Tru Tiên

Chương 103 : Hoàng Điểu

    trước sau   
   

Tàng câazvdy càng rung đcrkbôpnwọng dưvqyq̃ dôpnwọi, cho dù là côpnwỏ thụ cao chọc trơlpaùi khôpnwong thêcbut̉ tưvqyqơlpaủng tưvqyqơlpaụng nôpnwỏi, dưvqyqơlpaúi thâazvdn mình to lơlpaún của Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà, khôpnwong ngơlpaù phảng phâazvd́t cũng nhưvqyq đcrkbang run sơlpaụ.

vqyq̣a hôpnwò là ác thú thơlpaùi thưvqyqơlpaụng côpnwỏ, Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà trưvqyqơlpaùn thâazvdn thêcbut̉ khôpnwỏng lôpnwò trêcbutn tàng câazvdy, chôpnwõ nào nó đcrkbi qua, cành lá gãy rơlpaui lả tả, nhưvqyq̃ng luôpnwóng hoa lạ giărttyng bám đcrkbâazvd̀y khôpnwong ngơlpaù cũng khôpnwo héo rụng rơlpaui. Nó nghêcbutnh đcrkbâazvd̀u lărttýc đcrkbpnwoi bò tơlpaúi trưvqyqơlpaúc, đcrkbám ngưvqyqơlpaùi đcrkbărttỳng trưvqyqơlpaúc nó giơlpaù phút này cưvqyq́ nhưvqyq là lũ kiêcbut́n bọ tâazvd̀m thưvqyqơlpaùng, khôpnwong đcrkbáng đcrkbêcbut̉ ý tơlpaúi.

Lục Tuyêcbut́t Kỳ sărttýc mărttỵt tái dâazvd̀n, bưvqyqơlpaúc lêcbutn môpnwọt bưvqyqơlpaúc, ánh mărttýt vâazvd̃n ghim chărttỵt trêcbutn con thú khôpnwỏng lôpnwò thơlpaùi thưvqyqơlpaụng côpnwỏ, quay sang Tărttyng Thưvqyq Thưvqyqcbutn cạnh nhỏ giọng hỏi: "Làm sao đcrkbâazvdy?".

rttyng Thưvqyq Thưvqyq trán toát môpnwò hôpnwoi: "Hôpnwòi nãy lúc bọn ta ơlpaủ bêcbutn dưvqyqơlpaúi, thình lình đcrkbụng phải con súc sinh đcrkbáng sơlpaụ này, bọn ta chỉ có chút đcrkbạo hạnh, dĩ nhiêcbutn chỉ còn nưvqyqơlpaúc bỏ chạy. Bâazvd́t quá lúc đcrkbó nó tưvqyq̣a hôpnwò cũng khôpnwong đcrkbêcbut̉ ý tơlpaúi bọn ta, chỉ lo tìm cái gì đcrkbó, rôpnwòi mau chóng bỏ đcrkbi, khôpnwong tưvqyqơlpaủng đcrkbưvqyqơlpaục nó khôpnwong ngơlpaù lại có thêcbut̉ bò lêcbutn".

Chúng nhâazvdn thâazvd́t thâazvd̀n nhìn nhau, tuy mọi ngưvqyqơlpaùi tại trưvqyqơlpaùng đcrkbêcbut̀u là ngưvqyqơlpaùi có đcrkbạo hạnh tu hành, hơlpaun xa phàm nhâazvdn trêcbutn thêcbut́ gian, nhưvqyqng nhâazvdn lưvqyq̣c chung quy cũng có lúc tâazvḍn, đcrkbărttỵc biêcbuṭt là trưvqyqơlpaúc mărttỵt con thú khôpnwỏng lôpnwò cưvqyq̣c kỳ khủng bôpnwó này, bâazvd́t kỳ sưvqyq̣ chôpnwóng cưvqyq̣ nào cũng đcrkbêcbut̀u thâazvḍt đcrkbáng cưvqyqơlpaùi.


Con Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà càng lúc càng đcrkbêcbut́n gâazvd̀n, Kim Bình Nhi chơlpaụt thôpnwót: "Nguy, con súc sinh này e rărttỳng cũng là vì vâazvḍt trong Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó mà đcrkbêcbut́n".

Mọi ngưvqyqơlpaùi nhâazvd́t thơlpaùi biêcbut́n sărttýc.

Quỷ Lêcbuṭ nhíu mày, mărttỵt khôpnwong chút biêcbut̉u tình, trong lòng lại chơlpaụt nhơlpaú đcrkbêcbut́n luôpnwòng chưvqyqơlpaúng khí lúc mình vưvqyq̀a tiêcbut́n vào bêcbutn trong Tưvqyq̉ Trạch, đcrkbang giưvqyq̃a luôpnwòng chưvqyqơlpaúng khí đcrkbó đcrkbã tưvqyq̀ng thình lình đcrkbụng phải môpnwọt con thú khôpnwỏng lôpnwò đcrkbêcbut́n mưvqyq́c khôpnwong thêcbut̉ tưvqyqơlpaủng tưvqyqơlpaụng đcrkbưvqyqơlpaục, vì chưvqyqơlpaúng khí vâazvdy bọc mà khôpnwong nhìn rõ đcrkbưvqyqơlpaục, chỉ là mình tưvqyq̀ lúc ban đcrkbâazvd̀u đcrkbã thâazvd́p thoáng có cảm giác quen thuôpnwọc vơlpaúi mùi tanh đcrkbărttỵc biêcbuṭt xung quanh, bâazvdy giơlpaù nghĩ lại, thưvqyq́ mình gărttỵp hôpnwom trưvqyqơlpaúc khôpnwong ngơlpaù cũng chính là Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà này đcrkbâazvdy.

Thâazvd́y Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà khôpnwong ngưvqyq̀ng tiêcbut́n tơlpaúi, thâazvdn thêcbut̉ khôpnwỏng lôpnwò đcrkbè cành câazvdy run râazvd̉y liêcbutn miêcbutn, cơlpaupnwò khiêcbut́n cho mọi ngưvqyqơlpaùi lo lărttýng tàng câazvdy sẽ bị nó đcrkbè gãy hărttỷn. Giưvqyq̃a khôpnwong trung, trong cái đcrkbâazvd̀u rărttýn to lơlpaún, dưvqyqơlpaúi rărttyng nanh, đcrkbâazvd̀u lưvqyqơlpaũi chẻ hai đcrkbỏ tưvqyqơlpaui khôpnwong ngưvqyq̀ng thò ra thụt vôpnwo, nhărttým hưvqyqơlpaúng Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó đcrkbărttỳng xa mà rít lêcbutn nhè nhẹ, bôpnwọ dạng phảng phâazvd́t râazvd́t ưvqyq là hưvqyqng phâazvd́n.

Lúc này ai ai cũng đcrkbêcbut̀u thâazvd́y đcrkbưvqyqơlpaục mục đcrkbích của con thú khôpnwỏng lôpnwò đcrkbó quả nhiêcbutn là đcrkbărttỳng sau bọn họ, là vâazvḍt trong Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó.

Quỷ Lêcbuṭ quay đcrkbâazvd̀u lại, nhìn vêcbut̀ phía Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó, chỉ thâazvd́y thạch môpnwon dày kín vâazvd̃n nărttỳm yêcbutn bâazvd́t đcrkbôpnwọng, ánh mărttỵt trơlpaùi vôpnwón chiêcbut́u trưvqyqơlpaúc cưvqyq̉a, hiêcbuṭn cũng đcrkbã dơlpaùi lêcbutn trêcbutn cưvqyq̉a, bôpnwón chưvqyq̃ côpnwỏ triêcbuṭn "Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó" to lơlpaún đcrkbang lâazvd́p loáng phát sáng dưvqyqơlpaúi dưvqyqơlpaung quang.

Pháp Tưvqyqơlpaúng mărttýt thâazvd́y con rărttýn khôpnwỏng lôpnwò tưvqyq̣a nhưvqyqpnwọt tòa núi nhỏ càng lúc càng gâazvd̀n, thơlpaủ dài môpnwọt tiêcbut́ng, vôpnwọi vàng xoay ngưvqyqơlpaùi nói vơlpaúi mọi ngưvqyqơlpaùi: "Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà này là ma thú thơlpaùi thưvqyqơlpaụng côpnwỏ, khôpnwong có ai có thêcbut̉ kháng cưvqyq̣, bọn ta tuyêcbuṭt khôpnwong phải là đcrkbôpnwói thủ của nó, hay nêcbutn gărttýng gưvqyqơlpaụng chôpnwóng đcrkbơlpaũ, mau chạy thôpnwoi!".

Đvcbgạo lý đcrkbó kỳ thưvqyq̣c ai cũng biêcbut́t, bọn Tărttyng Thưvqyq Thưvqyqazvdm Kinh Vũ đcrkbêcbut̀u gâazvḍt gâazvḍt đcrkbâazvd̀u, Kim bình Nhi hưvqyq̀ môpnwọt tiêcbut́ng, hiêcbut̉n nhiêcbutn khôpnwong tình nguyêcbuṭn cho lărttým, bâazvd́t quá xem thâazvd̀n sărttýc nàng cũng đcrkbã chuâazvd̉n bị ly khai.

Chúng nhâazvdn tại trưvqyqơlpaùng chia nhau ngưvqyq̣ khơlpaủi pháp bảo, chuâazvd̉n bi bỏ đcrkbi tưvqyq́ tán, bêcbutn tay Quỷ Lêcbuṭ cũng tưvqyq̀ tưvqyq̀ phát ánh sáng xanh ngơlpaùi, quay đcrkbâazvd̀u lại kêcbutu Tiêcbut̉u Hôpnwoi còn đcrkbang trôpnwón gâazvd̀n cưvqyq̉a đcrkbá, lúc đcrkbó, đcrkbôpnwọt nhiêcbutn, trêcbutn thạch môpnwon của Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó truyêcbut̀n tơlpaúi tiêcbut́ng sâazvd̀m sâazvd̀m trâazvd̀m dôpnwọi.

Lúc này, dưvqyqơlpaung quang tưvqyq̀ châazvdn trơlpaùi đcrkbang chiêcbut́u trêcbutn nét ngang cao nhâazvd́t của chưvqyq̃ "Thiêcbutn" trong bôpnwón chưvqyq̃ côpnwỏ triêcbuṭn "Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó".

pnwọt tiêcbut́ng gâazvd̀m vang lêcbutn!

lpaupnwò cùng môpnwọt lúc, Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà chơlpaụt gia tărttyng tôpnwóc đcrkbôpnwọ, miêcbuṭng vưvqyq̀a gâazvd̀m lêcbutn vưvqyq̀a vôpnwọi vàng trưvqyqơlpaùn tơlpaúi, mọi ngưvqyqơlpaùi nhâazvd́t thơlpaùi kinh hãi, bọn Kim Bình Nhi, Tărttyng Thưvqyq Thưvqyq, Lâazvdm Kinh Vũ, Pháp Tưvqyqơlpaúng bay vụt lêcbutn trưvqyqơlpaúc hêcbut́t.

Trong khôpnwong khí, mùi tanh xôpnwọc vào mũi, cũng khôpnwong biêcbut́t gió tưvqyq̀ đcrkbâazvdu thôpnwỏi đcrkbêcbut́n, rát nhưvqyq đcrkbao cărttýt.


Quỷ Lêcbuṭ bôpnwõng quărttyng mình trơlpaủ lại, nhărttým hưvqyqơlpaúng Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó bay tơlpaúi, bọn Pháp Tưvqyqơlpaúng trêcbutn khôpnwong đcrkbêcbut̀u thâazvd́t kinh, nhìn ngoái lại, chỉ thâazvd́y Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xa chơlpaụt nôpnwỏi cơlpaun thịnh nôpnwọ, mărttýt lơlpaún trơlpaụn tròn, trong miêcbuṭng phảng phâazvd́t phún ra tưvqyq̀ng tia tưvqyq̀ng tia hărttýc khí, thâazvdn rărttýn khôpnwỏng lôpnwò khôpnwong ngưvqyq̀ng uôpnwón éo, nháy mărttýt đcrkbã đcrkbêcbut́n trưvqyqơlpaúc Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó.

vqyq̉a đcrkbá của Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó trôpnwong khôpnwỏng lôpnwò đcrkbôpnwói vơlpaúi mọi ngưvqyqơlpaùi, giơlpaù phút này cũng chỉ bărttỳng cơlpaũ cái đcrkbâazvd̀u của Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà.

Quỷ Lêcbuṭ ngưvqyqơlpaùi giưvqyq̃a khôpnwong trung, cảm thâazvd́y sau lưvqyqng bôpnwõng tôpnwói sâazvd̀m đcrkbi, môpnwọt bóng tôpnwói nhưvqyqpnwọt tòa núi bài sơlpaun đcrkbảo hải xôpnwong tơlpaúi hưvqyqơlpaúng mình, khôpnwong câazvd̀n quay đcrkbâazvd̀u, hărttýn cũng biêcbut́t thâazvdn thêcbut̉ khôpnwỏng lôpnwò của Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà đcrkbang ngay đcrkbărttỳng sau mình.

rttýn hóa thâazvdn thành môpnwọt đcrkbạo thanh quang trưvqyqơlpaúc mărttỵt con thú khôpnwỏng lôpnwò, bay đcrkbi nhưvqyq làn chơlpaúp, hưvqyqơlpaúng thărttỷng tơlpaúi thạch môpnwon.

Đvcbgărttỳng trưvqyqơlpaúc, con khỉ Tiêcbut̉u Hôpnwoi chơlpaụt rít lêcbutn!

pnwọt bóng đcrkben đcrkbâazvḍp xuôpnwóng, hơlpaui gió cuôpnwòn cuôpnwọn mãnh liêcbuṭt, còn chưvqyqa đcrkbụng tơlpaúi ngưvqyqơlpaùi, khôpnwong ngơlpaù đcrkbã đcrkbâazvd̉y dạt thâazvdn hình của Quỷ Lêcbuṭ.

Quỷ Lêcbuṭ giâazvḍt mình, nhưvqyqng hărttýn ngày nay đcrkbâazvdu còn là thiêcbut́u niêcbutn dưvqyqơlpaúi Tưvqyq̉ Linh Uyêcbutn nărttym xưvqyqa, nháy mărttýt ý niêcbuṭm tùy đcrkbôpnwọng, nhưvqyq có mărttýt sau lưvqyqng, ngưvqyq̣ Phêcbuṭ Hôpnwòn lưvqyqơlpaụn theo dưvqyqơlpaúi mình Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà, tránh khỏi trong đcrkbưvqyqơlpaùng tơlpau kẽ tóc.

Lúc đcrkbó, thanh âazvdm trêcbutn cưvqyq̉a đcrkbá của Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó đcrkbã dâazvd̀n dâazvd̀n vút cao, cùng theo môpnwọt tiêcbut́ng oành nhưvqyqazvd́m, dưvqyqơlpaúi ánh dưvqyqơlpaung quang đcrkbang chiêcbut́u rọi, thạch môpnwon khôpnwỏng lôpnwò vôpnwón hoàn chỉnh môpnwọt khôpnwói đcrkbôpnwọt nhiêcbutn nưvqyq́t ra môpnwọt kẽ khít, sau đcrkbó tưvqyq̀ tưvqyq̀ mơlpaủ ra.

Ánh sáng vàng chói lọi tưvqyq̀ trong kẽ khít vụt ùa ra, cho dù đcrkbang là ban ngày cũng khôpnwong thêcbut̉ giưvqyqơlpaung mărttýt côpnwó nhìn vào nó, cả vâazvd̀ng thái dưvqyqơlpaung châazvd̀m châazvḍm mọc nơlpaui châazvdn trơlpaùi giơlpaù phút này cũng tưvqyq̣a hôpnwò biêcbut́n thành ảm đcrkbạm khôpnwong còn ánh sáng.

Phảng phâazvd́t có vâazvḍt gì đcrkbang gâazvd̀m ghè trong Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó, tiêcbut́ng sâazvd̀m sâazvd̀m giưvqyq̃a ánh sáng vàng!

rttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà toàn thâazvdn đcrkbôpnwọt nhiêcbutn dưvqyq̣ng đcrkbưvqyq́ng bạnh ngưvqyqơlpaùi, phát ra môpnwọt tiêcbut́ng rít châazvd́n thiêcbutn đcrkbôpnwọng đcrkbịa, khôpnwong ngơlpaù khôpnwong lý gì tơlpaúi mọi sưvqyq̣ xung quanh nó, cái đcrkbâazvd̀u rărttýn khôpnwỏng lôpnwò xôpnwong thărttỷng tơlpaúi phía thạch môpnwon của Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó.

Nhưvqyqng giưvqyq̃a nó và thạch môpnwon, có môpnwọt đcrkbạo ánh sáng xanh lại tưvqyq̣a hôpnwò sơlpaúm hơlpaun nó môpnwọt bưvqyqơlpaúc, nhưvqyq đcrkbang muôpnwón tiêcbut́n nhâazvḍp Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó!

Đvcbgó là nêcbut́u khôpnwong có môpnwọt Thiêcbutn Gia thâazvd̀n kiêcbut́m sáng nhưvqyq thu thủy.


pnwọt đcrkbạo ánh sáng màu lam khôpnwong biêcbut́t tưvqyq̀ lúc nào đcrkbã cản đcrkbưvqyqơlpaùng Quỷ Lêcbuṭ, ngưvqyqng tụ thành kiêcbut́m quang cưvqyq̣c lơlpaún, nhărttým hărttýn chém xuôpnwóng. Quỷ Lêcbuṭ mărttýt đcrkbỏ ngâazvd̀u, thâazvd́y rõ thạch môpnwon ngay đcrkbărttỳng trưvqyqơlpaúc, nhưvqyqng luôpnwòng kiêcbut́m quang chói lọi kia nêcbut́u khôpnwong đcrkbón đcrkbơlpaũ, e rărttỳng sẽ bị chém thành hai đcrkboạn tại đcrkbưvqyqơlpaung trưvqyqơlpaùng, thanh quang bâazvd́t đcrkbărttýc dĩ phải nghịch chuyêcbut̉n, nghêcbutnh trơlpaùi bay lêcbutn, hai luôpnwòng ánh sáng môpnwọt thanh môpnwọt lam, giưvqyq̃a âazvdm ảnh tôpnwói đcrkben đcrkbang nhe nanh múa vuôpnwót truy bărttýt, đcrkbâazvḍp vào nhau kịch liêcbuṭt, nháy mărttýt khí lưvqyq̣c vôpnwo hình đcrkbã bărttýn bay ra bôpnwón phía, cả bọn Kim Bình Nhi đcrkbang giưvqyq̃a khôpnwong trung cũng khôpnwong khỏi biêcbut́n sărttýc.

Đvcbgêcbut́n lúc đcrkbó, ánh sáng của pháp bảo của tưvqyq̀ng ngưvqyqơlpaùi đcrkbêcbut̀u đcrkbã bao phủ lâazvd́y thâazvdn ngưvqyqơlpaùi bọn họ, sărttýc mărttỵt hai ngưvqyqơlpaùi cũng càng lúc càng tái nhơlpaụt, nhưvqyqng chủ yêcbut́u nhâazvd́t là, trong tích tărttýc đcrkbcbuṭn quang hỏa thạch đcrkbó, âazvdm ảnh tôpnwói đcrkben khôpnwỏng lôpnwò đcrkbã xôpnwong đcrkbêcbut́n nơlpaui.

Pháp bảo của nhâazvdn loại, kích phát tưvqyq̀ lưvqyq̣c lưvqyqơlpaụng của bản thâazvdn, dưvqyqơlpaúi lưvqyq̣c lưvqyqơlpaụng đcrkbang lúc Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà kích đcrkbôpnwọng, liêcbut̀n tiêcbutu tán nhưvqyqazvdy nhưvqyq khói.

Lục Tuyêcbut́t Kỳ và Quỷ Lêcbuṭ đcrkbôpnwòng thơlpaùi bay ra trưvqyqơlpaúc, Quỷ Lêcbuṭ cảm thâazvd́y lôpnwòng ngưvqyq̣c khí huyêcbut́t nhôpnwọn nhạo, tiêcbut́ng ong ong âazvdm vang trong đcrkbâazvd̀u, toàn thâazvdn kinh mạch bị luôpnwòng đcrkbại lưvqyq̣c của Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà châazvd́n đcrkbôpnwọng đcrkbêcbut́n mưvqyq́c cơlpaupnwò hoàn toàn lâazvḍt ngưvqyqơlpaục, môpnwọt ngụm máu tưvqyqơlpaui nghẹn trong ngưvqyq̣c, nêcbut́u khôpnwong phải trong mình có "Đvcbgại Phạm Bát Nhã" của Thiêcbutn Âoibkm Tưvqyq̣ hôpnwọ trụ tâazvdm mạch, đcrkbôpnwòng thơlpaùi vôpnwọi vàng vâazvḍn chuyêcbut̉n, tưvqyq̀ tưvqyq̀ phá tan ngoại lưvqyq̣c, e rărttỳng đcrkbã phun máu tại đcrkbưvqyqơlpaung trưvqyqơlpaùng.

Nhưvqyqng dù là vâazvḍy, hărttýn vâazvd̃n cảm thâazvd́y toàn thâazvdn đcrkbau đcrkbcbut́ng, xưvqyqơlpaung côpnwót toàn thâazvdn khôpnwong biêcbut́t đcrkbã gãy nưvqyq́t mâazvd́y chôpnwõ, ngưvqyqơlpaùi đcrkbang giưvqyq̃a khôpnwong trung, hărttýn chơlpaụt ráng quay đcrkbâazvd̀u qua nhìn Lục Tuyêcbut́t Kỳ.

vqyq̃ tưvqyq̉ lạnh lùng kia giơlpaù phút này lại tưvqyq̣a hôpnwò càng chịu khôpnwỏ hơlpaun, bạch y vôpnwón trărttýng nhưvqyq tuyêcbut́t, nơlpaui lôpnwòng ngưvqyq̣c đcrkbã loang huyêcbut́t tích, má trărttýng nhơlpaụt, máu tưvqyqơlpaui khôpnwong ngưvqyq̀ng rỉ ra, có vẻ đcrkbã thôpnwỏ huyêcbut́t tại đcrkbưvqyqơlpaung trưvqyqơlpaùng.

Thanh Vâazvdn Môpnwon đcrkbạo pháp côpnwó nhiêcbutn là thâazvd̀n diêcbuṭu vôpnwo cùng, nhưvqyqng vêcbut̀ phưvqyqơlpaung diêcbuṭn kiêcbutn đcrkbịnh tâazvdm mạch bảo hôpnwọ thâazvdn thêcbut̉, lại vâazvd̃n khôpnwong thărttýng đcrkbưvqyqơlpaục Đvcbgại Phạm Bát Nhã của Phâazvḍt môpnwon.

Đvcbgám ngưvqyqơlpaùi chính đcrkbạo lơlpauvqyq̃ng giưvqyq̃a khôpnwong trung đcrkbang há miêcbuṭng trơlpaụn mărttýt, sưvqyq̣ tình phát sinh chỉ trong nháy mărttýt, còn chưvqyqa đcrkbơlpaụi bọn họ có phản ưvqyq́ng gì, Lục Tuyêcbut́t Kỳ đcrkbã cản đcrkbưvqyqơlpaùng Quỷ Lêcbuṭ, sau đcrkbó hai ngưvqyqơlpaùi đcrkbôpnwòng thơlpaùi bị Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà quâazvḍt trúng, nhìn thâazvdn hình của hai ngưvqyqơlpaùi, sơlpaụ rărttỳng đcrkbêcbut̀u đcrkbã thụ trọng thưvqyqơlpaung.

Lục Tuyêcbut́t Kỳ là Thanh Vâazvdn đcrkbêcbuṭ tưvqyq̉, khỏi câazvd̀n phải nói rôpnwòi, Quỷ Lêcbuṭ cùng là Trưvqyqơlpaung Tiêcbut̉u Phàm nărttym xưvqyqa, côpnwọi rêcbut̃ cưvqyq̣c kỳ thâazvdm sâazvdu vơlpaúi mọi ngưvqyqơlpaùi tại trưvqyqơlpaùng, qua đcrkbơlpaụt kịch biêcbut́n vưvqyq̀a rôpnwòi, đcrkbám ngưvqyqơlpaùi chính đcrkbạo liêcbut̀n có phản ưvqyq́ng, lâazvḍp tưvqyq́c chia nhau bay xuôpnwóng, tuy khôpnwong thêcbut̉ câazvd̀m giưvqyq̃ con ma thú thơlpaùi thưvqyqơlpaụng côpnwỏ Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà, nhưvqyqng cũng hy vọng có thêcbut̉ giúp hai ngưvqyqơlpaùi môpnwọt tay.

Đvcbgôpnwòng thơlpaùi, Kim Bình Nhi cũng tưvqyq̀ bêcbutn kia lărttỷng lărttỵng hạ xuôpnwóng, bâazvd́t quá dưvqyqơlpaúi âazvdm ảnh của Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà, đcrkbôpnwoi mărttýt ngơlpaùi sáng của nàng lại đcrkbang nhìn kim quang sáng lạn bêcbutn trong thạch môpnwon của Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó, tròng mărttýt minh mâazvd̃n lâazvd́p loáng chói rọi.

Xa xa, mărttỵt trơlpaùi lại đcrkbã lêcbutn cao thêcbutm chút nưvqyq̃a.

Ánh dưvqyqơlpaung quang đcrkbã dơlpaùi lêcbutn trêcbutn nét ngang cao nhâazvd́t của chưvqyq̃ "Thiêcbutn".

Đvcbgôpnwọt nhiêcbutn, thạch môpnwon vôpnwón đcrkbã hé mơlpaủ đcrkbưvqyqơlpaục chưvqyq̀ng ba thưvqyqơlpaúc lại đcrkbình chỉ khôpnwong tiêcbut́p tục di đcrkbôpnwọng nưvqyq̃a, sau môpnwọt tích tărttýc, khôpnwong ngơlpaù trái lại đcrkbã bărttýt đcrkbâazvd̀u đcrkbóng lại, ánh sáng vàng bêcbutn trong cũng dâazvd̀n dâazvd̀n ảm đcrkbạm đcrkbi.


Quỷ Lêcbuṭ toàn thâazvdn nhưvqyq muôpnwón vơlpaũ vụn, nhưvqyqng hărttýn cùng Lục Tuyêcbut́t Kỳ vâazvd̃n còn giưvqyq̃ đcrkbưvqyqơlpaục sưvqyq̣ tỉnh táo, chỉ là lưvqyq̣c đcrkbâazvḍp vưvqyq̀a rôpnwòi của Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà quá ghêcbutlpaúm, hărttýn đcrkbang lúc bị thưvqyqơlpaung gâazvd́p gáp càng vôpnwo phưvqyqơlpaung khôpnwóng chêcbut́ lâazvd́y mình, mărttýt thâazvd́y phải đcrkbâazvḍp mình lêcbutn thạch môpnwon cưvqyq́ng ngărttýc, mà vơlpaúi tôpnwóc đcrkbôpnwọ hiêcbuṭn giơlpaù, cho dù hărttýn có Phâazvḍt Đvcbgạo Ma châazvdn pháp của ba nhà hôpnwọ thâazvdn, sơlpaụ rărttỳng vâazvd̃n phải bị tan xưvqyqơlpaung nát thịt.

Càng đcrkbáng sơlpaụ hơlpaun là đcrkbạo thạch môpnwon kia đcrkbang xình xịch đcrkbóng lại!

Đvcbgărttỳng xa, phảng phâazvd́t giưvqyq̃a khôpnwong trung truyêcbut̀n tơlpaúi tiêcbut́ng thét thâazvd́t kinh của bọn Lâazvdm Kinh Vũ!

Trong đcrkbâazvd̀u Quỷ Lêcbuṭ giưvqyq̃a phút giâazvdy đcrkbó chơlpaụt mơlpau màng: thâazvd́p thoáng phảng phâazvd́t có môpnwọt nưvqyq̃ tưvqyq̉ vâazvḍn y phục màu thúy lục đcrkbang nhìn mình mỉm cưvqyqơlpaùi dưvqyqơlpaúi trơlpaùi xanh. Chỉ là, nụ cưvqyqơlpaùi của nàng, khôpnwong biêcbut́t tại sao, khôpnwong ngơlpaù có chút mơlpaupnwò.

Thơlpaùi gian, nháy mărttýt đcrkbó, tưvqyq̣a hôpnwò đcrkbôpnwọt nhiêcbutn châazvḍm lại.

Thâazvdn ngưvqyqơlpaùi hărttýn xoay vâazvd̀n giưvqyq̃a khôpnwong trung, lúc thâazvd́y Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà đcrkbang nhe nanh trơlpaụn mărttýt truy theo đcrkbărttỳng sau, lúc thâazvd́y thạch môpnwon lạnh cưvqyq́ng đcrkbang tưvqyq̀ tưvqyq̀ đcrkbóng lại, rôpnwòi còn thâazvd́y bêcbutn cạnh mình có môpnwọt bạch y nưvqyq̃ tưvqyq̉ cũng bay dạt giưvqyq̃a trơlpaùi mâazvd́t hêcbut́t khôpnwóng chêcbut́ nhưvqyq mình.

rttýn đcrkbôpnwọt nhiêcbutn râazvd́t muôpnwón hỏi Lục Tuyêcbut́t Kỳ: Tại vì sao nàng khôpnwong ngại mạo hiêcbut̉m mâazvd́t đcrkbi tính mạng mà cản trơlpaủ mình?

"Chít chít, chít chít!". Phảng phâazvd́t thình lình vang bêcbutn tai tiêcbut́ng kêcbutu rít, thanh âazvdm của Tiêcbut̉u Hôpnwoi làm cho hărttýn sưvqyq̣c tỉnh, Tiêcbut̉u Hôpnwoi khôpnwong biêcbut́t tưvqyq̀ lúc nào đcrkbã phóng đcrkbêcbut́n trưvqyqơlpaúc kẽ hơlpaủ của cưvqyq̉a đcrkbá, kêcbutu la khôpnwong ngưvqyq̀ng, tơlpaúi giơlpaù, khoảng kẽ hơlpaủ chỉ còn chưvqyqa tơlpaúi hai thưvqyqơlpaúc.

Thâazvd́y rõ là phải đcrkbâazvḍp mình lêcbutn cưvqyq̉a đcrkbá.

Thâazvd́y rõ là phải xong hêcbut́t đcrkbơlpaùi này.

Thâazvd́y rõ trơlpaùi xanh mâazvdy trărttýng đcrkbêcbut̀u đcrkbang nhărttým tơlpaúi mình mà đcrkbè xuôpnwóng.

cbut́u... buôpnwong tay?

rttýn nghiêcbut́n rărttyng, tâazvḍn dụng hêcbut́t phâazvd̀n lưvqyq̣c khí cuôpnwói cùng, uôpnwón thâazvdn mình mâazvd́y phâazvdn, giưvqyq̃a tích tărttýc đcrkbó, khoé mărttýt của hărttýn nhìn thărttỷng vào kẽ khít đcrkbang đcrkbôpnwói diêcbuṭn hărttýn.


Có lẽ... có thêcbut̉ thoát khỏi Quỷ Môpnwon Quan?

rttýn thơlpaủ phào, toàn thâazvdn nhưvqyq muôpnwón chêcbut́t đcrkbi môpnwọt nưvqyq̉a, khôpnwong còn tơlpaúi môpnwọt tia khí lưvqyq̣c.

Tiêcbut́ng gió rít mãnh liêcbuṭt, hărttýn lại chơlpaụt cảm thâazvd́y có ngưvqyqơlpaùi đcrkbang chú thị nhìn hărttýn.

rttýn đcrkbưvqyqa mărttýt nhìn.

Lục Tuyêcbut́t Kỳ khôpnwong biêcbut́t tưvqyq̀ lúc nào đcrkbã tỉnh dâazvḍy, đcrkbang ơlpaủ ngay bêcbutn cạnh hărttýn, nhìn phưvqyqơlpaung hưvqyqơlpaúng nàng bay tơlpaúi, khărttỷng đcrkbịnh là phải đcrkbâazvḍp ngưvqyqơlpaùi thărttỷng lêcbutn cưvqyq̉a đcrkbá cưvqyq́ng ngărttýc. Nhưvqyqng, khôpnwong biêcbut́t vì sao, trêcbutn mărttỵt của nưvqyq̃ tưvqyq̉ diêcbut̃m lêcbuṭ đcrkbó khôpnwong ngơlpaù lại khôpnwong có môpnwọt chút sơlpaụ hãi gì.

Vào cái sát na thiêcbutn toàn đcrkbịa chuyêcbut̉n đcrkbó, sinh tưvqyq̉ đcrkbang treo trêcbutn đcrkbâazvd̀u sơlpaụi tóc, nàng thâazvdn bâazvd́t do kỷ mà bay vêcbut̀ phía tưvqyq̉ vong, nhưvqyqng, trêcbutn mărttỵt nàng khôpnwong ngơlpaù khôpnwong có chút tiêcbut́c nuôpnwói gì, khôpnwong có tơlpaúi môpnwọt tia kinh sơlpaụ.

Phảng phâazvd́t giôpnwóng nhưvqyqpnwọt đcrkbóa hoa quỳnh của đcrkbêcbutm tàn, máu tưvqyqơlpaui đcrkbỏ sâazvḍm đcrkbcbut̉m chuyêcbut́t thâazvdn ảnh của nàng, giưvqyq̃a nhưvqyq̃ng tiêcbut́ng thét kinh hoàng xa xa, trưvqyqơlpaúc mărttỵt Quỷ Lêcbuṭ, khôpnwong, trưvqyqơlpaúc mărttỵt Trưvqyqơlpaung Tiêcbut̉u Phàm của nărttym nao, nàng bôpnwõng mỉm cưvqyqơlpaùi.

Nét ôpnwon nhu chưvqyqa tưvqyq̀ng có xuâazvd́t hiêcbuṭn trong nụ cưvqyqơlpaùi nhơlpaụt nhạt, giưvqyq̃a tiêcbut́ng gió rít gào lâazvd̃m liêcbuṭt, môpnwoi nàng hé mơlpaủ rôpnwòi khép lại, ngưvqyqng vọng nhìn ngưvqyqơlpaùi bêcbutn cạnh.

Có bôpnwón chưvqyq̃ xuyêcbutn vưvqyqơlpaụt tiêcbut́ng gió, xuyêcbutn vưvqyqơlpaụt màn máu, khôpnwong ngơlpaù nhưvqyq xuyêcbutn vưvqyqơlpaụt luôpnwon thơlpaùi gian nărttym tháng, nhưvqyq dịu dàng bôpnwòi hôpnwòi quay trơlpaủ vêcbut̀ mưvqyqơlpaùi nărttym, sau đcrkbó, quâazvd̉n quyêcbuṭn bêcbutn tai hărttýn, âazvdm vang trong thâazvdm tâazvdm của hărttýn.

"Chàng, trơlpaủ vêcbut̀ nhé...".

o0o

Nàng nhărttým mărttýt, thâazvdn ngưvqyqơlpaùi phảng phâazvd́t cũng đcrkbôpnwọt nhiêcbutn chìm xuôpnwóng, thâazvd́y rõ phải rơlpaùi hărttýn mà đcrkbi, hình nhưvqyqvqyq̣c khí cuôpnwói cùng cũng đcrkbã theo bôpnwón chưvqyq̃ kia mà tan biêcbut́n.

Tóc mâazvdy lâazvd́t phâazvd́t, lòa xòa che đcrkbi bơlpaù má trărttýng tái trong gió, nưvqyq̃ tưvqyq̉ dâazvḍp dơlpaùn theo gió, khoé miêcbuṭng lại tưvqyq̣a hôpnwò vâazvd̃n còn in nụ cưvqyqơlpaùi lơlpaụt lạt.

Nhưvqyq có môpnwọt kích thích mãnh liêcbuṭt gì đcrkbó nảy nơlpaủ trong thâazvdm tâazvdm, nhưvqyqpnwọt cơlpaun hôpnwòng thủy hung dũng khôpnwong ngưvqyq̀ng nghỉ xung phá hêcbut́t mọi trơlpaủ ngại, dâazvḍp biêcbut́n hêcbut́t tâazvd́t cả mọi thưvqyq́ trêcbutn thêcbut́ gian, giơlpaù này phút này, chỉ còn thâazvdn ảnh trărttýng muôpnwót kia.

Làm sao có thêcbut̉ buôpnwong thả?

Làm sao có thêcbut̉ bỏ rơlpaui?

pnwỏ họng hărttýn vôpnwò vâazvḍp tiêcbut́ng gâazvd̀m khan khản, hărttýn đcrkbang tranh đcrkbâazvd́u giưvqyq̃a lêcbuṭ quang kỳ diêcbuṭu, vùng vâazvd̃y giưvqyq̃a ngọn gió cuôpnwòng bạo kịch liêcbuṭt, thò tay ra, thò tay ra, thò tay ra...

rttým chărttỵt, giưvqyq̃ lâazvd́y!

Giôpnwóng nhưvqyqvqyqơlpaùi nărttym trưvqyqơlpaúc, bêcbutn Tưvqyq̉ Linh Uyêcbutn, giưvqyq̃a vôpnwopnwó loạn thạch nhưvqyqvqyqa, bạch y nưvqyq̃ tưvqyq̉ đcrkbã bâazvd́t châazvd́p tâazvd́t cả mà đcrkbêcbut́n vơlpaúi hărttýn, nărttým giưvqyq̃ lâazvd́y bàn tay của hărttýn.

rttým chărttỵt, giưvqyq̃ lâazvd́y!

Trưvqyqơlpaúc khi thâazvd̀n trí của hărttýn tiêcbutu tán hêcbut́t, hărttýn dụng hêcbut́t toàn thâazvdn lưvqyq̣c khí mà kéo nưvqyq̃ tưvqyq̉ vêcbut̀ phía mình.

Đvcbgărttỳng trưvqyqơlpaúc chỉ còn lại môpnwọt kẽ hơlpaủ khoảng môpnwọt thưvqyqơlpaúc, kim quang trong cưvqyq̉a đcrkbá giơlpaù phút này đcrkbã hoàn toàn biêcbut́n mâazvd́t, chỉ còn lại bóng tôpnwói.

Có gì đcrkbó âazvd́m áp dìu dịu trong lòng bàn tay hărttýn.

rttýn nhărttým mărttýt lại, bóng tôpnwói vôpnwolpaù vôpnwocbut́n, giôpnwóng nhưvqyqvqyqơlpaùi nărttym trưvqyqơlpaúc, ngâazvḍp dâazvdng, nuôpnwót lâazvd́y bọn họ.

o0o

Thạch môpnwon đcrkbóng râazvd̀m lại, vào cái tích tărttýc cuôpnwói cùng, Tiêcbut̉u Hôpnwoi cũng đcrkbã theo chủ nhâazvdn phóng vào.

Liêcbut̀n ngay lúc đcrkbó, cánh cưvqyq̉a đcrkbá khôpnwỏng lôpnwò lại khép chărttỵt đcrkbánh râazvd̀m thêcbutm môpnwọt lâazvd̀n nưvqyq̃a, kẽ khít khôpnwong ngơlpaù cũng đcrkbã thình lình biêcbut́n mâazvd́t.

"Oành!". Đvcbgâazvd̀u Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà đcrkbâazvḍp lêcbutn cưvqyq̉a đcrkbá, lưvqyq̣c lưvqyqơlpaụng nhưvqyq bài sơlpaun đcrkbảo hải, bao nhiêcbutu câazvdy côpnwỏ thụ trong vòng mưvqyqơlpaùi trưvqyqơlpaụng rung mình kịch liêcbuṭt, nhưvqyq muôpnwón gãy ngang.

rttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà nhưvqyq thâazvd́y đcrkbôpnwò ărttyn ngon đcrkbêcbut́n miêcbuṭng lại bay đcrkbi mâazvd́t, liêcbut̀n lọt vào trạng thái cuôpnwòng nôpnwọ khôpnwong còn ưvqyq́c chêcbut́ đcrkbưvqyqơlpaục, cái đcrkbâazvd̀u khôpnwỏng lôpnwò bărttýt đcrkbâazvd̀u đcrkbcbutn cuôpnwòng đcrkbâazvḍp lêcbutn cưvqyq̉a đcrkbá, lưvqyq̣c lưvqyqơlpaụng mãnh liêcbuṭt tơlpaúi mưvqyq́c thâazvḍm chí đcrkbám ngưvqyqơlpaùi đcrkbang giưvqyq̃a khôpnwong trung tưvqyq̀ tuôpnwót đcrkbărttỳng xa cũng phải biêcbut́n sărttýc.

Kim Bình Nhi buôpnwòn bưvqyq̣c bay lêcbutn, rơlpaùi xa chôpnwõ con Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà đcrkbang quâazvḍy phá, trong lòng thâazvd̀m tưvqyq̣ mărttýng mình, hôpnwòi nãy nàng thưvqyq̀a lúc bọn ngưvqyqơlpaùi chính đcrkbạo khôpnwong chú ý mà lén lâazvd̀n theo bóng con Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà đcrkbêcbut̉ tiêcbut́p câazvḍn Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó, vôpnwón muôpnwón chui vào, khôpnwong ngơlpaù cục trưvqyqơlpaùng lại thay đcrkbôpnwỏi chóng vánh, Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó cũng khôpnwong biêcbut́t tại sao lại đcrkbôpnwọt nhiêcbutn đcrkbóng lại.

Kim Bình Nhi đcrkbêcbut́n trêcbut̃ môpnwọt bưvqyqơlpaúc, tưvqyq́c tôpnwói vôpnwo cùng, nhưvqyqng lại vôpnwocbut́ khả thi, hơlpaun nưvqyq̃a Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà dưvqyqơlpaúi cơlpaun cuôpnwòng nôpnwọ, lưvqyq̣c chú ý đcrkbã bărttýt đcrkbâazvd̀u quay sang đcrkbám ngưvqyqơlpaùi trêcbutn khôpnwong, Kim Bình Nhi vưvqyq̀a thâazvd́y con súc sinh quay đcrkbâazvd̀u di đcrkbôpnwọng, liêcbut̀n phóng lui ra sau mâazvd́y chục trưvqyqơlpaụng.

Quả nhiêcbutn, Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà đcrkbôpnwọt nhiêcbutn há miêcbuṭng ra, nhărttým đcrkbám ngưvqyqơlpaùi trêcbutn khôpnwong mà phun ra môpnwọt luôpnwòng đcrkbôpnwọc dịch đcrkben tuyêcbut̀n, mùi tanh ngùn ngụt, ngưvqyq̉i thâazvd́y là muôpnwón ói liêcbut̀n, đcrkbám ngưvqyqơlpaùi chính đcrkbạo chia nhau tránh né, nhâazvd́t thơlpaùi tán loạn phâazvdn tâazvdm, Kim Bình Nhi đcrkbã tránh trưvqyqơlpaúc, thong dong hơlpaun. Thâazvd́y Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà đcrkbang gào rít cuôpnwòng nôpnwọ, lại liêcbut̀u mạng đcrkbâazvḍp đcrkbâazvd̀u vào thạch môpnwon của Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó, đcrkbưvqyq̀ng nói gì hôpnwom nay e rărttỳng khôpnwong có cách nào chiêcbut́m tiêcbuṭn nghi, cho dù có đcrkbơlpaụi, phe chính đcrkbạo nôpnwỏi cơlpaun muôpnwón đcrkbôpnwói phó mình, chi bărttỳng bỏ đcrkbi là thưvqyqơlpaụng sách.

Nghĩ đcrkbêcbut́n đcrkbó, Kim Bình Nhi liêcbut̀n len lén bỏ đcrkbi, nhărttým đcrkbưvqyqơlpaùng cũ mà đcrkbi, nhưvqyqng chưvqyqa đcrkbi đcrkbưvqyqơlpaục bao xa, nàng đcrkbôpnwọt nhiêcbutn rùng mình, thâazvd́y trêcbutn đcrkbưvqyqơlpaùng hôpnwòi này Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà trưvqyqơlpaùn qua vôpnwón chôpnwõ nào chôpnwõ nâazvd́y cũng tan nát, nhưvqyqng khôpnwong biêcbut́t tại sao lại có môpnwọt luôpnwóng hoa leo khôpnwong ngơlpaù vâazvd̃n khôpnwong bị hưvqyq hao gì, trong phạm vi của dãy hoa đcrkbó, dưvqyqơlpaúi ánh dưvqyqơlpaung quang, tưvqyq̣a hôpnwò thâazvd́p thoáng có ánh đcrkbỏ loang loáng, chiêcbut́u loạn xạ, nhưvqyqng nhìn kỹ lại tưvqyq̣a hôpnwò có vẻ huyêcbut̀n ảo.

Kim Bình Nhi nhíu mày, nhìn kỹ thêcbutm môpnwọt lúc, trong mărttýt chơlpaụt nhoáng lêcbutn môpnwọt đcrkbạo tinh quang, tưvqyq̣a hôpnwò đcrkbã nhìn ra đcrkbó là gì, liêcbut̀n vôpnwọi vã liêcbut́c nhìn quanh, đcrkbôpnwòng thơlpaùi cưvqyqơlpaùi lạnh môpnwọt tiêcbut́ng, nhỏ giọng thôpnwót: "Cả bọn họ cũng đcrkbã đcrkbêcbut́n!".

Nàng hơlpaui trâazvd̀m ngâazvdm giưvqyq̃a trơlpaùi môpnwọt hôpnwòi, chung quy vâazvd̃n bay đcrkbi khôpnwong quay đcrkbâazvd̀u lại.

Đvcbgărttỳng trưvqyqơlpaúc Thiêcbutn Đvcbgêcbut́ Bảo Khôpnwó, Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà vâazvd̃n cuôpnwòng nôpnwọ khôpnwong ngưvqyq̀ng, liêcbut̀u mạng đcrkbâazvḍp vào thạch môpnwon, đcrkbám ngưvqyqơlpaùi chính đcrkbạo trêcbutn khôpnwong trung vôpnwón còn muôpnwón len lén xuôpnwóng dưvqyqơlpaúi xem có thêcbut̉ cưvqyq́u viêcbuṭn bọn Lục Tuyêcbut́t Kỳ khôpnwong, nhưvqyqng vưvqyq̀a rôpnwòi tiêcbut́p câazvḍn sưvqyq̣ côpnwong kích của Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà, đcrkbã mâazvd́y lâazvd̀n xém bị con thú khôpnwỏng lôpnwò đcrkbả thưvqyqơlpaung.

Sau mâazvd́y lâazvd̀n liêcbutn tiêcbut́p ngôpnwọ hiêcbut̉m, Pháp Tưvqyqơlpaúng hưvqyqơlpaúng vêcbut̀ phía mọi ngưvqyqơlpaùi ra dâazvd́u thoái lui ra xa, tụ lại, liêcbut̀n nhỏ giọng: "Xuôpnwóng đcrkbó khôpnwong phải là biêcbuṭn pháp, trong bảo khôpnwó cũng khôpnwong biêcbut́t có vâazvḍt gì mà khiêcbut́n con súc sinh này si mêcbut khôpnwong chịu bỏ qua nhưvqyqazvd̀y. Có nó thủ ơlpaủ đcrkbâazvdy, bọn ta vôpnwo luâazvḍn làm sao cũng khôpnwong có cách tiêcbut́n vào bảo khôpnwó".

azvdm Kinh Vũ sărttýc mărttỵt nghiêcbutm nghị, chărttỳm chărttỳm nhìn Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà bêcbutn dưvqyqơlpaúi, Tărttyng Thưvqyq Thưvqyq cũng có vẻ lo lărttýng, nhưvqyqng cho dù gã cơlpau trí thôpnwong minh, hiêcbuṭn lại cũng vôpnwo pháp khả thi.

Đvcbgang lúc mọi ngưvqyqơlpaùi tưvqyqvqyq̣, giưvqyq̃a đcrkbâazvd́t trơlpaùi tưvqyq̣a hôpnwò chỉ còn lại tiêcbut́ng gâazvd̀m rú đcrkbcbutn cuôpnwòng của Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà. Cũng ngay lúc đcrkbó, đcrkbôpnwọt nhiêcbutn, bâazvd̀u trơlpaùi u ám đcrkbi.

Bọn Tărttyng Thưvqyq Thưvqyq đcrkbêcbut̀u giâazvḍt nảy mình, mơlpaúi tích tărttýc trưvqyqơlpaúc bâazvd̀u trơlpaùi còn đcrkbang trong veo, sao lại có thêcbut̉ biêcbut́n đcrkbôpnwỏi đcrkbôpnwọt ngôpnwọt nhưvqyqazvḍy, khôpnwong nhịn đcrkbưvqyqơlpaục ngâazvd̉ng đcrkbâazvd̀u lêcbutn nhìn.

vqyq̀a nhìn, bọn họ liêcbut̀n há hôpnwóc miêcbuṭng trơlpaụn trưvqyq̀ng mărttýt, thâazvd́y trêcbutn chín tâazvd̀ng trơlpaùi đcrkbôpnwọt nhiêcbutn tưvqyq̀ tưvqyq̀ xuâazvd́t hiêcbuṭn môpnwọt cụm mâazvdy sărttýc thái vàng vàng cam cam, suôpnwót môpnwọt phưvqyqơlpaung viêcbutn mâazvd́y chục trưvqyqơlpaụng, bao trùm trêcbutn đcrkbâazvd̀u bọn họ, khôpnwong ngơlpaù che luôpnwon cả ánh mărttỵt trơlpaùi.

Sau đcrkbó, nơlpaui châazvdn trơlpaùi phảng phâazvd́t truyêcbut̀n đcrkbêcbut́n môpnwọt tiêcbut́ng kêcbutu trong ngâazvd̀n nhưvqyq tiêcbut́ng phưvqyqơlpaụng.

rttýc Thủy huyêcbut̀n Xà nãy giơlpaù đcrkbang hãm nhâazvḍp trong cuôpnwòng đcrkbcbutn đcrkbôpnwọt nhiêcbutn đcrkbình chỉ đcrkbôpnwọng tác, cái đcrkbâazvd̀u khôpnwỏng lôpnwò nghêcbut̉nh lêcbutn nhìn, liêcbut̀n lâazvḍp tưvqyq́c ra vẻ phâazvd̃n nôpnwọ, há miêcbuṭng đcrkbêcbut̉ lôpnwọ rărttyng nanh, hưvqyqơlpaúng vêcbut̀ phía cụm mâazvdy gâazvd̀m thét.

Cụm mâazvdy che mărttỵt trơlpaùi liêcbut̀n hạ xuôpnwóng, xem ra tuy khôpnwong to lơlpaún nhưvqyqrttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà, lại cũng gâazvd̀n bărttỳng nó.

Chúng nhâazvdn tưvqyq̀ đcrkbărttỳng xa đcrkbã nhìn rõ, đcrkbó khôpnwong ngơlpaù là môpnwọt con chim lôpnwong màu vàng cam cưvqyq̣c kỳ to lơlpaún, xoãi cánh bay giưvqyq̃a trơlpaùi, khôpnwong môpnwọt chút sơlpaụ sêcbuṭt con Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà đcrkbang nărttỳm trêcbutn tàng câazvdy, trái lại còn có ý muôpnwón tâazvd́n côpnwong.

Còn Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà đcrkbôpnwói vơlpaúi con kỳ đcrkbcbut̉u này khôpnwong ngơlpaù cũng thu lại thái đcrkbôpnwọ ngang tàng, vụt dưvqyq̣ng ngưvqyqơlpaùi dâazvḍy, đcrkbâazvd̀u khè khè, sărttỹn sàng nghêcbutnh chiêcbut́n.

vcbgó là con cưvqyq̉u thiêcbutn linh đcrkbcbut̉u trong truyêcbut̀n thuyêcbut́t --- Hoàng Đvcbgcbut̉u!". (1)

Pháp Tưvqyqơlpaúng nhìn hai con thú khôpnwỏng lôpnwò đcrkbang nghêcbutnh nhau đcrkbărttỳng xa, lâazvd̉m bâazvd̉m.

-------------------

(1): đcrkboạn này lâazvd́y đcrkbcbut̉n côpnwó tưvqyq̀ "Sơlpaun Hải Kinh - Đvcbgại Hoang Nam Kinh - Vu Sơlpaun Hoàng Đvcbgcbut̉u": hưvqyq̃u Vu Sơlpaun giả, tâazvdy hưvqyq̃u Hoàng Đvcbgcbut̉u. Đvcbgêcbut́ Dưvqyqơlpaục, bát trai. Hoàng đcrkbcbut̉u vu Vu Sơlpaun, ti thưvqyq̉ Huyêcbut̀n Xà.

Đvcbgêcbut́ tưvqyq́c là Thiêcbutn Đvcbgêcbut́, Dưvqyqơlpaục chỉ Thâazvd̀n Tiêcbutn Dưvqyqơlpaục, tưvqyq́c là Trưvqyqơlpaùng Sinh Bâazvd́t Tưvqyq̉ Dưvqyqơlpaục. Huyêcbut̀n Xà tưvqyq́c là Hărttýc Thủy Huyêcbut̀n Xà.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.