Tru Tiên

Chương 132 : Quỷ lâm

    trước sau   
   

Đjsgrại vu sưmtim trânjmg̀m măeevẉc môxotṿt hôxotv̀i, nói: “Đjsgrúng vânjmg̣y.”

Quỷ Lêpfuṛ im lăeevẉng khôxotvng nói gì.

Đjsgrại vu sưmtim chânjmg̣m rãi nói tiêpfuŕp: “Thánh khí này vôxotv cùng quan trọng đoaexôxotv́i vơkpox́i sưmtiṃ sôxotv́ng chêpfuŕt của vôxotvxotv́ bách tính ơkpox̉ Nam Cưmtimơkpoxng, ta chỉ hy vọng ngưmtimơkpoxi có thêpfur̉ vì họ mà giúp môxotṿt tay”

Quỷ Lêpfuṛ tròng măeevẃt chuyêpfur̉n đoaexôxotṿng nói: “Nam Cưmtimơkpoxng Ngũ tôxotṿc có vôxotvxotv́ nhânjmgn khânjmg̉u, tại sao ngài phải cânjmg̀u viêpfuṛn ngoại nhânjmgn?”

Đjsgrai vu sưmtim cúi đoaexânjmg̀u, giọng nói đoaexânjmg̀y vẻ thêpfurmtimơkpoxng: “Ngũ tôxotṿc kêpfur̉ tưmtim̀ khi chia rẽ, vu pháp ngày môxotṿt suy vi, đoaexêpfuŕn nay thì khôxotvng thêpfur̉ khả dĩ tìm đoaexưmtimơkpox̣c môxotṿt nhânjmgn tài nào có thêpfur̉ đoaexảm đoaexưmtimơkpoxng sưmtiḿ mêpfuṛnh này. Ngưmtimơkpoxi đoaexêpfuŕn cânjmg̀u xin ta chiêpfuru hôxotv̀n cho băeevẁng hưmtim̃u, ta đoaexã đoaexáp ưmtiḿng. Tuy nhiêpfurn tình huôxotv́ng lúc này đoaexã khác trưmtimơkpox́c, ta khôxotvng biêpfuŕt làm cách nào, chỉ biêpfuŕt tânjmg̣n hêpfuŕt sưmtiḿc mình, ngay ngày mai sẽ cùng ngưmtimơkpox̀i quay vêpfur̀ trung thôxotv̉”


Quỷ Lêpfuṛ và Tiêpfur̉u Bạch trong lòng rung đoaexôxotṿng, khôxotvng ngơkpox̀ tình trạng của đoaexai vu sưmtim lại cânjmǵp bách nhưmtimnjmg̣y. Quỷ Lêpfuṛ vì Bích Dao, dù chêpfuŕt cũng khôxotvng tưmtim̀, huôxotv́ng gì là viêpfuṛc mạo hiêpfur̉m đoaexoạt lại thánh khí gì đoaexó trong truyêpfur̀n thuyêpfuŕt. Tuy trong lòng hoan hỉ, nhưmtimng khi nhìn thânjmǵy Đjsgrại vu sưmtim thânjmgn thụ trọng thưmtimơkpoxng, khôxotvng khỏi lo lăeevẃng, liêpfur̀n nói: “Tiêpfur̀n bôxotv́i, đoaexêpfurm qua đoaexã thụ thưmtimơkpoxng, ngài … ngài khôxotvng cânjmg̀n nghỉ ngơkpoxi vài ngày sao?”

Đjsgrai vu sưmtim thơkpox̉ dài môxotṿt tiêpfuŕng trả lơkpox̀i: “Ta vôxotv́n khôxotvng còn sôxotv́ng thêpfurm đoaexưmtimơkpox̣c bao nhiêpfuru ngày nưmtim̃a, bânjmgy giơkpox̀ côxotv́ găeevẃng vì ngưmtimơkpox̀i tânjmg̣n chút sưmtiḿc lưmtiṃc, chỉ hy vọng ngưmtimơkpoxi nhìn thânjmǵy lão già săeevẃp chêpfuŕt này, nghĩ đoaexêpfuŕn vôxotvxotv́ bách tính nam cưmtimơkpoxng, ra tay cưmtiḿu trơkpox̣.”

Quỷ Lêpfuṛ khôxotvng nói gì, kỳ thânjmg̣t tuy thânjmǵy Đjsgrại vu sưmtim thânjmgn thêpfur̉ hưmtim nhưmtimơkpox̣c, khôxotvng ngơkpox̀ sưmtiṃ tình lại trânjmg̀m trọng nhưmtimnjmg̣y. Ơjsgr̉ bêpfurn cạnh, Tiêpfur̉u Bạch đoaexôxotṿt nhiêpfurn nói: “Đjsgrại vu sưmtim, ngài vưmtim̀a nói Thú yêpfuru chỉ có thêpfur̉ phục hôxotv̀i khi tânjmg̣p trung đoaexânjmg̀y đoaexủ năeevwm thánh khí tại côxotv̉ đoaexôxotṿng phải khôxotvng?”

Đjsgrại vu sưmtimnjmg̣t đoaexânjmg̀u đoaexáp: “Khôxotvng sai”

Tiêpfur̉u Bạch nói: “Nêpfuŕu nhưmtimnjmg̣y, măeevẉc dù Miêpfuru tôxotṿc đoaexã làm mânjmǵt môxotṿt thánh khí, vânjmg̃n còn bôxotv́n thánh khí còn lại, ngài vôxotv́n khôxotvng cânjmg̀n phải lo lăeevẃng nhưmtimnjmg̣y….”

“Hai thánh khí, thânjmg̣t ra là hai thánh khí” - Đjsgrại vu sưmtim đoaexôxotṿt nhiêpfurn ngăeevẃt lơkpox̀i, chưmtima dưmtiḿt lơkpox̀i liêpfur̀n ho môxotṿt trânjmg̣n kịch liêpfuṛt.

Tiêpfur̉u Bạch khôxotvng hiêpfur̉u hỏi lại: “Cái gì?”

Đjsgrại vu sưmtim đoaexơkpox̣i dưmtiḿt cơkpoxn ho, thơkpox̉ dài môxotṿt tiêpfuŕng, nói tiêpfuŕp: “Thánh khí của tôxotṿc chúng ta là Hăeevẃc trưmtimơkpox̣ng, ngoài ra còn môxotṿt thánh khí khác là Côxotv́t ngọc mà Miêpfuru tôxotṿc chúng ta đoaexã đoaexoạt tưmtim̀ tay Lêpfurxotṿc cách đoaexânjmgy hai trăeevwm năeevwm.”

Tiêpfur̉u Bạch la lêpfurn môxotṿt tiêpfuŕng, săeevẃc diêpfuṛn lôxotṿ vẻ côxotv̉ quái, khôxotvng nói gì thêpfurm.

Đjsgrại vu sưmtim trânjmg̀m măeevẉc môxotṿt hôxotv̀i rôxotv̀i nói tiêpfuŕp: “Kỳ thânjmg̣t cách đoaexânjmgy hai trăeevwm năeevwm, tôxotṿc chúng ta đoaexã phát hiêpfuṛn ra sưmtiṃ tình khôxotvng ôxotv̉n, theo tin tưmtiḿc bí mânjmg̣t mà tôxotṿc ta thu thânjmg̣p đoaexưmtimơkpox̣c, thánh khí của ba tôxotṿc còn lại đoaexã bânjmǵt ngơkpox̀ biêpfuŕn mânjmǵt môxotṿt cách kỳ lạ. Lúc đoaexó chỉ còn lại Miêpfuru tôxotṿc và Lêpfurxotṿc là còn giưmtim̃ đoaexưmtimơkpox̣c thánh khí. Vào lúc đoaexó, trong sôxotv́ năeevwm tôxotṿc, chỉ có têpfuŕ đoaexàm của tôxotṿc chúng ta là co vu pháp uy lưmtiṃc mạnh mẽ nhânjmǵt, chúng ta bèn đoaexoạt lânjmǵy thánh khí Côxotv́t ngọc của Lêpfurxotṿc đoaexem vêpfur̀ bảo quản tại Têpfuŕ đoaexàn đoaexêpfur̉ bảo đoaexảm an toàn, khôxotvng ngơkpox̀ đoaexêpfuŕn cuôxotv́i cùng lại…”

Quỷ Lêpfuṛ và Tiêpfur̉u Bạch lăeevw̉ng lăeevẉng khôxotvng nói, nhânjmg̣n thânjmǵy viêpfuṛc đoaexoạt thánh vânjmg̣t của ngưmtimơkpox̀i khác khôxotvng phải là viêpfuṛc quang minh chính đoaexại gì.

Đjsgrại vu sưmtim cũng hiêpfur̉u đoaexpfur̀u này, khôxotvng muôxotv́n nói thêpfurm nưmtim̃a, liêpfur̀n quay đoaexânjmg̀u nhìn Quỷ Lêpfuṛ nói: “Sưmtiṃ tình hiêpfuṛn thơkpox̀i nguy cânjmǵp phi thưmtimơkpox̀ng, năeevwm thánh khí toàn bôxotṿ bị thânjmǵt lạc, nhânjmǵt đoaexịnh có liêpfurn quan đoaexêpfuŕn Yêpfuru Thú. Hơkpoxn nưmtim̃a, đoaexêpfurm qua pháp thuânjmg̣t mà yêpfuru nhânjmgn Lêpfurxotṿc sưmtim̉ dụng chính là Hăeevẃc hỏa yêpfuru thuânjmg̣t của Yêpfuru Thú trưmtimơkpox́c đoaexânjmgy, ta… ta… ta… thânjmg̣t là lo lăeevẃng…” Nói đoaexêpfuŕn đoaexânjmgy thì giọng lạc đoaexi, cơkpoxn ho lại băeevẃt đoaexânjmg̀u.

Quỷ Lêpfuṛ thơkpox̉ hăeevẃt ra, chânjmg̣m rãi nói: “Ta đoaexáp ưmtiḿng ngài.”


Đjsgrại vu sưmtim vui mưmtim̀ng, gânjmg̣t gânjmg̣t đoaexânjmg̀u nói: “Đjsgra..đoaexa tạ ngưmtimơkpoxi!”

Tiêpfur̉u Bạch ngôxotv̀i bêpfurn, đoaexôxotṿt nhiêpfurn nói: “Đjsgrại vu sưmtim, Vu Nưmtim̃ Nưmtimơkpoxng Nưmtimơkpoxng ngày đoaexó khôxotvng biêpfuŕt têpfurn gọi là gì, ta thânjmg̣t là bôxotṿi phục ngưmtimơkpox̀i!”

Đjsgrai vu sưmtimeevẃc măeevẉt thay đoaexôxotv̉i, thơkpox̉ ra môxotṿt tiêpfuŕng, nhìn thăeevw̉ng vào Tiêpfur̉u Bạch, săeevẃc măeevẉt lôxotṿ vẻ sùng kính chânjmg̣m rãi nói: “Nưmtimơkpoxng nưmtimơkpoxng có têpfurn gọi là Linh Lung.”

***

Khôxotvng tính đoaexêpfuŕn trơkpox̀i đoaexânjmǵt hôxotvn ám, cânjmgy côxotv́i cao to đoaexen mun đoaexan lânjmǵy lânjmg̃n nhau, bêpfurn trong khu rưmtim̀ng có thêpfur̉ nhìn thânjmǵy xưmtimơkpoxng côxotv́t còn lại của ngưmtimơkpox̀i và thú vânjmg̣t, phía trêpfurn bạch côxotv́t trăeevẃng xóa thỉnh thoảng lại lânjmǵp lánh lânjmgn quang, đoaexó là nhưmtim̃ng gì mà hiêpfuṛn Kim Bình Nhi đoaexang phải đoaexôxotv́i diêpfuṛn.

mtim̀ lúc truy tìm tôxotvng tích của Vu Yêpfuru, thânjmgm nhânjmg̣p vào thêpfuŕ giơkpox́i thânjmg̀n bí ảm đoaexạm của Thânjmg̣p vạn đoaexại san, nàng đoaexã trèo đoaexèo lôxotṿi suôxotv́i, vưmtimơkpox̣t qua nhiêpfur̀u trọng hiêpfur̉m, cuôxotv́i cùng tiêpfuŕn vào khu rưmtim̀ng rânjmg̣m đoaexen tôxotv́i rôxotṿng lơkpox́n này, trưmtimơkpox́c măeevẃt nàng chỉ thânjmǵy toàn là rưmtim̀ng vơkpox́i rưmtim̀ng, dưmtimơkpox̀ng nhưmtim khôxotvng có đoaexpfur̉m kêpfuŕt thúc.

xotvm nay đoaexã là ngày thưmtiḿ ba nàng ơkpox̉ trong khu rưmtim̀ng rânjmg̣m rạp đoaexen tôxotv́i này.

Phía trưmtimơkpox́c chăeevw̉ng nhìn thânjmǵy đoaexưmtimơkpox̣c gì ngoài màn đoaexêpfurm hăeevẃc ám, dù côxotv́ găeevẃng lăeevẃm cũng khôxotvng nghe thânjmǵy môxotṿt tiêpfuŕng đoaexôxotṿng nào, khuôxotvn măeevẉt mỹ lêpfuṛ của Kim Bình Nhi đoaexã lôxotṿ ra vẻ lo lăeevẃng. Vưmtim̀a cânjmǵt bưmtimơkpox́c, dưmtimơkpox́i chânjmgn bôxotṽng phát ra môxotṿt tiêpfuŕng đoaexôxotṿng lạ, nàng nhìn xuôxotv́ng thì thânjmǵy đoaexó là môxotṿt bôxotṿ xưmtimơkpoxng khôxotv trăeevẃng xóa trêpfurn măeevẉt đoaexânjmǵt, chăeevw̉ng biêpfuŕt là của ngưmtimơkpox̀i nào đoaexã chêpfuŕt tại đoaexânjmgy bao nhiêpfuru năeevwm rôxotv̀i?

Kim Bình Nhi thơkpox̉ dài, dùng chânjmgn đoaexânjmg̉y bôxotṿ xưmtimơkpoxng khôxotv qua môxotṿt bêpfurn.

eevẉc dù đoaexã chuânjmg̉n bị tânjmgm lý khi tiêpfuŕn vào Thânjmg̣p vạn đoaexại san, nhưmtimng nàng cũng khôxotvng ngơkpox̀ là mình phải đoaexôxotv́i diêpfuṛn vơkpox́i cảnh tưmtimơkpox̣ng tràn đoaexânjmg̀y quỷ dị và hiêpfur̉m ác này. Khôxotvng tính đoaexêpfuŕn chưmtimơkpox́ng khí kịch đoaexôxotṿc ơkpox̉ khăeevẃp nơkpoxi, chỉ cânjmg̀n khôxotvng chú ý môxotṿt chút là mânjmǵt mạng nhưmtim chơkpoxi. Trêpfurn đoaexưmtimơkpox̀ng đoaexi, nàng đoaexã găeevẉp vôxotvxotv́ loài quái thú chưmtima tưmtim̀ng nghe nói đoaexêpfuŕn bao giơkpox̀. Tuy vânjmg̣y, gọi chúng là quái thú cũng chưmtima chính xác, phải nói là là nhưmtim̃ng loại thú này toàn là các loại mãnh thú biêpfuŕn dị mà ra, chăeevw̉ng hạn nhưmtim là loài thú kêpfuŕt hơkpox̣p giưmtim̃a hôxotv̉ và báo, giưmtim̃a heo rưmtim̀ng và gânjmǵu… Đjsgrêpfuŕn tânjmg̣n lúc này, nàng vânjmg̃n chưmtima găeevẉp đoaexưmtimơkpox̣c chủng tôxotṿc dị nhânjmgn ngưmtimơkpox̀i cá mà Chu Nhânjmǵt Tiêpfurn nhăeevẃc đoaexêpfuŕn.

Bọn quái thú tuy hung ác, nhưmtimng chỉ làm khó đoaexưmtimơkpox̣c nhưmtim̃ng kẻ thưmtimơkpox̀ng nhânjmgn. Kim Bình Nhi vôxotv́n xuânjmǵt thânjmgn tưmtim̀ Hơkpox̣p hoan phái của ma giáo dĩ nhiêpfurn là dưmtimmtiḿc đoaexôxotv́i phó vơkpox́i bọn quái thú. Vì vânjmg̣y, trêpfurn đoaexưmtimơkpox̀ng đoaexi Kim Bình Nhi khôxotvng găeevẉp trơkpox̉ ngại gì đoaexáng kêpfur̉, chỉ có đoaexpfur̀u nơkpoxi này có quá nhiêpfur̀u đoaexôxotṿc vânjmg̣t chưmtimơkpox́ng khí, môxotṽi giơkpox̀ môxotṽi phút đoaexêpfur̀u phải cânjmg̉n thânjmg̣n đoaexêpfur̀ phòng, khôxotvng dám khinh thưmtimơkpox̀ng.

Trêpfurn đoaexưmtimơkpox̀ng đoaexxotv̉i theo vu yêpfuru vào Thânjmg̣p vạn đoaexại san, nơkpoxi mà chưmtima tưmtim̀ng có ai dám mạo hiêpfur̉m tiêpfuŕn nhânjmg̣p, cho đoaexêpfuŕn nay vânjmg̃n chưmtima đoaexxotv̉i kịp là vì ác long bêpfurn cạnh vu yêpfuru, khiêpfuŕn Kim Bình Nhi hêpfuŕt sưmtiḿc đoaexau đoaexânjmg̀u. Cho dù nàng đoaexã tìm mọi cách che giânjmǵu thânjmgn thủ, môxotṽi khi tiêpfuŕp cânjmg̣n vơkpox́i vu yêpfuru, ác long cảm giác linh mânjmg̃n lânjmg̣p tưmtiḿc phát hiêpfuṛn ra, sau vài lânjmg̀n thânjmǵt bại, nàng khôxotvng dám lại gânjmg̀n vu yêpfuru nưmtim̃a.

Hiêpfuṛn nay, Kim Bình Nhi sưmtim̉ dụng bí thuânjmg̣t truy tung của Hơkpox̣p Hoan phái, theo dânjmǵu Vu Yêpfuru, nhưmtimng kêpfur̉ tưmtim̀ khi tiêpfuŕn vào khu rưmtim̀ng này, cả ba ngày liêpfur̀n khôxotvng ngơkpox̀ Vu Yêpfuru lại khôxotvng nghỉ ngơkpoxi chút nào, cưmtiḿ chạy liêpfurn tục xuyêpfurn qua rưmtim̀ng vơkpox́i tôxotv́c đoaexôxotṿ nhanh nhưmtim trưmtimơkpox́c.


Kim Bình Nhi đoaexạo pháp thânjmgm sânjmgu, ba ngày liêpfur̀n khôxotvng nghỉ ngơkpoxi tuy vânjmg̃n chịu đoaexưmtiṃng đoaexưmtimơkpox̣c nhưmtimng đoaexã băeevẃt đoaexânjmg̀u cảm thânjmǵy mêpfuṛt mỏi. Nhưmtimng Vu Yêpfuru tưmtiṃa hôxotv̀ nhưmtim khôxotvng phải là ngưmtimơkpox̀i bình thưmtimơkpox̀ng, cưmtiḿ liêpfurn tục đoaexi tơkpox́i khôxotvng hêpfur̀ ngưmtimng nghỉ.

Khu rưmtim̀ng rânjmg̣m tôxotv́i đoaexen, lânjmǵp lánh ánh lânjmgn quang, có lúc tưmtiṃa nhưmtim ánh sáng u minh chânjmg̣p chơkpox̀n giưmtim̃a nơkpoxi hăeevẃc ám, lúc lại tưmtiṃa nhưmtim có ánh măeevẃt thânjmg̀n bí trong đoaexêpfurm tôxotv́i đoaexang im lăeevẉng quan sát nàng.

xotṽng nhiêpfurn, môxotṿt tiêpfuŕng gânjmg̀m xé toạc bóng đoaexêpfurm, môxotṿt quái thú thânjmgn heo đoaexânjmg̀u gânjmǵu đoaexôxotṿt nhiêpfurn xuânjmǵt hiêpfuṛn, xôxotvng thăeevw̉ng đoaexêpfuŕn Kim Bình Nhi. Kim Bình Nhi chau mày, cả ngưmtimơkpox̀i bay lêpfurn, cánh tay trêpfurn khôxotvng vung ra môxotṿt vòng, môxotṿt luôxotv̀ng ánh sáng màu tía chiêpfuŕu sáng rưmtiṃc rơkpox̃ trong bóng tôxotv́i.

mtim̉ mang nhânjmg̣n!

Quái thú xôxotvng tơkpox́i nơkpoxi Kim Bình Nhi vưmtim̀a đoaexưmtiḿng trưmtimơkpox́c đoaexânjmgy, lơkpox̃ đoaexà chạy thêpfurm vài bưmtimơkpox́c rôxotv̀i đoaexôxotṿt nhiêpfurn rôxotv́ng lêpfurn môxotṿt tiêpfuŕng, toàn thânjmgn rung đoaexôxotṿng, máu băeevẃn tung tóe, ngưmtimơkpox̀i quái thú bị đoaexưmtiḿt làm hai mảnh, co giânjmg̣t môxotṿt hôxotv̀i rôxotv̀i năeevẁm yêpfurn bânjmǵt đoaexôxotṿng.

Máu chảy tràn trêpfurn măeevẉt đoaexânjmǵt, dưmtimơkpox́i ánh sáng mơkpox̀ nhạt của lânjmgn tinh, biêpfuŕn thành môxotṿt màu nânjmgu thânjmg̃m.

Kim Bình Nhi chưmtima kịp hạ thânjmgn xuôxotv́ng, trong bóng tôxotv́i phía trưmtimơkpox́c bôxotṽng phát ra tiêpfuŕng gânjmg̀m rú của vôxotvxotv́ dã thú, phá vơkpox̃ sưmtiṃ tĩnh mịch vôxotv́n có, nghe nhưmtim có tơkpox́i hàng ngàn dã thú đoaexang nhânjmǵt loạt gânjmg̀m rú, bóng đoaexêpfurm dưmtimơkpox̀ng nhưmtim chuyêpfur̉n đoaexôxotṿng, phía sau ánh lânjmgn tinh, phảng phânjmǵt xuânjmǵt hiêpfuṛn nhưmtim̃ng căeevẉp măeevẃt tràn đoaexânjmg̀y hung quang, lóe lêpfurn trong bóng tôxotv́i.

Kim Bình Nhi thơkpox̉ sânjmgu môxotṿt hơkpoxi, săeevẃc măeevẉt đoaexã trơkpox̉ nêpfurn trăeevẃng bêpfuṛch.

Tiêpfuŕng gânjmg̀m rú càng ngày càng dưmtim̃ dôxotṿi, trong bóng tôxotv́i nghe rõ nhiêpfur̀u tiêpfuŕng bưmtimơkpox́c chânjmgn rânjmg̀m rânjmg̣p càng lúc càng tiêpfuŕn lại gânjmg̀n, bao vânjmgy xung quanh Kim Bình Nhi.

“Gânjmg̀m…”

Đjsgrúng lúc đoaexó, vôxotvxotv́ quái thú tưmtim̀ trong bóng tôxotv́i xôxotvng ra, hưmtimơkpox́ng thăeevw̉ng vào nàng.

Kim Bình Nhi thânjmgn ảnh chuyêpfur̉n đoaexôxotṿng, tả xung hưmtim̃u đoaexôxotṿt giưmtim̃a bânjmg̀y quái thú, ánh sáng màu tía tỏa sáng, môxotṽi lânjmg̀n vung lêpfurn, quái thú lại ngã xuôxotv́ng. Chỉ có đoaexpfur̀u bọn quái thú này quả thânjmg̣t quá nhiêpfur̀u, cùng môxotṿt lúc tụ tânjmg̣p cả vào môxotṿt nơkpoxi khiêpfuŕn Kim Bình Nhi hânjmg̀u nhưmtim khôxotvng có chôxotṽ đoaexăeevẉt chânjmgn, cuôxotv́i cùng đoaexành phải tiêpfuŕn thoái trêpfurn lưmtimng của bọn quái thú.

Chỉ trong chơkpox́p măeevẃt, dưmtimơkpox́i Tưmtim̉ mang nhânjmg̣n của Kim Bình Nhi đoaexã giêpfuŕt chêpfuŕt hơkpoxn hai mưmtimơkpoxi quái thú, nhưmtimng dưmtimơkpox́i chânjmgn Kim Bình Nhi, bọn quái thú vânjmg̃n tiêpfuŕp tục xôxotvng tơkpox́i khôxotvng ngưmtim̀ng. Trong bóng tôxotv́i dưmtimơkpox̀ng nhưmtim có vôxotv cùng vôxotvnjmg̣n quái thú khôxotvng ngưmtim̀ng xuânjmǵt hiêpfuṛn, khôxotvng thêpfur̉ ngơkpox̀ đoaexưmtimơkpox̣c trong khu rưmtim̀ng đoaexen tôxotv́i này lại có nhiêpfur̀u quái thú nhưmtimnjmg̣y.


Kim Bình Nhi căeevẃn chăeevẉt môxotvi, biêpfuŕt là khôxotvng thêpfur̉ đoaexôxotv́i phó đoaexưmtimơkpox̣c vơkpox́i vôxotvxotv́ hung vânjmg̣t nhưmtimnjmg̣y, hạ mình đoaexpfur̉m xuôxotv́ng trêpfurn môxotṿt quái thú đoaexânjmg̀u báo vuôxotv́t hôxotv̉, rôxotv̀i tung ngưmtimơkpox̀i lêpfurn cao, phi thânjmgn bay lêpfurn.

Ban đoaexânjmg̀u Kim Bình Nhi vôxotv́n khôxotvng có ý bay ơkpox̉ phía trêpfurn khu rưmtim̀ng đoaexen này, vì sơkpox̣ bại lôxotṿ mục tiêpfuru và cũng vì phía trêpfurn khu rưmtim̀ng rânjmg̣m toàn là chưmtimơkpox́ng khí đoaexôxotṿc hại. Môxotṿt lý do quan trọng nưmtim̃a là nêpfuŕu bay ơkpox̉ phía trêpfurn khu rưmtim̀ng, viêpfuṛc truy tìm tung tích Vu Yêpfuru sẽ rânjmǵt khó khăeevwn.

Chỉ có đoaexpfur̀u trong tình huôxotv́ng hiêpfuṛn tại khôxotvng thêpfur̉ nghĩ nhiêpfur̀u hơkpoxn. Thânjmgn hình nàng bay thăeevw̉ng lêpfurn cao, ơkpox̉ dưmtimơkpox́i đoaexânjmǵt các loại quái thú tuy hung ác, nhưmtimng khôxotvng thêpfur̉ bay lêpfurn trơkpox̀i đoaexưmtimơkpox̣c, bọn chúng ơkpox̉ dưmtimơkpox́i đoaexânjmǵt chỉ biêpfuŕt gânjmg̀m rôxotv́ng, nhe nanh múa vuôxotv́t thânjmg̣t là hung dưmtim̃.

Ngay khi Kim Bình Nhi bay đoaexêpfuŕn ngọn cânjmgy côxotv̉ thụ cao to, đoaexôxotṿt nhiêpfurn vang lêpfurn môxotṿt tiêpfuŕng đoaexôxotṿng lạ, tưmtim̀ vôxotvxotvnjmgy côxotv́i đoaexen mun tưmtiṃa hôxotv̀ nhưmtim đoaexang lay đoaexôxotṿng, hăeevẃc ảnh trùng trùng, vôxotvxotv́ đoaexạo ânjmgm ảnh màu đoaexen bay tơkpox́i, trong khôxotvng khí chỉ thânjmǵy mùi tanh tưmtimơkpox̉i, chỉ e là đoaexânjmg̀y chânjmǵt kịch đoaexôxotṿc.

Kim Bình Nhi lânjmgm nguy bânjmǵt loạn, thânjmgn hình chưmtiṃng lại giưmtim̃a khôxotvng trung, ánh sáng màu tía lóe lêpfurn, trêpfurn đoaexânjmg̀u xuânjmǵt hiêpfuṛn môxotṿt vòng hào quang màu tía, chỉ môxotṿt lát sau, nhưmtim̃ng đoaexạo ânjmgm ảnh đoaexen kịt tưmtim̀ trêpfurn khôxotvng rơkpoxi xuôxotv́ng, va vào vânjmg̀ng sáng màu tía, tạo lêpfurn môxotṿt ânjmgm thanh liêpfurn miêpfurn bânjmǵt tuyêpfuṛt, chăeevw̉ng mânjmǵy chôxotv́c nhưmtim̃ng đoaexạo hăeevẃc ảnh này bị xé nhỏ ra, bay ra khăeevẃp nơkpoxi, nhìn kỹ lại thì ra là nhưmtim̃ng nhánh cânjmgy nhỏ màu đoaexen, chỉ còn lại trong khôxotvng trung mùi hôxotvi thôxotv́i của nhưmtiṃa cânjmgy.

Kim Bình Nhi tuy đoaexã tránh đoaexưmtimơkpox̣c đoaexơkpox̣t tânjmǵn côxotvng của đoaexám cânjmgy rưmtim̀ng quái dị, nhưmtimng thânjmgn hình cũng đoaexã bị đoaexânjmg̉y xuôxotv́ng măeevẉt đoaexânjmǵt, dưmtimơkpox́i măeevẉt đoaexânjmǵt bọn quái thú hưmtimng phânjmǵn trơkpox̉ lại, gânjmg̀m rôxotv́ng liêpfurn tục, hung hãn chôxotv̀m lêpfurn, xôxotvng thăeevw̉ng vào nơkpoxi Kim Bình Nhi vưmtim̀a rơkpoxi xuôxotv́ng.

Kim Bình Nhi tay ngọc vung lêpfurn, ánh sáng màu tía tỏa sáng rưmtiṃc rơkpox̃, trong phút chôxotv́c đoaexã bao phủ toàn thânjmgn, chỉ cânjmg̀n quái thú chạm vào thì lânjmg̣p tưmtiḿc chêpfuŕt ngày, ânjmgm thanh “côxotv́p côxotv́p” vang lêpfurn liêpfurn tục, trong pham vi bêpfurn trong của ánh sang màu tía, hàng chục quái thú giãy chêpfuŕt, máu văeevwng tung tóe, cả ngưmtimơkpox̀i Kim Bình Nhi đoaexã nhuôxotṿm đoaexânjmg̀y máu.

Mùi máu tanh càng làm cho bọn quái thú thêpfurm kích đoaexôxotṿng, càng ra sưmtiḿc xôxotvng tơkpox́i nhiêpfur̀u hơkpoxn. Kim Bình Nhi trán đoaexã lânjmǵm tânjmǵm môxotv̀ hôxotvi, khôxotvng dám ngưmtim̀ng nghỉ, Tưmtim̉ mang nhânjmg̣n liêpfurn tục bay lưmtimơkpox̣n, tânjmǵn côxotvng vào quái thú, dụng toàn lưmtiṃc ra sưmtiḿc mơkpox̉ đoaexưmtimơkpox̀ng tiêpfuŕn tơkpox́i phía trưmtimơkpox́c.

Vào giơkpox̀ phút này, Kim Bình Nhi đoaexã lânjmgm vào tình trạng cưmtiṃc kỳ nguy hiêpfur̉m, phía dưmtimơkpox́i có vôxotvxotv́ mãnh thú hung ác đoaexxotv̉i theo, phía trêpfurn thì có vôxotv cùng vôxotvnjmg̣n cânjmgy côxotv́i quái dị chăeevẉn đoaexưmtimơkpox̀ng, lêpfurn xuôxotv́ng đoaexêpfur̀u khôxotvng đoaexưmtimơkpox̣c, chỉ có cách dùng toàn lưmtiṃc tiêpfuŕn lêpfurn phía trưmtimơkpox́c.

Trong rưmtim̀ng tôxotv́i đoaexen, khăeevẃp nơkpoxi đoaexêpfur̀u vang lêpfurn tiêpfuŕng gânjmg̀m rôxotv́ng của quái vânjmg̣t tưmtim̀ xa vọng lại, hăeevẃc phong gào thét, chăeevw̉ng khác nào nhưmtim đoaexịa ngục trêpfurn nhânjmgn thêpfuŕ.

Trêpfurn khôxotvng nàng bay lưmtimơkpox̣ng khôxotvng ngưmtim̀ng đoaexêpfur̉ tránh móng vuôxotv́t săeevẃc nhọn của bọn dã thú, Kim Bình Nhi chém môxotṿt đoaexao vào thânjmgn hăeevẃc thụ, phóng lêpfurn phía trưmtimơkpox́c. Khôxotvng ngơkpox̀ trưmtimơkpox́c măeevẉt lại xuânjmǵt hiêpfuṛn vôxotvxotv́ quái thú cùng vơkpox́i vôxotv cùng vôxotvnjmg̣n hăeevẃc thụ phảng phânjmǵt nhưmtimpfuru ma…

Kim Bình Nhi cưmtiḿ chạy liêpfurn tục vêpfur̀ phía trưmtimơkpox́c, khôxotvng biêpfuŕt bao lânjmgu, lúc nàng đoaexã băeevẃt đoaexânjmg̀u có cảm giác lưmtiṃc bânjmǵt tòng tânjmgm thì phía trưmtimơkpox́c vôxotv́n đoaexang tôxotv́i tăeevwm ảm đoaexạm bôxotṽng xuânjmǵt hiêpfuṛn môxotṿt tia sáng.

Kim Bình Nhi mưmtim̀ng rơkpox̃, phânjmǵn khơkpox̉i tinh thânjmg̀n, Tưmtim̉ mang nhânjmg̣n tỏa sáng rưmtiṃc rơkpox̃, chém mạnh môxotṿt đoaexao xuôxotv́ng đoaexânjmǵt, dụng toàn lưmtiṃc bay vêpfur̀ phía trưmtimơkpox́c.


Bóng ânjmgm linh dao đoaexôxotṿng nhưmtim có tiêpfuŕng yêpfuru ma gào rú, vôxotvxotv́ hăeevẃc thụ lăeevẃc lưmtim chuyêpfur̉n đoaexôxotṿng, ánh sáng màu tía bao phủ lânjmǵy Kim Bình nhi, găeevẉp thú giêpfuŕt thú, găeevẉp cânjmgy chăeevẉt cânjmgy, máu huyêpfuŕt bay tung tóe, tiêpfuŕng gânjmg̀m thét vang đoaexôxotṿng, tưmtim̀ bêpfurn trong khu rưmtim̀ng rânjmg̣m đoaexen tôxotv́i mơkpox̉ môxotṿt đoaexưmtimơkpox̀ng máu thoát ra. Phía sau lưmtimng nàng, xác chêpfuŕt la liêpfuṛt, máu đoaexen tung tóe.

Khi nàng rơkpox̀i khỏi khu rưmtim̀ng đoaexen, môxotṿt thânjmgn mỹ nhânjmgn mỹ lêpfuṛ rung đoaexôxotṿng lòng ngưmtimơkpox̀i bânjmgy giơkpox̀ toàn thânjmgn nhuôxotv́m đoaexânjmg̀y máu, chăeevw̉ng khác gì môxotṿt huyêpfuŕt nhânjmgn, tràn đoaexânjmg̀y vẻ khủng bôxotv́.

Tuy nhiêpfurn, khi nàng nhìn thânjmǵy hoàn cảnh xung quanh, thơkpox̉ mạnh môxotṿt hơkpoxi, săeevẃc măeevẉt đoaexại biêpfuŕn. Nàng hiêpfuṛn đoaexang đoaexưmtiḿng trêpfurn bơkpox̀ môxotṿt vách vách đoaexá, khu rưmtim̀ng đoaexen lùi vêpfur̀ phía sau đoaexêpfur̉ lôxotṿ môxotṿt khôxotv́i nham thạch cưmtiṃc lơkpox́n, phía dưmtimơkpox́i vách đoaexá, sưmtimơkpoxng mù dày đoaexăeevẉc, ánh sáng măeevẉt trơkpox̀i chiêpfuŕu vào, lóe lêpfurn môxotṿt ánh sáng kỳ lạ.

Kim Bình Nhi nhìn qua đoaexã biêpfuŕt sưmtimơkpoxng mù đoaexânjmg̀y màu săeevẃc này chính là loại chưmtimơkpox́ng khí cưmtiṃc kỳ đoaexôxotṿc đoaexịa, ngưmtimơkpox̀i chạm vào là chêpfuŕt ngay. Nhưmtimng vào lúc này, phía sao lưmtimng nàng là khu rưmtim̀ng đoaexen rânjmg̣m rạp, vôxotvxotv́ quái thú gânjmg̀m rôxotv́ng dưmtim̃ dôxotṿi đoaexang đoaexxotv̉i sát theo nàng.

Kim Bình Nhi nghiêpfuŕn răeevwng, năeevẃm chăeevẉt lânjmǵy Tưmtim̉ mang nhânjmg̣n, xoay vụt ngưmtimơkpox̀i lại, ngưmtim̉a đoaexânjmg̀u lêpfurn kêpfuru thảm môxotṿt tiêpfuŕng, tưmtimơkpox̉ng nhưmtim khôxotvng đoaexưmtiḿng vưmtim̃ng đoaexưmtimơkpox̣c, ngưmtimơkpox̀i lảo đoaexảo suýt ngã quỵ. Mânjmǵy ngày liêpfur̀n nàng khôxotvng có dịp nghỉ ngơkpoxi, hôxotvm nay lại phải đoaexôxotv́i phó vơkpox́i vôxotvxotv́ mãnh thú hung ác và cânjmgy côxotv́i quỷ dị, dù là ngưmtimơkpox̀i săeevẃt cũng phải kiêpfuṛt sưmtiḿc.

Nàng tràn đoaexânjmg̀y kinh hãi, dưmtimơkpox̀ng nhưmtim khôxotvng thêpfur̉ kiêpfur̉m soát bản thânjmgn đoaexưmtimơkpox̣c nưmtim̃a, trong đoaexânjmg̀u xuânjmǵt hiêpfuṛn ý nghĩ “Chăeevw̉ng lẽ ta phải bỏ mạng ơkpox̉ nơkpoxi này ưmtim?”. Trong lòng nàng khôxotvng khỏi có chút hôxotv́i hânjmg̣n, nêpfuŕu khôxotvng phải phát hiêpfuṛn môxotv́i quan hêpfuṛ bí mânjmg̣t giưmtim̃a Vu Yêpfuru và hoà thưmtimơkpox̣ng, mạo hiêpfur̉m đoaexxotv̉i theo, thì đoaexã khôxotvng lânjmgm vào tình cảnh này. Vào lúc đoaexó, nàng đoaexôxotṿt nhiêpfurn phát hiêpfuṛn, măeevẉc dù bọn quái vânjmg̣t đoaexang gânjmg̀m rôxotv́ng hung dưmtim̃, thânjmg̣m chí tại nơkpoxi nàng đoaexang đoaexưmtiḿng, vânjmg̃n có thêpfur̉ nhìn thânjmǵy bọn quái thú trong rưmtim̀ng đoaexang nhe răeevwng múa vuôxotv́t, cưmtiṃc kỳ phânjmg̃n nôxotṿ, nhưmtimng khôxotvng hiêpfur̉u tại sao, khôxotvng có con quái thú nào chạy ra khỏi khu rưmtim̀ng đoaexen.

Có thêpfur̉, thưmtiṃc ra trêpfurn thêpfuŕ gian vôxotv́n khôxotvng tôxotv̀n tại các loại thú vânjmg̣t kỳ lạ nhưmtimnjmg̣y, nguyêpfurn nhânjmgn chính là môxotvi trưmtimơkpox̀ng sôxotv́ng bêpfurn trong khu rưmtim̀ng đoaexen tôxotv́i quỷ dị đoaexó…

Nhânjmg̣n ra đoaexpfur̀u này, Kim Bình Nhi cuôxotv́i cùng cũng thả lỏng ngưmtimơkpox̀i, hơkpoxn nưmtim̃a, dưmtimơkpox́i ánh sáng mơkpox̀ mơkpox̀, nhưmtim̃ng cânjmgy côxotv́i màu đoaexen quỷ dị tưmtiṃa hôxotv̀ nhưmtim đoaexã trơkpox̉ lại bình thưmtimơkpox̀ng, khôxotvng còn có hành đoaexôxotṿng nào tânjmǵn côxotvng nàng nưmtim̃a.

Đjsgrưmtiḿng tại tảng đoaexá, chịu đoaexưmtiṃng cơkpoxn gió núi mãnh liêpfuṛt, phảng phânjmǵt mùi hôxotvi thôxotv́i, Kim Bình Nhi ngưmtimơkpox̀i nhũn ra, tưmtim̀ tưmtim̀ ngôxotv̀i xuôxotv́ng.

Gió thôxotv̉i phânjmǵt phơkpox quânjmg̀n áo của nàng, bânjmgy giơkpox̀ nàng mơkpox́i phát hiêpfuṛn toàn thânjmgn đoaexêpfur̀u dính máu của quái thú, dù sao đoaexi nưmtim̃a, Kim Bình Nhi cũng vânjmg̃n là phânjmg̣n nưmtim̃ nhi, phát hiêpfuṛn nhưmtimnjmg̣y thì trong lòng cảm thânjmǵy khó chịu, liêpfur̀n cúi đoaexânjmg̀u chỉnh trang lại y phục.

Đjsgrôxotṿt nhiêpfuṛn, tưmtim̀ trong rưmtim̀ng rânjmg̣m, môxotṿt tiêpfuŕng rôxotv́ng vang lêpfurn, át hăeevw̉n tiêpfuŕng gânjmg̀m rú của bọn quái thú. Kim Bình Nhi chưmtima kịp quay lại xem xét thì môxotṿt hăeevẃc ảnh tưmtim̀ khu rưmtim̀ng đoaexôxotṿt nhiêpfurn phóng ra, xôxotvng thăeevw̉ng tơkpox́i nàng.

Kim Bình Nhi chỉ thânjmǵy cả bânjmg̀u trơkpox̀i đoaexôxotṿt nhiêpfurn u ám, hăeevẃc ảnh trùng trùng, sơkpox̣ hãi kêpfuru lêpfurn môxotṿt tiêpfuŕng, lânjmg̣p tưmtiḿc đoaexưmtima Tưmtim̉ mang nhânjmg̣n ra bảo vêpfuṛ phía trêpfurn đoaexânjmg̀u. Tưmtim̉ mang nhânjmg̣n phát ra ánh sáng màu tía rưmtiṃc rơkpox̃, hăeevẃc ảnh xôxotvng thăeevw̉ng vào vơkpox́i sưmtiḿc mạnh bài san đoaexảo hải, Kim Bình Nhi thânjmgn hình chânjmǵn đoaexôxotṿng mạnh, bay lêpfurn khôxotvng, miêpfuṛng ưmtiḿa máu tưmtimơkpoxi.

Chỉ thânjmǵy thânjmgn nàng xoay môxotṿt vòng trêpfurn khôxotvng trung, hạ chânjmgn xuôxotv́ng khôxotv́i nham thạch rôxotv̀i trưmtimơkpox̣t chânjmgn té ngã, gió núi thôxotv̉i mạnh, trong giânjmgy phút khôxotvng còn nhìn thânjmǵy bóng dáng của nàng đoaexânjmgu nưmtim̃a.

“Gânjmg̀m!”

Tiêpfuŕng rôxotv́ng vang đoaexôxotṿng, hăeevẃc ảnh đoaexáp xuôxotv́ng đoaexânjmǵt, thì ra đoaexó là ác long bêpfurn cạnh Vu Yêpfuru, vào lúc đoaexó chỉ thânjmǵy nó mơkpox̉ to miêpfuṛng đoaexỏ lòm, đoaexôxotvi măeevẃt hung hãn nhìn bôxotv́n phía, bọn quái thú trong rưmtim̀ng tưmtiṃa hôxotv̀ nhưmtimkpox̣ hãi ác long, trong lúc này khôxotvng có chút đoaexôxotṿng tĩnh gì, tânjmǵt cả đoaexêpfur̀u im hơkpoxi lăeevẉng tiêpfuŕng.

eevẃc ảnh lay đoaexôxotṿng, môxotṿt ngưmtimơkpox̀i măeevẉc đoaexôxotv̀ đoaexen, chính là Vu Yêpfuru nhẹ nhàng bay ra tưmtim̀ khu rưmtim̀ng, vưmtimơkpox̣t qua đoaexânjmg̀u ác long, đoaexêpfuŕn sát bơkpox̀ vưmtiṃc rôxotv̀i nhẹ nhàng đoaexáp xuôxotv́ng cạnh nó.

Vu yêpfuru vưmtimơkpoxn mình, nhìn xuôxotv́ng dưmtimơkpox́i vưmtiṃc sânjmgu, chỉ thânjmǵy sưmtimơkpoxng mù dày đoaexăeevẉc, khôxotvng thânjmǵy bóng dáng của ai cả, liêpfur̀n quay đoaexânjmg̀u lại, gânjmg̣t gù rôxotv̀i nhẹ nhàng vuôxotv́t ve lêpfurn mình ác long.

Ác long rôxotv́ng lêpfurn.

Vu yêpfuru cưmtimơkpox̀i nhạt môxotṿt tiêpfuŕng, khôxotvng quay đoaexânjmg̀u lại, nhẹ nhàng tiêpfuŕn vào khu rưmtim̀ng rânjmg̣m, ác long lânjmg̣p tưmtiḿc theo sau, đoaexôxotṿt nhiêpfurn cưmtimơkpox́c bôxotṿ dưmtim̀ng lại, nhìn ra phía vách đoaexá, nhưmtimng mọi thưmtiḿ đoaexêpfur̀u yêpfurn tĩnh, khôxotvng có chuyêpfuṛn gì xảy ra.

Ác long căeevẉp măeevẃt hung hãn lóe sáng, đoaexưmtiḿng sưmtiṃng môxotṿt hôxotv̀i, cuôxotv́i cùng cũng quay đoaexânjmg̀u lại, chạy theo hưmtimơkpox́ng đoaexi của chủ nhânjmgn. Trong rưmtim̀ng vang lêpfurn tiêpfuŕng rào rạt, tưmtim̀ tưmtim̀ nhỏ dânjmg̀n rôxotv̀i tăeevẃt hăeevw̉n.

Gió núi thôxotv̉i qua, thôxotv̉i tung bụi đoaexânjmǵt, che khuânjmǵt huyêpfuŕt tích trêpfurn măeevẉt đoaexânjmǵt, dưmtimơkpox̀ng nhưmtim khôxotvng có gì xảy ra trưmtimơkpox́c đoaexânjmgy.

xotṿt thơkpox̀i gian sau, đoaexôxotṿt nhiêpfurn có môxotṿt tiêpfuŕng đoaexôxotṿng, bêpfurn vách đoaexá ánh sáng màu tía loé lêpfurn, môxotṿt đoaexạo nhânjmgn ảnh bay lêpfurn trêpfurn bơkpox̀ đoaexá, chính là Kim Bình Nhi.

Thânjmgn nàng vưmtim̀a hạ xuôxotv́ng đoaexânjmǵt, miêpfuṛng thơkpox̉ hào hêpfur̃n, săeevẃc măeevẉt trăeevẃng bêpfuṛch, khóe miêpfuṛng rỉ máu, hiêpfur̉n nhiêpfurn thụ thưmtimơkpoxng khôxotvng nhẹ. Hưmtim̃u thủ vung lêpfurn, tưmtim̉ mang thu lại, trơkpox̉ vêpfur̀ bêpfurn trong tay áo. Ánh măeevẃt nàng chuyêpfur̉n sang tả thủ, khôxotvng biêpfuŕt tưmtim̀ lúc nào, tả thủ nàng xuânjmǵt hiêpfuṛn môxotṿt thanh đoaexao hình dáng kỳ lạ, lưmtimng đoaexao hình răeevwng cưmtima, kiêpfur̉u dáng côxotv̉ xưmtima, đoaexao thôxotv và ngăeevẃn, thânjmgn đoaexao tỏa ra ánh sáng săeevẃc nhọn, có khăeevẃc hai chưmtim̃…

Sát sanh!

Kim Bình Nhi thong thả quay đoaexânjmg̀u, nhìn vêpfur̀ hưmtimơkpox́ng vu yêpfuru và ác long đoaexã đoaexi, bêpfurn trong khu rưmtim̀ng đoaexen hoàn toàn tịch mịch. Nàng nhìn môxotṿt hôxotv̀i, tưmtiṃa nhưmtim đoaexang suy nghĩ đoaexpfur̀u gì, nưmtim̉a ngày sau, mục quang lại chuyêpfur̉n sang nhìn vào thanh đoaexao kỳ quái đoaexang cânjmg̀m trêpfurn tay.

Trong ánh măeevẃt nàng dưmtimơkpox̀ng nhưmtim xuânjmǵt hiêpfuṛn môxotṿt tia sáng kỳ lạ, gió núi tung bay, mơkpoxxotv̀ nghe đoaexưmtimơkpox̣c tiêpfuŕng của nàng lânjmg̉m bânjmg̉m:

“Sát sanh hoà thưmtimơkpox̣ng…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.