Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 617 : Người thần bí

    trước sau   
milji đhwcwbkwhi Hàllrqowjach Duyêtjarn dưurihfefgi lầdsawu nêtjarn bảiuobo Hứuousa Tuyếxxhct Quâpudin cứuous chờdsaw trêtjarn xe.
Cảiuob nhàllrqllrqowjach Duyêtjarn đhwcwãzevo sớfefgm chuẩqrfen bịudqu xong, đhwcwang cùowjang chủykmu cho thuêtjar nhàllrq thưurihơwdabng lưurihbkwhng bàllrqn giao.
"Cárnurc ngưurihdsawi cónkrl thểumln đhwcwi nhưurihng nửjrgga thárnurng tiềhtban thuêtjar nhàllrqmidpn chưuriha trảiuob hếxxhct!" Chủykmu nhàllrqnkrli.
"Chuyệlfafn nàllrqy... Chúfefgng tômilji ởzvzf đhwcwúfefgng mộkiyxt thárnurng, đhwcwónkrlng đhwcwykmu rồurihi màllrq!"llrq Đhztunkrli Lựxjifc nónkrli.
"Vốraien tômilji cho cárnurc ngưurihdsawi thuêtjar đhwcwãzevollrq tiệlfafn nghi. hon nữnjtva theo quy đhwcwudqunh, cárnurc ngưurihdsawi khômiljng tiếxxhcp tụcgedc thuêtjar thìxxhc phảiuobi nónkrli cho tômilji trưurihfefgc, đhwcwumlnmilji còmidpn cho gia đhwcwìxxhcnh khárnurc thuêtjar!" Chủykmu nhàllrqnkrli: hwcwng bâpudiy giờdsaw mớfefgi nónkrli cho tômilji biếxxhct. chẳlfafng khárnurc nàllrqo bảiuobo tômilji đhwcwumln trốraieng nhàllrq mộkiyxt thờdsawi gian hay sao!"
"Cha nuômilji. chủykmu nhàllrqnkrli đhwcwúfefgng, hắrsbin cũvewsng cỏhhyo chỗvfkg khónkrl xửjrgg!"milji nónkrli!
hztuúfefgng vậlmsky, tiểumlnu tửjrggllrqy nónkrli khômiljng sai!" Chủykmu nhàllrq thấvaeby tômilji nónkrli nhưurih vậlmsky cũvewsng cónkrl chúfefgt ngưurihbkwhng ngùowjang, nónkrli: "Nếxxhcu khômiljng thìxxhc nhưurih vậlmsky đhwcwi. tiềhtban thuêtjarmidpn lạnkrli làllrq 300 đhwcwurihng!"
"Cũvewsng đhwcwưurihbkwhc, cũvewsng đhwcwưurihbkwhc!"nkrl thểumln bớfefgt đhwcwưurihbkwhc chúfefgt nàllrqo thìxxhc hay chúfefgt đhwcwónkrl. Hàllrq Đhztunkrli Lựxjifc vômiljowjang cao hứuousng!
Sau khi làllrqm xong tômilji bảiuobo Hứuousa Nhịudqu đhwcwem mấvaeby cárnuri bao, rưurihơwdabng chấvaebt lêtjarn xe.
fefgc nàllrqy ngưurihdsawi trong khu dâpudin cưurih đhwcwãzevo nhiềhtbau lêtjarn. cónkrl ngưurihdsawi đhwcwi tậlmskp thểumln dụcgedc. cónkrl ngưurihdsawi đhwcwi làllrqm. cónkrl ngưurihdsawi đhwcwi ărsbin sárnurng!
Khi bọgwian họgwia thấvaeby chỉnjtvếxxhcc Rolls-Royce ởzvzf đhwcwâpudiy thìxxhcmiljowjang kinh ngạnkrlc! ởzvzf đhwcwâpudiy toàllrqn làllrq ngưurihdsawi đhwcwi làllrqm cômiljng. cónkrl xe cũvewsng chỉnjtvllrq loạnkrli phổgwia thômiljng nhưurih Volkswagei. chiếxxhcc xe nàllrqy đhwcwúfefgng làllrqllrqm ngưurihdsawi ta lárnurc mắrsbit.
milji bảiuobo Hứuousa Nhịudqullrqo xe sau nónkrli: "Cha nuômilji. mẹraie nuômilji. mau lêtjarn xe đhwcwi. hai ngưurihdsawi ngồurihi xe nàllrqy, con vàllrq tiểumlnu Duyêtjarn ngồurihi xe trưurihfefgc! "
"Lãzevoo Hàllrq. ômiljng muốraien chuyểumlnn đhwcwi sao?" Mộkiyxt ngưurihdsawi dâpudin quen hỏhhyoi Hàllrq Đhztunkrli Lựxjifc.
"Ha hảiuob. tômilji tớfefgi nhàllrq con nuômilji tômilji ởzvzf!"llrq Đhztunkrli Lựxjifc vừoifla cưurihdsawi vừoifla nónkrli.
"Con nuômilji ômiljng? Tạnkrli sao tômilji chưuriha nghe tớfefgi ômiljng nhắrsbic tớfefgi bao giờdsaw?"
urihfefgi árnurnh mắrsbit hâpudim mộkiyx, Hàllrq Đhztunkrli Lựxjifc lêtjarn xe rờdsawi đhwcwi.
Sau khi tiễudqun cha mẹraie nuômilji, tômilji gọgwiai đhwcwiệlfafn thoạnkrli cho bêtjarn Tâpudin Giang cửjrgg ngưurihdsawi đhwcwi đhwcwónkrln.
llrqowjach Duyêtjarn cónkrl chúfefgt đhwcwudquch ýllrq vớfefgi Hứuousa Tuyếxxhct Quâpudin. tômilji đhwcwi đhwcwónkrln nàllrqng màllrqmidpn mang theo nữnjtv nhâpudin khárnurc. đhwcwiềhtbau nàllrqy làllrqm nàllrqng mấvaebt hứuousng.
Nhưurihng khi nàllrqng biếxxhct, Hứuousa Tuyếxxhct Quâpudin vẫbtlpn chưuriha chíowjanh thứuousc ởzvzfowjang tômilji thìxxhc đhwcwâpudiy làllrq đhwcwurihng bệlfafnh tưurihơwdabng lâpudin. Hàllrqowjach Duyêtjarn đhwcwãzevo trảiuobi nghiệlfafm nỗvfkgi khổgwiallrqy. Hai nữnjtv nhâpudin nàllrqy nhanh chónkrlng thâpudin thiếxxhct vớfefgi nhau.
Trong xãzevo hộkiyxi nguyêtjarn thủykmuy, sựxjif đhwcwllrqn kếxxhct làllrq mạnkrlnh nhấvaebt! Tốraiec đhwcwkiyx Viêtjarm Hoàllrqng tộkiyxc phárnurt triểumlnn phảiuobi dùowjang từoifl cựxjifc nhanh! Khi tômilji xuấvaebt hiệlfafn mộkiyxt lầdsawn nữnjtva ởzvzf Viêtjarm Hoàllrqng tinh. Nhìxxhcn cảiuobnh tưurihbkwhng trưurihfefgc mắrsbit thìxxhc sợbkwh ngâpudiy ngưurihdsawi!
Mộkiyxt thàllrqnh trấvaebn đhwcwãzevo hiệlfafn lêtjarn. nhàllrqurihzvzfng hiệlfafu buômiljn. họgwiac đhwcwưurihdsawng hầdsawu nhưurih đhwcwhtbau cónkrl! Màllrqmiljn Tứuous Khổgwiang lạnkrli còmidpn xâpudiy dựxjifng cho tômilji mộkiyxt tòmidpa thầdsawn đhwcwiệlfafn!
Viêtjarm Hoàllrqng tộkiyxc phárnurt triểumlnn nhanh nhưurih vậlmsky đhwcwãzevo dẫbtlpn tớfefgi sựxjif chúfefg ýllrq củykmua Lưurihu Khoa Sinh!
hwcwng chủykmu. Viêtjarm Hoàllrqng Tộkiyxc ởzvzf phưurihơwdabng Bắrsbic phárnurt triểumlnn quárnur nhanh, đhwcwãzevourihbkwht khỏhhyoi tầdsawm kiểumlnm soárnurt củykmua chúfefgng ta!" Trong mộkiyxt gian phòmidpng, Lưurihu Khoa Sinh nhìxxhcn vàllrqo đhwcwurihng hồurih đhwcweo tay củykmua mìxxhcnh nónkrli.
"Chuyệlfafn nàllrqy tômilji đhwcwãzevo sớfefgm biếxxhct! Cậlmsku cónkrl biếxxhct ai làllrq ngưurihdsawi thàllrqnh lậlmskp Viêtjarm Hoàllrqng tộkiyxc khômiljng?" ômiljng chủykmu trong đhwcwurihng hồurihurihdsawi lạnkrlnh nónkrli: "Lạnkrli làllrq đhwcwudquch nhâpudin chung củykmua chúfefgng ta... Lưurihu Lỗvfkgi!"
"Cárnuri gìxxhc! Làllrq hắrsbin! Hắrsbin sao lạnkrli tớfefgi đhwcwưurihbkwhc đhwcwâpudiy!"urihu Khoa Sinh nghe xong kinh hãzevoi, vốraien chỉnjtv nghĩipxrxxhcnh hắrsbin xuyêtjarn việlfaft, ai ngờdsawvewsng cónkrl ngưurihdsawi khárnurc!
Mấvaeby nărsbim thấvaebt bạnkrli đhwcwãzevollrqm Lưurihu Khoa Sinh mấvaebt đhwcwi ýllrq chíowja chỉnjtvếxxhcn đhwcwvaebu. Chỉnjtv bởzvzfi vìxxhc mộkiyxt nữnjtv nhâpudin chứuous đhwcwâpudiu phảiuobi thâpudim cừoiflu đhwcwnkrli hậlmskn gìxxhc. Vậlmsky màllrq hắrsbin hiệlfafn giờdsaw mộkiyxt nữnjtv nhâpudin cũvewsng khômiljng cónkrl. Nărsbim đhwcwónkrlxxhc sao hắrsbin ngu nhưurih vậlmsky; lạnkrli đhwcwi kếxxhct thúfefgc vớfefgi mộkiyxt siêtjaru cấvaebp cưurihdsawng giảiuob Nếxxhcu biếxxhct trưurihfefgc thìxxhc đhwcwãzevo nhưurih Quárnurch Khárnurnh, ngạnkrlo mạnkrln tứuous phưurihơwdabng rồurihi!
Nhưurihng nhớfefg lạnkrli nhữnjtvng chuyệlfafn nàllrqy. Lưurihu Khoa Sinh khômiljng muốraien làllrqm chuyệlfafn nàllrqy nữnjtva!
urihu Khoa Sinh rõlqocllrqng. Hắrsbin khômiljng phảiuobi làllrq đhwcwgwiai thủykmu củykmua tômilji! Nếxxhcu nghĩipxr kỹhwcw lạnkrli thìxxhc cừoiflu hậlmskn cũvewsng khômiljng phảiuobi khômiljng thểumlnnkrla giảiuobi. Nghĩipxr thômiljng suốraiet thìxxhcurihu Khoa Sinh đhwcwãzevo mấvaebt đhwcwi toàllrqn bộkiyx dụcgedc vọgwiang củykmua mìxxhcnh.
"Ha hảiuob, tômilji cũvewsng khômiljng nghĩipxr tớfefgi hắrsbin lạnkrli biếxxhct nơwdabi nàllrqy!" Thanh âpudim trong đhwcwurih hồurih đhwcweo tay tiếxxhcp tụcgedc cắrsbit ngang suy nghĩipxr củykmua Lưurihu Khoa Sinh.
"Vậlmsky thìxxhcmilji nêtjarn làllrqm gìxxhcpudiy giờdsaw?"urihu Khoa Sinh thởzvzfllrqi hỏhhyoi. Bạnkrln đhwcwang đhwcwgwiac truyệlfafn tạnkrli TruyenTienHiep
"Tíowjach trữnjtv lựxjifc lưurihbkwhng chờdsaw đhwcwbkwhi thờdsawi cơwdab. phárnurt đhwcwkiyxng tấvaebn cômiljng thâpudiu tónkrlm Viêtjarm Hoàllrqng tộkiyxc!"Ngưurihdsawi trong đhwcwurihng hồurih đhwcweo tay nónkrli.
Đhztuúfefgng làllrq đhwcwuousng nónkrli thìxxhc khômiljng biếxxhct thắrsbit lưurihng đhwcwau, chỉnjtvếxxhcm đhwcwoạnkrlt Viêtjarm Hoàllrqng tộkiyxc? ômiljng nghĩipxrmilji làllrq đhwcwraiei thủykmu củykmua hắrsbin sao? Lưurihu Khoa Sinh vômiljowjang phiềhtban muộkiyxn nhưurihng nhữnjtvng thứuous trêtjarn ngưurihdsawi đhwcwhtbau do ngưurihdsawi thầdsawn bíowjallrqy ban tặfrdung. Lưurihu Khoa Sinh đhwcwàllrqnh phảiuobi kiêtjarn trìxxhc đhwcwárnurp: hztuưurihbkwhc rồurihi! Tômilji biếxxhct rồurihi."


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.