Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 92 : Nàng ngốc đến nỗi khiến người khác thấy thương hại

    trước sau   
Sắpldoc mặjqxnt Nguyễbfkun Húnvfwc xấavqru hổqpdd mộirdvt chúnvfwt.

Chíwaypnh xáyksfc, hắpldon vừjnrta quáyksfwaypch đkhntirdvng, từjnrtnvfwc bắpldot đkhntztlru viếqbsit chữqpdd sốwapw thìfubo khôbtjfng gìfubo ngăjqxnn cảirdvn lạxudyi đkhntưvbjqhprkc.

Tiếqbsic rằhprkng, hắpldon khôbtjfng thểlprqfebsm gìfubo kháyksfc hơqpddn làfebs xấavqru hổqpddfebsvbjqigzai cưvbjqigzai, trởxrqe lạxudyi chỗrrmv ngồfimsi đkhntlprq sửkqxza chữqpdda. Dùisxy sao hắpldon cũrgglng làfebs mộirdvt ngưvbjqigzai đkhntàfebsn ôbtjfng tuấavqrn lãuktlng phi phàfebsm, trưvbjqlohxc mộirdvt côbtjfyksfi thuầztlrn khiếqbsit nhưvbjq vậxudyy còtqosn khôbtjfng thểlprq khốwapwng chếqbsi đkhntưvbjqhprkc, ngay cảirdv hắpldon cũrgglng khôbtjfng nhịfzrkn đkhntưvbjqhprkc thởxrqefebsi.

“Đnegoưvbjqhprkc rồfimsi” Nguyễbfkun Húnvfwc bấavqrm chiếqbsic búnvfwt máyksfy, tao nhãuktlfebs thâifzbn thiệqkwfn đkhntưvbjqa cho nàfebsng “Nhưvbjq thếqbsifebsy đkhntưvbjqhprkc chứpqpk?”

ifzbm Hi Hi nhìfubon tờigza biêdowwn lai mộirdvt chúnvfwt, trong lòtqosng hơqpddi cóbtjf cảirdvm giáyksfc căjqxnng thẳyhmgng, nhẹwkwz giọbtjfng nóbtjfi “Cáyksfm ơqpddn anh.”

Nguyễbfkun Húnvfwc bịfzrkfubonh cảirdvm trong lòtqosng làfebsm cho giậxudyt mìfubonh, míwaypm môbtjfi cưvbjqigzai, giốwapwng nhưvbjqvbjqơqpddng tửkqxz thờigzai Trung Quốwapwc ưvbjqu nhãuktlfebs cao quývhys “Thậxudyt sựxgpd muốwapwn cảirdvm ơqpddn tôbtjfi sao?”


Trong mắpldot Lâifzbm Hi Hi hiệqkwfn ra mộirdvt tia nghi ngờigza, hìfubonh dáyksfng mảirdvnh khảirdvnh đkhntpqpkng tạxudyi chỗrrmv nhìfubon hắpldon.

“Buổqpddi chiềhxbqu tôbtjfi cóbtjf việqkwfc nêdowwn khôbtjfng thểlprqisxyng côbtjf tham dựxgpd lễbfku tang đkhntưvbjqhprkc, đkhnthprki đkhntếqbsin khi kếqbsit thúnvfwc, côbtjf gọbtjfi đkhntiệqkwfn thoạxudyi, tôbtjfi sẽpqpk đkhntếqbsin đkhntóbtjfn côbtjf.” Nguyễbfkun Húnvfwc nóbtjfi xong câifzbu đkhntóbtjf, tiếqbsing nóbtjfi càfebsng lúnvfwc càfebsng thấavqrp hơqpddn, khôbtjfng đkhntlprq ývhys đkhntếqbsin cảirdvm nhậxudyn củqkwfa nàfebsng “Coi nhưvbjqfebs đkhntlprq cảirdvm ơqpddn.”

Khuôbtjfn mặjqxnt góbtjfc cạxudynh củqkwfa hắpldon rõfimsfebsng lộirdv ra vẻyagi dịfzrku dàfebsng, mộirdvt áyksfnh mắpldot khôbtjfng hềhxbq đkhntùisxya giỡtqosn, tràfebsn đkhntztlry chăjqxnm chúnvfw.

ifzbm Hi Hi ngưvbjqlohxc mắpldot, nhẹwkwz giọbtjfng hỏkhnti “Nhưvbjq vậxudyy làfebs đkhntlprqyksfm ơqpddn anh sao?”

Nguyễbfkun Húnvfwc cưvbjqigzai gậxudyt đkhntztlru “Phảirdvi.”

Cẩhelun thậxudyn nghĩqpdd lạxudyi sẽpqpk cảirdvm thấavqry rấavqrt kìfubo quáyksfi, Lâifzbm Hi Hi suy nghĩqpdd mộirdvt chúnvfwt, gậxudyt đkhntztlru.

“Đnegoưvbjqhprkc rồfimsi.” Nguyễbfkun Húnvfwc giốwapwng nhưvbjqbtjffubonh hỏkhnti mộirdvt câifzbu, ‘‘Buổqpddi chiềhxbqu côbtjf khôbtjfng làfebsm việqkwfc, cóbtjf cầztlrn phảirdvi nóbtjfi vớlohxi Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng mộirdvt tiếqbsing khôbtjfng?”

ifzbm Hi Hi ngẩhelun ra, giốwapwng nhưvbjq thậxudyt sựxgpd khôbtjfng biếqbsit việqkwfc nàfebsy sẽpqpk giảirdvi quyếqbsit nhưvbjq thếqbsifebso.

“Anh cóbtjf thểlprq giúnvfwp tôbtjfi nóbtjfi vớlohxi ngàfebsi ấavqry mộirdvt tiếqbsing đkhntưvbjqhprkc khôbtjfng?” Nàfebsng dèskoe dặjqxnt hỏkhnti mộirdvt câifzbu.

Đnegoôbtjfi mắpldot thâifzbm thúnvfwy củqkwfa Nguyễbfkun Húnvfwc hơqpddi sâifzbu sắpldoc nhìfubon nàfebsng, đkhntúnvfwng làfebsfebsng cóbtjfisxyng suy nghĩqpdd vớlohxi hắpldon “Cũrgglng cóbtjf thểlprq….” Hắpldon nhẹwkwz nhàfebsng nóbtjfi.

“Chỉhprk cầztlrn côbtjf đkhnti cẩhelun thậxudyn mộirdvt chúnvfwt, chẳyhmgng qua cóbtjf cảirdvnh sáyksft ởxrqe đkhntavqry, cũrgglng sẽpqpk khôbtjfng xảirdvy ra chuyệqkwfn gìfubo đkhntâifzbu”

ifzbm Hi Hi gậxudyt đkhntztlru “Cảirdvm ơqpddn.”

Hai ngưvbjqigzai nóbtjfi chuyệqkwfn vàfebsi câifzbu, Nguyễbfkun Húnvfwc vỗrrmv vỗrrmv vai nàfebsng đkhntheluy nàfebsng đkhnti, nhìfubon hìfubonh dáyksfng mảirdvnh khảirdvnh đkhnti vàfebso thang máyksfy, trong ngựxgpdc nổqpddi lêdowwn mộirdvt chúnvfwt ấavqrm áyksfp, lòtqosng bàfebsn tay cũrgglng chậxudym rãuktli nắpldom chặjqxnt.


Trởxrqe lạxudyi làfebsm việqkwfc hếqbsit hai giờigza, bữqpdda trưvbjqa ăjqxnn qua loa, Nguyễbfkun Húnvfwc lạxudyi khôbtjfng thểlprqfebso tìfubom thấavqry hìfubonh dáyksfng củqkwfa Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng ởxrqe đkhntâifzbu cảirdv.

Đnegoi tớlohxi nhìfubon thưvbjqwayp qua tấavqrm ngăjqxnn “Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng đkhntâifzbu?”

Thưvbjqwayp ngẩhelung đkhntztlru lêdowwn “Chủqkwf tịfzrkch đkhntãuktl đkhnti ra ngoàfebsi, hìfubonh nhưvbjqfebs đkhnti đkhntếqbsin sâifzbn vậxudyn đkhntirdvng kếqbsidowwn, ngàfebsi cóbtjf muốwapwn tôbtjfi đkhntưvbjqa ngàfebsi đkhnti khôbtjfng?”

Nguyễbfkun Húnvfwc suy nghĩqpdd mộirdvt chúnvfwt “Khôbtjfng cầztlrn, đkhntlprqbtjfi tựxgpd đkhnti xem.”

ifzbn vậxudyn đkhntirdvng vừjnrta to vừjnrta xa hoa nhưvbjq vậxudyy, làfebsqpddi màfebs bọbtjfn họbtjf thưvbjqigzang tớlohxi đkhntlprqskoen luyệqkwfn sứpqpkc khỏkhnte nhữqpddng lúnvfwc nhàfebsn rỗrrmvi. Nguyễbfkun Húnvfwc nhìfubon qua phòtqosng tậxudyp thểlprq thao mộirdvt chúnvfwt, nhìfubon thấavqry hìfubonh dáyksfng củqkwfa hắpldon, lúnvfwc nàfebsy mớlohxi đkhnti tớlohxi.

Trêdowwn đkhntàfebsi rộirdvng mêdowwng môbtjfng, mộirdvt ngưvbjqigzai vừjnrta bịfzrk đkhntáyksfnh lộirdvn ngưvbjqhprkc, đkhntau đkhntlohxn đkhntếqbsin mứpqpkc kêdowwu lêdowwn thàfebsnh tiếqbsing.

Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng đkhntpqpkng dậxudyy, máyksfi tóbtjfc ẩhelum ưvbjqlohxt đkhntztlry mồfimsbtjfi, thâifzbn hìfubonh săjqxnn chắpldoc to lớlohxn khôbtjfi ngôbtjf. Hắpldon nhìfubon thoáyksfng ngưvbjqigzai ởxrqe trêdowwn, ngóbtjfn tay thon dàfebsi chậxudym rãuktli mởxrqeyksfc núnvfwt buộirdvc, xem ra hắpldon mớlohxi chỉhprk khởxrqei đkhntirdvng màfebs thôbtjfi.

Nguyễbfkun Húnvfwc khẽpqpk nhếqbsich môbtjfi cưvbjqigzai “Mìfubonh biếqbsit cậxudyu ởxrqe đkhntâifzby, khôbtjfng làfebsm việqkwfc, màfebs chạxudyy tớlohxi đkhntâifzby pháyksft hỏkhnta sao?”

Ngưvbjqigzai vừjnrta bịfzrk đkhntáyksfnh ngãuktl đkhnti xuốwapwng phíwaypa dưvbjqlohxi đkhntàfebsi, Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng nhìfubon thoáyksfng dưvbjqlohxi đkhntàfebsi.

Nguyễbfkun Húnvfwc đkhntưvbjqơqpddng nhiêdowwn hiểlprqu đkhntưvbjqhprkc ývhys củqkwfa hắpldon, nhíwaypu màfebsy nóbtjfi “Cậxudyu bịfzrk bệqkwfnh sao? Muốwapwn cùisxyng đkhntavqru vớlohxi mìfubonh àfebs? Ngay bâifzby giờigza sao?”

Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng ưvbjqu nhãuktl cao quývhys, dáyksfng dấavqrp khôbtjfng cóbtjf chúnvfwt nàfebso giốwapwng nhưvbjq vừjnrta mớlohxi trảirdvi qua mộirdvt trậxudyn đkhntavqru kịfzrkch liệqkwft “Cóbtjf việqkwfc gìfubo thìfubobtjfi đkhnti, mìfubonh khôbtjfng rảirdvnh cùisxyng cậxudyu nóbtjfi chuyệqkwfn phiếqbsim đkhntâifzbu.”

Nguyễbfkun Húnvfwc bịfzrk nghẹwkwzn lạxudyi mộirdvt chúnvfwt, nghĩqpdd lạxudyi cũrgglng khôbtjfng gấavqrp, đkhntôbtjfi mắpldot hiệqkwfn ra mộirdvt tia sắpldoc béhxbqn, cởxrqei cáyksfc núnvfwt áyksfo trong Âajglu phụqngxc ra, xoay ngưvbjqigzai đkhnti lêdowwn đkhntàfebsi.

Vỗrrmv vỗrrmv tay, hắpldon mởxrqe miệqkwfng nóbtjfi “Trưvbjqlohxc tiêdowwn làfebs phảirdvi cho mìfubonh biếqbsit đkhntavqru đkhntếqbsin khi nàfebso mớlohxi thôbtjfi.”


Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng nhếqbsich miệqkwfng cưvbjqigzai, đkhntôbtjfi mắpldot thâifzbm thúnvfwy trong nháyksfy mắpldot hiệqkwfn ra áyksfnh sáyksfng “Tấavqrt cảirdv đkhnthxbqu do mìfubonh quyếqbsit đkhntfzrknh.”

Nguyễbfkun Húnvfwc cắpldon răjqxnng nhịfzrkn cáyksfi tàfebsi năjqxnng ngang ngưvbjqhprkc củqkwfa hắpldon, trưvbjqlohxc tiêdowwn đkhntàfebsnh phảirdvi khởxrqei đkhntirdvng.

“Tìfubom mìfubonh cóbtjf chuyệqkwfn gìfubo?” Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng mởxrqe miệqkwfng hỏkhnti.

“Hi Hi xin nghỉhprk buổqpddi chiềhxbqu đkhntlprq đkhnti dựxgpd lễbfku tang.”

Hắpldon nhíwaypu cặjqxnp lôbtjfng màfebsy “Còtqosn gìfubo nữqpdda?”

“Côbtjfavqry đkhntếqbsin phòtqosng tàfebsi vụqngxvbjqhprkn tiềhxbqn, mìfubonh đkhntãuktl phêdoww chuẩhelun.” Nguyễbfkun Húnvfwc tiếqbsip tụqngxc nóbtjfi.

Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng gậxudyt đkhntztlru “Đnegoưvbjqhprkc rồfimsi.”

Nguyễbfkun Húnvfwc vẫrenon khôbtjfng hiểlprqu đkhntưvbjqhprkc chuyệqkwfn gìfubo đkhntang xảirdvy ra.

Qua ba phúnvfwt sau đkhntóbtjf khi hắpldon rốwapwt cuộirdvc đkhntãuktl hiểlprqu đkhntưvbjqhprkc thìfubo đkhntãuktl bịfzrk đkhntáyksfnh ngãuktl trêdowwn đkhntàfebsi.

Đnegoirdvng táyksfc củqkwfa Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng dứpqpkt khoáyksft nhanh nhẹwkwzn, từjnrt trưvbjqlohxc tớlohxi giờigza khôbtjfng bao giờigza đkhntlprq đkhntwapwi thủqkwfbtjfqpdd hộirdvi híwaypt thởxrqe.

“Khụqngx khụqngx khụqngx…” Lưvbjqng Nguyễbfkun Húnvfwc bịfzrk đkhntáyksfnh trúnvfwng rấavqrt đkhntau, gắpldong sứpqpkc đkhntpqpkng lêdowwn, khóbtjfe miệqkwfng cũrgglng chảirdvy máyksfu, trờigzai đkhntavqrt quay cuồfimsng, hắpldon âifzbm thầztlrm chửkqxzi mắpldong mộirdvt câifzbu, “Mẹwkwzbtjf, Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng, còtqosn chưvbjqa kịfzrkp nóbtjfi chuyệqkwfn quan trọbtjfng đkhntãuktl bịfzrk cậxudyu đkhntáyksfnh cho trọbtjfng thưvbjqơqpddng rồfimsi.”

“Khôbtjfng phảirdvi cậxudyu vẫrenon còtqosn đkhnti đkhntưvbjqhprkc sao?” Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng ngay cảirdvqpddi thởxrqergglng loạxudyn nhịfzrkp, lạxudynh lùisxyng hỏkhnti hắpldon.

Nguyễbfkun Húnvfwc che ngựxgpdc nửkqxza ngàfebsy, thậxudyt khóbtjf khăjqxnn mớlohxi cóbtjf thểlprqtqosa hoãuktln nhếqbsich miệqkwfng cưvbjqigzai, lộirdv ra mộirdvt khuôbtjfn mặjqxnt tuấavqrn túnvfw bịfzrk thưvbjqơqpddng mang mùisxyi vịfzrkfebs khíwayp.


Hắpldon ổqpddn đkhntfzrknh hơqpddi thởxrqe “Còtqosn cóbtjf thểlprq….mớlohxi nãuktly cậxudyu cũrgglng cóbtjf chúnvfwt khôbtjfng đkhnthxbq phòtqosng.”

Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng cưvbjqigzai cưvbjqigzai “Vậxudyy sao? Vậxudyy lạxudyi mộirdvt lầztlrn nữqpdda đkhnti, mìfubonh sẽpqpk dạxudyy cho cậxudyu”

“Khốwapwn kiếqbsip!”, câifzbu chửkqxzi vừjnrta mớlohxi đkhntưvbjqhprkc thốwapwt ra, Nguyễbfkun Húnvfwc lạxudyi mộirdvt lầztlrn nữqpdda bịfzrkhxbqm trêdowwn đkhntàfebsi, toàfebsn bộirdvyksfnh tay phảirdvi nhưvbjq bịfzrkqpddi ra, cảirdvm giáyksfc nhưvbjq bịfzrkuktly xưvbjqơqpddng, rấavqrt lâifzbu sau đkhntóbtjf đkhnthxbqu khôbtjfng đkhntpqpkng dậxudyy đkhntưvbjqhprkc.

qpddi thởxrqe gấavqrp gáyksfp, áyksfnh mắpldot Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng lạxudynh lùisxyng nghiêdowwm nghịfzrk, thanh âifzbm vẫrenon thảirdvn nhiêdowwn nhưvbjqrggl.

Hắpldon ngồfimsi xổqpddm xuốwapwng đkhntàfebsi, nhìfubon Nguyễbfkun Húnvfwc đkhntang tứpqpkc giậxudyn cốwapw gắpldong bưvbjqng cáyksfnh tay phảirdvi, mởxrqe miệqkwfng nóbtjfi “Thậxudyt ra cậxudyu ra tay cũrgglng rấavqrt nhanh…chắpldoc làfebs chỉhprkisxyng tay phảirdvi đkhntlprq viếqbsit, mìfubonh cóbtjf nhớlohx nhầztlrm khôbtjfng nhỉhprk?”

Nguyễbfkun Húnvfwc nhẹwkwz nhàfebsng nằhprkm trựxgpdc tiếqbsip xuốwapwng đkhntàfebsi, khôbtjfng chúnvfwt do dựxgpd âifzbn cầztlrn hỏkhnti thăjqxnm mưvbjqigzai táyksfm đkhntigzai củqkwfa Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng.

“Khôbtjfng…” Hắpldon hơqpddi thởxrqe yếqbsiu ớlohxt nóbtjfi mộirdvt câifzbu, hung hăjqxnng liếqbsic Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng “Nóbtjfi cho cậxudyu biếqbsit, mìfubonh bịfzrk thưvbjqơqpddng đkhntwapwi vớlohxi cậxudyu khôbtjfng cóbtjffubo tốwapwt, mìfubonh bịfzrk tai nạxudyn lao đkhntirdvng nêdowwn xin nghỉhprk phéhxbqp, cậxudyu tốwapwt nhấavqrt trưvbjqlohxc tiêdowwn chuẩhelun bịfzrk tiềhxbqn thuốwapwc men đkhnti”

Khóbtjfe miệqkwfng Tầztlrn Dịfzrkch Dưvbjqơqpddng cong lêdowwn “Đnegoưvbjqhprkc thôbtjfi, cho cậxudyu nghỉhprk ngơqpddi hai ngàfebsy.”

Hắpldon nóbtjfi xong thìfubo đkhntpqpkng dậxudyy, xéhxbq bao tay hai bêdowwn rồfimsi cầztlrm khăjqxnn mặjqxnt đkhnti xuốwapwng đkhntàfebsi.

febsng còtqosn cóbtjf can đkhntirdvm đkhnti tham dựxgpd lễbfku tang đkhntóbtjf sao? Thậxudyt đkhntau đkhntztlru vìfubo ngưvbjqigzai phụqngx nữqpdd ngốwapwc nghếqbsich nàfebsy!

***

Chiếqbsic taxi chạxudyy đkhntếqbsin nơqpddi, Lâifzbm Hi Hi xuốwapwng xe, thâifzbn hìfubonh mảirdvnh khảirdvnh xinh đkhntwkwzp mỏkhntng manh.

Sau khi trảirdv tiềhxbqn xe taxi chậxudym rãuktli rờigzai đkhnti.

tqosng bàfebsn tay mềhxbqm mạxudyi đkhntang cầztlrm khăjqxnn ren màfebsu đkhnten, do dựxgpd khôbtjfng biếqbsit nêdowwn đkhntirdvi hay khôbtjfng đkhntirdvi.

Đnegoếqbsin gầztlrn lễbfku đkhntưvbjqigzang nho nhỏkhnt, cảirdvnh sáyksft trựxgpdc ởxrqedowwn cạxudynh vẻyagi mặjqxnt trang nghiêdowwm khôbtjfng biểlprqu lộirdv cảirdvm xúnvfwc, càfebsng đkhnti vàfebso trong càfebsng nghe rõfims tiếqbsing khóbtjfc, hìfubonh nhưvbjqfebs tiếqbsing củqkwfa mộirdvt ngưvbjqigzai phụqngx nữqpdd, Lâifzbm Hi Hi dừjnrtng châifzbn lạxudyi, khuôbtjfn mặjqxnt nhỏkhnt nhắpldon cóbtjf chúnvfwt táyksfi nhợhprkt cóbtjf mộirdvt chúnvfwt sợhprkuktli.

“Lâifzbm tiểlprqu thưvbjq phảirdvi khôbtjfng?” mộirdvt gãuktl cảirdvnh sáyksft chàfebso đkhntóbtjfn.

Áifzbnh mắpldot Lâifzbm Hi Hi nhìfubon vàfebso bêdowwn trong nhẹwkwz giọbtjfng nóbtjfi “Chàfebso anh, tôbtjfi làfebsifzbm Hi Hi.”

“Lâifzbm tiểlprqu thưvbjq,” ngưvbjqigzai cảirdvnh sáyksft ngoàfebsi ývhys muốwapwn đkhntàfebsnh phảirdvi đkhntưvbjqa tay ngăjqxnn cảirdvn nàfebsng, cóbtjf chúnvfwt xấavqru hổqpddfebs ngoéhxbqo miệqkwfng nóbtjfi “Côbtjfbtjf thểlprq chờigza mộirdvt láyksft rồfimsi vàfebso đkhntưvbjqhprkc khôbtjfng? Tâifzbm trạxudyng củqkwfa cha mẹwkwz Tốwapwng tiểlprqu thưvbjqqpddi kíwaypch đkhntirdvng, trưvbjqlohxc khi côbtjf tớlohxi, bọbtjfn họbtjf đkhntãuktl hỏkhnti qua chuyệqkwfn kiệqkwfn tụqngxng, cũrgglng biếqbsit con gáyksfi củqkwfa mìfubonh bịfzrk ngưvbjqhprkc đkhntãuktli, khôbtjfng bao lâifzbu thìfubo xảirdvy ra tai nạxudyn xe cộirdv rồfimsi chếqbsit, chắpldoc làfebsbtjfrgglng biếqbsit, cảirdv hai chuyệqkwfn nàfebsy, hẳyhmgn làfebsbtjfrgglng biếqbsit cóbtjf liêdowwn quan vớlohxi nhau.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.