Tru Tiên

Chương 151 : Kịch Độc

    trước sau   
   

Thanh Vâmsghn Sơotman, Thôlxplng Thiêspsmn Phong.

 

fekyơotmang trà ngào ngạt, tưfekỳ nơotmai miêspsṃng chén trà màu xanh tinh khiêspsḿt kôlxplng ngưfekỳng bôlxpĺc lêspsmn, nưfekyơotmác trà vưfekỳa pha xong bôlxpĺc hơotmai nghi ngút, tản mát khănuoẃp nơotmai trong phòng.

 

Khi âmsgh́y ơotmả môlxpḷt gian phòng vănuoẃng vẻ yêspsmn ôlxpl̉n bêspsmn trong hâmsgḥu đftzoưfekyơotmàng của Ngọc Thanh Đmxvsspsṃn, ba vị cao nhâmsghn mang danh cao nhâmsgh́t và quyêspsm̀n thêspsḿ nhâmsgh́t thuôlxpḷc chánh đftzoạo hiêspsṃn thơotmàI đftzoêspsm̀u tụ tâmsgḥp tạI nơotmai cănuown phòng này, thâmsgh̀ tình tưfekỵa nhưfeky thưfekyơotmảng trà đftzoàm đftzoạo.




 

spsmn đftzoêspsṃ tưfekỷ Thanh Vâmsghn Môlxpln vôlxpĺn đftzoưfekýng bêspsmn châmsghm trà bưfekyng nưfekyơotmác, khôlxplng biêspsḿt tưfekỳ lúc nào đftzoã lănuoẉng lẽ thôlxpĺI lui, bêspsmn trong toà nhà chỉ còn lạI Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn, Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn và Vâmsghn Dịch Lam ba vị.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn mơotmả lơotmàI đftzoâmsgh̀u tiêspsmn, mỉm cưfekyơotmàI nói: “trà này là đftzoănuoẉc sản vùng phụ câmsgḥn Thanh Vâmsghn Sơotman, tuy khôlxplng phảI là thưfeký kỳ trâmsghn khó kiêspsḿm song cũng là loạI thơotmam ngon thưfekyơotmạng phâmsgh̉m, mơotmàI hai vị uôlxpĺng thưfekỷ xem thêspsḿ nào?”.

 

msghn Dịch Lam đftzoêspsm̉ chén trà trong tay xuôlxpĺng, gâmsgḥt đftzoâmsgh̀u nói: “Hưfekyơotmang thơotmam đftzoưfekyơotmạm nơotmai côlxpl̉, tưfekỳ nơotmai cưfekỷa miêspsṃng đftzoi thănuow̉ng vào bụng, quả nhiêspsmn là trà ngon”.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn cưfekyơotmàI nói: “Vâmsghn sưfeky huynh nêspsḿu nhưfeky thâmsgh́y thích thì sau khi giảI xong trâmsgḥn hạo kiêspsḿp yêspsmu thú này, hãy mang lâmsgh́y môlxpḷt ít vêspsm̀ Phâmsgh̀n Hưfekyơotmang Côlxpĺc”.

 

msghn Dịch Lam mỉm cưfekyơotmàI gâmsgḥt đftzoâmsgh̀u, nói: “Nhưfeky thêspsḿ càng tôlxpĺt, châmsghn nhâmsghn, ngưfekyơotmàI tơotmáI lúc đftzoó khôlxplng thêspsm̉ thoái thác đftzoưfekyơotmạc nưfekỹa nhá”.

 

Hai ngưfekyơotmàI nhìn nhau cưfekyơotmàI, Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn ơotmả bêspsmn câmsgh́t tiêspsḿng niêspsṃm phâmsgḥt hiêspsṃu. Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn hưfekyơotmáng nhìn vêspsm̀ thưfekyơotmạng nhâmsghn, nói: “ĐmxvsạI sưfeky thâmsgh́y thêspsḿ nào?”.

 

Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn thơotmả dài: “Thâmsgḥt ra bâmsgh̀n tănuowng cũng biêspsḿt trưfekyơotmác mănuoẃt lâmsghm vào đftzoạI kiêspsḿp thêspsḿ này, câmsgh̀n nêspsmn giưfekỹ gìn trâmsgh́n đftzoịnh tâmsghm trạng, chỉ có thêspsḿ mơotmáI ưfekýng phó đftzoưfekyơotmạc. Chỉ là Phâmsgḥt gia ôlxplm lòng tưfekỳ bi, lão nạp môlxpḷt khi nghĩ đftzoêspsḿn thêspsḿ gian trănuowm họ giơotmà đftzoâmsghy đftzoang trong nưfekyơotmác sâmsghu lưfekỷa nóng, nhâmsgh́t thơotmàI khôlxplng câmsgh̀m đftzoưfekyơotmạc lòng nóng nhưfekyfekỷa đftzoôlxpĺt, quêspsmn mình trong môlxpḷt lúc, xin hai vị tha thưfeký cho”.

 

msghn Dịch Lam mănuoẉt hơotmai biêspsḿn sănuoẃc, nơotmai ánh mănuoẃt Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn cũng loé lêspsmn môlxpḷt tia sáng, song gưfekyơotmang mănuoẉt lâmsgḥp tưfekýc trơotmả nêspsmn cung kính trang nghiêspsmm.

 

Nhìn qua Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn, Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn châmsgḥm rãi nói: “ĐmxvsạI sưfeky nói râmsgh́t phảI, bâmsgh̀n đftzoạo thưfekyơotmàng xưfekyng mình là chánh đftzoạo, tưfekỵ nhiêspsmn coi chúng sinh thiêspsmn hạ nhưfeky mình, bâmsgh̀n đftzoạo vưfekỳa rôlxpl̀I đftzoã thâmsgh́t lêspsm̃”.

 

Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn châmsgh́p tay lănuoẃc đftzoâmsgh̀u, thâmsgh́p giọng nói: “Châmsghn nhâmsghn sao lạI nói thêspsḿ, vưfekỳa rôlxpl̀I lão nạp tuyêspsṃt khôlxplng có ý trách châmsghn nhâmsghn”.

 

msghn Dịch Lam lúc này đftzoã sơotmám lâmsgh́y lạI sănuoẃc diêspsṃn bình thưfekyơotmàng, nghe hai ngưfekyơotmàI kia nói, hơotmai mỉm cưfekyơotmàI, nói: “Đmxvsưfekyơotmạc rôlxpl̀I, đftzoưfekyơotmạc rôlxpl̀I, nhìn bôlxpḷ dạng râmsgh̀y rà của hai ngưfekyơotmàI, khôlxplng phảI là làm ngưfekyơotmàI ta khó chịu sao? Chúng ta khôlxplng câmsgh̀n nói nhưfekỹng lơotmàI dưfeky thưfekỳa nưfekỹa, nêspsmn mau trơotmả lạI vâmsgh́n đftzoêspsm̀ chính thôlxpli”.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn cùng Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn đftzoôlxpl̀ng thơotmàI nhìn nhau cưfekyơotmàI, Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn gâmsgḥt gâmsgḥt đftzoâmsgh̀u nói: “Vâmsghn sưfeky huynh bảo đftzoúng lănuoẃm. Kỳ thâmsgḥt hôlxplm nay mơotmàI hai vị đftzoêspsḿn đftzoêspsm̉ bàn bạc, đftzoích xác là trưfekyơotmàng hạo kiêspsḿp yêspsmu thú ơotmả trưfekyơotmác mănuoẉt tưfekỵa hôlxpl̀ nhưfeky có thay đftzoôlxpl̉I môlxpḷt cách kỳ quái”.

 

msghn Dịch Lam và Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn đftzoêspsm̀u rúng đftzoôlxpḷng, Vâmsghn Dịch Lam hỏI: “Biêspsḿn hoá ra sao? Xin châmsghn nhâmsghn hãy nói”.




 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn sănuoẃc mănuoẉt ngưfekyng trọng, đftzoáp: “Mâmsgh́y ngày trưfekyơotmác bâmsgh̀n đftzoạo có đftzospsm̀u phái môlxpln hạ Tiêspsmu Dâmsgḥt Tài, Lâmsghm Kinh Vũ xuâmsgh́t chúng đftzoêspsṃ tưfekỷ đftzoi thám xét tình hình của yêspsmu thú, kêspsḿt quả là bọn họ vưfekỳa mơotmáI vêspsm̀ đftzoêspsḿn chiêspsm̀u hôlxplm qua, liêspsm̀n đftzoêspsḿn bâmsgh̀n đftzoạo bâmsgh̉m cáo môlxpḷt sưfekỵ kiêspsṃn tuyêspsṃt khôlxplng bình thưfekyơotmàng”.

 

Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn nhìn sănuoẃc mănuoẉt nghiêspsmm túc của Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn, thâmsgh̀n tình nhưfeky có chôlxpl̃ nghi hoănuoẉc, khôlxplng nhịn đftzoưfekyơotmạc liêspsm̀n hỏI: “Đmxvsã xảy ra chuyêspsṃn gì?”.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn dưfekỳng lạI môlxpḷt lúc, mơotmáI nói tiêspsḿp: “Theo Dâmsgḥt Tài bâmsgh̉m báo, vôlxpllxpĺ yêspsmu thú vôlxpĺn tưfekỳ phưfekyơotmang nam giêspsḿt chóc tiêspsḿn vào Trung thôlxpl̉, môlxpḷt mưfekỵc đftzoêspsm̀u thănuow̉ng hưfekyơotmáng bănuoẃc mà tiêspsḿn, chém giêspsḿt môlxpḷt đftzoưfekyơotmàng. Thêspsḿ nhưfekyng gâmsgh̀n đftzoâmsghy khôlxplng biêspsḿt vì sao, đftzoôlxpḷt nhiêspsmn có môlxpḷt nhóm lơotmán yêspsmu thú ngưfekỳng tiêspsḿn lêspsmn hưfekyơotmáng bănuoẃc, rôlxpĺI rít hưfekyơotmáng vêspsm̀ phía Tâmsghy Nam mà đftzoi, xem ra sôlxpĺ lưfekyơotmạng yêspsmu thú tiêspsḿp tục tiêspsḿn tơotmáI hưfekyơotmáng Bănuoẃc nơotmai chúng ta thì chỉ còn chưfekỳng bôlxpĺn phâmsgh̀n mà thôlxpli”.

 

msghn Dịch Lam trâmsgh̀m ngâmsghm giâmsghy lát, nói: “Hưfekyơotmáng Tâmsghy Nam, đftzoó khôlxplng phảI là nơotmai mà Ma Giáo tung hoành hay sao?”.

 

Đmxvsao Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn gâmsgḥt đftzoâmsgh̀u đftzoáp: “Khôlxplng sai, nhưfeky nay nôlxpḷI bôlxpḷ Ma Giáo chia ra ba phái, Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln, Quỷ Vưfekyơotmang Tôlxplng cùng Hơotmạp Hoan Phái tranh đftzoâmsgh́u khôlxplng ngưfekỳng, tuy nhiêspsmn chúng ta khôlxplng biêspsḿt tôlxpl̉ng đftzoưfekyơotmàng ơotmả đftzoâmsghu, song theo dâmsgh́u tích mà xem thì tôlxpl̉ng đftzoưfekyơotmàng của ba đftzoạI phái này đftzoêspsm̀u ơotmả hưfekyơotmáng Tâmsghy nam, cho nêspsmn nơotmai đftzoó là chôlxpl̃ thêspsḿ lưfekỵc của Ma Giáo. Thêspsḿ nhưfekyng phâmsgh̀n đftzoôlxplng sôlxpĺ yêspsmu thú âmsgh́y lạI đftzoôlxpḷt nhiêspsmn hưfekyơotmáng vêspsm̀ nơotmai đftzoó mà đftzoi, khôlxplng biêspsḿt rôlxpĺt cuôlxpḷc là vì chuyêspsṃn gì!”.

 

Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn cau mày nói: “Trưfekỳ phi yêspsmu thú đftzoã cùng Ma Giáo xung đftzoôlxpḷt vơotmáI nhau, hơotman nưfekỹa lạI chịu thiêspsṃt, do đftzoó phâmsgh̀n lơotmán yêspsmu thú đftzoi đftzoêspsḿn trơotmạ giúp?”

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn sănuoẃc mănuoẉt thâmsghm trâmsgh̀m, nói: “Trưfekyơotmác mănuoẃt vâmsgh̃n chưfekya rõ, nhưfekyng nêspsḿu thâmsgḥt nhưfeky thêspsḿ thì quá tôlxpĺt, yêspsmu thú cùng Ma giáo đftzoêspsm̀u là đftzoạI hoạ, bănuoẁng nhưfeky tàn sát lâmsgh̃n nhau thì đftzoúng là may mănuoẃn cho chúng sanh thiêspsmn hạ lănuoẃm thay”.

 

msghn Dịch Lam lúc âmsgh́y dôlxpḷt nhiêspsmn lănuoẃc đftzoâmsgh̀u, nói: “Hai vị chưfekyơotmảng môlxpln, Vâmsghn môlxpl̃ thâmsgh́y bêspsmn trong khôlxplng phảI là đftzoơotman giản nhưfekymsgḥy!”.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn nhìn qua lão môlxpḷt cái, nói: “Vâmsgḥy, xin Vâmsghn côlxpĺc chủ chỉ bảo”.

 

msghn Dịch Lam nói: “Chưfekyơotmảng môlxpln cùng môlxpl̃ quá rành ngưfekyơotmàI trong Ma giáo môlxpḷt mưfekỵc tưfekỵ tưfekyfekỵ lơotmạI, muôlxpĺn nói bọn họ vì chúng sanh thiêspsmn hạ mà đftzoưfekýng lêspsmn chôlxpĺng lạI yêspsmu thú, chuyêspsṃn này môlxpl̃ xem ra khôlxplng có khả nănuowng”.

 

Nhìn Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn cùng Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn đftzoôlxplng thơotmàI đftzoêspsm̀u gâmsgḥt đftzoâmsgh̀u nhè nhẹ, coi đftzoôlxpḷ đftzoôlxpl̀ng ý, Vâmsghn Dịch Lam mỉm cưfekyơotmàI, lạI nói: “Trái lạI, theo môlxpl̃ chỉ có môlxpḷt cách giảI thích vêspsm̀ viêspsṃc làm của Ma giáo, bọn chúng thâmsgh́y đftzoám yêspsmu thú ngày nay thêspsḿ mạnh dưfekyơotmàng âmsgh́y, khôlxplng câmsgh̀n nói cùng yêspsmu thú đftzoôlxpĺI đftzoịch, dù là bị thú yêspsmu vôlxpl ý đftzoánh bị thưfekyơotmang đftzoi nưfekỹa, chỉ sơotmạ bọn chúng cũng cănuoẃn rănuowng nhịn nhục mà thôlxpĺI lui đftzoêspsm̉ nhưfekyơotmàng cho chánh đftzoạo chúng ta đftzoưfekyơotmang đftzoâmsgh̀u đftzoôlxpĺI phó vơotmáI đftzoám thú yêspsmu cùng hung cưfekỵc ác âmsgh́y”.

 

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn gâmsgḥt đftzoâmsgh̀u nói: “Khôlxplng sai, Vâmsghn côlxpĺc chủ nói râmsgh́t có lý, nhưfekyng nay thú yêspsmu lạI quả thâmsgḥt là mang phâmsgh̀n lơotmán nhâmsghn mã hưfekyơotmáng phía Tâmsghy nam mà đftzoi, theo cao kiêspsḿn của côlxpĺc chủ, sưfekỵ âmsgh́y là sao?”

 

msghn Dịch Lam im lănuoẉng giâmsghy lát, trâmsgh̀m giọng nói: “trong nhưfekỹng ngày qua coi bôlxpḷ đftzoám yeu thú tiêspsḿn vào trung thôlxpl̉ theo đftzoưfekyơotmàng nhỏ, bọn chúng tịnh khôlxplng có mục tiêspsmu nhâmsgh́t đftzoịnh, đftzoêspsm̀u là chém giêspsḿt ơotmả dọc đftzoưfekyơotmàng, cưfeký thănuow̉ng phía bănuoẃc mà đftzoi. Sơotmả dĩ lâmsgh̀n này phâmsgh̀n lơotmán đftzoôlxpḷt nhiêspsmn chuyêspsm̉n hưfekyơotmáng, bêspsmn trong tâmsgh́t có chuyêspsṃn côlxpl̉ quái, có lẽ chính là vì bọn yêspsmu thú âmsgh́y khi đftzoêspsḿn gâmsgh̀n vùng Tâmsghy nam đftzoã gănuoẉp phảI chuyêspsṃn gì, do đftzoó têspsmn yêspsmu nghiêspsṃt thú thâmsgh̀n nọ mơotmáI đftzospsm̀u đftzoôlxpḷng môlxpḷt lưfekyơotmạng lơotmán nhâmsghn mã vêspsm̀ phía Tâmsghy Nam nhưfeky thêspsḿ. Thêspsḿ nhưfekyng ơotmả vùng Tâmsghy nam môlxpḷt cõi, trưfekỳ ngưfekyơotmàI của Ma giáo ra tuyêspsṃt khôlxplng còn nhâmsghn vâmsgḥt nào có thêspsḿ lưfekỵc lơotmán cả, do đftzoó theo môlxpl̃ thâmsgh́y, chỉ sơotmạ là trong Ma giáo có phát sinh biêspsḿn đftzoôlxpḷng gì chănuowng?”.

 

Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn cau đftzoôlxpli mày trănuoẃng lạI, nói: “Dị đftzoôlxpḷng! côlxpĺc chủ muôlxpĺn chỉ chuyêspsṃn gì?”

 

msghn Dịch Lam cưfekyơotmàI ha hả, nói: “Cái đftzoó môlxpl̃ lạI khôlxplng thêspsm̉ biêspsḿt đftzoưfekyơotmạc”.

 

Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn khôlxplng khỏI mỉm cưfekyơotmàI, lănuoẃc đftzoâmsgh̀u nói: “Nhưfekymsgḥy nói hơotman nưfekỷa buôlxpl̉I rôlxpl̀I, Vâmsghn thì chủ ngưfekyơotmàI khôlxplng phảI là chỉ nói chơotmai thôlxpli chưfeký?”.

 

Nhâmsgh́t thơotmàI ba ngưfekyơotmàI đftzoêspsm̀u cưfekyơotmàI, song chỉ lát sau Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn trâmsgh̀m ngâmsghm nói: “Kỳ thâmsgḥt theo bâmsgh̀n đftzoạo thâmsgh́y, nhưfekỹng gì Vâmsghn sưfeky huynh nói chưfekya chănuoẃc là vôlxpl lý, khôlxplng câmsgh̀n biêspsḿt thêspsḿ nào, bâmsghy giơotmà phâmsgh̀n lơotmán sôlxpĺ yêspsmu thú đftzoi vêspsm̀ hưfekyơotmáng Tâmsghy nam, áp lưfekỵc trưfekyơotmác mănuoẉt chúng ta giảm đftzoi khôlxplng nhỏ, ít ra thì chúng ta có thêspsm̉ tranh thủ thêspsmm ít nhiêspsm̀u thơotmàI gian. Nhưfeky nay thưfekyơotmang sinh thiêspsmn hạ đftzoôlxpĺI vơotmáI chúng ta môlxpḷt lòng mong ngóng lo lănuoẃng, chúng ta cũng nêspsmn làm môlxpḷt chút gì đftzoó cho họ thâmsgh́y”.

 

msghn Dịch Lam nhìn Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn môlxpḷt cái, nói: “À, châmsghn nhâmsghn có phảI là nhâmsghn lúc đftzoám yêspsmu thú mâmsgh́t đftzoi chủ lưfekỵc, xuôlxpĺng núi đftzoánh cho chúng mọt trâmsgḥn?”.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn nghiêspsmm nghị đftzoáp: “Khôlxplng sai, trưfekỳ bơotmát đftzoi môlxpḷt phâmsgh̀n yêspsmu thú thì ngưfekyơotmàI đftzoơotmàI sẽ giảm đftzoi môlxpḷt phâmsgh̀n khôlxpl̉ sơotmả, trách nhiêspsṃm nhưfeky thêspsḿ tưfekỵ nhiêspsmn là chánh đftzoạo chúng ta phảI gánh lâmsgh́y”.

 

Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn thâmsgh́p giọng niêspsṃm môlxpḷt câmsghu phâmsgḥt hiêspsṃu, trong mănuoẃt Vâmsghn Dịch Lam lănuoẉng lẽ loé lêspsmn môlxpḷt tia trào phúng nhưfekyng sau đftzoó nghiêspsmm chỉnh nói: “Châmsghn nhâmsghn nói râmsgh́t đftzoúng, vâmsgḥy thì nhâmsgh́t thiêspsḿt đftzoêspsm̀u theo sưfekỵ an bài của châmsghn nhâmsghn, Phâmsgh̀n Hưfekyơotmang Côlxpĺc bọn môlxpl̃ xin nguyêspsṃn đftzoi đftzoâmsgh̀u”.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn mỉm cưfekyơotmàI: “Có phâmsgh̀n tâmsghm ý này của Vâmsghn côlxpĺc chủ, còn lo gì yêspsmu thú khôlxplng bạI! Bâmsgh́t quá nơotmai cõi Tâmsghy nam đftzoó, bâmsgh̀n đftzoạo suy nghĩ chuyêspsṃn này đftzoã lâmsghu, cảm thâmsgh́y viêspsṃc này có huyêspsm̀n cơotma, chúng ta khôlxplng thêspsm̉ vôlxpḷI vàng hành đftzoôlxpḷng đftzoưfekyơotmạc, thêspsḿ nhưfekyng nêspsḿu bỏ qua khôlxplng ngó ngàng tơotmáI thì cũng khôlxplng thoả đftzoáng lănuoẃm”.

 

Phôlxpl̉ Hoănuoẁng thưfekyơotmạng nhâmsghn gâmsgḥt đftzoâmsgh̀u nói: “Đmxvsúng vâmsgḥy, ý tưfeký của lão nạp cũng thêspsḿ, bâmsgh́t kêspsm̉ thú yêspsmu đftzoạI kiêspsḿp, hoạ hạI chúng sinh, nơotmai phía Tâmsghy nam có phát sinh chuyêspsṃn gì đftzoi nưfekỹa, ít ra trong lòng chúng ta cũng phảI biêspsḿt đftzoạI khái”.

 

 Vâmsghn Dịch Lam nói: “Nêspsḿu đftzoã nhưfekymsgḥy, tôlxpĺt nhâmsgh́t chúng ta nêspsmn phái mâmsgh́y têspsmn đftzoêspsṃ tưfekỷ đftzoạo hạnh cao cưfekyơotmàng âmsghm thâmsgh̀m theo dõi đftzospsm̀u tra xem”.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn gâmsgḥt gù bảo: “Tôlxpĺt, thêspsḿ thì quyêspsḿt đftzoịnh vâmsgḥy đftzoi”.

 

Lúc âmsgh́y, Vâmsgh Dịch Lam tưfekỵa hôlxpl̀ nhưfeky nhơotmá ra chuyêspsṃn gì, bôlxpl̃ng xoay qua Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn nói: “À, còn môlxpḷt viêspsṃc, câmsgh̀n phảI câmsgh̀u cạnh châmsghn nhâmsghn”.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn giâmsgḥt mình, hỏI: “Vâmsghn côlxpĺc chủ quá khách sáo rôlxpl̀I, là chuyêspsṃn gì vâmsgḥy? Có gì mà khôlxplng thêspsm̉ nói?”.

 

msghn Dịch Lam mỉm cưfekyơotmàI đftzoáp: “Nghe nói đftzoêspsṃ tưfekỷ Lục Tuyêspsḿt Kỳ thuôlxpḷc mạch Tiêspsm̉u Trúc Phong của quý phái gâmsgh̀n đftzoâmsghy luôlxpln bị trách phạt phảI diêspsṃn bích ơotmả Tiêspsm̉u Trúc Phong Vọng Nguyêspsṃt Đmxvsài, tạI hạ tưfekỳ khi nghe chuyêspsṃn đftzoó, trong lòng thâmsgh́y thâmsgḥt bâmsgh́t an, hơotman nưfekỹa….”.

 

Lão cưfekyơotmàI cưfekyơotmàI, nói: “Têspsmn đftzoôlxpl̀ đftzoêspsṃ kém hèn của tạI hạ trong mâmsgh́y ngày qua hâmsgh̀u nhưfeky ngày nào cũng đftzoêspsḿn câmsgh̀u tạI hạ, nói khôlxplng thêspsm̉ vì chúng ta mà liêspsmn luỵ đftzoêspsḿn Lục côlxplfekyơotmang phảI chịu trưfekỳng phạt. LạI nói bâmsghy giơotmà yêspsmu thú gâmsghy hạI thiêspsmn hạ, đftzoúng là lúc câmsgh̀n dùng ngưfekyơotmàI, Lục côlxplfekyơotmang lạI là đftzoêspsṃ tưfekỷ xuâmsgh́t sănuoẃc của Thanh Vâmsghn Môlxpln, dám mong châmsghn nhâmsghn nêspsm̉ mănuoẉt tạI hạ mà tạm thơotmàI miêspsm̃n trách phạt Lục côlxplfekyơotmang”.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn thơotmả dài, nói: “Đmxvsêspsm̀u do bâmsgh̀n đftzoạo rănuown dạy khôlxplng tôlxpĺt, đftzoêspsm̉ côlxpĺc chủ phảI cưfekyơotmàI chêspsm”.

 

msghn Dịch Lam mỉm cưfekyơotmàI nói: “Châmsghn nhâmsghn quá lơotmàI rôlxpl̀I, chỉ là nghịch đftzoôlxpl̀ si tâmsghm vọng tưfekyơotmảng, hơotman nưfekỹa đftzoâmsghy là chuyêspsṃn của đftzoám tiêspsm̉u bôlxpĺI, chúng ta sau này cũng khôlxplng câmsgh̀n lo tơotmáI, khỏI phảI chuôlxpĺc phiêspsm̀n muôlxpḷn”. Nói dưfekýt liêspsm̀n ha hả cưfekyơotmàI lơotmán.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn im lănuoẉng giâmsghy lát, nót: “Vâmsghn côlxpĺc chủ đftzoã đftzoích thâmsghn xin tha cho Tuyêspsḿt Kỳ, vơotmáI danh vọng đftzoó bâmsgh̀n đftzoạo đftzoưfekyơotmang nhiêspsmn khôlxplng thêspsm̉ khôlxplng nêspsm̉ mănuoẉt. Vâmsgḥy đftzoi, bâmsgh̀n đftzoạo lâmsgḥp tưfekýc tha cho Tuyêspsḿt Kỳ trơotmả lạI, đftzoôlxpl̀ng thơotmàI lạI chọn mâmsgh́y têspsmn đftzoêspsṃ tưfekỷ, cùng Tuyêspsḿt Kỳ đftzoi vêspsm̀ phía Tâmsghy nam tra xét, cũng coi nhưfeky là đftzoái tôlxpḷI lâmsgḥp côlxplng vâmsgḥy!”.

 

msghn Dịch Lam lôlxpḷ môlxpḷt nụ cưfekyơotmàI nơotmai khoé miêspsṃng, nói: “À! Khôlxplng ngơotmà lạI tâmsgh́u xảo nhưfekymsgḥy, tạI hạ cũng vưfekỳa nghĩ tơotmáI kêspsmu nghịch đftzoôlxpl̀ Lý Tuâmsghn đftzoi vêspsm̀ phía Tâmsghy nam đftzoêspsm̉ lâmsgh́y thêspsmm chút kiêspsḿn thưfekýc”.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn nhìn lão môlxpḷt cái, tưfekỳ tưfekỳ nói: “Vâmsgḥy thì cùng đftzoi môlxpḷt lưfekyơotmạt!”.

 

msghn Dịch Lam cưfekyơotmàI lơotmán, châmsgh́p tay nói: “Thêspsḿ thì tạI hạ thay mănuoẉt nghich đftzoôlxpl̀ cám ơotman châmsghn nhâmsghn trưfekyơotmác”.

 

Đmxvsạo Huyêspsm̀n châmsghn nhâmsghn thu hôlxpl̀I ánh mănuoẃt, câmsgh̀m lâmsgh́y chén trà ơotmả trêspsmn bàn trưfekyơotmác mănuoẉt, tưfekỳ tưfekỳ uôlxpĺng môlxpḷt hơotmáp, thâmsgh̀n sănuoẃc trong mănuoẃt biêspsḿn đftzoôlxpl̉I bâmsgh́t thưfekyơotmàng, tưfekỳ tưfekỳ nói: “Côlxpĺc chủ quá khách khí rôlxpl̀I”.

 

* * * * * *

 

msghy Nam Đmxvsôlxpḷc Xà Côlxpĺc.

 

Bao bọc quanh sơotman côlxpĺc rôlxpḷng lơotmán đftzoó đftzoêspsm̀u là rưfekỳng già dày đftzoănuoẉc, hâmsgh̀u hêspsḿt thơotmàI gian trong nănuowm, lúc bình minh và hoàng hôlxpln, trong rưfekỳng đftzoêspsm̀u có chưfekyơotmáng khí và sưfekyơotmang đftzoôlxpḷc bôlxpĺc lêspsmn, nhưfekỹng thưfeký đftzoó kỳ thâmsgḥt đftzoêspsm̀u là đftzoôlxpḷc khí tích hơotmạp của vôlxpllxpĺ rănuoẃn đftzoôlxpḷc cưfeky trú trong sơotman côlxpĺc này.

 

Khôlxplng ai rõ rănuoẁng vì sao ơotmả trong sơotman côlxpĺc này lai có nhiêspsm̀u rănuoẃn đftzoôlxpḷc cưfeky trú, sôlxpĺ lưfekyơotmạng râmsgh́t nhiêspsm̀u, thâmsgḥm chí tưfekỳ dưfekyơotmáI đftzoâmsgh́t cho đftzoêspsḿn trêspsmn câmsghy chôlxpl̃ nào cũng có. Trong sơotman côlxpĺc chỉ có môlxpḷt dãy nhà cưfekỷa thuôlxpḷc vêspsm̀ Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln, nhâmsghn vì mâmsgḥt pháp của Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln nêspsmn đftzoám đftzoôlxpḷc trùng đftzoó khôlxplng dám đftzoêspsḿn gâmsgh̀n.

 

Do đftzoó đftzoám rănuoẃn đftzoôlxpḷc dày đftzoănuoẉc khănuoẃp núi rưfekỳng trơotmả thành màn chănuoẃn thiêspsmn nhiêspsmn cùng bảo khôlxpĺ đftzoôlxpḷc dưfekyơotmạc vôlxplmsgḥn cho Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln.

 

msghy giơotmà, chính là vào lúc mănuoẉt trơotmàI mọc, tưfekỳu Đmxvsôlxpḷc Xà Côlxpĺc ben trong khu rưfekỳng dày đftzoănuoẉc, có thêspsm̉ mơotmà mơotmà thâmsgh́y nhưfekỹng làn sưfekyơotmang nhạt bôlxpĺc lêspsmn, nhìn giôlxpĺng nhue là sưfekyơotmang mù buôlxpl̉I sáng. Nhưfekyng nêspsḿu nhưfeky sau khi có kẻ vôlxpl tri đftzoêspsḿn gâmsghn, khôlxplng câmsgh̀n đftzoêspsḿn giâmsghy lát lâmsgḥp tưfekýc bị trúng châmsgh́t kịch đftzoôlxpḷc này đftzoêspsḿn thâmsgh́t khiêspsḿu lưfekyu huyêspsḿt mà chêspsḿt, cuôlxpĺI cùng táng thâmsghn vào miêspsṃng rănuoẃn.

 

Thêspsḿ nhưfekyng thưfekyơotmàng ngày, trưfekỳ đftzoám rănuoẃn đftzoôlxpḷc này bảo vêspsṃ vòng ngoài sơotman côlxpĺc, Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln vâmsgh̃n luôlxpln có đftzoêspsṃ tưfekỷ canh tuâmsgh̀n, phòng bị ngoạI đftzoịch. Chỉ là mâmsgh́y ngày nay khôlxplng biêspsḿt vì sao, mâmsgh́y têspsmn đftzoêspsṃ tưfekỷ giơotmáI bị này toàn bôlxpḷ đftzoêspsm̀u khôlxplng thâmsgh́y ra vào canh chưfekỳng, coi bôlxpḷ chuyêspsṃn tranh châmsgh́p phái hêspsṃ trong Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln đftzoã sơotmám đftzoêspsḿn hôlxpl̀I kịch liêspsṃt.

 

“Cạch”, môlxpḷt âmsghm thanh nho nhỏ vang lêspsmn, môlxpḷt hòn đftzoá nhỏ lănuown qua, long lóc tung lêspsmn hai cái trêspsmn con đftzoưfekyơotmàng duy nhâmsgh́t cỏ bụI mọc đftzoâmsgh̀y, đftzoã bị tàn phá gâmsgh̀n nhưfekyfeky hỏng hoàn toàn ơotmả bêspsmn ngoài Đmxvsôlxpḷc Xà Côlxpĺc, rôlxpl̀I lănuown vào bụI râmsgḥm ven đftzoưfekyơotmàng, biêspsḿn mâmsgh́t khôlxplng còn tănuowm tích.

 

Theo sau đftzoó là tiêspsḿng bưfekyơotmác châmsghn nhè nhẹ, có ba con dã thú to lơotmán nhưfekyng kỳ quái xuâmsgh́t hiêspsṃn ơotmả trêspsmn đftzoưfekyơotmàng, đftzoêspsm̀u là đftzoâmsgh̀u sói hung ác, thâmsghn hình lạI giôlxpĺng nhưfekylxpl̉ báo bình thưfekyơotmàng, trôlxplng vôlxpl cùng quái dị.

 

Chỉ thâmsgh́y ba con quái thú ra vẻ câmsgh̉n thâmsgḥn vôlxpl cùng, mũi chúng khôlxplng ngưfekỳng nhêspsḿch đftzoôlxpḷng, đftzoánh hơotmai trong khôlxplng khí, tưfekỳ tưfekỳ tiêspsḿp câmsgḥn Đmxvsôlxpḷc Xà Côlxpĺc. Trong sơotman côlxpĺc môlxpḷt màn yêspsmn tĩnh tưfekỵa hôlxpl̀ nhưfeky đftzoôlxpĺI vơotmáI ba vị khách khôlxplng mơotmàI mà tơotmáI hoàn toàn khôlxplng chút giơotmáI bị.

 

lxpl̃ng nhiêspsmn, con quái thú đftzoâmsgh̀u sói ơotmả giưfekỹa rung lêspsmn, tưfekỵa nhưfeky phát hiêspsṃn chuyêspsṃn gì, kêspsḿ đftzoó phát ra tiêspsḿng tru nhỏ, hai con quái thú kia đftzoêspsm̀u lâmsgḥp tưfekýc dưfekỳng bưfekyơotmác lạI, nhìn con quái to lơotmán hùng mạnh đftzoang đftzoưfekýng giưfekỹa.

 

Quái thú đftzoâmsgh̀u sói lâmsgh́p loé hung quang nơotmai ánh mănuoẃt, mũi khôlxplng ngưfekỳng đftzoánh hơotmai, song lạI khôlxplng đftzoi vêspsm̀ hưfekyơotmáng Đmxvsôlxpḷc Xà Côlxpĺc mà lạI châmsgh̀m châmsgḥm đftzoi vêspsm̀ hưfekyơotmáng các bụI cỏ râmsgḥm rạp ven lêspsm̀ côlxpl̉ đftzoạo, môlxpḷt làn hơotmai máu tanh tưfekỳ nơotmai lùm cỏ tưfekỳ tưfekỳ lan ra.

 

Quái thú gâmsgh̀m lêspsmn môlxpḷt tiêspsḿng nhỏ, châmsghn bưfekyơotmác vào trong bụI cỏ, tưfekỳ ngoài nhìn xem, chỉ thâmsgh́y thâmsghn hình quái thú khôlxplng ngưfekỳng di đftzoôlxpḷng, dưfekyơotmàng nhưfeky tìm kiêspsḿm thưfeký gì.

 

Phút chôlxpĺc sau, bụI cỏ lay đftzoôlxpḷng lâmsgh̀n nưfekỹa, con quái thú hùng mạnh nọ tưfekỳ lùm cỏ phóng ra, nhảy vêspsm̀ trêspsmn con đftzoưfekyơotmàng mòn cũ kĩ, nơotmai miêspsṃng của nó, cănuoẃn giưfekỹ môlxpḷt vâmsgḥt quái lạ.

 

msgḥt nọ nhìn mưfekyơotmàng tưfekyơotmạng nhưfekylxpḷt sơotmạI roi, lạI dưfekyơotmàng nhưfeky là đftzolxpli của con quái vâmsgḥt nào đftzoó, lôlxplng da nơotmai bêspsm̀ mănuoẉt đftzoã bănuoẃt đftzoâmsgh̀u rưfekỹa nát, màu sănuoẃc nhơotmạt nhạt, mùi máu tanh bôlxpĺc ra tưfekỳ chôlxpl̃ đftzoó.

 

Hai con quái thú bêspsmn cạnh đftzoôlxpĺng thơotmàI tru rôlxpĺng, hiêspsm̉n nhiêspsmn là vưfekỳa kinh vưfekỳa giâmsgḥn, hung quang lâmsgh́p lánh nơotmai mănuoẃt.

 

Con quái thú âmsgh́y cụp đftzolxpli bỏ vâmsgḥt đftzoó xuôlxpĺng mănuowt đftzoưfekyơotmàng, đftzoôlxpḷt nhiêspsmn nghêspsm̉n đftzoâmsgh̀u câmsgh́t lêspsmn môlxpḷt tiêspsḿng kêspsmu dài, âmsghm thanh nọ giôlxpĺng nhưfeky tiêspsḿng sói tru, lanh lãnh thêspsmfekyơotmang, vút tâmsgḥn trơotmàI cao.

 

Giâmsghy lát sau, con quái thú nọ liêspsm̀n vêspsm̉nh đftzolxpli, cũng khôlxplng lý đftzoêspsḿn hai con quái thú bêspsmn cạnh, bôlxpĺn châmsghn nhưfeky bay, nhanh chóng chạy ngưfekyơotmạc vêspsm̀ phía sau, rơotmàI xa Đmxvsôlxpḷc Xà Côlxpĺc.

 

Còn hai con quái thú kia sau khi tru lêspsmn mâmsgh́y tiêspsḿng, đftzoôlxpḷt nhiêspsmn ra sưfekýc, cùng hưfekyơotmáng vêspsm̀ Đmxvsôlxpḷc Xà Côlxpĺc tiêspsḿn tơotmáI, tiêspsḿn sâmsghu vào bêspsmn trong Đmxvsôlxpḷc Xà Côlxpĺc, chỉ thâmsgh́y côlxpl̉ đftzoạo càng thêspsmm khúc khưfekỷu nhỏ hẹp, uôlxpĺn khúc trảI dài vêspsm̀ phía trưfekyơotmác, hai bêspsmn rưfekỳng câmsghy gai guôlxpĺc dày đftzoănuoẉc, bêspsmn trong môlxpḷt dãy sưfekyơotmang mỏng phiêspsmu đftzoãng nhưfeky có nhưfeky khôlxplng.

 

Quái thú cưfeký thănuow̉ng tiêspsḿng vêspsm̀ phía trưfekyơotmác, nhìn bôlxpḷ dạng nghiêspsḿn rănuowng nghiêspsḿn lơotmạI của bọn chúng, nêspsḿu nhưfeky lúc này có ngưfekyơotmàI xuâmsgh́t hiêspsṃn trưfekyơotmác mănuoẉt chúng, chỉ sơotmạ là bị chúng lâmsgḥp tưfekýc xé thành muôlxpln mảnh.

 

Làn sưfekyơotmang mỏng nhè nhẹ trôlxpl̀I lãng đftzoãng, ơotmả giưfekỹa rùng tưfekỳ tưfekỳ họp lạI bôlxpĺc lêspsmn, hai con quái thú cưfeký kêspsmu rôlxpĺng liêspsmn hôlxpl̀I, nhìn đftzoêspsm̀u khôlxplng nhìn, cưfeký tiêspsḿp tục thănuow̉ng tiêspsḿn. Bănuoẃt đftzoâmsgh̀u đftzoã khôlxplng còn kêspsm̉ đftzoêspsḿn dị trạng nưfekỹa, nhưfekyng hai con quái thú đftzoó khôlxplng biêspsḿt làm sao, tiêspsḿng tru dâmsgh̀n dâmsgh̀n thâmsgh́p xuôlxpĺng, càng chạy càng châmsgḥm, giâmsghy lát sau toàn thâmsghn bănuoẃt đftzoâmsgh̀u run râmsgh̉y.

 

fekyơotmàng nhưfeky biêspsḿt là khôlxplng ôlxpl̉n, hai con quái thú ngưfekỳng châmsghn lạI, khó khănuown quay đftzoâmsgh̀u lạI, tưfekyơotmảng muôlxpĺn rơotmàI khỏI khu rưfekỳng này, thêspsḿ nhưfekyng chúng bưfekyơotmác đftzoi chưfekya đftzoưfekyơotmạc mâmsgh́y bưfekyơotmác, đftzoã thâmsgh́t vọng ngã xuôlxpĺng, trong phút chôlxpĺc thâmsgh́t khiêspsḿu chảy máu, sơotmám khôlxplng còn sôlxpĺng nưfekỹa.

 

spsmn trong rưfekỳng câmsghy, xa gâmsgh̀n đftzoôlxpl̀ng thơotmàI vang lêspsmn tiêspsḿng “sì sì sì sì” khiêspsḿn ngưfekyơotmàI khiêspsḿp sơotmạ, lâmsgh̀n lưfekyơotmạt tràn vêspsm̀ phía này. Chưfekya đftzoâmsgh̀y môlxpḷt khănuoẃc thơotmàI gian, tưfekỳ lùm câmsghy cho đftzoêspsḿn bụI cỏ, xuâmsgh́t hiêspsṃn vôlxpllxpĺ đftzoâmsgh̀u rănuoẃn, phát ra tiêspsḿng sì sì, tưfekỳng cuôlxpḷn tưfekỳng cuôlxpḷn, hoănuoẉc lơotmán hoănuoẉc nhỏ toàn bôlxpḷ rănuoẃn đftzoôlxpḷc đftzoêspsm̀u bò qua.

 

Vào lúc đftzoám rănuoẃn đftzoôlxpḷc âmsgh́y đftzoang cao hưfekýng tôlxpḷt đftzoôlxpḷ tranh nhau giành giưfekỵt miêspsḿng môlxpl̀I thì đftzoôlxpḷt nhiêspsmn có môlxpḷt sôlxpĺ đftzoôlxplng rănuoẃn đftzoôlxpḷc bôlxpl̃ng ngưfekỳng hănuow̉n lạI, câmsgh́t đftzoâmsgh̀u lêspsmn cảnh giác, sau đftzoó lâmsgh̀n lưfekyơotmạt chuyêspsm̉n hưfekyơotmáng vêspsm̀ phía đftzoưfekyơotmàng vào Đmxvsôlxpḷc Xà Côlxpĺc.

 

Ơgryb̉ xa nơotmai con đftzoưfekyơotmàng mòn quạnh que đftzoó, phảng phâmsgh́t nhưfeky có tiêspsḿng trôlxpĺng trâmsgḥn trâmsgh̀m trâmsgh̀m vang vọng, nguyêspsmn cả mảnh đftzoâmsgh́t bănuoẃt đftzoâmsgh̀u tưfekỳ tưfekỳ rung đftzoôlxpḷng nhè nhẹ, thanh âmsghm quái dị nhưfeky thiêspsmn quâmsghn vạn mã đftzoôlxpl̀ng loạt tiêspsḿn tơotmáI, tưfekỳ phưfekyơotmang xa vôlxplmsgḥn truyêspsm̀n lại.

 

* * * * * *

 

Buôlxpl̉I sơotmám mai trong sơotman côlxpĺc, đftzoôlxpḷt nhiêspsmn chìm lănuoẃng vào trong môlxpḷt màn yêspsmn lănuoẉng.

 

“Hù!”.

 

lxpḷt hơotmai dài ác khí xuâmsgh́t ra, têspsmn đftzoạI đftzoêspsṃ tưfekỷ Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n thu nhâmsgḥn thuơotmả sanh tiêspsm̀n là Phạm Hùng đftzoang hung tơotmạn vung tay, quănuowng thi thêspsm̉ têspsmn đftzoêspsṃ tưfekỷ Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln bị hănuoẃn bóp nát đftzoâmsgh̀u qua môlxpḷt bêspsmn. Thi thêspsm̉ bay qua giưfekỹa khoảng khôlxplng, bịch môlxpḷt tiêspsḿng rơotmai đftzoâmsgḥp lêspsmn trêspsmn bàn thơotmà trưfekyơotmác linh đftzoưfekyơotmàng, rôlxpl̀I rơotmát xuôlxpĺng đftzoâmsgh́t.

 

fekyơotmàng nhưfeky trong cõi mơotmà mịt có tiêspsḿng ác ma cưfekyơotmàI nhạo, lạI hănuoẉc giả muôlxpĺn cho Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n môlxpḷt vị Ma giáo môlxpln chủ lúc còn sôlxpĺng giêspsḿt ngưfekyơotmàI nhưfeky ngoé môlxpḷt món lêspsm̃ têspsḿ, ơotmả trong ngoài linh đftzoưfekyơotmàng nơotmai đftzoêspsm̉ linh cưfekỹu của Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n, lúc này máu đftzoã sơotmám chảy thành sôlxplng, nhìn quanh đftzoêspsm̀u là thi thêspsm̉ của Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln đftzoêspsṃ tưfekỷ.

 

Mùi máu ngưfekyơotmàI tanh nôlxpl̀ng nănuoẉc, bay khănuoẃp nơotmai trong khôlxplng khí.

 

Giơotmà đftzoâmsghy, ba têspsmn đftzoạI đftzoêspsṃ tưfekỷ của Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n là Phạm Hùng, Trình Vôlxpl Nha và Đmxvsoạn Nhưfekyotman, thêspsḿ lưfekỵc ba bêspsmn đftzoã chém giêspsḿt lâmsgh̃n nhau mâmsgh́y ngày qua, trưfekỳ môlxpḷt vài kẻ thủ lĩnh đftzoạo hạnh cao thâmsghm đftzoưfekýng đftzoâmsgh̀u, đftzoêspsṃ tưfekỷ thôlxplng thưfekyơotmàng của Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln đftzoã sơotmám tưfekỷ thưfekyơotmang hơotman nưfekỷa, nhưfekỹng kẻ tranh đftzoâmsgh́u quyêspsm̀n lưfekỵc tưfekỳ ba hêspsṃ phái trong mâmsgh́y ngày qua ánh mănuoẃt đftzoã đftzoỏ sọc, gâmsgh̀n nhưfeky đftzoã trơotmả nêspsmn đftzospsmn cuôlxpl̀ng.

 

Trêspsmn bàn thơotmà nơotmai linh đftzoưfekyơotmàng, chiêspsḿc hôlxpḷp đftzoưfekỵng môlxpln chủ âmsgh́n tín vâmsgh̃n lănuoẉng lẽ nănuoẁm đftzoó, lạnh lùng nhìn mọI thưfeký.

 

fekyơotmàng nhưfeky đftzoã chém giêspsḿt mỏI mêspsṃt, các cuôlxpḷc tranh đftzoâmsgh́u trong ngoài linh đftzoưfekyơotmàng tưfekỳ tưfekỳ giảm đftzoi, nhưfekyng trong bâmsgh̀u khôlxplng khí khâmsgh̉n trưfekyơotmang lúc kiêspsḿm rút cung giưfekyơotmang này, ngưfekyơotmạc lạI càng thêspsmm khâmsgh̉n trưfekyơotmang hơotman.

 

Lão tam Đmxvsoạn Nhưfekyotman ơotmả giưfekỹa bôlxpĺn lão già mănuoẉt mày kỳ dị, hai mănuoẃt lâmsgh́p loé hung quang, nhìn vêspsm̀ Phạm Hùng và Trình Vôlxpl Nha đftzoưfekýng phâmsghn lâmsgḥp ơotmả phía trưfekyơotmác mănuoẉt, cưfekyơotmàI lạnh nói: “Đmxvsêspsṃ nói hai vị sưfeky huynh, hai vị vâmsgh̃n còn khôlxplng chịu rút tay ưfeky, hiêspsṃn tạI trưfekỳ mâmsgh́y lão hôlxpl̀ đftzoôlxpl̀ bêspsmn cạnh, còn ai có thêspsm̉ ra tay nưfekỹa?”.

 

Phạm Hùng cùng Trình Vôlxpl Nha đftzoôlxpĺI mănuoẉt nhìn nhau, tưfekỳ nơotmai ánh mănuoẃt đftzoỏ ngâmsgh̀u cảu hai ngưfekyơotmàI đftzoêspsm̀u lôlxpḷ ra môlxpḷt tia tuyêspsṃt vọng, tưfekỳ buôlxpl̉I chiêspsm̀u trong ngày thâmsgh́t đftzoâmsgh̀u tiêspsmn của Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n, trong linh đftzoưfekyơotmàng đftzoôlxpḷt nhiêspsmn phát xuâmsgh́t dị thanh, ba hêspsṃ phái tưfekỳ lâmsghu đftzoã giơotmáI bị lâmsgh̃n nhau lâmsgḥp tưfekýc đftzoạI cưfekỷ sát nhâmsgḥp linh đftzoưfekyơotmàng, sơotmạ rănuoẁng châmsgḥm đftzoi môlxpḷt bưfekyơotmác thì môlxpln chủ âmsgh́n tín sẽ bị ngưfekyơotmàI khác đftzooạt mâmsgh́t.

 

Trong tình huôlxpĺn hôlxpl̃n loạn đftzoó, vôlxpllxpĺ ngưfekyơotmàI xôlxplng vào linh đftzoưfekyơotmàng, tưfekỵ nhiêspsmn đftzoêspsm̀u cho là đftzoôlxpĺI phưfekyơotmang sơotmám toan tính muôlxpĺn xâmsghm phạm hiêspsṃp nghị mà đftzoêspsḿn đftzooạt môlxpln chủ âmsgh́n tín, trong vài lơotmàI đftzoã quâmsgh̀n nhau chém giêspsḿt.

 

Cho đftzoêspsḿn bâmsghy giơotmà, kêspsḿt quả ba hêspsṃ phái hôlxpl̃n chiêspsḿn, cuôlxpĺI cùng tưfekỳ tưfekỳ rõ ra, lão tam Đmxvsoạn Nhưfekyotman trưfekyơotmác giơotmà đftzoạo hạnh yêspsḿu kém, lạI bănuoẁng vào thưfekỵc lưfekỵc hùng hâmsgḥu trong tay, tưfekỳ tưfekỳ áp đftzoảo Phạm Hùng và Trình Vôlxpl Nha.

 

Lúc này, trưfekỳ ba lão đftzoưfekýng đftzoănuoẁng sau hai ngưfekyơotmàI là Bách Đmxvsôlxpḷc Tưfekỷ, Hâmsgh́p Huyêspsḿt lão yêspsmu, Đmxvsoan Môlxpḷc lão tôlxpl̉ vâmsgh̃n chưfekya đftzoêspsḿn mưfekyơotmàI ngưfekyơotmàI, trong tay họ đftzoã khôlxplng còn ai nưfekỹa.

 

So vơotmáI Đmxvsoạn Nhưfekyotman bêspsmn mình khôlxplg chỉ có “Đmxvsôlxpḷc Môlxpln Tưfeký Lão” hôlxpḷ vêspsṃ, trong tôlxpĺI ngoài sáng ít nhâmsgh́t cũng còn hơotman trănuowm ngưfekyơotmàI, trong đftzoó cao thủ vôlxpllxpĺ, thưfekỵc lưfekỵc hùng hâmsgḥu của Vạn Đmxvsôlxplc Môlxpln trưfekyơotmác giơotmà, khôlxplng ngơotmà có sáu phâmsgh̀n đftzoêspsm̀u nănuoẁm hêspsḿt trong tay Đmxvsoạn Nhưfekyotman, so vơotmáI trưfekyơotmác khi khai chiêspsḿn còn nhiêspsm̀u hơotman, quả thâmsgḥt là ngoài dưfekỵ liêspsṃu của bọn họ.

 

nuoẃt nhìn thâmsgh́y bạI cuôlxpḷc đftzoã đftzoịnh, Phạm Hùng cùng Trình Vôlxpl Nha tràn ngâmsgḥp vẻ bâmsgh́t cam trong mănuoẃt, nhưfekyng chung quy khôlxplng còn gì đftzoêspsm̉ nói. Nhìn bôlxpḷ dạng của hai vị sưfeky huynh, Đmxvsoạn Nhưfekyotman khôlxplng nhịn đftzoưfekyơotmạc cưfekyơotmàI lơotmán ha hả, trưfekyơotmác giơotmà trêspsmn đftzoâmsgh̀u hănuoẃn có hai vị sưfeky huynh bá đftzoạo, ơotmả dưfekyơotmáI lạI là têspsmn Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm mà sưfeky phụ Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n hêspsḿt mưfekỵc thưfekyơotmang yêspsmu, hănuoẃn trưfekyơotmác giơotmà chỉ bị ngưfekyơotmàI coi thưfekyơotmàng, chịu đftzoưfekỵng nhưfeky thêspsḿ nhiêspsm̀u nănuowm, cuôlxpĺI cùng cũng có thêspsm̉ ngóc đftzoâmsgh̀u dâmsgḥy, nhưfeky thêspsḿ thưfekỷ hỏI sao hănuoẃn khôlxplng mưfekỳng nhưfeky đftzospsmn đftzoưfekyơotmạc.

 

Đmxvsoạn Nhưfekyotman kiêspsmu ngạo tiêspsḿn vêspsm̀ phía trưfekyơotmác, Đmxvsôlxpḷc Môlxpln Tưfeký Lão bảo vêspsṃ xung quanh hănuoẃn. Phạm Hùng và Trình Vôlxpl Nha to mănuoẃt nhìn hănuoẃn bưfekyơotmác đftzoêspsḿn cái bàn thơotmà ơotmả đftzoănuoẁng trưfekyơotmác, đftzoưfekýng trưfekyơotmác chiêspsḿc hôlxpḷp nọ, hai ngưfekyơotmài tay nănuoẃm chănuoẉt thành quyêspsm̀n, nghiêspsḿn rănuowng kèn kẹt, rõ ràng là phâmsgh̃n hâmsgḥn cùng cưfekỵc.

 

msgh́t quá lúc này, sưfekỵ phâmsgh̃n nôlxpḷ của họ trong mănuoẃt Đmxvsoạn Nhưfekyotman, rõ ràng là hình ảnh mà kẻ chiêspsḿn thănuoẃng ưfekya thích nhâmsgh́t, hănuoẃn thâmsgḥm chí cảm thâmsgh́y rănuoẁng có lúc thôlxpĺng trị mọI ngưfekyơotmàI mơotmáI khôlxplng uôlxpl̉ng côlxplng môlxpḷt đftzoơotmàI hănuoẃn.

 

Đmxvsoạn Nhưfekyotman ha hả cưfekyơotmàI lơotmán, thái đftzoôlxpḷ kiêspsmu cuôlxpl̀ng, vạn phâmsgh̀n đftzoănuoẃc ý vưfekyơotman tay ra, câmsgh̀m lâmsgh́y chiêspsḿc hôlxpḷp màu xanh nọ.

 

Phạm Hùng và Trình Vôlxpl Nha phát ra môlxpḷt tiêspsḿng gâmsgh̀m nhỏ, bưfekyơotmác tơotmáI môlxpḷt bưfekyơotmác, nhưfekyng Đmxvsôlxpḷc Môlxpln Tưfeký Lão tưfekýc khănuoẃc chuyêspsm̉n mình nhìn qua bọn họ, đftzoôlxpl̀ng thơotmàI thủ hạ xung quanh Đmxvsoạn Nhưfekyotman hôlxplspsmn môlxpḷt lưfekyơotmạt tràn qua, bao vâmsghy bọn họ, trong mănuoẃt hai ngưfekyơotmàI nhưfekylxpĺc lưfekỷa, xa xa trưfekỳng mănuoẃt nhìn chiêspsḿc hôlxpḷp trong tay Đmxvsoạn Nhưfekyotman.

 

Tiêspsḿng cưfekyơotmàI Đmxvsoạn Nhưfekyotman càng thêspsmm đftzoănuoẃc ý, thoả mãn xoay tay mơotmả khoá, mơotmả bung chiêspsḿc hôlxpḷp ra, thâmsgh́y mănuoẉt đftzoáy hôlxpḷp phủ môlxpḷt lơotmáp lụa vàng, trêspsmn đftzoănuoẉt chiêspsḿc âmsgh́n nhỏ màu nâmsghu đftzoâmsgḥm, trêspsmn âmsgh́n đftzospsmu khănuoẃc môlxpḷt con rănuoẃn nhỏ trôlxplng nhưfeky thâmsgḥt, mănuoẉc dù kkhôlxplng xoay lạI, nhưfekyng tâmsgh́t cả mọI ngưfekyơotmàI tạI đftzoưfekyơotmang trưfekyơotmàng bao gôlxpl̀m cả Đmxvsoạn Nhưfekyotman, đftzoêspsm̀u biêspsḿt bêspsmn dưfekyơotmáI tiêspsm̉u âmsgh́n nọ có khănuoẃc bôlxpĺn chưfekỹ:

 

Vạn Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n Âxwdt́n

 

Đmxvsoạn Nhưfekyotman ngạo mạn nhìn quanh, ánh mănuoẃt dưfekỳng lạI trêspsmn mănuoẉt Phạm Hùng và Trình Vôlxpl Nha môlxpḷt chút, sau khi hưfekyơotmảng thụ cảm giác sung sưfekyơotmáng của kẻ chiêspsḿn thănuoẃng, Đmxvsoạn Nhưfekyotman mỉm cưfekyơotmàI, tuy nhiêspsmn máu tưfekyơotmai dính trêspsmn gưfekyơotmang mănuoẉt làm cho nụ cưfekyơotmàI của hănuoẃn trơotmả nêspsmn nguỵ dị và hung ác, hănuoẃn câmsgh̀m lâmsgh́y chiêspsḿc Vạn Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n Âxwdt́n âmsgh́y đftzoưfekya lêspsmn, xoay qua xoay lại. Hănuoẃn muôlxpĺn kỹ kỹ càng càng nhìn xem cái vâmsgḥt tưfekyơotmạng trưfekyng cho quyêspsm̀n lưfekỵc tôlxpĺI cao trong Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln.

 

lxpḷt khănuoẃc đftzoó, trêspsmn linh đftzoưfekyơotmàng trưfekỳ tiêspsḿng hít thơotmả đftzoâmsgh̀y phâmsgh̃n nôlxpḷ của Phạm Hùng và Trình Vôlxpl Nha ra, tuyêspsṃt khôlxplng có môlxpḷt tiêspsḿng đftzoôlxpḷng nào khác, mănuoẃt nhìn xem, môlxpḷt đftzoơotmàI môlxpln chủ mơotmáI của Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln sănuoẃp đftzoănuowng quang.

 

Đmxvsôlxpḷt nhiêspsmn, đftzoúng trong lúc mọI ngưfekyơotmàI đftzoưfekyơotmang nín thơotmả chơotmà đftzoơotmạI, Đmxvsoạn Nhưfekyotman thình lình rú lêspsmn môlxpḷt tiêspsḿng vôlxpl cùng đftzoau đftzoơotmán, chiêspsḿc hôlxpḷp và Vạn Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n Âxwdt́n tôlxpĺI quan trọng kia bôlxpl̃ng rơotmai xuôlxpĺng đftzoâmsgh́t tưfekỳ trong tay hănuoẃn.

 

MọI ngưfekyơotmàI sưfekỷng sôlxpĺt, đftzoôlxpl̀ng loạt nhìn vêspsm̀ phía hănuoẃn, giâmsghy lát sau còn chưfekya hêspsḿt bàng hoàng.

 

Chỉ thâmsgh́y Đmxvsoạn Nhưfekyotman vưfekỳa rôlxpl̀I còn ngạo mạn nhâmsgh́t đftzoơotmàI, giơotmà đftzoâmsghy toàn thâmsghn đftzoêspsm̀u run râmsgh̉y, cả gưfekyơotmang mănuoẉt khôlxplng còn chút huyêspsḿt sănuoẃc, đftzoănuoẉc biêspsṃt là đftzoôlxpli tay, chỉ trong chơotmáp mănuoẃt đftzoã biêspsḿn thành đftzoen sâmsgḥm đftzoêspsḿn vôlxpl cùng quỷ dị.

 

Lát sau, tưfekỳ trong tay hănuoẃn vang lêspsmn tiêspsḿng đftzoâmsgḥp cánh nho nhỏ, có môlxpḷt con phi trùng quái dị tưfekỳ kẽ ngón tay hănuoẃn bay lêspsmn.

 

TạI đftzoưfekyơotmang trưfekyơotmàng ai cũng là nhâmsghn vâmsgḥt cao thâmsghm trong Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln, tuy rănuoẁng con quái trùng đftzoó bay vơotmáI tôlxpĺc đftzoôlxpḷ râmsgh́t nhanh, nhưfekyng hâmsgh̀u nhưfeky ai cũng đftzoã thâmsgh́y rõ nó, Bách Đmxvsôlxpḷc Tưfekỷ la lêspsmn thâmsgh́t thanh trưfekyơotmác nhâmsgh́t: “Thâmsgh́t Vĩ Ngôlxpllxplng, đftzoó là Thâmsgh́t Vĩ Ngôlxpllxplng!”.

 

Âxwdtm thanh áy nhưfeky tiêspsḿng kêspsmu châmsgh́n đftzoôlxpḷng tâmsghm phách, làm mọI ngưfekyơotmàI sưfekỷng sôlxpĺt, tâmsgh́t cả đftzoôlxpl̀ng lưfekyơotmạt hưfekyơotmáng vêspsm̀ Đmxvsoạn Nhưfekyotman nhìn xem, chỉ thâmsgh́y toàn thâmsghn hănuoẃ run râmsgh̉y càng lúc càng dưfekỹ dôlxpḷI, môlxpḷt lão già bêspsmn cạnh vưfekỳa duôlxpl̃I tay ra nănuoẃm nhưfekyng chỉ vưfekỳa đftzoụng nhẹ vào áo hănuoẃn, bôlxpl̃ng than hình rung đftzoôlxpḷng, hét to môlxpḷt tiêspsḿng rôlxpl̀I nhảy lùi ra sau, trong tích tănuoẃc tay phảI đftzoã bị đftzoen hêspsḿt môlxpḷt khoảng.

 

Đmxvsưfekýng tưfekỳ xa, tròng mănuoẃt Hâmsgh́p Huyêspsḿt Lão Yêspsmu thu nhỏ lạI, nói dưfekýt khoát: “Hủ Nhục Đmxvsài….”.

 

Lão già bị trúng đftzoôlxpḷc nọ lơotmán tiêspsḿng kêspsmu hôlxpl, môlxpḷt lão già khác bêspsmn cạnh khôlxplng ngơotmà rôlxpĺng lơotmán môlxpḷt tiêspsḿng, chụp lâmsgh́y chiêspsḿc ghêspsḿ nănuoẁm bêspsmn cạnh. bẻ lâmsgh́y môlxpḷt châmsghn, hưfekyơotmáng vêspsm̀ tay phảI của lão già đftzoó bôlxpl̉ xuôlxpĺng. DưfekyơotmáI đftzoạo hạnh cao thâmsghm của lão, châmsghn ghêspsḿ nọ nhưfeky dao sănuoẃc bén, cưfekýng rănuoẃn nhănuoẁm tay phảI lão già bị trúng đftzoôlxpḷc chém xuôlxpĺng, sau đftzoó lão liêspsm̀n ném châmsghn ghêspsḿ đftzoi, hôlxpl̀ nhưfekyotmạ rănuoẁng câmsgh̀m lâmsghu môlxpḷt chút thì tay lã cũng có cùng môlxpḷt kêspsḿt cục.

 

Châmsghn ghêspsḿ bay trong khôlxplng trung, mọI ngưfekyơotmàI đftzoêspsm̀u nhanh chóng né tránh.

 

Lúc này toàn mănuoẉt Đmxvsoạn Nhưfekyfekyơotmang dĩ nhiêspsmn phủ đftzoâmsgh̀y hănuoẃc khí, ai nâmsgh́y đftzoêspsm̀u thâmsgh́y rõ ràng, hai tay hănuoẃn hoàn toàn đftzoen óng, phụp môlxpḷt tiêspsḿng tưfekỳ vơotmã da phá ra, khôlxplng ngơotmà máu chảy ra cũng đftzoã thành màu đftzoen.

 

Trong giâmsghy lát, nhưfekỹng tiêspsḿng “phụp, bụp, phọt” vang lêspsmn khôlxplng ngưfekỳng khiêspsḿn ngưfekyơotmàI nhe rơotmãn óc, Đmxvsoạn Nhưfekyotman thâmsghn trúng hai loạI đftzoôlxpḷng vâmsgḥt tôlxpĺI đftzoôlxpḷc trong thiêspsmn hạ, toàn thâmsghn da thịt tan nát, máu đftzoen bănuoẃn ra khănuoẃp nơotmai, rơotmai rơotmát trêspsmn đftzoâmsgh́t, sau giâmsghy lát lănuown lôlxpḷn, cuôlxpĺI cùng thì nănuoẁm im khôlxplng đftzoôlxpḷng đftzoâmsgḥy.

 

Phạm Hùng ngâmsghy ra nhìn cảnh man rơotmạ khôlxplng ngưfekỳng ơotmả trưfekyơotmác mănuoẃt trong nhâmsgh́t khănuoẃc, hiêspsṃn tạI là sưfeky đftzoêspsṃ đftzoã sơotmám mâmsgh́t mạng, bâmsgh́t chơotmạt quay đftzoâmsgh̀u hét lơotmán: “Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm, têspsmn súc sinh gian trá ngưfekyơotmai, hãy ra đftzoâmsghy cho ta!”.

 

MọI ngưfekyơotmàI liêspsm̀n tỉnh ngôlxpḷ, “Hủ Nhục Đmxvsài” đftzoôlxpḷc tính hung mãnh ác đftzoôlxpḷc, là vâmsgḥt tôlxpĺI ác đftzoôlxpḷc trong thiêspsmn hạ, trong Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln mà nói, trưfekyơotmác giơotmà chỉ có môlxpl̃I Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n có thêspsm̉ sưfekỷ dụng, Phạm Hùng, Trình Vôlxpl Nha, Đmxvsoạn Nhưfekyotman ba ngưfekyơotmàI tu hành giơotmáI hạn đftzoêspsm̀u khôlxplng thêspsm̉ sưfekỷ dụng đftzoưfekyơotmạc.

 

otman nưfekỹa Thâmsgh́t Vĩ Ngôlxpllxplng là vâmsgḥt kỳ trâmsghn tuyêspsṃt đftzoôlxpḷc, trưfekyơotmác giơotmà chỉ có Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n câmsgh́t giưfekỹ bêspsmn mình, lâmsgh̀n này cả hai loạI kịch đftzoôlxpḷc đftzoôlxpl̀ng thơotmàI xuâmsgh́t hiêspsṃn, lạI ơotmả trong hôlxpḷp đftzoưfekỵng Vạn Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n Âxwdt́n, khôlxplng nói cũng biêspsḿt, rõ ràng là Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm lưfekyơotmàng gạt mọI ngưfekyơotmàI, lét lút hạ đftzoôlxpḷc.

 

Trong nhâmsgh́t thơotmàI, trêspsmn linh đftzoưfekyơotmàng ai nâmsgh́y đftzoêspsm̀u lo ngạI, ngưfekyơotmàI ngưfekyơotmàI đftzoêspsm̀u tưfekỵ mình câmsgh̉n thâmsgḥn nhìn quanh bôlxpĺ phía, chỉ sơotmạ Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm bôlxpl̃ng nhiêspsmn hiêspsṃn ra bêspsmn cạnh. Cái chêspsḿt của Đmxvsoạn Nhưfekyotman quả thâmsgḥt đftzoáng sơotmạ, khôlxplng ai khôlxplng bị kinh sơotmạ châmsgh́n đftzoôlxpḷng.

 

Trong giâmsghy phút này, môlxpḷt bâmsgh̀u khôlxplng khí u ám bao trùm linh đftzoưfekyơotmàng, khôlxplng ai dám lêspsmn tiêspsḿng. Chỉ có tưfekỳ thi têspsm̉ Đmxvsoạn Nhưfekyotman, tưfekỳng giọt máu đftzoen tưfekỳ tưfekỳ rỉ xuôlxpĺng, khi chạm mănuoẉt đftzoâmsgh́t, phát ra tiêspsḿng sì sì, khoét cháy môlxpḷt lôlxpl̃ nhỏ. Trong nháy mănuoẃt, xung quanh thi thêspsm̉ đftzoêspsm̀u có nhưfekỹng lôlxpl̃ nhỏ, có thêspsm̉ thâmsgh́y đftzoưfekyơotmạc đftzoôlxpḷc tính vôlxpl cùng dưfekỹ dôlxpḷi.

 

“Hà hà, thêspsḿ nào rôlxpl̀I, hai vị sưfeky huynh, các vị trưfekyơotmảng lão cung phụng? Chúng ta chỉ mơotmáI mâmsgh́t ngày khôlxplng gănuoẉp, khó nhơotmà lạI đftzoưfekyơotmạc các đftzoạI gia mong tưfekyơotmảng đftzoêspsḿn thêspsḿ này!”. Môlxpḷt thanh âmsghm nhẹ nhàng đftzospsm̀m tĩnh, chơotmạt truyêspsm̀n vào tưfekỳ ngoài linh đftzoưfekyơotmàng, mọI ngưfekyơotmàI châmsgh́n đftzoôlxpḷng, nhìn ra bêspsmn ngoài, chỉ thâmsgh́y Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm đftzoã thay đftzoôlxpl̉I y sam, cơotmảI bỏ ma y hiêspsḿu phục, mănuoẉc vào bôlxpḷ y phục thưfekyơotmàng ngày, trêspsmn mănuoẉt hiêspsm̉n lôlxpḷ nụ cưfekyơotmàI, tưfekỳ tưfekỳ đftzoi tơotmái. NgưfekyơotmàI tinh mănuoẃt đftzoã sơotmám nhìn thâmsgh́y, trêspsmn vai hănuoẃn, môlxpḷt con quái trùng nho nhỏ đftzoâmsgḥu ơotmả đftzoó, chính là Thâmsgh́t Vĩ Ngôlxpllxplng.

 

Phạm Hùng cănuowm hơotmàn nói: “Là ngưfekyơotmai hạ đftzoôlxpḷc?”.

 

msgh̀n Vôlxpl Viêspsmm lúc này tưfekỵa hôlxpl̀ nhưfeky khôlxplng nhìn thâmsgh́y mọI ngưfekyơotmàI, thănuow̉ng ưfekyơotmãn ngưfekỵc bưfekyơotmác đftzoi vêspsm̀ phía trưfekyơotmác, đftzoêspsḿn bêspsmn thi thêspsm̉ Đmxvsoạn Nhưfekyotman, dưfekyơotmáI ánh mănuoẃt của mọI ngưfekyơotmàI, thò tay nhănuoẉt lâmsgh́y Vạn Đmxvsôlxpḷc Thâmsgh̀n Âxwdt́n  tưfekỳ trong châmsgh́t kịch đftzoôlxpḷc vôlxpl cùng kia.

 

Đmxvsôlxpli mănuoẃt Phạm Hùng và Trình Vôlxpl Nha co lạI, Trình Vôlxpl Nha cưfekyơotmàI nhạt nói: “GiỏI ghêspsm a! Tiêspsm̉u sưfeky đftzoêspsṃ, ba ngưfekyơotmàI chúng ta đftzoêspsm̀u thâmsgḥt quá coi thưfekyơotmàng đftzoêspsṃ rôlxpl̀I”.

 

msgh̀n Vôlxpl Viêspsmm cưfekyơotmàI nói: “Nhị sưfeky huynh nói chơotmai rôlxpl̀I, kỳ thâmsgḥt vơotmáI thưfekỵc lưfekỵc của ba vị sưfeky huynh, muôlxpĺn lâmsgh́y tính mêspsṃnh của tiêspsm̉u đftzoêspsṃ quả thâmsgḥt dêspsm̃ nhưfeky trơotmả bàn tay, tiêspsm̉u đftzoêspsṃ vôlxpĺn khôlxplng dám phản kháng. Chỉ là trưfekyơotmác lúc lâmsghm chung sưfeky phụ nhănuoẃc nhơotmả dănuoẉn dò rănuoẁng, nói nhưfeky ngày nay Quỷ Vưfekyơotmang Tôlxplng, Hơotmạp Hoan Phái đftzoêspsm̀u nhưfekylxpl̉ rình môlxpl̀I, ba vị sưfeky huynh sưfekýc lưfekỵc khôlxplng đftzoủ, nhâmsgh́t đftzoịnh phảI đftzoêspsm̉ đftzoêspsṃ tiêspsḿp thụ chưfekýc vị môlxpln chủ. Tiêspsm̉u đftzoêspsṃ tưfekỳ nhỏ đftzoưfekyơotmạc sưfeky phụ nuôlxpli dưfekyơotmãng tơotmáI lơotmán, sưfeky âmsghn thâmsghm trọng, khôlxplng dám khôlxplng theo, do đftzoó mơotmáI thi triêspsm̉n chút kêspsḿ mọn, đftzoã làm cho ba vị sưfeky huynh phảI chịu khôlxpl̉ rôlxpl̀I!”.

 

Phạm Hùng giâmsgḥn giưfekỹ nói: “Phí lơotmàI, ngưfekyơotmai nghĩ hiêspsṃn giơotmà ngưfekyơotmàI thănuoẃng chănuoẃc rôlxpl̀I sao, nói ngưfekyơotmai biêspsḿt, ngưfekyơotmàI mà lão tưfekỷ muôlxpĺn giêspsḿt trưfekyơotmác nhâmsgh́t là ngưfekyơotmai!”. Nói đftzooạn, hănuoẃn xoay đftzoâmsgh̀u đftzoôlxpĺI vơotmáI Trình Vôlxpl Nhai kêspsmu rănuoẁng: “Lão nhị, tiêspsm̉u tưfekỷ này quá sưfekýc tàn đftzoôlxpḷc, chúng ta hơotmạp lưfekỵc giêspsḿt hănuoẃn đftzoi, sau đftzoó cúng ta chia đftzoôlxpli thiêspsmn hạ”.

 

Trình Vôlxpl Nha lâmsgḥp tưfekýc đftzoáp: “Đmxvsưfekyơotmạc, chúng ta lêspsmn!”

 

Trong tiêspsḿng quát tháo, chỉ thâmsgh́y hai ngưfekyơotmàI họ chuâmsgh̉n bị xôlxplng lêspsmn, theo sau là Bách Đmxvsôlxpḷc Tưfekỷ, Hâmsgh́p Huyêspsḿt lão yêspsmu trong lúc mâmsgh́y ngưfekyơotmàI đftzoó coi bôlxpḷ cũng sănuoẃp xôlxplng lêspsmn theo. Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm nhạt nhoẽ nói: “Mâmsgh́y vị trưfekyơotmảng lão, các vị cũng đftzoã thâmsgh́y, mâmsgh́y vị sưfeky huynh của ta thâmsgḥt khôlxplng nêspsmn trò trôlxpĺng gì, các vị muôlxpĺn tiêspsḿn qua giêspsḿt ta, bỏ qua chuyêspsṃn ta có Thâmsgh́t Vĩ Ngôlxpllxplng và Hủ Nhục Đmxvsài, các vị có thêspsm̉ nào thănuoẃng đftzoưfekyơotmạc ta chănuowng? Cho là các vị hơotmạp lưfekỵc giêspsḿt đftzoưfekyơotmạc ta, đftzoi theo hai phêspsḿ vâmsgḥt này, nhưfekỹng ngày sau này của các vị có đftzoưfekyơotmạc tôlxpĺt đftzoẹp chănuowng, có thănuoẃng nôlxpl̉I Quỷ Vưfekyơotmang Tôlxplng và Hơotmạp Hoan Phái chănuowng? Có thêspsm̉ nào tưfekỳ trong vòng vâmsghy của mâmsgh́y kẻ chánh đftzoạo mà thoát đftzoưfekyơotmạc chănuowng?”

 

Bách Đmxvsôlxpḷc Tưfekỷ và Hâmsgh́p Huyêspsḿt lão yêspsmu, Đmxvsoan Môlxpḷc lão tôlxpl̉ mâmsgh́y ngưfekyơotmàI ngạc nhiêspsmn ngưfekỳng bưfekyơotmác, Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm mơotmáI vưfekỳa sưfekỷ dụng hai đftzoạI kịch đftzoôlxpḷc trêspsmn ngưfekyơotmàI Đmxvsoạn Nhưfekyotman, phảI là kẻ lãnh ngôlxpḷ sâmsghu xa đftzoưfekyơotmạc châmsghn truyêspsm̀n  tưfekỳ Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln đftzoôlxpḷc kinh tuyêspsṃt mơotmáI có thêspsm̉ sưfekỷ dụng. Bọn họ tuy ơotmả Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln nhiêspsm̀u nănuowm, song vâmsgh̃n khôlxplng cách nào tiêspsḿn đftzoêspsḿn cảnh giơotmáI đftzoó, đftzoôlxpĺI vơotmáI Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm  môlxpḷ têspsmn trẻ tuôlxpl̉I này trong lòng râmsgh́t e ngại. Nay nghe Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm nói mâmsgh́y câmsghu đftzoó, nhâmsgh́t thơotmàI lưfekyơotmãng lưfekỵ trong lòg, đftzoêspsm̀u khôlxplng tiêspsḿn lêspsmn nưfekỹa.

 

lxpĺ đftzoôlxplng nhưfekyũng kẻ đftzoi theo Đmxvsoạn Nhưfekyotman, trưfekyơotmác tiêspsmn khôlxplng nghe theo mêspsṃnh lêspsṃnh của Phạm Hùng và Trình Vôlxpl Nha, lúc này cũng hơotman phâmsghn nưfekỷa nhìn nhau, khôlxplng biêspsḿt làm sao. Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm nhìn mọI ngưfekyơotmàI, cưfekyơotmàI nói: “Chưfeky vị, tạI hạ bảo chưfekýng, chỉ câmsgh̀n tạI hạ tiêspsḿp chưfekyơotmảng chưfekýc vị môlxpln chủ, nhâmsgh́t đftzoịnh khôlxplng kêspsm̉ thù cũ, các vị vôlxpĺn ơotmả trong môlxpln thêspsḿ nào, tạI hạ nhâmsgh́t đftzoịnh đftzoôlxpĺI đftzoãi nhưfeky thêspsḿ”.

 

Trong ánh mănuoẃt phâmsgh̃n nôlxpḷ và lo ngạI của Phạm Hùng cùng Trình Vôlxpl Nha, mọI ngưfekyơotmàI nhìn nhau môlxpḷt lúc lâmsghu, sau đftzoó Bách Đmxvsôlxpḷc Tưfekỷ thôlxpĺI lui trưfekyơotmác hêspsḿt, lát sau, Hâmsgh́p Huyêspsḿt lão yêspsmu, Đmxvsoan Môlxpḷc lão tôlxpl̉ cùng Đmxvsôlxpḷc Môlxpln tưfeký lão máy ngưfekyơotmàI cũng tưfekỳ tưfekỳ bưfekyơotmác qua môlxpḷt bêspsmn, chỉ đftzoêspsm̉ lạI Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm cùng Phạm Hùng, Trình Vôlxpl Nha ba vị sưfeky huynh đftzoêspsṃ đftzoưfekýng ơotmả giưfekỹa hiêspsṃn trưfekyơotmàng.

 

Trêspsmn mănuoẉt Phạm Hùng lôlxpḷ ra thâmsgh̀n sănuoẃc tuyêspsṃt vọng, biêspsḿt rănuoẁng thêspsḿ mạnh đftzoã mâmsgh́t, Trình Vôlxpl Nha mănuoẉt xám nhưfeky tro.

 

Trêspsmn mănuoẉt Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm vâmsgh̃n còn lưfekyu giưfekỹ nét cưfekyơotmàI nhàn nhạt, nhưfekyng trong lòng lạI phâmsgh̃n hâmsgḥn khó giảI, hănuoẃn lúc này hâmsgḥn khôlxplng phảI là hai vị sưfeky huynh đftzoang vùng vâmsgh̃y chơotmà chêspsḿt ơotmả trưfekyơotmác mănuoẉt, mà là Thưfekyơotmang Tùng đftzoạo nhâmsghn. Hănuoẃn vôlxpĺn đftzoã sơotmám đftzoịnh kêspsḿ sách tôlxpĺt, đftzoêspsm̉ ba vị sưfeky huynh

fekỵ chém giêspsḿt nhau, nhưfekyng tuyêspsṃt khôlxplng phảI là môlxpḷt trưfekyơotmàng đftzoánh nhau lơotmán lao thêspsḿ này, chỉ muôlxpĺn trưfekỳ đftzoi ba vị sưfeky huynh, hănuoẃn tưfekỵ nhiêspsmn có thêspsm̉ nănuoẃm lâmsgh́y đftzoạI quyêspsm̀n trong Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln.

 

Nào ngơotmà Thưfekyơotmang Tùng đftzoạo nhâmsghn tôlxpĺI hôlxplm đftzoó đftzoôlxpḷt nhiêspsmn đftzoêspsḿn nhúng tay vào, đftzoem sưfekỵ phâmsghn tranh của ba hêspsṃ phái biêspsḿn thành môlxpḷt trâmsgḥn đftzoạI hôlxpl̃n chiêspsḿn, làm thưfekỵc lưfekỵc vôlxpĺn thâmsghm hâmsgḥu của Vạn Đmxvsôlxpḷc Môlxpln tan biêspsḿn đftzoi trong cuôlxpḷc nôlxpḷI chiêspsḿn. Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm lúc này vưfekỳa phâmsgh̃n nôlxpḷ lạI vưfekỳa thưfekyơotmang tâmsghm nuôlxpĺI tiêspsḿc, thâmsgḥt hâmsgḥn khôlxplng đftzoem Thưfekyơotmang Tùng đftzoạo nhâmsghn xé làm hai mảnh cho hả. Bâmsgh́t quá nghĩ lạI, hình bóng Thưfekyơotmang Tùng đftzoạo nhâmsghn lúc này khôlxplng thâmsgh́y đftzoâmsghu cả, Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm chỉ còn nưfekyơotmác dănuoẁn cơotman giâmsgḥn xuôlxpĺng.

 

Nhưfekyng khôlxplng câmsgh̀n biêspsḿt thêspsḿ nào, lúc này Tâmsgh̀n Vôlxpl Viêspsmm đftzoã câmsgh̀m chănuoẃc thănuoẃng lơotmạI, hănuoẃn đftzoeo môlxpḷt nụ cưfekyơotmàI chiêspsḿn thănuoẃng, nhìn vêspsm̀ phía hai vị sưfeky huynh, thảnh thơotmai nói: “Hai vị sưfeky huynh, hai ngưfekyơotmàI còn khôlxplng mau tạ tôlxpḷI trưfekyơotmác linh vị của sưfeky phụ ưfeky…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.