Tru Tiên

Chương 125 : Lê tộc

    trước sau   
   

Biêixhnn thuỳ Nam Cưhuzbơwvusng, Thâgglćt Lý Đslkpôgatùng.

Đslkpàn têixhń Miêixhnu tôgatục.

gglcu trong đttbgixhṇn đttbgưhuzbơwvus̀ng u ám tịch mịch, Quỷ Lêixhṇ thâgglc̀n tình tỉnh táo, và đttbgại vu sưhuzb khôgatung nói chuyêixhṇn nưhuzb̃a, chỉ có tiêixhńng nôgatủ lép bép tưhuzb̀ đttbgôgatúng lưhuzb̉a đttbgôgatút thi thoảng vang lêixhnn. Thêixhń mà, trong đttbgàn têixhń yêixhnn tĩnh, vâgglc̃n còn môgatụt thưhuzb́ thanh âgglcm kỳ quămljq̣c khác.

Con khỉ Tiêixhn̉u Hôgatui uôgatúng rưhuzbơwvuṣu say mèm, lúc này đttbgang ngủ râgglćt ngon, lại còn ngáy nưhuzb̃a.

Quỷ Lêixhṇ đttbgã ơwvus̉ mãi vơwvuśi Tiêixhn̉u Hôgatui, nhưhuzbng chưhuzba bao giơwvus̀ thâgglćy nó ngáy trong lúc ngủ, xem ra rưhuzbơwvuṣu mạnh của Miêixhnu tôgatục quả tình khôgatung phải tâgglc̀m thưhuzbơwvus̀ng. Lúc này con khỉ mămljq̣t đttbgỏ bưhuzb̀ng bưhuzb̀ng, cái bụng bé nhỏ cămljqng lêixhnn phâgglc̣p phà phâgglc̣p phôgatùng, trôgatung vưhuzb̀a đttbgáng yêixhnu vưhuzb̀a có mâgglćy phâgglc̀n hoạt kêixhn.


Cũng uôgatúng rưhuzbơwvuṣu say, nhưhuzbng tình trạng của Tiêixhn̉u Bạch khá khâgglc̉m hơwvusn nhiêixhǹu so vơwvuśi con khỉ. Cưhuzb̉u Vĩ Thiêixhnn Hôgatù tu luyêixhṇn ngàn nămljqm, đttbgạo hạnh tưhuzḅ nhiêixhnn vưhuzbơwvuṣt xa Tiêixhn̉u Hôgatui. Sau cơwvusn say tuý luý, da dẻ nàng mịn hôgatùng, cái đttbgâgglc̀u tưhuzḅa nghiêixhnng, hàng mi cămljq̣p mămljq́t đttbgong đttbgâgglc̀y vẻ phong tình khiêixhńn ngưhuzbơwvus̀i ta xao đttbgôgatụng, đttbgúng là môgatụt yêixhnu vâgglc̣t làm đttbgixhnn đttbgảo chúng sinh.

Quỷ Lêixhṇ khẽ thơwvus̉ dài, rôgatùi ngoảnh đttbgâgglc̀u đttbgi.

Đslkpại vu sưhuzbgglc̃n đttbgôgatúi diêixhṇn vơwvuśi ngọn lưhuzb̉a, khôgatung xoay mình lại, lúc này bôgatũng châgglc̣m rãi nói: "Vị bămljq̀ng hưhuzb̃u đttbgó của ngưhuzbơwvusi, xem ra khôgatung phải là ngưhuzbơwvus̀i thưhuzbơwvus̀ng!"

Quỷ Lêixhṇ giâgglc̣t mình, thâgglc̀m nghĩ đttbgại vu sưhuzb thâgglc̀n bí mạc trămljq́c, chămljq̉ng lẽ đttbgã nhìn thâgglću thâgglcn phâgglc̣n của Cưhuzb̉u Vĩ Thiêixhnn Hôgatù? Tuy rămljq̀ng phong tục của Ngũ tôgatục ơwvus̉ Nam Cưhuzbơwvusng khác xa trung thôgatủ, dâgglcn chúng có phâgglc̀n gâgglc̀n gũi vơwvuśi đttbgôgatụng vâgglc̣t sinh linh hơwvusn, nhưhuzbng họ đttbgôgatúi xưhuzb̉ thêixhń nào vơwvuśi giôgatúng yêixhnu mị này, Quỷ Lêixhṇ trong lòng tuyêixhṇt khôgatung chămljq́c chămljq́n.

mljq́n trâgglc̀m ngâgglcm giâgglcy lát, câgglcn nhămljq́c câgglcu chưhuzb̃, rôgatùi tưhuzb̀ tưhuzb̀ hỏi: "Sao ạ, đttbgại vu sưhuzb nhìn nhâgglc̣n khác vêixhǹ nưhuzb̃ tưhuzb̉ này chămljqng?"

Đslkpại vu sưhuzbmljq̣ng im môgatụt lúc, rôgatùi đttbgixhǹm đttbgạm nói: "Ả đttbgó, chỉ là môgatụt nưhuzb̃ tưhuzb̉ yêixhńu đttbggatúi mà tưhuzb̉u lưhuzbơwvuṣng đttbgánh gục đttbgưhuzbơwvuṣc mưhuzbơwvus̀i mâgglćy tráng hán của Miêixhnu tôgatục ta, chămljq̉ng lẽ có thêixhn̉ là ngưhuzbơwvus̀i bình thưhuzbơwvus̀ng đttbgưhuzbơwvuṣc ưhuzb?"

Quỷ Lêixhṇ ngạc nhiêixhnn, rôgatùi lâgglc̣p tưhuzb́c bình tâgglcm, nhơwvuś lại cảnh tưhuzbơwvuṣng tráng quan ban nãy, Tiêixhn̉u Bạch ơwvus̉ dưhuzbơwvuśi núi đttbgâgglću rưhuzbơwvuṣu vơwvuśi đttbgám ngưhuzbơwvus̀i Miêixhnu, bâgglćt giác hămljq́n khe khẽ lămljq́c đttbgâgglc̀u.

Có lẽ bị nhôgatút trong Huyêixhǹn Hoả Đslkpàn âgglcm u vămljq́ng bóng mămljq̣t trơwvus̀i, suôgatút ba trămljqm nămljqm côgatu đttbgôgatục, tịch mịch và thôgatúng khôgatủ, nàng cũng câgglc̀n phóng túng và phát tiêixhńt môgatụt chút!

Quỷ Lêixhṇ khẽ khàng quay đttbgâgglc̀u, Tiêixhn̉u Bạch vâgglc̃n yêixhnn lămljq̣ng dưhuzḅa vào đttbgùi hămljq́n, yêixhnn lămljq̣ng ngủ. Hơwvusi thơwvus̉ đttbgêixhǹu và châgglc̣m, làn môgatui khép hơwvus̀, cămljq̣p mămljq́t lim dim, hàng mi dài thanh tú rung nhè nhẹ, tưhuzḅa nhưhuzbgatụt đttbgưhuzb́a trẻ thiêixhńp ngủ mà lòng còn tâgglcm sưhuzḅ, hay là môgatụng thâgglćy đttbgixhǹu gì?

Chỉ khôgatung biêixhńt, lúc này nàng ngủ có đttbgưhuzbơwvuṣc bình an khôgatung, có gămljq̣p ác môgatụng khiêixhńn trong mơwvusgglc̃n còn thôgatúng khôgatủ khôgatung?

Hàng lôgatung mày thanh tú của Tiêixhn̉u Bạch khẽ chau, phảng phâgglćt cảm nhâgglc̣n đttbgưhuzbơwvuṣc có ngưhuzbơwvus̀i đttbgang nhìn mình chămljqm chú, lại tưhuzḅa nhưhuzbwvus thâgglćy đttbgixhǹu gì, đttbgâgglc̀u khe khẽ cưhuzḅa quâgglc̣y, rôgatùi tiêixhńp tục chìm sâgglcu vào giâgglćc ngủ.

huzbơwvusng mămljq̣t nàng dưhuzbơwvuśi ánh lưhuzb̉a bơwvuśt phâgglc̀n u mị, nhưhuzbng lại lôgatụ vẻ ngâgglcy thơwvus đttbgêixhńn lạ lùng.

Quỷ Lêixhṇ đttbgưhuzba mămljq́t sang hưhuzbơwvuśng đttbgại vu sưhuzb: “Nàng uôgatúng nhiêixhǹu rưhuzbơwvuṣu quá, giơwvus̀ chỉ sơwvuṣ khôgatung trả lơwvus̀i đttbgưhuzbơwvuṣc nhưhuzb̃ng câgglcu hỏi của ngưhuzbơwvus̀i, đttbgại vu sưhuzb ạ!”


Đslkpại vu sưhuzb khôgatung tỏ ra bâgglćt ngơwvus̀, cũng khôgatung ngoảnh đttbgâgglc̀u lại nhìn, chỉ ngưhuzbng môgatụt lát, rôgatùi châgglc̀m châgglc̣m tiêixhńp: “Có chuyêixhṇn này chămljq́c ngưhuzbơwvusi khôgatung biêixhńt!”

Quỷ Lêixhṇ ngâgglcy sưhuzb̃ng: “Là chuyêixhṇn gì ạ, xin ngưhuzbơwvus̀i cưhuzb́ nói!”

Thâgglcn hình khòng khòng của đttbgại vu sưhuzb nhoà bóng đttbgi trưhuzbơwvuśc ngọn lưhuzb̉a, khe khẽ lay đttbgôgatụng, thanh âgglcm của lão cũng vụt trơwvus̉ nêixhnn phiêixhnu hôgatút xa xămljqm: “Hoàn Hôgatùn Dị Thuâgglc̣t tưhuzb̀ xưhuzba tơwvuśi nay chỉ kêixhń truyêixhǹn trong các vu sưhuzb đttbgàn têixhń của Miêixhnu tôgatục, nói cho rõ hơwvusn, chỉ vu sưhuzb các đttbgơwvus̀i mơwvuśi nămljq́m đttbgưhuzbơwvuṣc, chưhuzba tưhuzb̀ng truyêixhǹn ra ngoài, đttbgêixhńn tôgatục nhâgglcn bản tôgatục cũng khôgatung hêixhǹ hay biêixhńt. Nhưhuzbng vị côgatuhuzbơwvusng này xem ra còn ít tuôgatủi, sao lại biêixhńt đttbgưhuzbơwvuṣc, ta thưhuzḅc sưhuzḅ nghĩ khôgatung ra!”

Quỷ Lêixhṇ kinh ngạc. Tiêixhn̉u Bạch đttbgúng là yêixhnu hôgatù tu luyêixhṇn ngàn nămljqm, đttbgạo hạnh cao thâgglcm mơwvuśi hoá thâgglcn thành ngưhuzbơwvus̀i, dung mạo kiêixhǹu diêixhñm mỹ lêixhṇ, nêixhńu luâgglc̣n vêixhǹ kiêixhńn thưhuzb́c lịch duyêixhṇt, thêixhń gian này thâgglc̣t chămljq̉ng có mâgglćy ngưhuzbơwvus̀i sánh nôgatủi nàng.

Nhưhuzbng tâgglćt nhiêixhnn làm sao mà nói vơwvuśi đttbgại vu sưhuzb nhưhuzbgglc̣y đttbgưhuzbơwvuṣc, Quỷ Lêixhṇ ý nghĩ xoay chuyêixhn̉n, lảng sang chuyêixhṇn khác: “Đslkpại vu sưhuzb chưhuzba hêixhǹ ngoảnh đttbgâgglc̀u lại, cũng chưhuzba tưhuzb̀ng nhìn qua nàng, sao lại biêixhńt nàng là môgatụt nưhuzb̃ tưhuzb̉ còn ít tuôgatủi?”

Đslkpại vu sưhuzbwvusi ngoẹo đttbgâgglc̀u qua môgatụt bêixhnn, tưhuzḅa nhưhuzb đttbgang cưhuzbơwvus̀i khe khẽ, chămljq̉ng biêixhńt có nhìn thâgglću tâgglcm tưhuzb của Quỷ Lêixhṇ hay khôgatung: “Vị côgatuhuzbơwvusng này đttbgã say rôgatùi, dù là chuyêixhṇn gì cũng phải đttbgơwvuṣi ả tỉnh dâgglc̣y mơwvuśi nói đttbgưhuzbơwvuṣc! Ngưhuzbơwvusi là khách tưhuzb̀ xa đttbgêixhńn, lát nưhuzb̃a ra ngoài kia tìm tôgatục trưhuzbơwvus̉ng Đslkpôgatù Ma Côgatút, ta sẽ cho ngưhuzbơwvus̀i nhămljq́n y sămljq́p xêixhńp đttbgêixhn̉ các ngưhuzbơwvusi nghỉ lại đttbgâgglcy mâgglćy ngày.”

Quỷ Lêixhṇ chau mày, cưhuzb́ nhưhuzbgglcm nguyêixhṇn của hămljq́n, thì chỉ muôgatún lâgglc̣p tưhuzb́c bàn đttbgêixhńn chuyêixhṇn đttbgi cưhuzb́u Bích Dao, nhưhuzbng nghe ngưhuzb̃ khí của lão ta, thanh âgglcm tuy bình hoà nhưhuzbng cưhuzbơwvusng quyêixhńt, hiêixhn̉n nhiêixhnn phải làm rõ thâgglcn phâgglc̣n Tiêixhn̉u Bạch trưhuzbơwvuśc đttbgã. Nhưhuzbng lúc này là hămljq́n luỵ ngưhuzbơwvus̀i, lại nghĩ đttbgã phải đttbgơwvuṣi suôgatút mưhuzbơwvus̀i nămljqm, dâgglc̃u có đttbgơwvuṣi thêixhnm môgatụt ngày thì có hêixhǹ gì?

Quỷ Lêixhṇ hít sâgglcu môgatụt hơwvusi, gâgglc̣t đttbgâgglc̀u đttbgáp: “Vâgglcng!”

Đslkpại vu sưhuzbmljq̣ng lẽ nói: “Vâgglc̣y ngưhuzbơwvusi ra đttbgi!”

Quỷ Lêixhṇ hưhuzbơwvuśng vêixhǹ cái lưhuzbng của lão gâgglc̣t đttbgâgglc̀u hiêixhn̉u ý, đttbgang đttbgịnh nhỏm dâgglc̣y bưhuzbơwvuśc đttbgi, chơwvuṣt chưhuzb̃ng lại giâgglcy lát. Tiêixhn̉u Bạch vâgglc̃n gôgatúi đttbgâgglc̀u lêixhnn đttbgùi hămljq́n ngủ ngon lành, xem ra đttbgã quá say, làm sao có thêixhn̉ gọi nàng tỉnh dâgglc̣y mà đttbgi đttbgưhuzbơwvuṣc?

Quỷ Lêixhṇ côgatú gămljq́ng gọi hai tiêixhńng, Tiêixhn̉u Bạch quả nhiêixhnn khôgatung nghe, mơwvuswvus màng màng, lại có vẻ nhưhuzbhuzḅc bôgatụi vì bị làm phiêixhǹn, đttbgôgatui môgatui nhỏ bĩu ra, rôgatùi trơwvus̉ mình ngủ tiêixhńp.

Nàng trơwvus̉ mình. Tiêixhn̉u Hôgatui vôgatún dưhuzḅa vào bụng nàng ngủ, lúc này trưhuzbơwvuṣt đttbgâgglc̀u xuôgatúng đttbgâgglćt đttbgâgglc̣p đttbgánh thình, nhưhuzbng nó khôgatung hêixhǹ phản ưhuzb́ng, vâgglc̃n ngáy rõ to, xem ra linh vâgglc̣t trơwvus̀i sinh có cái đttbgâgglc̀u cưhuzb́ng hơwvusn hămljq̉n giôgatúng khỉ bình thưhuzbơwvus̀ng.

Quỷ Lêixhṇ thơwvus̉ dài, lămljq́c đttbgâgglc̀u mãi. Trù trưhuzb̀ do dưhuzḅ giâgglcy lát, hămljq́n đttbgành cúi mình vưhuzḅc Tiêixhn̉u Bạch dâgglc̣y, rôgatùi đttbgưhuzb́ng lêixhnn, đttbgưhuzba tay ôgatum lâgglćy nàng, thuâgglc̣n thêixhń kéo Tiêixhn̉u Hôgatui lêixhnn vai, bôgatùng cả khỉ cả ngưhuzbơwvus̀i-cáo đttbgi ra ngoài.


Tiêixhn̉u Bạch nămljq̀m trêixhnn cánh tay hămljq́n, u hưhuzbơwvusng thoang thoảng, tiêixhńu dung dịu dàng, lại thêixhnm gưhuzbơwvusng mămljq̣t trămljq́ng mịn phơwvusn phơwvuśt hôgatùng, cưhuzb́ đttbgưhuzba qua đttbgưhuzba lại trưhuzbơwvuśc mămljq́t.

Quỷ Lêixhṇ hít môgatụt hơwvusi thâgglc̣t sâgglcu, sải bưhuzbơwvuśc ra ngoài, rơwvus̀i khỏi đttbgàn têixhń.

Ra khỏi đttbgàn têixhń âgglcm u, bưhuzbơwvuśc qua cánh côgatủng có hai trụ đttbgá lơwvuśn, ánh dưhuzbơwvusng quang toả xuôgatúng mămljq̣t hămljq́n tràn trêixhǹ.

gatụt cảm giác âgglćm áp trôgatũi lêixhnn trong mình. Quỷ Lêixhṇ hơwvusi híp mămljq́t, nhìn vêixhǹ nơwvusi xa, Đslkpôgatù Ma Côgatút đttbgang đttbgưhuzb́ng chămljq́p tay sau lưhuzbng, mămljq́t dõi xuôgatúng cảnh sămljq́c Thâgglćt Lý Đslkpôgatùng dưhuzbơwvuśi châgglcn núi.

gatụt Miêixhnu nhâgglcn, dáng vẻ nhưhuzb là pháp sưhuzb, bưhuzbơwvuśc theo Quỷ Lêixhṇ ra khỏi đttbgàn têixhń, y đttbgi lưhuzbơwvuśt qua mình hămljq́n, đttbgêixhńn bêixhnn Đslkpôgatù Ma Côgatút, khe khẽ nói vơwvuśi lão vài câgglcu. Đslkpôgatù Ma Côgatút ngoảnh lại nhìn Quỷ Lêixhṇ, ánh mămljq́t liêixhǹn đttbgó trưhuzbơwvuṣt xuôgatúng Tiêixhn̉u Bạch đttbgang say rưhuzbơwvuṣu ngủ li bì, lão gâgglc̣t đttbgâgglc̀u, vẻ nhưhuzb châgglćp nhâgglc̣n.

Viêixhnn pháp sưhuzb kia mămljq̣t mày vôgatu cảm, quay mình trơwvus̉ lại, cũng khôgatung nhìn Quỷ Lêixhṇ lâgglćy môgatụt lâgglc̀n, thămljq̉ng bưhuzbơwvuśc vêixhǹ đttbgàn têixhń, rôgatùi mâgglćt hút trong bóng âgglcm u.

Đslkpôgatù Ma Côgatút mủm mỉm đttbgi lại hỏi: “Sao rôgatùi, đttbgại vu sưhuzb có nhâgglc̣n lơwvus̀i khôgatung?”

Quỷ Lêixhṇ cưhuzbơwvus̀i đttbgáp: “Vâgglc̃n chưhuzba biêixhńt, ngưhuzbơwvus̀i bảo bọn tại hạ hãy ơwvus̉ lại đttbgã!”

Đslkpôgatù Ma Côgatút gâgglc̣t đttbgâgglc̀u: “Ta biêixhńt rôgatùi, các ngưhuzbơwvusi theo ta!” đttbgoạn lão xoay mình bưhuzbơwvuśc xuôgatúng núi.

Quỷ Lêixhṇ ôgatum Tiêixhn̉u Bạch Tiêixhn̉u Hôgatui đttbgi theo lão, Đslkpôgatù Ma Côgatút thêixhnm: “Chúng ta ơwvus̉ đttbgâgglcy hẻo lánh nghèo nàn, khôgatung sánh đttbgưhuzbơwvuṣc vơwvuśi trung thôgatủ phôgatùn hoa, các ngưhuzbơwvus̀i tưhuzḅ lo nhé! Ha ha!”

Quỷ Lêixhṇ thâgglćy vị tôgatục trưhuzbơwvus̉ng Miêixhnu tôgatục thâgglc̣t giản dị dêixhñ gâgglc̀n, gâgglc̣t đttbgâgglc̀u đttbgáp: “Tôgatục trưhuzbơwvus̉ng khách khí rôgatùi, là bọn tại hạ đttbgêixhńn làm phiêixhǹn các vị!”

Đslkpôgatù Ma Côgatút vâgglc̃n cưhuzbơwvus̀i ha ha, cũng chămljq̉ng nói thêixhnm gì nưhuzb̃a.

Xuôgatúng dưhuzbơwvuśi châgglcn núi, Đslkpôgatù Ma Côgatút trâgglc̀m ngâgglcm giâgglcy lát, rôgatùi dâgglc̃n Quỷ Lêixhṇ đttbgi vêixhǹ phía bơwvus̀ sôgatung. Trêixhnn đttbgưhuzbơwvus̀ng, râgglćt nhiêixhǹu Miêixhnu nhâgglcn chămljqm chú nhìn theo, ánh mămljq́t khôgatung dưhuzb́t nôgatủi thâgglcn mình Tiêixhn̉u Bạch.


Họ đttbgi qua chiêixhńc câgglc̀u đttbgá mang phong cách trung thôgatủ mà Quỷ Lêixhṇ nhìn thâgglćy lúc trưhuzbơwvuśc, đttbgêixhńn môgatụt tiêixhn̉u ôgatúc hẻo lánh dưhuzḅng bêixhnn hàng câgglcy xanh.

Quỷ Lêixhṇ đttbgưhuzb́ng sau lưhuzbng Đslkpôgatù Ma Côgatút, thoáng cau mày, cămljqn tiêixhn̉u ôgatúc này tuyêixhṇt khôgatung lơwvuśn, chỉ có môgatụt gian, bôgatún phía sơwvus sài đttbgơwvusn giản, hoàn toàn làm bămljq̀ng gôgatũ, ngoài tưhuzbơwvus̀ng khôgatung có bâgglćt kỳ môgatụt loại lôgatung da xưhuzbơwvusng xâgglc̉u dã thú nào mà nhà cưhuzb̉a Miêixhnu nhâgglcn thưhuzbơwvus̀ng treo.

Đslkpôgatù Ma Côgatút ngoảnh lại nói: “Cămljqn nhà này bỏ khôgatung đttbgã lâgglcu, nhưhuzbng chúng ta vâgglc̃n thưhuzbơwvus̀ng đttbgêixhńn quét tưhuzbơwvuśc, cũng tạm coi là sạch sẽ, nhưhuzbng nơwvusi đttbgâgglcy ít ngưhuzbơwvus̀i lai vãng, hai vị đttbgành chịu khó môgatụt tôgatúi vâgglc̣y!”

Quỷ Lêixhṇ khẽ gâgglc̣t đttbgâgglc̀u: “Đslkpa tạ tôgatục trưhuzbơwvus̉ng!”

Đslkpôgatù Ma Côgatút mỉm cưhuzbơwvus̀i, lại liêixhńc nhìn Tiêixhn̉u Bạch đttbgang nămljq̀m trong lòng Quỷ Lêixhṇ: “Vâgglc̣y ta khôgatung làm phiêixhǹn các ngưhuzbơwvusi nưhuzb̃a, hãy nghỉ ngơwvusi đttbgi!”

Nói đttbgoạn lão toan câgglćt bưhuzbơwvuśc, bôgatũng nhiêixhnn dưhuzb̀ng lại, nhưhuzb nhơwvuś ra đttbgixhǹu gì: “Lát sau ta sẽ phái ngưhuzbơwvus̀i đttbgưhuzba đttbgôgatù đttbgixhn̉m tâgglcm qua, các ngưhuzbơwvusi nghỉ ngơwvusi đttbgi! Phong tục của chúng ta hủ lâgglc̣u lămljq́m, vâgglćt vả cho các ngưhuzbơwvusi!”

Quỷ Lêixhṇ lămljq́c lia: “Đslkpâgglcu có, đttbga tạ tôgatục trưhuzbơwvus̉ng!”

Đslkpôgatù Ma Côgatút gâgglc̣t gù, xoay mình bưhuzbơwvuśc đttbgi. Quỷ Lêixhṇ đttbgưhuzba mămljq́t nhìn theo, đttbgơwvuṣi lão đttbgi khuâgglćt, rôgatùi quay lại, ngămljq́m nghía cămljqn tiêixhn̉u ôgatúc môgatụt lưhuzbơwvuṣt nưhuzb̃a.

wvuśi nhâgglc̣n thâgglćy rămljq̀ng, nó râgglćt giôgatúng nhà cưhuzb̉a do ngưhuzbơwvus̀i trung thôgatủ xâgglcy dưhuzḅng…

mljq́n ôgatum Tiêixhn̉u Bạch Tiêixhn̉u Hôgatui, tiêixhńn lêixhnn đttbgâgglc̉y cưhuzb̉a, bưhuzbơwvuśc vào nhà.

ixhnn trong trâgglc̀n thiêixhńt giản dị, môgatụt giưhuzbơwvus̀ng môgatụt bàn, mâgglćy cái ghêixhń môgatục, tưhuzbơwvus̀ng làm bămljq̀ng gôgatũ ngôgatu đttbgôgatùng nhiêixhǹu kích thưhuzbơwvuśc, kêixhńt thành bưhuzb́c ngay ngămljq́n, môgatụt bêixhnn là cưhuzb̉a sôgatủ, cả cămljqn phòng thoang thoảng hưhuzbơwvusng gôgatũ man mát.

Quỷ Lêixhṇ khôgatung phải là ngưhuzbơwvus̀i coi trọng nơwvusi ơwvus̉ xa hoa, đttbgơwvusn giản nhưhuzbgglc̣y lại hơwvuṣp vơwvuśi tâgglcm ý. Hămljq́n bưhuzbơwvuśc đttbgêixhńn đttbgămljq̣t Tiêixhn̉u Bạch xuôgatúng giưhuzbơwvus̀ng, Tiêixhn̉u Bạch lâgglc̀m bâgglc̀m mâgglćy tiêixhńng nho nhỏ, rôgatùi li bì ngủ tiêixhńp.

Quỷ Lêixhṇ lămljq́c đttbgâgglc̀u, bêixhń Tiêixhn̉u Hôgatui trêixhnn vai xuôgatúng, thâgglćy miêixhṇng con khỉ cưhuzb́ lép nhép, thỉnh thoảng phát ra tiêixhńng chèm chẹp, bôgatụ dạng trôgatung râgglćt thoả mãn, Quỷ Lêixhṇ thơwvus̉ dài, cũng đttbgămljq̣t luôgatun nó xuôgatúng giưhuzbơwvus̀ng.


Nhìn môgatụt ngưhuzbơwvus̀i môgatụt khỉ say sưhuzba ngon giâgglćc, Quỷ Lêixhṇ xoay mình bưhuzbơwvuśc tơwvuśi bêixhnn bàn, ngôgatùi xuôgatúng. Khôgatung gian đttbgôgatụt nhiêixhnn lămljq̣ng hămljq̉n đttbgi, ngoài tiêixhńng thơwvus̉ của Tiêixhn̉u Hôgatui Tiêixhn̉u Bạch, chămljq̉ng còn thanh âgglcm gì khác nưhuzb̃a.

Trong cămljqn phòng lạ lâgglc̃m phảng phâgglćt dị hưhuzbơwvusng, hămljq́n môgatụt mình, lămljq̣ng lẽ ngôgatùi đttbgâgglćy.

Ngoài song, ánh dưhuzbơwvusng rưhuzḅc rơwvus̃.

  ***

Thâgglćt Lý Đslkpôgatùng đttbgưhuzbơwvuṣc bao bọc bơwvus̉i môgatụt quâgglc̀n thêixhn̉ núi, ngoài xa mưhuzbơwvus̀i dămljq̣m vêixhǹ phía đttbgôgatung là môgatụt dãy núi cao nôgatúi dài nhâgglćp nhôgatu. Trêixhnn đttbgỉnh môgatụt ngọn trong dãy đttbgó, có hai ngưhuzbơwvus̀i đttbgang đttbgưhuzb́ng, ánh mămljq́t dõi vêixhǹ dải đttbgâgglćt phì nhiêixhnu toạ lạc giưhuzb̃a quâgglc̀n thêixhn̉ núi kia.

“Đslkpó chính là Thâgglćt Lý Đslkpôgatùng!”

Ngưhuzbơwvus̀i đttbgưhuzb́ng trưhuzbơwvuśc khe khẽ thôgatút, giọng nói âgglc̉n chưhuzb́a niêixhǹm cảm khái, phâgglc̃n nôgatụ và khát vọng sâgglcu xa.

Ánh mămljq̣t trơwvus̀i soi rõ y, môgatụt nam tưhuzb̉ cao lơwvuśn cưhuzbơwvus̀ng tráng, thâgglcn trêixhnn đttbgêixhn̉ trâgglc̀n, phía dưhuzbơwvuśi quâgglćn môgatụt cái khôgatú may tưhuzb̀ da mãnh thú.

Làn da y, vì thưhuzbơwvus̀ng xuyêixhnn tiêixhńp xúc vơwvuśi nămljq́ng và gió, phôgatu ra màu đttbgôgatùng hun rămljq́n rỏi. Thâgglcn thêixhn̉ y cuôgatùn cuôgatụn bămljq́p thịt, nơwvusi ngưhuzḅc xămljqm hình đttbgâgglc̀u môgatụt con gâgglću, nhưhuzb̃ng chôgatũ khác chi chít ngang dọc toàn hămljq̀n sẹo to tưhuzbơwvuśng, khôgatung khó khămljqn gì đttbgêixhn̉ nhâgglc̣n biêixhńt y đttbgã tưhuzb̀ng ác đttbgâgglću vơwvuśi bao nhiêixhnu dã thú đttbgáng sơwvuṣ.

“Đslkpúng vâgglc̣y tôgatục trưhuzbơwvus̉ng!” Ngưhuzbơwvus̀i đttbgáp lơwvus̀i y là môgatụt nam tưhuzb̉, đttbgưhuzb́ng chêixhńch vêixhǹ sau môgatụt bưhuzbơwvuśc. “Đslkpó chính là Thâgglćt Lý Đslkpôgatùng!” Y ămljqn mămljq̣c tưhuzbơwvusng tưhuzḅ ngưhuzbơwvus̀i phía trưhuzbơwvuśc, nhưhuzbng ngoài cái khôgatú da thú, trêixhnn mình y còn khoác môgatụt thưhuzb́ áo đttbgêixhn̉ nguyêixhnn lôgatung, thâgglcn hình nhỏ bé hơwvusn ngưhuzbơwvus̀i đttbgưhuzb́ng trưhuzbơwvuśc râgglćt nhiêixhǹu.

Lúc này, khoé miêixhṇng y tưhuzḅa hôgatù mỉm cưhuzbơwvus̀i lành lạnh, dõi mămljq́t vêixhǹ phía trưhuzbơwvuśc, châgglc̀m châgglc̣m thôgatút: “Nơwvusi đttbgó, chính là vùng đttbgâgglćt cưhuzb trú của Miêixhnu tôgatục đttbgã thôgatúng lĩnh Nam Cưhuzbơwvusng suôgatút hai trămljqm nămljqm. Thêixhnm nưhuzb̃a, thâgglc̀n khí trâgglćn tôgatục của Lêixhngatục chúng ta là ‘Côgatút Ngọc’, lại ơwvus̉ trong đttbgàn têixhń của Miêixhnu tôgatục nơwvusi sưhuzbơwvus̀n núi Thâgglćt Lý Đslkpôgatùng, bị giam giưhuzb̃ vưhuzb̀a tròn hai trămljqm nămljqm dưhuzbơwvuśi bưhuzb́c tưhuzbơwvuṣng tà thâgglc̀n ác câgglc̉u của Miêixhnu nhâgglcn.”

“Rămljq́c..”

Thanh âgglcm chói tai đttbgôgatụt nhiêixhnn vang lêixhnn tưhuzb̀ tráng hán đttbgang đttbgưhuzb́ng đttbgămljq̀ng trưhuzbơwvuśc, ngưhuzbơwvus̀i phía sau nhìn lêixhnn, thâgglćy tôgatục trưhuzbơwvus̉ng của y siêixhńt chămljq̣t nămljq́m tay, khơwvuśp xưhuzbơwvusng bị ép mạnh quá mà bâgglc̣t ra tiêixhńng.

“Hai trămljqm nămljqm rôgatùi! Hai trămljqm nămljqm!” Tráng hán nói khôgatung lơwvuśn, nhưhuzbng thanh âgglcm phảng phâgglćt nhưhuzbgatụt tiêixhńng gâgglc̀m gưhuzb̀.

“Đslkpúng vâgglc̣y! Hai trămljqm nămljqm rôgatùi. Hai trămljqm nămljqm trưhuzbơwvuśc, chúng ta bị bọn Miêixhnu nhâgglcn đttbgêixhn tiêixhṇn tâgglc̣p kích, đttbgại vu sưhuzb tà ác của Miêixhnu tôgatục dùng yêixhnu pháp tàn đttbgôgatục niêixhṇm chú giêixhńt chêixhńt các chiêixhńn binh của chúng ta, cưhuzbơwvuśp đttbgi ‘Côgatút Ngọc’ thâgglc̀n thánh mà chúng ta thơwvus̀ phụng, đttbgánh đttbggatủi chúng ta đttbgêixhńn nơwvusi cămljq̀n côgatũi nhâgglćt của vùng Nam Cưhuzbơwvusng, trải qua suôgatút hai trămljqm nămljqm sôgatúng đttbgơwvus̀i khôgatún khôgatủ!” Ngưhuzbơwvus̀i đttbgưhuzb́ng sau ngưhuzb̃ khí lạnh bămljqng, trâgglc̀m tịnh nhămljq́c đttbgêixhńn môgatúi thù hâgglc̣n bâgglćt côgatụng đttbgơwvuśi thiêixhnn âgglćy.

Gió núi hung tơwvuṣn cào qua thâgglcn hình sưhuzb̀ng sưhuzb̃ng của tôgatục trưhuzbơwvus̉ng Lêixhngatục, sămljq́c nhưhuzb dao cămljq́t, nhưhuzbng y khôgatung hêixhǹ phản ưhuzb́ng. Trong mămljq́t y lúc này, chỉ có mảnh đttbgâgglćt nóng bỏng nămljq̀m trong quâgglc̀n thêixhn̉ núi quâgglcy kia.

“Mâgglćt đttbgi Côgatút Ngọc, là nôgatũi sỉ nhục và bâgglćt kính lơwvuśn nhâgglćt đttbgôgatúi vơwvuśi Hùng thâgglc̀n!” Ngưhuzbơwvus̀i đttbgưhuzb́ng sau, vâgglc̃n cưhuzb́ nói tiêixhńp, “Vì vâgglc̣y đttbgã hai trămljqm nămljqm, Hùng thâgglc̀n nôgatủi giâgglc̣n khôgatung chịu chiêixhńu côgatú đttbgêixhńn Lêixhngatục chúng ta. Giơwvus̀ đttbgâgglcy, chỉ câgglc̀n chúng ta đttbgánh bại Miêixhnu nhâgglcn, đttbgoạt lại Côgatút Ngọc, Hùng thâgglc̀n tâgglćt sẽ phù hôgatụ cho Lêixhngatục nhưhuzb trưhuzbơwvuśc, giúp chúng ta chiêixhńm lâgglćy vùng đttbgâgglćt tôgatút nhâgglćt của Nam Cưhuzbơwvusng, đttbgêixhn̉ tôgatục nhâgglcn và tưhuzb̉ tôgatun đttbgơwvus̀i đttbgơwvus̀i kiêixhńp kiêixhńp sinh sôgatúng ơwvus̉ đttbgó!”

Y đttbgôgatụt nhiêixhnn cao giọng: “Tôgatục trưhuzbơwvus̉ng, chúng ta tuyêixhṇt khôgatung thêixhn̉ đttbgêixhn̉ con cái sau này giôgatúng nhưhuzb mình, chỉ vì cái ămljqn mà phải tranh giành ác đttbgâgglću vơwvuśi hoả lang, hămljq́c hôgatủ - nhưhuzb̃ng quái thú mà các chiêixhńn binh cưhuzbơwvus̀ng tráng nhâgglćt cũng khôgatung sao chôgatúng cưhuzḅ nôgatủi.”

“Chúng ta phải tiêixhńp tục sôgatúng, chúng ta phải giành lâgglćy nhưhuzb̃ng mảnh đttbgâgglćt tôgatút nhâgglćt!” Y hămljq̀n học buôgatung tưhuzb̀ng tiêixhńng.

Phía trưhuzbơwvuśc, tôgatục trưhuzbơwvus̉ng cao lơwvuśn nhưhuzb ngưhuzbơwvus̀i khôgatủng lôgatù vâgglc̃n khôgatung hêixhǹ ngoái đttbgâgglc̀u, nhưhuzbng hơwvusi thơwvus̉ phâgglc̃n nôgatụ và nămljq̣ng nêixhǹ đttbgã bôgatục lôgatụ hêixhńt tâgglcm trạng của y. Sau phút giâgglcy trâgglc̀m mămljq̣c, y ngoảnh lại hỏi: “Ba tôgatục kia, quả thưhuzḅc khôgatung vâgglćn đttbgêixhǹ gì chưhuzb́?”

Ngưhuzbơwvus̀i đttbgămljq̀ng sau lâgglc̣p tưhuzb́c gâgglc̣t đttbgâgglc̀u: “Vâgglcng, tôgatục trưhuzbơwvus̉ng, Miêixhnu nhâgglcn xưhuzba nay tác oai tác phúc ơwvus̉ Nam Cưhuzbơwvusng, ba tôgatục kia đttbgã khó chịu tưhuzb̀ lâgglcu rôgatùi. Trang tôgatục ngưhuzbơwvus̀i đttbgôgatung thêixhń mạnh, song phải uỷ khúc dưhuzbơwvuśi Miêixhnu nhâgglcn, sơwvuśm đttbgã khôgatung cam tâgglcm; Thôgatủ tôgatục xưhuzba nay côgatugglc̣p, luôgatun giưhuzb̃ khoảng cách vơwvuśi bôgatún tôgatục còn lại, khôgatung chịu dưhuzḅ phâgglc̀n vào tranh châgglćp giưhuzb̃a các tôgatục khác; Cao Sơwvusn tôgatục thì ngưhuzbơwvus̀i thưhuzba thêixhń yêixhńu, chỉ có thêixhn̉ tưhuzḅ vêixhṇ, khôgatung sưhuzb́c nào mà khuêixhńch trưhuzbơwvusng.”

Nét mămljq̣t thoáng qua môgatụt tia tămljqm tôgatúi, y hạ giọng tiêixhńp: “Tôgatục trưhuzbơwvus̉ng, chỉ câgglc̀n chúng ta câgglćt quâgglcn đttbgánh tan Miêixhnu tôgatục, vơwvuśi các chiêixhńn binh dũng mãnh đttbgã đttbgưhuzbơwvuṣc tôgatui luyêixhṇn qua hai trămljqm nămljqm đttbgả đttbgâgglću cùng nhưhuzb̃ng ác thú dưhuzb̃ tơwvuṣn nhâgglćt Nam Cưhuzbơwvusng, lại thêixhnm sưhuzḅ bảo trơwvuṣ của Hùng thâgglc̀n vĩ đttbgại, ngày Lêixhngatục xưhuzbng bá Nam Cưhuzbơwvusng cũng khôgatung còn xa nưhuzb̃a.”

Trong mămljq́t tôgatục trưhuzbơwvus̉ng Lêixhngatục, phút chôgatúc loé lêixhnn nhưhuzb̃ng tia cháy bỏng, đttbgêixhńn Thâgglćt Lý Đslkpôgatùng y đttbgang nhìn ngămljq́m, tưhuzḅa hôgatù cũng khiêixhńn toàn thâgglcn y run run, đttbgó là kích đttbgôgatụng và khát vọng, mà cũng có thêixhn̉ là bản nămljqng trơwvus̀i sinh của môgatụt chiêixhńn binh.

Nhưhuzbng y là ngưhuzbơwvus̀i đttbgưhuzb́ng đttbgâgglc̀u môgatụt bôgatụ tôgatục, chưhuzb́ đttbgâgglcu phải têixhnn mãng phu khôgatung biêixhńt lưhuzbơwvuṣng sưhuzb́c. Phút kích đttbgôgatụng ban đttbgâgglc̀u qua đttbgi, y trâgglc̀m mămljq̣c giâgglcy lát, rôgatùi quay mình nhìn chămljq̀m chămljq̀m nam tưhuzb̉ đttbgang đttbgưhuzb́ng phía sau: “A Hơwvuṣp Đslkpài, truyêixhǹn thuyêixhńt kêixhn̉ đttbgại vu sưhuzb của Miêixhnu tôgatục ác man đttbgó đttbgã sôgatúng đttbgêixhńn ba trămljqm tuôgatủi, giơwvus̀ này vâgglc̃n ơwvus̉ sâgglcu trong đttbgàn têixhń Miêixhnu nhâgglcn. Yêixhnu pháp của lão là sưhuzb́c mạnh đttbgáng sơwvuṣ nhâgglćt vùng Nam Cưhuzbơwvusng, ngưhuzbơwvusi thưhuzḅc sưhuzḅ đttbgôgatúi phó đttbgưhuzbơwvuṣc chưhuzb́?”

Ngưhuzbơwvus̀i đttbgưhuzbơwvuṣc y kêixhnu là A Hơwvuṣp Đslkpài đttbgó, trêixhnn mămljq̣t lôgatụ nét cưhuzbơwvus̀i thâgglc̀n bí: “Tôgatục trưhuzbơwvus̉ng, trưhuzbơwvuśc mămljq̣t ngưhuzbơwvus̀i, ta đttbgã tưhuzb̀ng thi triêixhn̉n thâgglc̀n pháp và bảo bôgatúi do Thú thâgglc̀n đttbgại nhâgglcn ơwvus̉ Thâgglc̣p Vạn Đslkpại Sơwvusn truyêixhǹn thụ. Đslkpại vu sưhuzb đttbgó chêixhńt rôgatùi thì thôgatui, chưhuzb́ nêixhńu lão còn sôgatúng, ta nhâgglćt đttbgịnh sẽ đttbgánh cho đttbgại bại!”

gatục trưhuzbơwvus̉ng Lêixhngatục nhìn y râgglćt lâgglcu, rôgatùi nămljq̣ng nhọc gâgglc̣t đttbgâgglc̀u. Sưhuzḅ thưhuzḅc, bóng đttbgen của đttbgại vu sưhuzb là môgatụt đttbgám mâgglcy u ám treo trêixhnn đttbgâgglc̀u các bôgatụ tôgatục Nam Cưhuzbơwvusng, đttbgôgatúi vơwvuśi Lêixhngatục lại càng là môgatụt thưhuzb́ ám ảnh khôgatung xua tan đttbgưhuzbơwvuṣc. Nhưhuzbng tưhuzb̀ khi tôgatục nhâgglcn này, têixhnn gọi A Hơwvuṣp Đslkpài, thâgglćt tung hôgatùi nhỏ bôgatũng dưhuzbng trơwvus̉ vêixhǹ môgatụt cách thâgglc̀n bí tưhuzb̀ Thâgglc̣p Vạn Đslkpại Sơwvusn, đttbgôgatụt nhiêixhnn thi triêixhn̉n nhưhuzb̃ng pháp lưhuzḅc kỳ lạ vơwvuśi sưhuzb́c mạnh to lơwvuśn, thì nôgatũi cưhuzb̀u hâgglc̣n vôgatún dĩ chôgatun sâgglcu của toàn bôgatụ Lêixhngatục đttbgã môgatụt lâgglc̀n nưhuzb̃a đttbgưhuzbơwvuṣc khơwvusi dâgglc̣y.

Đslkpêixhn̉ sôgatúng tiêixhńp, đttbgêixhn̉ sôgatúng sung sưhuzbơwvuśng hơwvusn!

gatục trưhuzbơwvus̉ng Lêixhngatục hung hãn nghiêixhńn rămljqng, trêixhnn thâgglcn thêixhn̉ cao lơwvuśn tráng kiêixhṇn của y, vêixhńt xămljqm hình đttbgâgglc̀u gâgglću càng thêixhnm nanh ác đttbgáng sơwvuṣ.

“Môgatúi thù hai trămljqm nămljqm, tôgatúi nay chúng ta sẽ báo!” Tưhuzb̀ng chưhuzb̃ môgatụt, lọt qua kẽ rămljqng.

Ánh dưhuzbơwvusng quang chiêixhńu trêixhnn thâgglcn mình y và A Hơwvuṣp Đslkpài, âgglćm áp rơwvusi xuôgatúng nhưhuzb̃ng dãy núi. Sau lưhuzbng họ, trêixhnn môgatụt con dôgatúc, xuâgglćt hiêixhṇn vôgatugatú nhưhuzb̃ng chiêixhńn binh Lêixhngatục, nét mămljq̣t nghiêixhnm trang lămljq̣ng lẽ, ai nâgglćy đttbgêixhǹu tráng kiêixhṇn nhưhuzb nhau. Nơwvusi nhưhuzb̃ng khuôgatun ngưhuzḅc hămljq̀n sẹo ngang dọc, vêixhńt xămljqm đttbgâgglc̀u gâgglću phảng phâgglćt gâgglc̀m lêixhnn đttbgón gió!

  ***

Thâgglćt Lý Đslkpôgatùng, cămljqn tiêixhn̉u ôgatúc tịch mịch.

Quỷ Lêixhṇ ngôgatùi bêixhnn bàn, lămljq̣ng im khôgatung nói. Thơwvus̀i giơwvus̀ ơwvus̉ đttbgâgglcy, phảng phâgglćt nhưhuzbhuzbơwvuśc châgglcn đttbgôgatụt nhiêixhnn châgglc̣m lại, trâgglc̀m mămljq̣c mà vò xé.

Trong thơwvus̀i khămljq́c u tịnh nhưhuzbgglc̣y, ngưhuzbơwvus̀i ta thưhuzbơwvus̀ng nghĩ đttbgêixhńn đttbgixhǹu gì?

Có lẽ là nhưhuzb̃ng tháng nămljqm quá vãng…

Thơwvus̀i thơwvus âgglću nhưhuzb tiêixhńng thơwvus̉ dài vang vọng giưhuzb̃a tuêixhń nguyêixhṇt u hoài, khẽ khàng câgglćt lêixhnn, khẽ khàng chìm xuôgatúng, cuôgatúi cùng chămljq̉ng đttbgêixhn̉ lại môgatụt vêixhńt tích nào.

Thâgglc̀n tình u ám, hàng mày chau.

Ngoài song cảnh sămljq́c nhưhuzb tranh vẽ.

mljq̣ng lẽ, khẽ khàng…

Mãi cho đttbgêixhńn khi, môgatụt thanh âgglcm chơwvuṣt dưhuzb́t hămljq́n khỏi nôgatũi trâgglc̀m lămljq́ng.

“Côgatúc, côgatúc côgatúc!”

Tiêixhńng gõ cưhuzb̉a nhẹ nhàng, đttbgôgatụt nhiêixhnn vang lêixhnn trong cămljqn phòng.

Quỷ Lêixhṇ ngoảnh đttbgâgglc̀u, nhìn ra ngoài cưhuzb̉a.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.