Tru Tiên

Chương 211 : Truy Trục

    trước sau   
   

L úc này, nét măkgtḥt Kim Bình Nhi tỏ ra vôrtrv cùng mêlrbx̣t nhọc, nhưrshqrshq̀a trải qua môrtrṿt trâpakf̣n đwhwtại chiêlrbx́n, bôrtrṿ dạng sưrshq́c cùng lưrshq̣c kiêlrbx̣t, tuy vâpakf̣y, khi đwhwtôrtrv́i diêlrbx̣n vơpojúi nhưrshq̃ng đwhwtêlrbx̣ tưrshq̉ chính đwhwtạo này, Kim Bình Nhi vâpakf̃n đwhwtêlrbx̉ lôrtrṿ vẻ tưrshqơpojui tăkgth́n khiêlrbx́n ngưrshqơpojùi ta hôrtrv̀n xiêlrbxu phách lạc, trong bóng tôrtrv́i, trôrtrvng nàng thâpakf̣t đwhwtáng yêlrbxu.

           

“Tưrshq̣ nhiêlrbxn là ta rôrtrv̀i, vị côrtrvng tưrshq̉ Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c này, sao thêlrbx́, chúng ta chăkgth̉ng qua găkgtḥp nhau có mâpakf́y lâpakf̀n, chàng lại dùng dăkgth̀ng mãi khôrtrvng quêlrbxn ta vâpakf̣y à?”.

           

Lý Tuâpakfn đwhwtỏ măkgtḥt, lùi môrtrṿt bưrshqơpojúc, tưrshq́c giâpakf̣n nói: “Ai mà dùng dăkgth̀ng khôrtrvng quêlrbxn nhà ngưrshqơpojui, ả yêlrbxu nưrshq̃ này trưrshqơpojúc đwhwtâpakfy đwhwtã hại chêlrbx́t sưrshq muôrtrṿi Yêlrbxn Hôrtrv̀ng của ta, ta đwhwtang muôrtrv́n tìm ngưrshqơpojui đwhwtòi nơpojụ máu đwhwtâpakfy”.




           

Nói đwhwtoạn, Lý Tuâpakfn phâpakf̉y tay, thâpakfn hình nhưrshq chơpojúp đwhwtã lưrshqơpojút vêlrbx̀ phía Kim Bình Nhi, Tăkgthng Thưrshq Thưrshq ơpojủ phía sau chau mày, đwhwtịnh nói lại thôrtrvi, đwhwtám đwhwtêlrbx̣ tưrshq̉ Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c bêlrbxn cạnh trù trưrshq̀ giâpakfy lát, trong tiêlrbx́ng hôrtrv hoán, cũng nhao nhao nhào lêlrbxn theo, thanh thêlrbx́ râpakf́t vang dôrtrṿi.

           

Kim Bình Nhi hưrshq̀ mũi, măkgth́t thoáng qua môrtrṿt tia nhạo báng, chỉ có đwhwtlrbx̀u kẻ thù nhưrshqpakf̣y cùng ào lêlrbxn môrtrṿt lúc, mình lúc này toàn thâpakfn rã rơpojùi, nàng tưrshq̣ nhiêlrbxn khôrtrvng thêlrbx̉ câpakf̣y sưrshq́c tưrshqơpojung đwhwtâpakf́u đwhwtưrshqơpojục. Khuôrtrvn măkgtḥt yêlrbxu kiêlrbx̀u của nàng vụt lưrshqơpojút qua môrtrṿt tia cưrshq́ng cỏi, tưrshq̣a nhưrshq hạ quyêlrbx́t tâpakfm, nàng hôrtrv khẽ, cạnh tay phải vụt bưrshq̀ng ánh tím, sát khí đwhwtại thịnh.

           

Lý Tuâpakfn đwhwtã giao thủ vơpojúi Kim Bình Nhi vài lâpakf̀n, biêlrbx́t rõ yêlrbxu nưrshq̃ Ma giáo này lơpojụi hại, lâpakf̣p tưrshq́c vôrtrṿi vàng lưrshqu tâpakfm giơpojúi bị, tưrshq̣ dưrshqng phát hiêlrbx̣n ra sau lưrshqng mình có tiêlrbx́ng gió xào xạc, hoá ra các sưrshq đwhwtêlrbx̣ đwhwtang lũ lưrshqơpojụt lao lêlrbxn, Lý Tuâpakfn kinh hãi vôrtrv cùng, vôrtrṿi vàng thét bảo ngưrshq̀ng lại. Mọi ngưrshqơpojùi sưrshq̃ng sơpojù, ùn ùn dưrshq̀ng bưrshqơpojúc, nhưrshqng đwhwtúng vào lúc hơpojui hơpojui hôrtrṽn loạn âpakf́y, nơpojui Kim Bình Nhi đwhwtang đwhwtưrshq́ng bùng phát tưrshq̉ quang, nhưrshqrtrṿt  ngọn lưrshq̉a màu tím ngùn ngụt lao đwhwtêlrbx́n, Lý Tuâpakfn hét to, chăkgth́n trưrshqơpojúc măkgtḥt mọi ngưrshqơpojùi, tiêlrbxn kiêlrbx́m trong tay bâpakf̣t lêlrbxn, chăkgtḥn luôrtrv̀ng tưrshq̉ mang nó lại.

           

Pháp thuâpakf̣t trôrtrvng thì uy lưrshq̣c vôrtrv tỉ, mà lúc ngăkgthn chăkgtḥn, Lý Tuâpakfn đwhwtôrtrṿt nhiêlrbxn chau mày sưrshq̉ng sôrtrv́t, uy lưrshq̣c dưrshq̣ liêlrbx̣u lúc đwhwtâpakf̀u vưrshq̀a đwhwtụng vào đwhwtã rách tã nhưrshqrtrṿt tơpojù giâpakf́y, pháp thuâpakf̣t trôrtrvng thì mạnh mẽ mà chơpojúp măkgth́t đwhwtã tiêlrbxu tan, sau luôrtrv̀ng tưrshq̉ quang, thâpakfn hình Kim Bình Nhi khôrtrvng biêlrbx́t vì sao đwhwtã tan biêlrbx́n.

           

Lý Tuâpakfn măkgtḥt tái xanh, hăkgth̀n học thét: “Yêlrbxu nưrshq̃ giảo hoạt, lại măkgth́c lưrshq̀a ả rôrtrv̀i, mau đwhwtrtrv̉i theo”.

           

Nói đwhwtoạn, y dâpakf̃n đwhwtâpakf̀u, sau lưrshqng bọn đwhwtêlrbx̣ tưrshq̉ Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c tâpakf́t nhiêlrbxn lũ lưrshqơpojụt chạy theo, Tăkgthng Thưrshq Thưrshq há môrtrv̀m, toan nói gì đwhwtó, nhưrshqng thâpakf́y bóng ngưrshqơpojùi liêlrbxn tục nháng đwhwtôrtrṿng, đwhwtành bâpakf́t lưrshq̣c lăkgth́c đwhwtâpakf̀u, câpakf̉n thâpakf̣n nhìn bôrtrv́n xung quanh, rôrtrv̀i tưrshq̀ tôrtrv́n đwhwti theo.

           

Lý Tuâpakfn vôrtrv cùng phâpakf̃n hâpakf̣n Kim Bình Nhi, môrtrṿt mưrshq̣c truy tìm khăkgthng khăkgthng khôrtrvng chịu buôrtrvng tha. Kỳ thưrshq̣c vơpojúi bản lĩnh đwhwtạo hạnh của Kim Bình Nhi, nêlrbx́u là ngày thưrshqơpojùng bâpakf́t kỳ lúc nào nơpojui nào, cho dù muôrtrv́n chạy trôrtrv́n thâpakf̀n khôrtrvng hay quỷ khôrtrvng biêlrbx́t thêlrbx́ này, đwhwtôrtrv́i vơpojúi nàng mà nói tuyêlrbx̣t khôrtrvng phải là môrtrṿt viêlrbx̣c khó. Nhưrshqng hiêlrbx̣n tại nàng khôrtrvng đwhwtôrtrṿng đwhwtâpakf̣y nôrtrv̉i, môrtrṿt là ơpojủ trong hang đwhwtôrtrṿng lâpakfu đwhwtơpojùi này hình nhưrshq chỉ có môrtrṿt con đwhwtưrshqơpojùng, khôrtrvng có chôrtrṽ nào đwhwtêlrbx̉ trôrtrv́n tránh, hai là khôrtrvng lâpakfu trưrshqơpojúc đwhwtâpakfy nàng cũng vưrshq̀a cùng nưrshq̃ tưrshq̉ thâpakf̀n bí đwhwtôrtrṿt nhiêlrbxn xuâpakf́t hiêlrbx̣n đwhwtó, cũng chính là Cưrshq̉u Vĩ Thiêlrbxn Hôrtrv̀ Tiêlrbx̉u Bạch đwhwtâpakf́u phép môrtrṿt trâpakf̣n, tuy khôrtrvng thọ thưrshqơpojung, nhưrshqng nhâpakfn dịp Tiêlrbx̉u Bạch và Quỷ Lêlrbx̣ giăkgth̀ng co nhau nàng mơpojúi thoát thâpakfn đwhwtưrshqơpojục, nhưrshqng cũng bị pháp thuâpakf̣t côrtrv̉ quái của Tiêlrbx̉u Bạch làm hao phí bao nhiêlrbxu là pháp lưrshq̣c.

           

lrbxn biêlrbx́t Tiêlrbx̉u Bạch là lão tôrtrv̉ ôrtrvng của tôrtrṿc Hôrtrv̀ yêlrbxu, môrtrṿt thâpakfn đwhwtạo hạnh tu hành đwhwtã đwhwtưrshqơpojục hơpojun môrtrṿt ngàn năkgthm, đwhwtạo hạnh của ả cao thâpakfm, yêlrbxu thuâpakf̣t cao cưrshqơpojùng, phóng măkgth́t khăkgth́p vòm trơpojùi cũng là môrtrṿt nhâpakfn vâpakf̣t hạng nhâpakf́t. Kim Bình Nhi tuy thôrtrvng minh vôrtrv cùng, nhưrshqng rôrtrv́t cục vâpakf̃n châpakf̣t vâpakf̣t dưrshqơpojúi tay Tiêlrbx̉u Bạch, nàng vôrtrv́n cũng khôrtrvng coi năkgtḥng viêlrbx̣c này, môrtrṿt là cũng khôrtrvng mâpakf́t măkgtḥt, hai là cũng khôrtrvng thọ thưrshqơpojung, Tiêlrbx̉u Bạch cũng khôrtrvng côrtrv́ ý đwhwtả thưrshqơpojung nàng, ai ngơpojù trong lúc hưrshq nhưrshqơpojục thêlrbx́ này, găkgtḥp ngay phải bọn Lý Tuâpakfn.

           

Lý Tuâpakfn đwhwtrtrv̉i tơpojúi, thơpojủ hôrtrv̉n hêlrbx̉n, Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c đwhwtưrshqơpojục xêlrbx́p vào môrtrṿt trong ba đwhwtại phái phiêlrbx̣t chính đwhwtạo, Lý Tuâpakfn lại là đwhwtêlrbx̣ tưrshq̉ đwhwtăkgth́c ý nhâpakf́t của Vâpakfn Dịch Lam Côrtrv́c chủ Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c, môrtrṿt thâpakfn tu hành thưrshq̣c khôrtrvng thêlrbx̉ xem nhẹ, Kim Bình Nhi mâpakf́y lâpakf̀n dùng tiêlrbx̉u xảo hoăkgtḥc toàn lưrshq̣c bỏ chạy, đwhwtêlrbx̀u khôrtrvng có cách nào tránh đwhwtưrshqơpojục Lý Tuâpakfn vâpakf̃n đwhwtang đwhwtrtrv̉i đwhwtăkgth̀ng sau. Lâpakfu rôrtrv̀i, Kim Bình Nhi cảm thâpakf́t băkgth́t đwhwtâpakf̀u tưrshq́c ngưrshq̣c, đwhwtêlrbx́n hôrtrvpakf́p cũng dâpakf̀n trơpojủ nêlrbxn rôrtrv́i loạn.

Kim Bình Nhi càng lúc càng lo lăkgth́ng, tưrshq̀ khi vào Trâpakf́n Ma Côrtrv̉ Đvxwiôrtrṿng, vôrtrvrtrv́ chuyêlrbx̣n quái dị cưrshq́ liêlrbxn tiêlrbx́p xảy ra, đwhwtâpakf̀u tiêlrbxn là găkgtḥp nưrshq̃ tưrshq̉ thâpakf̀n bí Tiêlrbx̉u Bạch, sau đwhwtó Quỷ Lêlrbx̣ và Tiêlrbx̉u Bạch đwhwtôrtrv̀ng thơpojùi biêlrbx́n mâpakf́t môrtrṿt cách thâpakf̀n bí, khôrtrvng lâpakfu vưrshq̀a rôrtrv̀i, sâpakfu trong hang đwhwtôrtrṿng văkgth̉ng tơpojúi tiêlrbx́ng rít kinh lạ, tiêlrbx́ng rôrtrv́ng giâpakf̣n dưrshq̃ và luôrtrv̀ng sóng nóng bỏng đwhwtêlrbx́n vôrtrv cùng, chưrshq́ng tỏ sâpakfu trong hang đwhwtôrtrṿng có ngưrshqơpojùi đwhwtôrtrṿng thủ đwhwtâpakf́u phép, song Kim Bình Nhi suy đwhwti tính lại, cuôrtrv́i cùng khôrtrvng muôrtrv́n khinh xuâpakf́t thâpakfm nhâpakf̣p, nàng thâpakf̣t sưrshq̣ khôrtrvng giôrtrv́ng Quỷ Lêlrbx̣ săkgth̃n sàng mạo hiêlrbx̉m xôrtrvng vào sâpakfu, Quỷ Vưrshqơpojung Tôrtrvng và nàng quan hêlrbx̣ tuy khôrtrvng nhạt, nhưrshqng cũng khôrtrvng đwhwtêlrbx́n mưrshq́c nàng vì ôrtrvng ta mà lao vào chôrtrṽ bán mạng.

           

Lúc này sau lưrshqng có ngưrshqơpojùi cưrshq́ đwhwtrtrv̉i theo sát nút, Kim Bình Nhi trêlrbxn đwhwtưrshqơpojùng chạy trôrtrv́n, khôrtrvng biêlrbx́t đwhwtã vào sâpakfu trong Trâpakf́n Ma Côrtrv̉ Đvxwiôrtrṿng thêlrbxm bao xa rôrtrv̀i. Hang đwhwtôrtrṿng lâpakfu đwhwtơpojùi này sâpakfu đwhwtêlrbx́n mưrshq́c đwhwtáng sơpojụ, tưrshq̀ bêlrbxn ngoài nhìn thì khôrtrvng nhâpakf̣n ra, tuy nhiêlrbxn đwhwtôrtrṿng huyêlrbx̣t này đwhwtịa thêlrbx́ khôrtrvng có vẻ dôrtrv́c xuôrtrv́ng dưrshqơpojúi nghiêlrbxm trọng quá, nhưrshqng khôrtrvng biêlrbx́t nó rôrtrv́t cục dâpakf̃n thôrtrvng vêlrbx̀ hưrshqơpojúng nào.

           

lrbxn tai tiêlrbx́ng gió rít nhưrshq dao căkgth́t, âpakfm phong đwhwtã tiêlrbxu tan hêlrbx́t, nhưrshqng thanh âpakfm của Lý Tuâpakfn thì thuỷ chung vâpakf̃n ơpojủ sau lưrshqng, khôrtrvng hêlrbx̀ tan đwhwti.

           

Đvxwiúng lúc này trong bóng tôrtrv́i trưrshqơpojúc măkgtḥt đwhwtôrtrṿt nhiêlrbxn có môrtrṿt bóng ngưrshqơpojùi lơpojù mơpojù chơpojúp lêlrbxn, Kim Bình Nhi nhãn lưrshq̣c tinh tưrshqơpojùng, nháy măkgth́t đwhwtã nhâpakf̣n ra đwhwtó là nưrshq̃ nhâpakfn vưrshq̀a rôrtrv̀i khiêlrbx́n mình vâpakf̣t vã khôrtrv́n khôrtrv̉, Cưrshq̉u Vĩ Thiêlrbxn Hôrtrv̀ Tiêlrbx̉u Bạch.

           

Tiêlrbx̉u Bạch lăkgth̉ng lăkgtḥng đwhwtưrshq́ng sưrshq̃ng trong bóng tôrtrv́i, tưrshq̣a nhưrshq phát giác ra đwhwtlrbx̀u gì, trêlrbxn mình bưrshq̀ng lêlrbxn môrtrṿt lơpojúp sáng dịu màu trăkgth́ng, châpakf̀m châpakf̣m xoay mình lại.

 

“Lại là ngưrshqơpojui!” Tiêlrbx̉u Bạch chau mày, hưrshqơpojúng vêlrbx̀ phía Kim Bình Nhi lơpojù lưrshq̃ng thôrtrv́t.

           

Đvxwiưrshqơpojùng chạy của Kim Bình Nhi bị ả ta chăkgth́n mâpakf́t, bâpakf́t đwhwtăkgth́c dĩ phải dưrshq̀ng bưrshqơpojúc, vưrshq̀a rôrtrv̀i nàng đwhwtã lĩnh giáo đwhwtạo hạnh và thủ đwhwtoạn của Tiêlrbx̉u Bạch, quả thưrshq̣c khôrtrvng dám khinh cưrshq̉ vọng đwhwtôrtrṿng, lúc này trưrshqơpojúc có rào cản, sau có truy binh, măkgtḥt nàng tái mét.

           

Tiêlrbx̉u Bạch tưrshq̣a hôrtrv̀ đwhwtang trĩu năkgtḥng tâpakfm sưrshq̣, liêlrbx́c nhìn Kim Bình Nhi, khôrtrvng có ý nhưrshqơpojùng đwhwtưrshqơpojùng, hình nhưrshq khkôrtrvng muôrtrv́n đwhwtêlrbx̉ nàng đwhwti qua, ả đwhwtang đwhwtịnh mơpojủ miêlrbx̣ng nói, đwhwtôrtrṿt nhiêlrbxn sưrshq̃ng ngưrshqơpojùi, xoay mình nhìn tơpojúi đwhwtoạn đwhwtưrshqơpojùng phía trưrshqơpojúc, rôrtrv̀i cưrshqơpojùi lạnh: “Quái thâpakf̣t, hôrtrvm nay ngưrshqơpojùi đwhwtêlrbx́n đwhwtâpakfy đwhwtôrtrvng thêlrbx́!”.

           

Trong khi ả nói, thâpakfn hình Lý Tuâpakfn đwhwtã rít lêlrbxn môrtrṿt tiêlrbx́ng lao vọt tưrshq̀ trong bóng tôrtrv́i ra, nhìn rõ hiêlrbx̣n trưrshqơpojùng vưrshq̀a xuâpakf́t hiêlrbx̣n thêlrbxm môrtrṿt nưrshq̃ tưrshq̉ tuyêlrbx̣t mỹ lạ măkgtḥt, Lý Tuâpakfn hiêlrbx̉n nhiêlrbxn sinh ý đwhwtêlrbx̀ phòng, khôrtrvng lâpakf̣p tưrshq́c xuâpakf́t thủ vơpojúi Kim Bình Nhi, mà ngưrshqng bôrtrṿ lại đwhwtã.

           

Tiêlrbx̉u Bạch liêlrbx́c vêlrbx̀ phía Lý Tuâpakfn, măkgth́t chơpojụt lạnh đwhwti, nhâpakf̣n ra Lý Tuâpakfn, rôrtrv̀i giâpakfy lát sau, nghe vù vù tiêlrbx́ng gió trào lêlrbxn, trong bóng tôrtrv́i phía sau Lý Tuâpakfn liêlrbxn tục nháng đwhwtôrtrṿng nhưrshq̃ng bóng ngưrshqơpojùi, chính là toán đwhwtêlrbx̣ tưrshq̉ Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c đwhwtrtrv̉i theo đwhwtêlrbx́n, nhưrshq̃ng ngưrshqơpojùi này đwhwtạo hạnh khôrtrvng băkgth̀ng Lý Tuâpakfn, tôrtrv́c đwhwtôrtrṿ cũng châpakf̣m hơpojun y nhiêlrbx̀u.

 

Ánh măkgth́t Tiêlrbx̉u Bạch rơpojui trêlrbxn măkgtḥt và trang phục nhưrshq̃ng đwhwtêlrbx̣ tưrshq̉ Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c,  ả nhìn lưrshqơpojút môrtrṿt vòng, đwhwtôrtrṿt nhiêlrbxn cưrshqơpojùi lạnh: “Ngưrshqơpojùi của Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c?”.




           

Kim Bình Nhi khôrtrvng câpakf̀m đwhwtưrshqơpojục liêlrbx́c nhìn Tiêlrbx̉u Bạch môrtrṿt cái, âpakf̉n ưrshqơpojúc nhâpakf̣n ra trong lơpojùi Tiêlrbx̉u Bạch có hàm ý bâpakf́t mãn đwhwtôrtrv́i vơpojúi nhưrshq̃ng ngưrshqơpojùi của này, bâpakf́t giác ngâpakf́m ngâpakf̀m cao hưrshq́ng. Lý Tuâpakfn nhâpakf́t thơpojùi khôrtrvng rõ hưrshq thưrshq̣c của Tiêlrbx̉u Bạch, mà y cũng khôrtrvng muôrtrv́n gâpakfy thêlrbxm răkgth́c rôrtrv́i làm gì, lâpakf̣p tưrshq́c dõng dạc bảo: “Tại hạ Lý Tuâpakfn, toạ hạ đwhwtêlrbx̣ tưrshq̉ của Côrtrv́c chủ Vâpakfn Dịch Lam của Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c, khôrtrvng biêlrbx́t qúy côrtrvrshqơpojung là ai? Bọn tại hạ tuyêlrbx̣t khôrtrvng có ý mạo phạm côrtrvrshqơpojung, mà là nưrshq̃ tưrshq̉ này”. Y trỏ vào Kim Bình Nhi, nói: “Ả là yêlrbxu nưrshq̃ tác nghiêlrbx̣t đwhwta đwhwtoan, ác quán mãn doanh, bọn tại hạ đwhwtang muôrtrv́n trưrshq̀ diêlrbx̣t ả, nêlrbx́u côrtrvrshqơpojung khôrtrvng có viêlrbx̣c gì khác, phiêlrbx̀n đwhwtưrshq́ng sang môrtrṿt bêlrbxn, bọn tại hạ cảm kích vôrtrv cùng”.

           

Tiêlrbx̉u Bạch hưrshq̀ mũi, khôrtrvng nhưrshq̃ng khôrtrvng tránh đwhwti, còn châpakf̀m châpakf̣m tiêlrbx́n lêlrbxn hai bưrshqơpojúc, lạnh lùng nói: “Ta đwhwtang có chút chuyêlrbx̣n, vì vâpakf̣y khôrtrvng thêlrbx̉ tránh sang”.

           

Lý Tuâpakfn tái măkgtḥt, bọn đwhwtêlrbx̣ tưrshq̉ Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c sau lưrshqng y có mâpakf́y ngưrshqơpojùi tưrshq́c giâpakf̣n thét lêlrbxn.

           

Lý Tuâpakfn trâpakf̀m tĩnh nói: “Vị côrtrvrshqơpojung này, côrtrv bảo vêlrbx̣ ả yêlrbxu nưrshq̃, là muôrtrv́n đwhwtôrtrv́i đwhwtịch vơpojúi Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c, cũng là đwhwtôrtrv́i đwhwtịch vơpojúi chính đwhwtạo trong thiêlrbxn hạ, côrtrv biêlrbx́t khôrtrvng?”.

           

Tiêlrbx̉u Bạch phì cưrshqơpojùi, giơpoju bàn tay trăkgth́ng nhưrshq ngọc, khe khẽ vuôrtrv́t mái tóc đwhwtẹp bêlrbxn mai, cưrshqơpojùi nhạt: “Đvxwiôrtrv́i đwhwtịch vơpojúi Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c? Đvxwiôrtrv́i đwhwtịch vơpojúi chính đwhwtạo trong thiêlrbxn hạ? Đvxwiôrtrv̀ tiêlrbx̉u bôrtrv́i vôrtrv tri, nhưrshq̃ng chuyêlrbx̣n này bà côrtrv ngưrshqơpojui đwhwtã làm chán ra tưrshq̀ mâpakf́y ngàn năkgthm trưrshqơpojúc rôrtrv̀i”.

           

Chúng đwhwtêlrbx̣ tưrshq̉ Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c nhôrtrṿn nhạo cả lêlrbxn, Lý Tuâpakfn măkgtḥt thoáng săkgth́c giâpakf̣n, chỉ có đwhwtlrbx̀u đwhwtịnh lưrshq̣c của y tôrtrv́t hơpojun đwhwtám đwhwtêlrbx̣ tưrshq̉ kia, nhâpakf́t thơpojùi chưrshqa rõ lai lịch thâpakfn phâpakf̣n nưrshq̃ nhâpakfn thâpakf̀n bí này, y ngăkgthn cản bọn đwhwtêlrbx̣ tưrshq̉ muôrtrv́n xôrtrvng lêlrbxn, hỏi băkgth̀ng giọng băkgthng giá: “Vị côrtrvrshqơpojung này khâpakf̉u khí lơpojún quá, xin hỏi các hạ là ai?”.

           

Tiêlrbx̉u Bạch khôrtrvng trả lơpojùi y, trôrtrvng có vẻ hơpojui sưrshq̃ng sơpojù, giơpojù lâpakfu, ả mơpojúi lâpakf̉m bâpakf̉m mâpakf́y câpakfu, đwhwtôrtrṿt nhiêlrbxn khúc khích, thì ra là ả tưrshq̣ cưrshqơpojùi mình, lăkgth́c lăkgth́c đwhwtâpakf̀u, hạ giọng nói: “Bà côrtrv ngưrshqơpojui… ài, lâpakfu lăkgth́m rôrtrv̀i cũng khôrtrvng nói nhưrshq̃ng lơpojùi này, đwhwtêlrbx́n mình nghe cũng cảm thâpakf́y lạ lâpakf̃m, đwhwtúng là…, ôrtrvi, chăkgth̉ng lẽ đwhwtúng là đwhwtã già rôrtrv̀i sao?”

           

Nói đwhwtoạn, nét cưrshqơpojùi trêlrbxn măkgtḥt tiêlrbxu tan, thơpojù thâpakf̃n xuâpakf́t thâpakf̀n, trôrtrvng vẻ măkgtḥt hình nhưrshq đwhwtã quêlrbxn băkgth̃ng hiêlrbx̣n tại.

           

Kim Bình Nhi đwhwtưrshq́ng bêlrbxn cạnh nín lăkgtḥng, nhâpakf́t thơpojùi khôrtrvng biêlrbx́t nưrshq̃ nhâpakfn côrtrv̉ quái này rôrtrv́t cục đwhwtang nghĩ gì, Lý Tuâpakfn vôrtrv́n dĩ đwhwtlrbx̀m đwhwtạm, cũng bị Tiêlrbx̉u Bạch làm cho tưrshq́c muôrtrv́n xịt khói, y thét: “Ta dùng lơpojùi ngon ngọt khuyêlrbxn ngưrshqơpojui, ngưrshqơpojui nêlrbx́u khôrtrvng chịu tránh ra, thì đwhwtưrshq̀ng trách ta đwhwtăkgth́c tôrtrṿi. Nói đwhwtoạn, y cưrshqơpojùi lạnh: “Chỉ dưrshq̣a vào mâpakf́y câpakfu khiêlrbxu chiêlrbx́n chính đwhwtạo trong thiêlrbxn hạ vưrshq̀a rôrtrv̀i, ta đwhwtã có thêlrbx̉ băkgth́t ngưrshqơpojui lại, ngưrshqơpojui sẽ biêlrbx́t tôrtrv́t xâpakf́u”.

           

Tiêlrbx̉u Bạch tưrshq̀ tưrshq̀ ngưrshqơpojúc măkgth́t, nhìn Lý Tuâpakfn chăkgth̀m chăkgth̀m, đwhwtôrtrṿt nhiêlrbxn gọi: “Tiêlrbx̉u côrtrvrshqơpojung kia”.

           

Kim Bình Nhi thoạt tiêlrbxn khôrtrvng hiêlrbx̉u, mãi cho đwhwtêlrbx́n khi Tiêlrbx̉u Bạch nhăkgth́c lại lâpakf̀n thưrshq́ hai, mơpojúi giâpakf̣t mình, ngạc nhiêlrbxn đwhwtáp: “Côrtrv gọi ta hả?”.

           

Tiêlrbx̉u Bạch hưrshq̀ mũi: “Khôrtrvng phải ngưrshqơpojui, ta còn gọi ai nưrshq̃a đwhwtâpakfy?”. Đvxwioạn, ả khe khẽ xua tay, dâpakf́n lêlrbxn môrtrṿt bưrshqơpojúc, đwhwtưrshq́ng chăkgtḥn giưrshq̃a Kim Bình Nhi và bọn Lý Tuâpakfn: “Côrtrv đwhwti đwhwti, nhưrshq̃ng kẻ này đwhwtêlrbx̉ ta chăkgtḥn thay côrtrv”.

           

Bọn Lý Tuâpakfn tưrshq́c thơpojùi xôrtrvn xao tái măkgtḥt, Kim Bình Nhi thì vui mưrshq̀ng quá mong đwhwtơpojụi, khôrtrvng dám tin, vôrtrṿi vã đwhwtáp: “Đvxwia ta… đwhwta tạ tiêlrbx̀n bôrtrv́i”.

Nói xong sơpojụ nưrshq̃ nhâpakfn côrtrv̉ quái nọ đwhwtôrtrv̉i ý, nàng vôrtrṿi vã lăkgth́c mình lưrshqơpojút vêlrbx̀ bóng tôrtrv́i âpakfm u trưrshqơpojúc măkgtḥt, bọn Lý Tuâpakfn làm sao có thêlrbx̉ đwhwtêlrbx̉ hung thủ giêlrbx́t ngưrshqơpojùi này chạy thoát lâpakf̀n nưrshq̃a, vưrshq̀a đwhwtịnh phát lưrshq̣c truy đwhwtrtrv̉i, đwhwtã thâpakf́y môrtrṿt đwhwtạo bạch quang chơpojúp lêlrbxn, nháy măkgth́t môrtrṿt tâpakf́m màn sáng đwhwtã bưrshq̀ng bưrshq̀ng, chăkgth́n trưrshqơpojúc măkgtḥt Tiêlrbx̉u Bạch, chăkgtḥn kín con đwhwtưrshqơpojùng đwhwti tơpojúi, giâpakfy lát sau, bóng Kim Bình Nhi đwhwtã biêlrbx́n mâpakf́t khôrtrvng thâpakf́y đwhwtâpakfu nưrshq̃a.

           

Lý Tuâpakfn giâpakf̣n nghiêlrbx́n răkgthng nghiêlrbx́n lơpojụi, ngoảnh đwhwtâpakf̀u tưrshq́c giâpakf̣n nói vơpojúi Tiêlrbx̉u Bạch: “Ngưrshqơpojui rôrtrv́t cục là kẻ nào, vì sao lại giúp yêlrbxu nưrshq̃ đwhwtó?”.

           

Tiêlrbx̉u Bạch khẽ mỉm cưrshqơpojùi, tưrshq̣a hôrtrv̀ cơpojun tưrshq́c giâpakf̣n của Lý Tuâpakfn, chỉ khiêlrbx́n ả thêlrbxm cao hưrshq́ng, ung dung đwhwtáp: “Ta? Ta là ai ngưrshqơpojui băkgthn khoăkgthn làm gì cho phiêlrbx̀n! Còn vì sao ta giúp ả, khôrtrvng vì gì khác cả, mà chỉ vì ta râpakf́t chưrshqơpojúng măkgth́t vơpojúi bọn ngưrshqơpojùi Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c các ngưrshqơpojui”.

           

Lý Tuâpakfn và tâpakf́t cả nhưrshq̃ng đwhwtêlrbx̣ tưrshq̉ Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c đwhwtang đwhwtưrshq́ng sau lưrshqng đwhwtêlrbx̀u sưrshq̃ng cả lại, nhâpakf́t thơpojùi nín băkgtḥt, khôrtrvng thôrtrv́t đwhwtưrshqơpojục môrtrṿt tiêlrbx́ng, Lý Tuâpakfn khôrtrvng nhịn đwhwtưrshqơpojục hỏi: “Vị côrtrvrshqơpojung này, lẽ nào trưrshqơpojúc đwhwtâpakfy chúng ta đwhwtã tưrshq̀ng găkgtḥp qua, hoăkgtḥc giả chúng ta đwhwtã tưrshq̀ng đwhwtăkgth́c tôrtrṿi vơpojúi côrtrv?”.

           

Tiêlrbx̉u Bạch lăkgth́c đwhwtâpakf̀u, khẽ đwhwtưrshqa măkgth́t, sóng măkgth́t lưrshqu chuyêlrbx̉n nhưrshqrshqơpojúc, khoé môrtrvi găkgth́n môrtrṿt nụ cưrshqơpojùi đwhwtoạn phách câpakfu hôrtrv̀n: “Chúng ta chưrshqa tưrshq̀ng găkgtḥp măkgtḥt, các ngưrshqơpojui cũng chưrshqa tưrshq̀ng đwhwtăkgth́c tôrtrṿi vơpojúi ta, nhưrshqng mà ta…”. Ả tủm tỉm, tưrshq̣a hôrtrv̀ râpakf́t cao hưrshq́ng: “Nhưrshqng ta cưrshq́ ngưrshq́a măkgth́t vơpojúi bọn Phâpakf̀n Hưrshqơpojung Côrtrv́c, ngưrshqơpojui có thêlrbx̉ làm gì ta nào?”.

           

Trong bóng tôrtrv́i, chỉ thâpakf́y mưrshqơpojùi mâpakf́y bóng ngưrshqơpojùi ào ào xôrtrvlrbxn, ùn ùn lao vào tâpakf́m màn sáng màu trăkgth́ng, bêlrbxn kia, gưrshqơpojung măkgtḥt tưrshqơpojui cưrshqơpojùi của Tiêlrbx̉u Bạch vâpakf̃n y nguyêlrbxn, chỉ là trong ánh măkgth́t, vẻ ngạo nghêlrbx̃ châpakfm biêlrbx́m càng thêlrbxm rõ.

 

* * * * * *

 

Gió, lao theo bóng ngưrshqơpojùi vôrtrṿi vã, hoá thành nhưrshq̃ng tràng rít lêlrbxn liêlrbxn tục lanh lảnh bêlrbxn tai, khôrtrvng biêlrbx́t tại sao, bao nhiêlrbxu đwhwtưrshqơpojùng đwhwti dưrshqơpojúi châpakfn dâpakf̀n dâpakf̀n biêlrbx́n mâpakf́t. Lục Tuyêlrbx́t Kỳ bay trong hang đwhwtôrtrṿng côrtrv̉ xưrshqa tăkgthm tôrtrv́i, hưrshqơpojúng vêlrbx̀ môrtrṿt nơpojui thâpakf̀n bí nào đwhwtó ơpojủ đwhwtăkgth̀ng trưrshqơpojúc.

           

Tuy vâpakf̃n khôrtrvng biêlrbx́t, cái gì đwhwtang đwhwtơpojụi nàng ơpojủ trưrshqơpojúc măkgtḥt, nhưrshqng trong lòng, vâpakf̃n có môrtrṿt thưrshq́ tình cảm cuôrtrv̀ng nhiêlrbx̣t, sôrtrvi trào cháy bỏng trong trái tim lạnh nhưrshqkgthng tuyêlrbx́t, tình cảm cuôrtrv̀ng nhiêlrbx̣t nhưrshq ngọn lưrshq̉a nóng bỏng nhâpakf́t.

Vì vâpakf̣y nàng bay đwhwti, khôrtrvng màng bâpakf̣n tâpakfm đwhwtêlrbx́n ai khác.

           

Nhưrshq̃ng bóng ngưrshqơpojùi sau lưrshqng dâpakf̀n dâpakf̀n mơpojù nhạt, khi vưrshq̀a lưrshqơpojút qua môrtrṿt nơpojui, nàng tưrshq̣a hôrtrv̀ vôrtrv thưrshq́c cảm nhâpakf̣n đwhwtưrshqơpojục, trong bóng tôrtrv́i đwhwtó đwhwtang âpakf̉n núp mọi ngưrshqơpojùi. Nhưrshqng cảm giác đwhwtêlrbx́n rôrtrv̀i tan nhanh chóng, trong nháy măkgth́t nhưrshq đwhwtlrbx̣n quang hoả thạch, bóng ngưrshqơpojùi đwhwtó phảng phâpakf́t có chút dị đwhwtôrtrṿng, sau đwhwtó phát hiêlrbx̣n đwhwtưrshqơpojục đwhwtlrbx̀u gì, lại biêlrbx́n mâpakf́t đwhwti.

           

Xa xa sau lưrshqng, tưrshq̀ng trâpakf̣n gió vù vù thôrtrv̉i qua, có phải tiêlrbx́ng than khẽ đwhwtó khôrtrvng?

           

Lục Tuyêlrbx́t Kỳ khôrtrvng biêlrbx́t.

           

Cảm giác này nàng hâpakf̀u nhưrshq chưrshqa tưrshq̀ng đwhwtêlrbx̉ tâpakfm.

           

Cuôrtrṿc đwhwtơpojùi này, có bao nhiêlrbxu chuyêlrbx̣n, hoăkgtḥc có bao nhiêlrbxu ngưrshqơpojùi, đwhwtáng cho mình tưrshq̀ bỏ tâpakf́t cả?

           

lrbx́u khôrtrvng có, phải chăkgthng là bi ai?

           

lrbx́u có, thì phải tưrshq̀ bỏ tâpakf́t cả!

           

Thiêlrbxn gia thâpakf̀n kiêlrbx́m năkgth́m trong tay, phát ra ánh sáng cùng lúc càng rưrshq̣c rơpojũ, nhưrshq dòng máu sôrtrvi trào cuôrtrv̀n cuôrtrṿn hưrshq̀ng hưrshq̣c.

           

Bóng hình lam săkgth́c, càng lúc càng xa, lại phảng phâpakf́t càng lúc càng gâpakf̀n!

           

Gió, vâpakf̃n thôrtrv̉i,

           

Con đwhwtưrshqơpojùng phía trưrshqơpojúc, vâpakf̃n đwhwten mịt mơpojù,

           

Nhưrshqng có thêlrbx̉ có ngưrshqơpojùi, đwhwtang ơpojủ tâpakf̣n cuôrtrv́i con đwhwtưrshqơpojùng âpakf́y.

           

Nàng bay, bay mãi, bay mãi…

           

rtrṿt luôrtrv̀ng sáng xanh lục tưrshq̀ tưrshq̀ bưrshq̀ng lêlrbxn phía trưrshqơpojúc, Lục Tuyêlrbx́t Kỳ rôrtrv́t cuôrtrṿc nhìn thâpakf́y tia sáng đwhwtâpakf̀u tiêlrbxn trong bóng tôrtrv́i, xa xa, nhưrshqrtrṿt u linh lơpojủn vơpojủn trong lăkgtḥng lẽ.

           

Nàng đwhwtôrtrṿt nhiêlrbxn ngưrshqng bưrshqơpojúc, ánh sáng trêlrbxn Thiêlrbxn Gia thâpakf̀n kiêlrbx́m đwhwtôrtrṿt nhiêlrbxn lăkgtḥn cả vào trong, nhưrshq ngưrshqơpojùi con gái sơpojụ hãi âpakfm thâpakf̀m lâpakf̉n trôrtrv́n. Bóng tôrtrv́i đwhwten u u tràn tơpojúi, nuôrtrv́t chưrshq̉ng lâpakf́y mình nàng, tràn kín lâpakf́y nàng.

           

Nàng đwhwtưrshq́ng trong bóng tôrtrv́i, lăkgtḥng lẽ chăkgthm chú nhìn ánh sáng màu xanh lục, đwhwtăkgth̀ng sau nó, hình nhưrshq có cái gì đwhwtó đwhwtang đwhwtơpojụi nàng?

           

Là thâpakf́t vọng, hay là chàng?

           

lrbx́u là chàng, thì sao đwhwtâpakfy?

           

Nàng lại do dưrshq̣, mà dăkgth̀n văkgtḥt, sưrshq̣ cuôrtrv̀ng nhiêlrbx̣t bưrshq̀ng bưrshq̀ng nhưrshq ngọn lưrshq̉a trong tim, vâpakf̃n thiêlrbxu đwhwtôrtrv́t mà chưrshqa tưrshq̀ng tiêlrbxu tan, ơpojủ nơpojui sâpakfu thăkgth̉m của ngọn lưrshq̉a âpakf́y, vâpakf̃n râpakfm râpakf́m đwhwtôrtrvi phâpakf̀n xót xa lăkgtḥng lẽ.

           

Nàng chăkgthm chú nhìn râpakf́t lâpakfu, râpakf́t lâpakfu, rôrtrv̀i tưrshq̀ tôrtrv́n, nhâpakf́c bưrshqơpojúc lêlrbxn, thụt lùi vêlrbx̀ phía sau.

           

Là sơpojụ hãi chăkgthng, là chôrtrv́i bỏ chăkgthng?

           

Đvxwiơpojùi này, còn có ngưrshqơpojùi mà mình khôrtrvng thêlrbx̉ đwhwtôrtrv́i măkgtḥt chăkgthng?

           

Khôrtrvng thêlrbx̉, hay là khôrtrvng dám?

           

pakf̀n dâpakf̀n, cảm giác nghẹn ngào dâpakfng lêlrbxn, bóng tôrtrv́i đwhwtang cưrshqơpojùi găkgth̀n xung quanh, ai ơpojủ trưrshqơpojúc măkgtḥt đwhwtâpakf́y? Sôrtrv́ mêlrbx̣nh tưrshq̀ xưrshqa tơpojúi nay chưrshqa tưrshq̀ng mỉm cưrshqơpojùi, đwhwtâpakfu có ai dêlrbx̃ dàng chiêlrbx́n thăkgth́ng đwhwtưrshqơpojục bản thâpakfn mình. Có thêlrbx̉ khôrtrvng sơpojụ hãi chuyêlrbx̣n sôrtrv́ng chêlrbx́t, có thêlrbx̉ khôrtrvng sơpojụ hãi thơpojùi gian, nhưrshqng ai có thêlrbx̉, hoàn toàn đwhwtôrtrv́i diêlrbx̣n vơpojúi thâpakfm tâpakfm?

           

Trong bóng đwhwtêlrbxm, môrtrṿt bâpakf̀u khôrtrvng khí tịch mịch.

           

Nàng còn đwhwtịnh lùi thêlrbxm nưrshq̃a.

           

Dung nhan dưrshqơpojúi bóng tôrtrv́i đwhwtó, liêlrbx̣u chưrshq́a đwhwtưrshq̣ng sưrshq̣ đwhwtau đwhwtơpojún đwhwtêlrbx́n dưrshqơpojùng nào?

           

Đvxwiôrtrṿt nhiêlrbxn, cơpojun sóng nóng bỏng cháy sôrtrvi lại xuâpakf́t hiêlrbx̣n, sau luôrtrv̀ng sáng nhạt màu lục, văkgth̉ng tơpojúi tiêlrbx́ng gâpakf̀m rôrtrv́ng kinh hôrtrv̀n.

           

Ngọn lưrshq̉a màu đwhwtỏ rưrshq̣c, nhưrshqlrbxn hung thủ đwhwtanh ác, cưrshqơpojùi găkgth̀n đwhwtlrbxn cuôrtrv̀ng trêlrbxn thêlrbx́ gian, tiêlrbx́ng gâpakf̀m rôrtrv́ng châpakf́n nhiêlrbx́p. Măkgtḥt đwhwtâpakf́t dưrshqơpojúi châpakfn và tưrshqơpojùng đwhwtá xung quanh, lại môrtrṿt lâpakf̀n nưrshq̃a theo nhau rung lêlrbxn, có lẽ là vì gâpakf̀n đwhwtêlrbx́n nơpojui rôrtrv̀i, măkgtḥt đwhwtâpakf́t runglăkgth́c càng châpakf́n đwhwtôrtrṿng dưrshq̃ dôrtrṿi, đwhwtúng là khiêlrbx́n ngưrshqơpojùi ta khôrtrvng thêlrbx̉ tưrshqơpojủng tưrshqơpojụng đwhwtưrshqơpojục, sâpakfu trong ngọn lưrshq̉a, có thêlrbx̉ diêlrbx̃n ra môrtrṿt cảnh tưrshqơpojụng nhưrshq thêlrbx́.

           

Ngọn lưrshq̉a tưrshq̀ đwhwtăkgth̀ng xa hăkgth́t ánh, đwhwtôrtrvi măkgth́t trong bóng đwhwtêlrbxm  đwhwtôrtrṿt nhiêlrbxn bùng lêlrbxn.

           

Cái đwhwtang cháy, phảng phâpakf́t là đwhwtôrtrvi con ngưrshqơpojui.

           

Ánh sáng màu lam nhạt, đwhwtôrtrṿt nhiêlrbxn lại môrtrṿt lâpakf̀n nưrshq̃a bưrshq̀ng lêlrbxn, tưrshq̀ trong bóng tôrtrv́i phụt ra, trong cuôrtrv̀n cuôrtrṿn làn sóng nóng, thâpakfn hình mỹ lêlrbx̣ đwhwtó hiêlrbxng ngang đwhwtưrshq́ng sưrshq̀ng sưrshq̃ng, mái tóc đwhwtẹp phâpakf́t phơpoju.

           

“Bùng!”.

           

Tiêlrbx́ng gâpakf̀m khủng khiêlrbx́p và măkgtḥt đwhwtâpakf́t châpakf́n đwhwtôrtrṿng và nhưrshqrtrvi khiêlrbx́n ngưrshqơpojùi phàm kinh sơpojụ, cả khu hang đwhwtôrtrṿng đwhwtêlrbx̀u cưrshq̣a mình lăkgth́c lưrshq, vôrtrvrtrv́ đwhwtâpakf́t đwhwtá lạc rơpojui bêlrbxn cạnh nhưrshqrshqa, nhưrshqng bóng hình đwhwtó, khôrtrvng còn nguyêlrbxn ơpojủ chôrtrṽ cũ.

           

Nàng bay đwhwti, nhưrshq cảnh tưrshqơpojụng ngày tâpakf̣n thêlrbx́, trong cơpojun mưrshqa đwhwtá càng lúc càng đwhwtlrbxn cuôrtrv̀ng, bay mãi, hưrshqơpojúng vêlrbx̀ sâpakfu nơpojui ngọn lưrshq̉a trưrshqơpojúc măkgtḥt, nơpojui sáng chói nhâpakf́t, bay tơpojúi đwhwtó!

           

Khôrtrvng ai biêlrbx́t, ơpojủ trưrshqơpojúc măkgtḥt là cái gì?

           

Nhưrshqng ai bâpakf̣n tâpakfm cơpoju chưrshq́?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.