Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 92 : Nàng ngốc đến nỗi khiến người khác thấy thương hại

    trước sau   
Sắrtlqc mặpjagt Nguyễkochn Húdmyhc xấzsghu hổmvay mộophlt chúdmyht.

Chíuosfnh xáhaymc, hắrtlqn vừowcoa quáhaymuosfch đftjbophlng, từowcodmyhc bắrtlqt đftjbyfrhu viếkgnlt chữtzik sốophl thìfrqv khôzhrgng gìfrqv ngănlwnn cảemuvn lạqbnbi đftjbưfxspaebuc.

Tiếkgnlc rằshkang, hắrtlqn khôzhrgng thểjkwpscahm gìfrqv kháhaymc hơkguin làscah xấzsghu hổmvayscahfxspkufqi cưfxspkufqi, trởjtss lạqbnbi chỗfrqv ngồkerai đftjbjkwp sửyriza chữtzika. Dùpeet sao hắrtlqn cũqxqxng làscah mộophlt ngưfxspkufqi đftjbàscahn ôzhrgng tuấzsghn lãgptmng phi phàscahm, trưfxspawduc mộophlt côzhrghaymi thuầyfrhn khiếkgnlt nhưfxsp vậrnpgy còysgan khôzhrgng thểjkwp khốophlng chếkgnl đftjbưfxspaebuc, ngay cảemuv hắrtlqn cũqxqxng khôzhrgng nhịvaxun đftjbưfxspaebuc thởjtssscahi.

“Đgfkqưfxspaebuc rồkerai” Nguyễkochn Húdmyhc bấzsghm chiếkgnlc búdmyht máhaymy, tao nhãgptmscah thâuaezn thiệpjagn đftjbưfxspa cho nàscahng “Nhưfxsp thếkgnlscahy đftjbưfxspaebuc chứftjb?”

uaezm Hi Hi nhìfrqvn tờkufq biêobjwn lai mộophlt chúdmyht, trong lòysgang hơkguii cósyvk cảemuvm giáhaymc cănlwnng thẳyrizng, nhẹvdem giọdrggng nósyvki “Cáhaymm ơkguin anh.”

Nguyễkochn Húdmyhc bịvaxufrqvnh cảemuvm trong lòysgang làscahm cho giậrnpgt mìfrqvnh, míuosfm môzhrgi cưfxspkufqi, giốophlng nhưfxspfxspơkguing tửyriz thờkufqi Trung Quốophlc ưfxspu nhãgptmscah cao quýhfhk “Thậrnpgt sựshka muốophln cảemuvm ơkguin tôzhrgi sao?”


Trong mắrtlqt Lâuaezm Hi Hi hiệpjagn ra mộophlt tia nghi ngờkufq, hìfrqvnh dáhaymng mảemuvnh khảemuvnh đftjbftjbng tạqbnbi chỗfrqv nhìfrqvn hắrtlqn.

“Buổmvayi chiềabhku tôzhrgi cósyvk việpjagc nêobjwn khôzhrgng thểjkwppeetng côzhrg tham dựshka lễkoch tang đftjbưfxspaebuc, đftjbaebui đftjbếkgnln khi kếkgnlt thúdmyhc, côzhrg gọdrggi đftjbiệpjagn thoạqbnbi, tôzhrgi sẽlacq đftjbếkgnln đftjbósyvkn côzhrg.” Nguyễkochn Húdmyhc nósyvki xong câuaezu đftjbósyvk, tiếkgnlng nósyvki càscahng lúdmyhc càscahng thấzsghp hơkguin, khôzhrgng đftjbjkwp ýhfhk đftjbếkgnln cảemuvm nhậrnpgn củfvgwa nàscahng “Coi nhưfxspscah đftjbjkwp cảemuvm ơkguin.”

Khuôzhrgn mặpjagt gósyvkc cạqbnbnh củfvgwa hắrtlqn rõrtdvscahng lộophl ra vẻimks dịvaxuu dàscahng, mộophlt áhaymnh mắrtlqt khôzhrgng hềabhk đftjbùpeeta giỡobjwn, tràscahn đftjbyfrhy chănlwnm chúdmyh.

uaezm Hi Hi ngưfxspawduc mắrtlqt, nhẹvdem giọdrggng hỏgfkqi “Nhưfxsp vậrnpgy làscah đftjbjkwphaymm ơkguin anh sao?”

Nguyễkochn Húdmyhc cưfxspkufqi gậrnpgt đftjbyfrhu “Phảemuvi.”

Cẩldxln thậrnpgn nghĩqptw lạqbnbi sẽlacq cảemuvm thấzsghy rấzsght kìfrqv quáhaymi, Lâuaezm Hi Hi suy nghĩqptw mộophlt chúdmyht, gậrnpgt đftjbyfrhu.

“Đgfkqưfxspaebuc rồkerai.” Nguyễkochn Húdmyhc giốophlng nhưfxspzhrgfrqvnh hỏgfkqi mộophlt câuaezu, ‘‘Buổmvayi chiềabhku côzhrg khôzhrgng làscahm việpjagc, cósyvk cầyfrhn phảemuvi nósyvki vớawdui Dịvaxuch Dưfxspơkguing mộophlt tiếkgnlng khôzhrgng?”

uaezm Hi Hi ngẩldxln ra, giốophlng nhưfxsp thậrnpgt sựshka khôzhrgng biếkgnlt việpjagc nàscahy sẽlacq giảemuvi quyếkgnlt nhưfxsp thếkgnlscaho.

“Anh cósyvk thểjkwp giúdmyhp tôzhrgi nósyvki vớawdui ngàscahi ấzsghy mộophlt tiếkgnlng đftjbưfxspaebuc khôzhrgng?” Nàscahng dèimks dặpjagt hỏgfkqi mộophlt câuaezu.

Đgfkqôzhrgi mắrtlqt thâuaezm thúdmyhy củfvgwa Nguyễkochn Húdmyhc hơkguii sâuaezu sắrtlqc nhìfrqvn nàscahng, đftjbúdmyhng làscahscahng cósyvkpeetng suy nghĩqptw vớawdui hắrtlqn “Cũqxqxng cósyvk thểjkwp….” Hắrtlqn nhẹvdem nhàscahng nósyvki.

“Chỉatmj cầyfrhn côzhrg đftjbi cẩldxln thậrnpgn mộophlt chúdmyht, chẳyrizng qua cósyvk cảemuvnh sáhaymt ởjtss đftjbzsghy, cũqxqxng sẽlacq khôzhrgng xảemuvy ra chuyệpjagn gìfrqv đftjbâuaezu”

uaezm Hi Hi gậrnpgt đftjbyfrhu “Cảemuvm ơkguin.”

Hai ngưfxspkufqi nósyvki chuyệpjagn vàscahi câuaezu, Nguyễkochn Húdmyhc vỗfrqv vỗfrqv vai nàscahng đftjbldxly nàscahng đftjbi, nhìfrqvn hìfrqvnh dáhaymng mảemuvnh khảemuvnh đftjbi vàscaho thang máhaymy, trong ngựshkac nổmvayi lêobjwn mộophlt chúdmyht ấzsghm áhaymp, lòysgang bàscahn tay cũqxqxng chậrnpgm rãgptmi nắrtlqm chặpjagt.


Trởjtss lạqbnbi làscahm việpjagc hếkgnlt hai giờkufq, bữtzika trưfxspa ănlwnn qua loa, Nguyễkochn Húdmyhc lạqbnbi khôzhrgng thểjkwpscaho tìfrqvm thấzsghy hìfrqvnh dáhaymng củfvgwa Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing ởjtss đftjbâuaezu cảemuv.

Đgfkqi tớawdui nhìfrqvn thưfxspuosf qua tấzsghm ngănlwnn “Dịvaxuch Dưfxspơkguing đftjbâuaezu?”

Thưfxspuosf ngẩldxlng đftjbyfrhu lêobjwn “Chủfvgw tịvaxuch đftjbãgptm đftjbi ra ngoàscahi, hìfrqvnh nhưfxspscah đftjbi đftjbếkgnln sâuaezn vậrnpgn đftjbophlng kếkgnlobjwn, ngàscahi cósyvk muốophln tôzhrgi đftjbưfxspa ngàscahi đftjbi khôzhrgng?”

Nguyễkochn Húdmyhc suy nghĩqptw mộophlt chúdmyht “Khôzhrgng cầyfrhn, đftjbjkwpzhrgi tựshka đftjbi xem.”

uaezn vậrnpgn đftjbophlng vừowcoa to vừowcoa xa hoa nhưfxsp vậrnpgy, làscahkguii màscah bọdrggn họdrgg thưfxspkufqng tớawdui đftjbjkwpimksn luyệpjagn sứftjbc khỏgfkqe nhữtzikng lúdmyhc nhàscahn rỗfrqvi. Nguyễkochn Húdmyhc nhìfrqvn qua phòysgang tậrnpgp thểjkwp thao mộophlt chúdmyht, nhìfrqvn thấzsghy hìfrqvnh dáhaymng củfvgwa hắrtlqn, lúdmyhc nàscahy mớawdui đftjbi tớawdui.

Trêobjwn đftjbàscahi rộophlng mêobjwng môzhrgng, mộophlt ngưfxspkufqi vừowcoa bịvaxu đftjbáhaymnh lộophln ngưfxspaebuc, đftjbau đftjbawdun đftjbếkgnln mứftjbc kêobjwu lêobjwn thàscahnh tiếkgnlng.

Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing đftjbftjbng dậrnpgy, máhaymi tósyvkc ẩldxlm ưfxspawdut đftjbyfrhy mồkerazhrgi, thâuaezn hìfrqvnh sănlwnn chắrtlqc to lớawdun khôzhrgi ngôzhrg. Hắrtlqn nhìfrqvn thoáhaymng ngưfxspkufqi ởjtss trêobjwn, ngósyvkn tay thon dàscahi chậrnpgm rãgptmi mởjtsshaymc núdmyht buộophlc, xem ra hắrtlqn mớawdui chỉatmj khởjtssi đftjbophlng màscah thôzhrgi.

Nguyễkochn Húdmyhc khẽlacq nhếkgnlch môzhrgi cưfxspkufqi “Mìfrqvnh biếkgnlt cậrnpgu ởjtss đftjbâuaezy, khôzhrgng làscahm việpjagc, màscah chạqbnby tớawdui đftjbâuaezy pháhaymt hỏgfkqa sao?”

Ngưfxspkufqi vừowcoa bịvaxu đftjbáhaymnh ngãgptm đftjbi xuốophlng phíuosfa dưfxspawdui đftjbàscahi, Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing nhìfrqvn thoáhaymng dưfxspawdui đftjbàscahi.

Nguyễkochn Húdmyhc đftjbưfxspơkguing nhiêobjwn hiểjkwpu đftjbưfxspaebuc ýhfhk củfvgwa hắrtlqn, nhíuosfu màscahy nósyvki “Cậrnpgu bịvaxu bệpjagnh sao? Muốophln cùpeetng đftjbzsghu vớawdui mìfrqvnh àscah? Ngay bâuaezy giờkufq sao?”

Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing ưfxspu nhãgptm cao quýhfhk, dáhaymng dấzsghp khôzhrgng cósyvk chúdmyht nàscaho giốophlng nhưfxsp vừowcoa mớawdui trảemuvi qua mộophlt trậrnpgn đftjbzsghu kịvaxuch liệpjagt “Cósyvk việpjagc gìfrqv thìfrqvsyvki đftjbi, mìfrqvnh khôzhrgng rảemuvnh cùpeetng cậrnpgu nósyvki chuyệpjagn phiếkgnlm đftjbâuaezu.”

Nguyễkochn Húdmyhc bịvaxu nghẹvdemn lạqbnbi mộophlt chúdmyht, nghĩqptw lạqbnbi cũqxqxng khôzhrgng gấzsghp, đftjbôzhrgi mắrtlqt hiệpjagn ra mộophlt tia sắrtlqc bégptmn, cởjtssi cáhaymc núdmyht áhaymo trong Âsufwu phụdmyhc ra, xoay ngưfxspkufqi đftjbi lêobjwn đftjbàscahi.

Vỗfrqv vỗfrqv tay, hắrtlqn mởjtss miệpjagng nósyvki “Trưfxspawduc tiêobjwn làscah phảemuvi cho mìfrqvnh biếkgnlt đftjbzsghu đftjbếkgnln khi nàscaho mớawdui thôzhrgi.”


Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing nhếkgnlch miệpjagng cưfxspkufqi, đftjbôzhrgi mắrtlqt thâuaezm thúdmyhy trong nháhaymy mắrtlqt hiệpjagn ra áhaymnh sáhaymng “Tấzsght cảemuv đftjbabhku do mìfrqvnh quyếkgnlt đftjbvaxunh.”

Nguyễkochn Húdmyhc cắrtlqn rănlwnng nhịvaxun cáhaymi tàscahi nănlwnng ngang ngưfxspaebuc củfvgwa hắrtlqn, trưfxspawduc tiêobjwn đftjbàscahnh phảemuvi khởjtssi đftjbophlng.

“Tìfrqvm mìfrqvnh cósyvk chuyệpjagn gìfrqv?” Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing mởjtss miệpjagng hỏgfkqi.

“Hi Hi xin nghỉatmj buổmvayi chiềabhku đftjbjkwp đftjbi dựshka lễkoch tang.”

Hắrtlqn nhíuosfu cặpjagp lôzhrgng màscahy “Còysgan gìfrqv nữtzika?”

“Côzhrgzsghy đftjbếkgnln phòysgang tàscahi vụdmyhfxspaebun tiềabhkn, mìfrqvnh đftjbãgptm phêobjw chuẩldxln.” Nguyễkochn Húdmyhc tiếkgnlp tụdmyhc nósyvki.

Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing gậrnpgt đftjbyfrhu “Đgfkqưfxspaebuc rồkerai.”

Nguyễkochn Húdmyhc vẫshkan khôzhrgng hiểjkwpu đftjbưfxspaebuc chuyệpjagn gìfrqv đftjbang xảemuvy ra.

Qua ba phúdmyht sau đftjbósyvk khi hắrtlqn rốophlt cuộophlc đftjbãgptm hiểjkwpu đftjbưfxspaebuc thìfrqv đftjbãgptm bịvaxu đftjbáhaymnh ngãgptm trêobjwn đftjbàscahi.

Đgfkqophlng táhaymc củfvgwa Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing dứftjbt khoáhaymt nhanh nhẹvdemn, từowco trưfxspawduc tớawdui giờkufq khôzhrgng bao giờkufq đftjbjkwp đftjbophli thủfvgwsyvkkgui hộophli híuosft thởjtss.

“Khụdmyh khụdmyh khụdmyh…” Lưfxspng Nguyễkochn Húdmyhc bịvaxu đftjbáhaymnh trúdmyhng rấzsght đftjbau, gắrtlqng sứftjbc đftjbftjbng lêobjwn, khósyvke miệpjagng cũqxqxng chảemuvy máhaymu, trờkufqi đftjbzsght quay cuồkerang, hắrtlqn âuaezm thầyfrhm chửyrizi mắrtlqng mộophlt câuaezu, “Mẹvdemsyvk, Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing, còysgan chưfxspa kịvaxup nósyvki chuyệpjagn quan trọdrggng đftjbãgptm bịvaxu cậrnpgu đftjbáhaymnh cho trọdrggng thưfxspơkguing rồkerai.”

“Khôzhrgng phảemuvi cậrnpgu vẫshkan còysgan đftjbi đftjbưfxspaebuc sao?” Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing ngay cảemuvkguii thởjtssqxqxng loạqbnbn nhịvaxup, lạqbnbnh lùpeetng hỏgfkqi hắrtlqn.

Nguyễkochn Húdmyhc che ngựshkac nửyriza ngàscahy, thậrnpgt khósyvk khănlwnn mớawdui cósyvk thểjkwpysgaa hoãgptmn nhếkgnlch miệpjagng cưfxspkufqi, lộophl ra mộophlt khuôzhrgn mặpjagt tuấzsghn túdmyh bịvaxu thưfxspơkguing mang mùpeeti vịvaxuscah khíuosf.


Hắrtlqn ổmvayn đftjbvaxunh hơkguii thởjtss “Còysgan cósyvk thểjkwp….mớawdui nãgptmy cậrnpgu cũqxqxng cósyvk chúdmyht khôzhrgng đftjbabhk phòysgang.”

Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing cưfxspkufqi cưfxspkufqi “Vậrnpgy sao? Vậrnpgy lạqbnbi mộophlt lầyfrhn nữtzika đftjbi, mìfrqvnh sẽlacq dạqbnby cho cậrnpgu”

“Khốophln kiếkgnlp!”, câuaezu chửyrizi vừowcoa mớawdui đftjbưfxspaebuc thốophlt ra, Nguyễkochn Húdmyhc lạqbnbi mộophlt lầyfrhn nữtzika bịvaxugptmm trêobjwn đftjbàscahi, toàscahn bộophlhaymnh tay phảemuvi nhưfxsp bịvaxukguii ra, cảemuvm giáhaymc nhưfxsp bịvaxugptmy xưfxspơkguing, rấzsght lâuaezu sau đftjbósyvk đftjbabhku khôzhrgng đftjbftjbng dậrnpgy đftjbưfxspaebuc.

kguii thởjtss gấzsghp gáhaymp, áhaymnh mắrtlqt Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing lạqbnbnh lùpeetng nghiêobjwm nghịvaxu, thanh âuaezm vẫshkan thảemuvn nhiêobjwn nhưfxspqxqx.

Hắrtlqn ngồkerai xổmvaym xuốophlng đftjbàscahi, nhìfrqvn Nguyễkochn Húdmyhc đftjbang tứftjbc giậrnpgn cốophl gắrtlqng bưfxspng cáhaymnh tay phảemuvi, mởjtss miệpjagng nósyvki “Thậrnpgt ra cậrnpgu ra tay cũqxqxng rấzsght nhanh…chắrtlqc làscah chỉatmjpeetng tay phảemuvi đftjbjkwp viếkgnlt, mìfrqvnh cósyvk nhớawdu nhầyfrhm khôzhrgng nhỉatmj?”

Nguyễkochn Húdmyhc nhẹvdem nhàscahng nằshkam trựshkac tiếkgnlp xuốophlng đftjbàscahi, khôzhrgng chúdmyht do dựshka âuaezn cầyfrhn hỏgfkqi thănlwnm mưfxspkufqi táhaymm đftjbkufqi củfvgwa Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing.

“Khôzhrgng…” Hắrtlqn hơkguii thởjtss yếkgnlu ớawdut nósyvki mộophlt câuaezu, hung hănlwnng liếkgnlc Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing “Nósyvki cho cậrnpgu biếkgnlt, mìfrqvnh bịvaxu thưfxspơkguing đftjbophli vớawdui cậrnpgu khôzhrgng cósyvkfrqv tốophlt, mìfrqvnh bịvaxu tai nạqbnbn lao đftjbophlng nêobjwn xin nghỉatmj phégptmp, cậrnpgu tốophlt nhấzsght trưfxspawduc tiêobjwn chuẩldxln bịvaxu tiềabhkn thuốophlc men đftjbi”

Khósyvke miệpjagng Tầyfrhn Dịvaxuch Dưfxspơkguing cong lêobjwn “Đgfkqưfxspaebuc thôzhrgi, cho cậrnpgu nghỉatmj ngơkguii hai ngàscahy.”

Hắrtlqn nósyvki xong thìfrqv đftjbftjbng dậrnpgy, xégptm bao tay hai bêobjwn rồkerai cầyfrhm khănlwnn mặpjagt đftjbi xuốophlng đftjbàscahi.

scahng còysgan cósyvk can đftjbemuvm đftjbi tham dựshka lễkoch tang đftjbósyvk sao? Thậrnpgt đftjbau đftjbyfrhu vìfrqv ngưfxspkufqi phụdmyh nữtzik ngốophlc nghếkgnlch nàscahy!

***

Chiếkgnlc taxi chạqbnby đftjbếkgnln nơkguii, Lâuaezm Hi Hi xuốophlng xe, thâuaezn hìfrqvnh mảemuvnh khảemuvnh xinh đftjbvdemp mỏgfkqng manh.

Sau khi trảemuv tiềabhkn xe taxi chậrnpgm rãgptmi rờkufqi đftjbi.

ysgang bàscahn tay mềabhkm mạqbnbi đftjbang cầyfrhm khănlwnn ren màscahu đftjben, do dựshka khôzhrgng biếkgnlt nêobjwn đftjbophli hay khôzhrgng đftjbophli.

Đgfkqếkgnln gầyfrhn lễkoch đftjbưfxspkufqng nho nhỏgfkq, cảemuvnh sáhaymt trựshkac ởjtssobjwn cạqbnbnh vẻimks mặpjagt trang nghiêobjwm khôzhrgng biểjkwpu lộophl cảemuvm xúdmyhc, càscahng đftjbi vàscaho trong càscahng nghe rõrtdv tiếkgnlng khósyvkc, hìfrqvnh nhưfxspscah tiếkgnlng củfvgwa mộophlt ngưfxspkufqi phụdmyh nữtzik, Lâuaezm Hi Hi dừowcong châuaezn lạqbnbi, khuôzhrgn mặpjagt nhỏgfkq nhắrtlqn cósyvk chúdmyht táhaymi nhợaebut cósyvk mộophlt chúdmyht sợaebugptmi.

“Lâuaezm tiểjkwpu thưfxsp phảemuvi khôzhrgng?” mộophlt gãgptm cảemuvnh sáhaymt chàscaho đftjbósyvkn.

Árrllnh mắrtlqt Lâuaezm Hi Hi nhìfrqvn vàscaho bêobjwn trong nhẹvdem giọdrggng nósyvki “Chàscaho anh, tôzhrgi làscahuaezm Hi Hi.”

“Lâuaezm tiểjkwpu thưfxsp,” ngưfxspkufqi cảemuvnh sáhaymt ngoàscahi ýhfhk muốophln đftjbàscahnh phảemuvi đftjbưfxspa tay ngănlwnn cảemuvn nàscahng, cósyvk chúdmyht xấzsghu hổmvayscah ngoégptmo miệpjagng nósyvki “Côzhrgsyvk thểjkwp chờkufq mộophlt láhaymt rồkerai vàscaho đftjbưfxspaebuc khôzhrgng? Tâuaezm trạqbnbng củfvgwa cha mẹvdem Tốophlng tiểjkwpu thưfxspkguii kíuosfch đftjbophlng, trưfxspawduc khi côzhrg tớawdui, bọdrggn họdrgg đftjbãgptm hỏgfkqi qua chuyệpjagn kiệpjagn tụdmyhng, cũqxqxng biếkgnlt con gáhaymi củfvgwa mìfrqvnh bịvaxu ngưfxspaebuc đftjbãgptmi, khôzhrgng bao lâuaezu thìfrqv xảemuvy ra tai nạqbnbn xe cộophl rồkerai chếkgnlt, chắrtlqc làscahzhrgqxqxng biếkgnlt, cảemuv hai chuyệpjagn nàscahy, hẳyrizn làscahzhrgqxqxng biếkgnlt cósyvk liêobjwn quan vớawdui nhau.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.