Tru Tiên

Chương 180 : Khổ Hải Nan Độ

    trước sau   
   

Cũng giôxenćng nhưzqpaxenći đbkrpi vào, tiêrehh̉u ôxenćc đbkrpó là môxenc̣t căamajn phòng nhỏ đbkrpơytnbn sơytnbzqpạa vào vách núi, môxenc̣t lôxenći đbkrpi trải gạch xanh dâusvt̃n thăamaj̉ng vào cưzqpảa phòng, hai bêrehhn đbkrpưzqpaơytnb̀ng cỏ mọc um tùm, nhìn có vẻ nhưzqpa khôxencng đbkrpưzqpaơytnḅc ai chăamajm sóc, nhiêrehh̀u nơytnbi mọc đbkrpâusvt̀y cỏ dại.

 

Chỉ có môxenc̣t đbkrprehh̀u khác so vơytnb́i phía ngoài, trêrehhn cưzqpảa phòng có treo môxenc̣t tâusvt́m rèm màu đbkrpen khá dày, ngoài cưzqpảa đbkrpó ra, căamajn phòng này khôxencng có cưzqpảa ra vào nào khác.

 

Quỷ Lêrehḥ nhìn tiêrehh̉u ôxenćc đbkrpơytnbn sơytnb, giôxenćng nhưzqpa bao tiêrehh̉u ôxenćc thưzqpaơytnb̀ng thâusvt́y khác, côxenc̉ họng  bôxenc̃ng khôxenc lại, hai tay bôxenc̃ng tưzqpạ nhiêrehhn năamaj́m chăamaj̣t. Hăamaj́n nhìn Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn, chỉ thâusvt́y trêrehhn măamaj̣t Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn hiêrehḥn lêrehhn môxenc̣t thâusvt̀n thái vôxenc cùng phưzqpác tạp, nhưzqpa nuôxenći tiêrehh́c, nhưzqpa đbkrpau khôxenc̉, khó diêrehh̃n đbkrpạt thành lơytnb̀i, mà chính hăamaj́n cũng đbkrpang trong tâusvtm trạng nhưzqpausvṭy, nhìn nhưzqpa thôxenci miêrehhn vào con đbkrpưzqpaơytnb̀ng dâusvt̃n đbkrpêrehh́n tiêrehh̉u ôxenćc kia.




 

Khôxencng gian nhưzqpa chìm trong tĩnh lăamaj̣ng, khôxencng ai câusvt́t tiêrehh́ng, chỉ có tiêrehh́ng côxencn trùng đbkrpâusvtu đbkrpó trong bụi cỏ câusvt́t lêrehhn nhưzqparehhu khóc đbkrprehh̀u gì.

 

Mãi sau, Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn thơytnb̉ dài, nói: “Chúng ta vào thôxenci”.

 

Các cơytnb thịt trêrehhn măamaj̣t Quỷ Lêrehḥ giâusvṭt giâusvṭt, y đbkrpáp khẽ: “Đfqiwưzqpaơytnḅc”.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn bưzqpaơytnb́c châusvt̀m châusvṭm vêrehh̀ phía trưzqpaơytnb́c, gạt rèm, đbkrpâusvt̉y cánh cưzqpảa, mơytnb̉ toang cưzqpảa tiêrehh̉u ôxenćc.

 

Tiêrehh́ng bản lêrehh̀ kêrehhu cọt kẹt vang lêrehhn, năamaj̣ng nêrehh̀ và thêrehhzqpaơytnbng. Khôxencng biêrehh́t đbkrpã bao lâusvtu khôxencng ai mơytnb̉ cánh cưzqpảa này ra.

 

xenc̣t luôxenc̀ng gió lạnh bâusvt́t ngơytnb̀ tưzqpà trong ùa ra, khiêrehh́n cho kẻ tu hành đbkrpã lâusvtu nhưzqpa Quỷ Lêrehḥ đbkrpang đbkrpưzqpáng ơytnb̉ cưzqpảa lêrehh̀u cũng khôxencng thêrehh̉ cưzqpaơytnb̃ng lại cơytnbn rùng mình. Căamajn phòng nhỏ xíu này dưzqpaơytnb̀ng nhưzqpa là nơytnbi lạnh nhâusvt́t thiêrehhn đbkrpịa.

 

Quỷ Lêrehḥ đbkrpang nhíu mày do dưzqpạ thì nghe tiêrehh́ng Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn tưzqpà sau rèm vọng ra: “Tiêrehh̉u thí chủ vào đbkrpâusvty mau”.

Quỷ Lêrehḥ hít môxenc̣t hơytnbi sâusvtu, vưzqpaơytnbn vai lăamaj́c đbkrpâusvt̀u, rôxenc̀i vưzqpaơytnbn tay kéo rèm cưzqpảa, bưzqpaơytnb́c vào bêrehhn trong.

 

Rèm cưzqpảa tưzqpà tưzqpà hạ xuôxenćng, tiêrehh́ng kẽo kẹt thêrehhzqpaơytnbng câusvt́t lêrehhn rôxenc̀i tưzqpà tưzqpà khép lại.

 

usvt̀u khôxencng khí yêrehhn tĩnh lại bao trùm lêrehhn căamajn phòng nhỏ. Môxenc̣t bóng ngưzqpaơytnb̀i nhưzqpa trong môxenc̣ng tưzqpà tưzqpà tiêrehh́n đbkrpêrehh́n, măamaj́t hưzqpaơytnb́ng vêrehh̀ căamajn phòng, khôxencng bao giơytnb̀ có hoa nơytnb̉, miêrehḥng lâusvt̉m nhâusvt̉m kính phâusvṭt, cúi lưzqpang vái, măamaj̣t đbkrpâusvt̀y vẻ tôxencn kính trang nghiêrehhm.

 

Màn hạ xuôxenćng, cưzqpảa gôxenc̃ cũng khép lại, vì khôxencng có cưzqpảa sôxenc̉ nêrehhn trong phòng chỉ thâusvt́y môxenc̣t màu tôxenći đbkrpen.

 

xenc̣t luôxenc̀ng gió lạnh bôxenc̃ng trào ra, tưzqpạa nhưzqpa có hàng ngàn mũi kim băamaj̀ng đbkrpá châusvtm vào da thịt. Quỷ Lêrehḥ trong giâusvty phút rùng mình liêrehhn tục, nhưzqpang y vôxenćn khôxencng phải là ngưzqpaơytnb̀i thưzqpaơytnb̀ng, chỉ câusvt̀n vâusvṭn châusvtn pháp đbkrprehh̀u khí là khí huyêrehh́t lưzqpau thôxencng trơytnb̉ lại. Luôxenc̀ng gió lạnh dù khôxencng xâusvtm nhâusvṭp đbkrpưzqpaơytnḅc vào cơytnb thêrehh̉, nhưzqpang cưzqpá châusvtm vào ngưzqpaơytnb̀i lạnh buôxenćt, quả khó có thêrehh̉ chịu đbkrpưzqpạng đbkrpưzqpaơytnḅc.

 

Gian tiêrehh̉u ôxenćc này còn lạnh hơytnbn cả gió băamajng ơytnb̉ Băamaj́c Cưzqpạc.

 

Quỷ Lêrehḥ trong lòng vôxenc cùng kinh ngạc, đbkrpang lúc kinh ngạc chỉ nghe thâusvt́y Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn thâusvt́p giọng: “Sưzqpa đbkrpêrehḥ, chúng ta đbkrpêrehh́n tìm sưzqpa đbkrpêrehḥ đbkrpâusvty, ngưzqpaơytnb̀i này chính là ngưzqpaơytnb̀i mà sưzqpa đbkrpêrehḥ hăamaj̀ng mong găamaj̣p bao lâusvtu nay!”.

 

Giọng Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn trâusvt̀m đbkrpục mà chưzqpáa đbkrpâusvt̀y tình cảm khác thưzqpaơytnb̀ng, khí lạnh trong phòng đbkrpôxenc̣t nhiêrehhn lạnh thêrehhm vài phâusvt̀n, lạnh đbkrpêrehh́n máu trong ngưzqpaơytnb̀i nhưzqpa đbkrpôxencng cưzqpáng lại.

 

Sau đbkrpó, bôxenc̃ng nhiêrehhn trong phòng có môxenc̣t luôxenc̀ng sáng trăamaj́ng ánh bạc tưzqpà tưzqpà sáng lêrehhn, chiêrehh́u sáng tưzqpà phía trưzqpaơytnb́c Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn và Quỷ Lêrehḥ đbkrpêrehh́n tâusvṭn cuôxenći phòng.

 

Luôxenc̀ng ánh sáng chiêrehh́u sáng trăamaj́ng nhưzqpa tuyêrehh́t, vơytnb́i nhưzqpãng dải sáng lóng lánh tuyêrehḥt đbkrpẹp, kèm theo là nhưzqpãng tia sáng màu bạc viêrehh̀n xung quanh, hoà thành môxenc̣t, tưzqpàng chùm lâusvt́p lánh lâusvt́p lánh nôxenći đbkrpxenci nhau phát sáng, môxenc̣t hôxenc̀i lâusvtu mơytnb́i nhìn ra là môxenc̣t bàn tròn lơytnb́n chưzqpàng khoảng môxenc̣t tâusvt́c.

 

Ánh sáng dịu dàng, trăamaj́ng nhưzqpa tuyêrehh́t, tia sáng phát ra cao khôxencng đbkrpêrehh́n môxenc̣t tâusvt́c, ơytnb̉ cuôxenći nhưzqpa có hình hoa tuyêrehh́t, lại nhảy nhót giôxenćng nhưzqpa nhưzqpãng con đbkrpom dóm lâusvt́p lánh, đbkrpẹp tưzqpạa trong mơytnb.

 

Nhưzqpãng tia sáng đbkrpó dâusvt̀n dâusvt̀n hoà lại làm môxenc̣t, Quỷ Lêrehḥ và Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn chỉ thâusvt́y môxenc̣t tiêrehh́ng sáo nhẹ nhàng nôxenc̉i lêrehhn, nghe râusvt́t vui tai, luôxenc̀ng ánh sáng lan rôxenc̣ng làm cả căamajn phòng bưzqpàng sáng.

 

Trong giâusvty lát kỳ diêrehḥu đbkrpó, Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn thâusvt̀m niêrehḥm phâusvṭt, trong khi Quỷ Lêrehḥ chỉ cảm thâusvt́y máu trong ngưzqpaơytnb̀i đbkrpôxencng cưzqpáng lại, khôxencng thâusvt́y môxenc̣t hơytnbi âusvt́m nào, đbkrpêrehh́n nôxenc̃i tim cũng nhưzqpa ngưzqpàng đbkrpâusvṭp, dưzqpaơytnb̀ng nhưzqpa toàn bôxenc̣ cơytnb thêrehh̉ chêrehh́t đbkrpưzqpáng khôxencng vâusvṭn đbkrpôxenc̣ng trong giâusvty phút đbkrpó.




 

Y đbkrpưzqpáng ngay đbkrpơytnb giưzqpãa phòng nhưzqpaxenc̣t côxenc̣t nưzqpaơytnb́c đbkrpôxencng cưzqpáng, nhìn nhưzqpa thôxenci miêrehhn vào luôxenc̀ng sáng trưzqpaơytnb́c măamaj̣t, trong đbkrpâusvt̀u khôxencng nghĩ đbkrpêrehh́n bâusvt́t cưzqpá đbkrprehh̀u gì khác ngoài hai chưzqpã: Phôxenc̉ Trí.

 

U quang nhưzqpa tuyêrehh́t, xán lạn lưzqpau chuyêrehh̉n, tưzqpà môxenc̣t vòng tròn màu trăamaj́ng thuâusvt̀n khiêrehh́t nhưzqpa ngọc toả ra, đbkrpôxenc̀ng thơytnb̀i xua đbkrpi làn khí lạnh trong phòng. Bêrehhn trêrehhn vòng tròn phát sáng có môxenc̣t ngưzqpaơytnb̀i ngôxenc̀i xêrehh́p băamaj̀ng tròn, ngưzqpaơytnb̀i đbkrpã làm thay đbkrpôxenc̉i cả cuôxenc̣c đbkrpơytnb̀i Trưzqpaơytnbng Tiêrehh̉u Phàm năamajm xưzqpaa, ngưzqpaơytnb̀i mà Quỷ Lêrehḥ ngày nay luôxencn khăamaj́c côxenćt ghi tâusvtm: Phôxenc̉ Trí!

 

Nhìn tưzqpà phía xa trôxencng diêrehḥn mạo Phôxenc̉ Trí vâusvt̃n nhưzqpa đbkrpang sôxenćng, măamaj̣c dù da măamaj̣t trăamaj́ng xanh xao tái nhơytnḅt, khôxencng thâusvt́y môxenc̣t luôxenc̀ng sinh khí nào, nhưzqpang nhìn kỹ thì khôxencng thâusvt́y khó héo nhưzqpa ngưzqpaơytnb̀i chêrehh́t, thâusvṭm chí trôxencng vâusvt̃n giôxenćng hêrehḥt Lão Hoà Thưzqpaơytnḅng tưzqpà bi trong tâusvtm trí của Trưzqpaơytnbng Tiêrehh̉u Phàm năamajm nào, khôxencng chút thay đbkrpôxenc̉i, duy chỉ có thêrehhm nhiêrehh̀u nét u uâusvt̉n đbkrpau khôxenc̉ chưzqpáa trong thâusvt̀n săamaj́c lão.

 

Khuôxencn măamaj̣t vâusvt̃n y nhưzqpazqpaa, chỉ có phâusvt̀n cơytnb thêrehh̉ là thay đbkrpôxenc̉i.

 

Khôxencng hiêrehh̉u tại sao cơytnb thêrehh̉ của Phôxenc̉ Trí thu nhỏ hơytnbn nưzqpảa so vơytnb́i trưzqpaơytnb́c kia, cũng chính vì vâusvṭy mà Lão có thêrehh̉ toạ trêrehhn chiêrehh́c bàn ngọc trăamaj́ng lạnh đbkrpó, khó lạnh trong phòng đbkrpủ làm chêrehh́t ngưzqpaơytnb̀i, mà khôxencng thâusvt́y bâusvt́t cưzqpá tảng băamajng nào xêrehh́p trong phòng, phâusvt̀n lơytnb́n nguôxenc̀n gôxenćc của khí lạnh là tưzqpà chiêrehh́c bàn ngọc dị thưzqpaơytnb̀ng đbkrpó. Thâusvtn thêrehh̉ của lão hoà thưzqpaơytnḅng có thêrehh̉ giưzqpã đbkrpưzqpaơytnḅc lâusvtu đbkrpêrehh́n vâusvṭy cũng là do côxencng huyêrehh̀n bí của dị bảo.

 

Chỉ có đbkrprehh̀u, Quỷ Lêrehḥ cũng khôxencng nghĩ ra đbkrpưzqpaơytnḅc đbkrprehh̀u đbkrpó, lão tăamajng tưzqpà bi đbkrpang ngôxenc̀i trêrehhn ngọc bàn kia rõ ràng là hình ảnh y đbkrpã khăamaj́c sâusvtu trong tâusvtm tưzqpaơytnb̉ng hơytnbn mưzqpaơytnb̀i năamajm rôxenc̀i khôxencng quêrehhn.

Là hâusvṭn chăamajng?




 

Là âusvtn chăamajng?

 

Đfqiwâusvt̀u óc y bôxenc̃ng khôxencng khôxencng đbkrpăamajng đbkrpăamajng, trong bôxenc̃ng chôxenćc nhưzqpa vũ bão cuôxenc̀ng phong, nhưzqpausvt́m sét bêrehhn tai, âusvtn oán lâusvt̃n lôxenc̣n tràn dâusvtng trong lòng.

 

Lão tăamajng kia chính là ngưzqpaơytnb̀i đbkrpã cưzqpáu mêrehḥnh y, là ngưzqpaơytnb̀i dạy y châusvtn pháp, đbkrpôxenći đbkrpãi vơytnb́i y nhưzqpa con, nhưzqpang cũng chính lão tăamajng nhìn bêrehhn ngoài đbkrpâusvt̀y tưzqpà bi kia cũng là ngưzqpaơytnb̀i đbkrpã huỷ hoại cả cuôxenc̣c đbkrpơytnb̀i y, khiêrehh́n y ngày đbkrpêrehhm đbkrpau khôxenc̉, nhưzqpa đbkrpịa phủ thâusvtm uyêrehhn.

 

Âgypon oán giao trạnh lâusvt̃n lôxenc̣n vôxenćn chỉ diêrehh̃n ra trong tâusvtm khảm y, khôxencng ngơytnb̀ giâusvty phút này cũng khôxencng kìm đbkrpưzqpaơytnḅc trào dâusvtng trêrehhn nét măamaj̣t.

 

Trong giâusvty phút tâusvtm thâusvt̀n kích đbkrpôxenc̣ng, Quỷ Lêrehḥ đbkrpưzqpáng khôxencng vưzqpãng, hoa măamaj́t chóng măamaj̣t, đbkrpôxenc̉ ngưzqpaơytnb̀i sang bêrehhn cạnh. Vưzqpàa lúc đbkrpó có môxenc̣t bàn tay âusvt́m áp vưzqpaơytnbn tơytnb́i, đbkrpơytnb̃ lâusvt́y y, môxenc̣t luôxenc̀ng khí quen thuôxenc̣c – chính là Đfqiwại Phạm Bát Nhã Châusvtn Pháp - tưzqpà lòng bàn tay âusvt́y truyêrehh̀n sang cho y vôxenc cùng mãnh liêrehḥt, khiêrehh́n cho huyêrehh́t khí đbkrpang kích đbkrpôxenc̣ng bình phục trơytnb̉ lại.

 

“A di đbkrpà phâusvṭt, Tiêrehh̉u thí chủ, ngưzqpaơytnbi khôxencng nêrehhn quá kích đbkrpôxenc̣ng, phải bảo trọng”. Tiêrehh́ng nói của Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn tưzqpà bêrehhn cạnh khẽ vang lêrehhn.

 

Quỷ Lêrehḥ nhưzqpazqpàng tỉnh khỏi cơytnbn môxenc̣ng, nghiêrehh́n răamajng đbkrpưzqpáng thăamaj̉ng ngưzqpaơytnb̀i lêrehhn, tuy nhiêrehhn măamaj́t vâusvt̃n dán chăamaj̣t vào khuôxencn măamaj̣t của Phôxenc̉ Trí.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn đbkrpưzqpáng bêrehhn cạnh, đbkrpăamajm chiêrehhu nhìn Quỷ Lêrehḥ, dưzqpaơytnb́i ánh sáng châusvṭp chơytnb̀n trong căamajn phòng, măamaj̣t Quỷ Lêrehḥ trôxencng nhưzqpa của môxenc̣t ngưzqpaơytnb̀i xa lạ, khôxencng phải yêrehhu nhâusvtn ma giáo vang tiêrehh́ng trong thiêrehhn hạ, mà chỉ là môxenc̣t kẻ phàm nhâusvtn đbkrpang đbkrpau khôxenc̉, giôxenćng nhưzqpa kẻ thiêrehh́u niêrehhn bao năamajm vêrehh̀ trưzqpaơytnb́c.

 

Y hăamaj́ng giọng, quay đbkrpâusvt̀u nhìn Phôxenc̉ Trí, tưzqpà tưzqpà đbkrpi lêrehhn phía trưzqpaơytnb́c, nhìn đbkrpăamajm đbkrpăamajm vào khuôxencn măamaj̣t Phôxenc̉ Trí, khẽ nói: “Sưzqpa đbkrpêrehḥ, di nguyêrehḥn cuôxenći cùng của ngưzqpaơytnbi, nay sưzqpa huynh đbkrpã làm đbkrpưzqpaơytnḅc, sưzqpa huynh bâusvt́t tài, năamajm xưzqpaa khôxencng dạy đbkrpưzqpaơytnḅc ngưzqpaơytnbi. Gieo gió găamaj̣t bão, gâusvty tôxenc̣i phải đbkrpêrehh̀n tôxenc̣i. Ngưzqpaơytnbi năamajm xưzqpaa cũng luôxencn nói vâusvṭy, mong ngưzqpaơytnbi sơytnb́m thoát túc nghiêrehḥt, đbkrpâusvt̀u thai vãng sanh. A di đbkrpà Phâusvṭt!”.

Y chăamaj́p tay vái di thêrehh̉ Phôxenc̉ Trí môxenc̣t vái rôxenc̀i đbkrpưzqpáng thăamaj̉ng ngưzqpaơytnb̀i đbkrpi ra ngoài. Ra đbkrpêrehh́n gâusvt̀n cưzqpảa mơytnb́i châusvṭm rãi nói: “Tiêrehh̉u thí chủ, ta nghĩ ngưzqpaơytnbi cũng muôxenćn đbkrpưzqpaơytnḅc môxenc̣t mình ơytnb̉ lại vơytnb́i Phôxenc̉ Trí sưzqpa đbkrpêrehḥ, ta đbkrpơytnḅi ngưzqpaơytnbi ơytnb̉ trưzqpaơytnb́c côxenc̉ng chùa, nêrehh́u có viêrehḥc gì cưzqpá đbkrpêrehh́n đbkrpó tìm ta”.

 

Quỷ Lêrehḥ khôxencng trả lơytnb̀i, hăamaj́n nhưzqpa khôxencng nghe thâusvt́y đbkrprehh̀u gì, trong măamaj́t hăamaj́n chỉ thâusvt́y vị tăamajng nhâusvtn Phôxenc̉ Trí thôxenci.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng thưzqpaơytnḅng nhâusvtn hăamaj́ng giọng, mơytnb̉ cưzqpảa kéo rèm bưzqpaơytnb́c ra, căamajn phòng lại chìm trong yêrehhn lăamaj̣ng.

 

Đfqiwôxenci châusvtn Quỷ Lêrehḥ tưzqpà tưzqpà nhâusvt́c lêrehhn, tưzqpàng bưzqpaơytnb́c tưzqpàng bưzqpaơytnb́c môxenc̣t di chuyêrehh̉n vêrehh̀ phía Phôxenc̉ Trí.

 

zqpaơytnb̀ng nhưzqpa y đbkrpang vôxenc cùng sơytnḅ hãi, khôxencng biêrehh́t nêrehhn làm gì. Đfqiwã bao năamajm qua y thôxenćng khôxenc̉, hâusvṭn thâusvt́u tâusvtm can, vâusvṭy mà tại sao giơytnb̀ này, đbkrpâusvt̀u óc y chỉ cảm thâusvt́y bi thưzqpaơytnbng vôxencusvṭn.

 

Con ngưzqpaơytnb̀i đbkrpó, ngôxenc̀i yêrehhn lăamaj̣ng ngay đbkrpó, khôxencng có môxenc̣t chút sinh khí nào, dù cho nôxenc̃i khôxenc̉ đbkrpau hiêrehḥn trêrehhn nét măamaj̣t, nhưzqpang sao vâusvt̃n phảng phâusvt́t đbkrprehh̀u gì nhưzqpa mong đbkrpơytnḅi, nhưzqpa khát vọng.

 

Quỷ Lêrehḥ dâusvt̀n tiêrehh́n gâusvt̀n đbkrpêrehh́n Phôxenc̉ Trí nhìn trưzqpàng trưzqpàng, hai tay tưzqpà tưzqpà năamaj́m chăamaj̣t lại, móng tay căamaj́m sâusvtu vào da thịt hôxenc̀i lâusvtu rôxenc̀i cũng buôxencng ra.

 

Ngưzqpaơytnb̀i hăamaj́n nhưzqpausvt́t hêrehh́t trọng lưzqpaơytnḅng, khôxencng có chôxenc̃ dưzqpạa, toàn thâusvtn bâusvt́t lưzqpạc, đbkrpôxenc̉ ngưzqpaơytnb̀i ngôxenc̀i bêrehḥt xuôxenćng đbkrpâusvt́t, cưzqpá ngôxenc̀i bâusvt́t đbkrpôxenc̣ng trưzqpaơytnb́c Phôxenc̉ Trí.

 Ánh sáng trong phòng chiêrehh́u vào hai ngưzqpaơytnb̀i nhưzqpa hai cái bóng bâusvt́t đbkrpôxenc̣ng.

 

Thơytnb̀i gian trong phòng nhưzqpa ngưzqpang lại, lúc đbkrpảo lôxenc̣n, lúc chảy xuôxenci. Chỉ có bóng hai ngưzqpaơytnb̀i vâusvt̃n bâusvt́t đbkrpôxenc̣ng khôxencng dịch chuyêrehh̉n.

 

xenc̣t trái tim vâusvt̃n đbkrpâusvṭp, môxenc̣t trái tim đbkrpã tịch tĩnh.

 

“Kính koong king koong”.

 

Lại môxenc̣t hôxenc̀i chuôxencng vang lêrehhn, âusvtm thanh vang dôxenc̣i khăamaj́p mọi nơytnbi trêrehhn núi Tu Di, trâusvt̀m bôxenc̉ng vang xa, thưzqpác tỉnh mọi giâusvt́c môxenc̣ng, đbkrpôxenc̀ng thơytnb̀i cũng khiêrehh́n con ngưzqpaơytnb̀i trong cõi trâusvt̀n thêrehh́ thoát khỏi nhưzqpãng dưzqpa vị của trâusvt̀n thêrehh́.

Trêrehhn dỉnh Tu Di Sơytnbn, bêrehhn ngoài trai phòng chùa Tiêrehh̉u Thiêrehh̀n vang lêrehhn tiêrehh́ng gõ cưzqpảa. Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn nhíu mày, hơytnbi lăamaj́c đbkrpâusvt̀u, hăamaj́ng giọng hỏi: “Là Pháp Tưzqpaơytnb́ng phải khôxencng! Vào đbkrpi”.

 

zqpát lơytnb̀i đbkrpã thâusvt́y Pháp Tưzqpaơytnb́ng bưzqpaơytnb́c vào, tiêrehh́n vêrehh̀ phía Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng lạy môxenc̣t lạy, trêrehhn măamaj̣t lôxenc̣ rõ ưzqpau tưzqpa: “Sưzqpa phụ, đbkrpã môxenc̣t ngày môxenc̣t đbkrpêrehhm rôxenc̀i vâusvt̃n chưzqpaa thâusvt́y Trưzqpaơytnbng thí chủ đbkrpi ra”.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn lăamaj́c đbkrpâusvt̀u nói: “Túc thêrehh́ nghiêrehḥt duyêrehhn, nhâusvt́t thêrehh́ tình cưzqpàu, viêrehḥc đbkrpó cũng dêrehh̃ hiêrehh̉u thôxenci”.

 

Pháp Tưzqpaơytnb́ng chăamaj́p tay, thâusvt́p giọng đbkrpáp: “Sưzqpa phụ nói phải”. Rôxenc̀i chơytnḅt nhíu mày hỏi Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn: “Sưzqpa phụ, đbkrpêrehḥ tưzqpả lo răamaj̀ng trong phòng có Ngọc Băamajng Bàn đbkrpêrehh̉ bảo vêrehḥ thi thêrehh̉ sưzqpa thúc Phôxenc̉ Trí khôxencng bị huỷ, nhưzqpang khí lạnh đbkrpó râusvt́t có hại vơytnb́i ngưzqpaơytnb̀i thưzqpaơytnb̀ng. Hơytnbn nưzqpãa Trưzqpaơytnbng thí chủ vêrehh́t thưzqpaơytnbng mơytnb́i lành, tâusvtm trí lại đbkrpang kích đbkrpôxenc̣ng, nêrehh́u có bêrehh̀ gì thì chúng ta sao thưzqpạc hiêrehḥn đbkrpưzqpaơytnḅc lơytnb̀i dăamaj̣n của Phôxenc̉ Trí sưzqpa thúc?”.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn đbkrprehh̀m đbkrpạm nói: “Khôxencng sao, hôxencm qua ta đbkrpã dùng Đfqiwại Phạm Ban Nhưzqpaơytnḅc chưzqpãa tâusvtm mạch cho y, hơytnbn nưzqpãa y vôxenćn ngưzqpaơytnb̀i tu hành đbkrpã lâusvtu, khí lạnh tuy đbkrpôxenc̣c nhưzqpang vơytnb́i y khôxencng có gì đbkrpáng ngại”.

 

Pháp Tưzqpaơytnb́ng nghe xong bèn yêrehhn, chăamaj́p tay lạy nói: “Ra là vâusvṭy, đbkrpêrehḥ tưzqpả yêrehhn tâusvtm rôxenc̀i”.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn gâusvṭt đbkrpâusvt̀u, đbkrpưzqpaa măamaj́t nhìn Pháp Tưzqpaơytnb̀ng nói: “Ngưzqpaơytnbi quả râusvt́t quan tâusvtm đbkrpêrehh́n Trưzqpaơytnbng thí chủ, khôxencng chỉ vì thưzqpạc hiêrehḥn lơytnb̀i dăamaj̣n trưzqpaơytnb́c lúc lâusvtm chung của Phôxenc̉ Trí mà chính ngưzqpaơytnbi cũng râusvt́t thưzqpaơytnbng hăamaj́n lăamaj́m”.

 

Pháp Tưzqpaơytnb́ng cưzqpaơytnb̀i khẽ trả lơytnb̀i: “Sưzqpa phụ tuêrehḥ nhãn, quả đbkrpúng nhưzqpausvṭy”.

 

ytnb̀i nói của Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng làm Pháp Tưzqpaơytnb́ng nhơytnb́ đbkrpêrehh́n chuyêrehḥn đbkrpã qua, thơytnb̉ dài nói: “Quả là khôxencng giâusvt́u sưzqpa phụ đbkrpưzqpaơytnḅc. Tưzqpà ngày đbkrpêrehḥ tưzqpả găamaj̣p Trưzqpaơytnbng thí chủ đbkrpêrehh́n nay đbkrpã 10 năamajm vùn vụt trôxenci qua. Mưzqpaơytnb̀i năamajm âusvt́y, đbkrpêrehḥ tưzqpả tu hành theo phâusvṭt, vơytnb́i đbkrpơytnb̀i ngưzqpaơytnb̀i thì nhưzqpa anh nhâusvtn hành lôxenc̣, khôxencng phải trải qua sóng gió, khôxencng mâusvt́y biêrehh́n đbkrpôxenc̉i. Chỉ có Trưzqpaơytnbng thí chủ, ngâusvt̃m cả đbkrpơytnb̀i y trải qua phong ba bão táp, đbkrpại bi đbkrpại khôxenc̉, âusvtn oán tình cưzqpàu, mọi nôxenc̃i khôxenc̉ trong thiêrehhn hạ y cũng đbkrpêrehh̀u trải qua”.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn thoáng thay đbkrpôxenc̉i nét măamaj̣t, chăamaj́p tay niêrehhm kinh phâusvṭt.

 

Pháp Tưzqpaơytnb́ng lại nói: “Đfqiwêrehḥ tưzqpả thao thưzqpác nghĩ vêrehh̀ Trưzqpaơytnbng thí chủ suôxenćt đbkrpêrehhm, nghĩ nêrehh́u mình ơytnb̉ đbkrpịa vị của Trưzqpaơytnbng thí chủ, tưzqpaơytnb̉ng tưzqpaơytnḅng mình phải chịu mọi nôxenc̃i khôxenc̉ đbkrpó. Đfqiwáng tiêrehh́c đbkrpêrehḥ tưzqpả nghiêrehhn cưzqpáu đbkrpạo Phâusvṭt chưzqpaa đbkrpủ uyêrehhn thâusvtm, mơytnb́i nghĩ mà đbkrpã sơytnḅ hãi. Phâusvṭt dạy da thịt con ngưzqpaơytnb̀i chăamaj̉ng qua cũng chỉ nhưzqpa cát bụi, chỉ có nhâusvtn tâusvtm là tôxenc̀n tạo, đbkrprehh̀u quan trọng là phải thưzqpác ngôxenc̣ đbkrpưzqpaơytnḅc đbkrprehh̀u này. Môxenc̃i lâusvt̀n niêrehḥm đbkrpêrehh́n đbkrpâusvty, nghĩ đbkrpêrehh́n Trưzqpaơytnbng thí chủ cả đbkrpơytnb̀i lâusvṭn đbkrpâusvṭn, nhưzqpa giơytnb̀ đbkrpâusvty đbkrpang chôxenćng chọi vơytnb́i khôxenc̉ đbkrpau, đbkrpêrehḥ tưzqpả quả vôxenc cùng kính phục”.

 

Nói đbkrpêrehh́n đbkrpó đbkrpôxenc̣t nhiêrehhn biêrehh́n săamaj́c, quỳ sụp xuôxenćng trưzqpaơytnb́c măamaj̣t Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn ngạc nhiêrehhn hỏi: “Ngưzqpaơytnbi làm vâusvṭy nghĩa là sao?”.

 

Pháp Tưzqpaơytnb́ng khâusvt̉n thiêrehh́t nói: “Sưzqpa phụ tại thưzqpaơytnḅng tha lôxenc̃i, đbkrpêrehḥ tưzqpả tu hành chưzqpaa lâusvtu, khôxencng thôxencng hiêrehh̉u phâusvṭt pháp, thâusvt́y Trưzqpaơytnbng thí chủ phải chịu khôxenc̉ đbkrpau quả khôxencng nhâusvt̃n tâusvtm. Thỉnh câusvt̀u sưzqpa phụ đbkrpại thâusvt̀n thôxencng khai âusvtn, dùng pháp lưzqpạc vôxenc biêrehhn cưzqpáu vơytnb́t y, dùng tưzqpà bi cảm hoá ma tính, đbkrpưzqpaa y thoát khỏi bêrehh̉ khôxenc̉. Đfqiwại côxencng đbkrpưzqpác này vưzqpàa hơytnḅp vơytnb́i ý trơytnb̀i, vưzqpàa yêrehhn lòng Phôxenc̉ Trí sưzqpa thúc. Sưzqpa phụ tưzqpà bi!”.

 

zqpát lơytnb̀i lại gâusvṭp lưzqpang quỳ lạy sưzqpa phụ ba lạy.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn lăamaj́c đbkrpâusvt̀u thơytnb̉ dài: “Kẻ ngu dại! Lơytnb̀i ngưzqpaơytnbi nói vưzqpàa phạm sâusvtn giơytnb́i, khôxencng phải ngưzqpaơytnb̀i tu hành khôxencng cưzqpáu vơytnb́t y, mà bơytnb̉i y bao phen gian nan, cả đbkrpơytnb̀i lâusvṭn đbkrpâusvṭn, đbkrpêrehh́n ngày hôxencm nay tâusvtm y cũng đbkrpã trơytnb̉ nêrehhn cưzqpáng răamaj́n nhưzqpa đbkrpá sỏi. Hơytnbn nưzqpãa Phâusvṭt ơytnb̉ tâusvtm ngưzqpaơytnb̀i, chúng sang đbkrpêrehh̀u có cơytnb duyêrehhn vào cưzqpảa phâusvṭt, nhưzqpang tưzqpaơytnbng lai nhâusvtn nhâusvṭp khôxenc̉ hải, hay đbkrpưzqpaơytnḅc cưzqpạc lạc đbkrpêrehh̀u do tâusvtm mà ra, ta khôxencng thêrehh̉ cưzqpaơytnb̃ng ép y đbkrpưzqpaơytnḅc”.

 

Pháp Tưzqpaơytnb́ng tưzqpà tưzqpà đbkrpưzqpáng dâusvṭy, chăamaj́p tay lạy, trêrehhn măamaj̣t khôxencng khỏi có nét thâusvt́t vọng, nhưzqpang vâusvt̃n khẽ đbkrpáp: “Đfqiwêrehḥ tưzqpả đbkrpã hiêrehh̉u”.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng trâusvt̀m ngâusvtm trong giâusvty lát, rôxenc̀i câusvt́t lơytnb̀i nói: “Hay ngưzqpaơytnbi đbkrpi ra phía sau phòng nhìn y xem sao, ta chăamaj́c khôxencng có chuyêrehḥn gì, nhưzqpang sưzqpác y đbkrpã yêrehh́u mà môxenc̣t ngày đbkrpêrehhm khôxencng ăamajn uôxenćng cũng khôxencng tôxenćt”.

Pháp Tưzqpaơytnb́ng nghe lơytnb̀i, đbkrpịnh thâusvt̀n rôxenc̀i đbkrpi ra khỏi phòng. Y mơytnb̉ cưzqpảa phòng đbkrpôxenc̣t nhiêrehhn thâusvt́y môxenc̣t ngưzqpaơytnb̀i đbkrpang đbkrpưzqpáng, phía sau lưzqpang hăamaj́n măamaj̣t trơytnb̀i đbkrpang tơytnb́i, nét măamaj̣t hăamaj́n đbkrpâusvt̀y âusvtm khí, thoạt nhìn khôxencng rõ diêrehḥn mạo ra sao.

 

Pháp Tưzqpaơytnb́ng giâusvṭt mình lùi lại vài bưzqpaơytnb́c mơytnb́i nhìn ra ngưzqpaơytnb̀i đbkrpó chính là Quỷ Lêrehḥ. Y đbkrpã đbkrpưzqpáng bêrehhn ngoài cưzqpảa phòng tưzqpạ lúc nào, bâusvt́t đbkrpôxenc̣ng. Qua môxenc̣t ngày môxenc̣t đbkrpêrehhm, trôxencng hăamaj́n khôxencng tỏ ra vẻ mêrehḥt mỏi, nhưzqpang măamaj́t đbkrpỏ văamaj̀n nhưzqpa thêrehh̉ cả đbkrpêrehhm chưzqpaa hêrehh̀ chơytnḅp măamaj́t.

 

Nhâusvṭn ra Pháp Tưzqpaơytnb́ng, môxenci hăamaj́n khẽ đbkrpôxenc̣ng đbkrpâusvṭy, châusvṭm chạp gâusvṭt đbkrpâusvt̀u chào Pháp Tưzqpaơytnb́ng. Pháp Tưzqpaơytnb́ng chăamaj́p tay lạy chào, Quỷ Lêrehḥ châusvṭm chạp tiêrehh́n vào, đbkrpưzqpáng trưzqpaơytnb́c măamaj̣t Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn ngôxenc̀i nhưzqpaxencm trưzqpaơytnb́c, thiêrehh̀n sàng ơytnb̉ phía trưzqpaơytnb́c giưzqpaơytnb̀ng, tay câusvt̀m tràng hạt, khôxencng ngưzqpàng lâusvt̀n hạt. Thâusvt́y Quỷ Lêrehḥ đbkrpịnh nói lại thôxenci, cũng khôxencng ngạc nhiêrehhn, đbkrprehh̀m đbkrpạm bảo Pháp Tưzqpaơytnb́ng:  “Đfqiwem ghêrehh́ cho Trưzqpaơytnbng thí chủ, ngưzqpaơytnbi cũng ngôxenc̀i xuôxenćng đbkrpâusvty!”

 

Pháp Tưzqpaơytnb́ng vâusvtng dạ, bêrehh ghêrehh́ cho Quỷ Lêrehḥ ngôxenc̀i rôxenc̀i cũng ngôxenc̀i xuôxenćng bêrehhn cạnh.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn trâusvt̀m ngâusvtm trong giâusvty phút rôxenc̀i nói: “Ngưzqpaơytnbi có đbkrprehh̀u gì cưzqpá hỏi?”.

 

Ánh măamaj́t Quỷ Lêrehḥ vôxencxenc̀n bâusvt́t đbkrpịnh, dưzqpaơytnb̀ng nhưzqpausvtm trí hăamaj́n đbkrpêrehh́n giơytnb̀ vâusvt̃n chưzqpaa bình phục, mãi sau mơytnb́i thâusvt́y hăamaj́n đbkrpáp thâusvt̀m: “Tại sao Thiêrehhn Âgypom Tưzqpạ các ngưzqpaơytnb̀i lại cưzqpáu ta?”.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn chăamaj́p tay đbkrpáp: “Mọi viêrehḥc có quả đbkrpêrehh̀u có nhâusvtn, thí chủ găamaj̣p hoạn nạn ngày hôxencm nay là do Phôxenc̉ Trí chùa chúng ta ngày xưzqpaa gâusvty nêrehhn, Thiêrehhn Âgypom Tưzqpạ bơytnb̉i vâusvṭy càng khôxencng thêrehh̉ khôxencng ra tay cưzqpáu giúp”.

 

Quỷ Lêrehḥ hít môxenc̣t hơytnbi hỏi: “Các ngưzqpaơytnb̀i làm nhưzqpausvṭy mà khôxencng sơytnḅ Thanh Vâusvtn Môxencn trơytnb̉ măamaj̣t vơytnb́i các ngưzqpaơytnbi sao?”.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn cưzqpaơytnb̀i đbkrpáp: “Sơytnḅ”.

 

Quỷ Lêrehḥ nghe trả lơytnb̀i râusvt́t thưzqpạc đbkrpó kinh ngạc nói: “Vâusvṭy sao ngưzqpaơytnbi vâusvt̃n?”.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn lăamaj́c đbkrpâusvt̀u nói: “Thiêrehhn Âgypom Tưzqpạ và Thanh Vâusvtn Môxencn xưzqpaa nay giao hảo, Lịch Đfqiwại Tôxenc̉ Sưzqpa cũng dạy khôxencng đbkrpưzqpaơytnḅc tuỳ tiêrehḥn phá huỷ. Vâusvṭy nêrehhn ta đbkrpã ra lêrehḥnh cho ngưzqpaơytnb̀i của ta măamaj̣c áo đbkrpen kín ngưzqpaơytnb̀i, cưzqpaơytnb́p ngưzqpaơytnbi vêrehh̀ đbkrpâusvty mà khôxencng đbkrpêrehh̉ lại dâusvt́u vêrehh́t gì”.

 

Quỷ Lêrehḥ cưzqpaơytnb̀i nhạt: “Thanh Vâusvtn Môxencn cao thủ nhiêrehh̀u nhưzqpausvty, chăamaj̉ng may các ngưzqpaơytnbi đbkrpêrehh̉ lôxenc̣ thì sao?”.

 

Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn đbkrpàm đbkrpạo: “Ta muôxenćn giâusvt́u mọi dâusvt́u vêrehh́t là đbkrpêrehh̉ hai phái khôxencng bâusvt́t hoà, khôxencng muôxenćn ngưzqpaơytnb̀i hai phái chính giáo bâusvt́t hảo, cưzqpạc chăamaj̉ng đbkrpã phải dùng hạ sách đbkrpó. Nhưzqpang nêrehh́u sưzqpạ khôxencng nhưzqpa ý thì cũng đbkrpành chịu. Cưzqpáu đbkrpưzqpaơytnḅc Trưzqpaơytnbng thí chủ thì hai phái khôxencng còn giao hảo cũng đbkrpành”.

 

Quỷ Lêrehḥ trưzqpàng trưzqpàng nhìn Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn, trâusvt̀m hỏi: “Tại sao các ngưzqpaơytnb̀i lại phải băamaj̀ng mọi giá cưzqpáu ta?”.

 

usvt̀n này đbkrpêrehh́n Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn đbkrpăamaj́m nhìn trong suy tưzqpa, Quỷ Lêrehḥ cũng khôxencng găamaj̣ng hỏi, chỉ trưzqpàng trưzqpàng nhìn.

 

xenc̣t lúc lâusvtu sau, Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn đbkrpăamaj́m chìm trong suy tưzqpa, Quỷ Lêrehḥ cũng khôxencng găamaj̣ng hỏi, chỉ trưzqpàng trưzqpàng nhìn.

 

xenc̣t lúc lâusvtu sau, Phôxenc̉ Hoăamaj̀ng Thưzqpaơytnḅng Nhâusvtn thơytnb̉ dài đbkrpáp: “Ngưzqpaơytnbi có muôxenćn biêrehh́t viêrehḥc xảy ra tưzqpà lúc Phôxenc̉ Trí sưzqpa đbkrpêrehḥ săamaj́p mâusvt́t, vâusvṭt vã tìm đbkrpưzqpaơytnḅc vêrehh̀ Thiêrehhn Âgypom Tưzqpạ cho đbkrpêrehh́n lúc sưzqpa đbkrpêrehḥ qua đbkrpơytnb̀i?”.

 

Khôxencng hiêrehh̉u tại sao giọng hăamaj́n chơytnḅt trơytnb̉ nêrehhn khàn khàn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.