Tru Tiên

Chương 125 : Lê tộc

    trước sau   
   

Biêgakcn thuỳ Nam Cưrtetơdpycng, Thâfuqq́t Lý Đelhrôbbiq̀ng.

Đelhràn têgakć Miêgakcu tôbbiq̣c.

fuqqu trong đxvcogakc̣n đxvcoưrtetơdpyc̀ng u ám tịch mịch, Quỷ Lêgakc̣ thâfuqq̀n tình tỉnh táo, và đxvcoại vu sưrtet khôbbiqng nói chuyêgakc̣n nưrtet̃a, chỉ có tiêgakćng nôbbiq̉ lép bép tưrtet̀ đxvcoôbbiq́ng lưrtet̉a đxvcoôbbiq́t thi thoảng vang lêgakcn. Thêgakć mà, trong đxvcoàn têgakć yêgakcn tĩnh, vâfuqq̃n còn môbbiq̣t thưrtet́ thanh âfuqqm kỳ quăvtmẉc khác.

Con khỉ Tiêgakc̉u Hôbbiqi uôbbiq́ng rưrtetơdpyc̣u say mèm, lúc này đxvcoang ngủ râfuqq́t ngon, lại còn ngáy nưrtet̃a.

Quỷ Lêgakc̣ đxvcoã ơdpyc̉ mãi vơdpyći Tiêgakc̉u Hôbbiqi, nhưrtetng chưrteta bao giơdpyc̀ thâfuqq́y nó ngáy trong lúc ngủ, xem ra rưrtetơdpyc̣u mạnh của Miêgakcu tôbbiq̣c quả tình khôbbiqng phải tâfuqq̀m thưrtetơdpyc̀ng. Lúc này con khỉ măvtmẉt đxvcoỏ bưrtet̀ng bưrtet̀ng, cái bụng bé nhỏ căvtmwng lêgakcn phâfuqq̣p phà phâfuqq̣p phôbbiq̀ng, trôbbiqng vưrtet̀a đxvcoáng yêgakcu vưrtet̀a có mâfuqq́y phâfuqq̀n hoạt kêgakc.


Cũng uôbbiq́ng rưrtetơdpyc̣u say, nhưrtetng tình trạng của Tiêgakc̉u Bạch khá khâfuqq̉m hơdpycn nhiêgakc̀u so vơdpyći con khỉ. Cưrtet̉u Vĩ Thiêgakcn Hôbbiq̀ tu luyêgakc̣n ngàn năvtmwm, đxvcoạo hạnh tưrteṭ nhiêgakcn vưrtetơdpyc̣t xa Tiêgakc̉u Hôbbiqi. Sau cơdpycn say tuý luý, da dẻ nàng mịn hôbbiq̀ng, cái đxvcoâfuqq̀u tưrteṭa nghiêgakcng, hàng mi căvtmẉp măvtmẃt đxvcoong đxvcoâfuqq̀y vẻ phong tình khiêgakćn ngưrtetơdpyc̀i ta xao đxvcoôbbiq̣ng, đxvcoúng là môbbiq̣t yêgakcu vâfuqq̣t làm đxvcogakcn đxvcoảo chúng sinh.

Quỷ Lêgakc̣ khẽ thơdpyc̉ dài, rôbbiq̀i ngoảnh đxvcoâfuqq̀u đxvcoi.

Đelhrại vu sưrtetfuqq̃n đxvcoôbbiq́i diêgakc̣n vơdpyći ngọn lưrtet̉a, khôbbiqng xoay mình lại, lúc này bôbbiq̃ng châfuqq̣m rãi nói: "Vị băvtmẁng hưrtet̃u đxvcoó của ngưrtetơdpyci, xem ra khôbbiqng phải là ngưrtetơdpyc̀i thưrtetơdpyc̀ng!"

Quỷ Lêgakc̣ giâfuqq̣t mình, thâfuqq̀m nghĩ đxvcoại vu sưrtet thâfuqq̀n bí mạc trăvtmẃc, chăvtmw̉ng lẽ đxvcoã nhìn thâfuqq́u thâfuqqn phâfuqq̣n của Cưrtet̉u Vĩ Thiêgakcn Hôbbiq̀? Tuy răvtmẁng phong tục của Ngũ tôbbiq̣c ơdpyc̉ Nam Cưrtetơdpycng khác xa trung thôbbiq̉, dâfuqqn chúng có phâfuqq̀n gâfuqq̀n gũi vơdpyći đxvcoôbbiq̣ng vâfuqq̣t sinh linh hơdpycn, nhưrtetng họ đxvcoôbbiq́i xưrtet̉ thêgakć nào vơdpyći giôbbiq́ng yêgakcu mị này, Quỷ Lêgakc̣ trong lòng tuyêgakc̣t khôbbiqng chăvtmẃc chăvtmẃn.

vtmẃn trâfuqq̀m ngâfuqqm giâfuqqy lát, câfuqqn nhăvtmẃc câfuqqu chưrtet̃, rôbbiq̀i tưrtet̀ tưrtet̀ hỏi: "Sao ạ, đxvcoại vu sưrtet nhìn nhâfuqq̣n khác vêgakc̀ nưrtet̃ tưrtet̉ này chăvtmwng?"

Đelhrại vu sưrtetvtmẉng im môbbiq̣t lúc, rôbbiq̀i đxvcogakc̀m đxvcoạm nói: "Ả đxvcoó, chỉ là môbbiq̣t nưrtet̃ tưrtet̉ yêgakću đxvcobbiq́i mà tưrtet̉u lưrtetơdpyc̣ng đxvcoánh gục đxvcoưrtetơdpyc̣c mưrtetơdpyc̀i mâfuqq́y tráng hán của Miêgakcu tôbbiq̣c ta, chăvtmw̉ng lẽ có thêgakc̉ là ngưrtetơdpyc̀i bình thưrtetơdpyc̀ng đxvcoưrtetơdpyc̣c ưrtet?"

Quỷ Lêgakc̣ ngạc nhiêgakcn, rôbbiq̀i lâfuqq̣p tưrtet́c bình tâfuqqm, nhơdpyć lại cảnh tưrtetơdpyc̣ng tráng quan ban nãy, Tiêgakc̉u Bạch ơdpyc̉ dưrtetơdpyći núi đxvcoâfuqq́u rưrtetơdpyc̣u vơdpyći đxvcoám ngưrtetơdpyc̀i Miêgakcu, bâfuqq́t giác hăvtmẃn khe khẽ lăvtmẃc đxvcoâfuqq̀u.

Có lẽ bị nhôbbiq́t trong Huyêgakc̀n Hoả Đelhràn âfuqqm u văvtmẃng bóng măvtmẉt trơdpyc̀i, suôbbiq́t ba trăvtmwm năvtmwm côbbiq đxvcoôbbiq̣c, tịch mịch và thôbbiq́ng khôbbiq̉, nàng cũng câfuqq̀n phóng túng và phát tiêgakćt môbbiq̣t chút!

Quỷ Lêgakc̣ khẽ khàng quay đxvcoâfuqq̀u, Tiêgakc̉u Bạch vâfuqq̃n yêgakcn lăvtmẉng dưrteṭa vào đxvcoùi hăvtmẃn, yêgakcn lăvtmẉng ngủ. Hơdpyci thơdpyc̉ đxvcoêgakc̀u và châfuqq̣m, làn môbbiqi khép hơdpyc̀, căvtmẉp măvtmẃt lim dim, hàng mi dài thanh tú rung nhè nhẹ, tưrteṭa nhưrtetbbiq̣t đxvcoưrtet́a trẻ thiêgakćp ngủ mà lòng còn tâfuqqm sưrteṭ, hay là môbbiq̣ng thâfuqq́y đxvcogakc̀u gì?

Chỉ khôbbiqng biêgakćt, lúc này nàng ngủ có đxvcoưrtetơdpyc̣c bình an khôbbiqng, có găvtmẉp ác môbbiq̣ng khiêgakćn trong mơdpycfuqq̃n còn thôbbiq́ng khôbbiq̉ khôbbiqng?

Hàng lôbbiqng mày thanh tú của Tiêgakc̉u Bạch khẽ chau, phảng phâfuqq́t cảm nhâfuqq̣n đxvcoưrtetơdpyc̣c có ngưrtetơdpyc̀i đxvcoang nhìn mình chăvtmwm chú, lại tưrteṭa nhưrtetdpyc thâfuqq́y đxvcogakc̀u gì, đxvcoâfuqq̀u khe khẽ cưrteṭa quâfuqq̣y, rôbbiq̀i tiêgakćp tục chìm sâfuqqu vào giâfuqq́c ngủ.

rtetơdpycng măvtmẉt nàng dưrtetơdpyći ánh lưrtet̉a bơdpyćt phâfuqq̀n u mị, nhưrtetng lại lôbbiq̣ vẻ ngâfuqqy thơdpyc đxvcoêgakćn lạ lùng.

Quỷ Lêgakc̣ đxvcoưrteta măvtmẃt sang hưrtetơdpyćng đxvcoại vu sưrtet: “Nàng uôbbiq́ng nhiêgakc̀u rưrtetơdpyc̣u quá, giơdpyc̀ chỉ sơdpyc̣ khôbbiqng trả lơdpyc̀i đxvcoưrtetơdpyc̣c nhưrtet̃ng câfuqqu hỏi của ngưrtetơdpyc̀i, đxvcoại vu sưrtet ạ!”


Đelhrại vu sưrtet khôbbiqng tỏ ra bâfuqq́t ngơdpyc̀, cũng khôbbiqng ngoảnh đxvcoâfuqq̀u lại nhìn, chỉ ngưrtetng môbbiq̣t lát, rôbbiq̀i châfuqq̀m châfuqq̣m tiêgakćp: “Có chuyêgakc̣n này chăvtmẃc ngưrtetơdpyci khôbbiqng biêgakćt!”

Quỷ Lêgakc̣ ngâfuqqy sưrtet̃ng: “Là chuyêgakc̣n gì ạ, xin ngưrtetơdpyc̀i cưrtet́ nói!”

Thâfuqqn hình khòng khòng của đxvcoại vu sưrtet nhoà bóng đxvcoi trưrtetơdpyćc ngọn lưrtet̉a, khe khẽ lay đxvcoôbbiq̣ng, thanh âfuqqm của lão cũng vụt trơdpyc̉ nêgakcn phiêgakcu hôbbiq́t xa xăvtmwm: “Hoàn Hôbbiq̀n Dị Thuâfuqq̣t tưrtet̀ xưrteta tơdpyći nay chỉ kêgakć truyêgakc̀n trong các vu sưrtet đxvcoàn têgakć của Miêgakcu tôbbiq̣c, nói cho rõ hơdpycn, chỉ vu sưrtet các đxvcoơdpyc̀i mơdpyći năvtmẃm đxvcoưrtetơdpyc̣c, chưrteta tưrtet̀ng truyêgakc̀n ra ngoài, đxvcoêgakćn tôbbiq̣c nhâfuqqn bản tôbbiq̣c cũng khôbbiqng hêgakc̀ hay biêgakćt. Nhưrtetng vị côbbiqrtetơdpycng này xem ra còn ít tuôbbiq̉i, sao lại biêgakćt đxvcoưrtetơdpyc̣c, ta thưrteṭc sưrteṭ nghĩ khôbbiqng ra!”

Quỷ Lêgakc̣ kinh ngạc. Tiêgakc̉u Bạch đxvcoúng là yêgakcu hôbbiq̀ tu luyêgakc̣n ngàn năvtmwm, đxvcoạo hạnh cao thâfuqqm mơdpyći hoá thâfuqqn thành ngưrtetơdpyc̀i, dung mạo kiêgakc̀u diêgakc̃m mỹ lêgakc̣, nêgakću luâfuqq̣n vêgakc̀ kiêgakćn thưrtet́c lịch duyêgakc̣t, thêgakć gian này thâfuqq̣t chăvtmw̉ng có mâfuqq́y ngưrtetơdpyc̀i sánh nôbbiq̉i nàng.

Nhưrtetng tâfuqq́t nhiêgakcn làm sao mà nói vơdpyći đxvcoại vu sưrtet nhưrtetfuqq̣y đxvcoưrtetơdpyc̣c, Quỷ Lêgakc̣ ý nghĩ xoay chuyêgakc̉n, lảng sang chuyêgakc̣n khác: “Đelhrại vu sưrtet chưrteta hêgakc̀ ngoảnh đxvcoâfuqq̀u lại, cũng chưrteta tưrtet̀ng nhìn qua nàng, sao lại biêgakćt nàng là môbbiq̣t nưrtet̃ tưrtet̉ còn ít tuôbbiq̉i?”

Đelhrại vu sưrtetdpyci ngoẹo đxvcoâfuqq̀u qua môbbiq̣t bêgakcn, tưrteṭa nhưrtet đxvcoang cưrtetơdpyc̀i khe khẽ, chăvtmw̉ng biêgakćt có nhìn thâfuqq́u tâfuqqm tưrtet của Quỷ Lêgakc̣ hay khôbbiqng: “Vị côbbiqrtetơdpycng này đxvcoã say rôbbiq̀i, dù là chuyêgakc̣n gì cũng phải đxvcoơdpyc̣i ả tỉnh dâfuqq̣y mơdpyći nói đxvcoưrtetơdpyc̣c! Ngưrtetơdpyci là khách tưrtet̀ xa đxvcoêgakćn, lát nưrtet̃a ra ngoài kia tìm tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t, ta sẽ cho ngưrtetơdpyc̀i nhăvtmẃn y săvtmẃp xêgakćp đxvcoêgakc̉ các ngưrtetơdpyci nghỉ lại đxvcoâfuqqy mâfuqq́y ngày.”

Quỷ Lêgakc̣ chau mày, cưrtet́ nhưrtetfuqqm nguyêgakc̣n của hăvtmẃn, thì chỉ muôbbiq́n lâfuqq̣p tưrtet́c bàn đxvcoêgakćn chuyêgakc̣n đxvcoi cưrtet́u Bích Dao, nhưrtetng nghe ngưrtet̃ khí của lão ta, thanh âfuqqm tuy bình hoà nhưrtetng cưrtetơdpycng quyêgakćt, hiêgakc̉n nhiêgakcn phải làm rõ thâfuqqn phâfuqq̣n Tiêgakc̉u Bạch trưrtetơdpyćc đxvcoã. Nhưrtetng lúc này là hăvtmẃn luỵ ngưrtetơdpyc̀i, lại nghĩ đxvcoã phải đxvcoơdpyc̣i suôbbiq́t mưrtetơdpyc̀i năvtmwm, dâfuqq̃u có đxvcoơdpyc̣i thêgakcm môbbiq̣t ngày thì có hêgakc̀ gì?

Quỷ Lêgakc̣ hít sâfuqqu môbbiq̣t hơdpyci, gâfuqq̣t đxvcoâfuqq̀u đxvcoáp: “Vâfuqqng!”

Đelhrại vu sưrtetvtmẉng lẽ nói: “Vâfuqq̣y ngưrtetơdpyci ra đxvcoi!”

Quỷ Lêgakc̣ hưrtetơdpyćng vêgakc̀ cái lưrtetng của lão gâfuqq̣t đxvcoâfuqq̀u hiêgakc̉u ý, đxvcoang đxvcoịnh nhỏm dâfuqq̣y bưrtetơdpyćc đxvcoi, chơdpyc̣t chưrtet̃ng lại giâfuqqy lát. Tiêgakc̉u Bạch vâfuqq̃n gôbbiq́i đxvcoâfuqq̀u lêgakcn đxvcoùi hăvtmẃn ngủ ngon lành, xem ra đxvcoã quá say, làm sao có thêgakc̉ gọi nàng tỉnh dâfuqq̣y mà đxvcoi đxvcoưrtetơdpyc̣c?

Quỷ Lêgakc̣ côbbiq́ găvtmẃng gọi hai tiêgakćng, Tiêgakc̉u Bạch quả nhiêgakcn khôbbiqng nghe, mơdpycdpyc màng màng, lại có vẻ nhưrtetrteṭc bôbbiq̣i vì bị làm phiêgakc̀n, đxvcoôbbiqi môbbiqi nhỏ bĩu ra, rôbbiq̀i trơdpyc̉ mình ngủ tiêgakćp.

Nàng trơdpyc̉ mình. Tiêgakc̉u Hôbbiqi vôbbiq́n dưrteṭa vào bụng nàng ngủ, lúc này trưrtetơdpyc̣t đxvcoâfuqq̀u xuôbbiq́ng đxvcoâfuqq́t đxvcoâfuqq̣p đxvcoánh thình, nhưrtetng nó khôbbiqng hêgakc̀ phản ưrtet́ng, vâfuqq̃n ngáy rõ to, xem ra linh vâfuqq̣t trơdpyc̀i sinh có cái đxvcoâfuqq̀u cưrtet́ng hơdpycn hăvtmw̉n giôbbiq́ng khỉ bình thưrtetơdpyc̀ng.

Quỷ Lêgakc̣ thơdpyc̉ dài, lăvtmẃc đxvcoâfuqq̀u mãi. Trù trưrtet̀ do dưrteṭ giâfuqqy lát, hăvtmẃn đxvcoành cúi mình vưrteṭc Tiêgakc̉u Bạch dâfuqq̣y, rôbbiq̀i đxvcoưrtet́ng lêgakcn, đxvcoưrteta tay ôbbiqm lâfuqq́y nàng, thuâfuqq̣n thêgakć kéo Tiêgakc̉u Hôbbiqi lêgakcn vai, bôbbiq̀ng cả khỉ cả ngưrtetơdpyc̀i-cáo đxvcoi ra ngoài.


Tiêgakc̉u Bạch năvtmẁm trêgakcn cánh tay hăvtmẃn, u hưrtetơdpycng thoang thoảng, tiêgakću dung dịu dàng, lại thêgakcm gưrtetơdpycng măvtmẉt trăvtmẃng mịn phơdpycn phơdpyćt hôbbiq̀ng, cưrtet́ đxvcoưrteta qua đxvcoưrteta lại trưrtetơdpyćc măvtmẃt.

Quỷ Lêgakc̣ hít môbbiq̣t hơdpyci thâfuqq̣t sâfuqqu, sải bưrtetơdpyćc ra ngoài, rơdpyc̀i khỏi đxvcoàn têgakć.

Ra khỏi đxvcoàn têgakć âfuqqm u, bưrtetơdpyćc qua cánh côbbiq̉ng có hai trụ đxvcoá lơdpyćn, ánh dưrtetơdpycng quang toả xuôbbiq́ng măvtmẉt hăvtmẃn tràn trêgakc̀.

bbiq̣t cảm giác âfuqq́m áp trôbbiq̃i lêgakcn trong mình. Quỷ Lêgakc̣ hơdpyci híp măvtmẃt, nhìn vêgakc̀ nơdpyci xa, Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t đxvcoang đxvcoưrtet́ng chăvtmẃp tay sau lưrtetng, măvtmẃt dõi xuôbbiq́ng cảnh săvtmẃc Thâfuqq́t Lý Đelhrôbbiq̀ng dưrtetơdpyći châfuqqn núi.

bbiq̣t Miêgakcu nhâfuqqn, dáng vẻ nhưrtet là pháp sưrtet, bưrtetơdpyćc theo Quỷ Lêgakc̣ ra khỏi đxvcoàn têgakć, y đxvcoi lưrtetơdpyćt qua mình hăvtmẃn, đxvcoêgakćn bêgakcn Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t, khe khẽ nói vơdpyći lão vài câfuqqu. Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t ngoảnh lại nhìn Quỷ Lêgakc̣, ánh măvtmẃt liêgakc̀n đxvcoó trưrtetơdpyc̣t xuôbbiq́ng Tiêgakc̉u Bạch đxvcoang say rưrtetơdpyc̣u ngủ li bì, lão gâfuqq̣t đxvcoâfuqq̀u, vẻ nhưrtet châfuqq́p nhâfuqq̣n.

Viêgakcn pháp sưrtet kia măvtmẉt mày vôbbiq cảm, quay mình trơdpyc̉ lại, cũng khôbbiqng nhìn Quỷ Lêgakc̣ lâfuqq́y môbbiq̣t lâfuqq̀n, thăvtmw̉ng bưrtetơdpyćc vêgakc̀ đxvcoàn têgakć, rôbbiq̀i mâfuqq́t hút trong bóng âfuqqm u.

Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t mủm mỉm đxvcoi lại hỏi: “Sao rôbbiq̀i, đxvcoại vu sưrtet có nhâfuqq̣n lơdpyc̀i khôbbiqng?”

Quỷ Lêgakc̣ cưrtetơdpyc̀i đxvcoáp: “Vâfuqq̃n chưrteta biêgakćt, ngưrtetơdpyc̀i bảo bọn tại hạ hãy ơdpyc̉ lại đxvcoã!”

Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t gâfuqq̣t đxvcoâfuqq̀u: “Ta biêgakćt rôbbiq̀i, các ngưrtetơdpyci theo ta!” đxvcooạn lão xoay mình bưrtetơdpyćc xuôbbiq́ng núi.

Quỷ Lêgakc̣ ôbbiqm Tiêgakc̉u Bạch Tiêgakc̉u Hôbbiqi đxvcoi theo lão, Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t thêgakcm: “Chúng ta ơdpyc̉ đxvcoâfuqqy hẻo lánh nghèo nàn, khôbbiqng sánh đxvcoưrtetơdpyc̣c vơdpyći trung thôbbiq̉ phôbbiq̀n hoa, các ngưrtetơdpyc̀i tưrteṭ lo nhé! Ha ha!”

Quỷ Lêgakc̣ thâfuqq́y vị tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng Miêgakcu tôbbiq̣c thâfuqq̣t giản dị dêgakc̃ gâfuqq̀n, gâfuqq̣t đxvcoâfuqq̀u đxvcoáp: “Tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng khách khí rôbbiq̀i, là bọn tại hạ đxvcoêgakćn làm phiêgakc̀n các vị!”

Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t vâfuqq̃n cưrtetơdpyc̀i ha ha, cũng chăvtmw̉ng nói thêgakcm gì nưrtet̃a.

Xuôbbiq́ng dưrtetơdpyći châfuqqn núi, Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t trâfuqq̀m ngâfuqqm giâfuqqy lát, rôbbiq̀i dâfuqq̃n Quỷ Lêgakc̣ đxvcoi vêgakc̀ phía bơdpyc̀ sôbbiqng. Trêgakcn đxvcoưrtetơdpyc̀ng, râfuqq́t nhiêgakc̀u Miêgakcu nhâfuqqn chăvtmwm chú nhìn theo, ánh măvtmẃt khôbbiqng dưrtet́t nôbbiq̉i thâfuqqn mình Tiêgakc̉u Bạch.


Họ đxvcoi qua chiêgakćc câfuqq̀u đxvcoá mang phong cách trung thôbbiq̉ mà Quỷ Lêgakc̣ nhìn thâfuqq́y lúc trưrtetơdpyćc, đxvcoêgakćn môbbiq̣t tiêgakc̉u ôbbiq́c hẻo lánh dưrteṭng bêgakcn hàng câfuqqy xanh.

Quỷ Lêgakc̣ đxvcoưrtet́ng sau lưrtetng Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t, thoáng cau mày, căvtmwn tiêgakc̉u ôbbiq́c này tuyêgakc̣t khôbbiqng lơdpyćn, chỉ có môbbiq̣t gian, bôbbiq́n phía sơdpyc sài đxvcoơdpycn giản, hoàn toàn làm băvtmẁng gôbbiq̃, ngoài tưrtetơdpyc̀ng khôbbiqng có bâfuqq́t kỳ môbbiq̣t loại lôbbiqng da xưrtetơdpycng xâfuqq̉u dã thú nào mà nhà cưrtet̉a Miêgakcu nhâfuqqn thưrtetơdpyc̀ng treo.

Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t ngoảnh lại nói: “Căvtmwn nhà này bỏ khôbbiqng đxvcoã lâfuqqu, nhưrtetng chúng ta vâfuqq̃n thưrtetơdpyc̀ng đxvcoêgakćn quét tưrtetơdpyćc, cũng tạm coi là sạch sẽ, nhưrtetng nơdpyci đxvcoâfuqqy ít ngưrtetơdpyc̀i lai vãng, hai vị đxvcoành chịu khó môbbiq̣t tôbbiq́i vâfuqq̣y!”

Quỷ Lêgakc̣ khẽ gâfuqq̣t đxvcoâfuqq̀u: “Đelhra tạ tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng!”

Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t mỉm cưrtetơdpyc̀i, lại liêgakćc nhìn Tiêgakc̉u Bạch đxvcoang năvtmẁm trong lòng Quỷ Lêgakc̣: “Vâfuqq̣y ta khôbbiqng làm phiêgakc̀n các ngưrtetơdpyci nưrtet̃a, hãy nghỉ ngơdpyci đxvcoi!”

Nói đxvcooạn lão toan câfuqq́t bưrtetơdpyćc, bôbbiq̃ng nhiêgakcn dưrtet̀ng lại, nhưrtet nhơdpyć ra đxvcogakc̀u gì: “Lát sau ta sẽ phái ngưrtetơdpyc̀i đxvcoưrteta đxvcoôbbiq̀ đxvcogakc̉m tâfuqqm qua, các ngưrtetơdpyci nghỉ ngơdpyci đxvcoi! Phong tục của chúng ta hủ lâfuqq̣u lăvtmẃm, vâfuqq́t vả cho các ngưrtetơdpyci!”

Quỷ Lêgakc̣ lăvtmẃc lia: “Đelhrâfuqqu có, đxvcoa tạ tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng!”

Đelhrôbbiq̀ Ma Côbbiq́t gâfuqq̣t gù, xoay mình bưrtetơdpyćc đxvcoi. Quỷ Lêgakc̣ đxvcoưrteta măvtmẃt nhìn theo, đxvcoơdpyc̣i lão đxvcoi khuâfuqq́t, rôbbiq̀i quay lại, ngăvtmẃm nghía căvtmwn tiêgakc̉u ôbbiq́c môbbiq̣t lưrtetơdpyc̣t nưrtet̃a.

dpyći nhâfuqq̣n thâfuqq́y răvtmẁng, nó râfuqq́t giôbbiq́ng nhà cưrtet̉a do ngưrtetơdpyc̀i trung thôbbiq̉ xâfuqqy dưrteṭng…

vtmẃn ôbbiqm Tiêgakc̉u Bạch Tiêgakc̉u Hôbbiqi, tiêgakćn lêgakcn đxvcoâfuqq̉y cưrtet̉a, bưrtetơdpyćc vào nhà.

gakcn trong trâfuqq̀n thiêgakćt giản dị, môbbiq̣t giưrtetơdpyc̀ng môbbiq̣t bàn, mâfuqq́y cái ghêgakć môbbiq̣c, tưrtetơdpyc̀ng làm băvtmẁng gôbbiq̃ ngôbbiq đxvcoôbbiq̀ng nhiêgakc̀u kích thưrtetơdpyćc, kêgakćt thành bưrtet́c ngay ngăvtmẃn, môbbiq̣t bêgakcn là cưrtet̉a sôbbiq̉, cả căvtmwn phòng thoang thoảng hưrtetơdpycng gôbbiq̃ man mát.

Quỷ Lêgakc̣ khôbbiqng phải là ngưrtetơdpyc̀i coi trọng nơdpyci ơdpyc̉ xa hoa, đxvcoơdpycn giản nhưrtetfuqq̣y lại hơdpyc̣p vơdpyći tâfuqqm ý. Hăvtmẃn bưrtetơdpyćc đxvcoêgakćn đxvcoăvtmẉt Tiêgakc̉u Bạch xuôbbiq́ng giưrtetơdpyc̀ng, Tiêgakc̉u Bạch lâfuqq̀m bâfuqq̀m mâfuqq́y tiêgakćng nho nhỏ, rôbbiq̀i li bì ngủ tiêgakćp.

Quỷ Lêgakc̣ lăvtmẃc đxvcoâfuqq̀u, bêgakć Tiêgakc̉u Hôbbiqi trêgakcn vai xuôbbiq́ng, thâfuqq́y miêgakc̣ng con khỉ cưrtet́ lép nhép, thỉnh thoảng phát ra tiêgakćng chèm chẹp, bôbbiq̣ dạng trôbbiqng râfuqq́t thoả mãn, Quỷ Lêgakc̣ thơdpyc̉ dài, cũng đxvcoăvtmẉt luôbbiqn nó xuôbbiq́ng giưrtetơdpyc̀ng.


Nhìn môbbiq̣t ngưrtetơdpyc̀i môbbiq̣t khỉ say sưrteta ngon giâfuqq́c, Quỷ Lêgakc̣ xoay mình bưrtetơdpyćc tơdpyći bêgakcn bàn, ngôbbiq̀i xuôbbiq́ng. Khôbbiqng gian đxvcoôbbiq̣t nhiêgakcn lăvtmẉng hăvtmw̉n đxvcoi, ngoài tiêgakćng thơdpyc̉ của Tiêgakc̉u Hôbbiqi Tiêgakc̉u Bạch, chăvtmw̉ng còn thanh âfuqqm gì khác nưrtet̃a.

Trong căvtmwn phòng lạ lâfuqq̃m phảng phâfuqq́t dị hưrtetơdpycng, hăvtmẃn môbbiq̣t mình, lăvtmẉng lẽ ngôbbiq̀i đxvcoâfuqq́y.

Ngoài song, ánh dưrtetơdpycng rưrteṭc rơdpyc̃.

  ***

Thâfuqq́t Lý Đelhrôbbiq̀ng đxvcoưrtetơdpyc̣c bao bọc bơdpyc̉i môbbiq̣t quâfuqq̀n thêgakc̉ núi, ngoài xa mưrtetơdpyc̀i dăvtmẉm vêgakc̀ phía đxvcoôbbiqng là môbbiq̣t dãy núi cao nôbbiq́i dài nhâfuqq́p nhôbbiq. Trêgakcn đxvcoỉnh môbbiq̣t ngọn trong dãy đxvcoó, có hai ngưrtetơdpyc̀i đxvcoang đxvcoưrtet́ng, ánh măvtmẃt dõi vêgakc̀ dải đxvcoâfuqq́t phì nhiêgakcu toạ lạc giưrtet̃a quâfuqq̀n thêgakc̉ núi kia.

“Đelhró chính là Thâfuqq́t Lý Đelhrôbbiq̀ng!”

Ngưrtetơdpyc̀i đxvcoưrtet́ng trưrtetơdpyćc khe khẽ thôbbiq́t, giọng nói âfuqq̉n chưrtet́a niêgakc̀m cảm khái, phâfuqq̃n nôbbiq̣ và khát vọng sâfuqqu xa.

Ánh măvtmẉt trơdpyc̀i soi rõ y, môbbiq̣t nam tưrtet̉ cao lơdpyćn cưrtetơdpyc̀ng tráng, thâfuqqn trêgakcn đxvcoêgakc̉ trâfuqq̀n, phía dưrtetơdpyći quâfuqq́n môbbiq̣t cái khôbbiq́ may tưrtet̀ da mãnh thú.

Làn da y, vì thưrtetơdpyc̀ng xuyêgakcn tiêgakćp xúc vơdpyći năvtmẃng và gió, phôbbiq ra màu đxvcoôbbiq̀ng hun răvtmẃn rỏi. Thâfuqqn thêgakc̉ y cuôbbiq̀n cuôbbiq̣n băvtmẃp thịt, nơdpyci ngưrteṭc xăvtmwm hình đxvcoâfuqq̀u môbbiq̣t con gâfuqq́u, nhưrtet̃ng chôbbiq̃ khác chi chít ngang dọc toàn hăvtmẁn sẹo to tưrtetơdpyćng, khôbbiqng khó khăvtmwn gì đxvcoêgakc̉ nhâfuqq̣n biêgakćt y đxvcoã tưrtet̀ng ác đxvcoâfuqq́u vơdpyći bao nhiêgakcu dã thú đxvcoáng sơdpyc̣.

“Đelhrúng vâfuqq̣y tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng!” Ngưrtetơdpyc̀i đxvcoáp lơdpyc̀i y là môbbiq̣t nam tưrtet̉, đxvcoưrtet́ng chêgakćch vêgakc̀ sau môbbiq̣t bưrtetơdpyćc. “Đelhró chính là Thâfuqq́t Lý Đelhrôbbiq̀ng!” Y ăvtmwn măvtmẉc tưrtetơdpycng tưrteṭ ngưrtetơdpyc̀i phía trưrtetơdpyćc, nhưrtetng ngoài cái khôbbiq́ da thú, trêgakcn mình y còn khoác môbbiq̣t thưrtet́ áo đxvcoêgakc̉ nguyêgakcn lôbbiqng, thâfuqqn hình nhỏ bé hơdpycn ngưrtetơdpyc̀i đxvcoưrtet́ng trưrtetơdpyćc râfuqq́t nhiêgakc̀u.

Lúc này, khoé miêgakc̣ng y tưrteṭa hôbbiq̀ mỉm cưrtetơdpyc̀i lành lạnh, dõi măvtmẃt vêgakc̀ phía trưrtetơdpyćc, châfuqq̀m châfuqq̣m thôbbiq́t: “Nơdpyci đxvcoó, chính là vùng đxvcoâfuqq́t cưrtet trú của Miêgakcu tôbbiq̣c đxvcoã thôbbiq́ng lĩnh Nam Cưrtetơdpycng suôbbiq́t hai trăvtmwm năvtmwm. Thêgakcm nưrtet̃a, thâfuqq̀n khí trâfuqq́n tôbbiq̣c của Lêgakcbbiq̣c chúng ta là ‘Côbbiq́t Ngọc’, lại ơdpyc̉ trong đxvcoàn têgakć của Miêgakcu tôbbiq̣c nơdpyci sưrtetơdpyc̀n núi Thâfuqq́t Lý Đelhrôbbiq̀ng, bị giam giưrtet̃ vưrtet̀a tròn hai trăvtmwm năvtmwm dưrtetơdpyći bưrtet́c tưrtetơdpyc̣ng tà thâfuqq̀n ác câfuqq̉u của Miêgakcu nhâfuqqn.”

“Răvtmẃc..”

Thanh âfuqqm chói tai đxvcoôbbiq̣t nhiêgakcn vang lêgakcn tưrtet̀ tráng hán đxvcoang đxvcoưrtet́ng đxvcoăvtmẁng trưrtetơdpyćc, ngưrtetơdpyc̀i phía sau nhìn lêgakcn, thâfuqq́y tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng của y siêgakćt chăvtmẉt năvtmẃm tay, khơdpyćp xưrtetơdpycng bị ép mạnh quá mà bâfuqq̣t ra tiêgakćng.

“Hai trăvtmwm năvtmwm rôbbiq̀i! Hai trăvtmwm năvtmwm!” Tráng hán nói khôbbiqng lơdpyćn, nhưrtetng thanh âfuqqm phảng phâfuqq́t nhưrtetbbiq̣t tiêgakćng gâfuqq̀m gưrtet̀.

“Đelhrúng vâfuqq̣y! Hai trăvtmwm năvtmwm rôbbiq̀i. Hai trăvtmwm năvtmwm trưrtetơdpyćc, chúng ta bị bọn Miêgakcu nhâfuqqn đxvcoêgakc tiêgakc̣n tâfuqq̣p kích, đxvcoại vu sưrtet tà ác của Miêgakcu tôbbiq̣c dùng yêgakcu pháp tàn đxvcoôbbiq̣c niêgakc̣m chú giêgakćt chêgakćt các chiêgakćn binh của chúng ta, cưrtetơdpyćp đxvcoi ‘Côbbiq́t Ngọc’ thâfuqq̀n thánh mà chúng ta thơdpyc̀ phụng, đxvcoánh đxvcobbiq̉i chúng ta đxvcoêgakćn nơdpyci căvtmẁn côbbiq̃i nhâfuqq́t của vùng Nam Cưrtetơdpycng, trải qua suôbbiq́t hai trăvtmwm năvtmwm sôbbiq́ng đxvcoơdpyc̀i khôbbiq́n khôbbiq̉!” Ngưrtetơdpyc̀i đxvcoưrtet́ng sau ngưrtet̃ khí lạnh băvtmwng, trâfuqq̀m tịnh nhăvtmẃc đxvcoêgakćn môbbiq́i thù hâfuqq̣n bâfuqq́t côbbiq̣ng đxvcoơdpyći thiêgakcn âfuqq́y.

Gió núi hung tơdpyc̣n cào qua thâfuqqn hình sưrtet̀ng sưrtet̃ng của tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng Lêgakcbbiq̣c, săvtmẃc nhưrtet dao căvtmẃt, nhưrtetng y khôbbiqng hêgakc̀ phản ưrtet́ng. Trong măvtmẃt y lúc này, chỉ có mảnh đxvcoâfuqq́t nóng bỏng năvtmẁm trong quâfuqq̀n thêgakc̉ núi quâfuqqy kia.

“Mâfuqq́t đxvcoi Côbbiq́t Ngọc, là nôbbiq̃i sỉ nhục và bâfuqq́t kính lơdpyćn nhâfuqq́t đxvcoôbbiq́i vơdpyći Hùng thâfuqq̀n!” Ngưrtetơdpyc̀i đxvcoưrtet́ng sau, vâfuqq̃n cưrtet́ nói tiêgakćp, “Vì vâfuqq̣y đxvcoã hai trăvtmwm năvtmwm, Hùng thâfuqq̀n nôbbiq̉i giâfuqq̣n khôbbiqng chịu chiêgakću côbbiq́ đxvcoêgakćn Lêgakcbbiq̣c chúng ta. Giơdpyc̀ đxvcoâfuqqy, chỉ câfuqq̀n chúng ta đxvcoánh bại Miêgakcu nhâfuqqn, đxvcooạt lại Côbbiq́t Ngọc, Hùng thâfuqq̀n tâfuqq́t sẽ phù hôbbiq̣ cho Lêgakcbbiq̣c nhưrtet trưrtetơdpyćc, giúp chúng ta chiêgakćm lâfuqq́y vùng đxvcoâfuqq́t tôbbiq́t nhâfuqq́t của Nam Cưrtetơdpycng, đxvcoêgakc̉ tôbbiq̣c nhâfuqqn và tưrtet̉ tôbbiqn đxvcoơdpyc̀i đxvcoơdpyc̀i kiêgakćp kiêgakćp sinh sôbbiq́ng ơdpyc̉ đxvcoó!”

Y đxvcoôbbiq̣t nhiêgakcn cao giọng: “Tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng, chúng ta tuyêgakc̣t khôbbiqng thêgakc̉ đxvcoêgakc̉ con cái sau này giôbbiq́ng nhưrtet mình, chỉ vì cái ăvtmwn mà phải tranh giành ác đxvcoâfuqq́u vơdpyći hoả lang, hăvtmẃc hôbbiq̉ - nhưrtet̃ng quái thú mà các chiêgakćn binh cưrtetơdpyc̀ng tráng nhâfuqq́t cũng khôbbiqng sao chôbbiq́ng cưrteṭ nôbbiq̉i.”

“Chúng ta phải tiêgakćp tục sôbbiq́ng, chúng ta phải giành lâfuqq́y nhưrtet̃ng mảnh đxvcoâfuqq́t tôbbiq́t nhâfuqq́t!” Y hăvtmẁn học buôbbiqng tưrtet̀ng tiêgakćng.

Phía trưrtetơdpyćc, tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng cao lơdpyćn nhưrtet ngưrtetơdpyc̀i khôbbiq̉ng lôbbiq̀ vâfuqq̃n khôbbiqng hêgakc̀ ngoái đxvcoâfuqq̀u, nhưrtetng hơdpyci thơdpyc̉ phâfuqq̃n nôbbiq̣ và năvtmẉng nêgakc̀ đxvcoã bôbbiq̣c lôbbiq̣ hêgakćt tâfuqqm trạng của y. Sau phút giâfuqqy trâfuqq̀m măvtmẉc, y ngoảnh lại hỏi: “Ba tôbbiq̣c kia, quả thưrteṭc khôbbiqng vâfuqq́n đxvcoêgakc̀ gì chưrtet́?”

Ngưrtetơdpyc̀i đxvcoăvtmẁng sau lâfuqq̣p tưrtet́c gâfuqq̣t đxvcoâfuqq̀u: “Vâfuqqng, tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng, Miêgakcu nhâfuqqn xưrteta nay tác oai tác phúc ơdpyc̉ Nam Cưrtetơdpycng, ba tôbbiq̣c kia đxvcoã khó chịu tưrtet̀ lâfuqqu rôbbiq̀i. Trang tôbbiq̣c ngưrtetơdpyc̀i đxvcoôbbiqng thêgakć mạnh, song phải uỷ khúc dưrtetơdpyći Miêgakcu nhâfuqqn, sơdpyćm đxvcoã khôbbiqng cam tâfuqqm; Thôbbiq̉ tôbbiq̣c xưrteta nay côbbiqfuqq̣p, luôbbiqn giưrtet̃ khoảng cách vơdpyći bôbbiq́n tôbbiq̣c còn lại, khôbbiqng chịu dưrteṭ phâfuqq̀n vào tranh châfuqq́p giưrtet̃a các tôbbiq̣c khác; Cao Sơdpycn tôbbiq̣c thì ngưrtetơdpyc̀i thưrteta thêgakć yêgakću, chỉ có thêgakc̉ tưrteṭ vêgakc̣, khôbbiqng sưrtet́c nào mà khuêgakćch trưrtetơdpycng.”

Nét măvtmẉt thoáng qua môbbiq̣t tia tăvtmwm tôbbiq́i, y hạ giọng tiêgakćp: “Tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng, chỉ câfuqq̀n chúng ta câfuqq́t quâfuqqn đxvcoánh tan Miêgakcu tôbbiq̣c, vơdpyći các chiêgakćn binh dũng mãnh đxvcoã đxvcoưrtetơdpyc̣c tôbbiqi luyêgakc̣n qua hai trăvtmwm năvtmwm đxvcoả đxvcoâfuqq́u cùng nhưrtet̃ng ác thú dưrtet̃ tơdpyc̣n nhâfuqq́t Nam Cưrtetơdpycng, lại thêgakcm sưrteṭ bảo trơdpyc̣ của Hùng thâfuqq̀n vĩ đxvcoại, ngày Lêgakcbbiq̣c xưrtetng bá Nam Cưrtetơdpycng cũng khôbbiqng còn xa nưrtet̃a.”

Trong măvtmẃt tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng Lêgakcbbiq̣c, phút chôbbiq́c loé lêgakcn nhưrtet̃ng tia cháy bỏng, đxvcoêgakćn Thâfuqq́t Lý Đelhrôbbiq̀ng y đxvcoang nhìn ngăvtmẃm, tưrteṭa hôbbiq̀ cũng khiêgakćn toàn thâfuqqn y run run, đxvcoó là kích đxvcoôbbiq̣ng và khát vọng, mà cũng có thêgakc̉ là bản năvtmwng trơdpyc̀i sinh của môbbiq̣t chiêgakćn binh.

Nhưrtetng y là ngưrtetơdpyc̀i đxvcoưrtet́ng đxvcoâfuqq̀u môbbiq̣t bôbbiq̣ tôbbiq̣c, chưrtet́ đxvcoâfuqqu phải têgakcn mãng phu khôbbiqng biêgakćt lưrtetơdpyc̣ng sưrtet́c. Phút kích đxvcoôbbiq̣ng ban đxvcoâfuqq̀u qua đxvcoi, y trâfuqq̀m măvtmẉc giâfuqqy lát, rôbbiq̀i quay mình nhìn chăvtmẁm chăvtmẁm nam tưrtet̉ đxvcoang đxvcoưrtet́ng phía sau: “A Hơdpyc̣p Đelhrài, truyêgakc̀n thuyêgakćt kêgakc̉ đxvcoại vu sưrtet của Miêgakcu tôbbiq̣c ác man đxvcoó đxvcoã sôbbiq́ng đxvcoêgakćn ba trăvtmwm tuôbbiq̉i, giơdpyc̀ này vâfuqq̃n ơdpyc̉ sâfuqqu trong đxvcoàn têgakć Miêgakcu nhâfuqqn. Yêgakcu pháp của lão là sưrtet́c mạnh đxvcoáng sơdpyc̣ nhâfuqq́t vùng Nam Cưrtetơdpycng, ngưrtetơdpyci thưrteṭc sưrteṭ đxvcoôbbiq́i phó đxvcoưrtetơdpyc̣c chưrtet́?”

Ngưrtetơdpyc̀i đxvcoưrtetơdpyc̣c y kêgakcu là A Hơdpyc̣p Đelhrài đxvcoó, trêgakcn măvtmẉt lôbbiq̣ nét cưrtetơdpyc̀i thâfuqq̀n bí: “Tôbbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng, trưrtetơdpyćc măvtmẉt ngưrtetơdpyc̀i, ta đxvcoã tưrtet̀ng thi triêgakc̉n thâfuqq̀n pháp và bảo bôbbiq́i do Thú thâfuqq̀n đxvcoại nhâfuqqn ơdpyc̉ Thâfuqq̣p Vạn Đelhrại Sơdpycn truyêgakc̀n thụ. Đelhrại vu sưrtet đxvcoó chêgakćt rôbbiq̀i thì thôbbiqi, chưrtet́ nêgakću lão còn sôbbiq́ng, ta nhâfuqq́t đxvcoịnh sẽ đxvcoánh cho đxvcoại bại!”

bbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng Lêgakcbbiq̣c nhìn y râfuqq́t lâfuqqu, rôbbiq̀i năvtmẉng nhọc gâfuqq̣t đxvcoâfuqq̀u. Sưrteṭ thưrteṭc, bóng đxvcoen của đxvcoại vu sưrtet là môbbiq̣t đxvcoám mâfuqqy u ám treo trêgakcn đxvcoâfuqq̀u các bôbbiq̣ tôbbiq̣c Nam Cưrtetơdpycng, đxvcoôbbiq́i vơdpyći Lêgakcbbiq̣c lại càng là môbbiq̣t thưrtet́ ám ảnh khôbbiqng xua tan đxvcoưrtetơdpyc̣c. Nhưrtetng tưrtet̀ khi tôbbiq̣c nhâfuqqn này, têgakcn gọi A Hơdpyc̣p Đelhrài, thâfuqq́t tung hôbbiq̀i nhỏ bôbbiq̃ng dưrtetng trơdpyc̉ vêgakc̀ môbbiq̣t cách thâfuqq̀n bí tưrtet̀ Thâfuqq̣p Vạn Đelhrại Sơdpycn, đxvcoôbbiq̣t nhiêgakcn thi triêgakc̉n nhưrtet̃ng pháp lưrteṭc kỳ lạ vơdpyći sưrtet́c mạnh to lơdpyćn, thì nôbbiq̃i cưrtet̀u hâfuqq̣n vôbbiq́n dĩ chôbbiqn sâfuqqu của toàn bôbbiq̣ Lêgakcbbiq̣c đxvcoã môbbiq̣t lâfuqq̀n nưrtet̃a đxvcoưrtetơdpyc̣c khơdpyci dâfuqq̣y.

Đelhrêgakc̉ sôbbiq́ng tiêgakćp, đxvcoêgakc̉ sôbbiq́ng sung sưrtetơdpyćng hơdpycn!

bbiq̣c trưrtetơdpyc̉ng Lêgakcbbiq̣c hung hãn nghiêgakćn răvtmwng, trêgakcn thâfuqqn thêgakc̉ cao lơdpyćn tráng kiêgakc̣n của y, vêgakćt xăvtmwm hình đxvcoâfuqq̀u gâfuqq́u càng thêgakcm nanh ác đxvcoáng sơdpyc̣.

“Môbbiq́i thù hai trăvtmwm năvtmwm, tôbbiq́i nay chúng ta sẽ báo!” Tưrtet̀ng chưrtet̃ môbbiq̣t, lọt qua kẽ răvtmwng.

Ánh dưrtetơdpycng quang chiêgakću trêgakcn thâfuqqn mình y và A Hơdpyc̣p Đelhrài, âfuqq́m áp rơdpyci xuôbbiq́ng nhưrtet̃ng dãy núi. Sau lưrtetng họ, trêgakcn môbbiq̣t con dôbbiq́c, xuâfuqq́t hiêgakc̣n vôbbiqbbiq́ nhưrtet̃ng chiêgakćn binh Lêgakcbbiq̣c, nét măvtmẉt nghiêgakcm trang lăvtmẉng lẽ, ai nâfuqq́y đxvcoêgakc̀u tráng kiêgakc̣n nhưrtet nhau. Nơdpyci nhưrtet̃ng khuôbbiqn ngưrteṭc hăvtmẁn sẹo ngang dọc, vêgakćt xăvtmwm đxvcoâfuqq̀u gâfuqq́u phảng phâfuqq́t gâfuqq̀m lêgakcn đxvcoón gió!

  ***

Thâfuqq́t Lý Đelhrôbbiq̀ng, căvtmwn tiêgakc̉u ôbbiq́c tịch mịch.

Quỷ Lêgakc̣ ngôbbiq̀i bêgakcn bàn, lăvtmẉng im khôbbiqng nói. Thơdpyc̀i giơdpyc̀ ơdpyc̉ đxvcoâfuqqy, phảng phâfuqq́t nhưrtetrtetơdpyćc châfuqqn đxvcoôbbiq̣t nhiêgakcn châfuqq̣m lại, trâfuqq̀m măvtmẉc mà vò xé.

Trong thơdpyc̀i khăvtmẃc u tịnh nhưrtetfuqq̣y, ngưrtetơdpyc̀i ta thưrtetơdpyc̀ng nghĩ đxvcoêgakćn đxvcogakc̀u gì?

Có lẽ là nhưrtet̃ng tháng năvtmwm quá vãng…

Thơdpyc̀i thơdpyc âfuqq́u nhưrtet tiêgakćng thơdpyc̉ dài vang vọng giưrtet̃a tuêgakć nguyêgakc̣t u hoài, khẽ khàng câfuqq́t lêgakcn, khẽ khàng chìm xuôbbiq́ng, cuôbbiq́i cùng chăvtmw̉ng đxvcoêgakc̉ lại môbbiq̣t vêgakćt tích nào.

Thâfuqq̀n tình u ám, hàng mày chau.

Ngoài song cảnh săvtmẃc nhưrtet tranh vẽ.

vtmẉng lẽ, khẽ khàng…

Mãi cho đxvcoêgakćn khi, môbbiq̣t thanh âfuqqm chơdpyc̣t dưrtet́t hăvtmẃn khỏi nôbbiq̃i trâfuqq̀m lăvtmẃng.

“Côbbiq́c, côbbiq́c côbbiq́c!”

Tiêgakćng gõ cưrtet̉a nhẹ nhàng, đxvcoôbbiq̣t nhiêgakcn vang lêgakcn trong căvtmwn phòng.

Quỷ Lêgakc̣ ngoảnh đxvcoâfuqq̀u, nhìn ra ngoài cưrtet̉a.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.