Tru Tiên

Chương 177 : Hắc Y Nhân

    trước sau   
   

Cuôwiuq̀ng phong bạo vũ, vâvhps̃n cưmfxń liêgpjfn miêgpjfn nhưmfxnvhpṣy khôwiuqng ngưmfxǹng nghỉ.

Trong bóng tôwiuq́i dày đmazvăfslḥc, có nhưmfxñng ánh tinh quang lâvhpśp lánh xẹt qua, chính là pháp bảo của các Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉, đmazvang lùng tìm trong mưmfxna gió. Đgpjfịa phưmfxnơnhhhng này là nơnhhhi câvhpṣn kêgpjf̀ vùng ngoại vi hâvhpṣu sơnhhhn núi Thanh Vâvhpsn, rưmfxǹng câvhpsy dày đmazvăfslḥc, côwiuq̉ thụ san sát, thưmfxṇc vâvhpṣt sung mãn, chỉ có đmazvgpjf̀u lúc này thơnhhh̀i tiêgpjf́t tôwiuq̀i têgpjf̣, chơnhhh́p rạch nát bâvhps̀u trơnhhh̀i, tiêgpjf́ng sâvhpśm âvhps̀m âvhps̀m, các tia chơnhhh́p tụ lại trêgpjfn khôwiuqng trung, rôwiuq̀i phóng xuôwiuq́ng khu rưmfxǹng, làm đmazvôwiuq̉ cả câvhpsy côwiuq́i, thâvhpṣt kinh tâvhpsm đmazvôwiuq̣ng phách.

 

Đgpjfưmfxńng trưmfxnơnhhh́c sưmfxńc mạnh uy vũ này của trơnhhh̀i đmazvâvhpśt, các Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ côwiuqng lưmfxṇc yêgpjf́u kém, khôwiuqng tránh khỏi lo sơnhhḥ, hành đmazvôwiuq̣ng rón rén. Nhưmfxnng trong bóng tôwiuq́i dày đmazvăfslḥc này, tinh quang vâvhps̃n lâvhpśp lánh, tưmfxṇa hôwiuq̀ nhưmfxn thiêgpjfu thâvhpsn thâvhpśy lưmfxn̉a là lao tơnhhh́i, liêgpjfn tục khôwiuqng ngưmfxǹng, tỏa sáng cả môwiuq̣t vùng.

 

ciap̀m…".

 

vhpsy đmazven che kín bâvhps̀u trơnhhh̀i, môwiuq̣t tiêgpjf́ng sâvhpśm vang đmazvôwiuq̣ng, ngưmfxnơnhhh̀i đmazvưmfxńng trêgpjfn măfslḥt đmazvâvhpśt cũng châvhpśn đmazvôwiuq̣ng đmazvêgpjf́n ù tai váng óc, măfslḥt biêgpjf́n săfslh́c. Viêgpjf̣c tìm kiêgpjf́m Quỷ Lêgpjf̣ đmazvã diêgpjf̃n ra tơnhhh́i hai lâvhps̀n, nhưmfxnng vâvhps̃n khôwiuqng tìm thâvhpśy môwiuq̣t chút tung tích của hăfslh́n, nhiêgpjf̀u Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ trong lòng thâvhps̀m than khôwiuq̉, têgpjfn yêgpjfu nhâvhpsn Ma giáo này có khi đmazvã trôwiuq́n thoát tưmfxǹ lâvhpsu rôwiuq̀i!

 

Kỳ thâvhpṣt nghe nhưmfxnwiuq lý, Quỷ Lêgpjf̣ thâvhpsn là Ma giáo Quỷ Vưmfxnơnhhhng Tôwiuqng Phó Tôwiuqng Chủ, đmazvạo hạnh vôwiuq cùng xuâvhpśt thâvhps̀n nhâvhpṣp hóa, tuy nhiêgpjfn đmazvã hai lâvhps̀n bị Tru Tiêgpjfn Côwiuq̉ Kiêgpjf́m đmazvả thưmfxnơnhhhng, nhưmfxnng ai biêgpjf́t đmazvưmfxnơnhhḥc thưmfxnơnhhhng tích của hăfslh́n trâvhps̀m trọng cơnhhh̃ nào? Chỉ câvhps̀n khôwiuqng phải là vêgpjf́t thưmfxnơnhhhng chí mạng, Quỷ Lêgpjf̣ thưmfxǹa năfslhng lưmfxṇc đmazvêgpjf̉ đmazvào tâvhps̉u.

 

Ý nghĩ này ngâvhps̀m xuâvhpśt hiêgpjf̣n trong tâvhpsm trí nhiêgpjf̀u Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉, chỉ sơnhhḥ sưmfxn trưmfxnơnhhh̉ng sau này khiêgpjf̉n trách, nêgpjfn khôwiuqng dám rút lui, chỉ biêgpjf́t tiêgpjf́p tục tìm kiêgpjf́m. Họ khôwiuqng nhâvhpṣn thâvhpśy răfslh̀ng, ngay trưmfxnơnhhh́c măfslḥt họ, Quỷ Lêgpjf̣ đmazvích xác là bị trọng thưmfxnơnhhhng, vôwiuqmfxṇc đmazvào tâvhps̉u, chỉ nhơnhhh̀ vâvhpṣn mêgpjf̣nh may măfslh́n mơnhhh́i bò đmazvưmfxnơnhhḥc tơnhhh́i đmazvâvhpsy, đmazvang năfslh̀m mọp trong bùn lâvhps̀y.

 

Trong bóng tôwiuq́i có ánh sáng le lói, đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn ai đmazvó hét lơnhhh́n:

" Dưmfxǹng lại! Tâvhpśt cả dưmfxǹng lại"

 

Thanh âvhpsm này trong đmazvêgpjfm khuya vang xa, tiêgpjf́ng sâvhpśm âvhps̀m âvhps̀m cũng khôwiuqng thêgpjf̉ che lâvhpśp đmazvưmfxnơnhhḥc, hiêgpjf̉n nhiêgpjfn là thanh âvhpsm của môwiuq̣t vị tiêgpjf̀n bôwiuq́i đmazvạo hạnh cưmfxṇc kì cao thâvhpsm. Quỷ Lêgpjf̣ năfslh̀m bâvhpśt đmazvôwiuq̣ng tren măfslḥt đmazvâvhpśt, măfslḥc cho mưmfxna ưmfxnơnhhh́t đmazvâvhps̃m khăfslh́p mình, nghe âvhpsm thanh này lại khôwiuqng ngơnhhh̀ có cảm giác vôwiuq cùng thâvhpsn thuôwiuq̣c, nhưmfxnng nhâvhpśt thơnhhh̀i khôwiuqng nghĩ ra là ngưmfxnơnhhh̀i nào?

vhpśt quá hiêgpjf̉n nhiêgpjfn chúng Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ ơnhhh̉ xung quanh đmazvôwiuq́i vơnhhh́i ngưmfxnơnhhh̀i này cưmfxṇc kì tín phục và tôwiuqn kính, tưmfxṇa hôwiuq̀ nhưmfxnmfxǹa nghe tiêgpjf́ng hôwiuq này, chúng Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ lâvhpṣp tưmfxńc dưmfxǹng bưmfxnơnhhh́c, đmazvưmfxńng nguyêgpjfn tại chôwiuq̃, khôwiuqng nói môwiuq̣t tiêgpjf́ng nào. Trong mưmfxna gió, tiêgpjf́ng huyêgpjfn náo tìm kiêgpjf́m đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn ngưmfxǹng lại, trong khu rưmfxǹng râvhpṣm rạp này khôwiuqng biêgpjf́t ai là ngưmfxnơnhhh̀i đmazvã phát ra âvhpsm thanh ra lêgpjf̣nh trì hoãn âvhpśy.




 

mfxna gió càng lúc càng thêgpjfmfxnơnhhhng!

 

mfxṇa hôwiuq̀ nhưmfxn chúng nhâvhpsn đmazvang chăfslhm chú nghe ai đmazvó thì thâvhps̀m.

 

Quỷ Lêgpjf̣ đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn cảm thâvhpśy môwiuq̣t côwiuq̃ hàn khí thâvhpsm nhâvhpṣp vào tâvhpṣn tâvhpsm phêgpjf́, toàn thâvhpsn lạnh ngăfslh́t nhưmfxnfslhng, khôwiuqng ngơnhhh̀ lại có cảm giác rùng rơnhhḥn khác lạ này. Phảng phâvhpśt trong trạng thái an tĩnh lăfslḥng ngăfslh́t này, so vơnhhh́i lúc vưmfxǹa mơnhhh́i đmazvó ôwiuq̀n ào tiêgpjf́ng huyêgpjfn náo tìm kiêgpjf́m, khiêgpjf́n cho ngưmfxnơnhhh̀i ta cảm thâvhpśy thâvhpṣt sơnhhḥ hãi.

 

wiuq̣t lúc trôwiuqi qua, đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn có thanh âvhpsm khẽ khàng câvhpśt lêgpjfn:" Phụ thâvhpsn, sao vâvhpṣy, có phải là ngưmfxnơnhhh̀i nghe thâvhpśy đmazvgpjf̀u gì khác lạ chăfslhng?"

 

Quỷ Lêgpjf̣ giâvhpṣt mình, âvhpsm thanh này đmazvôwiuq́i vơnhhh́i hăfslh́n vôwiuq cùng quen thuôwiuq̣c, đmazvó chính là ngưmfxnơnhhh̀i đmazvã tưmfxǹng là hảo băfslh̀ng hưmfxñu vơnhhh́i hăfslh́n - Tăfslhng Thưmfxn Thưmfxn, môwiuq̣t lúc sau hăfslh́n mơnhhh́i biêgpjf́t ngưmfxnơnhhh̀i chỉ huy tìm kiêgpjf́m ơnhhh̉ hưmfxnơnhhh́ng này là ai, chính là thủ tọa Phong Hôwiuq̀i Phong Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng, cũng chính là phụ thâvhpsn của Tăfslhng thưmfxn Thưmfxn, bơnhhh̉i vâvhpṣy Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ tìm kiêgpjf́m ơnhhh̉ hưmfxnơnhhh́ng này hâvhps̀u hêgpjf́t là đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ của Phong Hôwiuq̀i Phong.

 

fslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng nôwiuq̉i danh đmazvã lâvhpsu, tịnh khôwiuqng phải nhâvhpsn vâvhpṣt tâvhps̀m thưmfxnơnhhh̀ng, trong lúc mưmfxna gió ào ào này, khôwiuqng ngơnhhh̀ vâvhps̃n nghe tiêgpjf́ng đmazvôwiuq̣ng lạ phát ra tưmfxǹ phía Quỷ Lêgpjf̣, chỉ có đmazvgpjf̀u ngay trưmfxnơnhhh́c măfslḥt ôwiuqng ta là rưmfxǹng râvhpṣm tôwiuq́i tăfslhm, giơnhhh bàn tay lêgpjfn cũng khôwiuqng thâvhpśy ngón, ngoại trưmfxǹ mưmfxna gió ra chăfslh̉ng thâvhpśy gì.

Trâvhps̀m ngâvhpsm môwiuq̣t lúc Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng nhíu mày, lâvhpṣp tưmfxńc vâvhps̃y tay, nói:" Chúng đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ phâvhpsn thành các tôwiuq́p, toàn đmazvôwiuq̣i đmazvi thành môwiuq̣t hàng, khôwiuqng đmazvưmfxnơnhhḥc cách nhau quá ba xích, tìm kiêgpjf́m thâvhpṣt châvhpṣm rãi câvhps̉n thâvhpṣn trưmfxnơnhhh́c sau, khôwiuqng đmazvưmfxnơnhhḥc bỏ sót dù chỉ môwiuq̣t kẽ hơnhhh̉".




 

Quỷ Lêgpjf̣ trong lòng kinh hãi, tìm kiêgpjf́m câvhps̉n mâvhpṣt nhưmfxn thêgpjf́ này, hăfslh́n hâvhps̀u nhưmfxn chăfslh̉ng còn cơnhhhwiuq̣i đmazvào thoát, trong lòng hăfslh́n càng lúc càng kinh hãi, chỉ nghe thâvhpśy âvhpsm thanh có phâvhps̀n tưmfxnmfxṇ của Tăfslhng Thưmfxn Thưmfxn:" Phụ thâvhpsn, vùng rưmfxǹng này râvhpśt rôwiuq̣ng lơnhhh́n, ngưmfxnơnhhh̀i phái nhiêgpjf̀u đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ nhưmfxnvhpṣy đmazvêgpjf́n đmazvâvhpsy tìm kiêgpjf́m câvhps̉n mâvhpṣt, thêgpjf́ còn các đmazvịa phưmfxnơnhhhng khác thì khôwiuqng tiêgpjf́n hành tìm kiêgpjf́m sao?"

 

fslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng chỉ nói:" Lơnhhh̀i của con cũng có lý, nhưmfxnng bâvhpśt tâvhpśt phải nhiêgpjf̀u lơnhhh̀i, tiêgpjf́n hành nhanh lêgpjfn".

 

fslhng Thưmfxn Thưmfxn trong đmazvêgpjfm đmazven nhưmfxnmfxṇc khôwiuqng dám nhiêgpjf̀u lơnhhh̀i nưmfxña, quay mình tiêgpjf́n lêgpjfn đmazvi tiêgpjfn phong. Trong bóng tôwiuq́i nhâvhpśt thơnhhh̀i khôwiuqng ai nói môwiuq̣t lơnhhh̀i, chỉ thâvhpśy tưmfxǹng đmazvgpjf̉m tưmfxǹng đmazvgpjf̉m tinh quang dịch chuyêgpjf̉n, bưmfxnơnhhh́c đmazvi châvhpṣm chạp trong mưmfxna gió,giôwiuq́ng nhưmfxn trưmfxnơnhhh̀ng xà, châvhpṣm rãi dịch chuyêgpjf̉n.

 

Khôwiuqng biêgpjf́t băfslh̀ng cách nào, bâvhps̀u khôwiuqng khí trong rưmfxǹng đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn trơnhhh̉ nêgpjfn quỷ dị, lúc trưmfxnơnhhh́c vưmfxǹa mơnhhh́i âvhps̀m ĩ huyêgpjfn náo, ai nâvhpśy đmazvêgpjf̀u kích đmazvôwiuq̣ng thay vì sơnhhḥ hãi, lúc này vôwiuq cùng tĩnh mịch, khôwiuqng hiêgpjf̉u sao lại khiêgpjf́n ngưmfxnơnhhh̀i ta trong lòng cảm thâvhpśy đmazvôwiuqi chút sơnhhḥ hãi.

 

nhhh̉i đmazvạo hạnh và pháp bảo khôwiuqng đmazvủ, pháp bảo trong tay chúng Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ khôwiuqng thêgpjf̉ chiêgpjf́u sáng ra xa, đmazvôwiuq̣ sáng cũng có hạn, chỉ vì họ đmazvi sát nhau, tiêgpjf́n lêgpjfn môwiuq̣t cách châvhpṣm rãi, râvhpśt nhanh, trôwiuqng có vẻ nhưmfxn còn cách xa chôwiuq̃ Quỷ Lêgpjf̣ âvhps̉n nâvhpśp, nhưmfxnng chỉ còn cách hai xích nưmfxña.

 

"Á……!"

 

Đgpjfôwiuq̣t nhiêgpjfn Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng hét lêgpjfn môwiuq̣t tiêgpjf́ng, hàng chục Phong Hôwiuq̀i Phong đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ đmazvang phâvhpsn bôwiuq́ tại vùng phụ câvhpṣn Thanh Vâvhpsn sơnhhhn đmazvôwiuq̀ng thơnhhh̀i dưmfxǹng bưmfxnơnhhh́c, Tăfslhng thưmfxn Thưmfxn kinh hãi, vôwiuq̣i vã đmazvêgpjf́n bêgpjfn phụ thâvhpsn, dùng pháp bảo soi sáng, chỉ thâvhpśy Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng săfslh́c diêgpjf̣n ngưmfxnng trọng lạ thưmfxnơnhhh̀ng.

 

" Phụ thâvhpsn, có chuyêgpjf̣n gì vâvhpṣy?"

fslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng mục quang thâvhpsm thúy, nhì chăfslhm chăfslhm vào vùng tôwiuq́i trưmfxnơnhhh́c măfslḥt, trong ánh măfslh́t hàm ý, nơnhhhi Quỷ Lêgpjf̣ âvhps̉n thâvhpsn, chăfslh́c là ơnhhh̉ trong hku rưmfxǹng tôwiuq́i tăfslhm kia.

 

Trong đmazvêgpjfm đmazven thăfslhm thăfslh̉m, tưmfxṇa nhưmfxn  khôwiuqng có gì, lại phảng phâvhpśt nhưmfxn có vôwiuqwiuq́ yêgpjfu ảnh quỷ mị, trong mưmfxna gió đmazvang nhe nanh múa vuôwiuq́t.

 

" Có đmazvgpjf̀u gì đmazvó khôwiuqng ôwiuq̉n…" dưmfxnơnhhh́i ánh sáng le lói của pháp bảo, Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng trêgpjfn khuôwiuqn măfslḥt biêgpjf̉u tình nghiêgpjfm trọng đmazvang nhăfslhn lại suy nghĩ, tuy trong măfslh́t còn đmazvôwiuqi chút do dưmfxṇ, nhưmfxnng ôwiuqng ta khôwiuqng phải ngưmfxnơnhhh̀i thưmfxnơnhhh̀ng, tu hành đmazvã bao năfslhm  tâvhpsm trí kiêgpjfn đmazvịnh, hưmfxǹm môwiuq̣t tiêgpjf́ng lạnh lùng, cuôwiuq́i cùng đmazvã  quyêgpjf́t đmazvịnh.

 

"Soạt", môwiuq̣t tiêgpjf́ng đmazvôwiuq̣ng vang lêgpjfn, chúng nhâvhpsn đmazvêgpjf̀u thâvhpśt kinh, Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn rút ra Tiêgpjfn Kiêgpjf́m tùy thâvhpsn, kiêgpjf́m quang âvhps̉n hiêgpjf̣n săfslh́c bạc, trong mưmfxna gió hăfslh́c ám lâvhpśp lánh sáng lòa, so vơnhhh́i pháp bảo của chúng Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ xung quanh hoàn toàn bâvhpśt đmazvôwiuq̀ng.

 

Ôlgqwng ta trâvhps̀m măfslḥc hôwiuq̀i lâvhpsu, lơnhhh́n tiêgpjf́ng nói:" Ta đmazvi trưmfxnơnhhh́c, các ngưmfxnơnhhhi vâvhps̃n nhưmfxn cũ, đmazvi thành hàng tiêgpjf́p tục tìm kiêgpjf́m, nhưmfxnng phải đmazvi cách ta môwiuq̣t trưmfxnơnhhḥng, khôwiuqng đmazvưmfxnơnhhḥc đmazvêgpjf́n gâvhps̀n".

 

Chúng nhâvhpsn lúc này đmazva sôwiuq́ đmazvêgpjf̀u cảm thâvhpśy có gì đmazvó khôwiuqng ôwiuq̉n thỏa, nhưmfxnng có Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng ơnhhh̉ đmazvâvhpsy, chúng nhâvhpsn trong lòng đmazvêgpjf̀u cảm thâvhpśy yêgpjfn tâvhpsm, chỉ thâvhpśy Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng diêgpjf̣n dung ngưmfxnng trọng, câvhps̀m kiêgpjf́m đmazvi đmazvâvhps̀u hàng, mọi ngưmfxnơnhhh̀i đmazvăfslh̀ng sau vâvhps̃n giưmfxñ nguyêgpjfn đmazvôwiuq̣i hình, chỉ có đmazvgpjf̀u luôwiuqn giưmfxñ cưmfxṇ ly cách Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng môwiuq̣t trưmfxnơnhhḥng, khôwiuqng dám đmazvêgpjf́n gâvhps̀n.

 

Đgpjfôwiuq̣i ngũ kì quái này tiêgpjf́p tục đmazvi vêgpjf̀ phía trưmfxnơnhhh́c môwiuq̣t cách châvhpṣm chạp.

 

wiuq̣t hơnhhhi thơnhhh̉ kì dị, phảng phâvhpśt trong rưmfxǹng sâvhpsu mưmfxna gió bão bùng, dưmfxnơnhhh̀ng nhưmfxn càng lúc càng gâvhpśp gáp…

 

" Ôlgqẁ… Ôlgqẁ…".

 

mfxṇa nhưmfxn tiêgpjf́ng mưmfxna gió, cũng tưmfxṇa nhưmfxn tiêgpjf́ng dã thú, khiêgpjf́n cho lòng ngưmfxnơnhhh̀i cảm thâvhpśy sơnhhḥ hãi, tưmfxṇ thâvhpśy trong lòng lung lay chôwiuq́ng chêgpjf́ch.

 

Tim đmazvâvhpṣp càng lúc càng nhanh!

 

mfxnơnhhhng măfslḥt nghiêgpjfm trọng của  Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng phản chiêgpjf́u trêgpjfn thanh Tiêgpjfn kiêgpjf́m đmazvang tỏa ánh hào quang, càng lúc càng trâvhps̀m trọng, trong khu rưmfxǹng phía trưmfxnơnhhh́c măfslḥt, âvhps̉n âvhps̉n đmazvịch ý thâvhps̀n bí, tuy nhiêgpjfn cảm giác có đmazvôwiuqi chút mơnhhhwiuq̀, tưmfxṇa hôwiuq̀ nhưmfxn khôwiuqng xác đmazvịnh rõ đmazvưmfxnơnhhḥc đmazvịch nhâvhpsn, trong lòng càng lúc càng thiêgpjf́u kiêgpjfn đmazvịnh, nhưmfxnng càng khiêgpjf́n ôwiuqng ta khôwiuqng dám khinh thị.

 

Cảm giác này đmazvã lâvhpsu khôwiuqng có, nhưmfxnng đmazvã tưmfxǹng tôwiuq̀n tại, tưmfxnơnhhh̉ng nhưmfxn trăfslhm năfslhm trưmfxnơnhhh́c, ôwiuqng ta và Đgpjfgpjf̀n Bâvhpśt Dịch cùng nhưmfxñng ngưmfxnơnhhh̀i khác, cùng nhau theo Vạn Nhâvhpśt Kiêgpjf́m sưmfxn huynh đmazvôwiuq̣t nhâvhpṣp Man Hoang, san băfslh̀ng Thánh đmazvịa của Ma giáo. Đgpjfã lâvhpsu lăfslh́m rôwiuq̀i, nhưmfxnng tưmfxnơnhhh̉ng nhưmfxn chỉ môwiuq̣t chơnhhh́p măfslh́t….

 

Khôwiuqng biêgpjf́t răfslh̀ng, Vạn sưmfxn huynh môwiuq̀ đmazvã xanh cỏ hiêgpjf̣n đmazvang đmazvâvhps̀u thai chôwiuq́n nào?

 

Ý niêgpjf̣m côwiuq̉ quái đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn xuâvhpśt hiêgpjf̣n trong trí óc ôwiuqng ta, khôwiuqng hiêgpjf̉u sao lại khiêgpjf́n ôwiuqng ta cảm thâvhpśy vui vẻ. Ôlgqwng hít môwiuq̣t hơnhhhi dài, tinh thâvhps̀n trơnhhh̉ nêgpjfn phâvhpśn khích, biêgpjf́t răfslh̀ng, hôwiuqm nay và ngày đmazvã qua hoàn toàn khác nhau.

 

" Âciap̀m!..."

 

Tiêgpjf́ng sâvhpśm đmazvôwiuq̣t ngôwiuq̣t vang lêgpjfn, nhâvhpśt thơnhhh̀i kinh thiêgpjfn đmazvôwiuq̣ng đmazvịa, tưmfxṇa nhưmfxnwiuq̣t tiêgpjf́ng dâvhpṣm châvhpsn trêgpjfn măfslḥt đmazvâvhpśt, châvhpśn đmazvôwiuq̣ng lan truyêgpjf̀n sâvhpsu rôwiuq̣ng. Tưmfxṇa nhưmfxn cùng lúc đmazvó, môwiuq̣t đmazvạo thiêgpjf̉m đmazvgpjf̣n têgpjf liêgpjf̣t bâvhps̀u trơnhhh̀i, xé mâvhpsy lao xuôwiuq́ng, chém thăfslh̉ng xuôwiuq́ng măfslḥt đmazvâvhpśt.

 

Nhưmfxn nhát dao săfslh́c nhọn của thưmfxnơnhhḥng đmazvêgpjf́, chém xuôwiuq́ng nhâvhpsn gian!

 

Ai nâvhpśy đmazvêgpjf̀u kinh hãi, chúng đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ giâvhpṣt mình sơnhhḥ hãi, khôwiuqng ai giưmfxñ đmazvưmfxnơnhhḥc bình tĩnh, có ngưmfxnơnhhh̀i côwiuq́ ngưmfxnơnhhh́c nhìn lêgpjfn bâvhps̀u trơnhhh̀i, thâvhpśy đmazvâvhpśt dưmfxnơnhhh́i châvhpsn mình rung rinh, đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn ngã xuôwiuq́ng, thơnhhh̉ dôwiuq́c, câvhpśt tiêgpjf́ng thóa mạ. Đgpjfôwiuq̣t nhiêgpjfn hăfslh́n quay đmazvâvhps̀u lại, chỉ thâvhpśy dưmfxnơnhhh́i ánh sáng chơnhhh́p lòa, trong vũng bùn lâvhps̀y có môwiuq̣t ngưmfxnơnhhh̀i đmazvang năfslh̀m mọp, bâvhpśt đmazvôwiuq̣ng.

 

" Á!...", thanh âvhpsm thêgpjfmfxnơnhhhng, đmazvôwiuq̣t  nhiêgpjfn vang vọng:" Đgpjfâvhpsy, ơnhhh̉ đmazvâvhpsy…".

 

"Tơnhhh́i đmazvâvhpsy!", đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ đmazvó đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn ngưmfxnng băfslḥt, tiêgpjf́ng hôwiuq hoán cũng dưmfxǹng lại, nhưmfxnng đmazvã kinh đmazvôwiuq̣ng mọi ngưmfxnơnhhh̀i, mọi ngưmfxnơnhhh̀i cùng đmazvôwiuq̀ng loạt lao đmazvêgpjf́n.

Bóng đmazven trôwiuq̃i dâvhpṣy tưmfxǹ vũng bùn, nhưmfxnng khôwiuqng đmazvơnhhḥi cho hăfslh́n dưmfxǹng lại, cơnhhh thêgpjf̉ giâvhpṣt giâvhpṣt liêgpjfn hôwiuq̀i, gâvhps̀n nhưmfxn lại gục ngã. Trong chôwiuq́c lát hơnhhhn chục pháp bảo trong mưmfxna gió lao tơnhhh́i.

 

Quỷ Lêgpjf̣ trong lòng giá lạnh, khôwiuqng muôwiuq́n thúc thủ chơnhhh̀ chêgpjf́t nhưmfxnvhpṣy, nghiêgpjf́n răfslhng bôwiuqn tâvhps̉u, nhưmfxnng chạy đmazvưmfxnơnhhḥc vài bưmfxnơnhhh́c, ngưmfxṇc hăfslh́n đmazvau kịch liêgpjf̣t, khôwiuqng sao chi trì thêgpjfm nưmfxña, ngã gục.

 

Thâvhpśy vâvhpṣy chúng nhâvhpsn đmazvôwiuq̀ng thanh hoan hôwiuq, Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ phát hiêgpjf̣n ra Quỷ Lêgpjf̣ đmazvâvhps̀u tiêgpjfn, tiêgpjf́n vêgpjf̀ phía Quỷ Lêgpjf̣ đmazvịnh túm lâvhpśy hăfslh́n.

 

Lúc đmazvó, đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn tưmfxǹ trong rưmfxǹng sâvhpsu bóng tôwiuq́i dày đmazvăfslḥc, nhưmfxn thú dưmfxñ kêgpjfu lêgpjfn môwiuq̣t tiêgpjf́ng, môwiuq̣t đmazvạo tinh quang phóng vụt ra.

 

fslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng hai măfslh́t mơnhhh̉ lơnhhh́n, tưmfxńc khăfslh́c nhảy vêgpjf̀ phía trưmfxnơnhhh́c, đmazvôwiuq̀ng thơnhhh̀i hét lêgpjfn:" Chúng đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ rút lui, mau!"

 

Chúng Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ khôwiuqng kịp phản ưmfxńng, chỉ thâvhpśy Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng môwiuq̣t mình lao vào đmazvịa phưmfxnơnhhhng hăfslh́c ám đmazvăfslh̀ng trưmfxnơnhhh́c, thanh Tiêgpjfn Kiêgpjf́m trong tay Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng tỏa sáng lâvhpśp lánh, nhưmfxnng khi tiêgpjf́n vào vung hăfslh́c ám đmazvó, đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn khôwiuqng thâvhpśy kiêgpjf́m quang đmazvâvhpsu cả, chỉ nghe tiêgpjf́ng hét lơnhhh́n, liêgpjfn miêgpjfn khôwiuqng ngưmfxǹng nghỉ.

 

Chúng Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ khôwiuqng biêgpjf́t làm thêgpjf́ nào, tưmfxǹ nơnhhhi hăfslh́c ám phía trưmfxnơnhhh́c vưmfxǹa mơnhhh́i xuâvhpśt phát môwiuq̣t đmazvạo thâvhpsn ảnh quỷ dị, hưmfxnơnhhh́ng vêgpjf̀ phía Quỷ Lêgpjf̣ đmazvang năfslh̀m, cùng lúc đmazvó chúng Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ cũng lao tơnhhh́i. Vơnhhh́i ánh sang lâvhpṣp lòe của pháp bảo, chỉ thâvhpśy kẻ đmazvó toàn thâvhpsn măfslḥc đmazvôwiuq̀ đmazven, chỉ đmazvêgpjf̉ hơnhhh̉ đmazvôwiuqi măfslh́t, loang loáng tinh quang.

 

Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ đmazvôwiuq̀ng thơnhhh̀i hét lơnhhh́n, bạt kiêgpjf́m xôwiuqng lêgpjfn, nhưmfxnng khôwiuqng ngơnhhh̀ hăfslh́c y nhâvhpsn này đmazvạo hạnh cưmfxṇc cao, trong tay hăfslh́n chăfslh̉ng hêgpjf̀ có pháp bảo, chỉ dùng tay khôwiuqng đmazvâvhpśu vơnhhh́i Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ đmazvang lao đmazvêgpjf́n.

 

Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ tuy kinh hãi nhưmfxnng khôwiuqng loạn, trong tay tiêgpjfn kiêgpjf́m pháp bảo chém xuôwiuq́ng, hăfslh́c y nhâvhpsn đmazvó khôwiuqng nói môwiuqt lơnhhh̀i, thâvhpṣm chí khôwiuqng câvhps̀n liêgpjf́c măfslh́t, trảo thêgpjf́ bâvhpśt biêgpjf́n, mọi ngưmfxnơnhhh̀i ơnhhh̉ đmazvó đmazvêgpjf̀u chưmfxńng kiêgpjf́n, đmazvã giâvhpṣt lâvhpśy tiêgpjfn kiêgpjf́m. Chúng nhâvhpsn ai nâvhpśy đmazvêgpjf̀u kinh hãi, khôwiuqng kịp phản ưmfxńng, chỉ thâvhpśy kẻ áo đmazven đmazvó lâvhpṣp tưmfxńc chuyêgpjf̉n mình, ngưmfxǹng giao thủ vơnhhh́i Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ vưmfxǹa bị cưmfxnơnhhh́p mâvhpśt tiêgpjfn kiêgpjf́m, đmazvịnh phi thâvhpsn bay đmazvi.

 

Đgpjfạo hạnh của kẻ áo đmazven này cưmfxṇc cao, lại còn đmazvưmfxnơnhhḥc hôwiuq̃ trơnhhḥ. Ơhqsp̉ khu vưmfxṇc tôwiuq́i đmazven trưmfxnơnhhh́c măfslḥt, chỉ nghe thâvhpśy Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng hét lêgpjfn liêgpjfn miêgpjfn, tưmfxṇa hôwiuq̀ nhưmfxn bị ngưmfxnơnhhh̀i chêgpjf́ ngưmfxṇ, khôwiuqng có cách nào phâvhpsn thâvhpsn tơnhhh́i tưmfxnơnhhhng cưmfxńu, đmazvêgpjfm nay quả là môwiuq̣t đmazvêgpjfm kì dị, có nhiêgpjf̀u thâvhps̀n bí cao thủ khôwiuqng hẹn mà cùng mai phục nơnhhhi đmazvâvhpsy.

 

Tuy kẻ đmazvịch có đmazvạo hạnh cao, nhưmfxnng nhưmfxñng Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ này xuâvhpśt thâvhpsn danh môwiuqn, tịnh khôwiuqng phải là đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ của nhưmfxñng môwiuqn phái bình thưmfxnơnhhh̀ng, măfslḥc dù kinh hãi, nhưmfxnng khôwiuqng đmazvêgpjf̉ cho hăfslh́c y nhâvhpsn đmazvào thoát, đmazvôwiuq̀ng thơnhhh̀i ngưmfxṇ lêgpjfn  pháp bảo, phi thâvhpsn vêgpjf̀ phía trưmfxnơnhhh́c.

 

fslh́c y nhâvhpsn này tưmfxṇa hôwiuq̀ nhưmfxn có gì lo lăfslh́ng và bâvhpśt nhâvhps̃n, ra tay mãnh liêgpjf̣t hơnhhhn, thanh tiêgpjfn kiêgpjf́m vưmfxǹa đmazvoạt đmazvưmfxnơnhhḥc kiêgpjf́m quang loang loáng, mà lúc trưmfxnơnhhh́c trong tay đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ kia chỉ lâvhpṣp lòe sáng, chỉ thâvhpśy kiêgpjf́m quang thiêgpjf̉m đmazvôwiuq̣ng, chém vào khôwiuqng khí veo véo, đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn chém thâvhpṣt mạnh, tạo thành môwiuq̣t đmazvạo hào quang, hưmfxnơnhhh́ng thăfslh̉ng vêgpjf̀ phía chúng Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉. Chúng Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ rêgpjfn la, thảy đmazvêgpjf̀u hôwiuq́i hâvhpṣn vì đmazvã nghêgpjfnh đmazvịch. Nhưmfxnng đmazvịch nhâvhpsn thanh thêgpjf́ tuy lơnhhh́n, chỉ là hưmfxn trưmfxnơnhhhng thanh thêgpjf́ mà thôwiuqi, chỉ môwiuq̣t chiêgpjfu đmazvã bưmfxńc chúng nhâvhpsn lui bưmfxnơnhhh́c, khôwiuqng có ý chiêgpjf́n đmazvâvhpśu tiêgpjf́p, trong tay căfslh́p môwiuq̣t ngưmfxnơnhhh̀i, chăfslh̉ng câvhps̀n nhìn cũng biêgpjf́t là Quỷ Lêgpjf̣ đmazvang hôwiuqn mêgpjf, hưmfxnơnhhh́ng vêgpjf̀ phía đmazvịa phưmfxnơnhhhng hăfslh́c ám phía sau bôwiuqn tâvhps̉u.

 

Chúng Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ vưmfxǹa kinh hãi vưmfxǹa tưmfxńc giâvhpṣn, kinh sơnhhḥ thâvhps̀n bí nhâvhpsn đmazvại hạnh cao cưmfxnơnhhh̀ng kia, tưmfxńc giâvhpṣn vì Quỷ Lêgpjf̣ săfslh́p băfslh́t đmazvưmfxnơnhhḥc lại bị cưmfxnơnhhh́p mâvhpśt. Quỷ Lêgpjf̣ vơnhhh́i Thanh Vâvhpsn môwiuqn là đmazvại họa, nguyêgpjfn lai hăfslh́n xuâvhpśt thâvhpsn tưmfxǹ Thanh Vâvhpsn môwiuqn, Thanh Vâvhpsn môwiuqn tưmfxǹ trêgpjfn xuôwiuq́ng dưmfxnơnhhh́i đmazvêgpjf̀u muôwiuq́n trưmfxǹ khưmfxn̉ kẻ này, đmazvã gâvhps̀n nhưmfxnfslh́t đmazvưmfxnơnhhḥc, vâvhpṣy mà lại bị cưmfxnơnhhh́p mâvhpśt, làm sao nhâvhps̃n nhịn đmazvưmfxnơnhhḥc, bèn lâvhpṣp tưmfxńc đmazvwiuq̉i theo.

 

Đgpjfang  truy kích đmazvịch nhâvhpsn, đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn nghe môwiuq̣t tiêgpjf́ng hét lơnhhh́n, môwiuq̣t quâvhps̀ng sáng bưmfxǹng lêgpjfn, tưmfxǹ phía hăfslh́c ám kia phóng ra, trong măfslh́t mọi ngưmfxnơnhhh̀i, phảng phâvhpśt tưmfxṇa nhưmfxn tiêgpjfn kiêgpjf́m kia có măfslh́t tưmfxṇ đmazvôwiuq̣ng hưmfxnơnhhh́ng vêgpjf̀ phía mọi ngưmfxnơnhhh̀i, bèn liêgpjf̀u magnj nghêgpjfnh đmazvịch. Chỉ thâvhpśy Tăfslhng Thưmfxn Thưmfxnvhpśp rút lao tơnhhh́i, kiêgpjf́m vung lêgpjfn, trong lòng châvhpśn đmazvôwiuq̣ng, khôwiuqng tưmfxṇ chủ đmazvưmfxnơnhhḥc lùi môwiuq̣t bưmfxnơnhhh́c, nhưmfxnng thanh kiêgpjf́m đmazvã bị hăfslh́n làm chêgpjf̣ch hưmfxnơnhhh́ng, hưmfxnơnhhh́ng lêgpjfn trơnhhh̀i, môwiuq̣t lúc sau chúc xuôwiuq́ng, căfslh́m xuôwiuq́ng bùn, chính là thanh Tiêgpjfn kiêgpjf́m của Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng, vâvhps̃n còn rung rung tạo ra tiêgpjf́ng âvhps̀m ĩ.

 

nhhh̉i sưmfxṇ trì hoãn này, hăfslh́c y nhâvhpsn dĩ nhiêgpjfn nhưmfxn quỷ mị, ôwiuqm lâvhpśy Quỷ Lêgpjf̣ lao vào nơnhhhi hăfslh́c ám đmazvó, trong bóng tôwiuq́i đmazvang vâvhpsy chăfslḥt lâvhpśy Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng, thơnhhh̀i khăfslh́c đmazvó đmazvôwiuq̣t  nhiêgpjfn nghe thâvhpśy môwiuq̣t tiêgpjf́ng hét lơnhhh́n, có tiêgpjf́ng ngưmfxnơnhhh̀i thơnhhh̉ dôwiuq́c, huyêgpjf́t quang băfslh́n ra.

 

Ai nâvhpśy đmazvêgpjf̀u thâvhpśt kinh, khôwiuqng biêgpjf́t là Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng hay là đmazvịch nhâvhpsn bị thưmfxnơnhhhng, tình sưmfxn đmazvôwiuq̀ thâvhpsm trọng, lúc này khôwiuqng còn úy kị gì nưmfxña, đmazvôwiuq̀ng thơnhhh̀i lao tơnhhh́i. Mơnhhh́i đmazvi đmazvưmfxnơnhhḥc nưmfxn̉a đmazvưmfxnơnhhh̀ng, Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng đmazvã hiêgpjf̣n ra, ngã xuôwiuq́ng đmazvâvhpśt, ngăfslhn mọi ngưmfxnơnhhh̀i lại, nhìn thâvhpsn hình ôwiuqng ta, măfslḥc dù run lêgpjfn bâvhps̀n bâvhpṣt, châvhpsn bưmfxnơnhhh́c loạng choạng, đmazvôwiuq̀ng thơnhhh̀i miêgpjf̣ng thơnhhh̉ dôwiuq́c, lâvhps̀n này quả thâvhpṣt đmazvã kịch chiêgpjf́n, vơnhhh́i ôwiuqng ta mà nói, đmazvã tiêgpjfu hao khôwiuqng ít côwiuqng lưmfxṇc.

 

Khi hơnhhhi thơnhhh̉ ôwiuqng ta đmazvã đmazvgpjf̀u hòa, tưmfxńc khăfslh́c thâvhpśp giọng nói:" Đgpjfịch nhâvhpsn phía trưmfxnơnhhh́c đmazvạo hạnh cưmfxṇc cao, hơnhhhn nưmfxña nhâvhpsn sôwiuq́ khôwiuqng ít, các ngưmfxnơnhhhi khôwiuqng đmazvưmfxnơnhhḥc nóng vôwiuq̣i!".

 

fslhng Thưmfxn Thưmfxn cũng nhưmfxn các đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ trẻ tuoir trong lòng lạnh giá, khôwiuqng tưmfxnơnhhh̉ng tưmfxnơnhhḥng đmazvưmfxnơnhhḥc tại đmazvịa phưmfxnơnhhhng này, lại găfslḥp môwiuq̣t tình huôwiuq́ng nhưmfxnvhpṣy.

 

fslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng hưmfxnơnhhh́ng vêgpjf̀ đmazvịa phưmfxnơnhhhng hăfslh́c ám phía trưmfxnơnhhh́c, trâvhps̀m giọng nói:" Chưmfxn vị là ai, tại sao lại muôwiuq́n quản chuyêgpjf̣n của Thanh Vâvhpsn môwiuqn? Vơnhhh́i đmazvạo pháp của chưmfxn vị, tâvhpśt khôwiuqng phải là kẻ hâvhpṣu bôwiuq́i vôwiuq danh, sao khôwiuqng dám lêgpjfn tiêgpjf́ng!"

 

mfxna gió đmazvgpjfn cuôwiuq̀ng, sâvhpśm chơnhhh́p đmazvùng đmazvoàng, thưmfxṇc sưmfxṇ khôwiuqng biêgpjf́t răfslh̀ng, tại nơnhhhi rưmfxǹng đmazven sâvhpsu thăfslh̉m này có bao nhiêgpjfu kẻ đmazvang âvhps̉n nâvhpśp, bóng tôwiuq́i đmazven nhưmfxnmfxṇc.

 

Khôwiuqng có ai đmazváp lơnhhh̀i Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng, chỉ có tiêgpjf́ng gió hòa cùng âvhpsm thanh rì râvhps̀m của đmazvám Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉, Tăfslhng Thưmfxn Thưmfxnfslḥng lẽ bưmfxnơnhhh́c lêgpjfn phía trưmfxnơnhhh́c, khẽ hỏi:" Phụ thâvhpsn, nhưmfxñng kẻ đmazvó thuôwiuq̣c môwiuqn phái nào?"

 

fslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng khẽ lăfslh́c đmazvâvhps̀u, thâvhpśp giọng nói:" Chúng côwiuq́ ý giâvhpśu nhâvhpsn thâvhpsn, thi triêgpjf̉n khôwiuqng chỉ đmazvạo pháp bản môwiuqn, nhâvhpśt thơnhhh̀i khôwiuqng nhâvhpṣn ra đmazvưmfxnơnhhḥc".

 

Ôlgqwng ta nhíu mày nói to:" Chưmfxn vị khôwiuqng dám hiêgpjf̣n thâvhpsn à?"

 

Thanh âvhpsm vang vọng truyêgpjf̀n khăfslh́p khu rưmfxǹng, nhưmfxnng vâvhps̃n khôwiuqng có kẻ nào đmazváp lại, Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng đmazvôwiuq̣t nhiêgpjfn biêgpjf́n săfslh́c, dâvhpṣm châvhpsn nói:" Têgpjf̣ thâvhpṣt, trúng kêgpjf́ rôwiuq̀i!".

 Miêgpjf̣ng nói, ôwiuqng ta liêgpjf̀n phi thâvhpsn lêgpjfn, Tiêgpjfn Kiêgpjf́m hào quang rưmfxṇc sáng, chiêgpjf́u sáng bôwiuq́n bêgpjf̀, chăfslh̉ng phát hiêgpjf̣n đmazvưmfxnơnhhḥc kẻ nào, hiêgpjf̉n nhiêgpjfn tòa bôwiuq̣ đmazvịch nhâvhpsn đmazvã rút lui, đmazvêgpjf́n nhưmfxn gió, rôwiuq̀i lâvhpṣp tưmfxńc bôwiuqn tâvhps̉u, hiêgpjf̉n nhiêgpjfn đmazvã có kêgpjf́ sách tưmfxǹ trưmfxnơnhhh́c, quả là hảo kêgpjf́ sách.

 

fslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng thơnhhh̉ dài, thâvhpsn hình hạ lạc, Tăfslhng Thưmfxn Thưmfxnwiuq̣t măfslḥt chỉ huy các đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ tiêgpjf́p tục tìm kiêgpjf́m, hy vọng tìm kiêgpjf́m đmazvưmfxnơnhhḥc chút đmazvâvhps̀u môwiuq́i, môwiuq̣t măfslḥt hỏi nhỏ Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng:" Phụ thâvhpsn, thêgpjf́ nào?".

 

fslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng trêgpjfn măfslḥt thoáng vẻ thâvhpśt vọng, thõng tay cảm thán nói:" Lúc trưmfxnơnhhh́c giao thủ tuy vôwiuq̣i vã, nhưmfxnng ta có cảm giác, kẻ đmazvó khôwiuqng sưmfxn̉ dụng đmazvạo pháp Ma Giáo, nêgpjf́u quả thâvhpṣt là Ma Giáo cưmfxńu Quỷ Lêgpjf̣ thì khôwiuqng câvhps̀n phải giâvhpśu măfslḥt. Nhưmfxnng còn nhâvhpsn vâvhpṣt nào muôwiuq́n cưmfxńu têgpjfn yêgpjfu nghiêgpjf̣t đmazvó nưmfxña? Hơnhhhn nưmfxña nhâvhpsn sôwiuq́ lại khôwiuqng ít, đmazvạo pháp cao cưmfxnơnhhh̀ng nhưmfxnvhpṣy?"

 

Nói xong ôwiuqng ta vâvhps̃n híu mày ngâvhps̃m nghĩ. Tăfslhng Thưmfxn Thưmfxnfslḥc nhiêgpjfn khôwiuqng nói môwiuq̣t lơnhhh̀i, quay đmazvâvhps̀u nhìn vêgpjf̀ phía trưmfxnơnhhh́c, chỉ thâvhpśy rưmfxǹng sâvhpsu râvhpṣm rạp, bóng tôwiuq́i dày đmazvăfslḥc, khôwiuqng biêgpjf́t có thêgpjf̉ tìm thâvhpśy gì?

Khôwiuqng biêgpjf́t đmazvưmfxnơnhhḥc, bâvhpsy giơnhhh̀ Quỷ Lêgpjf̣ đmazvang ơnhhh̉ trong tay kẻ nào? Nhưmfxnng dù gì đmazvi nưmfxña, Tăfslhng Thưmfxn Thưmfxnvhps̃n bưmfxnơnhhh́c vêgpjf̀ phía trưmfxnơnhhh́c, tưmfxṇ nói vơnhhh́i mình, vâvhps̃n còn tôwiuq́t hơnhhhn là rơnhhhi vào tay Thanh Vâvhpsn Môwiuqn….

 

fslh́n tưmfxnơnhhh̉ng nhơnhhh́ lại, trong đmazvêgpjfm mưmfxna gió này, tại khu rưmfxǹng tôwiuq́i tăfslhm âvhpsm u, trong hôwiuq̀i ưmfxńc của hăfslh́n nhơnhhh́ lại mưmfxnơnhhh̀i năfslhm trưmfxnơnhhh́c, tại Thanh Vâvhpsn sơnhhhn Thôwiuqng Thiêgpjfn Phong lâvhps̀n đmazvâvhps̀u thâvhpśy Quỷ Lêgpjf̣.

 

wiuq̣t lúc lâvhpsu, trong bóng tôwiuq́i hăfslh́n thơnhhh̉ dài, tiêgpjf́p tục đmazvi vêgpjf̀ phía trưmfxnơnhhh́c. Dù cho tưmfxnơnhhhng lai có thêgpjf́ nào đmazvi nưmfxña, hiêgpjf̣n tại cũng vâvhps̃n phải câvhpśt bưmfxnơnhhh́c.

 

Tại phía kia của khu rưmfxǹng, trong bóng tôwiuq́i, môwiuq̣t nhâvhpsn ảnh măfslḥc áo đmazven quỷ dị đmazvang quan sát bọn Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng tưmfxǹ xa, chính là Quỷ Tiêgpjfn Sinh.

 

Trong măfslh́t hăfslh́n lúc này có phâvhps̀n kinh ngạc bâvhpśt đmazvịnh, ngơnhhh ngâvhps̉n đmazvêgpjf́n xuâvhpśt thâvhps̀n, nghĩ mãi, mà vâvhps̃n khôwiuqng có lơnhhh̀i giải đmazváp. Môwiuq̣t lúc lâvhpsu sau, hăfslh́n tâvhpṣn măfslh́t thâvhpśy khu vưmfxṇc tìm kiêgpjf́m của Thanh Vâvhpsn đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ càng lúc càng rôwiuq̣ng, bâvhpśt cưmfxń ai có chút lý trí đmazvêgpjf̀u thâvhpśy, đmazvâvhpsy chăfslh̉ng qua là viêgpjf̣c làm câvhps̀u may, cưmfxń tìm kiêgpjf́m nhưmfxnvhpṣy, khu rưmfxǹng này râvhpśt rôwiuq̣ng lơnhhh́n, có thêgpjf̉ tìm ngưmfxnơnhhh̀i ơnhhh̉ đmazvâvhpsu đmazvưmfxnơnhhḥc chưmfxń?

Quả nhiêgpjfn chỉ môwiuq̣t lúc sau, Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng lại hôwiuqgpjfn lâvhps̀n nưmfxña:" Tâvhpśt cả quay vêgpjf̀!".

 

Thanh Vâvhpsn chúng đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ hiêgpjf̉n nhiêgpjfn đmazvang chơnhhh̀ đmazvơnhhḥi tiêgpjf́ng nói đmazvó, Quỷ Tiêgpjfn Sinh tưmfxǹ xa nhìn thâvhpśy Tăfslhng Thúc Thưmfxnơnhhh̀ng đmazvgpjf̉m lại nhâvhpsn sôwiuq́, rôwiuq̀i ngay lâvhpṣp tưmfxńc quay mình, thôwiuq́ng lĩnh chúng đmazvêgpjf̣ tưmfxn̉ quay vêgpjf̀ Thanh Vâvhpsn sơnhhhn, tưmfxǹ tưmfxǹ khuâvhpśt dạng sau  khu rưmfxǹng râvhpṣm rạp.

 

fslh́n châvhpṣm rãi bưmfxnơnhhh́c ra khỏi nơnhhhi trú âvhps̉n tăfslhm tôwiuq́i, mục quang ngưmfxnơnhhh́c vêgpjf̀ nơnhhhi xa xăfslhm, nơnhhhi đmazvám đmazvôwiuqng tìm kiêgpjf́m phưmfxnơnhhhng hưmfxnơnhhh́ng của kẻ áo đmazven thâvhps̀n bí, ánh nhì chăfslhm chú.

 

Trong mưmfxna gió, dưmfxnơnhhh̀ng nhưmfxn có môwiuq̣t thanh âvhpsm trâvhps̀m trâvhps̀m câvhpśt lêgpjfn:

"Khôwiuqng ngơnhhh̀ vâvhps̃n còn có kẻ hưmfxńng thú vơnhhh́i hăfslh́n…".

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.