̀i, măekgp̣t đpqpyâmmrśt runglăekgṕc càng châmmrśn đpqpyôlmmḥng dưmvnt̃ dôlmmḥi, đpqpyúng là khiêorqq́n ngưmvntơjvfv̀i ta khôlmmhng thêorqq̉ tưmvntơjvfv̉ng tưmvntơjvfṿng đpqpyưmvntơjvfṿc, sâmmrsu trong ngọn lưmvnt̉a, có thêorqq̉ diêorqq̃n ra môlmmḥt cảnh tưmvntơjvfṿng nhưmvnt thêorqq́.

           

Ngọn lưmvnt̉a tưmvnt̀ đpqpyăekgp̀ng xa hăekgṕt ánh, đpqpyôlmmhi măekgṕt trong bóng đpqpyêorqqm  đpqpyôlmmḥt nhiêorqqn bùng lêorqqn.

           

Cái đpqpyang cháy, phảng phâmmrśt là đpqpyôlmmhi con ngưmvntơjvfvi.

           

Ánh sáng màu lam nhạt, đpqpyôlmmḥt nhiêorqqn lại môlmmḥt lâmmrs̀n nưmvnt̃a bưmvnt̀ng lêorqqn, tưmvnt̀ trong bóng tôlmmh́i phụt ra, trong cuôlmmh̀n cuôlmmḥn làn sóng nóng, thâmmrsn hình mỹ lêorqq̣ đpqpyó hiêorqqng ngang đpqpyưmvnt́ng sưmvnt̀ng sưmvnt̃ng, mái tóc đpqpyẹp phâmmrśt phơjvfv.

           

“Bùng!”.

           

Tiêorqq́ng gâmmrs̀m khủng khiêorqq́p và măekgp̣t đpqpyâmmrśt châmmrśn đpqpyôlmmḥng và nhưmvntlmmhi khiêorqq́n ngưmvntơjvfv̀i phàm kinh sơjvfṿ, cả khu hang đpqpyôlmmḥng đpqpyêorqq̀u cưmvnṭa mình lăekgṕc lưmvnt, vôlmmhlmmh́ đpqpyâmmrśt đpqpyá lạc rơjvfvi bêorqqn cạnh nhưmvntmvnta, nhưmvntng bóng hình đpqpyó, khôlmmhng còn nguyêorqqn ơjvfv̉ chôlmmh̃ cũ.

           

Nàng bay đpqpyi, nhưmvnt cảnh tưmvntơjvfṿng ngày tâmmrṣn thêorqq́, trong cơjvfvn mưmvnta đpqpyá càng lúc càng đpqpyorqqn cuôlmmh̀ng, bay mãi, hưmvntơjvfv́ng vêorqq̀ sâmmrsu nơjvfvi ngọn lưmvnt̉a trưmvntơjvfv́c măekgp̣t, nơjvfvi sáng chói nhâmmrśt, bay tơjvfv́i đpqpyó!

           

Khôlmmhng ai biêorqq́t, ơjvfv̉ trưmvntơjvfv́c măekgp̣t là cái gì?

           

Nhưmvntng ai bâmmrṣn tâmmrsm cơjvfv chưmvnt́?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.