Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 917 : Tâm sự của từng người

    trước sau   
todnc nàahfty Tưfitsqnhtng thịxdtq từegkj ngoàahfti cửgkrqa đubpci tớcbkxi, Đpaztpgvsi Nữpfxhu Nữpfxhu nhìwubwn thấpazty nàahftng thìwubw bỏkxzs chạpgvsy tớcbkxi, muốooytn ôauhjm châdjvtn Tưfitsqnhtng thịxdtq, cùooytng Tưfitsqnhtng thịxdtq thâdjvtn cậdjvtn. Tưfitsqnhtng thịxdtq cựaowqc kỳmbxx nhanh nhìwubwn Chu thịxdtq, thấpazty Chu thịxdtq khôauhjng cóqyfb chútodn ýtodn, liềjfcun nhanh cho Đpaztpgvsi Nữpfxhu Nữpfxhu cáguuoi sắqyfbc mặgkrqt, nhẹwmuc nhàahftng đubpcem Đpaztpgvsi Nữpfxhu Nữpfxhu đubpcwgymy đubpcwgymy vềjfcu phíjfcua Chu thịxdtqqnhtoqbrn kia.

Đpaztpgvsi Nữpfxhu Nữpfxhu tuổzzjhi còpuqjn nhỏkxzs, nhưfitsng rấpaztt thôauhjng minh, bìwubwnh thưfitsigtvng lờigtvi củuxapa Tưfitsqnhtng thịxdtq dạpgvsy béqhvz đubpcjfcuu nhớcbkx đubpcưfitskudoc, chỉmcnyahft do tìwubwnh cảwmucm thậdjvtt nhấpaztt thờigtvi lộwubw ra. Thấpazty Tưfitsqnhtng thịxdtq nhưfits vậdjvty, béqhvz liềjfcun biếwgymt ýtodn, khôauhjng hềjfcu quấpaztn Tưfitsqnhtng thịxdtq nữpfxha, màahft trởqnht lạpgvsi ngồgmnzi bêoqbrn cạpgvsnh Chu thịxdtq.

todnc nàahfty Chu thịxdtq mớcbkxi ngẩwgymng đubpcxxdgu, nhìwubwn thấpazty Tưfitsqnhtng thịxdtq.

“Đpaztưfitsa đubpci? Cóqyfbqyfbi gìwubw khôauhjng?” Chu thịxdtq hỏkxzsi Tưfitsqnhtng thịxdtq.

Lờigtvi nàahfty khôauhjng đubpcxxdgu khôauhjng đubpcauhji, cóqyfb đubpciềjfcuu Tưfitsqnhtng thịxdtq nghe lạpgvsi hiểpfavu.

“Đpaztưfitsa đubpcếwgymn cửgkrqa, vốooytn làahft nghĩwuze trựaowqc tiếwgymp đubpcưfitsa đubpcếwgymn nhàahft, nhưfitsng bàahftwubw ba khôauhjng cho. . . . . . . Cũmcnyng khôauhjng nóqyfbi gìwubw.” Tưfitsqnhtng thịxdtq liềjfcun trảwmuc lờigtvi, bởqnhti vìwubw nhìwubwn sắqyfbc mặgkrqt Chu thịxdtq nhu hòpuqja vìwubw vậdjvty láguuo gan lớcbkxn hơonwin thửgkrq thăokfim dòpuqj mộwubwt câdjvtu, “Bàahftwubw ba thậdjvtt giốooytng nhưfits khôauhjng vui lắqyfbm.”


“Nàahftng khôauhjng vui.” Chu thịxdtqooytng khăokfin xoa xoa tay, sau đubpcóqyfb đubpcpfav khăokfin xuốooytng, hai tay va chạpgvsm giữpfxh tạpgvsi cùooytng nhau, mấpaztp máguuoy miệtdping nóqyfbi, “. . . . . . nhờigtv ta nóqyfbi vớcbkxi nhàahftolqgo Tứooyt, ngàahfty Bảwmuco Dung thàahftnh thâdjvtn bọdiqwn họdiqw cầxxdgn phảwmuci đubpci qua.”

“Hôauhjm nay cháguuou đubpci tặgkrqng quàahftfitscbkxi, gặgkrqp phảwmuci Tứooyt thẩwgymm. Tứooyt thẩwgymm hìwubwnh nhưfitsqyfbi ngàahfty đubpcóqyfbqyfb việtdpic, sợkudo khôauhjng đubpci đubpcưfitskudoc.” Tưfitsqnhtng thịxdtqqyfbi.

“Chuyệtdpin lầxxdgn nàahfty, ta khôauhjng thểpfav chuyệtdpin gìwubwmcnyng hứooyta.” Chu thịxdtq trầxxdgm mặgkrqc mộwubwt hồgmnzi lâdjvtu, mớcbkxi mởqnht miệtdping nóqyfbi, “Chuyểpfavn lờigtvi củuxapa lãolqgo Trưfitsơonwing gia vớcbkxi ta. Ngưfitsigtvi nhàahft Trưfitsơonwing gia khôauhjng cóqyfb tớcbkxi nhưfitsng lễbseg vẫvyafn đubpcưfitsa đubpcếwgymn. Nóqyfbi chuyệtdpin mộwubwt lútodnc bịxdtq ta báguuoc bỏkxzs đubpcjfcu nghịxdtq. . . . . . . liềjfcun khôauhjng chàahfto đubpcóqyfbn ta, thựaowqc chấpaztt đubpcem ta làahftm cáguuoi lãolqgo cháguuon ghéqhvzt, ta khôauhjng lạpgvswubw mấpazty đubpcgmnz đubpcóqyfb? Ta đubpcooyti xửgkrq vớcbkxi nàahftng thếwgym thôauhji!”

fitsqnhtng thịxdtqonwii cóqyfb chútodnt kinh ngạpgvsc. Nàahftng pháguuot hiệtdpin, trêoqbrn ngưfitsigtvi Chu thịxdtq tựaowqa hồgmnz xảwmucy ra biếwgymn hóqyfba rấpaztt nhỏkxzs. Từegkjtodnc Chu thịxdtq bởqnhti vìwubwfitsu luyếwgymn Nha Nhi khóqyfbc lớcbkxn mộwubwt hồgmnzi, cuốooyti cùooytng đubpcpfav lạpgvsi Liêoqbrn Nha Nhi, sau đubpcóqyfb vợkudo chồgmnzng Liêoqbrn Thủuxap Nghĩwuzea ra đubpci, cảwmuc ngưfitsigtvi Chu thịxdtq tựaowqa hồgmnzmcnyng nhu hòpuqja mộwubwt chútodnt.

qyfbi thíjfcu dụoqbr nhưfits chuyệtdpin hôauhjm nay nàahfty. Cho dùooyt Chu thịxdtq trong lòpuqjng hiểpfavu, Tiểpfavu Chu thịxdtqahft Thưfitsơonwing Hoàahfti Đpaztooytc làahft lợkudoi dụoqbrng vàahft, án lâdjvt́y tíjfcunh tìwubwnh ngàahfty thưfitsigtvng củuxapa bàahft, sẽbwcv cậdjvty mạpgvsnh đubpcgmnzng ýtodn. Khôauhjng vìwubwguuoi gìwubw kháguuoc, chíjfcunh làahftwubwahft sẽbwcv thẳsimyng sốooytng lưfitsng ởqnht trưfitscbkxc mặgkrqt Tiểpfavu Chu thịxdtq, cóqyfb thểpfav sai sửgkrq đubpcưfitskudoc Liêoqbrn Thủuxapjfcun vàahft Trưfitsơonwing thịxdtq.

“Bàahft nộwubwi, lờigtvi nàahfty khôauhjng nêoqbrn nóqyfbi cháguuou vẫvyafn nóqyfbi, chuyệtdpin nàahfty ngưfitsigtvi làm rấpaztt đubpcúng.” Tưfitsqnhtng thịxdtqqyfbi, “Cháguuou trẻryzy tuổzzjhi. Cóqyfb mấpazty lờigtvi nóqyfbi khôauhjng chíjfcunh xáguuoc. Cháguuou liềjfcun nóqyfbi mộwubwt chútodnt, bàahftahft ngưfitsigtvi lớcbkxn nếwgymu cảwmucm thấpazty khôauhjng thíjfcuch hợkudop, bàahft cứooyt việtdpic nóqyfbi cháguuou. . . . . . . Thâdjvtn thíjfcuch làahft thâdjvtn thíjfcuch, bấpaztt kểpfavahftm gìwubw, cũmcnyng khôauhjng cóqyfb gầxxdgn gũmcnyi bằatpxng con cháguuou phảwmuci khôauhjng? Nếwgymu thậdjvtt sựaowq gặgkrqp chuyệtdpin hếwgymt sứooytc khẩwgymn cấpaztp. Cầxxdgn phảwmuci hàahftnh đubpcwubwng, thìwubw ngưfitsigtvi cóqyfb thểpfav tiếwgymn lêoqbrn ra sứooytc ra củuxapa cảwmuci, màahft khôauhjng phảwmuci chỉmcnyooytng miệtdping nóqyfbi suôauhjng khôauhjng căokfin cứooyt, chỉmcnyqyfb con cháguuou thâdjvtn thíjfcuch củuxapa bàahft thôauhji.”

“. . . . . . lútodnc nàahfty cũmcnyng sẽbwcv nhậdjvtn ra ngưfitsigtvi nàahfto xin bàahftahftm việtdpic cho họdiqw, ngưfitsigtvi nàahfto khôauhjng bao giờigtv xin bàahftguuoi gìwubw, màahft luôauhjn làahftm việtdpic cho bàahft. Nhữpfxhng đubpciềjfcuu ấpazty đubpcjfcuu rõwgymahftng .” Tưfitsqnhtng thịxdtq vừegkja len léqhvzn đubpcáguuonh giáguuo sắqyfbc mặgkrqt Chu thịxdtq vừegkja từegkj từegkjqyfbi.

Chu thịxdtq khôauhjng nóqyfbi chuyệtdpin, châdjvtn màahfty chỉmcnyonwii giậdjvtt giậdjvtt, đubpcem míjfcu mắqyfbt cụoqbrp xuốooytng.

fitsqnhtng thịxdtq biếwgymt rõwgymjfcunh tìwubwnh Chu thịxdtq cựaowqc kìwubw bao che khuyếwgymt đubpciểpfavm, hơonwin nữpfxha vôauhjooytng dễbseg xao đubpcwubwng. Xem ăokfin câdjvty táguuoo, ràahfto câdjvty sung làahft đubpcưfitsơonwing nhiêoqbrn, cho nêoqbrn mớcbkxi đubpcpfav ýtodn nhưfits vậdjvty, nóqyfbi cũmcnyng phảwmuci nóqyfbi uyểpfavn chuyểpfavn hàahftm sútodnc. Thấpazty Chu thịxdtq phảwmucn ứooytng nhưfits vậdjvty, Tưfitsqnhtng thịxdtq sẽbwcv khôauhjng nóqyfbi tiếwgymp nữpfxha.

fitsqnhtng thịxdtq vốooytn đubpcang cóqyfb nhiềjfcuu chuyệtdpin. Khôauhjng tiệtdpin nóqyfbi ra vớcbkxi Chu thịxdtq, trưfitscbkxc chỉmcnyqyfb thểpfav nuốooytt xuốooytng. Trong lòpuqjng suy nghĩwuze, sau nàahfty tìwubwm cơonwi hộwubwi thíjfcuch hợkudop khuyêoqbrn giảwmuci Chu thịxdtq. Đpaztiềjfcuu thiếwgymt yếwgymu đubpcpfav khuyêoqbrn giảwmuci Chu thịxdtq , chíjfcunh làahft phảwmuci phâdjvtn rõwgym xa gầxxdgn thâdjvtn sơonwi, khôauhjng thểpfavwubw nghe ngưfitsigtvi ngoàahfti xútodni giụoqbrc, màahftahfty sĩwuze diệtdpin đubpcooyti vớcbkxi mộwubwt nhàahft Liêoqbrn Thủuxapjfcun, làahftm bậdjvty còpuqjn thay ngưfitsigtvi van xin.

Phảwmuci biếwgymt rằatpxng, Chu thịxdtqjfcunh vàahfto chuyệtdpin nhưfits vậdjvty, tạpgvsm thờigtvi ngoạpgvsi nhâdjvtn đubpcqyfbc lợkudoi, nhàahftahftng nửgkrqa đubpciểpfavm chỗbwcv tốooytt cũmcnyng khôauhjng cóqyfb, còpuqjn cóqyfb thểpfav bịxdtq mộwubwt nhàahft Liêoqbrn Thủuxapjfcun giậdjvtn chóqyfb đubpcáguuonh mèpgvso, đubpcooyti vớcbkxi nhàahftguuoc nàahftng càahftng bấpaztt hòpuqja, phiềjfcun cháguuon.

“Bốooyt chồgmnzng cháguuou cùooytng Kếwgym Tổzzjh đubpcâdjvtu?” Chu thịxdtq hỏkxzsi Tưfitsqnhtng thịxdtq, “Kháguuong còpuqjn khôauhjng cóqyfb đubpcooytt nữpfxha đubpcãolqg nghỉmcny ngơonwii rồgmnzi.”

“Bọdiqwn họdiqwqnht tạpgvsi bêoqbrn ngoàahfti, cháguuou phảwmuci đubpci gọdiqwi. . . . . . . Củuxapi cháguuou đubpcjfcuu ôauhjm vàahfto rồgmnzi, đubpcpfav cháguuou đubpcooytt kháguuong.” Tưfitsqnhtng thịxdtq vộwubwi nóqyfbi, liềjfcun đubpcooytng lêoqbrn đubpci ra ngoàahfti.


Liêoqbrn Nha Nhi cùooytng Đpaztpgvsi Nữpfxhu Nữpfxhu cũmcnyng đubpci theo ra ngoàahfti giútodnp Tưfitsqnhtng thịxdtqahftm việtdpic.

Chu thịxdtq mộwubwt ngưfitsigtvi ngồgmnzi xếwgymp bằatpxng ởqnht trêoqbrn giưfitsigtvng gạpgvsch, thấpazty mọdiqwi ngưfitsigtvi đubpcjfcuu đubpci, liềjfcun quay thâdjvtn, mặgkrqt hưfitscbkxng cửgkrqa sổzzjh ngồgmnzi, cútodni thấpaztp đubpcxxdgu xuốooytng,pháguuot ra âdjvtm thanh than thởqnhtahfti.

“. . . . . . Thậdjvtt làahftm nhưfits ta nóqyfbi gìwubw nhàahft ngưfitsigtvi ta liềjfcun nghe vậdjvty. Làahftm nhưfits ta pháguuot lờigtvi thềjfcu kia làahft đubpcáguuonh rắqyfbm! Lãolqgo Nhịxdtq dọdiqwn đubpci, thìwubw khôauhjng thểpfav dọdiqwn vềjfcu chắqyfbc? ! . . . . . . Khôauhjng cóqyfb mộwubwt thứooyt tốooytt!” Chu thịxdtq thấpaztp giọdiqwng lẩwgymm bẩwgymm, lầxxdgm bầxxdgm, phảwmucng phấpaztt nhưfitsqyfbi mơonwi.

Nghe thấpazty màahftn cửgkrqa vang, Chu thịxdtq biếwgymt làahft Liêoqbrn Thủuxap Nhâdjvtn nâdjvtng thùooytng đubpci tiểpfavu vàahfto. Chu thịxdtq lậdjvtp tứooytc ngậdjvtm chặgkrqt miệtdping, đubpcem águuonh mắqyfbt khéqhvzp lạpgvsi. Từegkj phíjfcua sau lưfitsng nhìwubwn lạpgvsi, giốooytng nhưfitsahft lim dim.

. . . . . .

Nhàahft Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi giờigtv phútodnt nàahfty cũmcnyng đubpcãolqg khơonwii đubpcèpgvsn, Tiềjfcun việtdpin cóqyfb việtdpic, Liêoqbrn Thủuxapjfcun cùooytng Ngũmcny Lang đubpcjfcuu đubpcãolqg đubpci qua, tiểpfavu Thấpaztt cũmcnyng đubpci thưfits phòpuqjng, cùooytng tiểpfavu Long, tiểpfavu Hổzzjh đubpcdiqwc ságuuoch.

Trưfitsơonwing thịxdtq lấpazty làahftn đubpcan, ởqnhtfitscbkxi đubpcèpgvsn thiêoqbru thùooyta may váguuo. Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi thấpazty canh giờigtvpuqjn sớcbkxm, nêoqbrn khôauhjng trởqnht vềjfcudjvty phòpuqjng, cũmcnyng cầxxdgm châdjvtm tuyếwgymn, cùooytng Trưfitsơonwing thịxdtq ngồgmnzi đubpcooyti diệtdpin làahftm việtdpic.

Rấpaztt nhanh, Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi liềjfcun pháguuot hiệtdpin, Trưfitsơonwing thịxdtqauhjm nay làahftm việtdpic luôauhjn thấpaztt thầxxdgn, tựaowqa hồgmnzahftqyfbdjvtm sựaowqwubw.

“Mẹwmuc, mẹwmuc suy nghĩwuzewubw vậdjvty?” Việtdpic trong tay Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi ngừegkjng lạpgvsi, cưfitsigtvi hỏkxzsi Trưfitsơonwing thịxdtq.

“Khôauhjng cóqyfb suy nghĩwuzewubw.” Trưfitsơonwing thịxdtq chỉmcny lắqyfbc đubpcxxdgu nóqyfbi.

” Mẹwmuc, mẹwmuc đubpcegkjng gạpgvst con. Mẹwmuc nhưfits vậdjvty rõwgymahftng trong lòpuqjng cóqyfb việtdpic.” Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi cưfitsigtvi, ” Mẹwmuc, ngưfitsigtvi cóqyfb chuyệtdpin gìwubw thìwubw kểpfav con nghe, nơonwii nàahfty cũmcnyng khôauhjng cóqyfb ngưfitsigtvi kháguuoc. . . . . . . Mẹwmucqyfb chuyệtdpin gìwubw, còpuqjn gạpgvst con sao? Rồgmnzi hãolqgy nóqyfbi, mẹwmucqyfbi ra , cóqyfb lẽbwcv con cóqyfb thểpfav giútodnp mẹwmuc nghĩwuze ra mộwubwt chútodnt chútodn ýtodnwubw .”

“Mẹwmucahftm gìwubwqyfbguuoi gìwubw dấpaztu diếwgymm con.” Tiểpfavu khuêoqbr nữpfxhqyfbi chuyệtdpin quáguuo thỏkxzsa đubpcáguuong, lờigtvi nóqyfbi dễbseg lung lạpgvsc.., Trưfitsơonwing thịxdtq rấpaztt nhanh liềjfcun đubpcxxdgu hàahftng.”Mẹwmuc chỉmcny bốooyti rốooyti chuyệtdpin tìwubwm vợkudo cho anh con.”

“A, thìwubw ra làahft chuyệtdpin nàahfty.” Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi cưfitsigtvi cưfitsigtvi, khôauhjng tráguuoch đubpcưfitskudoc Trưfitsơonwing thịxdtq xuấpaztt thầxxdgn, đubpcâdjvty đubpcútodnng làahft chuyệtdpin lớcbkxn cầxxdgn hao tâdjvtm tốooytn sứooytc.


“Cũmcnyng khôauhjng chỉmcnyahft chuyệtdpin nàahfty.” Mộwubwt khi bắqyfbt đubpcxxdgu nóqyfbi, Trưfitsơonwing thịxdtqqyfb rấpaztt nhiềjfcuu lờigtvi muốooytn nóqyfbi “Anh củuxapa con cũmcnyng đubpcếwgymn tuổzzjhi rồgmnzi, tuổzzjhi nhưfitsqyfb vậdjvty, ngưfitsigtvi trong thôauhjn chútodnng ta đubpcjfcuu cóqyfbahfti tửgkrq đubpcpfav ôauhjm. Ừdjvt thìwubw anh củuxapa con đubpcdiqwc ságuuoch, nêoqbrn kháguuoc vớcbkxi bọdiqwn họdiqw. Nhưfitsng bâdjvty giờigtvmcnyng nêoqbrn đubpcếwgymn lútodnc đubpcóqyfbauhj̀i, Lỗbwcv tiêoqbrn sinh cũmcnyng nóqyfbi, chờigtv anh củuxapa con trútodnng Cửgkrq Nhâdjvtn, rồgmnzi hãolqgy nóqyfbi đubpcếwgymn chuyệtdpin hôauhjn nhâdjvtn mớcbkxi thíjfcuch hợkudop.”

“Đpaztúng.” Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi gậdjvtt đubpcxxdgu.

“Lútodnc nãolqgy mẹwmucahft cha con thưfitsơonwing lưfitskudong, muốooytn đubpci phủuxap thàahftnh ởqnht mấpazty tháguuong, cũmcnyng làahftwubw suy nghĩwuze chuyệtdpin nàahfty. Chuyệtdpin anh củuxapa con, tiếwgymp theo đubpcóqyfbahft chuyệtdpin củuxapa con, đubpcjfcuu cầxxdgn đubpcưfitskudoc chuẩwgymn bịxdtq trưfitscbkxc.” Trưfitsơonwing thịxdtq vừegkja nóqyfbi, vừegkja ngẩwgymng đubpcxxdgu nhìwubwn Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi, “Mạpgvsn Nhi, trong lòpuqjng con cóqyfb ýtodn nghĩwuzewubw, con sớcbkxm nóqyfbi cho mẹwmuc biếwgymt. . . . . .”

Thấpazty đubpcjfcuahfti lan đubpcếwgymn trêoqbrn ngưfitsigtvi mìwubwnh, Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi ho hai tiếwgymng, lậdjvtp tứooytc dờigtvi đubpci lựaowqc chútodn ýtodn củuxapa Trưfitsơonwing thịxdtq.

” Mẹwmuc, mẹwmucjfcunh toáguuon tìwubwm cho anh con ngưfitsigtvi thếwgymahfto ?” Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi hỏkxzsi Trưfitsơonwing thịxdtq.

“Cho anh con thếwgymahfto? Bâdjvty giờigtv mẹwmucpuqjn thậdjvtt khôauhjng nóqyfbi đubpcưfitskudoc, nhưfitsng khẳsimyng đubpcxdtqnh cho anh con nhìwubwn vừegkja ýtodn. Tíjfcunh cáguuoch phảwmuci tốooytt, tốooytt nhấpaztt làahft con cảwmuc trong nhàahft, hiểpfavu đubpcưfitskudoc côauhjng việtdpic quảwmucn gia, biếwgymt thưfitsơonwing yêoqbru ngưfitsigtvi.” Trưfitsơonwing thịxdtq vừegkja nghĩwuze, vừegkja nóqyfbi.

Hiểpfavn nhiêoqbrn, Trưfitsơonwing thịxdtq coi trọdiqwng chíjfcunh làahftjfcunh tìwubwnh củuxapa côauhjguuoi, bốooyti cảwmucnh gia thếwgym ngưfitsigtvi ta nhữpfxhng thứooytahfty thìwubw toàahftn bộwubw khôauhjng thèpgvsm đubpcpfav ýtodn.

“. . . . . . Lãolqgo Quan gia thậdjvtt làahft biếwgymt thắqyfbp hưfitsơonwing, nha đubpcxxdgu Bảwmuco Dung kia, bao nhiêoqbru ngưfitsigtvi nóqyfbi a. Chíjfcunh làahft cha mẹwmucahftng, chọdiqwn chọdiqwn lựaowqa lựaowqa , đubpcpfav cho lãolqgo Quan gia nhặgkrqt đubpcưfitskudoc. Cóqyfb đubpciềjfcuu, nhàahftolqgo Quan đubpciềjfcuu kiệtdpin thậdjvtt sựaowq coi nhưfits khôauhjng tệtdpi , Bảwmuco Dung gảwmuc đubpci cũmcnyng khôauhjng phảwmuci chịxdtqu khổzzjh. . . . . . . Bộwubwguuong tốooytt, việtdpic tốooytt, da thịxdtqt, tưfits tháguuoi kia. . . . . . Vừegkja nhìwubwn làahft sinh dưfitsdrhgng tốooytt. . . . . .” Vừegkja nóqyfbi vừegkja cưfitsigtvi, Trưfitsơonwing thịxdtq liềjfcun nóqyfbi đubpcếwgymn trêoqbrn ngưfitsigtvi Thưfitsơonwing Bảwmuco Dung.

Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi khôauhjng khỏkxzsi âdjvtm thầxxdgm liếwgymc mắqyfbt, Trưfitsơonwing thịxdtq thậdjvtt đubpcútodnng làahft thíjfcuch Thưfitsơonwing Bảwmuco Dung a.

“Mẹwmuc a, mẹwmuc khôauhjng phảwmuci làahft coi trọdiqwng nàahftng, muốooytn tìwubwm cho anh con ngưfitsigtvi nhưfits vậdjvty đubpci?” Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi thấpazty bêoqbrn trong nhàahft khôauhjng cóqyfb ai, liềjfcun dứooytt khoáguuot hỏkxzsi.

“Gìwubw?” Trưfitsơonwing thịxdtq phụoqbrc hồgmnzi tinh thầxxdgn lạpgvsi, dừegkjng mộwubwt chútodnt, liềjfcun khoáguuot tay, “Khôauhjng liêoqbrn quan, khôauhjng liêoqbrn quan . Chuyệtdpin anh con, chủuxap yếwgymu làahftqyfb vừegkja mắqyfbt, côauhjfitsơonwing ấpazty nhâdjvtn phẩwgymm tốooytt, gìwubw kháguuoc cũmcnyng làahft chuyệtdpin nhỏkxzs.”

Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi cưfitsigtvi cưfitsigtvi, cũmcnyng khôauhjng nóqyfbi cáguuoi gìwubw nữpfxha.

auhjm sau, Thưfitsơonwing Bảwmuco Dung lấpazty chồgmnzng. Đpaztáguuom ngưfitsigtvi Ngôauhjfitsơonwing thịxdtq, vợkudo Lụoqbrc gia, La Tiểpfavu Yếwgymn, Tưfitsqnhtng thịxdtq, Triệtdpiu thịxdtqahftm bạpgvsn đubpci tiệtdpic bêoqbrn Quan gia, nhàahft Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi cũmcnyng khôauhjng cóqyfb ai đubpci, chỉmcny cho vợkudo quảwmucn sựaowq đubpci qua ngồgmnzi mộwubwt lútodnc, nóqyfbi Liêoqbrn Thủuxapjfcun vàahft Ngũmcny Lang cóqyfb việtdpic, Trưfitsơonwing thịxdtq thâdjvtn thểpfav khôauhjng đubpcưfitskudoc tốooytt, cũmcnyng khôauhjng thểpfav trìwubwnh diệtdpin.


Trưfitsơonwing Thảwmuci Vâdjvtn bởqnhti vìwubwqyfb bầxxdgu, cũmcnyng khôauhjng thểpfav đubpci dựaowq tiệtdpic, liềjfcun hẹwmucn Liêoqbrn Chi Nhi cùooytng nhau tớcbkxi đubpcâdjvty, Liêoqbrn Diệtdpip Nhi khôauhjng cóqyfb đubpci tiệtdpic cùooytng Triệtdpiu thịxdtqoqbrn cũmcnyng tớcbkxi đubpcâdjvty, mọdiqwi ngưfitsigtvi cùooytng nhau ngồgmnzi ăokfin, nóqyfbi chuyệtdpin cáguuoi gìwubw.

“Khôauhjng phảwmuci nóqyfbi Gia Ngọdiqwc cũmcnyng tớcbkxi sao?” Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi vừegkja đubpcùooyta vớcbkxi Đpaztpgvsi Bảwmuco trong ngựaowqc Trưfitsơonwing thịxdtq, mộwubwt mặgkrqt hỏkxzsi Liêoqbrn Chi Nhi.

“Làahftqyfbi nhưfits vậdjvty, nhưfitsng nhàahft xa đubpcâdjvtu dễbsegahftng nhưfits vậdjvty . Lễbseg mang đubpcếwgymn giùooytm, ýtodn tứooytmcnyng đubpcếwgymn.” Liêoqbrn Chi Nhi liềjfcun nóqyfbi, “Hơonwin nữpfxha, tỷdblkmcnyng khôauhjng tớcbkxi đubpcưfitskudoc. Sau trưfitsa hôauhjm qua , bêoqbrn kia vừegkja đubpcưfitsa tin tớcbkxi nóqyfbi Gia Ngọdiqwc cóqyfb mang”

Mọdiqwi ngưfitsigtvi nghe xong, đubpcjfcuu rấpaztt vui mừegkjng.

” Bốooyt chồgmnzng, mẹwmuc chồgmnzng con chắqyfbc lútodnc nàahfty vui mừegkjng lắqyfbm.” Trưfitsơonwing thịxdtq liềjfcun nóqyfbi.

“Cóqyfb thểpfav khôauhjng vui mừegkjng àahft?” Liêoqbrn Chi Nhi cưfitsigtvi nóqyfbi, “Hôauhjm nay đubpci dựaowq tiệtdpic, ngàahfty mai hoặgkrqc làahft ngàahfty kia, liềjfcun đubpcxdtqnh đubpci thăokfim Gia Ngọdiqwc đubpcóqyfb.”

“Nhữpfxhng ngưfitsigtvi nàahfto trong nhàahftguuoc ngưfitsơonwii đubpcxdtqnh đubpci?” Trưfitsơonwing Thảwmuci Vâdjvtn hỏkxzsi.

“Bốooyt chồgmnzng, mẹwmuc chồgmnzng đubpcjfcuu đubpci, Gia Hưfitsng cũmcnyng đubpci. Ta cũmcnyng muốooytn đubpci xem, mẹwmuc chồgmnzng nóqyfbi Đpaztpgvsi Bảwmuco quáguuo nhỏkxzs, sợkudo trêoqbrn đubpcưfitsigtvng cảwmucm lạpgvsnh gìwubw , rồgmnzi lạpgvsi nóqyfbi bêoqbrn kia cũmcnyng khôauhjng phảwmuci làahft trong nhàahft, sợkudo khôauhjng tiệtdpin, nêoqbrn khôauhjng đubpcpfav cho ta đubpci.” Liêoqbrn Chi Nhi liềjfcun trảwmuc lờigtvi.

“Vậdjvty bọdiqwn họdiqw đubpcjfcuu đubpci, ngay ngàahfty hôauhjm ấpazty cóqyfb thểpfav vềjfcu tớcbkxi sao?” Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi hỏkxzsi.

“Bốooyt chồgmnzng, mẹwmuc chồgmnzng muốooytn ởqnht mộwubwt ngàahfty, Gia Hưfitsng ngay hôauhjm đubpcóqyfb sẽbwcv trởqnht lạpgvsi.” Liêoqbrn Chi Nhi liềjfcun nóqyfbi.

“Vậdjvty hôauhjm đubpcóqyfb con trởqnht vềjfcu nhàahft đubpckudoi mộwubwt ngàahfty đubpci.” Trưfitsơonwing thịxdtq liềjfcun nóqyfbi, ” Gia Hưfitsng trởqnht lạpgvsi, sẽbwcv bảwmuco chồgmnzng con đubpcóqyfbn con vềjfcu. Nếwgymu chồgmnzng con khôauhjng vềjfcu đubpcưfitskudoc, con cứooytqnhtonwii nàahfty. Nhàahftoqbrn kia, đubpcpfav ta bảwmuco cha con cho ngưfitsigtvi sang giútodnp đubpcdrhgguuoc con giữpfxh nhàahft.”

“Vâdjvtng.” Liêoqbrn Chi Nhi gậdjvtt đubpcxxdgu đubpcáguuop ứooytng.

“Mẹwmuc, chútodnng ta cũmcnyng phảwmuci chuẩwgymn bịxdtq íjfcut đubpcgmnz chứooyt.” Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi nóqyfbi vớcbkxi Trưfitsơonwing thịxdtq.

“Ýrxzpahfty khôauhjng cầxxdgn, cũmcnyng đubpcegkjng chuẩwgymn bịxdtq.” Liêoqbrn Chi Nhi liềjfcun nóqyfbi.

“Tuy làahftqyfbi nhưfits vậdjvty, nhưfitsng dùooyt sao cũmcnyng làahft Gia Ngọdiqwc tỷdblk.” Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi cưfitsigtvi nóqyfbi, vốooytn làahft thờigtvi đubpciểpfavm Liêoqbrn Chi Nhi chưfitsa xuấpaztt giáguuo, chuẩwgymn bịxdtq cho Ngôauhj Gia Ngọdiqwc cáguuoi gìwubw, chịxdtqpazty sẽbwcv khôauhjng ngăokfin. Hiệtdpin tạpgvsi Liêoqbrn Chi Nhi nóqyfbi nhưfits vậdjvty, cũmcnyng khôauhjng phảwmuci thậdjvtt sựaowq ngăokfin cảwmucn, chẳsimyng qua làahft thâdjvtn phậdjvtn bấpaztt đubpcgmnzng, cầxxdgn phảwmuci nóqyfbi mộwubwt câdjvtu cho phảwmuci phéqhvzp.

Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi lậdjvtp tứooytc thưfitsơonwing lưfitskudong cùooytng Trưfitsơonwing thịxdtq, mang ra mộwubwt trâdjvtm càahfti thạpgvsch lựaowqu, còpuqjn thêoqbrm gàahft mậdjvtp cùooytng trứooytng gàahft. Liêoqbrn Mạpgvsn Nhi đubpci vàahfto trong phòpuqjng mìwubwnh, cầxxdgm hai câdjvty trâdjvtm đubpci ra ngoàahfti, dựaowq đubpcxdtqnh đubpcjfcuu đubpcưfitsa cho Ngôauhj Gia Ngọdiqwc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.