Trấn Hồn

Chương 6 : Luân hồi quỹ (5)

    trước sau   
“Mớtdjpi vừboxha rồohhzi trong hàlerbnh lang làlerb chuyệxfqmn gìhlbn xảugtuy ra?” Đprdmfjaoi Khácejtnh cắqmspn ngưladplkydi miệxfqmng mềqplwm khôgtkrng thểrndtlerbm gìhlbnohhzn đezzfàlerbnh vộyrgai ho mộyrgat tiếgkrcng, chuyểrndtn trọlismng târndtm cârndtu chuyệxfqmn, “‘Minh Giácejtm’ củohhza ngưladpơohhzi vìhlbn sao đezzfyrgat nhiêgtkrn lạfjaoi cảugtunh bácejto?”

“Cóleqpcejti gìhlbn đezzfóleqp theo chúskrong ta.” Triệxfqmu Vârndtn Lan nóleqpi, “Nhưladpng màlerb bịqglp ta chiếgkrcu qua liềqplwn chạfjaoy, đezzffjaoi khácejti cũyiwkng khôgtkrng cóleqp ácejtc ýboxhhlbn.”

“Cũyiwkng khôgtkrng phảugtui hung thủohhz?”

“Sao cóleqp thểrndt, ma mớtdjpi vàlerb đezzffjaoi hung ta còaflon khôgtkrng phârndtn biệxfqmt nổvgtvi hay sao?”, Triệxfqmu Vârndtn Lan khiêgtkrng Quácejtch Trưladplkydng Thàlerbnh đezzfi loạfjaon trong hàlerbnh lang, “Lạfjaoi nóleqpi ngưladpơohhzi cũyiwkng thấboapy cácejti dấboapu tay bêgtkrn cạfjaonh thi thểrndt rồohhzi còaflon gìhlbn? ‘Cốmhpdt sấboapu nhưladplerbi, chỉcjsz trưladpadajng nhưladp tiêgtkrn’ (1), rốmhpdt cuộyrgac làlerb thứfjaohlbn ta tạfjaom thờlkydi chưladpa nóleqpi đezzfưladpfjaoc, nhưladpng màlerb khẳsxjfng đezzfqglpnh khôgtkrng phảugtui làlerb ngưladplkydi…… đezzfxfqmch, thằyiwkng nhóleqpc nàlerby ruộyrgat đezzfyiwkc, nặyiwkng chếgkrct đezzfi đezzfưladpfjaoc, ta tìhlbnm chỗxaie quẳsxjfng nóleqp đezzfãbqnd.”

leqpi đezzfoạfjaon, Triệxfqmu Vârndtn Lan thựzcrec sựzcrehlbnm góleqpc tưladplkydng, tùfvhyy tay quăucweng Quácejtch Trưladplkydng Thàlerbnh xuốmhpdng.

Cụsxjfc trưladpadajng Triệxfqmu biểrndtu tìhlbnnh hờlkyd hữfvhyng đezzfácejtnh giácejt Quácejtch Trưladplkydng Thàlerbnh mộyrgat hồohhzi, thoạfjaot nhìhlbnn nhưladp đezzfang títdjpnh toácejtn nhấboapc chârndtn đezzfi luôgtkrn cho thằyiwkng bérndt tựzcre sinh tựzcre diệxfqmt, nhưladpng chỉcjsz mộyrgat lácejtt sau, y vẫvgtvn im lặyiwkng khôgtkrng tiếgkrcng đezzfyrgang kérndto ốmhpdng quầvgtvn ngồohhzi xổvgtvm xuốmhpdng, lấboapy trong túskroi ra mộyrgat cácejti bìhlbnnh nhỏecxi, vẩmiehy mộyrgat vòaflong quanh Quácejtch Trưladplkydng Thàlerbnh, sau đezzfóleqp lạfjaoi cắqmspn đezzffjaot ngóleqpn giữfvhya củohhza mìhlbnnh, xoa mộyrgat giọlismt mácejtu lêgtkrn mi gian cậahluu.


Vếgkrct mácejtu kia trong chớtdjpp mắqmspt chạfjaom tớtdjpi Quácejtch Trưladplkydng Thàlerbnh liềqplwn bịqglplerbn da húskrot vàlerbo, lậahlup tứfjaoc khôgtkrng thấboapy đezzfârndtu nữfvhya, hiệxfqmu quảugtu tứfjaoc thìhlbn, sắqmspc mặyiwkt trắqmspng xanh củohhza thựzcrec tậahlup sinh xui xẻqsobo lậahlup tứfjaoc tốmhpdt lêgtkrn mấboapy phầvgtvn.

lerbm xong mộyrgat loạfjaot đezzfyrgang tácejtc, Triệxfqmu Vârndtn Lan mớtdjpi nârndtng tay hung hăucweng cốmhpdc cho Quácejtch Trưladplkydng Thàlerbnh mộyrgat nhácejtt, nhỏecxi giọlismng mắqmspng mộyrgat cârndtu: “Phếgkrc vậahlut, nhìhlbnn cậahluu tôgtkri khóleqp chịqglpu lârndtu lắqmspm rồohhzi đezzfboapy.”

“Đprdmboxhng nhácejto nữfvhya, Vârndtn Lan, nhìhlbnn đezzfohhzng hồohhz củohhza ngưladpơohhzi kìhlbna.”

Triệxfqmu Vârndtn Lan cúskroi đezzfvgtvu xuốmhpdng, vừboxha lúskroc thấboapy mặyiwkt chiếgkrcc đezzfohhzng hồohhzgtkrn “Minh giácejtm” củohhza y lạfjaoi chuyểrndtn đezzfecxi, từboxhladptdjpi chârndtn truyềqplwn đezzfếgkrcn mộyrgat tiếgkrcng mèjbnxo kêgtkru bérndtn nhọlismn, y nhìhlbnn theo ácejtnh mắqmspt củohhza Đprdmfjaoi Khácejtnh, chỉcjsz thấboapy mộyrgat bàlerb giàlerb mặyiwkc ácejto liệxfqmm đezzfahlum màlerbu khôgtkrng biếgkrct đezzfãbqnd đezzffjaong sau lưladpng họlism từboxh bao giờlkyd.

Sau đezzfóleqplerbbqndo xoay ngưladplkydi bưladptdjpc đezzfi, đezzfi hai bưladptdjpc lạfjaoi dừboxhng lạfjaoi, giốmhpdng nhưladp muốmhpdn dẫvgtvn bọlismn họlism tớtdjpi chỗxaielerbo đezzfóleqp.

“Ma mớtdjpi hảugtu?”, Đprdmfjaoi Khácejtnh vưladpơohhzn bốmhpdn cácejti chârndtn ngắqmspn ngủohhzn đezzfuổvgtvi theo, meo meo oácejtn giậahlun nóleqpi, “Ban ngàlerby ban mặyiwkt màlerbyiwkng dácejtm qua lạfjaoi? Bàlerb giàlerb thốmhpdi kia ngưladpơohhzi đezzfiếgkrcc àlerb?”

“Cúskrot đezzfi, khôgtkrng phácejtt hiệxfqmn bàlerb ta khôgtkrng thểrndtleqpi chuyệxfqmn sao? Khôgtkrng phácejtt hiệxfqmn bàlerb ta mang theo cảugtu sinh khítdjp sao? Khôgtkrng phácejtt hiệxfqmn dùfvhyng hai chârndtn đezzfi đezzfưladplkydng chứfjao khôgtkrng phảugtui bay giữfvhya khôgtkrng trung sao? Mậahlup mạfjaop chếgkrct bầvgtvm, óleqpc mèjbnxo củohhza ngưladpơohhzi khôgtkrng cóleqplerbm sao chứfjao?”

Đprdmi qua mộyrgat cácejti góleqpc cua nhọlismn, bàlerbbqndo đezzfãbqnd biếgkrcn mấboapt, trưladptdjpc mắqmspt hai ngưladplkydi làlerb mộyrgat cácejti cầvgtvu thang nốmhpdi thẳsxjfng lêgtkrn mácejti nhàlerb.

Đprdmfjaoi Khácejtnh hắqmspt xìhlbn mộyrgat cácejti, khụsxjft khịqglpt mũyiwki: “Cỗxaiecejtn khítdjp thậahlut làlerb lớtdjpn.”

Triệxfqmu Vârndtn Lan xoay ngưladplkydi ôgtkrm lấboapy nóleqp: “Xem ra khôgtkrng phảugtui thầvgtvy Thẩmiehm, làlerblerb ta mang chúskrong ta vàlerbo, cùfvhyng đezzfi lêgtkrn xem sao.”

Mộyrgat ngưladplkydi mộyrgat mèjbnxo cẩmiehn thậahlun đezzfi tớtdjpi, bậahluc thang dưladptdjpi chârndtn bưladptdjpc lêgtkrn mềqplwm nhũyiwkn, khôgtkrng giốmhpdng xârndty bằyiwkng xi măucweng màlerb giốmhpdng nhưladp vậahlut sốmhpdng, vôgtkr sốmhpdlerbn tay từboxh trong bóleqpng tốmhpdi vưladpơohhzn ra muốmhpdn tóleqpm lấboapy ngưladplkydi sốmhpdng dácejtm can đezzfugtum bưladptdjpc vàlerbo lãbqndnh đezzfqglpa củohhza chúskrong, nhưladpng ngay khi chạfjaom tớtdjpi ốmhpdng quầvgtvn củohhza Triệxfqmu Vârndtn Lan đezzfãbqnd bịqglp hấboapt văucweng ra.

“Mỗxaiei mộyrgat trưladplkydng họlismc đezzfqplwu cóleqp danh ngạfjaoch tựzcrecejtt hàlerbng năucwem, chỉcjsz cầvgtvn sốmhpd ngưladplkydi chếgkrct khôgtkrng vưladpfjaot qua con sốmhpdlerby, thìhlbn vấboapn đezzfqplw sẽccfc khôgtkrng lớtdjpn.” Triệxfqmu Vârndtn Lan nóleqpi, “Nhưladpng ta nghe ngưladplkydi ta nóleqpi, Đprdmfjaoi họlismc Long Thàlerbnh đezzfãbqndladpfjaot chỉcjsz tiêgtkru ba năucwem liêgtkrn tụsxjfc rồohhzi. Giảugtung đezzfưladplkydng cũyiwk đezzfqplwu xârndty theo kiếgkrcn trúskroc cổvgtv, phầvgtvn lớtdjpn khôgtkrng cao lắqmspm, dácejtm đezzfugtum bảugtuo nhảugtuy xuốmhpdng chắqmspc chắqmspn sẽccfc chếgkrct cũyiwkng chỉcjszleqp mấboapy tòafloa nhàlerb mớtdjpi xârndty đezzfârndty thôgtkri, cácejti khácejtc thìhlbn khôgtkrng sao, tòafloa nhàlerblerby lạfjaoi ởadaj ngay đezzfiểrndtm tụsxjf ârndtm, bêgtkrn trong lạfjaoi thiếgkrct kếgkrc ra thậahlut nhiềqplwu phòaflong gian vàlerb đezzfưladplkydng đezzfi theo hưladptdjpng đezzffjaoi hung, mấboapy thứfjao khôgtkrng sạfjaoch sẽccfchlbn đezzfóleqp bịqglpskrot vàlerbo khôgtkrng ra đezzfưladpfjaoc, thờlkydi gian dàlerbi títdjpch tụsxjf lạfjaoi chỗxaielerby, oácejtn khítdjp chắqmspc chắqmspn làlerb rấboapt lớtdjpn.”

Y nóleqpi xong, cầvgtvu thang cũyiwkng đezzfãbqnd đezzfi hếgkrct, cửdkoua ra sârndtn thưladpfjaong khôgtkrng mởadaj, ácejtnh sácejtng mỏecxing manh từboxh phítdjpa ngoàlerbi rọlismi vàlerbo, Triệxfqmu Vârndtn Lan lấboapy ra mộyrgat cácejti tua vítdjpt, nhẹqgoa nhàlerbng cắqmspm vàlerbo ổvgtv khóleqpa,cácejtnh cửdkoua sắqmspt cũyiwk sắqmspp hỏecxing liềqplwn “kẽccfco kẹqgoat” mởadaj ra.


Triệxfqmu Vârndtn Lan giơohhz bậahlut lửdkoua, chậahlum rãbqndi đezzfi lêgtkrn mácejti nhàlerb.

Tầvgtvm nhìhlbnn từboxhcejti nhàlerb tầvgtvng 18 vôgtkrfvhyng rộyrgang rãbqndi, từboxhohhzi nàlerby cóleqp thểrndt nhìhlbnn bao quácejtt đezzfưladpfjaoc phítdjpa dưladptdjpi kia, mộyrgat bêgtkrn làlerb Long Thàlerbnh đezzffjaoi họlismc cârndty cốmhpdi um tùfvhym nhưladp rừboxhng rậahlum nguyêgtkrn sơohhz, mộyrgat bêgtkrn làlerb đezzfưladplkydng lớtdjpn trung târndtm thàlerbnh phốmhpd đezzfôgtkrng nhưladp mắqmspc cửdkoui.

Mộyrgat côgtkrcejti đezzffjaong trêgtkrn nóleqpc nhàlerb, đezzfưladpa lưladpng vềqplw phítdjpa y.

Triệxfqmu Vârndtn Lan thậahlut cẩmiehn thậahlun lêgtkrn tiếgkrcng gọlismi: “Nàlerby, bạfjaon gìhlbn kia……”

Ai ngờlkyd y vừboxha mớtdjpi mởadaj miệxfqmng, còaflon chưladpa kịqglpp nóleqpi đezzfếgkrcn hai ba bốmhpdn gìhlbn, côgtkrcejti kia lạfjaoi đezzfyrgat nhiêgtkrn nghiêgtkrng qua lan can, cứfjao thếgkrc khôgtkrng nóleqpi mộyrgat lờlkydi thảugtu ngưladplkydi nhảugtuy xuốmhpdng !

Xuấboapt phácejtt từboxh bảugtun năucweng, Triệxfqmu Vârndtn Lan nhàlerbo tớtdjpi vưladpơohhzn tay ra kérndto ngưladplkydi, phảugtun ứfjaong củohhza y khôgtkrng phảugtui làlerb khôgtkrng nhanh, nhưladpng rõmowylerbng y đezzfãbqndskrom đezzfưladpfjaoc lưladpng ácejto củohhza côgtkrrndt kia, ngóleqpn tay lạfjaoi xuyêgtkrn luôgtkrn qua ngưladplkydi côgtkrboapy, sau đezzfóleqp thârndtn ảugtunh củohhza côgtkrrndt biếgkrcn mấboapt nhưladp thểrndt chỉcjszlerbugtuo ảugtunh trong hưladp khôgtkrng.

jbnxo đezzfen giốmhpdng nhưladp mộyrgat quảugtuleqpng cao su biếgkrct đezzfi vui vẻqsob chạfjaoy tớtdjpi: “Làlerbm sao thếgkrc? Khôgtkrng phảugtui làlerb ngưladplkydi?”

“Khôgtkrng phảugtui, đezzfyrgang tácejtc củohhza côgtkr ta nhanh quácejt.”, Triệxfqmu Vârndtn Lan khôgtkrng tựzcre giácejtc vuốmhpdt vuốmhpdt ngóleqpn tay củohhza mìhlbnnh, “Ta khôgtkrng kịqglpp phârndtn biệxfqmt rốmhpdt cuộyrgac côgtkrboapy cóleqp phảugtui làlerb ngưladplkydi hay khôgtkrng……”

Triệxfqmu Vârndtn Lan trờlkydi sinh cóleqp mắqmspt ârndtm dưladpơohhzng, từboxh nhỏecxi đezzfãbqnd quen nhìhlbnn ârndtm dưladpơohhzng hai giớtdjpi giao nhau trong mắqmspt, cho nêgtkrn chỉcjsz liếgkrcc mắqmspt nhìhlbnn qua trong khoảugtunh khắqmspc khiếgkrcn y rấboapt khóleqp nhậahlun rõmowy ngưladplkydi nọlismlerb ngưladplkydi hay làlerb thứfjao khácejtc.

jbnxo đezzfen còaflon chưladpa kịqglpp nóleqpi chuyệxfqmn, phítdjpa sau bọlismn họlism bỗxaieng nhiêgtkrn vang lêgtkrn tiếgkrcng bưladptdjpc chârndtn dồohhzn dậahlup, Triệxfqmu Vârndtn Lan xoay ngưladplkydi qua, phácejtt hiệxfqmn lạfjaoi vẫvgtvn làlerbgtkrrndt kia chạfjaoy tớtdjpi, cúskroi đezzfvgtvu chậahlum rãbqndi đezzfi lêgtkrn tầvgtvng cao nhấboapt, gưladpơohhzng mặyiwkt côgtkrrndtohhz hồohhz, nhìhlbnn khôgtkrng thấboapy biểrndtu tìhlbnnh.

Lầvgtvn nàlerby Triệxfqmu Vârndtn Lan còaflon chưladpa kịqglpp nóleqpi tiếgkrcng nàlerbo, bưladptdjpc chârndtn côgtkrrndt đezzfãbqnd đezzfyrgat nhiêgtkrn gia tăucweng tốmhpdc đezzfyrga, dùfvhyng vậahlun tốmhpdc lấboapy cơohhzm trong căucwen tin màlerb phi từboxhcejti nhàlerb ra ngoàlerbi.

Triệxfqmu Vârndtn Lan duỗxaiei tay bắqmspt đezzfưladpfjaoc vai côgtkrrndt, nhưladpng chuyệxfqmn đezzfohhzng dạfjaong phácejtt sinh, tay y lạfjaoi xuyêgtkrn qua vai côgtkr, bóleqpng dácejtng côgtkrrndt tiêgtkru tácejtn trong khôgtkrng trung.

Sau đezzfóleqp, nhảugtuy lầvgtvu hìhlbnnh nhưladp đezzfãbqnd trởadaj thàlerbnh mộyrgat môgtkrn vậahlun đezzfyrgang thờlkydi thưladpfjaong, nhữfvhyng côgtkrcejti gưladpơohhzng mặyiwkt mơohhz hồohhz gầvgtvn nhưladp nốmhpdi góleqpt nhau lầvgtvn lưladpfjaot nhảugtuy xuốmhpdng từboxh bốmhpdn phưladpơohhzng tácejtm hưladptdjpng.


Triệxfqmu Vârndtn Lan vưladpơohhzn tay kérndto từboxhng ngưladplkydi từboxhng ngưladplkydi, nhưladpng mỗxaiei ngưladplkydi bọlismn họlism đezzfqplwu khôgtkrng phảugtui làlerb thựzcrec thểrndt. Khôgtkrng lârndtu sau, sau gácejty y đezzfãbqnd chảugtuy đezzfvgtvy mồohhzgtkri.

Đprdmfjaoi Khácejtnh lúskroc đezzfvgtvu còaflon hăucweng hácejti tung tăucweng nhảugtuy nhóleqpt cùfvhyng vớtdjpi y, nhưladpng sau khi ngưladplkydi thứfjaocejtm nhảugtuy xuốmhpdng, nóleqp bắqmspt đezzfvgtvu ngu mặyiwkt ngồohhzi xuốmhpdng mộyrgat bêgtkrn, cácejti đezzfgtkri ve vẩmiehy nhưladp quảugtu lắqmspc đezzfohhzng hồohhz, sau nữfvhya bắqmspt đezzfvgtvu thiếgkrcu kiêgtkrn nhẫvgtvn hôgtkrvgtvm lêgtkrn: “Đprdmboxhng đezzfuổvgtvi nữfvhya, ta xem đezzfârndty khôgtkrng phảugtui làlerb phưladpfjaoc linh (2)thìhlbnyiwkng làlerblerbn niệxfqmm củohhza ngưladplkydi tựzcrecejtt trưladptdjpc đezzfârndty màlerb thôgtkri.”

Triệxfqmu Vârndtn Lan khôgtkrng đezzfrndt ýboxh tớtdjpi nóleqp.

Sứfjaoc bậahlut thìhlbn y cóleqp, cũyiwkng coi nhưladp đezzfãbqnd từboxhng luyệxfqmn qua, ẩmiehu đezzfugtu vớtdjpi mấboapy thằyiwkng lưladpu manh vặyiwkt thìhlbn khôgtkrng đezzfácejtng kểrndthlbn, nhưladpng màlerb hiểrndtn nhiêgtkrn, tốmhpd chấboapt thârndtn thểrndt củohhza y vôgtkrfvhyng bìhlbnnh thưladplkydng, trưladplkydng kỳcbkk sinh hoạfjaot khôgtkrng theo quy luậahlut cộyrgang thêgtkrm rèjbnxn luyệxfqmn khôgtkrng đezzfohhz, mớtdjpi chạfjaoy vàlerbi vòaflong đezzfãbqnd bắqmspt đezzfvgtvu thởadaj hổvgtvn hểrndtn.

jbnxo đezzfen thởadajlerbi: “Cóleqp mộyrgat cóleqp hai khôgtkrng cóleqp ba, ngưladpơohhzi đezzfãbqnd bắqmspt tácejtm ngưladplkydi rồohhzi, chẳsxjfng lẽccfcaflon nhìhlbnn khôgtkrng ra côgtkr ta khôgtkrng phảugtui làlerb ngưladplkydi hảugtu?”

“Ngưladpơohhzi biếgkrct rõmowycejtm ngưladplkydi nàlerby làlerb mộyrgat sao? Ngưladpơohhzi cóleqp đezzfvgtvy đezzfohhz chứfjaong cứfjao chứfjaong minh trêgtkrn sârndtn thưladpfjaong nàlerby ngoàlerbi ta ra khôgtkrng còaflon ngưladplkydi nàlerbo khácejtc khôgtkrng? Ngưladpơohhzi biếgkrct đezzfưladpfjaoc thờlkydi đezzfiểrndtm ngưladplkydi tiếgkrcp theo chạfjaoy ra, chúskrong ta còaflon ởadaj lạfjaoi trong khôgtkrng gian tạfjaoi mộyrgat khắqmspc trưladptdjpc hay khôgtkrng sao? Trong nhácejty mắqmspt côgtkr ta chạfjaoy tớtdjpi ngưladpơohhzi cóleqp thểrndt nhậahlun ngay ra côgtkr ta làlerb ngưladplkydi thậahlut hay giảugtu khôgtkrng? Ngưladpơohhzi coi Quy đezzfqglpnh đezzfiềqplwu 3, ‘Khôgtkrng cho làlerb đezzfưladpơohhzng nhiêgtkrn’ làlerb thứfjaoc ăucwen cho mèjbnxo màlerb nuốmhpdt rồohhzi sao?” Triệxfqmu Vârndtn Lan nghiêgtkrm khắqmspc trừboxhng mèjbnxo đezzfen mộyrgat cácejti.

jbnxo đezzfen miệxfqmng vừboxha thốmhpdi vừboxha tiệxfqmn gặyiwkp mạfjaonh liềqplwn lậahlup tứfjaoc mềqplwm đezzfi, nóleqp chộyrgat dạfjao lắqmspc lắqmspc cácejti đezzfgtkri, nhỏecxi giọlismng nóleqpi: “Giácejto huấboapn ta…… Lãbqndo miêgtkru ta sốmhpdng mấboapy ngàlerbn năucwem, nhãbqndi con ngưladpơohhzi cưladp nhiêgtkrn dácejtm bàlerby ra bộyrgacejtng lãbqndnh đezzffjaoo giácejto huấboapn…..”

Triệxfqmu Vârndtn Lan: ”Còaflon khôgtkrng cârndtm miệxfqmng ta trừboxhladpơohhzng củohhza ngưladpơohhzi.”

Đprdmfjaoi Khácejtnh kẻqsob thứfjaoc thờlkydi làlerbm trang tuấboapn miêgtkru, lậahlup tứfjaoc sửdkoua miệxfqmng: “Meo meo –”

skroc nàlerby, ngưladplkydi nhảugtuy lầvgtvu thứfjao chítdjpn đezzfi ra, trong nhácejty mắqmspt côgtkr xuấboapt hiệxfqmn Triệxfqmu Vârndtn Lan đezzfãbqndgtkr to mộyrgat tiếgkrcng: “Côgtkrrndt, khoan đezzfãbqnd!”

Nhưladpng đezzfmhpdi phưladpơohhzng mắqmspt đezzfiếgkrcc tai ngơohhz, vẫvgtvn nhưladpyiwk giốmhpdng nhưladpgtkrn đezzfãbqnd rờlkydi cung vộyrgai vãbqndladptdjpng vềqplw mẹqgoa đezzfboapt màlerb đezzfi.

“Con mẹqgoaleqp.” Triệxfqmu Vârndtn Lan lạfjaoi tóleqpm đezzfưladpfjaoc khoảugtung khôgtkrng lầvgtvn nữfvhya, liềqplwn quêgtkrn sạfjaoch mấboapy lờlkydi nghĩqglpa chítdjpnh ngôgtkrn từboxh y vừboxha mớtdjpi thuyếgkrct giácejto ngưladplkydi ta bằyiwkng vậahlun tốmhpdc ácejtnh sácejtng, nóleqpng nảugtuy đezzfahlup tay lêgtkrn lan can lạfjaonh ngắqmspt.

“Ừahlum……” Đprdmfjaoi Khácejtnh bưladptdjpc lạfjaoi, hai chârndtn trưladptdjpc bắqmspt lêgtkrn lan can bảugtuo hộyrga, tỉcjsz mỉcjsz ngửdkoui mộyrgat vòaflong, “Kỳcbkk thậahlut ngưladpơohhzi nóleqpi cũyiwkng cóleqp đezzffjaoo lýboxh, tuy rằyiwkng phưladpfjaoc linh cóleqp đezzfôgtkri khi cũyiwkng sẽccfc giốmhpdng nhưladpladplkydng Lârndtm tẩmiehu (4) vậahluy, khôgtkrng ngừboxhng lặyiwkp đezzfi lặyiwkp lạfjaoi quácejt trìhlbnnh tửdkou vong củohhza mìhlbnnh, nhưladpng bọlismn họlismhlbnnh thưladplkydng sẽccfc khôgtkrng vộyrgai vàlerbng đezzfi chếgkrct thếgkrc đezzfârndtu.”


“Thếgkrc thìhlbnlerbcejti gìhlbn?” Triệxfqmu Vârndtn Lan hỏecxii.

“Làlerbcejtn.” Đprdmfjaoi Khácejtnh dùfvhyng cácejti mặyiwkt mèjbnxo y nhưladpcejti bácejtnh bựzcre củohhza nóleqp trưladpng ra mộyrgat biểrndtu tìhlbnnh nghiêgtkrm túskroc yêgtkru cầvgtvu cao đezzfyrga, “Tựzcrecejtt thậahlut ra làlerb mộyrgat loạfjaoi ‘chếgkrct oan chếgkrct uổvgtvng’ khôgtkrng hơohhzn khôgtkrng kérndtm. Thếgkrc thìhlbn khảugtuucweng hồohhzn phácejtch sau khi chếgkrct khôgtkrng vàlerbo luârndtn hồohhzi đezzfưladpfjaoc làlerbgtkrfvhyng cao, thậahlum chítdjp khi vưladpfjaot qua khoảugtung cácejtch giữfvhya sinh vớtdjpi tửdkou, giữfvhya đezzfqglpa phủohhz vớtdjpi trầvgtvn gian, linh hồohhzn sẽccfc khôgtkrng còaflon hoàlerbn chỉcjsznh nữfvhya, bởadaji vậahluy mớtdjpi quanh quẩmiehn ởadaj nhârndtn gian, sớtdjpm quêgtkrn chítdjpnh mìhlbnnh vìhlbn sao màlerb chếgkrct, chếgkrct cũyiwkng chếgkrct trong hồohhz đezzfohhz.”

Triệxfqmu Vârndtn Lan hỏecxii: “Nơohhzi cóleqpcejtn khítdjp nặyiwkng làlerbm cho ngưladplkydi ta khôgtkrng thoảugtui mácejti, nhưladpng sẽccfc thưladpơohhzng tổvgtvn con ngưladplkydi sao? Ta khôgtkrng thấboapy cóleqp tiềqplwn lệxfqm.”

jbnxo đezzfen dừboxhng mộyrgat chúskrot: “Khôgtkrng thểrndt, ta cũyiwkng khôgtkrng cóleqp nghe nóleqpi qua. Nhưladpng oácejtn khítdjplerb do hồohhzn phácejtch khôgtkrng đezzfvgtvy đezzfohhzlerb thàlerbnh, sẽccfc ăucwen sốmhpdng lẫvgtvn nhau, khi cưladplkydng đezzffjaoi đezzfếgkrcn mộyrgat mứfjaoc nhấboapt đezzfqglpnh thìhlbnleqp thểrndt huyễwoewn hóleqpa ra thựzcrec thểrndt. Cho nêgtkrn ta hoàlerbi nghi con bérndt vừboxha rồohhzi kia chítdjpnh làlerb “oácejtn” do vôgtkr sốmhpd mảugtunh hồohhzn phácejtch bịqglp cắqmspn nuốmhpdt tạfjaoo thàlerbnh.”

“Thựzcrec thểrndtleqpucweng lựzcrec thếgkrclerbo?”

“Cũyiwkng chẳsxjfng thếgkrclerbo, oácejtn khítdjp khôgtkrng giốmhpdng nhưladp lệxfqm khítdjp, títdjpnh côgtkrng kítdjpch cũyiwkng khôgtkrng cao nhưladp vậahluy, ngưladplkydi bìhlbnnh thưladplkydng màlerbleqp thểrndt bịqglpleqpgtkr hoặyiwkc hay thưladpơohhzng tổvgtvn thìhlbn đezzfqplwu làlerb trong lòaflong cóleqp quỷlkyd, nhưladpng bảugtun thểrndt củohhza nóleqp khôgtkrng thểrndt tiếgkrcp xúskroc vớtdjpi cơohhz thểrndtgtkrcejti kia, càlerbng đezzfboxhng nóleqpi tớtdjpi xérndt toang bụsxjfng côgtkr ta”, mèjbnxo đezzfen nóleqpi, “Cho nêgtkrn ta thấboapy chúskrong ta vẫvgtvn làlerbgtkrn đezzfi thôgtkri, nơohhzi nàlerby khôgtkrng cóleqpcejti gìhlbnlerb tra đezzfârndtu.”

Triệxfqmu Vârndtn Lan chầvgtvn chừboxh mộyrgat chúskrot.

jbnxo đezzfen thởadajlerbi: “Ngưladpơohhzi đezzfóleqp, chỗxaie cầvgtvn tiếgkrct thácejto thìhlbn khôgtkrng cóleqp chừboxhng mựzcrec, chỗxaie cầvgtvn linh hoạfjaot thìhlbn lạfjaoi ngang ngạfjaonh, ‘Trấboapn hồohhzn lệxfqmnh’ cho tớtdjpi bârndty giờlkyd đezzfãbqnd truyềqplwn lưladpu đezzfếgkrcn mấboapy ngàlerbn mấboapy vạfjaon năucwem rồohhzi, thủohhz tụsxjfc đezzfiềqplwu lệxfqmhlbn đezzfóleqp đezzfqplwu thàlerbnh giấboapy bỏecxi cảugtu, ngưladpơohhzi cốmhpd chấboapp vớtdjpi nóleqp nhưladp thếgkrc đezzfrndtlerbm cácejti gìhlbn?”

“Khôgtkrng, ta cóleqp cảugtum giácejtc……” Đprdmang nóleqpi đezzfếgkrcn đezzfóleqp, Triệxfqmu Vârndtn Lan đezzfyrgat nhiêgtkrn dừboxhng lạfjaoi, y thấboapy côgtkrcejti thứfjaoladplkydi bưladptdjpc lêgtkrn mácejti nhàlerb.

Mộyrgat ngưladplkydi mộyrgat mèjbnxo đezzfohhzng thờlkydi kérndto căucweng thârndtn thểrndt, trợfjaon mắqmspt nhìhlbnn côgtkr ta coi mìhlbnnh nhưladp khôgtkrng khítdjp, chậahlum rãbqndi đezzfi đezzfếgkrcn bêgtkrn lan can bảugtuo hộyrga, sau đezzfóleqp bỗxaieng nhiêgtkrn giốmhpdng nhưladp chítdjpn cácejti ảugtuo ảugtunh kia, chốmhpdng hai tay lêgtkrn, nhảugtuy xuốmhpdng.

Từboxhskroc côgtkrrndt đezzfi lêgtkrn Triệxfqmu Vârndtn Lan đezzfãbqnd cảugtum thấboapy khôgtkrng thítdjpch hợfjaop, còaflon chưladpa kịqglpp hiểrndtu rõmowyhlbn sao lạfjaoi thếgkrc thìhlbn y đezzfãbqnd mạfjaonh mẽccfcgtkrng tớtdjpi ôgtkrm lấboapy eo côgtkr ta trong nhácejty mắqmspt ngưladplkydi vừboxha nhảugtuy xuốmhpdng.

Trong tay đezzfyrgat nhiêgtkrn trầvgtvm xuốmhpdng, mu bàlerbn tay Triệxfqmu Vârndtn Lan nổvgtvi đezzfvgtvy gârndtn xanh, lầvgtvn nàlerby, y ôgtkrm lấboapy làlerb mộyrgat ngưladplkydi thậahlut nặyiwkng trịqglpch.

jbnxo đezzfen lắqmspp bắqmspp kinh hãbqndi, mạfjaonh nhảugtuy lêgtkrn lan can, mởadaj to đezzfôgtkri mắqmspt xanh biếgkrcc.


lerbnh đezzfyrgang củohhza Triệxfqmu Vârndtn Lan rấboapt bấboapt tiệxfqmn, vịqglp trítdjplerby khiếgkrcn y khôgtkrng thểrndtladpfjaon lựzcrec, chỉcjszleqp thểrndtfvhyng lựzcrec cácejtnh tay, ôgtkrm mộyrgat đezzffjaoa trẻqsobrndto mộyrgat chúskrot còaflon cảugtum thấboapy nặyiwkng, huốmhpdng hồohhz lạfjaoi làlerb ngưladplkydi lớtdjpn hàlerbng thậahlut giácejt thậahlut.

Mộyrgat chârndtn y cârndtu chặyiwkt trong lan can, toàlerbn bộyrga nửdkoua ngưladplkydi trêgtkrn đezzfqplwu vưladpơohhzn ra ngoàlerbi, côgtkrcejti kia treo ngoàlerbi lan can bảugtuo hộyrga lạfjaoi nhưladp đezzfyrgat nhiêgtkrn bừboxhng tỉcjsznh, bấboapt giácejtc phácejtt ra mộyrgat tiếgkrcng thérndtt chóleqpi tai, theo bảugtun năucweng màlerb giãbqndy dụsxjfa lung tung.

Triệxfqmu Vârndtn Lan đezzfàlerbnh phảugtui quácejtt vàlerbo tai côgtkr ta mộyrgat tiếgkrcng: “Còaflon lộyrgan xộyrgan nữfvhya liềqplwn ngãbqnd xuốmhpdng kia thàlerbnh bácejtnh quảugtu hồohhzng, côgtkr biếgkrct thârndtn biếgkrct phậahlun chúskrot cho tôgtkri!”

skroc nàlerby, lan can thérndtp Triệxfqmu Vârndtn Lan dựzcrea vàlerbo đezzfyrgat nhiêgtkrn vang lêgtkrn mộyrgat ârndtm thanh gãbqndy vỡqbgc, khôgtkrng biếgkrct làlerbrndtu năucwem khôgtkrng tu sửdkoua hay do bịqglp mộyrgat ngưladplkydi cóleqp thểrndt trọlismng lớtdjpn bácejtm vàlerbo màlerb trởadajgtkrn lỏecxing lẻqsobo.

Triệxfqmu Vârndtn Lan tựzcrea hồohhz khôgtkrng chúskro ýboxh tớtdjpi, nóleqpi vớtdjpi côgtkrcejti kia: “Đprdmboxhng sợfjao đezzfboxhng sợfjao, côgtkr kiêgtkrn trìhlbn mộyrgat chúskrot……”

Y còaflon chưladpa nóleqpi xong, đezzfãbqnd nghe thấboapy tiếgkrcng “răucweng rắqmspc”, lan can thérndtp gãbqndy rờlkydi.

Triệxfqmu Vârndtn Lan nghe thấboapy bêgtkrn tai truyềqplwn đezzfếgkrcn tiếgkrcng cưladplkydi kìhlbn quácejti — tựzcrea nhưladpcejti nhàlerb đezzfang đezzffjaong đezzfvgtvy ngưladplkydi, bọlismn họlism hờlkyd hữfvhyng ởadaj mộyrgat bêgtkrn, trơohhz mắqmspt nhìhlbnn mìhlbnnh sắqmspp ngãbqnd xuốmhpdng, phácejtt ra tiếgkrcng cưladplkydi “khàlerbnh khạfjaoch” sung sưladptdjpng khi ngưladplkydi gặyiwkp họlisma.

Đprdmfjaoi Khácejtnh giốmhpdng nhưladp nhưladp bịqglp ai giẫvgtvm phảugtui đezzfgtkri màlerbrndtgtkrn: “Ngao!”

Trong lúskroc chỉcjszlerbnh treo chuôgtkrng ấboapy, cửdkoua ra sârndtn thưladpfjaong bịqglp đezzffjaop văucweng ra, mộyrgat ngưladplkydi dùfvhyng tốmhpdc đezzfyrga khôgtkrng thểrndt thấboapy rõmowy vụsxjft chạfjaoy lêgtkrn, gầvgtvn nhưladp đezzfohhzng thờlkydi, lan can thérndtp triệxfqmt đezzfrndtohhzi xuốmhpdng.

Triệxfqmu Vârndtn Lan trong títdjpch tắqmspc nhanh chóleqpng chuyểrndtn trọlismng târndtm sang góleqpt chârndtn sau, thârndtn thểrndt nghiêgtkrng vềqplw phítdjpa sau mộyrgat cácejti, ôgtkrm theo côgtkrrndt kia xoay ngưladplkydi lạfjaoi, vừboxha lúskroc đezzfmiehy côgtkrrndtlerbo lòaflong ngưladplkydi mớtdjpi tớtdjpi.

Sau đezzfóleqp, chítdjpnh y đezzffjaop chârndtn vàlerbo khoảugtung khôgtkrng, cácejtnh tay vừboxha vặyiwkn bácejtm lấboapy mácejti nhàlerb, cứfjao nhưladp vậahluy mạfjaoo hiểrndtm treo trêgtkrn tầvgtvng mưladplkydi tácejtm.

skroc nàlerby Đprdmfjaoi Khácejtnh mớtdjpi thấboapy rõmowy, ngưladplkydi chạfjaoy lêgtkrn làlerb Thẩmiehm Nguy lẽccfc ra đezzfãbqnd đezzfi từboxh trưladptdjpc.

Thẩmiehm Nguy lậahlup tứfjaoc đezzfem nữfvhy sinh nhảugtuy lầvgtvu khôgtkrng thàlerbnh đezzfmiehy ra phítdjpa sau, quỳcbkk xuốmhpdng bắqmspt lấboapy cácejtnh tay đezzfang lắqmspc lưladp treo cảugtu ngưladplkydi củohhza Triệxfqmu Vârndtn Lan: “Tay kia, đezzfưladpa cảugtu tay kia cho tôgtkri, mau!”

————————————–

(1) cốmhpdt sấboapu nhưladplerbi, chỉcjsz trưladpadajng nhưladp tiêgtkrn: gầvgtvy đezzférndtt, dàlerbi mảugtunh

(2) phưladpfjaoc linh: linh hồohhzn bịqglp tróleqpi buộyrgac

(3) Tưladpơohhzng Lârndtm tẩmiehu: nhârndtn vậahlut trong truyệxfqmn ngắqmspn “Chúskroc phúskroc” củohhza Lỗxaie Tấboapn, làlerb mộyrgat ngưladplkydi phụsxjf nữfvhy lao đezzfyrgang đezzfiểrndtn hìhlbnnh củohhza Trung Quốmhpdc thờlkydi kìhlbn trưladptdjpc. Chịqglp chếgkrct trong mộyrgat đezzfêgtkrm cầvgtvu phúskroc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.