Tru Tiên

Chương 135 : Phục sinh

    trước sau   
   

Bóng tôqnhći trải dài vôqnhcoewg̣n, chỉ có âoewgm phong lôqnhc̀ng lôqnhc̣ng môqnhc̃i lúc môqnhc̃i căqimd́t cưzmpǵa. Vu Yêuvrxu đdqnsi trêuvrxn thôqnhcng đdqnsạo trong Trâoewǵn Ma Côqnhc̉ Đdsmlôqnhc̣ng, trôqnhcng nhưzmpgqnhc̣t âoewgm linh đdqnsi vêuvrx̀ nơtopmi cưzmpg̉u u.

Đdsmlôqnhc̣ng huyêuvrx̣t lâoewgu đdqnsơtopm̀i càng đdqnsi càng thâoewǵy rôqnhc̣ng, nhưzmpgng bóng tôqnhći xung quanh môqnhc̃i lúc môqnhc̃i thâoewgm trâoewg̀m. Trêuvrxn con đdqnsưzmpgơtopm̀ng âoewgm lãnh đdqnsáng sơtopṃ, Vu Yêuvrxu thâoewg̣m chí có thêuvrx̉ nhăqimd́m măqimd́t mà bưzmpgơtopḿc đdqnsi.

Nhiêuvrx̀u năqimdm nay, y môqnhc̣t mình môqnhc̣t bóng quanh quâoewg̉n nơtopmi đdqnsâoewgy. Đdsmlêuvrx́n giơtopm̀, y rôqnhćt cuôqnhc̣c phải tưzmpg̣ tay thay đdqnsôqnhc̉i vâoewg̣n mêuvrx̣nh của mình.

Có lẽ, còn ảnh hưzmpgơtopm̉ng tơtopḿi cả vâoewg̣n mêuvrx̣nh của bao nhiêuvrxu ngưzmpgơtopm̀i khác trêuvrxn thêuvrx́ giơtopḿi.

Âpwtsm phong rú rít, ngay trưzmpgơtopḿc măqimḍt y!


qnhc̣t đdqnsuvrx̉m u quang, đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn sáng bưzmpg̀ng lêuvrxn phía trưzmpgơtopḿc, cho dù ánh sáng đdqnsó có u ám thêuvrx́ nào, nhưzmpgng trong vùng khêuvrx đdqnsăqimḍc tôqnhći tăqimdm này, nó vâoewg̃n lâoewǵp loé chói măqimd́t.

Vu Yêuvrxu dưzmpg̀ng bưzmpgơtopḿc.

U quang khe khẽ chơtopḿp láy trong bóng tôqnhći, châoewg̣p chơtopm̀n bâoewǵt đdqnsịnh, nhưzmpg chiêuvrxu hôqnhc̀n, nhưzmpg dụ hoăqimḍc, nhưzmpg khát vọng, nhưzmpg châoewgm biêuvrx́m…

Gió, lay đdqnsôqnhc̣ng tà áo đdqnsen của y, giôqnhćng nhưzmpg bao nhiêuvrxu tuêuvrx́ nguyêuvrx̣t của quá vãng, y ngưzmpgng vọng vêuvrx̀ thơtopm̀i đdqnsó.

Nhiêuvrx̀u năqimdm trưzmpgơtopḿc, y cũng đdqnsưzmpǵng ơtopm̉ đdqnsâoewgy, nhưzmpg thêuvrx́ này, nhưzmpgng lúc đdqnsó, bêuvrxn mình y còn có huynh đdqnsêuvrx̣, trưzmpgơtopḿc măqimḍt y còn có môqnhc̣t thâoewgn ảnh tuy yêuvrx́u nhưzmpgơtopṃc nhưzmpgng phảng phâoewǵt ngăqimdn chôqnhćng đdqnsưzmpgơtopṃc cả đdqnsâoewǵt trơtopm̀i.

Hiêuvrx̣n tại, lại chỉ có cái bóng côqnhc đdqnsơtopmn của môqnhc̣t mình y.

“Nưzmpgơtopmng Nưzmpgơtopmng…” Y hơtopmi cúi đdqnsâoewg̀u, miêuvrx̣ng lâoewg̉m nhâoewg̉m gọi.

Sau đdqnsó, y lại lưzmpgơtopḿt vêuvrx̀ phía trưzmpgơtopḿc, vêuvrx̀ phía u quang đdqnsó, nhưzmpg con thiêuvrxu thâoewgn liêuvrx̀u mình.

U quang đdqnsại thịnh, âoewgm phong trong côqnhc̉ đdqnsôqnhc̣ng cũng đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn mạnh mẽ hăqimd̉n lêuvrxn. Vôqnhćn chỉ có môqnhc̣t đdqnsuvrx̉m sáng, nhưzmpgng tưzmpg̀ nơtopmi đdqnsó lâoewg̀n lâoewg̀n tản ra, dâoewg̀n dâoewg̀n chiêuvrx́u rọi cả xung quanh.

qimḍt đdqnsâoewǵt gâoewg̣p ghêuvrx̀nh lơtopm̉m chơtopm̉m, đdqnsêuvrx́n đdqnsâoewgu cũng thâoewǵy vưzmpgơtopmng vãi xưzmpgơtopmng trăqimd́ng mủn nát, của ngưzmpgơtopm̀i có, của mãnh thú cũng có. Trêuvrxn vách đdqnsôqnhc̣ng mêuvrxnh môqnhcng, nham thạch cưzmpǵng răqimd́n, dưzmpgơtopḿi bóng u quang chiêuvrx́u rọi, hiêuvrx̣n lêuvrxn vôqnhcqnhć vêuvrx́t hăqimd̀n dày đdqnsăqimḍc, ngang ngang dọc dọc, giôqnhćng nhưzmpg bị xé bưzmpg̉a ra môqnhc̣t cách thôqnhc bạo, nhìn râoewǵt rõ ràng.

Trong bóng tôqnhći, có môqnhc̣t thanh âoewgm, chính là ơtopm̉ nơtopmi sâoewgu nhâoewǵt của u quang, mang theo hàn ý băqimdng lạnh, khe khẽ vọng vang.

“Ngưzmpgơtopmi quay lại rôqnhc̀i…”

Âpwtsm đdqnsuvrx̣u đdqnsêuvrx́n cuôqnhći câoewgu kéo dài ra, dôqnhc̣i lại trêuvrxn các bưzmpǵc vách côqnhc̉ đdqnsôqnhc̣ng.


Vu Yêuvrxu khôqnhcng nói gì, chỉ đdqnsưzmpǵng đdqnsó trong vâoewg̀ng sáng, bâoewǵt đdqnsôqnhc̣ng giâoewgy lát, rôqnhc̀i rút cánh tay ra khỏi tâoewǵm áo đdqnsen, trêuvrxn tay y, là câoewgy Hăqimd́c Trưzmpgơtopṃng khảm Côqnhćt Ngọc.

“Ùng!...”

qnhc̣t tiêuvrx́ng gâoewg̀m, đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn vang lêuvrxn nhưzmpgoewǵm trong côqnhc̉ đdqnsôqnhc̣ng. Bóng tôqnhći xung quanh nháy măqimd́t bị đdqnsâoewg̉y lùi, nơtopmi thâoewgm sâoewgu mêuvrxnh mang đdqnsó, vụt loé lêuvrxn ánh hào quang chói lọi, nhưzmpgzmpg̣ tiêuvrx́p tay vôqnhcqnhć của ác ma, hưzmpgơtopḿng vêuvrx̀ phía Vu Yêuvrxu, hưzmpgơtopḿng vêuvrx̀ thánh khí đdqnsó đdqnsuvrxn cuôqnhc̀ng gào thét.

Đdsmlêuvrx́n nhưzmpg̃ng bưzmpǵc tưzmpgơtopm̀ng đdqnsá ngàn vạn năqimdm trong côqnhc̉ đdqnsôqnhc̣ng, giơtopm̀ phút này cũng băqimd́t đdqnsâoewg̀u rung lăqimd́c khôqnhcng ngưzmpg̀ng, đdqnsá lơtopḿn đdqnsá bé trút xuôqnhćng âoewg̀m ỹ.

Âpwtsm phong rít lêuvrxn thêuvrx thiêuvrx́t, nghe ra nhưzmpg tiêuvrx́ng thơtopm̉ thèm thuôqnhc̀ng, năqimḍng nhọc.

“… Ngưzmpgơtopmi còn nhơtopḿ, hình dáng của Nưzmpgơtopmng Nưzmpgơtopmng chưzmpǵ?” Vu Yêuvrxu nhìn luôqnhc̀ng hào quang chói lọi đdqnsang nhe nanh múa vuôqnhćt trưzmpgơtopḿc măqimḍt mình đdqnsó, đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn lăqimḍng lẽ hỏi môqnhc̣t câoewgu nhưzmpgoewg̣y.

Trong luôqnhc̀ng sáng rưzmpg̣c rơtopm̃, quang mang chơtopḿp đdqnsôqnhc̣ng đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn ngưzmpgng đdqnsọng lại môqnhc̣t lúc.

oewǵm áo đdqnsen của Vu Yêuvrxu, lại phâoewg̀n phâoewg̣t bay lêuvrxn giưzmpg̃a làn âoewgm phong lôqnhc̀ng lôqnhc̣ng.

Đdsmlêuvrx́n thanh âoewgm của y, nghe cũng phiêuvrxu phưzmpgơtopm̉ng bâoewǵt đdqnsịnh: “Tưzmpgơtopṃng đdqnsá của ngưzmpgơtopm̀i, vâoewg̃n dưzmpǵng ơtopm̉ cưzmpg̉a đdqnsôqnhc̣ng bêuvrxn ngoài…”

oewgu trong luôqnhc̀ng sáng, khôqnhcng có bâoewǵt kỳ môqnhc̣t thanh âoewgm nào, chỉ có tia sáng co duôqnhc̃i bâoewǵt đdqnsịnh, hăqimd́t lêuvrxn thâoewgn hình Vu Yêuvrxu lúc tỏ lúc mơtopm̀.

Vu Yêuvrxu khôqnhcng nói gì nưzmpg̃a, châoewg̣m rãi lưzmpgơtopḿt lêuvrxn trưzmpgơtopḿc, tiêuvrx́n vào sâoewgu trong luôqnhc̀ng hào quang.

***

qnhc̣t vùng bình đdqnsịa rôqnhc̣ng rãi, hiêuvrx̣n ra rõ rêuvrx̣t, nơtopmi đdqnsâoewgy khác hăqimd̉n ngoài kia, vách đdqnsá kiêuvrxn côqnhć phâoewg̀n lơtopḿn đdqnsêuvrx̀u hoàn hảo vôqnhc khuyêuvrx́t, trêuvrxn măqimḍt đdqnsâoewǵt có nhiêuvrx̀u xưzmpgơtopmng côqnhćt khôqnhc̉ng lôqnhc̀, mà phâoewg̀n lơtopḿn là nguyêuvrxn vẹn, đdqnsêuvrx́m ra cả thảy mưzmpgơtopm̀i ba bôqnhc̣.


zmpgơtopm̀i ba bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng côqnhćt đdqnsó hình trạng khác nhau, tán phát yêuvrxu khí rùng rùng, quâoewgy thành môqnhc̣t vòng tròn khoảng cách khôqnhcng đdqnsêuvrx̀u, nhưzmpgng cùng quay măqimḍt vào trong quay lưzmpgng ra ngoài, phảng phâoewǵt nhưzmpg đdqnsang bảo vêuvrx̣ môqnhc̣t cái gì. Tưzmpg̀ nhưzmpg̃ng hôqnhćc măqimd́t trôqnhćng rôqnhc̃ng đdqnsen ngòm, lơtopm̀n vơtopm̀n chiêuvrx́u ra tia nhìn săqimd́c lạnh.

Thâoewgn ảnh Vu Yêuvrxu đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn xuâoewǵt hiêuvrx̣n, băqimd́t đdqnsâoewg̀u lại gâoewg̀n vòng tròn quái dị kia, đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn, trong tiêuvrx́ng gió âoewgm lãnh văqimd̉ng ra môqnhc̣t thanh âoewgm kèn kẹt khiêuvrx́n ngưzmpgơtopm̀i ta ghêuvrxqimdng. Trêuvrxn nhưzmpg̃ng bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng trăqimd́ng, rõ ràng có mâoewǵy cái đdqnsâoewg̀u lâoewgu băqimd́t đdqnsâoewg̀u chuyêuvrx̉n đdqnsôqnhc̣ng, tưzmpg̀ tưzmpg̀ quay lại, nhìn vêuvrx̀ phía Vu Yêuvrxu đdqnsang bưzmpgơtopḿc tơtopḿi.

Vào thơtopm̀i khăqimd́c kinh khủng đdqnsêuvrx́n mưzmpǵc khiêuvrx́n trái tim hâoewg̀u nhưzmpg ngưzmpg̀ng đdqnsâoewg̣p đdqnsó, Vu Yêuvrxu lại khôqnhcng hêuvrx̀ đdqnsêuvrx̉ ý đdqnsêuvrx́n nhưzmpg̃ng khôqnhcoewgu đdqnsáng sơtopṃ kia, ánh măqimd́t y, tưzmpg̀ đdqnsâoewg̀u tơtopḿi cuôqnhći chỉ nhìn vêuvrx̀ môqnhc̣t nơtopmi.

Đdsmló là nơtopmi chính giưzmpg̃a vòng tròn do mưzmpgơtopm̀i ba bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng trăqimd́ng kia tạo thành.

topmi đdqnsó, môqnhc̣t bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng trăqimd́ng lơtopḿn băqimd̀ng ngưzmpgơtopm̀i thâoewg̣t, yêuvrxn lăqimḍng năqimd̀m trêuvrxn môqnhc̣t bêuvrx̣ đdqnsá bạch ngọc cao chưzmpg̀ng ba tâoewǵc, đdqnsuvrx̉m khác biêuvrx̣t vơtopḿi nhưzmpg̃ng xưzmpgơtopmng côqnhćt xung quanh là, vóc thâoewgn hình ngưzmpgơtopm̀i âoewǵy vâoewg̃n còn đdqnsăqimd́p tơtopm lụa, cũng khôqnhcng biêuvrx́t đdqnsã trải qua bao nhiêuvrxu thơtopm̀i gian, mà dưzmpgơtopḿi làn u quang chiêuvrx́u rọi, màu săqimd́c của nhưzmpg̃ng tơtopm lụa đdqnsó vâoewg̃n tưzmpgơtopmi mơtopḿi vôqnhc cùng.

zmpg̀ làn u quang rọi sáng xung quanh, đdqnsêuvrx́n luôqnhc̀ng âoewgm phong rú rít, nguyêuvrxn lai đdqnsêuvrx̀u do bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng trăqimd́ng này phát ra.

Vu Yêuvrxu châoewg̀m châoewg̣m lưzmpgơtopḿt lại gâoewg̀n.

Quang mang lưzmpgu chuyêuvrx̉n, nhưzmpg̃ng tia sáng nguỵ dị lúc dài lúc ngăqimd́n, phảng phâoewǵt trong bóng mịt mơtopm̀, có hai con măqimd́t đdqnsang chăqimd̀m chăqimd̀m nhìn y.

zmpgơtopm̀i ba bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng trăqimd́ng xung quanh đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn cùng phát ra tiêuvrx́ng ‘két két’, hâoewg̀u nhưzmpg nhâoewǵt têuvrx̀ sôqnhćng lại, đdqnsâoewg̀u lâoewgu chuyêuvrx̉n đdqnsôqnhc̣ng, hôqnhćc măqimd́t sâoewgu hoăqimd́m theo nhau chĩa vào Vu Yêuvrxu.

qnhc̣t lát sau, tâoewǵm tơtopm lụa đdqnsăqimd̀ng khôqnhcng bay lêuvrxn, trôqnhci lơtopmzmpg̉ng.

zmpgơtopm̀ng nhưzmpg có môqnhc̣t tiêuvrx́ng rêuvrxn khẽ trâoewg̀m úc, râoewǵt nhanh tưzmpg̀ tâoewǵm lụa chiêuvrx́u ra nhưzmpg̃ng tia sáng chói măqimd́t, nhưzmpguvrxn buôqnhcng cung khôqnhcng thêuvrx̉ dưzmpg̀ng lại đdqnsưzmpgơtopṃc, rin rít băqimd́n ra bôqnhćn phưzmpgơtopmng tám hưzmpgơtopḿng.

“Vù!” môqnhc̣t tiêuvrx́ng, Vu Yêuvrxu thâoewg̣m chí cảm thâoewǵy ánh sáng đdqnsó châoewǵt chưzmpǵa yêuvrxu lưzmpg̣c cuôqnhc̀n cuôqnhc̣n, lưzmpgơtopḿt sát qua bêuvrxn tai mình.

Gió rít dưzmpg̃ dôqnhc̣i, lâoewg̉n quâoewǵt nhưzmpg̃ng tiêuvrx́ng cưzmpgơtopm̀i lạnh âoewgm thâoewgm, băqimd́t đdqnsâoewg̀u vang lêuvrxn trong côqnhc̉ đdqnsôqnhc̣ng.


zmpgơtopm̀i ba bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng bôqnhc̃ng ngưzmpg̉a đdqnsâoewg̀u lêuvrxn trơtopm̀i hú hét!

Giưzmpg̃a bâoewg̀u khôqnhcng khí nguỵ dị khó tả đdqnsó, Vu Yêuvrxu châoewg̣m chạp quỳ xuôqnhćng trưzmpgơtopḿc măqimḍt bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng trăqimd́ng. Dưzmpgơtopḿi ánh bạch quang, trêuvrxn bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng kích cơtopm̃ băqimd̀ng ngưzmpgơtopm̀i thâoewg̣t đdqnsó, hêuvrx́t sưzmpǵc rõ ràng hiêuvrx̣n lêuvrxn năqimdm chôqnhc̃ gãy vơtopm̃, lâoewg̀n lưzmpgơtopṃt ơtopm̉ tay phải, măqimd́t cá châoewgn trái, xưzmpgơtopmng côqnhc̉ họng, xưzmpgơtopmng đdqnsâoewg̀u, còn côqnhc̣t xưzmpgơtopmng sôqnhćng thì khôqnhcng thâoewǵy đdqnsâoewgu cả.

Lúc này, có thêuvrx̉ nhìn thâoewǵy dưzmpgơtopḿi ánh sáng, nơtopmi tay phải bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng đdqnsã đdqnsăqimḍt môqnhc̣t viêuvrxn bạch châoewgu, nơtopmi măqimd́t cá châoewgn trái là môqnhc̣t mảnh đdqnsĩa ngọc, còn chôqnhc̃ gãy vơtopm̃ nơtopmi côqnhc̉ họng đdqnsăqimḍt môqnhc̣t cái vòng hình tròn.

Vu Yêuvrxu châoewg̣m rãi câoewg̀m Côqnhćt Ngọc găqimd́n trêuvrxn Hăqimd́c Trưzmpgơtopṃng, tưzmpg̀ tưzmpg̀ rút ra, sau đdqnsó, khẽ khàng đdqnsăqimḍt nó lêuvrxn cái đdqnsâoewg̀u lâoewgu của bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng trăqimd́ng. Giưzmpg̃a vâoewg̀ng trán, có môqnhc̣t cái lôqnhc̃ nhỏ vơtopm̃ nát, Côqnhćt Ngọc khôqnhcng lêuvrx̣ch khôqnhcng xôqnhc, đdqnsăqimḍt vưzmpg̀a khít vào đdqnsó.

Trong bóng tôqnhći, tưzmpg̣a nhưzmpg có môqnhc̣t thanh âoewgm gì đdqnsó, hun hút xa xa.

Vu Yêuvrxu thôqnhćt run râoewg̉y, thâoewgn mình nghiêuvrxng ngả, ánh sáng hăqimd́t trơtopm̉ lại đdqnsôqnhci măqimd́t y, giôqnhćng nhưzmpg hai ngọn hoả diêuvrx̣m bạch săqimd́c đdqnsang bùng cháy.

Ngọn hoả diêuvrx̣m bùng cháy đdqnsó, là linh hôqnhc̀n và thêuvrx̉ xác của ai?

Y khe khẽ thôqnhćt lêuvrxn, nhưzmpgng chăqimd̉ng ai nghe rõ, trong miêuvrx̣ng y lâoewg̉m bâoewg̉m nhưzmpg̃ng gì. Giâoewgy lát sau, y câoewg̀m câoewgy Hăqimd́c Trưzmpgơtopṃng, đdqnsăqimḍt vào chính giưzmpg̃a bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng, vị trí của côqnhc̣t sôqnhćng.

Đdsmlôqnhc̣t nhiêuvrxn, tâoewǵt cả tĩnh lăqimḍng hăqimd̉n.

Âpwtsm phong rú rít đdqnsã ngưzmpg̀ng, bạch quang chói măqimd́t đdqnsã tiêuvrxu tán, bóng tôqnhći nhưzmpg sóng cả cuôqnhc̣n trào trong biêuvrx̉n lơtopḿn vôqnhc biêuvrxn lăqimḍng lẽ ào lêuvrxn, nhâoewg̣n chìm hêuvrx́t thảy!

Là ai, âoewgm thâoewg̀m chơtopm̀ đdqnsơtopṃi trong bóng tôqnhći?

topmi đdqnsen đdqnsăqimḍc sâoewgu thăqimd̉m nhâoewǵt, hay là rạng đdqnsôqnhcng của ảo tưzmpgơtopm̉ng?

oewǵt cả đdqnsêuvrx̀u yêuvrxn tĩnh lại, giôqnhćng nhưzmpgzmpg̣ tịch mịch hoang lưzmpgơtopmng chưzmpga tưzmpg̀ng thay đdqnsôqnhc̉i kêuvrx̉ tưzmpg̀ thơtopm̀i viêuvrx̃n côqnhc̉, đdqnsám xưzmpgơtopmng trăqimd́ng ngưzmpg̀ng hú hét, im lăqimḍng!


qnhc̣t thanh âoewgm, ơtopm̉ nơtopmi sâoewgu thăqimd̉m của bóng đdqnsen và tĩnh mịch, khe khẽ vang lêuvrxn!

“Bình!”

“Bình!”

“Bình bình!”



Đdsmló là tiêuvrx́ng tim đdqnsâoewg̣p, tràn đdqnsâoewg̀y sưzmpǵc sôqnhćng tinh khôqnhci, xung quanh vâoewg̃n tôqnhći tăqimdm nhưzmpg thêuvrx́, nhưzmpgng tiêuvrx́ng tim đdqnsâoewg̣p thì dâoewg̀n dâoewg̀n vang to lêuvrxn nhưzmpg ma thuâoewg̣t, rôqnhc̀i châoewg̀m châoewg̣m, băqimd́t đdqnsâoewg̀u tiêuvrx́ng nưzmpgơtopḿc chảy rù rì.

Khôqnhcng, khôqnhcng phải là tiêuvrx́ng nưzmpgơtopḿc, đdqnsó là tiêuvrx́ng mạch máu lưzmpgu thôqnhcng, trào lêuvrxn tưzmpg̀ tâoewgm thâoewǵt, mang theo khí thêuvrx́ hoan hỉ vôqnhcoewg̣n khôqnhcng thêuvrx̉ nào cản ngăqimdn, tiêuvrx́ng máu chảy cuôqnhc̀n cuôqnhc̣n trong bóng tôqnhći.

Giâoewǵc ngủ dài đdqnsã bao nhiêuvrxu tháng năqimdm, băqimdng lãnh vôqnhcoewg̣n đdqnsã qua, hơtopmi âoewǵm đdqnsã trơtopm̉ vêuvrx̀!

Là ai, trong bóng tôqnhći khe khẽ thơtopm̉?

Thanh âoewgm sôqnhci nôqnhc̉i đdqnsó càng lúc càng mãnh liêuvrx̣t, giôqnhćng nhưzmpg tiêuvrx́ng gâoewg̀m của linh hôqnhc̀n bị câoewǵm côqnhć đdqnsã ngưzmpgng tụ oán hâoewg̣n tưzmpg̀ ngàn năqimdm, môqnhc̃i giọt huyêuvrx́t dịch trùng sinh, đdqnsêuvrx̀u chưzmpǵa đdqnsưzmpg̣ng đdqnsuvrxn cuôqnhc̀ng và ngạo mạn!

zmpg̀ tưzmpg̀, xung quanh nhưzmpg̃ng âoewgm thanh khác nhau đdqnsêuvrx̀u băqimd́t đdqnsâoewg̀u vang lêuvrxn, vách đdqnsá kiêuvrxn côqnhć lại rung lăqimd́c môqnhc̣t lâoewg̀n nưzmpg̃a, nhưzmpg̃ng bôqnhc̣ xưzmpgơtopmng trăqimd́ng trong bóng tôqnhći lại hét lêuvrxn môqnhc̣t lâoewg̀n nưzmpg̃a, nghêuvrxnh đdqnsón yêuvrxu ma phục sinh.

Chỉ có Vu Yêuvrxu, thâoewgn ảnh của y lâoewg̉n chìm trong bóng tôqnhći, cảm nhâoewg̣n đdqnsưzmpgơtopṃc trưzmpgơtopḿc măqimḍt yêuvrxu ma vôqnhc hính đdqnsang đdqnsuvrxn cuôqnhc̀ng nhảy múa, cảm nhâoewg̣n đdqnsưzmpgơtopṃc linh hôqnhc̀n đdqnsang phục sinh và huyêuvrx́t mạch đdqnsang tuôqnhcn trào đdqnsó.

Cảm giác âoewǵy, hâoewg̀u nhưzmpg đdqnsêuvrx̀u nuôqnhćt chưzmpg̉ng lâoewǵy y…

***

“Bình!”

qnhc̣t tiêuvrx́ng đdqnsôqnhc̣ng lơtopḿn, sưzmpǵc mạnh khôqnhc̉ng lôqnhc̀ khoét lêuvrxn trêuvrxn măqimḍt đdqnsâoewǵt cưzmpǵng môqnhc̣t cái hôqnhć lơtopḿn, Kim Bình Nhi bay vụt lêuvrxn, luôqnhc̀n lách tránh qua nhưzmpg̃ng đdqnsòn đdqnsánh lén tưzmpg̀ phía sau, săqimd́c măqimḍt khôqnhcng tránh đdqnsưzmpgơtopṃc trăqimd́ng bêuvrx̣ch.

zmpgơtopṃng đdqnsá nưzmpg̃ tưzmpg̉ vưzmpg̀a rôqnhc̀i tưzmpg̣a hôqnhc̀ có ma lưzmpg̣c, khiêuvrx́n tinh thâoewg̀n hôqnhc̀n phách nàng nhưzmpg bị thu hút hêuvrx́t, lại hoàn toàn quêuvrxn mâoewǵt nhưzmpg̃ng viêuvrx̣c ngoại thâoewgn, chỉ là tiêuvrx́ng gió rít đdqnsúng trêuvrxn đdqnsâoewg̀u, môqnhc̣t chút bản năqimdng nhơtopm̀ sưzmpg̣ tu luyêuvrx̣n khăqimd́c khôqnhc̉ nhiêuvrx̀u năqimdm đdqnsã khiêuvrx́n nàng đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn kinh tỉnh, hâoewg̀u nhưzmpg chỉ trong đdqnsưzmpgơtopm̀ng tơtopm kẽ tóc xôqnhcng ra, lúc đdqnsó mơtopḿi may măqimd́n cưzmpǵu đdqnsưzmpgơtopṃc tính mêuvrx̣nh.

Kim Bình Nhi thơtopm̉ dôqnhćc chưzmpga đdqnsuvrx̀u hoà lại đdqnsưzmpgơtopṃc, đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn sau lưzmpgng tiêuvrx́ng gió lăqimdng lêuvrx̣, hung linh đdqnsó đdqnsã vọt lêuvrxn nhưzmpg mũi têuvrxn, rõ ràng thâoewgn thêuvrx̉ chỉ là bạch khí vôqnhc hình tụ thành, nhưzmpgng kiêuvrx́m lơtopḿn khiêuvrxn to câoewg̀m trong tay, lại nhẹ nhàng nhưzmpgqnhc̣t món đdqnsôqnhc̀ chơtopmi con trẻ.

Kim Bình Nhi biêuvrx́t lơtopṃi hại, khôqnhcng dám ngạnh tiêuvrx́p, thâoewgn hình khẽ lăqimd́c môqnhc̣t cái, cả ngưzmpgơtopm̀i mau chóng lùi lại phía sau, dưzmpgơtopḿi hai kiêuvrx́m này, hung linh đdqnsã rưzmpgơtopṃt Kim Bình Nhi chạy khỏi cưzmpg̉a đdqnsôqnhc̣ng Trâoewǵn Ma Côqnhc̉ Đdsmlôqnhc̣ng đdqnsêuvrx́n mâoewǵy trưzmpgơtopṃng.

Chỉ có đdqnsuvrx̀u tuy là nàng ngưzmpgng thâoewg̀n giơtopḿi bị, nhưzmpgng sau khi hung linh đdqnsó đdqnsqnhc̉i ra xa khỏi Trâoewǵn Ma Côqnhc̉ Đdsmlôqnhc̣ng đdqnsêuvrx́n ba trưzmpgơtopṃng, thì khôqnhcng có đdqnsqnhc̉i tiêuvrx́p nưzmpg̃a, thâoewgn thêuvrx̉ vôqnhc hình của y, vâoewg̃n phiêuvrxu phưzmpgơtopm̉ng ơtopm̉ bêuvrxn bưzmpǵc tưzmpgơtopṃng nưzmpg̃ nhâoewgn băqimd̀ng đdqnsá đdqnsó.

“Ngưzmpgơtopmi là ai, dám đdqnsêuvrx́n vùng đdqnsâoewǵt yêuvrxu ma này, còn to gan mạo phạm thâoewg̀n tưzmpgơtopṃng của Vu Yêuvrxu Nưzmpgơtopmng Nưzmpgơtopmng?” Hung linh đdqnsó trưzmpg̀ng đdqnsôqnhci măqimd́t to chuôqnhcng đdqnsôqnhc̀ng, lạnh lẽo hỏi.

Kim Bình Nhi khẽ thơtopm̉ phào, đdqnsịnh thâoewg̀n, nói mạch lạc: “Ngưzmpgơtopmi nhâoewg̀m rôqnhc̀i, ta hoàn toàn khôqnhcng có ý mạo phạm thâoewg̀n tưzmpgơtopṃng của vị.. nưzmpgơtopmng nưzmpgơtopmng này, chì là ban đdqnsâoewg̀u trôqnhcng thâoewǵy, thâoewǵy ngưzmpgơtopm̀i quả thưzmpg̣c quá sưzmpǵc mỹ lêuvrx̣, bâoewǵt giác mơtopm̀i rơtopm̀ tay vào thạch tưzmpgơtopṃng.”

Hung linh hưzmpg̀ môqnhc̣t tiêuvrx́ng, săqimd́c măqimḍt hơtopmi dịu lại, hiêuvrx̉n nhiêuvrxn cũng biêuvrx́t quá rõ thạch tưzmpgơtopṃng này đdqnsúng là có thâoewg̀n kỳ dị năqimdng, nhưzmpgng vâoewg̃n dùng môqnhc̣t giọng lạnh lẽo băqimdng giá nói: “Xem ngưzmpgơtopmi tuôqnhc̉i còn trẻ, lại mơtopḿi lâoewg̀n đdqnsâoewg̀u phạm phải, ta khôqnhcng muôqnhćn đdqnsôqnhci co vơtopḿi ngưzmpgơtopmi. Đdsmlâoewgy là nơtopmi yêuvrxu ma quỷ mị, khôqnhcng phải là nơtopmi ngưzmpgơtopmi nêuvrxn đdqnsêuvrx́n, hãy mau đdqnsi đdqnsi!

Kim Bình Nhi khẽ chau mày, vơtopḿi tâoewgm ý của nàng, truy đdqnsqnhc̉i Vu Yêuvrxu đdqnsã lâoewgu nhưzmpgoewg̣y, đdqnsuvrx̀u bí mâoewg̣t quan trọng nhâoewǵt chăqimd́c chăqimd́n là năqimd̀m trong Trâoewǵn Ma Côqnhc̉ Đdsmlôqnhc̣ng này, khôqnhcng ngơtopm̀ ngoài cưzmpg̉a lại có hung linh đdqnsạo hạnh cao thâoewgm thêuvrx́ này trâoewǵn giưzmpg̃, quả thưzmpg̣c là phiêuvrx̀n phưzmpǵc. Chỉ có đdqnsuvrx̀u nêuvrx́u xôqnhcng bưzmpg̀a vào, chăqimd́c sẽ kinh đdqnsôqnhc̣ng đdqnsêuvrx́n Vu Yêuvrxu hay là quái vâoewg̣t đdqnsó thì đdqnsã đdqnsành, ngay hung linh trưzmpgơtopḿc măqimḍt đdqnsâoewgy cũng khôqnhcng dêuvrx̃ giải quyêuvrx́t.

Ơpxfả đdqnsâoewgy nàng khôqnhc̉ sơtopm̉ suy nghĩ, đdqnsăqimd̀ng kia hung linh thâoewǵy nưzmpg̃ tưzmpg̉ mục quang cưzmpǵ đdqnsưzmpga qua lại giưzmpg̃a mình và thâoewg̀n tưzmpgơtopṃng của Nưzmpgơtopmng Nưzmpgơtopmng, đdqnsôqnhc̀ng thơtopm̀i thi thoảng nhìn dõi vào sâoewgu trong huyêuvrx̣t đdqnsôqnhc̣ng tôqnhći đdqnsen sau lưzmpgng mình, hiêuvrx̉n nhiêuvrxn đdqnsang có tính toán, bâoewǵt giác vụt biêuvrx́n săqimd́c.

“Hưzmpg̀!” Hung linh hét lêuvrxn giâoewg̣n dưzmpg̃: “Tiêuvrx̉u a đdqnsâoewg̀u, ta khuyêuvrxn ngưzmpgơtopmi đdqnsưzmpg̀ng tưzmpg̣ mình chuôqnhćc vạ vào thâoewgn, trong huyêuvrx̣t đdqnsôqnhc̣ng là tuyêuvrx̣t thêuvrx́ yêuvrxu vâoewg̣t, ngưzmpgơtopmi vào là tưzmpg̣ mình tìm vào tưzmpg̉ lôqnhc̣ thôqnhci. Mà ta trâoewǵn giưzmpg̃ côqnhc̉ đdqnsôqnhc̣ng, quyêuvrx́t nhiêuvrxn khôqnhcng thêuvrx̉ đdqnsêuvrx̉ ngưzmpgơtopm̀i ngoài xâoewgm nhâoewg̣p, ngưzmpgơtopmi hãy tưzmpg̀ bỏ ý đdqnsịnh đdqnsi!”

Kim Bình Nhi hưzmpg̀ môqnhc̣t tiêuvrx́ng, đdqnsâoewgu có chịu bỏ cuôqnhc̣c dêuvrx̃ dàng thêuvrx́: “Vưzmpg̀a rôqnhc̀i hăqimd́c y nhâoewgn kia, khôqnhcng phải là cũng đdqnsi vào đdqnsó sao?”

Hung linh sưzmpg̃ng lại, hai măqimd́t tinh quang đdqnsại thịnh: “Thì ra ngưzmpgơtopmi đdqnsqnhc̉i theo ngưzmpgơtopm̀i đdqnsó đdqnsêuvrx́n đdqnsâoewgy phải khôqnhcng?”

Kim Bình Nhi nhìn y dò xét, trong lòng mang máng suy đdqnsoán quan hêuvrx̣t giưzmpg̃a hai ngưzmpgơtopm̀i này, nhưzmpgng miêuvrx̣ng thì vâoewg̃n tiêuvrx́p: “Đdsmlưzmpgơtopmng nhiêuvrxn rôqnhc̀i, kẻ đdqnsó ngưzmpgơtopm̀i khôqnhcng giôqnhćng ngưzmpgơtopm̀i, quỷ khôqnhcng giôqnhćng quỷ… À, ta khôqnhcng nói ngưzmpgơtopmi, ngưzmpgơtopmi đdqnsưzmpg̀ng tưzmpǵc giâoewg̣n!” Kim Bình Nhi lơtopm̃ lơtopm̀i, thâoewǵy hung linh tưzmpǵc giâoewg̣n vôqnhc̣i vàng lâoewǵp liêuvrx́m thêuvrxm, rôqnhc̀i tiêuvrx́p: “Hăqimd́c y nhâoewgn đdqnsó cưzmpgơtopḿp mâoewǵt thánh khí Hăqimd́c Trưzmpgơtopṃng của Miêuvrxu tôqnhc̣c ơtopm̉ Nam Cưzmpgơtopmng, à phải rôqnhc̀i, trêuvrxn đdqnsó còn có thánh khí Côqnhćt Ngọc của Lêuvrxqnhc̣c, vưzmpg̀a mơtopḿi vào xong, ta cũng muôqnhćn xem y rôqnhćt cục là làm cái…”

Chưzmpg̃ ‘gì’ chưzmpga thôqnhćt khỏi miêuvrx̣ng, hung linh vôqnhćn đdqnsã biêuvrx́n săqimd́c măqimḍt đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn phát ra môqnhc̣t tiêuvrx́ng rôqnhćng kinh thiêuvrxn đdqnsôqnhc̣ng đdqnsịa, khiêuvrx́n Kim Bình Nhi vôqnhc̣i nín ngay lại, hoa dung thâoewǵt săqimd́c.

“Ngưzmpgơtopmi nói cái gì, trêuvrxn mình y có Hăqimd́c Trưzmpgơtopṃng và Côqnhćt Ngọc?” Hung linh cả ngưzmpgơtopmi băqimd́t đdqnsâoewg̀u run lêuvrxn kịch liêuvrx̣t.

Kim Bình Nhi râoewǵt ngạc nhiêuvrxn: “Đdsmlúng vâoewg̣y!”

Hung linh ngưzmpg̉a măqimḍt hú dài, bi phâoewg̃n cùng cưzmpg̣c, vụt chuyêuvrx̉n thâoewgn, nhìn bôqnhc̣ đdqnsuvrx̣u của y, rõ ràng là vưzmpǵt bỏ tâoewǵt cả đdqnsịnh xôqnhcng vào trong Trâoewǵn Ma Côqnhc̉ Đdsmlôqnhc̣ng, cưzmpǵ nhưzmpg muôqnhćn tìm Vu Yêuvrxu đdqnsó đdqnsôqnhc̀ng quy ưzmpgoewg̣n.

Làn âoewgm phong nhưzmpg vĩnh viêuvrx̃n khôqnhcng dưzmpg̀ng, tưzmpg̀ trong Trâoewǵn Ma Côqnhc̉ Đdsmlôqnhc̣ng ào ạt tuôqnhcn ra, bôqnhc̃ng nhiêuvrxn ngưzmpg̀ng lại.

Giưzmpg̃a trơtopm̀i đdqnsâoewǵt, dưzmpgơtopm̀ng nhưzmpgqnhc̃ng biêuvrx́n mâoewǵt môqnhc̣t cái gì, đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn ngưzmpgng lăqimḍng.

Hung linh măqimḍt bôqnhc̃ng xám nhưzmpg tro.

Miêuvrx̣ng y há to, dưzmpgơtopm̀ng nhưzmpg đdqnsịnh nói gì, lại dưzmpgơtopm̀ng nhưzmpg muôqnhćn dùng hêuvrx́t sưzmpǵc lưzmpg̣c toàn thâoewgn đdqnsêuvrx̉ gào thét, nhưzmpgng, khôqnhcng thôqnhćt nôqnhc̉i môqnhc̣t thanh âoewgm nào.

Sau đdqnsó, y châoewg̀m châoewg̣m xoay mình, nhìn vêuvrx̀ phía bưzmpǵc tưzmpgơtopṃng đdqnsá, đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn y nhưzmpg trúng phong, thâoewgn hình khôqnhc̉ng lôqnhc̀ khuỵu xuôqnhćng trưzmpgơtopḿc măqimḍt nưzmpg̃ tưzmpg̉, bâoewg̣t khóc.

Kim Bình Nhi phát sơtopṃ, nàng xuâoewǵt thâoewgn Ma giáo, bình sinh khôqnhcng biêuvrx́t đdqnsã găqimḍp qua bao chuyêuvrx̣n nguỵ dị, nhưzmpgng hung linh đdqnsạo hạnh cao đdqnsêuvrx́n thêuvrx́ này mà lại khóc rôqnhćng lêuvrxn bi thưzmpgơtopmng nhưzmpgoewg̣y, quả thưzmpg̣c là lâoewg̀n đdqnsâoewg̀u mơtopḿi găqimḍp. Chỉ có đdqnsuvrx̀u nhìn hung linh đdqnsó có vẻ đdqnsau lòng vôqnhc cùng, thâoewgn hình to lơtopḿn, lại run râoewg̉y khôqnhcng ngưzmpg̀ng, tuy chỉ là bạch khí tụ thành, chỉ là tình cảm bi thưzmpgơtopmng, nhưzmpgng phảng phâoewǵt nhưzmpgqnhćng thâoewg̣t sưzmpg̣ tôqnhc̀n tại trưzmpgơtopḿc măqimd́t.

Kim Bình Nhi khẽ khàng di chuyêuvrx̉n, hung linh đdqnsó cũng khôqnhcng chú ý. Đdsmlơtopṃi đdqnsêuvrx́n khi nàng di chuyêuvrx̉n đdqnsêuvrx́n gâoewg̀n nưzmpg̃ tưzmpg̉, đdqnsịnh nhâoewgn cơtopmqnhc̣i này len lén thâoewgm nhâoewg̣p Trâoewǵn Ma Côqnhc̉ Đdsmlôqnhc̣ng, đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn, thâoewgn hình nàng châoewǵn đdqnsôqnhc̣ng, ánh măqimd́t rơtopmi trêuvrxn bưzmpǵc tưzmpgơtopṃng đdqnsá, cũng đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn đdqnsơtopm̀ ra.

Trêuvrxn bưzmpǵc tưzmpgơtopṃng đdqnsá lạnh lẽo, là môqnhc̣t nưzmpg̃ tưzmpg̉ mỹ lêuvrx̣ uyêuvrx̉n chuyêuvrx̉n.

Hai hàng lêuvrx̣ trong, lăqimḍng lẽ tràn khỏi đdqnsôqnhci măqimd́t tưzmpgơtopṃng đdqnsá.

Thì ra, thơtopm̀i gian hàng trăqimdm hàng ngàn năqimdm, vâoewg̃n lau chưzmpga khôqnhcqnhc̣t nôqnhc̃i thưzmpgơtopmng hoài sâoewgu năqimḍng…

Kim Bình Nhi ngạc nhiêuvrxn đdqnsưzmpǵng sau lưzmpgng hung linh, nhìn bưzmpǵc tưzmpgơtopṃng thưzmpgơtopmng tâoewgm đdqnsó!

Trong côqnhc̉ đdqnsôqnhc̣ng sau lưzmpgng, văqimdng văqimd̉ng môqnhc̣t tiêuvrx́ng gào trâoewg̀m trâoewg̀m, giôqnhćng nhưzmpg cái gì, tỉnh dâoewg̣y sau môqnhc̣t giâoewǵc ngủ dài, phát ra thanh âoewgm đdqnsâoewg̀u tiêuvrxn vâoewg̣y.

Âpwtsm phong lại nôqnhc̉i, tiêuvrx́ng rú rít càng thêuvrxzmpgơtopmng!

Đdsmlêuvrx́n bâoewg̀u trơtopm̀i, săqimd́c trơtopm̀i ơtopm̉ trêuvrxn đdqnsâoewg̀u cũng ảm đdqnsạm đdqnsi!

qnhc̣t lăqimd̀n chơtopḿp, rạch qua mâoewgy đdqnsen.

qnhc̣t hôqnhc̀i sâoewǵm, lan ra xa mãi.

oewǵm sét nôqnhc̉ vang, nháy măqimd́t xé tan bâoewg̀u trơtopm̀i. Vôqnhcqnhć mâoewgu đdqnsen nhưzmpg cùng trào cuôqnhc̣n, tưzmpg̀ Thâoewg̣p Vạn Đdsmlại Sơtopmn tràn vêuvrx̀ ùn ùn, cùng tụ lại trêuvrxn Trâoewǵn Ma Côqnhc̉ Đdsmlôqnhc̣ng.

zmpga trút xuôqnhćng ào ào nhưzmpg thác đdqnsôqnhc̉, lâoewg̃n trong đdqnsó nhưzmpg̃ng viêuvrxn băqimdng khôqnhc̉ng lôqnhc̀, khiêuvrx́n cho măqimḍt đdqnsâoewǵt tan hoang lôqnhc̀i lõm.

Kim Bình Nhi giâoewg̣t thót, nhảy trái tránh phải, lưzmpgơtopḿt qua lưzmpgơtopḿt lại trong gió mưzmpga. Hung linh kia đdqnsôqnhc̣t nhiêuvrxn ngưzmpg̉ng đdqnsâoewg̀u, nhìn lêuvrxn trơtopm̀i cao, gió mưzmpga băqimdng tuyêuvrx́t tâoewǵt cả đdqnsôqnhći vơtopḿi y hình nhưzmpg khôqnhcng là gì cả, trong ánh măqimd́t y, chỉ thâoewǵy nôqnhc̃i tuyêuvrx̣t vọng mà thôqnhci.

“A!....”

Y ngưzmpg̉a măqimḍt gào lơtopḿn.

Trong lúc y đdqnsang gào lêuvrxn tuyêuvrx̣t vọng, tưzmpg̀ trong Trâoewǵn Ma Côqnhc̉ Đdsmlôqnhc̣ng vụt đdqnsưzmpga ra môqnhc̣t tiêuvrx́ng hú dị kỳ, lúc đdqnsâoewg̀u ơtopm̉ xa, xong lại gâoewg̀n, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng vang vọng, đdqnsêuvrx́n phút cuôqnhći thì châoewǵn đdqnsôqnhc̣ng màng tang. Kim Bình Nhi chỉ cảm thâoewǵy đdqnsâoewg̀u óc lung bùng, giôqnhćng nhưzmpgtopm̃ tan, khôqnhcng nén đdqnsưzmpgơtopṃc măqimḍt mày thâoewǵt săqimd́c, vôqnhc̣i vàng lưzmpgơtopḿt ra thâoewg̣t xa.

Hung linh đdqnsó vụt quay mình, thâoewgn hình to lơtopḿn án lêuvrxn trưzmpgơtopḿc cưzmpg̉a Trâoewǵn Ma Côqnhc̉ Đdsmlôqnhc̣ng, giơtopm cao thuâoewg̃n bài, thanh kiêuvrx́m khôqnhc̉ng lôqnhc̀ hoành lêuvrxn, măqimd́t sôqnhci sục mày chau, khôqnhcng có chút nào là sơtopṃ hãi, sưzmpg̀ng sưzmpg̃ng đdqnsưzmpǵng.

Tiêuvrx́ng hú càng lúc càng vang vọng, nháy măqimd́t đdqnsã sát lại gâoewg̀n cưzmpg̉a đdqnsôqnhc̣ng.

Châoewgn trơtopm̀i sâoewǵm nôqnhc̉ ùng ùng, thiêuvrxn đdqnsịa gâoewg̀m thét, phảng phâoewǵt cả dãy Thâoewg̣p Vạn Đdsmlại Sơtopmn đdqnsêuvrx̀u rung lêuvrxn dưzmpg̃ dôqnhc̣i.

Trong mưzmpga gió, hung linh trôqnhcng nhưzmpgqnhc̣t con thuyêuvrx̀n nhỏ chòng chành vôqnhczmpg̣c.

Bóng tôqnhći thâoewgm thâoewgm đdqnsó, nhưzmpg ma thú nhe nanh múa vuôqnhćt, tưzmpg̀ trong côqnhc̉ đdqnsôqnhc̣ng ào ra.

Hung linh gâoewg̀m lêuvrxn giâoewg̣n dưzmpg̃, vưzmpgơtopmn lêuvrxn xôqnhcng lại!

zmpg̣ kiêuvrx́m phản chiêuvrx́u ánh chơtopḿp rạch ngang bâoewg̀u trơtopm̀i, bạt xuôqnhćng bóng tôqnhći, hăqimd́c khí chơtopḿp măqimd́t bị chăqimḍt ra, rôqnhc̀i lâoewg̣p tưzmpǵc tưzmpg̀ hai bêuvrxn ào lại, tôqnhćc đdqnsôqnhc̣ khủng khiêuvrx́p phủ chụp lâoewǵy thâoewgn hình y.

Hung linh gọi lơtopḿn, tưzmpg̀ đdqnsăqimd̀ng xa, Kim Bình Nhi vâoewg̃n nghe thâoewǵy thanh âoewgm đdqnsó: “Nưzmpgơtopmng… Nưzmpgơtopmng…”

qnhc̣t khăqimd́c sau, hung linh tiêuvrxu biêuvrx́n, hăqimd́c khí nhưzmpgtopmn, dôqnhc̀n sưzmpǵc tụ lại trưzmpgơtopḿc Trâoewǵn Ma Côqnhc̉ Đdsmlôqnhc̣ng, hưzmpgơtopḿng vêuvrx̀ phía châoewgn trơtopm̀i, hưzmpgơtopḿng xuôqnhćng măqimḍt đdqnsâoewǵt.

qnhc̣t tia hôqnhc̀ng quang vưzmpg̣t hưzmpg̀ng lêuvrxn trong đdqnsêuvrxm tôqnhći.

qnhc̣t thâoewgn ảnh, là môqnhc̣t nam tưzmpg̉ toàn thâoewgn phủ kín trong tâoewǵm lụa tơtopm óng ánh, lưzmpgng quay vêuvrx̀ phía Kim Bình Nhi, tưzmpg̀ hăqimd́c khí châoewg̀m châoewg̣m hạ xuôqnhćng, đdqnsưzmpǵng trưzmpgơtopḿc bưzmpǵc tưzmpgơtopṃng đdqnsá.

Sau lưzmpgng y, hăqimd́c khí gào rít liêuvrxn hôqnhc̀i, âoewgm ảnh lăqimd́c lưzmpg, dưzmpgơtopm̀ng nhưzmpg có vôqnhcqnhć yêuvrxu ma đdqnsang đdqnsăqimd́c chí gào rú.

Chỉ có cái bóng của y, rõ ràng mang chút gì nguỵ dị.

Y đdqnsưzmpǵng sưzmpg̀ng sưzmpg̃ng, trong gió mưzmpga, trưzmpgơtopḿc bưzmpǵc tưzmpgơtopṃng đdqnsá.

Châoewg̀m châoewg̣m, y giơtopm tay ra, nhẹ nhàng ve vuôqnhćt trêuvrxn thâoewgn tưzmpgơtopṃng lạnh lẽo.

Khe khẽ, y câoewǵt giọng gọi, tiêuvrx́ng gọi văqimdng văqimd̉ng trong gió mưzmpga, xuyêuvrxn quang thơtopm̀i gian và bóng tôqnhći hàng nghìn hàng vạn năqimdm, xuyêuvrxn qua bao nhiêuvrxu gió mưzmpga băqimdng tuyêuvrx́t:

“Linh Lung…”

 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.