Đwjpjám mâfgpxy lưjicỉa cháy rưjicịc phía châfgpxn trơpaav̀i dâfgpx̀n dâfgpx̀n tàn lụi, A Hơpaaṿp Đwjpjài âfgpx̉n thâfgpxn ơpaav̉ bêfgpxn trong đhbhmám mâfgpxy đhbhmen, tưjicíc tôfawv́c nhanh chóng vôfawv bì rơpaav̀i xa Thâfgpx́t Lý Đwjpjôfawv̀ng.

Sau nưjicỉa canh giơpaav̀, khi xác đhbhmịnh khôfawvng còn ngưjiciơpaav̀i ngoại tôfawṿc truy đhbhmfawv̉i nưjicĩa, gã mơpaav́i châfgpx̀m châfgpx̣m đhbhmưjicia đhbhmám mâfgpxy xuôfawv́ng, trơpaav̉ lại măqwjṃt đhbhmâfgpx́t, hạ xuôfawv́ng môfawṿt sơpaavn côfawv́c.

Lúc này Lêfgpxfawṿc và Miêfgpxu tôfawṿc có thêfgpx̉ nói là lưjiciơpaaṽng bại câfgpxu thưjiciơpaavng, nhưjicing A Hơpaaṿp Đwjpjài dưjiciơpaav̀ng nhưjici khôfawvng tha thiêfgpx́t đhbhmêfgpx́n chuyêfgpx̣n tìm kiêfgpx́m tàn dưjici của Lêfgpxfawṿc. Hăqwjḿn câfgpx̉n thâfgpx̣n ưjiciơpaav́c lưjiciơpaaṿng hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng câfgpx̀m trong tay, môfawṿt côfawṽ vu lưjicịc thâfgpx̀n bí âfgpx̉n ưjiciơpaav́c trong săqwjḿc đhbhmen trêfgpxn thâfgpxn hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng, khiêfgpx́n cho bâfgpx̀u nhiêfgpx̣t huyêfgpx́t trong ngưjiciơpaav̀i gã Lêfgpxfawṿc, dâfgpx̀n dâfgpx̀n hôfawv̀i phục trơpaav̉ lại.

Gã thâfgpx̣m chí còn tưjiciơpaav̉ng tưjiciơpaaṿng ra đhbhmưjiciơpaaṿc răqwjm̀ng, tưjiciơpaavng lai tưjicị gã câfgpx̀m giưjicĩ Côfawv́t Ngọc Hăqwjḿc Trưjiciơpaaṿng đhbhmêfgpx̉ hiêfgpx̣u lêfgpx̣nh cho toàn bôfawṿ vùng Nam Cưjiciơpaavng, phong quang vôfawv hạn ngày trưjiciơpaav́c của đhbhmại vu sưjici, ngày sau sẽ thuôfawṿc vêfgpx̀ gã. Thơpaav̀i khăqwjḿc này, khi ngưjiciơpaav̀i trong tôfawṿc đhbhmang kinh hoảng, phải xoa dịu cho họ bâfgpx́t tâfgpx́t quá lo lăqwjḿng, đhbhmăqwjm̀ng nào rôfawv̀i tôfawṿc trưjiciơpaav̉ng cũng sẽ nhâfgpx́t tâfgpxm báo cưjicìu, rôfawv̀i sau đhbhmó gã sẽ giêfgpx́t phưjicít đhbhmi, nêfgpx́u khôfawvng thì vơpaav́i tính khí thôfawvfawṽ đhbhmó, chỉ sơpaaṿ cuôfawv́i cùng lại trơpaav̉ thành chưjiciơpaav́ng ngại khi gã tiêfgpx́m quyêfgpx̀n Lêfgpxfawṿc.

A Hơpaaṿp Đwjpjài lành lạnh cưjiciơpaav̀i môfawṿt tiêfgpx́ng, giưjicĩ Côfawv́t Ngọc Hăqwjḿc Trưjiciơpaaṿng ngay trưjiciơpaav́c ngưjicịc, giơpaav̀ này khăqwjḿc này, gã chăqwjm̉ng còn sơpaaṿ đhbhmfgpx̀u gì nưjicĩa. Thâfgpx̣m chí đhbhmôfawv́i vơpaav́i ma vưjiciơpaavng đhbhmã truyêfgpx̀n sưjicíc mạnh cho gã, gã cũng khôfawvng đhbhmêfgpx̉ vào măqwjḿt. Bâfgpx́t châfgpx́p gã tưjicị vâfgpx́n lúc này hoàn toàn khôfawvng phải là đhbhmôfawv́i thủ của Ma Vưjiciơpaavng, nhưjicing gã và đhbhmại vu sưjici đhbhmêfgpx̀u đhbhmã biêfgpx́t đhbhmưjiciơpaaṿc lai lịch và tình cảnh của Ma Vưjiciơpaavng thâfgpx̀n bí âfgpx́y, khi tâfgpx̣p hơpaaṿp Nam Cưjiciơpaavng ngũ tôfawṿc cùng ngũ thánh khí, Ma Vưjiciơpaavng đhbhmó cũng phải tưjicì bỏ ý đhbhmịnh trùng hưjicing trơpaav̉ lại tưjicì Sâfgpx̀m Ma Đwjpjôfawṽng bêfgpxn trong Thâfgpx̣p Vạn Đwjpjại Sơpaavn mà thôfawvi.


Nghĩ đhbhmêfgpx́n sưjicị xuâfgpx́t hiêfgpx̣n của Ma Vưjiciơpaavng gâfgpxy khủng bôfawv́ toàn Nam Cưjiciơpaavng bơpaav̉i bàn tay ngoạn lôfawṿng khôfawvn khéo của mình, A Hơpaaṿp Đwjpjài quá hưjicing phâfgpx́n đhbhmêfgpx́n khôfawvng còn tưjicị kiêfgpx̀m chêfgpx́, lại khôfawvng thêfgpx̉ côfawv́ găqwjḿng chêfgpx́ trụ đhbhmưjiciơpaaṿc nưjicĩa, liêfgpx̀n oang oang cưjiciơpaav̀i lơpaav́n môfawṿt tràng.

Thanh âfgpxm âfgpx́y vang lêfgpxn trong màn đhbhmêfgpxm, vọng khăqwjḿp cả trong sơpaavn côfawv́c.

“Hahahaha, hahahaha…..”

Đwjpjúng vào thơpaav̀i khăqwjḿc cưjiciơpaav̀i vang sung sưjiciơpaav́ng, đhbhmôfawṿt nhiêfgpxn có môfawṿt tràng vôfawṽ tay nho nhỏ, tưjicì phía khác trong sơpaavn côfawv́c vang lêfgpxn trong màn đhbhmêfgpxm tôfawv́i mịt, cùng vơpaav́i môfawṿt thanh âfgpxm, thâfgpx́p trâfgpx̀m nhỏ nhẹ, truyêfgpx̀n tơpaav́i; “Lơpaaṿi hại, thâfgpx̣t lơpaaṿi hại!”

A Hơpaaṿp Đwjpjài châfgpx́n đhbhmôfawṿng thâfgpxn hình, tưjicíc tôfawv́c chuyêfgpx̉n mình nhìn lại, nhưjicing chỉ thâfgpx́y môfawṿt màn đhbhmêfgpxm đhbhmen kịt, chăqwjḿc chăqwjḿn đhbhmó chăqwjm̉ng phải là kẻ tôfawv́t lành, hét lơpaav́n: “Là ai, bưjiciơpaav́c ra!”

Giưjicĩa màn đhbhmêfgpxm đhbhmen kịt, bôfawṽng bưjicìng lêfgpxn hai đhbhmám lưjicỉa đhbhmỏ, to lơpaav́n dưjicĩ tơpaaṿn, theo sau là môfawṿt thanh âfgpxm hơpaavi thơpaav̉ nho nhỏ, tưjicịa nhưjicifawṿt con cưjicị thú gâfgpx̀m gưjicì, tưjicì trong màn đhbhmêfgpxm phát ra.

A Hơpaaṿp Đwjpjài săqwjḿc măqwjṃt đhbhmại biêfgpx́n.

Chỉ thâfgpx́y hai đhbhmám lưjicỉa chăqwjm̉ng hêfgpx̀ di đhbhmôfawṿng chút nào, trong màn đhbhmêfgpxm nhìn trưjicìng A Hơpaaṿp Đwjpjài. Thay vào đhbhmó ngay phía trưjiciơpaav́c đhbhmám lưjicỉa đhbhmỏ, tưjicì trong màn đhbhmêfgpxm châfgpx̀m châfgpx̣m hiêfgpx̣n ra môfawṿt hăqwjḿc y nhâfgpxn.

Nhìn thâfgpx́y thâfgpxn ảnh ngưjiciơpaav̀i đhbhmó tưjicịa hôfawv̀ tưjicì trong màn đhbhmêfgpxm đhbhmen trôfawvi ra, toàn thâfgpxn tưjicì đhbhmâfgpx̀u đhbhmêfgpx́n châfgpxn chỉ thâfgpx́y hăqwjḿc y che phủ, chỉ chưjicìa lại đhbhmôfawvi măqwjḿt, trôfawv́ng khôfawvng thưjicịc khiêfgpx́n ngưjiciơpaav̀i kinh sơpaaṿ. Nhưjicing nhìn thâfgpxn thêfgpx̉ cưjiciơpaavng ngạnh cưjicíng đhbhmơpaav, lại chăqwjm̉ng thâfgpx́y bưjiciơpaav́c đhbhmi, mà lại là là cách măqwjṃt đhbhmâfgpx́t hai xích, lăqwjmng khôfawvng bay tơpaav́i.

Đwjpjôfawv̀ng tưjicỉ trong măqwjḿt A Hơpaaṿp Đwjpjài co nhỏ lại, thâfgpx̀n săqwjḿc trêfgpxn măqwjṃt trôfawvng râfgpx́t khâfgpx̉n trưjiciơpaavng, y nhưjici là trôfawvng thâfgpx́y ác quỷ hiêfgpx̣n hình vâfgpx̣y.

qwjḿc y nhâfgpxn châfgpx̀m châfgpx̣m nói: “A Hơpaaṿp Đwjpjài, ngưjiciơpaavi quả nhiêfgpxn khôfawvng phụ lòng kỳ vọng của Thú thâfgpx̀n đhbhmại nhâfgpxn, đhbhmã cưjiciơpaav́p đhbhmưjiciơpaaṿc toàn bôfawṿ Côfawv́t Ngọc Hăqwjḿc Trưjiciơpaaṿng trơpaav̉ vêfgpx̀.”

A Hơpaaṿp Đwjpjài vôfawv thưjicíc siêfgpx́t chăqwjṃt lâfgpx́y Côfawv́t Ngọc Hăqwjḿc Trưjiciơpaaṿng, cưjicỉ đhbhmôfawṿng đhbhmó khôfawvng qua khỏi măqwjḿt hăqwjḿc y nhâfgpxn, phía sau lưjicing y, nơpaavi hai đhbhmám lưjicỉa đhbhmỏ hăqwjḿc ám, tưjicị nhiêfgpxn phát ra âfgpxm thanh gâfgpx̀m gưjicì phâfgpx̃n nôfawṿ.

qwjḿc y nhâfgpxn nhẹ giơpaav tay, trong màn đhbhmêfgpxm vâfgpx̣t lạ sau lưjicing y liêfgpx̀n bình tĩnh trơpaav̉ lại, rôfawv̀i y châfgpx̀m châfgpx̣m nói: “A Hơpaaṿp Đwjpjài, nhìn bôfawṿ dạng ngưjiciơpaavi nhưjicifgpx̣y, dưjiciơpaav̀ng nhưjici khôfawvng muôfawv́n tuâfgpxn thủ lơpaav̀i hưjicía ban đhbhmâfgpx̀u vơpaav́i Thú thâfgpx̀n đhbhmại nhâfgpxn, nhanh giao ngay vâfgpx̣t đhbhmó cho bản nhị thánh.”


A Hơpaaṿp Đwjpjài săqwjḿc măqwjṃt biêfgpx́n chuyêfgpx̉n bâfgpx́t thưjiciơpaav̀ng, âfgpxm tình bâfgpx́t đhbhmịnh, hiêfgpx̉n nhiêfgpxn tôfawv̀n tại sưjicị khủng bôfawv́ sơpaaṿ hãi cưjicịc kỳ vêfgpx̀ Thú thâfgpx̀n đhbhmó trong lòng hăqwjḿn, nhưjicing khi cơpaavn kích đhbhmôfawṿng nôfawṿi tâfgpxm đhbhmã giảm xuôfawv́ng, chung quy lòng tham lại nôfawv̉i lêfgpxn chiêfgpx́m thưjiciơpaaṿng phong.

“Phì!”, A Hơpaaṿp Đwjpjài lôfawṿ ra biêfgpx̉u tình gian ngoan, cưjiciơpaav̀i lạnh nói: “Ta hiêfgpx̣n tại có hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng, côfawv́t ngọc, vâfgpx̣t này mà khơpaav̉i phát thánh khí khiêfgpx́n thú yêfgpxu gâfgpx̀n nhưjicifawv̀n phi phách tán, ngưjiciơpaavi nêfgpx́u khôfawvng sơpaaṿ chêfgpx́t, thì lại đhbhmâfgpxy thưjicỉ xem.”

qwjḿc y nhâfgpxn trâfgpx̀m măqwjṃc môfawṿt lúc, châfgpx̀m châfgpx̣m nói: “Nói nhưjici thêfgpx́, ngưjiciơpaavi quả nhiêfgpxn đhbhmã bôfawṿi phản Thú thâfgpx̀n đhbhmại nhâfgpxn.”

A Hơpaaṿp Đwjpjài nhâfgpx́c côfawv́t ngọc hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng lêfgpxn, chỉ cảm giác đhbhmưjiciơpaaṿc vu lưjicịc trong nôfawṿi thêfgpx̉ dâfgpxng lêfgpxn sung mãn, cảm tưjiciơpaav̉ng nhưjici đhbhmang thưjicịc sưjicị năqwjḿm cả thiêfgpxn hạ, khôfawvng kìm đhbhmưjiciơpaaṿc cưjiciơpaav̀i nhưjici đhbhmfgpxn nói, “Thêfgpx́ nào, ngưjiciơpaavi tưjiciơpaav̉ng ta khôfawvng biêfgpx́t sao, môfawṿt khi ngũ tôfawṿc thánh khí tụ hơpaaṿp, thú yêfgpxu tại Sâfgpx̀m Ma Đwjpjôfawv́ng căqwjmn bản khôfawvng thêfgpx̉ phục hôfawv̀i hoàn toàn. Nêfgpx́u khôfawvng có nó, cho dù thâfgpx́y ngưjiciơpaavi sau lưjicing có con ác đhbhmfgpxu, trưjiciơpaav́c măqwjṃt thánk khí của ta, ngưjiciơpaavi tính sao đhbhmâfgpxy? Ha ha ha ha ha……”

……

Hai đhbhmám lưjicỉa đhbhmỏ sau lưjicing hăqwjḿc y nhâfgpxn, phát ra tiêfgpx́ng gào rêfgpx̀n rĩ trâfgpx̀m trâfgpx̀m, hiêfgpx̉n nhiêfgpxn cưjicịc kỳ phâfgpx̃n nôfawṿ, hăqwjḿc y nhâfgpxn vâfgpx̃n râfgpx́t lạnh lùng bình tĩnh, lạnh nhạt nhìn vêfgpx̀ A Hơpaaṿp Đwjpjài, nói, “Ngưjiciơpaavi chăqwjḿc khôfawvng quêfgpxn, ngũ tôfawṿc thánh khí này, có lai lịch thưjicịc sưjicị ra sao chưjicí? Ngưjiciơpaavi đhbhmâfgpxy chỉ là man nhâfgpxn Nam Cưjiciơpaavng, tôfawv́i đhbhma bâfgpx́t quá chỉ phát huy ba thành vu lưjicịc của nó mà thôfawvi. Nhưjiciơpaaṿc băqwjm̀ng, chỉ câfgpx̀n ngưjiciơpaavi đhbhmưjiciơpaaṿc Thú thâfgpx̀n đhbhmại nhâfgpxn truyêfgpx̀n vu pháp cho ngưjiciơpaavi, ngưjiciơpaavi mơpaav́i có thêfgpx̉ đhbhmoạt lại nó tưjicì tay lão bâfgpx́t tưjicỉ đhbhmại vu sưjici Miêfgpxu tôfawṿc đhbhmó.” Thanh âfgpxm của hăqwjḿn trâfgpx̀m xuôfawv́ng nhỏ dâfgpx̀n, thâfgpx́y rõ ngưjicĩ ý lạnh băqwjmng, nói: “Ta cảnh cáo ngưjiciơpaavi thêfgpxm môfawṿt lâfgpx̀n cuôfawv́i cùng, đhbhmưjicìng nêfgpxn chôfawv́ng đhbhmôfawv́i Thú thâfgpx̀n đhbhmại nhâfgpxn!”

A Hơpaaṿp Đwjpjài trong lòng khôfawvng ngơpaav̀ đhbhmêfgpx́n, đhbhmôfawṿt nhiêfgpxn giâfgpx̣t mình, thâfgpx̣m chí còn cảm thâfgpx́y rõ ràng răqwjm̀ng, toàn thâfgpxn đhbhmang yêfgpx́u ơpaav́t run râfgpx̉y. Nhưjicing chỉ môfawṿt lúc sau, hăqwjḿn môfawṿt lâfgpx̀n nưjicĩa năqwjḿm chăqwjṃt côfawv́t ngọc hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng.

“Đwjpji chêfgpx́t đhbhmi!” Hai măqwjḿt hăqwjḿn trơpaaṿn tròn, huy đhbhmôfawṿng hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng, lâfgpx̣p tưjicíc môfawṿt đhbhmạo hăqwjḿc hỏa tưjicì giưjicĩa thâfgpxn hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng vọt ra, yêfgpx́u ơpaav́t băqwjḿn vêfgpx̀ hưjiciơpaav́ng hăqwjḿc y nhâfgpxn. Phóng đhbhmêfgpx́n nơpaavi, chỉ còn là môfawṿt mảnh lưjicỉa đhbhmen.

qwjḿc y nhâfgpxn lạnh lùng trâfgpx̀m giọng hưjicì môfawṿt tiêfgpx́ng, cũng khôfawvng thâfgpx́y có đhbhmôfawṿng tác gì rõ ràng, luôfawv̀ng hăqwjḿc hỏa cách trưjiciơpaav́c thâfgpxn ngưjiciơpaav̀i ba xích đhbhmôfawṿt nhiêfgpxn bị môfawṿt sưjicíc mạnh vôfawv hình chăqwjṃn đhbhmưjicíng. Nhưjicing nhìn thâfgpx̀n tình A Hơpaaṿp Đwjpjài, chỉ thâfgpx́y thâfgpx̀n săqwjḿc hăqwjḿn chăqwjm̉ng lâfgpx́y làm kinh ngạc, hiêfgpx̉n nhiêfgpxn bâfgpx́t quá chỉ là mơpaav́i thăqwjmm dò mà thôfawvi.

Ngưjiciơpaaṿc lại, vơpaav́i môfawṿt kích vưjicìa rôfawv̀i, hăqwjḿn đhbhmã chưjicíng thưjicịc đhbhmưjiciơpaaṿc sưjicị ngơpaav̀ vưjicịc trong lòng bâfgpx́y lâfgpxu nay, quả nhiêfgpxn côfawv́t ngọc hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng thánh khí này có thêfgpx̉ kêfgpx́t hơpaaṿp vơpaav́i thú yêfgpxu đhbhmêfgpx̉ có thêfgpx̉ phát xuâfgpx́t năqwjmng lưjicịc vu pháp tăqwjmng gâfgpx́p mưjiciơpaav̀i lâfgpx̀n, nhưjiciơpaaṿc băqwjm̀ng nhưjici bình thưjiciơpaav̀ng, chỉ đhbhmêfgpx̉ xuâfgpx́t ra theo dạng môfawṿt đhbhmạo hăqwjḿc hỏa, chăqwjm̉ng câfgpx̀n phải vâfgpx̣n côfawvng cả nưjicỉa ngày, nhưjicijicìa rôfawv̀i tưjicị nhiêfgpxn chỉ câfgpx̀n câfgpx́t tay là đhbhmưjiciơpaaṿc.

Nghĩ đhbhmêfgpx́n đhbhmâfgpxy, A Hơpaaṿp Đwjpjài dưjiciơpaav̀ng nhưjici đhbhmăqwjḿc ý vạn phâfgpx̀n, nhìn thăqwjm̉ng hăqwjḿc y nhâfgpxn phía trưjiciơpaav́c măqwjṃt, lại câfgpx́t tiêfgpx́ng cưjiciơpaav̀i nhưjici đhbhmfgpxn.

qwjḿc y nhâfgpxn nhìn chưjicìng đhbhmôfawv́i diêfgpx̣n A Hơpaaṿp Đwjpjài đhbhmang xâfgpx́c xưjiciơpaaṿc cơpaavn cuôfawv̀ng ngạo, cũng chăqwjm̉ng có chút sinh khí cưjicỉ đhbhmôfawṿng, chỉ châfgpx̀m châfgpx̣m nói: “Thú thâfgpx̀n đhbhmại nhâfgpxn quả nhiêfgpxn sáng suôfawv́t, đhbhmoán đhbhmưjiciơpaaṿc ngưjiciơpaavi lòng dạ hiêfgpx̉m ác, sau khi đhbhmăqwjḿc thủ, tâfgpx́t sinh lòng phản trăqwjḿc.”

A Hơpaaṿp Đwjpjài cưjiciơpaav̀i hung ác, nói: “Vâfgpx̣y thì sao, thú yêfgpxu nơpaavi Sâfgpx̀m Ma Đwjpjôfawṽng, thưjicịc sưjicị có vôfawvfawv́ yêfgpxu ma quỷ quái vu lưjicịc cao cưjiciơpaav̀ng, nhưjicing ngoài vu yêfgpxu ngưjiciơpaavi, còn ai có thêfgpx̉ có khả năqwjmng thoát ra? Còn giơpaav̀ đhbhmâfgpxy vơpaav́i đhbhmạo hạnh yêfgpx́u kém của nhà ngưjiciơpaavi, cũng tưjiciơpaav̉ng đhbhmêfgpx́n chuyêfgpx̣n cưjiciơpaav́p thánh khí tưjicì trêfgpxn tay ta sao?”


qwjḿc y nhâfgpxn nhìn A Hơpaaṿp Đwjpjài đhbhmang cơpaavn đhbhmfgpxn cuôfawv̀ng, bâfgpx́t ngơpaav̀ cưjiciơpaav̀i lêfgpxn môfawṿt tiêfgpx́ng giêfgpx̃u cơpaaṿt, rôfawv̀i chăqwjm̉ng nói nhiêfgpx̀u, xoay thâfgpxn thủ đhbhmưjicia ra môfawṿt vâfgpx̣t trong tay.

fgpx̣t âfgpx́y vưjicìa rơpaav̀i khỏi vu yêfgpxu, lâfgpx̣p tưjicíc tán phát môfawṿt vâfgpx̀ng hào quang nhè nhẹ, nhìn xa xa, lâfgpx́p lánh hăqwjḿc quang của môfawṿt hạt châfgpxu, trong đhbhmêfgpxm đhbhmen mịt mù, nêfgpx́u khôfawvng nhìn kỹ, cũng chăqwjm̉ng thêfgpx̉ nhâfgpx̣n ra.

A Hơpaaṿp Đwjpjài đhbhmã thâfgpx́y hạt châfgpxu đhbhmó nhiêfgpx̀u lâfgpx̀n, bâfgpx́t đhbhmôfawv̀ lại trơpaav̉ nêfgpxn khâfgpx̉n trưjiciơpaavng, tuy nhiêfgpxn tưjicì miêfgpx̣ng hăqwjḿn lại vâfgpx̃n chăqwjm̉ng lâfgpx́y làm sơpaaṿ sêfgpx̣t gã thâfgpx̀n bí hăqwjḿc y nhâfgpxn âfgpx́y, vu lưjicịc của vu yêfgpxu tuy khôfawvng quá cao cưjiciơpaav̀ng, nhưjicing vâfgpx̃n luôfawvn thâfgpx́y thú yêfgpxu ngôfawv̀i đhbhmó thưjicịc sưjicị là môfawṿt thủ hạ tôfawv́i trọng yêfgpx́u, nêfgpxn chăqwjm̉ng thêfgpx̉ biêfgpx́t đhbhmưjiciơpaaṿc thâfgpx̣t sưjicị hăqwjḿn còn có dị thuâfgpx̣t nào khác làm cưjicíu cánh hay khôfawvng.

Chính ngay khi hăqwjḿn ngâfgpx́m ngâfgpx̀m tưjicị đhbhmoán lưjiciơpaaṿng đhbhmịnh lâfgpx̣p tưjicíc côfawvng lêfgpxn, khôfawvng ngơpaav̀ hăqwjḿc y nhâfgpxn đhbhmó phát sinh sưjicị côfawv̉ quái liêfgpx̀n sau, hăqwjḿc y nhâfgpxn đhbhmó thủ chưjiciơpaav̉ng hơpaaṿp nhâfgpx́t, thưjicịc hiêfgpx̣n nhưjicĩng đhbhmôfawṿng tác cưjicịc kỳ côfawv̉ quái.

Thủ chưjiciơpaav̉ng năqwjḿm lại, chỉ nghe phách khôfawvng môfawṿt tiêfgpx́ng, bôfawṽng thâfgpx́y hăqwjḿc săqwjḿc của viêfgpxn châfgpxu phát sinh rôfawv́i loạn, chỉ môfawṿt chút sau, nát vụn nhưjici cát, tưjicì chưjiciơpaav̉ng tâfgpxm rơpaav̀i rạc rơpaavi xuôfawv́ng.

A Hơpaaṿp Đwjpjài bị đhbhmôfawṿng tác của hăqwjḿc y làm cho kinh hãi, ngưjicing thâfgpx̀n giơpaav́i bị, thuâfgpx̣t phóng đhbhmôfawṿc của vu yêfgpxu, hăqwjḿn trưjiciơpaav́c đhbhmâfgpxy đhbhmã tưjicìng nghe đhbhmêfgpx́n. Chỉ thâfgpx́y gió núi lưjiciơpaav́t qua, nhưjicĩng mảnh vụn rơpaav̀i rạc theo gió bay đhbhmi, hơpaavn nưjicĩa hưjiciơpaav́ng gió thôfawv̉i căqwjmn bản lại ngưjiciơpaaṿc vơpaav́i hăqwjḿn, đhbhmơpaaṿi thêfgpxm môfawṿt chút, chăqwjm̉ng thâfgpx́y có đhbhmfgpx̀u gì thưjicịc sưjicị xảy ra.

A Hơpaaṿp Đwjpjài ha ha cưjiciơpaav̀i lơpaav́n, nói: “Ngưjiciơpaavi quả là côfawv̉ quái, cho dù ngưjiciơpaavi làm cái gì, có thêfgpx̉ làm gì đhbhmưjiciơpaaṿc ta chăqwjmng……”

paav̀i nói vưjicìa thoát ra, thanh âfgpxm của hăqwjḿn đhbhmôfawṿt nhiêfgpxn ngưjicing băqwjṃt cưjicíng đhbhmơpaav̀, tưjicịa nhưjici bị vâfgpx̣t gì chẹn ngang bêfgpxn trong cuôfawv́ng họng.

Đwjpjôfawv̀ng thơpaav̀i ngay lúc đhbhmó, đhbhmôfawṿt nhiêfgpxn, môfawṿt đhbhmạo hỏa quang tưjicì trong màn đhbhmêfgpxm bưjicìng lêfgpxn, soi cả môfawṿt khoảng rôfawṿng, sáng chói cưjicịc kỳ. Nhưjicing căqwjmn nguôfawv̀n của ngọn hỏa quang, khôfawvng ngơpaav̀ lại phát xuâfgpx́t chính tưjicì trêfgpxn thâfgpxn A Hơpaaṿp Đwjpjài.

Trong vòng môfawṿt khăqwjḿc, chỉ nghe “Bụp bụp bụp……” môfawṿt tràng âfgpxm thanh liêfgpxn tục, thâfgpxn thêfgpx̉ A Hơpaaṿp Đwjpjài, tưjicì trong ra ngoài, phún xuâfgpx́t hàng chục tia quang tuyêfgpx́n rưjicịc rơpaaṽ, nhìn vào đhbhmó, tưjicịa hôfawv̀ thâfgpx́y thâfgpxn thêfgpx̉ nhưjici trôfawv́ng rôfawṽng đhbhmôfawv̀ng thơpaav̀i nhưjiciqwjḿp bị xé toạc ra thành hàng chục mảnh, thưjicịc buôfawv̀n cưjiciơpaav̀i, và cũng thưjicịc đhbhmáng sơpaaṿ.

A Hơpaaṿp Đwjpjài chăqwjm̉ng thêfgpx̉ mơpaav̉ miêfgpx̣ng la lêfgpxn môfawṿt tiêfgpx́ng nào, chỉ há hôfawv́c môfawv̀m, tưjicì tưjicì ngâfgpx̉ng đhbhmâfgpx̀u lêfgpxn, trêfgpxn măqwjṃt thâfgpx̀n săqwjḿc cưjicịc kỳ sơpaaṿ hãi khôfawvng thêfgpx̉ tưjiciơpaav̉ng tưjiciơpaaṿng đhbhmưjiciơpaaṿc.

qwjḿc y nhâfgpxn lạnh lùng đhbhmảo nhìn hăqwjḿn ơpaav̉ phía trưjiciơpaav́c, châfgpx̀m châfgpx̣m nói:”Thú thâfgpx̀n đhbhmại nhâfgpxn đhbhmã đhbhmoán đhbhmịnh ngưjiciơpaavi chăqwjm̉ng thêfgpx̉ tin tưjiciơpaav̉ng đhbhmưjiciơpaaṿc, trong khi truyêfgpx̀n cho ngưjiciơpaavi côfawvng phu hăqwjḿc hỏa, đhbhmã côfawv́ ý lưjiciu lại “hăqwjḿc hỏa tinh châfgpxu”, chỉ câfgpx̀n hăqwjḿc hỏa tinh châfgpxu này bị hủy, côfawvng lưjicịc hăqwjḿc hỏa tâfgpx́t nhiêfgpxn sẽ phản lại chủ nhâfgpxn, khiêfgpx́n cho ngưjiciơpaavi chêfgpx́t bơpaav̉i chính pháp lưjicịc mà Thú thâfgpx̀n đhbhmại nhâfgpxn đhbhmã truyêfgpx̀n cho.”

A Hơpaaṿp Đwjpjài trong măqwjḿt đhbhmâfgpx̀y vẻ sơpaaṿ hãi lâfgpx̃n hôfawv́i hâfgpx̣n, càng há hôfawv́c môfawv̀m, nhưjicing chỉ phát ra nhưjicĩng tiêfgpx́ng thơpaav̉ khàn khàn, môfawṿt khăqwjḿc sau, “bụp bụp” thanh âfgpxm liêfgpxn tục phát ra, hăqwjḿc hỏa tưjicì trong thâfgpxn thêfgpx̉ nôfawv̉ tung ra, nuôfawv́t trọn toàn bôfawṿ thâfgpxn thêfgpx̉, thiêfgpxu cháy bưjicìng bưjicìng.


Chỉ trong môfawṿt chút côfawvng phu, môfawṿt kẻ mang dã tâfgpxm thôfawv́ng trị đhbhmã cháy thành tro bụi.

Chỉ còn lại môfawṽi côfawv́t ngọc hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng, vâfgpx̃n yêfgpxn tĩnh năqwjm̀m trong đhbhmám tro tàn y nhưjici trưjiciơpaav́c.

qwjḿc y nhâfgpxn là là bay tơpaav́i, đhbhmưjicia tay phâfgpx́t môfawṿt cái, côfawv́t ngọc hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng bị lăqwjmng khôfawvng hút ngưjiciơpaaṿc trơpaav̉ vêfgpx̀ trong tay, hăqwjḿn cưjiciơpaav̀i lạnh môfawṿt tiêfgpx́ng, đhbhmịnh rơpaav̀i đhbhmi, nhưjicing đhbhmôfawṿt nhiêfgpxn quay đhbhmâfgpx̀u, nhìn vêfgpx̀ góc tôfawv́i nhâfgpx́t của sơpaavn côfawv́c, trâfgpx̀m giọng nói: “Là ai?”

Trong màn đhbhmêfgpxm, trâfgpx̀m măqwjṃc môfawṿt lúc lâfgpxu, rôfawv̀i châfgpx̀m châfgpx̣m bưjiciơpaav́c ra môfawṿt nhâfgpxn ảnh, râfgpxu trăqwjḿng áo tro, trêfgpxn măqwjṃt đhbhmâfgpx̀y nhưjicĩng nêfgpx́p nhăqwjmn, chính thị là Phâfgpx̀n Hưjiciơpaavng Côfawv́c Thưjiciơpaaṿng Quan Sách.

Lúc này, lão nhìn vêfgpx̀ hăqwjḿc y nhâfgpxn, rôfawv̀i lại nhìn hai đhbhmám lưjicỉa đhbhmỏ đhbhmâfgpx̀y đhbhmịch ý phía sau ngưjiciơpaav̀i hăqwjḿc y, cuôfawv́i cùng, mục quang của lão lại quay trơpaav̉ vêfgpx̀ côfawv́t ngọc hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng trêfgpxn tay hăqwjḿc y nhâfgpxn.

jicị xuâfgpx́t hiêfgpx̣n của lão, dáng ngưjiciơpaav̀i thưjicịc là khôfawvng ngơpaav̀, nhưjici đhbhmã già hơpaavn ba muơpaavi tuôfawv̉i.

qwjḿc y nhâfgpxn cũng chăqwjm̉ng muôfawv́n hôfawṿi kiêfgpx́n Thưjiciơpaaṿng Quan Sách tại nơpaavi này, nhưjicing nhìn bôfawṿ dạng của lão, khôfawvng ngơpaav̀ chăqwjm̉ng giôfawv́ng nhưjici Thưjiciơpaaṿng Quan Sách đhbhmã tưjicìng biêfgpx́t. Chỉ thâfgpx́y hăqwjḿc y nhâfgpxn sau sưjicị kinh ngạc ban đhbhmâfgpx̀u, trâfgpx̀m măqwjṃc môfawṿt chút, rôfawv̀i châfgpx̀m châfgpx̣m nói: “Chúng ta đhbhmã tám mưjiciơpaavi năqwjmm rôfawv̀i chưjicia găqwjṃp măqwjṃt nhỉ, lão hưjicĩu?”

Thưjiciơpaaṿng Quan Sách trêfgpxn măqwjṃt đhbhmâfgpx̀y nhưjicĩng nêfgpx́p nhăqwjmn hăqwjm̀n sâfgpxu nhìn nhưjici bị dao khăqwjḿc lêfgpxn: “Các ngưjiciơpaavi,” chỉ nói môfawṿt chưjicĩ, rôfawv̀i tưjicìng chưjicĩ châfgpx̀m châfgpx̣m phát ra: “chung quy khôfawvng thêfgpx̉ kiêfgpx̀m chêfgpx́ nhâfgpx̃n nại mà đhbhmã đhbhmi ra ngoài?”

qwjḿc y trêfgpxn thâfgpxn của hăqwjḿc y nhâfgpxn trong gió đhbhmêfgpxm thôfawv̉i bay lâfgpx́t phâfgpx́t, mà thâfgpxn ảnh vâfgpx̃n bâfgpx́t đhbhmôfawṿng lơpaavjicỉng trong khôfawvng trung, nhưjicing thanh âfgpxm của hăqwjḿn, kéo dài nói: “Thú Thâfgpx̀n đhbhmại nhâfgpxn, đhbhmã chăqwjm̉ng thêfgpx̉ nhâfgpx̃n nại chịu đhbhmưjicịng đhbhmưjiciơpaaṿc nưjicĩa rôfawv̀i.”

Thưjiciơpaaṿng Quan Sách tưjicì tưjicì nói: “Ban đhbhmâfgpx̀u ta cùng Vâfgpxn Dịch Lam Vâfgpxn sưjici huynh, ngay trưjiciơpaav́c măqwjṃt Thú thâfgpx̀n đhbhmại nhâfgpxn đhbhmã tưjicìng nói……”

qwjḿc y nhâfgpxn đhbhmôfawṿt nhiêfgpxn chăqwjṃn ngang: “Vị Côfawv́c chủ sưjici huynh ngưjiciơpaavi đhbhmã nói nhưjici thêfgpx́, tưjicị chính ngưjiciơpaavi tin hay khôfawvng tin?”

Thưjiciơpaaṿng Quan Sách bâfgpx́t đhbhmôfawv̀ im băqwjṃt.

qwjḿc y nhâfgpxn châfgpx̀m châfgpx̣m cưjiciơpaav̀i môfawṿt tiêfgpx́ng, nói:“Lão hưjicĩu, ngưjiciơpaavi và ta đhbhmêfgpx̀u vì chủ của mình, tiêfgpx̀n đhbhmôfawv̀ tưjiciơpaavng lai thâfgpx̣t hung hiêfgpx̉m, ngưjiciơpaavi nêfgpxn bảo trọng!”


Nói xong, năqwjḿm chăqwjṃt lâfgpx́y hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng trong tay, quay ngưjiciơpaav̀i hưjiciơpaav́ng vêfgpx̀ sau lui lại, trong chơpaav́p măqwjḿt, biêfgpx́n mâfgpx́t vào đhbhmêfgpxm tôfawv́i.

Thưjiciơpaaṿng Quan Sách khóe măqwjḿt co giâfgpx̣t, thâfgpxn hình chơpaav́p đhbhmôfawṿng, tưjicịa nhưjici muôfawv́n làm gì đhbhmó, nhưjicing đhbhmôfawv́i diêfgpx̣n vơpaav́i màn đhbhmêfgpxm đhbhmen, hai đhbhmám lưjicỉa đhbhmỏ bôfawṽng nhiêfgpxn cháy rưjicịc, môfawṿt tiêfgpx́ng gâfgpx̀m to mãnh liêfgpx̣t vang lêfgpxn.

Thanh âfgpxm hăqwjḿc y nhâfgpxn, trong màn đhbhmêfgpxm phía xa xa truyêfgpx̀n lại: “Lão hưjicĩu, ngưjiciơpaavi đhbhmạo hạnh cao thâfgpxm, cao hơpaavn cả ta. Nhưjicing ta hiêfgpx̣n đhbhmang có ác đhbhmfgpx̉u, thêfgpxm côfawv́t ngọc hăqwjḿc trưjiciơpaaṿng trêfgpxn tay, ngưjiciơpaavi khôfawvng thêfgpx̉ ngăqwjmn chăqwjṃn đhbhmưjiciơpaaṿc ta đhbhmâfgpxu. Ta và ngưjiciơpaavi đhbhmã nhiêfgpx̀u năqwjmm giao tình, nghĩ cũng nêfgpxn lưjiciu lại môfawṿt phâfgpx̀n tình cảm!”

Thâfgpxn hình Thưjiciơpaaṿng Quan Sách, cưjicíng đhbhmơpaav̀ hạ xuôfawv́ng. Môfawṿt khăqwjḿc sau, hai đhbhmám lưjicỉa đhbhmỏ đhbhmó tưjicì tưjicì biêfgpx́n mâfgpx́t.

Giưjicĩa trơpaav̀i đhbhmâfgpx́t, chỉ còn lại môfawṿt thâfgpxn ngưjiciơpaav̀i đhbhmưjicíng ngay giưjicĩa vùng sơpaavn côfawv́c lạnh lẽo, đhbhmêfgpx́n cả nưjicỉa ngày sau, mơpaav́i chỉ than dài môfawṿt tiêfgpx́ng.

qwjḿc đhbhmêfgpxm, càng sâfgpxu hơpaavn.

Giưjicĩa Thâfgpx́t Lý Đwjpjôfawv̀ng, trưjiciơpaav́c nay là môfawṿt vùng đhbhmâfgpx́t phôfawv̀n vinh đhbhmẹp đhbhmẽ, lúc này đhbhmã hoàn toàn chìm trong biêfgpx̉n lưjicỉa, tiêfgpx́ng kêfgpxu khóc vang lêfgpxn khăqwjḿp nơpaavi. Đwjpjại vu sưjici mà cả Miêfgpxu Tôfawṿc tôfawvn kính nhưjici thâfgpx̀n minh đhbhmã bị trọng thưjiciơpaavng, sôfawv́ng chêfgpx́t chưjicia rõ, Lêfgpxfawṿc kỳ dưjici đhbhmêfgpx̀u trôfawvng mong vào A Hơpaaṿp Đwjpjài lại đhbhmôfawṿt nhiêfgpxn biêfgpx́n mâfgpx́t, bêfgpxn trong Thâfgpx́t Lý Đwjpjôfawv̀ng giơpaav̀ đhbhmâfgpxy bôfawṽng nhiêfgpxn tràn ngâfgpx̣p bao nhiêfgpxu ngưjiciơpaav̀i ngoại tôfawṿc, lại đhbhmôfawṿt nhiêfgpxn xuâfgpx́t hiêfgpx̣n môfawṿt kẻ nhưjici ác quỷ hiêfgpx̣n hình.

jiciơpaav́i tình thêfgpx́ này, Lêfgpx, Miêfgpxu lưjiciơpaaṽng tôfawṿc chăqwjm̉ng còn ý chí chiêfgpx́n đhbhmâfgpx́u, Lêfgpxfawṿc tưjicì tưjicì rút lui ra khỏi Thâfgpx́t Lý Đwjpjôfawv̀ng, mà Miêfgpxu Tôfawṿc cũng chăqwjm̉ng có tâfgpxm truy đhbhmfawv̉i, chia nhau cưjicíu trơpaaṿ nhưjicĩng thâfgpxn nhâfgpxn bị thưjiciơpaavng, đhbhmôfawv̀ng thơpaav̀i vôfawvfawv́ ngưjiciơpaav̀i vơpaav́i mục quang thù đhbhmịch, vâfgpx̃n nhìn vêfgpx̀ phía nhưjicĩng ngưjiciơpaav̀i ngoại tôfawṿc bêfgpxn trong Thâfgpx́t Lý Đwjpjôfawv̀ng.

Nhưjicing sưjicị chú ý của nhưjicĩng ngưjiciơpaav̀i này, căqwjmn bản khôfawvng hêfgpx̀ chú ý đhbhmêfgpx́n toàn bôfawṿ Miêfgpxu Tôfawṿc, trong măqwjḿt họ, lúc này chỉ nhìn lêfgpxn săqwjḿc hôfawv̀ng ánh lam đhbhmang giao đhbhmâfgpx́u trêfgpxn lưjicing chưjicìng khôfawvng kia.

Hai đhbhmại cao thủ tu đhbhmạo trẻ tuôfawv̉i kiêfgpx̣t xuâfgpx́t nhâfgpx́t của Trung Thôfawv̉ chính tà lưjiciơpaaṽng đhbhmạo, tại nơpaavi sơpaavn côfawv́c xa lạ này, âfgpx̉n ưjiciơpaav́c cả môfawṿt chút thêfgpxjiciơpaavng, đhbhmang đhbhmâfgpx́u nhau đhbhmêfgpx́n sôfawv́ng chêfgpx́t.

Thiêfgpxn Gia của Lục Tuyêfgpx́t Kỳ lam quang càng ngày càng thịnh, khăqwjḿp trơpaav̀i đhbhmâfgpx̀y đhbhmâfgpx́t, rít lêfgpxn ào ào, tay nàng vâfgpx̃y đhbhmôfawṿng liêfgpxn tục, kinh thiêfgpxn, đhbhmôfawṿng đhbhmịa, phong thanh mãnh liêfgpx̣t, ma quỷ cũng phải chùn bưjiciơpaav́c, thanh thêfgpx́ tưjiciơpaav̉ng chưjicìng khôfawvng thêfgpx̉ ngăqwjmn châfgpx̣n đhbhmưjiciơpaaṿc.

Ngay dưjiciơpaav́i làn kiêfgpx́m quang của nàng, âfgpx̉n hiêfgpx̣n thâfgpx̀n săqwjḿc kiêfgpxn quyêfgpx́t đhbhmêfgpx́n tiêfgpx̀u tụy, khôfawvng hêfgpx̀ có môfawṿt chút biêfgpx̉u tình, mà thăqwjm̉ng tay hạ thủ, khôfawvng môfawṿt chút lưjiciu tình.

Phong thanh của kiêfgpx́m, rít lêfgpxn xé rách tưjicìng khôfawvng, săqwjḿc lam bao trùm trơpaav̀i đhbhmâfgpx́t, tưjicì khăqwjḿp bôfawv́n phưjiciơpaavng tám hưjiciơpaav́ng đhbhmêfgpx̀u đhbhmfgpxn cuôfawv̀ng xôfawvng đhbhmêfgpx́n tiêfgpxu diêfgpx̣t.

Quỷ Lêfgpx̣ đhbhmfgpxn cuôfawv̀ng cưjiciơpaav̀i ngạo, lao vút nhưjici chơpaav́p vào làn mưjicia kiêfgpx́m, Phêfgpx̣ Huyêfgpx́t Châfgpxu dưjiciơpaav̀ng nhưjici có linh tính, săqwjḿc hôfawv̀ng hưjicing phâfgpx́n dâfgpxng cao vạn trưjiciơpaaṿng, nhưjici ác quỷ khiêfgpx́u thiêfgpxn, nhe nanh múa vuôfawv́t lao đhbhmêfgpx́n nghêfgpxnh chiêfgpx́n.

fawṿt kiêfgpx́m âfgpx́y nhưjicijiciơpaavng nhưjici tuyêfgpx́t, phiêfgpxu đhbhmôfawṿng lao xuôfawv́ng, rít lêfgpxn nhưjici ngưjiciơpaav̀i ngưjiciơpaav̀i kêfgpxu khóc, vang lêfgpxn tâfgpx̣n trơpaav̀i cao.

Thiêfgpxn Gia Phêfgpx̣ Huyêfgpx́t

Phêfgpx̣ Huyêfgpx́t Thiêfgpxn Gia

Pháp bảo vôfawv tình chuyêfgpx̉n gió dơpaav̀i mâfgpxy đhbhmã ơpaav̉ tình thêfgpx́ chăqwjm̉ng thêfgpx̉ thay đhbhmôfawv̉i đhbhmưjiciơpaaṿc nưjicĩa, vùn vụt lao đhbhmêfgpx́n, mục tiêfgpxu là ai, là ánh măqwjḿt của ai?

Lục Tuyêfgpx́t Kỳ khôfawvng ngơpaav̀ đhbhmêfgpx́n, hôfawv̀ng quang Phêfgpx̣ Huyêfgpx́t tâfgpx̀ng tâfgpx̀ng lơpaav́p lơpaav́p nhưjici bão tôfawv́ ba đhbhmào nhưjici ma kêfgpxu quỷ khôfawv́c, âfgpx̀m vang, yêfgpxu lưjicịc cưjicịc kỳ ác đhbhmôfawṿc khiêfgpx́n tinh huyêfgpx́t toàn thâfgpxn khôfawvng thêfgpx̉ tưjicị chủ gâfgpx̀n nhưjici muôfawv́n lâfgpx̣p tưjicíc phun ra ngoài.

Thiêfgpxn Gia nhưjici tuyêfgpx́t, thâfgpx̀n kiêfgpx́m tưjicì thuơpaav̉ khai thiêfgpxn, âfgpx̀m vang chém xuôfawv́ng, tưjiciơpaav̉ng nhưjici sẽ khiêfgpx́n cho đhbhmạo hôfawv̀ng quang nhưjici núi cũng phải bị chẻ làm đhbhmôfawvi. Nhưjicing môfawṿt yêfgpxu lưjicịc cưjicịc lơpaav́n đhbhmánh ngưjiciơpaaṿc lại, khiêfgpx́n Lục Tuyêfgpx́t Kỳ bạch y tung bay, bị phản châfgpx́n bay ngưjiciơpaaṿc lêfgpxn trơpaav̀i, chỉ thâfgpx́y thâfgpxn hình của nàng, giưjicĩa cuôfawv̀ng phong lơpaavjicỉng bay đhbhmi, thâfgpx̀n kiêfgpx́m huy vũ, rít lêfgpxn nho nhỏ, chỉ sát na phong vâfgpxn liêfgpx̀n tụ lại, tâfgpx̣p trung xung quanh nàng.

Hoa mỹ phiêfgpxu đhbhmôfawṿng, thâfgpx̀n săqwjḿc trăqwjḿng bêfgpx̣ch phủ lêfgpxn gưjiciơpaavng măqwjṃt vôfawv́n dĩ xinh đhbhmẹp.

Hít sâfgpxu môfawṿt hơpaavi.

Nàng bưjiciơpaav́c liêfgpx̀n bảy bưjiciơpaav́c, trêfgpxn tâfgpx̀ng mâfgpxy cao nhưjici tiêfgpxn nưjicĩ đhbhmang múa, nàng chăqwjm̉ng câfgpx̀n mơpaav̉ miêfgpx̣ng niêfgpx̣m chú, cũng khiêfgpx́n cho trêfgpxn tưjicìng khôfawvng gió cuôfawv́n mâfgpxy bay, hóa thành lôfawv́c xoáy, run râfgpx̉y dưjicĩ dôfawṿi.

“Cưjicỉu thiêfgpxn huyêfgpx̀n sát, hóa vi thâfgpx̀n lôfawvi. Hoàng hoàng thiêfgpxn uy, dĩ kiêfgpx́m dâfgpx̃n chi.”

fawv̉ ngưjicĩ thâfgpx̀n chú, lại môfawṿt lâfgpx̀n nưjicĩa thâfgpx̀n bí vang vọng trêfgpxn trơpaav̀i cao, thâfgpxn ảnh trăqwjḿng xóa âfgpx́y đhbhmảo lôfawṿn trong ánh măqwjḿt ai, nhưjicifawṿt đhbhmóa bách hơpaaṿp trong cơpaavn cuôfawv̀ng vũ.

Thơpaav̀i gian mưjiciơpaav̀i năqwjmm, tại vùng đhbhmâfgpx́t mưjicia gió hung hiêfgpx̉m lạ lâfgpx̃m này, nơpaavi trơpaav̀i đhbhmâfgpx́t biêfgpx́n săqwjḿc, phong vâfgpxn tụ hôfawṿi này, giơpaav̀ đhbhmâfgpxy môfawv̀n môfawṿt hiêfgpx̣n ra.

fawṿt cơpaavn lôfawv́c xoáy đhbhmen kịt cưjicịc lơpaav́n mà sâfgpxu hun hút, trêfgpxn trơpaav̀i cao câfgpx́p tôfawv́c xoay chuyêfgpx̉n, chơpaav́p đhbhmôfawṿng liêfgpxn hôfawv̀i, tiêfgpx́ng gió rú rít. Lục Tuyêfgpx́t Kỳ đhbhmưjicíng giưjicĩa tưjicìng khôfawvng, bạch y bay bay.

Thanh Vâfgpxn Môfawvn vôfawv thưjiciơpaaṿng kỳ thuâfgpx̣t “Thâfgpx̀n kiêfgpx́m ngưjicị lôfawvi châfgpxn quyêfgpx́t” thi triêfgpx̉n trong tay nàng, khí thêfgpx́ tưjicịa nhưjici vạn thiêfgpxn, cưjicịc kỳ uy lưjicịc. Giơpaav̀ này khăqwjḿc này, đhbhmem so vơpaav́i cuôfawṿc chiêfgpx́n của Đwjpjfgpx̀n Bâfgpx́t Dịch ơpaav̉ Lưjiciu Ba Sơpaavn ngày trưjiciơpaav́c, khí thêfgpx́ chăqwjm̉ng kém hơpaavn chút nào.

Ngưjiciơpaav̀i thuôfawṿc chính đhbhmạo xung quanh khôfawvng thêfgpx̉ khôfawvng kinh ngạc thán phục, nhưjicing trong tình cảnh này, nhìn vào ánh măqwjḿt Quỷ Lêfgpx̣, chăqwjm̉ng hêfgpx̀ thâfgpx́y môfawṿt chút lay đhbhmôfawṿng nhỏ.

Trêfgpxn tâfgpx̀ng mâfgpxy sâfgpxu thăqwjm̉m, Thiêfgpxn Gia kiêfgpx́m chém xuôfawv́ng, chính ngay lúc toàn bôfawṿ lam quang vôfawvfgpx̣n lao xuôfawv́ng, bêfgpxn trong thâfgpxn ảnh Lục Tuyêfgpx́t Kỳ, bôfawṽng âfgpx̉n hiêfgpx̣n môfawṿt tia săqwjḿc vàng mơpaav̀ mơpaav̀, có chút gì đhbhmó trang nghiêfgpxm, mà lại thêfgpxm môfawṿt phâfgpx̀n quỷ dị.

Đwjpjâfgpxy chăqwjḿc chăqwjḿn chăqwjm̉ng phải Thanh Vâfgpxn Môfawvn đhbhmạo pháp!

Tiêfgpx́ng gió mãnh liêfgpx̣t càng lúc càng nhanh, nơpaavi sâfgpxu thăqwjm̉m trong đhbhmâfgpx̀u Quỷ Lêfgpx̣ môfawṿt ý niêfgpx̣m chơpaaṿt lóe lêfgpxn, tưjicì tâfgpx̣n trong tâfgpxm khảm, sau tiêfgpx́ng cưjiciơpaav̀i cuôfawv̀ng dại của hăqwjḿn, thì còn lại đhbhmfgpx̀u gì?

Mục quang lành lạnh, tưjicì trêfgpxn khôfawvng chiêfgpx́u xuôfawv́ng, nhìn phía sau hôfawv̀ng quang, là môfawṿt thâfgpxn ảnh tà ác quâfgpx̣t cưjiciơpaav̀ng.

Lục Tuyêfgpx́t Kỳ ánh măqwjḿt long lanh nhưjicijiciơpaavng, hét lêfgpxn môfawṿt tiêfgpx́ng dài, chơpaav́p giâfgpx̣t đhbhmâfgpx̀y trơpaav̀i âfgpx̀m vang, tưjicì phía xa nôfawv́i tiêfgpx́p nhau truyêfgpx̀n lại, xé rạch trơpaav̀i đhbhmâfgpx́t.

Trong tâfgpx̀ng mâfgpxy sâfgpxu thăqwjm̉m, vôfawvfawv́ tia chơpaav́p nhanh chóng tụ tâfgpx̣p, tiêfgpx́ng sâfgpx́m sét âfgpx̀m âfgpx̀m, giưjicĩa tâfgpx̀ng trơpaav̀i liêfgpxn tục nôfawv̉ vang. Giưjicĩa lúc đhbhmó, cơpaavn lôfawv́c xoáy đhbhmen kịt, hơpaaṿp cùng lưjiciơpaaṿng đhbhmfgpx̣n chơpaav́p to lơpaav́n, tưjicì trêfgpxn trơpaav̀i cao hạ xuôfawv́ng, rơpaavi tại trêfgpxn thâfgpxn Thiêfgpxn Gia thâfgpx̀n kiêfgpx́m.

Ánh sáng chói lòa rưjicịc rơpaaṽ vôfawv bì, dưjiciơpaav̀ng nhưjici đhbhmang phát ra trêfgpxn tay nàng.

“Hảo kiêfgpx́m thuâfgpx̣t!”

Quỷ Lêfgpx̣ cưjiciơpaav̀i lơpaav́n, tiêfgpx́ng cưjiciơpaav̀i hung tơpaaṿn, ngay giưjicĩa hôfawv̀ng quang oang oang truyêfgpx̀n đhbhmêfgpx́n, nghe nhưjici tim gan têfgpx tái lạ lùng.

Cao cao bêfgpxn trêfgpxn môfawṿt bạch săqwjḿc thâfgpxn ảnh, phong tưjici tuyêfgpx̣t thêfgpx́, chung quy chỉ có thêfgpx̉ nhìn thâfgpx́y chưjicí chăqwjm̉ng thêfgpx̉ vơpaav́i tơpaav́i……



Phêfgpx̣ Huyêfgpx́t Châfgpxu quang mang vôfawvfgpx̣n ào ào tỏa ra, lúc này, hôfawv̀ng, thanh, hăqwjḿc, ba màu khác nhau bị tà lưjicịc Quỷ Lêfgpx̣ tâfgpx̣n lưjicịc đhbhmfgpx̀u khiêfgpx̉n, yêfgpxu khí dày đhbhmăqwjṃc, hưjiciơpaav́ng lêfgpxn tâfgpx̀ng trơpaav̀i rít lêfgpxn nhưjici quỷ khôfawv́c, khiêfgpx́n ngưjiciơpaav̀i rùng mình sơpaav̉n gáy.

Lục Tuyêfgpx́t Kỳ săqwjḿc diêfgpx̣n càng lạnh lùng, ánh măqwjḿt vâfgpx̃n còn chút do dưjicị, cuôfawv́i cùng cũng hêfgpx́t.

Đwjpjfgpx̣n chơpaav́p âfgpx̀m vang, thâfgpx̀n phâfgpx̣t đhbhmâfgpx̀y trơpaav̀i, đhbhmôfawv̀ng thơpaav̀i gâfgpx̀m hét.

jicì xa nhìn lại, khiêfgpx́n bao ngưjiciơpaav̀i kêfgpxu lêfgpxn kinh khiêfgpx́p.

Quỷ Lêfgpx̣ đhbhmang tâfgpx̣p trung toàn bôfawṿ chú ý lêfgpxn trơpaav̀i nhìn kỳ thuâfgpx̣t tuyêfgpx̣t thêfgpx́, đhbhmôfawṿt nhiêfgpxn ngay phía sau rít lêfgpxn môfawṿt tiêfgpx́ng, hăqwjḿn trong tâfgpxm giâfgpx̣t mình, thâfgpxn hình chơpaav́p đhbhmôfawṿng nhưjicijicỉa đhbhmfgpx̣n, “bụp” môfawṿt tiêfgpx́ng, môfawṿt đhbhmạo bình phong ngọc xích, tưjiciơpaav̉ng nhưjici là thâfgpx̀n binh khôfawvng gì chôfawv́ng đhbhmơpaaṽ đhbhmưjiciơpaaṿc, nhăqwjm̀m bêfgpxn vai hưjicĩu bâfgpx́t ngơpaav̀ đhbhmánh tơpaav́i.

Quỷ Lêfgpx̣ hét lơpaav́n môfawṿt tiêfgpx́ng, đhbhmôfawṿt ngôfawṿt quay đhbhmâfgpx̀u lại, chỉ thâfgpx́y Lý Tuâfgpxn năqwjḿm chăqwjṃt ngọc xích, trêfgpxn măqwjṃt đhbhmâfgpx̀y vẻ phâfgpx̃n hâfgpx̣n.

“A……”

qwjḿn ngưjicỉa măqwjṃt lêfgpxn trơpaav̀i hét lơpaav́n, Phêfgpx̣ Huyêfgpx́t Ma Bôfawv̉ng tỏa ra hôfawv̀ng mang vôfawvfgpx̣n, lâfgpx̣p tưjicíc đhbhmảo ngưjiciơpaav̀i hạ xuôfawv́ng, Lý Tuâfgpxn mục quang thu lại, nhưjicing chăqwjm̉ng có lâfgpx́y môfawṿt chút tia sơpaaṿ hãi, hưjicĩu thủ vâfgpx̣n lưjicịc, “huýt” lêfgpxn môfawṿt tiêfgpx́ng rút ngọc xích vêfgpx̀, kéo theo là môfawṿt tia máu băqwjḿn ra nhưjici suôfawv́i.

fawv̀ng mang giảm sút, Lý Tuâfgpxn nhâfgpx́t kích tâfgpx̣n lưjicịc, Phâfgpx̀n Hưjiciơpaavng Côfawv́c đhbhmạo pháp quả nhiêfgpxn chăqwjm̉ng phải nhỏ nhăqwjṃt, thêfgpxm vào Quỷ Lêfgpx̣ thâfgpxn đhbhmã trọng thưjiciơpaavng, hôfawv̀ng mang bâfgpx́t ôfawv̉n, cho nêfgpxn ơpaav̉ tình huôfawv́ng cưjicị ly gâfgpx̀n nhưjicijicìa rôfawv̀i, cũng bị Lý Tuâfgpxn đhbhmả thưjiciơpaavng.

Chỉ là Phêfgpx̣ Huyêfgpx́t Châfgpxu quả thâfgpx̣t là môfawṿt loại đhbhmại hung chi vâfgpx̣t, lại là vâfgpx̣t huyêfgpx́t luyêfgpx̣n tà bảo của Quỷ Lêfgpx̣ huyêfgpx́t mạch tưjiciơpaavng liêfgpxn, ngay lâfgpx̣p tưjicíc tà lưjicịc vôfawvfgpx̣n tưjicì trêfgpxn ngọc xích đhbhmánh ngưjiciơpaaṿc trơpaav̉ lại, Lý Tuâfgpxn năqwjḿm chăqwjṃt ngọc xích trêfgpxn hưjicĩu thủ, quỷ lưjicịc lạ thưjiciơpaav̀ng hơpaavn cả trong ý nghĩ, giơpaav̀ đhbhmâfgpxy tâfgpx̣n măqwjḿt nhìn thâfgpx́y cưjicịc kỳ nao núng.

Lý Tuâfgpxn sơpaaṿ hãi cùng cưjicịc, tâfgpx̣n lưjicịc né tránh, nhưjicing Quỷ Lêfgpx̣ lúc này đhbhmã gâfgpx̀n nhưjici đhbhmfgpxn cuôfawv̀ng, đhbhmôfawṿt ngôfawṿt siêfgpx́t chăqwjṃt bàn tay, ngũ chỉ thành trảo, đhbhmánh thăqwjm̉ng đhbhmêfgpx́n hưjicĩu thủ của hăqwjḿn.

Lý Tuâfgpxn cảm giác đhbhmưjiciơpaaṿc sưjicị đhbhmau đhbhmơpaav́n kịch liêfgpx̣t, môfawv̀ hôfawvi lạnh toát cả ra ngoài, ngay lúc nguy câfgpx́p quan đhbhmâfgpx̀u, tưjicì bêfgpxn ngoài truyêfgpx̀n lại môfawṿt tiêfgpx́ng phâfgpx̣t hiêfgpx̣u nho nhỏ, nhẹ nhưjicifawṿt tiêfgpx́ng thơpaav̉ dài.

fawṿt đhbhmạo kim quang nhu hòa vút đhbhmêfgpx́n, trang nghiêfgpxm tưjicì hòa, chính thị Thiêfgpxn Âmtiem Tưjicị Đwjpjại Phạm Bát Nhã.

Phâfgpx̣t môfawvn kỳ thuâfgpx̣t, tưjiciơpaavng khăqwjḿc vơpaav́i Phêfgpx̣ Huyêfgpx́t Châfgpxu, bị chăqwjṃn đhbhmưjicíng trơpaav̉ lại, di lưjicịc Phêfgpx̣ Huyêfgpx́t Châfgpxu hung ác vôfawv bì nhưjicifgpx̣y, cũng bị đhbhmánh bâfgpx̣t lại môfawṿt xích.

Chỉ trong môfawṿt tích tăqwjḿc đhbhmó, Pháp Tưjiciơpaav́ng năqwjḿm lâfgpx́y Lý Tuâfgpxn, tưjicíc tôfawv́c thôfawv́i lui trơpaav̉ lại, chỉ thâfgpx́y trong măqwjḿt của ôfawvng, ánh măqwjḿt tràn đhbhmâfgpx̀y sưjicị tưjicì bi vôfawv nại, nhìn thăqwjm̉ng trơpaav̉ vêfgpx̀ phía thâfgpxn ảnh nam tưjicỉ đhbhmang phiêfgpxu đhbhmôfawṿng trong gió.

Khôfawv́i bạch quang đhbhmfgpx̣n chơpaav́p cưjicịc lơpaav́n trêfgpxn cao, lúc này tưjicì trêfgpxn trơpaav̀i lao xuôfawv́ng, uy lưjicịc vôfawv bì, cưjicịc kỳ chuâfgpx̉n xác đhbhmánh xuôfawv́ng Quỷ Lêfgpx̣ ơpaav̉ bêfgpxn dưjiciơpaav́i!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.